Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3299: Tìm tới cửa (Thượng)
Tuy rằng Sở Mộ có thể vận dụng quyền lợi đại diện tháp chủ Thần kiếm tháp. Nhưng như vậy quá mức hưng sư động chúng, có loại tài nhỏ dùng vào việc lớn. Hắn không cần phải làm như vậy.
- Lão đệ, đoạn đường ngươi cần, ta đã nhìn kỹ.
Quả nhiên không được vài ngày, Thượng Chí Chân lại nói cho Sở Mộ tin tức tốt, mời Sở Mộ đi xem.
Thượng Chí Chân xem xét đoạn đường này, không tính là đoạn đường phồn hoa bên trong Kiếm Thành, có chút tương đối hẻo lánh. Nhưng đình viện v.v cũng đủ lớn. Đồng thời cũng đủ yên tĩnh. Phía trái có rừng cây. Phía phải có hồ nước. Phía trước còn có một bãi cỏ lớn, cảnh sắc cũng không tệ. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy thoả mãn.
Suy nghĩ của hắn rất đơn giản. Nếu muốn mở lại kiếm quán, phải cố gắng hết mức làm tốt, không cầu kiêu ngạo, chỉ cần tinh phẩm. Về phần hoàn cảnh này, cũng không có cái gì đặc biệt chú ý. Chủ yếu chính là hài lòng ưng ý. Bản thân mình cảm thấy hài lòng, mới có thể thư thái.
Đất đai bên trong Kiếm Thành, so với trong khu Hoa Thành, càng đắt hơn rất nhiều. Sở Mộ tốn ước chừng năm trăm điểm Kiếm Thành, mới mua chỗ sản nghiệp này, biến thành của mình.
Sau khi mua xong, tất nhiên là phải tiến hành tu sửa một phen. Sau khi Sở Mộ tự mình quy hoạch một hồi, liền tìm người đến tu sửa. Cái này cũng cần tốn một ít thời gian. Chỉ có điều, người chuyên môn tu sửa nhà cũng không phải là người bình thường. Trong người mỗi người đều có tu vi. Bởi vậy cả độ khói tu sửa không lớn. Chỉ có hai ngày ngắn ngủi, việc tu sửa đã được hoàn tất. Sở Mộ cũng treo tấm biển Sở Môn Kiếm Quán lên.
Sở Môn Kiếm Quán một lần nữa khai trương, không giăng đèn kết hoa, cũng không có đốt pháo đánh trống. Trái lại vô cùng giấu mình, chính là thật sự đơn giản tu sửa hoàn tất. Sau đó, Sở Mộ tự tay treo bảng hiệu do mình tự tạo lên.
Sở Môn Kiếm Quán!
Bốn chữ lớn, thoăn thoắt, giống như vô số kiếm tạo thành, lại dường như ẩn chứa vô số huyền diệu.
Hai bên trái phải lại do Sở Mộ ra tay, lấy ra cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh, lấy kiếm làm bút, khắc tiếp câu đối ở hai bên cửa.
Luyện khí luyện thể luyện thần vạn luyện giai không!
Nhân Kiếm Địa Kiếm Thiên Kiếm từng kiếm từng kiếm cầu đạo!
- Chữ tốt!
Hai mắt Vương Triều Doanh nhất thời chiếu sáng.
- Chữ tốt, kiếm càng hay hơn.
Cát Nhạc cũng cười lớn không thôi.
- Cảnh giới kiếm pháp của Sở lão đệ không đơn giản.
Nhãn lực Thượng Chí Chân còn muốn vượt lên trên hai người, nhỏ giọng nói.
- Ta luôn cảm thấy cảnh giới kiếm pháp của Sở lão đệ, không chỉ là Nhân cảnh sơ giai.
Vương Triều Doanh nói:
- Nói không chừng còn đạt tới Nhân cảnh đỉnh phong thậm chí tầng thứ cao hơn.
- Nói không chừng là Địa cảnh.
Cát Nhạc nói.
- Nếu barn than Sở lão đệ chỉ cho thấy cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh sơ giai, tất nhiên hắn có lý do của mình. Không nên truy cứu.
Thượng Chí Chân nói.
Trên thực tế bọn họ cũng không biết được rõ ràng, lúc đó Sở Mộ chẳng qua là không muốn để lộ ra quá nhiều, để tránh khiến cho người khác quan tâm quá nhiều. Bởi vậy, hắn mới thể hiện ra cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh sơ giai. Sau đó, hắn dự định thể hiện ra cảnh giới kiếm pháp tầng thứ cao hơn, nhận được càng nhiều điểm Kiếm Thành, lại bị tháp chủ Thần kiếm tháp triệu kiến, cũng trở thành tháp tôn của Thần kiếm tháp. Đồng thời, mỗi một tháng có thể nhận được điểm Kiếm Thành vốn từ hai trăm điểm tăng vọt đến năm nghìn điểm.
Còn nữa, sau khi đại diện cho tháp chủ Thần kiếm tháp, hắn tiến vào bốn đại Tu Luyện Thánh Địa đã không cần tốn bất kỳ điểm Kiếm Thành nào. Tiến vào Kiếm Điển Các v.v cũng như vậy. Bởi vậy đối với Sở Mộ mà nói, tác dụng của điểm Kiếm Thành cũng không có lớn như trước. Đã như vậy, Sở Mộ cũng sẽ không sốt ruột đi nâng cao đẳng cấp cảnh giới kiếm pháp của mình.
Ba người Thượng Chí Chân đều là cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh. Mỗi người nhìn chữ Sở Mộ khắc ra, nhất thời cảm thấy có vô số kiếm đạo huyền diệu ở trong đó, lại khó có thể hiểu thấu đáo. Cảm giác giống như như lọt vào trong sương mù. Đây cũng là bởi vì cảnh giới kiếm pháp của bọn họ không đủ. Nếu như đạt được Địa cảnh, khi đó có thể tìm hiểu ra càng nhiều huyền diệu.
- Sở lão đệ, lão đệ mở kiếm quán, cần phải mời giáo tập. Ta thì thế nào?
Vương Triều Doanh trực tiếp mở miệng lớn tiếng nói với Sở Mộ:
- Không cần trả ta bất kỳ điểm Kiếm Thành nào.
- Tính ta một người.
Cát Nhạc cũng lập tức nói.
- Lão đệ, chúng ta quan hệ tốt như vậy, tính thêm cả ta nữa.
Thượng Chí Chân cũng liền vội vàng nói.
- Được.
Sở Mộ rất sảng khoái đáp ứng.
Quả thực, mở kiếm quán, ngay từ đầu, hắn có thể sẽ có thời gian. Nhưng sau này hắn nhất định sẽ rời khỏi đây. Vừa rời đi, nói không chừng chính là chuyện rất lâu. Hắn cũng không thể khiến cho kiếm quán hoang phế.
Kiếm quán, tự nhiên là do Sở Vương Đạo tới kế thừa. Nhưng tiềm lực của Sở Vương Đạo có hạn. Cảnh giới kiếm pháp của hắn cuối cùng có thể tiến vào Nhân cảnh hay không còn không biết. Hắn có thể kế thừa kiếm quán, nhưng không có cách nào kinh doanh khiến kiếm quán sau này trở nên cường đại. Vậy cần phải có người khác tương trợ.
Mà điều Sở Mộ muốn làm, chính là trước khi mình rời đi, cố gắng hết sức đánh ra cơ sở tốt, cố gắng hết sức bồi dưỡng Sở Vương Đạo.
Ba người Thượng Chí Chân tự nguyện trở thành giáo tập của kiếm quán, vậy không thể tốt hơn.
Không tuyên truyền, bởi vậy, rất ít người biết Sở Môn Kiếm Quán khai trương. Tất nhiên cũng không có người đến báo danh. Sở Mộ lại không sốt ruột. Hắn định ra chương trình và quy định tuyển nhận của kiếm quán v.v.
Đầu tiên, môn đồ của kiếm quán thống nhất gọi là kiếm đồ. Chỉ tuyển nhận người luyện kiếm dưới cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh.
Kiếm đồ chia ra làm ba đẳng cấp. Ám Tinh, Minh Nguyệt, Kiêu Dương.
Kiếm đồ Ám Tinh, mỗi một tháng cần giao nộp một điểm Kiếm Thành, nhưng có một lần cơ hội trực tiếp xin giáo tập chỉ dạy.
Kiếm đồ Minh Nguyệt, mỗi một tháng cần giao nộp năm điểm Kiếm Thành. Có thể có năm lần cơ hội xin giáo tập trực tiếp chỉ dạy.
Kiếm đồ Kiêu Dương, mỗi một tháng cần giao nộp mười điểm Kiếm Thành, có thể có mười lần cơ hội xin giáo tập trực tiếp chỉ dạy.
Sau đó, hắn một lần nữa tu sửa lại Sở Môn Kiếm Quán, phân ra luyện kiếm trận ở xung quanh. Chỗ luyện kiếm trường đầu tiên ở tiền viện. Lớn nhất, có thể đồng thời dung nạp ba nghìn người luyện kiếm. Luyện kiếm trường thứ hai, đồng thời dung nạp một nghìn người luyện kiếm. Luyện kiếm trường thứ 3 có thể đồng thời dung nạp năm trăm người luyện kiếm. Cuối cùng luyện kiếm trường thứ tư, lại giống nhau là nơi luyện kiếm của các giáo tập.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Lão đệ, đoạn đường ngươi cần, ta đã nhìn kỹ.
Quả nhiên không được vài ngày, Thượng Chí Chân lại nói cho Sở Mộ tin tức tốt, mời Sở Mộ đi xem.
Thượng Chí Chân xem xét đoạn đường này, không tính là đoạn đường phồn hoa bên trong Kiếm Thành, có chút tương đối hẻo lánh. Nhưng đình viện v.v cũng đủ lớn. Đồng thời cũng đủ yên tĩnh. Phía trái có rừng cây. Phía phải có hồ nước. Phía trước còn có một bãi cỏ lớn, cảnh sắc cũng không tệ. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy thoả mãn.
Suy nghĩ của hắn rất đơn giản. Nếu muốn mở lại kiếm quán, phải cố gắng hết mức làm tốt, không cầu kiêu ngạo, chỉ cần tinh phẩm. Về phần hoàn cảnh này, cũng không có cái gì đặc biệt chú ý. Chủ yếu chính là hài lòng ưng ý. Bản thân mình cảm thấy hài lòng, mới có thể thư thái.
Đất đai bên trong Kiếm Thành, so với trong khu Hoa Thành, càng đắt hơn rất nhiều. Sở Mộ tốn ước chừng năm trăm điểm Kiếm Thành, mới mua chỗ sản nghiệp này, biến thành của mình.
Sau khi mua xong, tất nhiên là phải tiến hành tu sửa một phen. Sau khi Sở Mộ tự mình quy hoạch một hồi, liền tìm người đến tu sửa. Cái này cũng cần tốn một ít thời gian. Chỉ có điều, người chuyên môn tu sửa nhà cũng không phải là người bình thường. Trong người mỗi người đều có tu vi. Bởi vậy cả độ khói tu sửa không lớn. Chỉ có hai ngày ngắn ngủi, việc tu sửa đã được hoàn tất. Sở Mộ cũng treo tấm biển Sở Môn Kiếm Quán lên.
Sở Môn Kiếm Quán một lần nữa khai trương, không giăng đèn kết hoa, cũng không có đốt pháo đánh trống. Trái lại vô cùng giấu mình, chính là thật sự đơn giản tu sửa hoàn tất. Sau đó, Sở Mộ tự tay treo bảng hiệu do mình tự tạo lên.
Sở Môn Kiếm Quán!
Bốn chữ lớn, thoăn thoắt, giống như vô số kiếm tạo thành, lại dường như ẩn chứa vô số huyền diệu.
Hai bên trái phải lại do Sở Mộ ra tay, lấy ra cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh, lấy kiếm làm bút, khắc tiếp câu đối ở hai bên cửa.
Luyện khí luyện thể luyện thần vạn luyện giai không!
Nhân Kiếm Địa Kiếm Thiên Kiếm từng kiếm từng kiếm cầu đạo!
- Chữ tốt!
Hai mắt Vương Triều Doanh nhất thời chiếu sáng.
- Chữ tốt, kiếm càng hay hơn.
Cát Nhạc cũng cười lớn không thôi.
- Cảnh giới kiếm pháp của Sở lão đệ không đơn giản.
Nhãn lực Thượng Chí Chân còn muốn vượt lên trên hai người, nhỏ giọng nói.
- Ta luôn cảm thấy cảnh giới kiếm pháp của Sở lão đệ, không chỉ là Nhân cảnh sơ giai.
Vương Triều Doanh nói:
- Nói không chừng còn đạt tới Nhân cảnh đỉnh phong thậm chí tầng thứ cao hơn.
- Nói không chừng là Địa cảnh.
Cát Nhạc nói.
- Nếu barn than Sở lão đệ chỉ cho thấy cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh sơ giai, tất nhiên hắn có lý do của mình. Không nên truy cứu.
Thượng Chí Chân nói.
Trên thực tế bọn họ cũng không biết được rõ ràng, lúc đó Sở Mộ chẳng qua là không muốn để lộ ra quá nhiều, để tránh khiến cho người khác quan tâm quá nhiều. Bởi vậy, hắn mới thể hiện ra cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh sơ giai. Sau đó, hắn dự định thể hiện ra cảnh giới kiếm pháp tầng thứ cao hơn, nhận được càng nhiều điểm Kiếm Thành, lại bị tháp chủ Thần kiếm tháp triệu kiến, cũng trở thành tháp tôn của Thần kiếm tháp. Đồng thời, mỗi một tháng có thể nhận được điểm Kiếm Thành vốn từ hai trăm điểm tăng vọt đến năm nghìn điểm.
Còn nữa, sau khi đại diện cho tháp chủ Thần kiếm tháp, hắn tiến vào bốn đại Tu Luyện Thánh Địa đã không cần tốn bất kỳ điểm Kiếm Thành nào. Tiến vào Kiếm Điển Các v.v cũng như vậy. Bởi vậy đối với Sở Mộ mà nói, tác dụng của điểm Kiếm Thành cũng không có lớn như trước. Đã như vậy, Sở Mộ cũng sẽ không sốt ruột đi nâng cao đẳng cấp cảnh giới kiếm pháp của mình.
Ba người Thượng Chí Chân đều là cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh. Mỗi người nhìn chữ Sở Mộ khắc ra, nhất thời cảm thấy có vô số kiếm đạo huyền diệu ở trong đó, lại khó có thể hiểu thấu đáo. Cảm giác giống như như lọt vào trong sương mù. Đây cũng là bởi vì cảnh giới kiếm pháp của bọn họ không đủ. Nếu như đạt được Địa cảnh, khi đó có thể tìm hiểu ra càng nhiều huyền diệu.
- Sở lão đệ, lão đệ mở kiếm quán, cần phải mời giáo tập. Ta thì thế nào?
Vương Triều Doanh trực tiếp mở miệng lớn tiếng nói với Sở Mộ:
- Không cần trả ta bất kỳ điểm Kiếm Thành nào.
- Tính ta một người.
Cát Nhạc cũng lập tức nói.
- Lão đệ, chúng ta quan hệ tốt như vậy, tính thêm cả ta nữa.
Thượng Chí Chân cũng liền vội vàng nói.
- Được.
Sở Mộ rất sảng khoái đáp ứng.
Quả thực, mở kiếm quán, ngay từ đầu, hắn có thể sẽ có thời gian. Nhưng sau này hắn nhất định sẽ rời khỏi đây. Vừa rời đi, nói không chừng chính là chuyện rất lâu. Hắn cũng không thể khiến cho kiếm quán hoang phế.
Kiếm quán, tự nhiên là do Sở Vương Đạo tới kế thừa. Nhưng tiềm lực của Sở Vương Đạo có hạn. Cảnh giới kiếm pháp của hắn cuối cùng có thể tiến vào Nhân cảnh hay không còn không biết. Hắn có thể kế thừa kiếm quán, nhưng không có cách nào kinh doanh khiến kiếm quán sau này trở nên cường đại. Vậy cần phải có người khác tương trợ.
Mà điều Sở Mộ muốn làm, chính là trước khi mình rời đi, cố gắng hết sức đánh ra cơ sở tốt, cố gắng hết sức bồi dưỡng Sở Vương Đạo.
Ba người Thượng Chí Chân tự nguyện trở thành giáo tập của kiếm quán, vậy không thể tốt hơn.
Không tuyên truyền, bởi vậy, rất ít người biết Sở Môn Kiếm Quán khai trương. Tất nhiên cũng không có người đến báo danh. Sở Mộ lại không sốt ruột. Hắn định ra chương trình và quy định tuyển nhận của kiếm quán v.v.
Đầu tiên, môn đồ của kiếm quán thống nhất gọi là kiếm đồ. Chỉ tuyển nhận người luyện kiếm dưới cảnh giới kiếm pháp Nhân cảnh.
Kiếm đồ chia ra làm ba đẳng cấp. Ám Tinh, Minh Nguyệt, Kiêu Dương.
Kiếm đồ Ám Tinh, mỗi một tháng cần giao nộp một điểm Kiếm Thành, nhưng có một lần cơ hội trực tiếp xin giáo tập chỉ dạy.
Kiếm đồ Minh Nguyệt, mỗi một tháng cần giao nộp năm điểm Kiếm Thành. Có thể có năm lần cơ hội xin giáo tập trực tiếp chỉ dạy.
Kiếm đồ Kiêu Dương, mỗi một tháng cần giao nộp mười điểm Kiếm Thành, có thể có mười lần cơ hội xin giáo tập trực tiếp chỉ dạy.
Sau đó, hắn một lần nữa tu sửa lại Sở Môn Kiếm Quán, phân ra luyện kiếm trận ở xung quanh. Chỗ luyện kiếm trường đầu tiên ở tiền viện. Lớn nhất, có thể đồng thời dung nạp ba nghìn người luyện kiếm. Luyện kiếm trường thứ hai, đồng thời dung nạp một nghìn người luyện kiếm. Luyện kiếm trường thứ 3 có thể đồng thời dung nạp năm trăm người luyện kiếm. Cuối cùng luyện kiếm trường thứ tư, lại giống nhau là nơi luyện kiếm của các giáo tập.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3299: Tìm tới cửa (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.