Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3442: Chiến công hối đoái (Thượng)

Trải qua một tháng, tu vi của Minh Kính tăng lên không ít, thực lực đạt tới Tiểu Thánh Tôn, Minh Kính còn cho là mình có thể đuổi theo bước chân của Sở Mộ, không nghĩ tới, mình tăng lên, Sở Mộ cũng tăng lên, lẫn nhau chênh lệch căn bản không có gần hơn, làm không tốt còn xa hơn rồi.

Chợt, Minh Kính lại nở nụ cười, ở trong Sát Lục chiến trường tràn ngập nguy hiểm, không những còn sống, còn có thể tăng tu vi lên, tăng thực lực lên, đã tính toán rất tốt rồi.

Sát Lục chiến trường đóng cửa, như một cái chén úp, huyết sắc quang mang nhanh chóng co rút lại, cuối cùng nhất, lại lần nữa ngưng tụ thành một đạo huyết quang, sau đó chợt nổ tung đi.

Lần thứ nhất, Sở Mộ không có chứng kiến, hiện tại hắn thấy được, tính cả những người khác cũng đều chứng kiến.

Trong lúc nhất thời, đồng tử của một nhóm Nhân tộc không tự giác được mở to, phảng phất như thấy được hư ảnh thế giới bạo tạc sinh ra đời.

Nội tâm của Sở Mộ có một loại xúc động không hiểu, phảng phất như có lĩnh ngộ, nhưng lúc hắn muốn xâm nhập truy cứu, lại phát hiện không có cái gì, hắn biết rõ, cái này là bởi vì mình tích lũy không đủ, nếu không giờ khắc này, rất có thể sẽ lĩnh ngộ ra cái gì.

Loại tình huống này, không chỉ Sở Mộ gặp được, những thiên tài khác cũng như thế.

Bất quá, tràng cảnh kia cùng một loại lĩnh ngộ như có như không giờ khắc này, sẽ cắm rễ ở trong đáy lòng của bọn hắn, một ngày kia, khi bọn hắn có được tích lũy đầy đủ, gặp lại tình cảnh cùng loại, có lẽ sẽ kích phát lĩnh ngộ hôm nay, chân chính lĩnh ngộ ra cái gì đó.

Điểm huyết quang kia nổ tung, lại bất đồng phía trước, tràn ngập thành sương mù màu đỏ, trong nháy mắt, liền trở lại Sát Lục chiến trường như cũ.


- Đi thôi, về xem những chiến công này có thể hối đoái được cái gì.

- Ha ha, ta là đã nhận được vài trăm chiến công a.

Người sống, hoặc nhiều hoặc ít đều nhận được một ít chiến công, hơn mười, hơn trăm thậm chí hơn một ngàn cũng có, người chết thì không còn gì để nói.

Tục truyền mỗi một lần Sát Lục chiến trường chính thức mở ra, thường thường đều chết một nhóm lớn người, lúc này đây, cũng không biết có bao nhiêu Nhân tộc chôn xương trong đó.

Nhưng đạp vào con đường tu luyện, phải đối mặt các loại sinh tử, đến từ địch nhân, đến từ thám hiểm, các loại kiểu chết cái gì cần có đều có, rất nhiều người đã thành thói quen.

Một đám người hạo hạo đãng đãng ly khai Sát Lục chiến trường, phản hồi Nhân thành, thanh thế to lớn, trên đường đi, phàm là Sát Lục Cự Thú chạm đến toàn bộ đều biến thành vong hồn dưới kiếm.

...

- Trở lại rồi.



Trong Nhân thành, theo một đoàn Tu Luyện giả dũng mãnh tiến vào, trên người của bọn hắn đều tràn ngập sát khí nồng đậm, kia là tiêu chí vừa vặn ly khai Sát Lục chiến trường, dù sao liên tục một tháng dừng lại ở trong Sát Lục chiến trường, không giây phút nào không trải qua chiến đấu, trải qua sinh tử giết chóc a.

Địch nhân không phải Thần tộc, thì chính là Ma tộc, hoặc Sát Lục Cự Thú, không muốn bị giết chết thì phải giết chết người khác. Sát khí càng thêm đầm đặc, để cho người không có tiến vào Sát Lục chiến trường đều kính sợ.

Đám người kia vừa phản hồi Nhân thành, cũng không có nghỉ ngơi, mà ngựa không dừng vó tới Sát Lục Thần Điện.

Vừa tiến vào Sát Lục Thần Điện, Sở Mộ liền sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ, phảng phất như Sát Lục phù văn cùng Sát Lục Thần Điện có cảm ứng rất sâu.

Ý niệm khẽ động, Sát Lục phù văn tồn tại ở trong cơ thể lập tức bay ra, kết nối với lực lượng của Sát Lục Thần Điện. Lập tức, người xung quanh phảng phất như đều biến mất, chung quanh mình biến thành một Tiểu Thế Giới, chỉ có mình tồn tại.

Chiến công phù văn bỗng nhiên giải thể, tràn ngập ra, trước mặt Sở Mộ xuất hiện một mặt tinh bàn.

Tính danh: Sở Vương Đình.

Chủng tộc: Nhân tộc.



Xuất xứ: Sát Lục Vương Điện số ba mươi chín.

Chiến công: 6178 điểm.

Sở Mộ lập tức trừng lớn hai mắt.

Để cho hắn kinh ngạc không phải số lượng chiến công, bởi vì lúc trước hắn đã biết. Kinh ngạc chính là xuất xứ.

Sát Lục Vương Điện số ba mươi chín.

Nói cách khác, Sát Lục Vương Điện tối thiểu có mấy chục tòa.

Hơi chút tưởng tượng, Sở Mộ liền thu hồi suy nghĩ, mặc niệm một câu hối đoái.

Lập tức, văn tự trên tinh bàn nhanh chóng phát sinh biến hóa, loại công pháp, loại võ học, loại đan dược, loại vũ khí, loại Sát Lục phù văn, loại bảo vật, loại đặc thù....



Còn lại loại hình khác, vũ khí cũng có thể tạm thời bài trừ, dù sao hắn có Ly Thương Kiếm, đây là thuộc về Linh kiếm cao cấp nhất, có giá trị bồi dưỡng, có lẽ có thể theo mình tăng lên, cuối cùng nhất đề thăng thành Thần kiếm cấp Đại Đế.

Trước ấn mở loại đan dược, nhanh chóng nhìn một vòng, đáng tiếc, không có đan dược trực tiếp tăng lên tu vi, chỉ phụ trợ tu luyện, có thể tu luyện nhanh hơn, đối với Tuyệt Thế cảnh bình thường có hiệu quả, đối với Sở Mộ có hiệu quả như thế nào, vậy thì khó mà nói, dù sao Sở Mộ sử dụng là Kiếm đạo bổn nguyên, không phải Pháp Tắc Chi Lực, những đan dược này đều căn cứ Pháp Tắc Chi Lực luyện chế ra a.

Lại xem xét loại bảo vật, bảo vật cũng không phải ít, nhưng Sở Mộ nhìn nhìn, không có loại mình cần, tạm thời không nhìn, ngược lại nhìn về phía loại Sát Lục phù văn.

Rồi sau đó, lại nhìn về phía loại đặc thù.

- Phù văn cố hóa!

Sở Mộ thấy được một loại, con mắt lập tức tỏa sáng, ấn mở.

Cái gọi là phù văn cố hóa, là cố hóa phù văn mà mình đã nắm giữ, biến thành Sát Lục phù văn hoàn toàn thuộc về mình, nói đơn giản, dĩ vãng cần mình kích phát mới có thể phóng xuất ra lực lượng của Sát Lục phù văn, bây giờ lực lượng trực tiếp chuyển dời đến trên người mình, không cần phải kích phát nữa, cũng không cần tiêu hao Sát Lục bí văn tiến hành bổ sung.

- Phù văn thăng giai!

Ngoại trừ chứng kiến phù văn cố hóa ra, Sở Mộ còn chứng kiến phù văn thăng giai, là trực tiếp tăng lên cấp bậc của phù văn, ví dụ như hai đạo Sát Lục phù văn của Sở Mộ hiện tại đều là Thanh Đồng cấp Ngũ giai, sử dụng phù văn thăng giai, liền có thể đề thăng thành Bạch Ngân cấp Nhất giai.

Kiếm Đạo Độc Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần Truyện Kiếm Đạo Độc Thần Story Chương 3442: Chiến công hối đoái (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.
loading...