Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3338: Chúa tể ra tay
Không cam lòng, nội tâm Sở Mộ không cam lòng.
Hắn có đại tiền đồ tốt, có tương lai vô hạn, lại bởi vì thời gian không đủ, thực lực không đủ và trêu chọc cường địch mà thôi.
- Cho dù làm lại từ đầu, ta cũng sẽ không ngã xuống, Xích Viêm địa giới, một ngày nào đó ta sẽ tới tận cửa, khi đó các ngươi sẽ trả giá gấp mười lần.
Sở Mộ nói thầm, ánh mắt trở nên lăng lệ ác liệt, khí thế trên người ngưng tụ như kiếm.
Mặc kệ khí thế của hắn biến hóa như thế nào, trong mắt các cường giả Xích Viêm địa giới cũng chỉ như con sâu cái kiến.
Có lẽ thiên phú của hắn còn hơn cả Ngự Kiếm Vương nhưng thế thì sao, thiên phú không phải là thực lực, không có đủ thời gian phát triển chỉ là vô căn cứ.
Nhìn xem Thánh cung thỏa hiệp, nhìn ánh mắt Sở Mộ giống như nhận mệnh, cường giả Xích Viêm địa giới liên tục cười lạnh.
- Có phải không cam lòng hay không.
Bỗng nhiên, một giọng nói già nua vang lên truyền vào tai của Sở Mộ, làm Sở Mộ ngạc nhiên, thần sắc của hắn không có biến hóa chút nào.
- Lão phu là Úy Lam Thánh Cung chúa tể, trừ ngươi ra sẽ không có ai nghe thấy lời này.
Sở Mộ hơi phập phồng.
Úy Lam chúa tể!
Mặc dù nói thành tựu của hắn là chúa tể. Nhưng tương lai cuối cùng là tương lai, không thể dự đoán nguy hiểm và thời gian, hôm nay hắn còn tao ngộ cường địch tới từ Xích Viêm địa giới.
- Ngươi có thiên phú đủ mạnh, chỉ cần không chết thì tương lai bất khả hạn lượng.
Úy Lam chúa tể tiếp tục nói:
- Hôm nay ngươi phải rời đi, không có mục đích khác, chỉ bởi vì ngươi là thiên tài của Úy Lam giới vực, ngày sau ngươi càng cường đại hơn, như vậy càng có lợi với Úy Lam giới vực, ta cũng hi vọng ngày sau ngươi đầy đủ cường đại không nên quên mình là người Úy Lam giới vực.
Sở Mộ không có trả lời, bởi vì hắn không thể truyền âm cho Úy Lam chúa tể, nhưng Úy Lam chúa tể lại có thể cảm nhận được nội tâm kiên định của hắn.
Úy Lam chúa tể lên tiếng, Sở Mộ suy đoán Vệ Ly này là ai, bỗng nhiên có một đạo quang ảnh từ xa tới gần, trong nháy mắt đã tới, tốc độ kia không chậm hơn Nhị trưởng lão tinh tu quang minh chi đạo bao nhiêu.
Toàn thân người tới bị hắc ám bao phủ, căn bản không thấy rõ đó là người nào, lúc hắn xuất hêện đã dùng hắc ám bao phủ Sở Mộ, cũng không dừng lại, trong nháy mắt rời khỏi Úy Lam Thánh Cung.
Chuyện này xảy quá mức đột ngột, hoàn toàn ngoài dự liệu của mọi người, mười Đại Đế của Xích Viêm địa giới vừa kịp phản ứng thì bóng tối đã mang Sở Mộ rời xa Úy Lam Thánh Cung, sau đó hóa thành chấm đen nhỏ bay đi thật xa.
- Đuổi theo!
Không chút do dự, Phân Ảnh Kiếm Đế quát.
Nhưng lúc bọn họ bộc phát lực lượng chuẩn bị đuổi theo, bỗng nhiên lực lượng mênh mông hàng lâm trực tiếp trấn áp bọn họ.
Đây là lực lượng của Úy Lam chúa tể thâm thúy và bao la, giống như cả thiên địa đang áp chế bọn họ.
Đại Đế tam bộ rất cường đại nhưng so với chúa tể còn kém hơn quá nhiều, đó là rãnh trời, mặc dù hiện tại Úy Lam chúa tể bởi vì một ít nguyên nhân không thể hiện thân, hắn cũng chỉ vận dụng một phần lực lượng cũng đủ để trấn áp mười Đại Đế và năm trăm cường giả tuyệt thế, bọn họ không thể động đậy chút nào.
Bỗng nhiên lại có biến cố xuất hiện.
Trên người Phân Ảnh Kiếm Đế bộc phát khí tức nóng bỏng không gì sánh kịp sinh ra nó giống như mặt trời chói mắt, lực lượng như vậy đã vượt qua Đại Đế, là lực lượng của cấp chúa tể.
Đây là lực lượng thuộc về Xích Viêm chúa tể, lần này Xích Viêm chúa tể không có đích thân tới nhưng lại cho người mang một phần nhỏ lực lượng của hắn xuất hiện, tạm thời gửi lên người Phân Ảnh Đại Đế.
Lực lượng của Xích Viêm chúa tể bạo phát, lập tức đánh nát lực lượng của Úy Lam chúa tể, mười Đại Đế và năm trăm cường giả tuyệt thế của Xích Viêm địa giới khôi phục tự do, lúc này bộc phát tốc độ nhanh nhất bay theo ánh sáng mang Sở Mộ rời đi.
- Ngăn chúng lại.
Thánh cung chi chủ quát lên, hắn lập tức chặn đường Phân Ảnh Kiếm Đế, Đại trưởng lão Nhị trưởng lão cũng ra tay chặn đường các Đại Đế của Xích Viêm địa giới.
Nhưng cường giả Đại Đế của Úy Lam Thánh Cung xuất động toàn bộ cũng chỉ có chín người, chỉ có thể chặn đường chín Đại Đế của Xích Viêm địa giới, còn lại một Đại Đế và năm trăm cường giả tuyệt thế đều đuổi theo Sở Mộ.
Lúc này lực lượng Úy Lam chúa tể đang đối kháng với lực lượng của Xích Viêm chúa tể.
- Một Đại Đế nhị bộ đuổi giết, dùng thực lực của Vệ Ly có thể ngăn cản, còn năm trăm tên cường giả tuyệt thế, tất cả chỉ có thể xem chính ngươi mà thôi.
Nơi sâu nhất trong Úy Lam Thánh Cung, đôi mắt Úy Lam chúa tể mở ra, hắn lẩm bẩm.
- Về phần chín Đại Đế của Xích Viêm địa giới, bản chúa tể giam các ngươi mười năm.
Đây là việc Úy Lam chúa tể đủ khả năng giúp Sở Mộ, làm xong tất cả việc này, lực lượng của Úy Lam chúa tể tiêu hao rất nhiều, hắn bị đả thương vào ba ngàn năm trước, thương thế rất nặng, trải qua ba ngàn năm tĩnh dưỡng cũng không khôi phục hoàn toàn, lần này vận dụng lực lượng làm thương thế bộc phát, phải tốn hao lâu hơn mới khôi phục lại.
Chỉ hi vọng Sở Mộ không cô phụ cố gắng của hắn, có thể sống sót, phát triển trở thành chúa tể.
Nếu như Úy Lam giới vực có hai cái chúa tể, Xích Viêm địa giới không dám kiêu ngạo như vậy.
Tất cả chỉ có một điều kiện tiên quyết chính là Sở Mộ có thể phát triển và tránh được một kiếp.
Có tới năm trăm cường giả tuyệt thế, yếu nhất có thực lực nhị luyện, mạnh nhất có thực lực nửa bước Đại Đế, muốn sống sót khi bị bọn họ đuổi giết có độ khó rất lớn, gần như là việc không có khả năng, cũng chỉ có thể hi vọng Sở Mộ vận khí tốt không bị phát hiện.
Chín Đại Đế của Xích Viêm địa giới bị giam cầm ở hư không hỗn độn bên ngoài Úy Lam giới vực, nếu như không có gì ngoài ý muốn, lực lượng của Úy Lam chúa tể sẽ giam cầm bọn họ thời gian mười năm, sở dĩ không giết chết là kiêng kị Xích Viêm chúa tể và Kiếm Minh.
Kiếm Đạo Độc Thần
Hắn có đại tiền đồ tốt, có tương lai vô hạn, lại bởi vì thời gian không đủ, thực lực không đủ và trêu chọc cường địch mà thôi.
- Cho dù làm lại từ đầu, ta cũng sẽ không ngã xuống, Xích Viêm địa giới, một ngày nào đó ta sẽ tới tận cửa, khi đó các ngươi sẽ trả giá gấp mười lần.
Sở Mộ nói thầm, ánh mắt trở nên lăng lệ ác liệt, khí thế trên người ngưng tụ như kiếm.
Mặc kệ khí thế của hắn biến hóa như thế nào, trong mắt các cường giả Xích Viêm địa giới cũng chỉ như con sâu cái kiến.
Có lẽ thiên phú của hắn còn hơn cả Ngự Kiếm Vương nhưng thế thì sao, thiên phú không phải là thực lực, không có đủ thời gian phát triển chỉ là vô căn cứ.
Nhìn xem Thánh cung thỏa hiệp, nhìn ánh mắt Sở Mộ giống như nhận mệnh, cường giả Xích Viêm địa giới liên tục cười lạnh.
- Có phải không cam lòng hay không.
Bỗng nhiên, một giọng nói già nua vang lên truyền vào tai của Sở Mộ, làm Sở Mộ ngạc nhiên, thần sắc của hắn không có biến hóa chút nào.
- Lão phu là Úy Lam Thánh Cung chúa tể, trừ ngươi ra sẽ không có ai nghe thấy lời này.
Sở Mộ hơi phập phồng.
Úy Lam chúa tể!
Mặc dù nói thành tựu của hắn là chúa tể. Nhưng tương lai cuối cùng là tương lai, không thể dự đoán nguy hiểm và thời gian, hôm nay hắn còn tao ngộ cường địch tới từ Xích Viêm địa giới.
- Ngươi có thiên phú đủ mạnh, chỉ cần không chết thì tương lai bất khả hạn lượng.
Úy Lam chúa tể tiếp tục nói:
- Hôm nay ngươi phải rời đi, không có mục đích khác, chỉ bởi vì ngươi là thiên tài của Úy Lam giới vực, ngày sau ngươi càng cường đại hơn, như vậy càng có lợi với Úy Lam giới vực, ta cũng hi vọng ngày sau ngươi đầy đủ cường đại không nên quên mình là người Úy Lam giới vực.
Sở Mộ không có trả lời, bởi vì hắn không thể truyền âm cho Úy Lam chúa tể, nhưng Úy Lam chúa tể lại có thể cảm nhận được nội tâm kiên định của hắn.
Úy Lam chúa tể lên tiếng, Sở Mộ suy đoán Vệ Ly này là ai, bỗng nhiên có một đạo quang ảnh từ xa tới gần, trong nháy mắt đã tới, tốc độ kia không chậm hơn Nhị trưởng lão tinh tu quang minh chi đạo bao nhiêu.
Toàn thân người tới bị hắc ám bao phủ, căn bản không thấy rõ đó là người nào, lúc hắn xuất hêện đã dùng hắc ám bao phủ Sở Mộ, cũng không dừng lại, trong nháy mắt rời khỏi Úy Lam Thánh Cung.
Chuyện này xảy quá mức đột ngột, hoàn toàn ngoài dự liệu của mọi người, mười Đại Đế của Xích Viêm địa giới vừa kịp phản ứng thì bóng tối đã mang Sở Mộ rời xa Úy Lam Thánh Cung, sau đó hóa thành chấm đen nhỏ bay đi thật xa.
- Đuổi theo!
Không chút do dự, Phân Ảnh Kiếm Đế quát.
Nhưng lúc bọn họ bộc phát lực lượng chuẩn bị đuổi theo, bỗng nhiên lực lượng mênh mông hàng lâm trực tiếp trấn áp bọn họ.
Đây là lực lượng của Úy Lam chúa tể thâm thúy và bao la, giống như cả thiên địa đang áp chế bọn họ.
Đại Đế tam bộ rất cường đại nhưng so với chúa tể còn kém hơn quá nhiều, đó là rãnh trời, mặc dù hiện tại Úy Lam chúa tể bởi vì một ít nguyên nhân không thể hiện thân, hắn cũng chỉ vận dụng một phần lực lượng cũng đủ để trấn áp mười Đại Đế và năm trăm cường giả tuyệt thế, bọn họ không thể động đậy chút nào.
Bỗng nhiên lại có biến cố xuất hiện.
Trên người Phân Ảnh Kiếm Đế bộc phát khí tức nóng bỏng không gì sánh kịp sinh ra nó giống như mặt trời chói mắt, lực lượng như vậy đã vượt qua Đại Đế, là lực lượng của cấp chúa tể.
Đây là lực lượng thuộc về Xích Viêm chúa tể, lần này Xích Viêm chúa tể không có đích thân tới nhưng lại cho người mang một phần nhỏ lực lượng của hắn xuất hiện, tạm thời gửi lên người Phân Ảnh Đại Đế.
Lực lượng của Xích Viêm chúa tể bạo phát, lập tức đánh nát lực lượng của Úy Lam chúa tể, mười Đại Đế và năm trăm cường giả tuyệt thế của Xích Viêm địa giới khôi phục tự do, lúc này bộc phát tốc độ nhanh nhất bay theo ánh sáng mang Sở Mộ rời đi.
- Ngăn chúng lại.
Thánh cung chi chủ quát lên, hắn lập tức chặn đường Phân Ảnh Kiếm Đế, Đại trưởng lão Nhị trưởng lão cũng ra tay chặn đường các Đại Đế của Xích Viêm địa giới.
Nhưng cường giả Đại Đế của Úy Lam Thánh Cung xuất động toàn bộ cũng chỉ có chín người, chỉ có thể chặn đường chín Đại Đế của Xích Viêm địa giới, còn lại một Đại Đế và năm trăm cường giả tuyệt thế đều đuổi theo Sở Mộ.
Lúc này lực lượng Úy Lam chúa tể đang đối kháng với lực lượng của Xích Viêm chúa tể.
- Một Đại Đế nhị bộ đuổi giết, dùng thực lực của Vệ Ly có thể ngăn cản, còn năm trăm tên cường giả tuyệt thế, tất cả chỉ có thể xem chính ngươi mà thôi.
Nơi sâu nhất trong Úy Lam Thánh Cung, đôi mắt Úy Lam chúa tể mở ra, hắn lẩm bẩm.
- Về phần chín Đại Đế của Xích Viêm địa giới, bản chúa tể giam các ngươi mười năm.
Đây là việc Úy Lam chúa tể đủ khả năng giúp Sở Mộ, làm xong tất cả việc này, lực lượng của Úy Lam chúa tể tiêu hao rất nhiều, hắn bị đả thương vào ba ngàn năm trước, thương thế rất nặng, trải qua ba ngàn năm tĩnh dưỡng cũng không khôi phục hoàn toàn, lần này vận dụng lực lượng làm thương thế bộc phát, phải tốn hao lâu hơn mới khôi phục lại.
Chỉ hi vọng Sở Mộ không cô phụ cố gắng của hắn, có thể sống sót, phát triển trở thành chúa tể.
Nếu như Úy Lam giới vực có hai cái chúa tể, Xích Viêm địa giới không dám kiêu ngạo như vậy.
Tất cả chỉ có một điều kiện tiên quyết chính là Sở Mộ có thể phát triển và tránh được một kiếp.
Có tới năm trăm cường giả tuyệt thế, yếu nhất có thực lực nhị luyện, mạnh nhất có thực lực nửa bước Đại Đế, muốn sống sót khi bị bọn họ đuổi giết có độ khó rất lớn, gần như là việc không có khả năng, cũng chỉ có thể hi vọng Sở Mộ vận khí tốt không bị phát hiện.
Chín Đại Đế của Xích Viêm địa giới bị giam cầm ở hư không hỗn độn bên ngoài Úy Lam giới vực, nếu như không có gì ngoài ý muốn, lực lượng của Úy Lam chúa tể sẽ giam cầm bọn họ thời gian mười năm, sở dĩ không giết chết là kiêng kị Xích Viêm chúa tể và Kiếm Minh.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3338: Chúa tể ra tay
10.0/10 từ 35 lượt.