Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3706: Nhân tộc Xích Phong (2)
Một hàng người thật dài đứng trước tấm biển Xích Phong, đều là nhân tộc, quanh người phát ra phong mang khủng khiếp, đều là kiếm tu.
Những người này muốn báo danh vào Xích Phong, Sở Mộ cũng trong số đó.
Phong hào quân đoàn nhân tộc thứ hai tên Xích Mang, cũng đẫm máu, ẩn chứa phong mang khác với kiếm.
Phong hào quân đoàn thứ ba tên Xích Dực.
Phong hào quân đoàn thứ bốn tên Thanh Hoàng.
Đây là bốn quân đoàn nhân tộc. Đi tiếp là ba quân đoàn Kim Cương tộc, phong hào gồm có Kim Vương, Kình Sơn, Hám Địa.
Quân đoàn thú nhân tộc khá đông, vì gồm các loại chi nhánh như hùng nhân tộc, tượng nhân tộc, sư nhân tộc, hổ nhân tộc, lang nhân tộc vân vân. Nên quân đoàn thú nhân tộc đặt tên rất đơn giản. Cự Hùng quân, Chiến Tượng quân, Cuồng Sư quân, Liệt Hổ quân, Bạo Lang quân vân vân.
Quân đoàn Binh tộc nhân ít nhất, chỉ có hai đội là Thần Binh quân đoàn, Quỷ Binh quân đoàn.
Phía trước mỗi tấm biển quân đoàn xếp hàng dài trên ngàn vạn người, vẫn đang tăng số người.
Từng người đứng trước tấm biển Xích Phong quân đăng ký, sau khi đăng ký xong có thể đi.
Các cường giả Chúa Tể cảnh đăng ký rất nhanh, chưa đến nửa canh giờ thì tới lượt Sở Mộ.
Một cường giả Chúa Tể cảnh nói với Sở Mộ:
- Báo tên, tu vi, thực lực của ngươi ra.
Sở Mộ đáp nhanh:
- Sở Mộ, tu vi Đại Đế tam bộ sơ giai, thực lực cực hạn Đại Đế tam bộ.
- Sở Mộ, đó chẳng phải là người đã giết Lưu Quang Kiếm Đế sao?
- Đúng rồi, là hắn.
- Cường giả giết Băng Hỏa Thần Đế hạng ba mươi lăm trên bảng Địa Thần Thần thành, Chư Thiên Kiếm Đế!
- Ta luôn chỉ nghe phong hào Chư Thiên Kiếm Đế chứ chưa gặp người thật bao giờ, hôm nay rốt cuộc nhìn đến.
Hai vị cường giả Chúa Tể cảnh kinh ngạc nói:
- Thì ra ngươi là Chư Thiên Kiếm Đế.
Bọn họ nhìn Sở Mộ chăm chú, ghi chép rồi lấy một tấm lệnh bài bằng gỗ đưa cho Sở Mộ.
- Cất kỹ lệnh bài này, trong thời gian gần tốt nhất đừng rời khỏi Nguyên thành, chờ thông báo đi.
- Rõ.
Sở Mộ nhận lệnh bài rồi đi nhanh, người xếp sau vội vàng đi lên.
Sở Mộ đang định rời đi thì một giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng:
- Thì ra ngươi là Chư Thiên Kiếm Đế, lấy hai chữ chư thiên làm tên, thật cuồng.
Sở Mộ ngoái lại nhìn. Một nam nhân tóc dài xõa vai trông khá trẻ tuổi, long mày như kiếm, mắt hẹp dài tựa lưỡi kiếm, khóe mắt hấp lóe tia sáng lạnh như mũi kiếm.
Chỉ một ánh mắt đã khiến người cảm giác lưỡi kiếm cắt vào người.
Sở Mộ hỏi ngược lại:
- Các hạ là...?
Nhìn người này ánh mắt đầu tiên Sở Mộ liền biết đó là kiếm tu, một kiếm tu thực lực phi phàm.
Giọng người này vẫn lạnh lùng, vẫn sắc bén như kiếm chém hướng Sở Mộ:
- Lãnh Trường Phong, hạng ba mươi mốt trên bảng Địa Sát.
Sở Mộ mắt lóe tia sáng nói:
- Thì ra là Lãnh Phong Kiếm Đế, không biết có gì chỉ giáo?
Lãnh Trường Phong lạnh lùng nói:
- Ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất là chủ động bỏ qua phong hào của ngươi, thứ hai là bị kiếm của ta bắt bỏ phong hào.
- Ta không chọn cái nào.
Sở Mộ từ tốn nói, không bị phong mang của đối phương chấn nhiếp:
- Nếu ngươi không phục thì chúng ta so đấu đi, đại quân Thần tộc sắp đến, sẽ có cuộc chiến, chúng ta so số lượng giết Thần tộc.
Lãnh Trường Phong nhìn Sở Mộ chằm chằm sau đó quay đi:
- Được!
Sở Mộ thu về tầm mắt, cũng xoay người đi. Hai người nói chuyện không che giấu, người bên cạnh nghe hết, không lâu sau tin tức này sẽ truyền khắp Nguyên thành.
Chư Thiên Kiếm Đế Sở Mộ, hạng ba mươi bảy bảng Địa Sát mà giết Băng Hỏa Thần Đế hạng ba mươi lăm bảng Địa Thần, vậy thực lực thật sự của hắn tuyệt đối không chỉ giới hạn ở thứ bậc ba mươi bảy trên bảng Địa Sát. Nhiều người đoán phải chăng Sở Mộ có thực lực tiến vào ba mươi hạng đầu?
Lãnh Phong Kiếm Đế Lãnh Trường Phong, hạng ba mươi mốt trên bảng Địa Sát, Lãnh Phong kim kiếm vô cùng sắc bén, phong mang kinh thế. Đồn rằng Lãnh Trường Phong xuất thân thấp hèn, từ nhỏ qua bao nhiêu đau khổ rồi được kỳ ngộ bước lên đường tu luyện, trở thành kiếm tu. Lãnh Trường Phong rất khắc khổ, ở trong chiến trường Nguyên Thần mười năm, kiếm của gã giết hơn vạn Thần tộc, từng giết cường giả Thần tộc trên bảng Địa Thần, chiến tích phỉ nhiên.
Có người tiếc nuối nói:
- Sao hai người không đánh nhau ngay cho rồi.
Có người nói:
- Ngươi thì biết gì, Chư Thiên Kiếm Đế hay Lãnh Phong Kiếm Đế đều rất mạnh, không chừng ngang ngửa nhau, nếu hai người đánh nhau phân cao thấp sẽ có người bị thương, thậm chí chết. Hiện giờ đã chứng thực đại quân Thần tộc sắp vào chiến trường Nguyên Thần, khi đó sẽ bùng nổ đại chiến. Cường giả như Chư Thiên Kiếm Đế, Lãnh Phong Kiếm Đế nên đi ngăn chặn đại quân Thần tộc, giết nhiều Thần tộc mới đúng.
Đây đúng là suy nghĩ của Sở Mộ.
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn Lãnh Trường Phong là Sở Mộ đã cảm thấy gã là kiếm tu đơn thuần, loại kiếm tu kiên cường bất khuất chỉ lòng thành với kiếm, lộ mũi nhọn, tranh phong với trời, với đất, với người, muốn làm thì phải là số một kiếm tu, nên mới vì phong hào của Sở Mộ mà tìm tới hắn.
Sở Mộ thường khá thích kiếm tu có loại tín niệm đó, nên hắn không trực tiếp đánh nhau với Lãnh Trường Phong mà dùng cách khác, giết cường giả đại quân Thần tộc phân cao thấp đi.
Cho dù Lãnh Trường Phong là kẻ cùng hung cực ác giết người như ngóe cũng sẽ phát huy tác dụng của gã hết mức có thể, giết nhiều cường giả Thần tộc, suy yếu một chút lực lượng đại quân Thần tộc cũng tốt.
Chết một cường giả Thần tộc là thương vong bên nhân tộc sẽ thấp một chút, dù chỉ thêm một người sống vẫn tốt hơn. Chiến tranh thật tàn khốc.
Tuy chưa trải qua nhưng Sở Mộ hiểu điều đó.
Sở Mộ thuê một đình viện trong một tửu lâu ở Nguyên thành, hắn quay về đình viện liền rút kiếm tu luyện kiếm pháp cơ sở, vừa dung nhập toàn bộ tinh khí thần của mình vào trong, cẩn thận cảm nhận ảo diệu ẩn chứa trong kiếm pháp cơ sở.
Là căn cơ của kiếm pháp, cơ sở trong cơ sở lưu tuyền vô số năm dài mãi không bị vứt bỏ, kiếm pháp cơ sở có ảo diệu của nó. Sự thật là theo tu vi của Sở Mộ tăng cao, cảnh giới kiếm pháp tăng lên hắn càng cảm giác kiếm pháp cơ sở không tầm thường, vô cùng sâu thẳm, tựa như vũ trụ.
- Xích là đỏ, là màu của máu.
- Phong là phong mang, là lưỡi của trường kiếm.
- Phong mang màu đỏ, lưỡi kiếm bén dính máu, Xích Phong chỉ hướng nào vô địch hướng đó.
- Đây là quân chỉ của nhân tộc Xích Phong quân chúng ta.
Trong không gian độc lập, mười mấy vạn người xếp thành từng hàng, trước mặt là một cường giả Đại Đế cảnh toát ra phong mang kinh người, đấy là Kiếm Đạo Chúa Tể.
Kiếm Đạo Độc Thần
Những người này muốn báo danh vào Xích Phong, Sở Mộ cũng trong số đó.
Phong hào quân đoàn nhân tộc thứ hai tên Xích Mang, cũng đẫm máu, ẩn chứa phong mang khác với kiếm.
Phong hào quân đoàn thứ ba tên Xích Dực.
Phong hào quân đoàn thứ bốn tên Thanh Hoàng.
Đây là bốn quân đoàn nhân tộc. Đi tiếp là ba quân đoàn Kim Cương tộc, phong hào gồm có Kim Vương, Kình Sơn, Hám Địa.
Quân đoàn thú nhân tộc khá đông, vì gồm các loại chi nhánh như hùng nhân tộc, tượng nhân tộc, sư nhân tộc, hổ nhân tộc, lang nhân tộc vân vân. Nên quân đoàn thú nhân tộc đặt tên rất đơn giản. Cự Hùng quân, Chiến Tượng quân, Cuồng Sư quân, Liệt Hổ quân, Bạo Lang quân vân vân.
Quân đoàn Binh tộc nhân ít nhất, chỉ có hai đội là Thần Binh quân đoàn, Quỷ Binh quân đoàn.
Phía trước mỗi tấm biển quân đoàn xếp hàng dài trên ngàn vạn người, vẫn đang tăng số người.
Từng người đứng trước tấm biển Xích Phong quân đăng ký, sau khi đăng ký xong có thể đi.
Các cường giả Chúa Tể cảnh đăng ký rất nhanh, chưa đến nửa canh giờ thì tới lượt Sở Mộ.
Một cường giả Chúa Tể cảnh nói với Sở Mộ:
- Báo tên, tu vi, thực lực của ngươi ra.
Sở Mộ đáp nhanh:
- Sở Mộ, tu vi Đại Đế tam bộ sơ giai, thực lực cực hạn Đại Đế tam bộ.
- Sở Mộ, đó chẳng phải là người đã giết Lưu Quang Kiếm Đế sao?
- Đúng rồi, là hắn.
- Cường giả giết Băng Hỏa Thần Đế hạng ba mươi lăm trên bảng Địa Thần Thần thành, Chư Thiên Kiếm Đế!
- Ta luôn chỉ nghe phong hào Chư Thiên Kiếm Đế chứ chưa gặp người thật bao giờ, hôm nay rốt cuộc nhìn đến.
Hai vị cường giả Chúa Tể cảnh kinh ngạc nói:
- Thì ra ngươi là Chư Thiên Kiếm Đế.
Bọn họ nhìn Sở Mộ chăm chú, ghi chép rồi lấy một tấm lệnh bài bằng gỗ đưa cho Sở Mộ.
- Cất kỹ lệnh bài này, trong thời gian gần tốt nhất đừng rời khỏi Nguyên thành, chờ thông báo đi.
- Rõ.
Sở Mộ nhận lệnh bài rồi đi nhanh, người xếp sau vội vàng đi lên.
Sở Mộ đang định rời đi thì một giọng nói lạnh lùng vang lên sau lưng:
- Thì ra ngươi là Chư Thiên Kiếm Đế, lấy hai chữ chư thiên làm tên, thật cuồng.
Sở Mộ ngoái lại nhìn. Một nam nhân tóc dài xõa vai trông khá trẻ tuổi, long mày như kiếm, mắt hẹp dài tựa lưỡi kiếm, khóe mắt hấp lóe tia sáng lạnh như mũi kiếm.
Chỉ một ánh mắt đã khiến người cảm giác lưỡi kiếm cắt vào người.
Sở Mộ hỏi ngược lại:
- Các hạ là...?
Nhìn người này ánh mắt đầu tiên Sở Mộ liền biết đó là kiếm tu, một kiếm tu thực lực phi phàm.
Giọng người này vẫn lạnh lùng, vẫn sắc bén như kiếm chém hướng Sở Mộ:
- Lãnh Trường Phong, hạng ba mươi mốt trên bảng Địa Sát.
Sở Mộ mắt lóe tia sáng nói:
- Thì ra là Lãnh Phong Kiếm Đế, không biết có gì chỉ giáo?
Lãnh Trường Phong lạnh lùng nói:
- Ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất là chủ động bỏ qua phong hào của ngươi, thứ hai là bị kiếm của ta bắt bỏ phong hào.
- Ta không chọn cái nào.
Sở Mộ từ tốn nói, không bị phong mang của đối phương chấn nhiếp:
- Nếu ngươi không phục thì chúng ta so đấu đi, đại quân Thần tộc sắp đến, sẽ có cuộc chiến, chúng ta so số lượng giết Thần tộc.
Lãnh Trường Phong nhìn Sở Mộ chằm chằm sau đó quay đi:
- Được!
Sở Mộ thu về tầm mắt, cũng xoay người đi. Hai người nói chuyện không che giấu, người bên cạnh nghe hết, không lâu sau tin tức này sẽ truyền khắp Nguyên thành.
Chư Thiên Kiếm Đế Sở Mộ, hạng ba mươi bảy bảng Địa Sát mà giết Băng Hỏa Thần Đế hạng ba mươi lăm bảng Địa Thần, vậy thực lực thật sự của hắn tuyệt đối không chỉ giới hạn ở thứ bậc ba mươi bảy trên bảng Địa Sát. Nhiều người đoán phải chăng Sở Mộ có thực lực tiến vào ba mươi hạng đầu?
Lãnh Phong Kiếm Đế Lãnh Trường Phong, hạng ba mươi mốt trên bảng Địa Sát, Lãnh Phong kim kiếm vô cùng sắc bén, phong mang kinh thế. Đồn rằng Lãnh Trường Phong xuất thân thấp hèn, từ nhỏ qua bao nhiêu đau khổ rồi được kỳ ngộ bước lên đường tu luyện, trở thành kiếm tu. Lãnh Trường Phong rất khắc khổ, ở trong chiến trường Nguyên Thần mười năm, kiếm của gã giết hơn vạn Thần tộc, từng giết cường giả Thần tộc trên bảng Địa Thần, chiến tích phỉ nhiên.
Có người tiếc nuối nói:
- Sao hai người không đánh nhau ngay cho rồi.
Có người nói:
- Ngươi thì biết gì, Chư Thiên Kiếm Đế hay Lãnh Phong Kiếm Đế đều rất mạnh, không chừng ngang ngửa nhau, nếu hai người đánh nhau phân cao thấp sẽ có người bị thương, thậm chí chết. Hiện giờ đã chứng thực đại quân Thần tộc sắp vào chiến trường Nguyên Thần, khi đó sẽ bùng nổ đại chiến. Cường giả như Chư Thiên Kiếm Đế, Lãnh Phong Kiếm Đế nên đi ngăn chặn đại quân Thần tộc, giết nhiều Thần tộc mới đúng.
Đây đúng là suy nghĩ của Sở Mộ.
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn Lãnh Trường Phong là Sở Mộ đã cảm thấy gã là kiếm tu đơn thuần, loại kiếm tu kiên cường bất khuất chỉ lòng thành với kiếm, lộ mũi nhọn, tranh phong với trời, với đất, với người, muốn làm thì phải là số một kiếm tu, nên mới vì phong hào của Sở Mộ mà tìm tới hắn.
Sở Mộ thường khá thích kiếm tu có loại tín niệm đó, nên hắn không trực tiếp đánh nhau với Lãnh Trường Phong mà dùng cách khác, giết cường giả đại quân Thần tộc phân cao thấp đi.
Cho dù Lãnh Trường Phong là kẻ cùng hung cực ác giết người như ngóe cũng sẽ phát huy tác dụng của gã hết mức có thể, giết nhiều cường giả Thần tộc, suy yếu một chút lực lượng đại quân Thần tộc cũng tốt.
Chết một cường giả Thần tộc là thương vong bên nhân tộc sẽ thấp một chút, dù chỉ thêm một người sống vẫn tốt hơn. Chiến tranh thật tàn khốc.
Tuy chưa trải qua nhưng Sở Mộ hiểu điều đó.
Sở Mộ thuê một đình viện trong một tửu lâu ở Nguyên thành, hắn quay về đình viện liền rút kiếm tu luyện kiếm pháp cơ sở, vừa dung nhập toàn bộ tinh khí thần của mình vào trong, cẩn thận cảm nhận ảo diệu ẩn chứa trong kiếm pháp cơ sở.
Là căn cơ của kiếm pháp, cơ sở trong cơ sở lưu tuyền vô số năm dài mãi không bị vứt bỏ, kiếm pháp cơ sở có ảo diệu của nó. Sự thật là theo tu vi của Sở Mộ tăng cao, cảnh giới kiếm pháp tăng lên hắn càng cảm giác kiếm pháp cơ sở không tầm thường, vô cùng sâu thẳm, tựa như vũ trụ.
- Xích là đỏ, là màu của máu.
- Phong là phong mang, là lưỡi của trường kiếm.
- Phong mang màu đỏ, lưỡi kiếm bén dính máu, Xích Phong chỉ hướng nào vô địch hướng đó.
- Đây là quân chỉ của nhân tộc Xích Phong quân chúng ta.
Trong không gian độc lập, mười mấy vạn người xếp thành từng hàng, trước mặt là một cường giả Đại Đế cảnh toát ra phong mang kinh người, đấy là Kiếm Đạo Chúa Tể.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3706: Nhân tộc Xích Phong (2)
10.0/10 từ 35 lượt.