Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 347: Song kiếm thuật sinh uy! Phá ngục tuyệt sát (Thượng)
Kiếm quang màu đỏ vô cùng sắc bén, mỗi một kiếm giống như đều có thể xuyên thủng hư không, mỗi một kiếm đều có thể đơn giản đánh chết tiểu Huyết Yêu nhất vân. Nhưng mà mỗi một kiếm này đều bị Sở Mộ ngăn lại, hơn nữa còn để hắn thuận thế phản kích.
- Giết.
Một tiếng quát chói tai như sấm rền nổ vang, Sở Mộ chỉ cảm thấy sát khí đập vào mặt tăng lên mấy lần. Cơ hồ vượt quá cực hạn hắn thừa nhận, thân thể khẽ giật mình.
Một đạo kiếm quang màu đỏ cô đọng tới cực điểm giống như mang theo lực lượng long trời lở đất bắn tới, kiếm khí màu đỏ quấn quanh.
Sở Mộ nhíu mày, đồng tử co rút lại, cơ bắp trên cánh tay run rẩy, tiên thiên kiếm khí rót vào kiếm khí trong tay tăng dần lên. Thanh Phong kiếm ngưng tụ một đạo kiếm quang màu xanh, một kiếm phá không.
Thanh âm va chạm đáng sợ vang vọng, thanh âm chói tai kia làm cho Sở Mộ nhướng mày, giống như màng nhĩ bị đâm rách vậy.
Lực lượng khổng lồ trùng kích tới, Sở Mộ nhanh chóng lui về phía sau, triệt tiêu lực lượng. Đối phương cũng nhanh chóng lui về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Sở Mộ.
- Huyết Yêu?
Lúc này Sở Mộ mới nhìn rõ đối phương, hắn lập tức giật mình:
- KHông, thoạt nhìn không giống như là Huyết Yêu, nhưng mà cũng không giống như nhân loại. Chẳng lẽ là Huyết Yêu biến dị? Huyết Yêu biến dị còn có thể sử dụng kiếm, hơn nữa còn có tạo nghệ kiếm thuật cao siêu như vậy sao?
Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào trường kiếm màu đỏ trên tay đối phương, đồng tử co rút lại. Trong đầu tự nhiên nhớ tới vết thương trên cổ trí mạng ở thi thể những Kiếm giả kia. Miệng vết thương kia dường như rất vừa vặn với mũi kiếm của đối phương.
Mái tóc dài đỏ như máu rũ xuống, một thân trường bào màu đỏ cũng như máu. Những bộ vị da dẻ lộ ra ngoài cũng là màu đỏ như máu. Ngoại hình hoàn toàn khác với những đầu tiểu Huyết Yêu mà Sở Mộ từng chứng kiến, càng giống như nhân loại hơn.
Hoặc là có thể nói, tên này giống như một tiểu Huyết Yêu khoác tấm da nhân loại, toàn thân tản mát ra một cỗ sát khí khát máu, rung chuyển thiên quân vạn mã, đẩy vào trong hư không, làm cho lòng người kinh hãi, lạnh mình không thôi.
Vẻ mặt Sở Mộ mang theo vẻ ngưng trọng, Thanh Phong kiếm trực chỉ đối phương ở phía đối diện, trên trán đối phương có hai đường vân, giống như y như đường vân trên trán tiểu Huyết Yêu bình thường.
Nhưng mà Sở Mộ cũng chú ý tới trên cổ tay trái nó có một oản luân không gian màu xanh nhạt.
Hai mắt tên quái dị này không có phân trắng đen, mà là một màu đỏ giống như máu, đỏ tới mức phát sáng, đôi mắt màu đỏ của nó nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, làm cho người Sở Mộ sởn hết gai ốc, giống như bị ngàn vạn âm hồn nhìn chằm chằm vào.
Ý chỉ của Sở Mộ không bị giao động, bất kỳ cảm xúc mặt trái nào xâm nhập đến đều bị kiếm thế của hắn đánh tan, không có cách nào tạo thành bất luận ảnh hưởng nào với hắn.
- Tiểu bối, tạo nghệ kiếm thuật của ngươi vượt quá dự kiến của bổn tọa.
Trên mặt tên quái dị này hiện lên nụ cười, âm trầm nói. Thanh âm kia âm trầm, giống như là lưỡi đao kéo qua thủy tinh phát ra thanh âm khiến cho người ta rùng mình, nổi da ga.f
- Ngươi rốt cuộc là nhân loại hay là Huyết Yêu?
Sở Mộ lạnh nhạt hỏi, trong lòng tràn ngập vẻ cảnh gia.sc
Đối phương không có trả lời, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười vui vẻ. Trong lòng Sở Mộ cảnh giác, quang mang màu đỏ như máu lóe lên trước mắt, một kiếm vung lên ngăn cản đối phương. Tiếng nổ vang vọng, tia lửa bắn ra tứ phía.
Vận kiếm phản kích, thanh âm như xé rách vải vóc, kiếm khí cô đọng trên thân kiếm phun ra nuốt vào như rắn, uy lực kinh người.
- Máu tươi của ngươi nhất định là mỹ vị vô cùng.
Thanh âm âm trầm chợt gần chợt xa, sát khí kinh người tràn ngập ý đồ làm rung chuyển nội tâm Sở Mộ, một kích trí mạng này quả thực không tầm thường.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh lẽo như băng, nhanh chóng ngăn cản, phản kích. Trong ba tức, cấm khu ba mét thành hình.
Trường kiếm màu đỏ của quái nhân này nhanh mà hung ác, mỗi một kiếm đều như thiểm điện, chỉ là mỗi một kiếm huyết sức này đều bị từng kiếm, từng kiếm của Sở Mộ phong bế, hơn nữa còn thuận thế phản kích.
Sở Mộ đứng nguyên tại chỗ, kiếm hắn như một tấm bình phòng, mặc kiếm của tên quái nhân kia có như cuồng phong bạo vũ thế nào, vẫn có thể sừng sững bất động.
Gia hỏa Huyết Yêu giống như nhân loại này, mỗi một kiếm đánh ra đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, đây không chỉ là sức bật của thân thể, mà còn ẩn chứa một cỗ lực lượng Huyết hệ quỷ dị.
Mỗi một lần kiếm của Sở Mộ va chạm với trường kiếm huyết sắc kia chung quy đều cảm giác được có một cỗ lực lượng tà ác chấn động truyền tới. Giống như là gợn sóng tầng tầng lớp lớp tuôn về phía Thanh Phong kiếm của hắn. Ý đồ lan tràn tới cánh tay hắn rót vào trong cơ thể, tạo thành ảnh hưởng bất lợi.
Thanh Phong kiếm của Sở Mộ có chút chấn động, tỷ lệ chấn động này ngày càng cao, lập tức đem lực lượng quỷ dị đang xâm nhập tới kia đánh nát.
Thân ảnh màu đỏ cầm trường kiếm huyết sắc cơ hồ hóa thành vô số ảo ảnh vây quanh Sở Mộ, liên tục không ngừng xuất kiếm, đây là hiện tượng tốc độ quá nhanh tạo thành ảo ảnh.
- Tạo nghệ kiếm thuật đáng sợ, bổn tọa lần đầu tiên nhìn thấy a.
Thân ảnh màu đỏ kia thầm nghĩ, lại chém ra một kiếm. Cánh tay cầm kiếm bành trướng, khiến cho uy lực một kiếm này tăng gấp đôi. Bên trên trường kiếm huyết sắc lại có một cỗ lực lượng huyết sắc tuôn ra.
Một kiếm này vẫn bị Sở Mộ ngăn cản như trước. Tiếng nổ vang đáng sợ xuất hiện, không khí bạo liệt, Sở Mộ chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng lớn quá mức trùng kích tới, hắn vội vàng dùng phương phức tá lực, giảm bớt lực lượng trùng kích mà bản thân phải chịu đi.
Nhưng mà cỗ lực lượng này quá mức đột ngột, quá mức cường đại, Sở Mộ không thể không lui về phía sau hai bước mới hoàn toàn hóa giải toàn bộ cỗ lực lượng kia.
Cấm khu ba mét bị phá.
Thân ảnh huyết sắc kia nắm chắc cơ hội lần nữa xuất kiếm, cánh tay bành trướng liên tục huy động, trường kiếm huyết sắc được lực lượng huyết sắc mạnh mẽ cuốn qunah, không khí không ngừng truyền ra tiếng bạo tạc, nổ tung. Trước mắt Sở Mộ bỗng nhiên có mấy trăm đạo kiếm ảnh màu đỏ ngang trời đánh tới.
Mặc kệ là tiến lên hya là lui về phía sau, hay là tránh né, Sở Mộ đều cảm thấy mấy trăm đạo kiếm ảnh màu đỏ này sẽ đuổi theo mình, hơn nữa uy lực mỗi một kiếm đều vô cùng đáng sợ, cơ hồ vượt qua năng lực hắn có thể thừa nhận.
Tay trái rút kiếm, Điểm Kim kiếm, Thanh Phong kiếm giao nhau trước người, tạo thành hình dáng như chiếc thập tự rồi chém ra. Tiếp theo, hai tay Sở Mộ vận kiếm, vung kiếm đâm thẳng vào kiếm ảnh ngập trời trước mắt.
Từng tiếng bạo liệt liên tục vang vọng, vô số tia lửa hội tụ lại rồi bắn ra chung quanh, giống như có pháo hoa đang nổ ở chỗ Sở Mộ và thân ảnh huyết sắc kia giao thủ, sáng chói vô cùng, nhanh chóng bao phủ Sở Mộ và thân ảnh huyết sắc kia vào bên trong.
Song kiếm thuật.
Song kiếm thuật trong tay, ta là vô địch.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Giết.
Một tiếng quát chói tai như sấm rền nổ vang, Sở Mộ chỉ cảm thấy sát khí đập vào mặt tăng lên mấy lần. Cơ hồ vượt quá cực hạn hắn thừa nhận, thân thể khẽ giật mình.
Một đạo kiếm quang màu đỏ cô đọng tới cực điểm giống như mang theo lực lượng long trời lở đất bắn tới, kiếm khí màu đỏ quấn quanh.
Sở Mộ nhíu mày, đồng tử co rút lại, cơ bắp trên cánh tay run rẩy, tiên thiên kiếm khí rót vào kiếm khí trong tay tăng dần lên. Thanh Phong kiếm ngưng tụ một đạo kiếm quang màu xanh, một kiếm phá không.
Thanh âm va chạm đáng sợ vang vọng, thanh âm chói tai kia làm cho Sở Mộ nhướng mày, giống như màng nhĩ bị đâm rách vậy.
Lực lượng khổng lồ trùng kích tới, Sở Mộ nhanh chóng lui về phía sau, triệt tiêu lực lượng. Đối phương cũng nhanh chóng lui về phía sau, kéo giãn khoảng cách với Sở Mộ.
- Huyết Yêu?
Lúc này Sở Mộ mới nhìn rõ đối phương, hắn lập tức giật mình:
- KHông, thoạt nhìn không giống như là Huyết Yêu, nhưng mà cũng không giống như nhân loại. Chẳng lẽ là Huyết Yêu biến dị? Huyết Yêu biến dị còn có thể sử dụng kiếm, hơn nữa còn có tạo nghệ kiếm thuật cao siêu như vậy sao?
Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào trường kiếm màu đỏ trên tay đối phương, đồng tử co rút lại. Trong đầu tự nhiên nhớ tới vết thương trên cổ trí mạng ở thi thể những Kiếm giả kia. Miệng vết thương kia dường như rất vừa vặn với mũi kiếm của đối phương.
Mái tóc dài đỏ như máu rũ xuống, một thân trường bào màu đỏ cũng như máu. Những bộ vị da dẻ lộ ra ngoài cũng là màu đỏ như máu. Ngoại hình hoàn toàn khác với những đầu tiểu Huyết Yêu mà Sở Mộ từng chứng kiến, càng giống như nhân loại hơn.
Hoặc là có thể nói, tên này giống như một tiểu Huyết Yêu khoác tấm da nhân loại, toàn thân tản mát ra một cỗ sát khí khát máu, rung chuyển thiên quân vạn mã, đẩy vào trong hư không, làm cho lòng người kinh hãi, lạnh mình không thôi.
Vẻ mặt Sở Mộ mang theo vẻ ngưng trọng, Thanh Phong kiếm trực chỉ đối phương ở phía đối diện, trên trán đối phương có hai đường vân, giống như y như đường vân trên trán tiểu Huyết Yêu bình thường.
Nhưng mà Sở Mộ cũng chú ý tới trên cổ tay trái nó có một oản luân không gian màu xanh nhạt.
Hai mắt tên quái dị này không có phân trắng đen, mà là một màu đỏ giống như máu, đỏ tới mức phát sáng, đôi mắt màu đỏ của nó nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, làm cho người Sở Mộ sởn hết gai ốc, giống như bị ngàn vạn âm hồn nhìn chằm chằm vào.
Ý chỉ của Sở Mộ không bị giao động, bất kỳ cảm xúc mặt trái nào xâm nhập đến đều bị kiếm thế của hắn đánh tan, không có cách nào tạo thành bất luận ảnh hưởng nào với hắn.
- Tiểu bối, tạo nghệ kiếm thuật của ngươi vượt quá dự kiến của bổn tọa.
Trên mặt tên quái dị này hiện lên nụ cười, âm trầm nói. Thanh âm kia âm trầm, giống như là lưỡi đao kéo qua thủy tinh phát ra thanh âm khiến cho người ta rùng mình, nổi da ga.f
- Ngươi rốt cuộc là nhân loại hay là Huyết Yêu?
Sở Mộ lạnh nhạt hỏi, trong lòng tràn ngập vẻ cảnh gia.sc
Đối phương không có trả lời, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười vui vẻ. Trong lòng Sở Mộ cảnh giác, quang mang màu đỏ như máu lóe lên trước mắt, một kiếm vung lên ngăn cản đối phương. Tiếng nổ vang vọng, tia lửa bắn ra tứ phía.
Vận kiếm phản kích, thanh âm như xé rách vải vóc, kiếm khí cô đọng trên thân kiếm phun ra nuốt vào như rắn, uy lực kinh người.
- Máu tươi của ngươi nhất định là mỹ vị vô cùng.
Thanh âm âm trầm chợt gần chợt xa, sát khí kinh người tràn ngập ý đồ làm rung chuyển nội tâm Sở Mộ, một kích trí mạng này quả thực không tầm thường.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh lẽo như băng, nhanh chóng ngăn cản, phản kích. Trong ba tức, cấm khu ba mét thành hình.
Trường kiếm màu đỏ của quái nhân này nhanh mà hung ác, mỗi một kiếm đều như thiểm điện, chỉ là mỗi một kiếm huyết sức này đều bị từng kiếm, từng kiếm của Sở Mộ phong bế, hơn nữa còn thuận thế phản kích.
Sở Mộ đứng nguyên tại chỗ, kiếm hắn như một tấm bình phòng, mặc kiếm của tên quái nhân kia có như cuồng phong bạo vũ thế nào, vẫn có thể sừng sững bất động.
Gia hỏa Huyết Yêu giống như nhân loại này, mỗi một kiếm đánh ra đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, đây không chỉ là sức bật của thân thể, mà còn ẩn chứa một cỗ lực lượng Huyết hệ quỷ dị.
Mỗi một lần kiếm của Sở Mộ va chạm với trường kiếm huyết sắc kia chung quy đều cảm giác được có một cỗ lực lượng tà ác chấn động truyền tới. Giống như là gợn sóng tầng tầng lớp lớp tuôn về phía Thanh Phong kiếm của hắn. Ý đồ lan tràn tới cánh tay hắn rót vào trong cơ thể, tạo thành ảnh hưởng bất lợi.
Thanh Phong kiếm của Sở Mộ có chút chấn động, tỷ lệ chấn động này ngày càng cao, lập tức đem lực lượng quỷ dị đang xâm nhập tới kia đánh nát.
Thân ảnh màu đỏ cầm trường kiếm huyết sắc cơ hồ hóa thành vô số ảo ảnh vây quanh Sở Mộ, liên tục không ngừng xuất kiếm, đây là hiện tượng tốc độ quá nhanh tạo thành ảo ảnh.
- Tạo nghệ kiếm thuật đáng sợ, bổn tọa lần đầu tiên nhìn thấy a.
Thân ảnh màu đỏ kia thầm nghĩ, lại chém ra một kiếm. Cánh tay cầm kiếm bành trướng, khiến cho uy lực một kiếm này tăng gấp đôi. Bên trên trường kiếm huyết sắc lại có một cỗ lực lượng huyết sắc tuôn ra.
Một kiếm này vẫn bị Sở Mộ ngăn cản như trước. Tiếng nổ vang đáng sợ xuất hiện, không khí bạo liệt, Sở Mộ chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng lớn quá mức trùng kích tới, hắn vội vàng dùng phương phức tá lực, giảm bớt lực lượng trùng kích mà bản thân phải chịu đi.
Nhưng mà cỗ lực lượng này quá mức đột ngột, quá mức cường đại, Sở Mộ không thể không lui về phía sau hai bước mới hoàn toàn hóa giải toàn bộ cỗ lực lượng kia.
Cấm khu ba mét bị phá.
Thân ảnh huyết sắc kia nắm chắc cơ hội lần nữa xuất kiếm, cánh tay bành trướng liên tục huy động, trường kiếm huyết sắc được lực lượng huyết sắc mạnh mẽ cuốn qunah, không khí không ngừng truyền ra tiếng bạo tạc, nổ tung. Trước mắt Sở Mộ bỗng nhiên có mấy trăm đạo kiếm ảnh màu đỏ ngang trời đánh tới.
Mặc kệ là tiến lên hya là lui về phía sau, hay là tránh né, Sở Mộ đều cảm thấy mấy trăm đạo kiếm ảnh màu đỏ này sẽ đuổi theo mình, hơn nữa uy lực mỗi một kiếm đều vô cùng đáng sợ, cơ hồ vượt qua năng lực hắn có thể thừa nhận.
Tay trái rút kiếm, Điểm Kim kiếm, Thanh Phong kiếm giao nhau trước người, tạo thành hình dáng như chiếc thập tự rồi chém ra. Tiếp theo, hai tay Sở Mộ vận kiếm, vung kiếm đâm thẳng vào kiếm ảnh ngập trời trước mắt.
Từng tiếng bạo liệt liên tục vang vọng, vô số tia lửa hội tụ lại rồi bắn ra chung quanh, giống như có pháo hoa đang nổ ở chỗ Sở Mộ và thân ảnh huyết sắc kia giao thủ, sáng chói vô cùng, nhanh chóng bao phủ Sở Mộ và thân ảnh huyết sắc kia vào bên trong.
Song kiếm thuật.
Song kiếm thuật trong tay, ta là vô địch.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 347: Song kiếm thuật sinh uy! Phá ngục tuyệt sát (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.