Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3153: Chiến Vương đuổi giết (Hạ)
Nhìn thấy phiến thiên địa trước mặt là hắc ám giống như thâm uyên tuyệt vực, người nào nhìn thấy cũng có cảm giác tim đập chân run, cho dù là cường giả tam luyện cao giai như Chiến Vương cũng như thế.
- Chẳng lẽ nơi này là... Táng Ma Đại Uyên!
Sắc mặt Chiến Vương biến hóa.
Với tư cách là thập vương của hoàng đình, với tư cách cường giả tuyệt thế tam luyện cao giai trong thế giới Thâm Lam, Chiến Vương sống đủ lâu, kiến thức quá nhiều, tự nhiên biết rõ Táng Ma Đại Uyên tồn tồn, hơn nữa cho dù hắn chưa từng tiến vào Táng Ma Đại Uyên, hắn lại hiểu Táng Ma Đại Uyên còn hơn cả Hạ Vĩnh Tầm.
Cũng chính bởi vì càng hiểu nên hắn càng rõ Táng Ma Đại Uyên khủng bố, cho dù cường giả tuyệt thế tam luyện cao giai như hắn tiến vào bên trong, không cẩn thận sẽ chết bên trong, cho nên sắc mặt Chiến Vương biến hóa, nội tâm vô cùng kiêng kị.
- Chẳng lẽ mấy người bọn chúng đều đi vào trong Táng Ma Đại Uyên?
Chiến Vương nói thầm, tư duy hoạt động rất nhanh.
- Biết rõ không thể đối kháng với hoàng đình lại tiến vào Táng Ma Đại Uyên, ý đồ đạt được đại cơ duyên tăng thực lực lên, sau đó chống lại hoàng đình ta?
Hiểu rõ ràng điểm này, Chiến Vương cười lạnh.
- Táng Ma Đại Uyên vô cùng khủng bố, nếu ở bên ngoài, thực lực cường giả tuyệt thế nhị luyện của các ngươi có thể hoành hành không sợ, nhưng mơ tưởng đạt được đại cơ duyên gì, nếu xâm nhập sâu hơn, cho dù là cường giả tuyệt thế tam luyện cũng có nguy cơ tử vong rất lớn, mơ tưởng được cơ duyên tăng thực lực lên.
Càng xâm nhập Táng Ma Đại Uyên, khả năng đạt được cơ duyên càng tốt, ở ngoại vi, cường giả tuyệt thế nhị luyện có thể hoành hành không sợ, cho dù có cơ duyên cũng không quá đáng chỉ là chút cơ duyên bình thường, nhiều nhất hữu dụng với Thánh cấp, đối với tuyệt thế nhất luyện còn miễn cưỡng, bàn gì tuyệt thế nhị luyện.
- Không!
Chiến Vương cau mày, hắn không ngừng suy nghĩ.
- Sở Mộ kẻ này là yêu nghiệt vạn cổ, trên người có đại khí vận, nếu không cũng không có khả năng còn sống khi bị hoàng đình và Thiên Tộc đuổi giết tới bây giờ, hơn nữa càng ngày càng mạnh, nếu hắn đạt được đại cơ duyên trong Táng Ma Đại Uyên, thực lực thực sẽ tăng lên thật lớn, hắn chính là họa lớn trong lòng.
Có ý niệm này trong đầu, sắc mặt Chiến Vương biến hóa, đôi mắt như kiếm xuyên thủng hư không, nhìn thẳng vào tuyệt vực hắc ám trước mặt, thân ảnh hơi động hóa thành hào quang và tiến vào bên trong.
Hắn muốn đuổi giết Sở Mộ, năm người khác không coi vào đâu, chỉ là con sâu cái kiến, tiện tay có thể bóp chết, duy chỉ có Sở Mộ mới là người làm Chiến Vương cảm thấy kiêng kị uy hiếp, Sở Mộ phải chết.
...
Đám người Sở Mộ cũng không biết bản thể Chiến Vương đích thân tới, hơn nữa đã tiến vào trong Táng Ma Đại Uyên, bọn họ đang muốn vượt qua bên ngoài Táng Ma Đại Uyên xâm nhập vào bên trong Táng Ma Đại Uyên, lúc này bọn họ gặp du thi mà Hạ Vĩnh Tầm từng nói qua.
Du thi mặc trường bào rách nát, làn da màu xanh đen, nhìn thập phần quỷ dị nhưng cứng cỏi như da trâu, trong mắt có màu xanh nhạt chuyển động, có chút trì trệ nhưng mang theo hung tàn làm lòng người sợ hãi.
- Đôi mắt mấy du thi có màu xanh nhạt là du thi cấp thấp nhưng phải cẩn thận, đều là tu luyện giả không còn thần trí biến thành, quanh năm bị âm sát khí ăn mòn rèn luyện, mỗi một cỗ du thi đều có thánh khu cường đại, Thánh cấp công kích không tổn thương, cho dù là cường giả tuyệt thế nhất luyện công kích cũng khó có thể tạo thành phá hư rõ ràng, trên người bọn họ ẩn chứa âm sát chi độc, một khi bị chúng làm tổn thương, âm sát chi độc sẽ xâm nhập trong cơ thể, cho dù thực lực tuyệt thế nhị luyện cũng khó có thể ngăn chặn.
Hạ Vĩnh Tầm nói ra.
Trong lúc hắn nói chuyện đã mấy thu thi cấp thấp xông tới thật nhanh, chúng phát ra tiếng rống thập phần ghê người, khóe miệng có chất lỏng đục ngầu chảy ra, còn mang theo mùi tanh hôi khó chịu, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã hóa thành cơn gió tanh xuất hiện trước mặt đám người Sở Mộ.
Phong Vô Ngân xuất kiếm, kiếm như gió mát qua ke hở, vô tung vô ảnh quét qua người du thi, lập tức, toàn thân du thi dừng lại, chúng duỗi móng vuốt dừng lại giữa không trung, ngay sau đó thân thể của chúng chia năm xẻ bảy.
Dùng thực lực nhị luyện cực hạn của Phong Vô Ngân, cho dù không ra tay toàn lực, muốn giết chết mấy du thi thực lực tuyệt thế nhất luyện lại là chuyện dễ dàng.
Trên người du thi không có bảo vật gì, sau khi giết chết cũng không ai quan tâm tới, tiếp tục đi về phía trước, từng bước tiến vào sâu trong Táng Ma Đại Uyên.
Trong Táng Ma Đại Uyên vô cùng ua ms, âm khí không ngớt, âm sát vờn quanh làm tốc độ mọi người giảm xuống
Chiến Vương cũng tiến vào Táng Ma Đại Uyên, phương vị hắn đi vào khác biệt nhỏ so với đám người Sở Mộ, bên trong Táng Ma Đại Uyên có âm sát khí vờn quanh, khí tức bị quẫy nhiễu nghiêm trọng không thể nào truy tìm, trong tình huống này, Chiến Vương muốn đuổi kịp đám người Sở Mộ cũng chỉ dựa vào vận khí.
Hiển nhiên vận khí của hắn không tốt, dù khác biệt rất nhỏ nhưng một khi đi vào càng lâu, khoảng cách giữa hắn và đám người Sở Mộ càng ngày càng xa.
Tiếng nổ vang lên, lôi quang chiếu rọi bát phương, chiếu sáng phạm vi trăm trượng, lôi quang màu tím bao phủ, có thể thấy được vô số thi cốt sinh ra hào quang sáng ngời.
Mấy cổ du thi run rẩy khi nhìn thấy lôi quang màu tím xuất hiện, chúng phát ra tiếng kêu đầy kinh hãi, trên người có khí tức màu xám bộc phát thật mạnh giống như khói thuốc súng bao phủ các nơi, chính là âm sát khí trong người của du thi.
Lôi luôn là khắc tinh của tà vật, nhất là sau khi luyện hóa lôi đình chi tâm, lôi đình chi lực của Lôi Phách càng cường đại hơn, cho nên tạo thành tổn thương với du thi càng rõ ràng, đương nhiên, cho dù như thế Lôi Phách tạo thành tổn thương không thể so sánh với Phong Vô Ngân, lại tiếp cận Hạ Vĩnh Tầm.
Thực lực của du thi cấp thấp chỉ sánh ngang với cường giả tuyệt thế nhất luyện trung giai, thực lực du thi trung cấp sánh ngang cường giả tuyệt thế nhất luyện đỉnh phong, về phần du thi cao cấp đã có thực lực nhị luyện sơ giai, thậm chí có thể sánh ngang tuyệt thế trung giai.
Bên ngoài Táng Ma Đại Uyên chính là phạm vi hoạt động của du thi, thông qua phạm vi này mới xem như chính thức bước vào bên trong Táng Ma Đại Uyên.
Bên ngoài Táng Ma Đại Uyên gần như không có cơ duyên gì, cho dù là có cũng chỉ là những người chết ở bên ngoài Táng Ma Đại Uyên lưu lại, tu luyện giả chết ở nơi này thường là Thánh cấp, lợi hại nhất cũng chỉ là tuyệt thế nhất luyện, chỉ cần có thực lực nhị luyện cho dù không địch lại du thi cũng có thể bỏ chạy.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Chẳng lẽ nơi này là... Táng Ma Đại Uyên!
Sắc mặt Chiến Vương biến hóa.
Với tư cách là thập vương của hoàng đình, với tư cách cường giả tuyệt thế tam luyện cao giai trong thế giới Thâm Lam, Chiến Vương sống đủ lâu, kiến thức quá nhiều, tự nhiên biết rõ Táng Ma Đại Uyên tồn tồn, hơn nữa cho dù hắn chưa từng tiến vào Táng Ma Đại Uyên, hắn lại hiểu Táng Ma Đại Uyên còn hơn cả Hạ Vĩnh Tầm.
Cũng chính bởi vì càng hiểu nên hắn càng rõ Táng Ma Đại Uyên khủng bố, cho dù cường giả tuyệt thế tam luyện cao giai như hắn tiến vào bên trong, không cẩn thận sẽ chết bên trong, cho nên sắc mặt Chiến Vương biến hóa, nội tâm vô cùng kiêng kị.
- Chẳng lẽ mấy người bọn chúng đều đi vào trong Táng Ma Đại Uyên?
Chiến Vương nói thầm, tư duy hoạt động rất nhanh.
- Biết rõ không thể đối kháng với hoàng đình lại tiến vào Táng Ma Đại Uyên, ý đồ đạt được đại cơ duyên tăng thực lực lên, sau đó chống lại hoàng đình ta?
Hiểu rõ ràng điểm này, Chiến Vương cười lạnh.
- Táng Ma Đại Uyên vô cùng khủng bố, nếu ở bên ngoài, thực lực cường giả tuyệt thế nhị luyện của các ngươi có thể hoành hành không sợ, nhưng mơ tưởng đạt được đại cơ duyên gì, nếu xâm nhập sâu hơn, cho dù là cường giả tuyệt thế tam luyện cũng có nguy cơ tử vong rất lớn, mơ tưởng được cơ duyên tăng thực lực lên.
Càng xâm nhập Táng Ma Đại Uyên, khả năng đạt được cơ duyên càng tốt, ở ngoại vi, cường giả tuyệt thế nhị luyện có thể hoành hành không sợ, cho dù có cơ duyên cũng không quá đáng chỉ là chút cơ duyên bình thường, nhiều nhất hữu dụng với Thánh cấp, đối với tuyệt thế nhất luyện còn miễn cưỡng, bàn gì tuyệt thế nhị luyện.
- Không!
Chiến Vương cau mày, hắn không ngừng suy nghĩ.
- Sở Mộ kẻ này là yêu nghiệt vạn cổ, trên người có đại khí vận, nếu không cũng không có khả năng còn sống khi bị hoàng đình và Thiên Tộc đuổi giết tới bây giờ, hơn nữa càng ngày càng mạnh, nếu hắn đạt được đại cơ duyên trong Táng Ma Đại Uyên, thực lực thực sẽ tăng lên thật lớn, hắn chính là họa lớn trong lòng.
Có ý niệm này trong đầu, sắc mặt Chiến Vương biến hóa, đôi mắt như kiếm xuyên thủng hư không, nhìn thẳng vào tuyệt vực hắc ám trước mặt, thân ảnh hơi động hóa thành hào quang và tiến vào bên trong.
Hắn muốn đuổi giết Sở Mộ, năm người khác không coi vào đâu, chỉ là con sâu cái kiến, tiện tay có thể bóp chết, duy chỉ có Sở Mộ mới là người làm Chiến Vương cảm thấy kiêng kị uy hiếp, Sở Mộ phải chết.
...
Đám người Sở Mộ cũng không biết bản thể Chiến Vương đích thân tới, hơn nữa đã tiến vào trong Táng Ma Đại Uyên, bọn họ đang muốn vượt qua bên ngoài Táng Ma Đại Uyên xâm nhập vào bên trong Táng Ma Đại Uyên, lúc này bọn họ gặp du thi mà Hạ Vĩnh Tầm từng nói qua.
Du thi mặc trường bào rách nát, làn da màu xanh đen, nhìn thập phần quỷ dị nhưng cứng cỏi như da trâu, trong mắt có màu xanh nhạt chuyển động, có chút trì trệ nhưng mang theo hung tàn làm lòng người sợ hãi.
- Đôi mắt mấy du thi có màu xanh nhạt là du thi cấp thấp nhưng phải cẩn thận, đều là tu luyện giả không còn thần trí biến thành, quanh năm bị âm sát khí ăn mòn rèn luyện, mỗi một cỗ du thi đều có thánh khu cường đại, Thánh cấp công kích không tổn thương, cho dù là cường giả tuyệt thế nhất luyện công kích cũng khó có thể tạo thành phá hư rõ ràng, trên người bọn họ ẩn chứa âm sát chi độc, một khi bị chúng làm tổn thương, âm sát chi độc sẽ xâm nhập trong cơ thể, cho dù thực lực tuyệt thế nhị luyện cũng khó có thể ngăn chặn.
Hạ Vĩnh Tầm nói ra.
Trong lúc hắn nói chuyện đã mấy thu thi cấp thấp xông tới thật nhanh, chúng phát ra tiếng rống thập phần ghê người, khóe miệng có chất lỏng đục ngầu chảy ra, còn mang theo mùi tanh hôi khó chịu, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã hóa thành cơn gió tanh xuất hiện trước mặt đám người Sở Mộ.
Phong Vô Ngân xuất kiếm, kiếm như gió mát qua ke hở, vô tung vô ảnh quét qua người du thi, lập tức, toàn thân du thi dừng lại, chúng duỗi móng vuốt dừng lại giữa không trung, ngay sau đó thân thể của chúng chia năm xẻ bảy.
Dùng thực lực nhị luyện cực hạn của Phong Vô Ngân, cho dù không ra tay toàn lực, muốn giết chết mấy du thi thực lực tuyệt thế nhất luyện lại là chuyện dễ dàng.
Trên người du thi không có bảo vật gì, sau khi giết chết cũng không ai quan tâm tới, tiếp tục đi về phía trước, từng bước tiến vào sâu trong Táng Ma Đại Uyên.
Trong Táng Ma Đại Uyên vô cùng ua ms, âm khí không ngớt, âm sát vờn quanh làm tốc độ mọi người giảm xuống
Chiến Vương cũng tiến vào Táng Ma Đại Uyên, phương vị hắn đi vào khác biệt nhỏ so với đám người Sở Mộ, bên trong Táng Ma Đại Uyên có âm sát khí vờn quanh, khí tức bị quẫy nhiễu nghiêm trọng không thể nào truy tìm, trong tình huống này, Chiến Vương muốn đuổi kịp đám người Sở Mộ cũng chỉ dựa vào vận khí.
Hiển nhiên vận khí của hắn không tốt, dù khác biệt rất nhỏ nhưng một khi đi vào càng lâu, khoảng cách giữa hắn và đám người Sở Mộ càng ngày càng xa.
Tiếng nổ vang lên, lôi quang chiếu rọi bát phương, chiếu sáng phạm vi trăm trượng, lôi quang màu tím bao phủ, có thể thấy được vô số thi cốt sinh ra hào quang sáng ngời.
Mấy cổ du thi run rẩy khi nhìn thấy lôi quang màu tím xuất hiện, chúng phát ra tiếng kêu đầy kinh hãi, trên người có khí tức màu xám bộc phát thật mạnh giống như khói thuốc súng bao phủ các nơi, chính là âm sát khí trong người của du thi.
Lôi luôn là khắc tinh của tà vật, nhất là sau khi luyện hóa lôi đình chi tâm, lôi đình chi lực của Lôi Phách càng cường đại hơn, cho nên tạo thành tổn thương với du thi càng rõ ràng, đương nhiên, cho dù như thế Lôi Phách tạo thành tổn thương không thể so sánh với Phong Vô Ngân, lại tiếp cận Hạ Vĩnh Tầm.
Thực lực của du thi cấp thấp chỉ sánh ngang với cường giả tuyệt thế nhất luyện trung giai, thực lực du thi trung cấp sánh ngang cường giả tuyệt thế nhất luyện đỉnh phong, về phần du thi cao cấp đã có thực lực nhị luyện sơ giai, thậm chí có thể sánh ngang tuyệt thế trung giai.
Bên ngoài Táng Ma Đại Uyên chính là phạm vi hoạt động của du thi, thông qua phạm vi này mới xem như chính thức bước vào bên trong Táng Ma Đại Uyên.
Bên ngoài Táng Ma Đại Uyên gần như không có cơ duyên gì, cho dù là có cũng chỉ là những người chết ở bên ngoài Táng Ma Đại Uyên lưu lại, tu luyện giả chết ở nơi này thường là Thánh cấp, lợi hại nhất cũng chỉ là tuyệt thế nhất luyện, chỉ cần có thực lực nhị luyện cho dù không địch lại du thi cũng có thể bỏ chạy.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3153: Chiến Vương đuổi giết (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.