Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3155: Đại cơ duyên (Thượng)
- May mắn, lần này âm linh không đủ cường đại.
Vương Tôn cũng nghĩ mà sợ không thôi, trong mọi người, thực lực của hắn xem như yếu nhất, ý chí cũng yếu nhất nhưng vẫn có thể chống cự.
- Chư vị, nơi này là mới vào âm linh địa vực, bởi vậy âm linh sẽ không phải rất mạnh, càng xâm nhập, âm linh sẽ càng đáng sợ, chư vị đã có kinh nghiệm một lần, như vậy phải biết làm thế nào mới có thể chống cự âm linh tốt nhất.
Hạ Vĩnh Tầm nói ra:
- Cho dù như thế cũng không thể phớt lờ, hơi chút vô ý sẽ bị âm linh cường đại xâm nhập, nguyên thần biến thành đồ ăn, ý thức biến thành âm linh mới.
Mọi người vừa nghĩ tới kết cục đáng sợ này liền run rẩy.
- Đi thôi, chúng ta nhất định phải tiến vào ma sát địa vực, đạt được đủ cơ duyên gia tăng thực lực, nếu không căn bản không có khả năng chống lại hoàn đình, còn không bằng chết ở chỗ này.
Không Lưu nói ra.
Đúng thế, nếu không đủ thực lực chống lại hoàng đình chính là con đường chết, nếu đã là chết, còn không bằng xông vào ma sát địa vực một lần, đạt được đầy đủ cơ duyên tăng cường thực lực mới có thể đấu với hoàng đình một trận.
Mọi người lúc này tiến vào Táng Ma Đại Uyên đã ôm suy nghĩ tìm đường sống trong chỗ chết, tự nhiên sẽ không sợ đầu sợ đuôi.
Tiếp tục tiến vào, bước vào sâu trong âm linh địa vực.
Rất nhanh lại có âm linh xuất hiện, xâm nhập vô thanh vô tức.
Mọi người đã có kinh nghiệm một lần, lúc này đã có phòng bị cho nên kịp phản ứng.
Thế giới tinh thần của Sở Mộ có vĩnh hằng kiếm ý tọa trấn, đó là kiếm ý cực kỳ cao cấp cho nên âm linh vừa xâm nhập vào thế giới tinh thần đã bị vĩnh hằng kiếm ý trấn áp, căn bản không thể tạo thành ảnh hưởng với Sở Mộ, dưới lực lượng đáng sợ của vĩnh hằng kiếm ý, bị trấn giết phá hủy tan thành mây khói, chỉ còn lại tiếng kêu bén nhọn vang lên.
Chưa tới một giây, âm linh tiến vào thế giới tinh thần của Sở Mộ đã bị tiêu diệt.
Tuy mấy người khác đã có phòng bị nhưng ý chí của bọn họ kém hơn Sở Mộ quá nhiều, bởi vậy cho nên tốn chừng hai ba giây mới thoát khỏi âm linh xâm nhập, hơn nữa cũng diệt sát âm linh.
Tiến lên tiến lên tiến lên, sáu người không ngừng tiến lên, càng lúc càng thâm nhập âm linh địa vực, bọn họ tao ngộ âm linh càng ngày càng mạnh, ngay cả Sở Mộ cũng chịu ảnh hưởng, cũng không dễ dàng diệt sát như lycs trước, thậm chí cần thời gian hai giây mới thoát khỏi ảo giác, Sở Mộ còn như thế thì không cần nói mấy người khác.
- Chỉ là âm linh cũng dám xâm nhập vào tinh thần bổn vương, toái!
Quát một tiếng, đôi mắt Chiến Vương bắn ra hào quang ngập trời, chiến ý kinh người giống như có thể nát bấy thời không, chiến ý bộc phát tức thì làm như thời gian trôi qua thật nhanh, chiến ý ngăn cản âm linh xâm nhập và tiêu diệt trong nháy mắt.
Chiến Vương có thực lực tam luyện cao giai thập phần đáng sợ, một thân chiến ý kinh thiên động địa, âm linh nhiều lắm chỉ có thể ảnh hưởng cường giả tuyệt thế nhị luyện, trong mắt hắn chẳng khác gì con sâu cái kiến, chính thức làm hắn kiêng kị chính là ma sát.
Thực lực của ma sát có mạnh có yếu, yếu, nhiều lắm chỉ tương đương cường giả tuyệt thế nhất luyện, cường đại có thể so sánh với Thánh Tôn.
Vận khí kém gặp phải ma sát có thực lực sánh ngang Thánh Tôn, hơn phân nửa chỉ có con đường chết.
Chiến Vương đi lại thông suốt trong âm linh địa vực nhưng hắn không có nửa điểm hưng phấn, bởi vì mục tiêu của hắn là Sở Mộ, mà đám người Sở Mộ tiến vào Táng Ma Đại Uyên chẳng khác gì ném đá vào biển cả, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, không chỗ tìm kiếm, khí tức đã bị quấy nhiễu quá mức nghiêm trọng cho nên không thể phán đoán.
...
- Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa không tỉnh lại.
Đôi mắt Vương Tôn ngây ngốc khôi phục trở lại, tròng mắt vô ý thức nhìn chung quanh vài cái, trong mắt vô cùng sợ hãi, sắc mặt của hắn tái nhợt.
Trong sáu người, Vương Tôn tu vi nhị luyện trung giai, kỳ thật thực lực này nếu trong hoàn cảnh ám sát đủ để uy hiếp thậm chí giết chết nhị luyện cao giai bình thường, nhưng ý chí của hắn vẫn thua kém nhị luyện cao giai một bậc, không bằng Lôi Phách càng không bằng Không Lưu, chớ đừng nói chi so sánh với Hạ Vĩnh Tầm Phong Vô Ngân, hắn là người có ý chí yếu nhất trong sáu người.
Trong khu vực âm linh, thứ đối kháng âm linh chính là ý chí.
Không ngừng xâm nhập, mọi người càng đi vào cuối am linh địa vực, đi về nơi xa hơn chính là khu vực ma sát, mấy người bọn họ bị âm linh lớp cuối cùng xâm nhập, Sở Mộ là người dễ dàng vượt qua nhất, âm linh bị vĩnh hằng kiếm ý của hắn trấn áp không cách nào giãy dụa, trực tiếp diệt sát ngay lập tức.
Ý chí của Phong Vô Ngân vô cùng cường đại, ý chí của Hạ Vĩnh Tầm cũng cực kỳ cường đại, thứ hai chính là Không Lưu, Lôi Phách hơi kém Không Lưu, thực sự không kém nhiều, cuối cùng chính là Vương Tôn.
Mọi người liên tục vượt qua lớp âm linh cuối cùng xâm nhập. Vương Tôn là người cuối cùng vượt qua, bọn họ đang đi trên dây xích, phía dưới là thâm uyên vô tận, rơi xuống là tan xương nát thịt.
- Nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh tinh khí thần một phen, chúng ta lại bước vào ma sát địa vực.
Hạ Vĩnh Tầm nói ra, nhìn thâm uyên sâu hun hút trước mặt, hắn ngưng trọng nói ra.
Hắn năm đó đạt được cơ duyên trong âm linh địa vực. Còn không dám bước vào ma sát địa vực, mặc dù như thế cũng trải qua cửu tử nhất sinh, nội tâm hắn kiêng kị ma sát địa vực rất sâu.
Mọi người đều hiểu ma sát địa vực mới được xem là Táng Ma Thâm Uyên chân chính.
- Nghe nói trong khu vực ma sát, chỉ cần có thể đánh bại giết chết ma sát sẽ đạt được cơ duyên.
Hạ Vĩnh Tầm lại bổ sung một câu, câu này làm đôi mắt mọi người tỏa sáng.
Sau một phen điều tức, Sở Mộ khôi phục trước tiên, bởi vì hắn tiêu hao ít nhất, Vương Tôn khôi phục chậm nhất, ý chí của hắn tiêu hao nhiều nhất.
Sau khi mọi người khôi phục hoàn toàn, tinh khí thần đều đạt tới đỉnh phong, đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm về phía trước.
- Đi!
Hạ Vĩnh Tầm thấp giọng nói ra, hắn tiến thẳng về phía trước, bước ra khỏi âm linh địa vực, bước vào ma sát địa vực.
Bước vào ma sát địa vực, Sở Mộ không tự chủ run rẩy một cái, dường như áp lực bốn phía tăng nhiều, âm sát khí càng đậm đặc, hơn nữa dường như còn phát sinh biến hóa không tên.
Kiếm nguyên bao phủ khắp toàn thân, khí huyết chi lực chấn động ngăn cản tất cả âm sát khí đang rót vào trong người của hắn.
Kiếm Đạo Độc Thần
Vương Tôn cũng nghĩ mà sợ không thôi, trong mọi người, thực lực của hắn xem như yếu nhất, ý chí cũng yếu nhất nhưng vẫn có thể chống cự.
- Chư vị, nơi này là mới vào âm linh địa vực, bởi vậy âm linh sẽ không phải rất mạnh, càng xâm nhập, âm linh sẽ càng đáng sợ, chư vị đã có kinh nghiệm một lần, như vậy phải biết làm thế nào mới có thể chống cự âm linh tốt nhất.
Hạ Vĩnh Tầm nói ra:
- Cho dù như thế cũng không thể phớt lờ, hơi chút vô ý sẽ bị âm linh cường đại xâm nhập, nguyên thần biến thành đồ ăn, ý thức biến thành âm linh mới.
Mọi người vừa nghĩ tới kết cục đáng sợ này liền run rẩy.
- Đi thôi, chúng ta nhất định phải tiến vào ma sát địa vực, đạt được đủ cơ duyên gia tăng thực lực, nếu không căn bản không có khả năng chống lại hoàn đình, còn không bằng chết ở chỗ này.
Không Lưu nói ra.
Đúng thế, nếu không đủ thực lực chống lại hoàng đình chính là con đường chết, nếu đã là chết, còn không bằng xông vào ma sát địa vực một lần, đạt được đầy đủ cơ duyên tăng cường thực lực mới có thể đấu với hoàng đình một trận.
Mọi người lúc này tiến vào Táng Ma Đại Uyên đã ôm suy nghĩ tìm đường sống trong chỗ chết, tự nhiên sẽ không sợ đầu sợ đuôi.
Tiếp tục tiến vào, bước vào sâu trong âm linh địa vực.
Rất nhanh lại có âm linh xuất hiện, xâm nhập vô thanh vô tức.
Mọi người đã có kinh nghiệm một lần, lúc này đã có phòng bị cho nên kịp phản ứng.
Thế giới tinh thần của Sở Mộ có vĩnh hằng kiếm ý tọa trấn, đó là kiếm ý cực kỳ cao cấp cho nên âm linh vừa xâm nhập vào thế giới tinh thần đã bị vĩnh hằng kiếm ý trấn áp, căn bản không thể tạo thành ảnh hưởng với Sở Mộ, dưới lực lượng đáng sợ của vĩnh hằng kiếm ý, bị trấn giết phá hủy tan thành mây khói, chỉ còn lại tiếng kêu bén nhọn vang lên.
Chưa tới một giây, âm linh tiến vào thế giới tinh thần của Sở Mộ đã bị tiêu diệt.
Tuy mấy người khác đã có phòng bị nhưng ý chí của bọn họ kém hơn Sở Mộ quá nhiều, bởi vậy cho nên tốn chừng hai ba giây mới thoát khỏi âm linh xâm nhập, hơn nữa cũng diệt sát âm linh.
Tiến lên tiến lên tiến lên, sáu người không ngừng tiến lên, càng lúc càng thâm nhập âm linh địa vực, bọn họ tao ngộ âm linh càng ngày càng mạnh, ngay cả Sở Mộ cũng chịu ảnh hưởng, cũng không dễ dàng diệt sát như lycs trước, thậm chí cần thời gian hai giây mới thoát khỏi ảo giác, Sở Mộ còn như thế thì không cần nói mấy người khác.
- Chỉ là âm linh cũng dám xâm nhập vào tinh thần bổn vương, toái!
Quát một tiếng, đôi mắt Chiến Vương bắn ra hào quang ngập trời, chiến ý kinh người giống như có thể nát bấy thời không, chiến ý bộc phát tức thì làm như thời gian trôi qua thật nhanh, chiến ý ngăn cản âm linh xâm nhập và tiêu diệt trong nháy mắt.
Chiến Vương có thực lực tam luyện cao giai thập phần đáng sợ, một thân chiến ý kinh thiên động địa, âm linh nhiều lắm chỉ có thể ảnh hưởng cường giả tuyệt thế nhị luyện, trong mắt hắn chẳng khác gì con sâu cái kiến, chính thức làm hắn kiêng kị chính là ma sát.
Thực lực của ma sát có mạnh có yếu, yếu, nhiều lắm chỉ tương đương cường giả tuyệt thế nhất luyện, cường đại có thể so sánh với Thánh Tôn.
Vận khí kém gặp phải ma sát có thực lực sánh ngang Thánh Tôn, hơn phân nửa chỉ có con đường chết.
Chiến Vương đi lại thông suốt trong âm linh địa vực nhưng hắn không có nửa điểm hưng phấn, bởi vì mục tiêu của hắn là Sở Mộ, mà đám người Sở Mộ tiến vào Táng Ma Đại Uyên chẳng khác gì ném đá vào biển cả, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, không chỗ tìm kiếm, khí tức đã bị quấy nhiễu quá mức nghiêm trọng cho nên không thể phán đoán.
...
- Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa không tỉnh lại.
Đôi mắt Vương Tôn ngây ngốc khôi phục trở lại, tròng mắt vô ý thức nhìn chung quanh vài cái, trong mắt vô cùng sợ hãi, sắc mặt của hắn tái nhợt.
Trong sáu người, Vương Tôn tu vi nhị luyện trung giai, kỳ thật thực lực này nếu trong hoàn cảnh ám sát đủ để uy hiếp thậm chí giết chết nhị luyện cao giai bình thường, nhưng ý chí của hắn vẫn thua kém nhị luyện cao giai một bậc, không bằng Lôi Phách càng không bằng Không Lưu, chớ đừng nói chi so sánh với Hạ Vĩnh Tầm Phong Vô Ngân, hắn là người có ý chí yếu nhất trong sáu người.
Trong khu vực âm linh, thứ đối kháng âm linh chính là ý chí.
Không ngừng xâm nhập, mọi người càng đi vào cuối am linh địa vực, đi về nơi xa hơn chính là khu vực ma sát, mấy người bọn họ bị âm linh lớp cuối cùng xâm nhập, Sở Mộ là người dễ dàng vượt qua nhất, âm linh bị vĩnh hằng kiếm ý của hắn trấn áp không cách nào giãy dụa, trực tiếp diệt sát ngay lập tức.
Ý chí của Phong Vô Ngân vô cùng cường đại, ý chí của Hạ Vĩnh Tầm cũng cực kỳ cường đại, thứ hai chính là Không Lưu, Lôi Phách hơi kém Không Lưu, thực sự không kém nhiều, cuối cùng chính là Vương Tôn.
Mọi người liên tục vượt qua lớp âm linh cuối cùng xâm nhập. Vương Tôn là người cuối cùng vượt qua, bọn họ đang đi trên dây xích, phía dưới là thâm uyên vô tận, rơi xuống là tan xương nát thịt.
- Nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh tinh khí thần một phen, chúng ta lại bước vào ma sát địa vực.
Hạ Vĩnh Tầm nói ra, nhìn thâm uyên sâu hun hút trước mặt, hắn ngưng trọng nói ra.
Hắn năm đó đạt được cơ duyên trong âm linh địa vực. Còn không dám bước vào ma sát địa vực, mặc dù như thế cũng trải qua cửu tử nhất sinh, nội tâm hắn kiêng kị ma sát địa vực rất sâu.
Mọi người đều hiểu ma sát địa vực mới được xem là Táng Ma Thâm Uyên chân chính.
- Nghe nói trong khu vực ma sát, chỉ cần có thể đánh bại giết chết ma sát sẽ đạt được cơ duyên.
Hạ Vĩnh Tầm lại bổ sung một câu, câu này làm đôi mắt mọi người tỏa sáng.
Sau một phen điều tức, Sở Mộ khôi phục trước tiên, bởi vì hắn tiêu hao ít nhất, Vương Tôn khôi phục chậm nhất, ý chí của hắn tiêu hao nhiều nhất.
Sau khi mọi người khôi phục hoàn toàn, tinh khí thần đều đạt tới đỉnh phong, đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm về phía trước.
- Đi!
Hạ Vĩnh Tầm thấp giọng nói ra, hắn tiến thẳng về phía trước, bước ra khỏi âm linh địa vực, bước vào ma sát địa vực.
Bước vào ma sát địa vực, Sở Mộ không tự chủ run rẩy một cái, dường như áp lực bốn phía tăng nhiều, âm sát khí càng đậm đặc, hơn nữa dường như còn phát sinh biến hóa không tên.
Kiếm nguyên bao phủ khắp toàn thân, khí huyết chi lực chấn động ngăn cản tất cả âm sát khí đang rót vào trong người của hắn.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3155: Đại cơ duyên (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.