Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3482: Cuộc chiến thiên kiêu (Thượng)
Lập tức, lại có người lên đài khiêu chiến Sở Mộ, là một Binh tộc Đại Thánh Tôn.
Cánh tay của Binh tộc Đại Thánh Tôn này biến hóa thành một đoản kiếm, triển khai công kích hung mãnh sắc bén với Sở Mộ, tốc độ cực nhanh, không ngớt không dứt, một đôi đoản kiếm luân chuyển giao nhau, phối hợp vô cùng ăn ý.
Thế công như vậy, Sở Mộ cũng rất ít khi gặp được, làm cho hắn hứng thú, tùy ý đối phương tiến công, chỉ dùng kiếm phòng ngự, ngăn cản hết thảy công kích của Binh tộc Đại Thánh Tôn này lại.
Tốc độ của Binh tộc Đại Thánh Tôn cực nhanh, vây quanh Sở Mộ điên cuồng tiến công, tìm kiếm góc chết, rồi lại không cách nào đột phá phòng ngự của Sở Mộ.
Đoản kiếm trước sau giết đến, Ly Thương Kiếm dựng lên, liền ngăn cản đoản kiếm công kích, hơn nữa trên Ly Thương Kiếm tựa hồ ẩn chứa một cỗ hấp lực kỳ lạ, để cho đoản kiếm trong lúc nhất thời không cách nào thoát khỏi, chợt, cánh tay cầm kiếm của Sở Mộ đột nhiên phát lực, cao tốc chấn động, lực lượng trầm ổn lập tức bộc phát, sức bật cùng lực chấn động cường hoành trùng kích, thân hình của Binh tộc Đại Thánh Tôn không cách nào khống chế bay ngược ra.
Lực trùng kích cường hoành, để cho hai cánh tay của hắn chấn động, lực lượng tan rã, trong nháy mắt khó có thể ngưng tụ lần nữa, trước mắt lại có một đạo kiếm quang tách ra, tràn ngập cả thế giới.
Một kiếm này nắm chắc thời cơ, là diệu đến đỉnh phong, không thể chống cự, bị một kiếm đánh bay.
Mười chín thắng liên tiếp!
- Lại để cho hắn thắng một ván, là hai mươi thắng liên tiếp rồi.
Nhóm Dị tộc sắc mặt thật không dễ xem.
Thiên kiêu này là của Nhân tộc mà không phải bổn tộc bọn hắn, bởi vậy cảm thấy khó chịu là rất bình thường, tuy bọn hắn không thể giết hắn. Nhưng mà, ở trên trình độ nhất định chèn ép là có thể.
Lúc này, một thân ảnh uy mãnh, từ trên toà nhà hình tháp của Thú Nhân tộc bay vọt đi, mang theo một loại khí thế Mãnh Hổ Hạ Sơn, từ trên trời giáng xuống. Lúc rơi vào trên lôi đài, cả lôi đài phảng phất như tùy theo đung đưa.
Chợt, một tiếng gầm rú vang lên, tựa như Bách Thú Chi Vương hàng lâm, thống ngự thiên hạ.
- Đã đến.
- Là Thú Nhân tộc Hổ Bào.
- Dĩ nhiên là hắn.
Cả đám chứng kiến thân ảnh xuất hiện trên Bách Chiến lôi đài kia. Nhao nhao kinh hô lên, bên Thú Nhân tộc kia cũng kích động không thôi, mà bên Nhân tộc, thì kinh ngạc, sau đó lộ ra thần sắc lo lắng.
Thú Nhân tộc phân tộc, thiên kiêu của Hổ Nhân tộc Hổ Bào.
- Hổ Bào này, lúc trước là lấy được 50 thắng liên tiếp a.
Mười thắng liên tiếp, hai mươi thắng liên tiếp, 30 thắng liên tiếp, xem như đẳng cấp cơ bản nhất trong trăm thắng liên tiếp, chỉ cần thực lực không tệ, lấy được 30 thắng liên tiếp cũng không phải chuyện khó khăn gì. Nhưng đã đến bốn mươi thắng liên tiếp, độ khó sẽ bỗng nhiên gia tăng, 50 thắng liên tiếp càng không cần phải nói.
Từng người có thể lấy được 50 thắng liên tiếp, đều là có chân tài thực học.
Hổ Bào này phát ra khí tức chấn động, nghiễm nhiên đạt đến Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện sơ giai, với tư cách thiên kiêu, thực lực của hắn tối thiểu đạt đến Đại Thánh Tôn đỉnh phong, mà thiên kiêu Đại Thánh Tôn đỉnh phong cùng Đại Thánh Tôn đỉnh phong bình thường, ở trên cấp độ đồng dạng, là có chênh lệch cực lớn.
Hổ Bào vừa xuất hiện, liền mang đến cho Sở Mộ một cỗ áp lực như có như không.
Mi tâm của Hổ Bào có đường vân, thoạt nhìn giống như một chữ “Vương”, với tư cách Hổ Nhân tộc, trên người Hổ Bào mang theo một loại uy nghiêm, phảng phất như Bách Thú Chi Vương.
- Nghe nói Nhân tộc ra một thiên kiêu, ta liền đến xem.
Hổ Bào nói, tựa hồ có chút tùy tiện, nhưng trong đó lại ẩn chứa một loại tự tin tuyệt đối, cho dù đối phương thiên tài như thế nào, cường đại như thế nào, hắn cũng sẽ dùng lực lượng của mình đánh bại đối phương, để cho đối phương minh bạch, mình càng thêm cường đại.
Loại ý nghĩ này, có thể nói là cuồng vọng, nhưng càng là một loại tự tin, đối với mình vô cùng tự tin.
- Ngươi sẽ rất bất ngờ.
Sở Mộ nhàn nhạt đáp lại một câu.
- Ha ha, vậy ngươi lấy ra toàn bộ thực lực, nhìn ta có cảm thấy ngoài ý muốn gì hay không.
Hổ Bào cười to.
Thần sắc của Sở Mộ không thay đổi, nhưng trong lòng thì cười thầm, lấy ra toàn bộ thực lực, một kiếm có thể đánh bại Hổ Bào, bất quá Sở Mộ không có ý định làm như vậy, bất kể Hổ Bào này nói thế nào, cũng thuộc về thiên kiêu, cho dù lực lượng tuyệt đối không cách nào so sánh với mình, nhưng với tư cách thiên kiêu, nhất định có chỗ xuất sắc của hắn, mà Sở Mộ áp chế lực lượng của mình, lấy ra lực lượng cùng đối phương không sai biệt lắm, thậm chí hơi chút thua kém, vì cái gì, là ma luyện kiếm pháp của mình.
Sở Mộ không có trả lời Hổ Bào, mà dương kiếm, kiếm quang lóe lên, phảng phất như tia chớp xé trời, thẳng hướng Hổ Bào.
Một kiếm này, như là ngòi nổ, dẫn nổ hai đại thiên kiêu chiến đấu.
Một tiếng gầm rú, phảng phất như Hổ Vương gào thét, thân hình của Hổ Bào vội xông mà đi, một quyền oanh ra, đánh nát kiếm quang, kình phong đáng sợ gào thét, oanh hướng Sở Mộ, uy lực kinh người.
Chợt, chỉ thấy Hổ Bào nhẹ nhàng nhảy dựng lên, từ giữa không trung lao về phía Sở Mộ, bước chân vẫn còn ở giữa không trung liền đạp, thật giống như hóa thân thành một Mãnh Hổ, từ trên núi cao nhảy xuống, mang theo uy thế không gì so sánh nổi.
Kiếm quang lên, như Trường Hà cuốn ngược, Nghịch Lưu Trực Thượng.
Thân ảnh của Hổ Bào rơi xuống, thân hình xoay tròn, một chân quét ngang, phảng phất như đuôi cọp quất tới, có thể đứt đoạn núi cao, cực kỳ đáng sợ.
Nghênh đón hắn, vẫn là một đạo kiếm quang.
Mau đánh nhanh, trong tích tắc, Hổ Bào cùng Sở Mộ giao thủ mấy mươi lần, không chia trên dưới.
- Đúng là có chút thực lực, đáng giá ta lấy ra bản lĩnh thật sự.
Sau khi Hổ Bào lại một kích vô công, phi tốc lui về phía sau, cùng Sở Mộ kéo ra khoảng cách, ngay sau đó, hắn rống lên một tiếng, thanh âm này nghe có chút bất đồng, giống như một con Mãnh Hổ chính thức gầm rú, lập tức để cho da đầu người run lên, toàn thân nổi da gà.
Theo tiếng gầm để cho người toàn thân run rẩy kia, thân hình của Hổ Bào cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa, thân hình phảng phất như bành trướng một vòng, hơn nữa kéo dài, trở nên càng thêm uy mãnh, nhất là nửa người trên càng thêm cường tráng, bộ lông mềm màu vàng kim óng ánh xuất hiện, trực tiếp từ hình người biến hóa thành hình thú, đầu cùng hai tay của hắn, cũng đồng thời phát sinh biến hóa.
Giống như cốt cách bị đánh nát, lại lần nữa xây dựng tổ hợp lại, cánh tay bành trướng kéo duỗi, cơ bắp phồng lên, bộ lông màu vàng kim óng ánh xuất hiện, bàn tay trở nên càng lớn, lòng bàn tay càng dày, giống như có một tầng đệm thịt.
Kiếm Đạo Độc Thần
Cánh tay của Binh tộc Đại Thánh Tôn này biến hóa thành một đoản kiếm, triển khai công kích hung mãnh sắc bén với Sở Mộ, tốc độ cực nhanh, không ngớt không dứt, một đôi đoản kiếm luân chuyển giao nhau, phối hợp vô cùng ăn ý.
Thế công như vậy, Sở Mộ cũng rất ít khi gặp được, làm cho hắn hứng thú, tùy ý đối phương tiến công, chỉ dùng kiếm phòng ngự, ngăn cản hết thảy công kích của Binh tộc Đại Thánh Tôn này lại.
Tốc độ của Binh tộc Đại Thánh Tôn cực nhanh, vây quanh Sở Mộ điên cuồng tiến công, tìm kiếm góc chết, rồi lại không cách nào đột phá phòng ngự của Sở Mộ.
Đoản kiếm trước sau giết đến, Ly Thương Kiếm dựng lên, liền ngăn cản đoản kiếm công kích, hơn nữa trên Ly Thương Kiếm tựa hồ ẩn chứa một cỗ hấp lực kỳ lạ, để cho đoản kiếm trong lúc nhất thời không cách nào thoát khỏi, chợt, cánh tay cầm kiếm của Sở Mộ đột nhiên phát lực, cao tốc chấn động, lực lượng trầm ổn lập tức bộc phát, sức bật cùng lực chấn động cường hoành trùng kích, thân hình của Binh tộc Đại Thánh Tôn không cách nào khống chế bay ngược ra.
Lực trùng kích cường hoành, để cho hai cánh tay của hắn chấn động, lực lượng tan rã, trong nháy mắt khó có thể ngưng tụ lần nữa, trước mắt lại có một đạo kiếm quang tách ra, tràn ngập cả thế giới.
Một kiếm này nắm chắc thời cơ, là diệu đến đỉnh phong, không thể chống cự, bị một kiếm đánh bay.
Mười chín thắng liên tiếp!
- Lại để cho hắn thắng một ván, là hai mươi thắng liên tiếp rồi.
Nhóm Dị tộc sắc mặt thật không dễ xem.
Thiên kiêu này là của Nhân tộc mà không phải bổn tộc bọn hắn, bởi vậy cảm thấy khó chịu là rất bình thường, tuy bọn hắn không thể giết hắn. Nhưng mà, ở trên trình độ nhất định chèn ép là có thể.
Lúc này, một thân ảnh uy mãnh, từ trên toà nhà hình tháp của Thú Nhân tộc bay vọt đi, mang theo một loại khí thế Mãnh Hổ Hạ Sơn, từ trên trời giáng xuống. Lúc rơi vào trên lôi đài, cả lôi đài phảng phất như tùy theo đung đưa.
Chợt, một tiếng gầm rú vang lên, tựa như Bách Thú Chi Vương hàng lâm, thống ngự thiên hạ.
- Đã đến.
- Là Thú Nhân tộc Hổ Bào.
- Dĩ nhiên là hắn.
Cả đám chứng kiến thân ảnh xuất hiện trên Bách Chiến lôi đài kia. Nhao nhao kinh hô lên, bên Thú Nhân tộc kia cũng kích động không thôi, mà bên Nhân tộc, thì kinh ngạc, sau đó lộ ra thần sắc lo lắng.
Thú Nhân tộc phân tộc, thiên kiêu của Hổ Nhân tộc Hổ Bào.
- Hổ Bào này, lúc trước là lấy được 50 thắng liên tiếp a.
Mười thắng liên tiếp, hai mươi thắng liên tiếp, 30 thắng liên tiếp, xem như đẳng cấp cơ bản nhất trong trăm thắng liên tiếp, chỉ cần thực lực không tệ, lấy được 30 thắng liên tiếp cũng không phải chuyện khó khăn gì. Nhưng đã đến bốn mươi thắng liên tiếp, độ khó sẽ bỗng nhiên gia tăng, 50 thắng liên tiếp càng không cần phải nói.
Từng người có thể lấy được 50 thắng liên tiếp, đều là có chân tài thực học.
Hổ Bào này phát ra khí tức chấn động, nghiễm nhiên đạt đến Tuyệt Thế cảnh Tứ luyện sơ giai, với tư cách thiên kiêu, thực lực của hắn tối thiểu đạt đến Đại Thánh Tôn đỉnh phong, mà thiên kiêu Đại Thánh Tôn đỉnh phong cùng Đại Thánh Tôn đỉnh phong bình thường, ở trên cấp độ đồng dạng, là có chênh lệch cực lớn.
Hổ Bào vừa xuất hiện, liền mang đến cho Sở Mộ một cỗ áp lực như có như không.
Mi tâm của Hổ Bào có đường vân, thoạt nhìn giống như một chữ “Vương”, với tư cách Hổ Nhân tộc, trên người Hổ Bào mang theo một loại uy nghiêm, phảng phất như Bách Thú Chi Vương.
- Nghe nói Nhân tộc ra một thiên kiêu, ta liền đến xem.
Hổ Bào nói, tựa hồ có chút tùy tiện, nhưng trong đó lại ẩn chứa một loại tự tin tuyệt đối, cho dù đối phương thiên tài như thế nào, cường đại như thế nào, hắn cũng sẽ dùng lực lượng của mình đánh bại đối phương, để cho đối phương minh bạch, mình càng thêm cường đại.
Loại ý nghĩ này, có thể nói là cuồng vọng, nhưng càng là một loại tự tin, đối với mình vô cùng tự tin.
- Ngươi sẽ rất bất ngờ.
Sở Mộ nhàn nhạt đáp lại một câu.
- Ha ha, vậy ngươi lấy ra toàn bộ thực lực, nhìn ta có cảm thấy ngoài ý muốn gì hay không.
Hổ Bào cười to.
Thần sắc của Sở Mộ không thay đổi, nhưng trong lòng thì cười thầm, lấy ra toàn bộ thực lực, một kiếm có thể đánh bại Hổ Bào, bất quá Sở Mộ không có ý định làm như vậy, bất kể Hổ Bào này nói thế nào, cũng thuộc về thiên kiêu, cho dù lực lượng tuyệt đối không cách nào so sánh với mình, nhưng với tư cách thiên kiêu, nhất định có chỗ xuất sắc của hắn, mà Sở Mộ áp chế lực lượng của mình, lấy ra lực lượng cùng đối phương không sai biệt lắm, thậm chí hơi chút thua kém, vì cái gì, là ma luyện kiếm pháp của mình.
Sở Mộ không có trả lời Hổ Bào, mà dương kiếm, kiếm quang lóe lên, phảng phất như tia chớp xé trời, thẳng hướng Hổ Bào.
Một kiếm này, như là ngòi nổ, dẫn nổ hai đại thiên kiêu chiến đấu.
Một tiếng gầm rú, phảng phất như Hổ Vương gào thét, thân hình của Hổ Bào vội xông mà đi, một quyền oanh ra, đánh nát kiếm quang, kình phong đáng sợ gào thét, oanh hướng Sở Mộ, uy lực kinh người.
Chợt, chỉ thấy Hổ Bào nhẹ nhàng nhảy dựng lên, từ giữa không trung lao về phía Sở Mộ, bước chân vẫn còn ở giữa không trung liền đạp, thật giống như hóa thân thành một Mãnh Hổ, từ trên núi cao nhảy xuống, mang theo uy thế không gì so sánh nổi.
Kiếm quang lên, như Trường Hà cuốn ngược, Nghịch Lưu Trực Thượng.
Thân ảnh của Hổ Bào rơi xuống, thân hình xoay tròn, một chân quét ngang, phảng phất như đuôi cọp quất tới, có thể đứt đoạn núi cao, cực kỳ đáng sợ.
Nghênh đón hắn, vẫn là một đạo kiếm quang.
Mau đánh nhanh, trong tích tắc, Hổ Bào cùng Sở Mộ giao thủ mấy mươi lần, không chia trên dưới.
- Đúng là có chút thực lực, đáng giá ta lấy ra bản lĩnh thật sự.
Sau khi Hổ Bào lại một kích vô công, phi tốc lui về phía sau, cùng Sở Mộ kéo ra khoảng cách, ngay sau đó, hắn rống lên một tiếng, thanh âm này nghe có chút bất đồng, giống như một con Mãnh Hổ chính thức gầm rú, lập tức để cho da đầu người run lên, toàn thân nổi da gà.
Theo tiếng gầm để cho người toàn thân run rẩy kia, thân hình của Hổ Bào cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa, thân hình phảng phất như bành trướng một vòng, hơn nữa kéo dài, trở nên càng thêm uy mãnh, nhất là nửa người trên càng thêm cường tráng, bộ lông mềm màu vàng kim óng ánh xuất hiện, trực tiếp từ hình người biến hóa thành hình thú, đầu cùng hai tay của hắn, cũng đồng thời phát sinh biến hóa.
Giống như cốt cách bị đánh nát, lại lần nữa xây dựng tổ hợp lại, cánh tay bành trướng kéo duỗi, cơ bắp phồng lên, bộ lông màu vàng kim óng ánh xuất hiện, bàn tay trở nên càng lớn, lòng bàn tay càng dày, giống như có một tầng đệm thịt.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3482: Cuộc chiến thiên kiêu (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.