Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3130: Thực lực của Sở Mộ (3)
Có tiếng quát như phát cuồng dưới trăng:
- Thanh Phong Minh Nguyệt Kiếm!
Phong Vô Ngân lắc người, mọi người cảm thấy tuyết bay lả tả đã biến mất, bóng đêm buông xuống, một vầng trăng sáng treo cao.
Gió nhẹ thổi, trăng sáng treo cao, ý cảnh hoàn toàn khác nhau nhưng dung hòa dưới kiếm của Phong Vô Ngân chém ra, nhẹ nhàng không mang theo chút hơi thở khói lửa.
Kiếm của Hạ Vĩnh Tầm mang theo thê lương:
- Đại Bi Vô Lượng!
Sinh mệnh nào hơi có trí tuệ đều sẽ bị ảnh hưởng, Hàn Băng Ma Tướng cũng có trí tuệ nên không ngoại lệ được.
Nhưng trí tuệ của Hàn Băng Ma Tướng không cao, bị ảnh hưởng không quá rõ ràng, nó chỉ tạm dừng, nhưng như thế đã bị mọi người bắt lấy thời cơ.
Hai tay Lôi Bá vạch:
- Oanh Lôi Phá!
Vô số sấm sét tụ tập thành một trường thương lôi đình vô cùng đáng sợ như đánh nát khung trời ập hướng Hàn Băng Ma Tướng.
Không Lưu giơ một tay lên, ánh sáng bạc lấp lánh bên rìa bàn tay:
- Hư Không Trảm!
Chưởng chém xuống không tiếng động, không gian dưới chưởng bị xé rách nhanh chóng lan tràn hướng Hàn Băng Ma Tướng.
Thân thể Vương Tôn như ẩn như hiện, lấp lóe xuất hiện sau lưng Hàn Băng Ma Tướng, đoản kiếm nhanh chóng cắt chém.
Năm người không nương tay.
Hàn Băng Ma Tướng không thể né tránh, bị công kích dồn dập. Dù là cường giả đỉnh Nhị Luyện cũng không chịu nổi đòn công kích như vậy.
Người Hàn Băng Ma Tướng vỡ ra, nhưng còn một miếng bao bọc hàn băng ngọc tủy chưa vỡ nát, lực hút sinh ra, vô số khí lạnh dao động ùa tới.
Đám người mới bộc phát ra tuyệt chiêu mạnh mẽ, trông thấy cảnh này thì biến sắc mặt. Tốc độ phục hồi quá mau, dường như chỉ cần một giây là Hàn Băng Ma Tướng sẽ khỏe lại hơn phân nửa, hai giây là hoàn toàn lành lặn.
Nếu một giây qua đi, Hàn Băng Ma Tướng phục hồi lại một nửa đã có năng lực chiến đấu. Bọn họ vừa thi triển tuyệt chiêu mãnh mẽ khó mà dùng lại lần thứ hai.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một luồng kiếm quang như từ trên trời vụt qua, chớp mắt giá lâm như vượt qua thời gian và không gian thẳng hướng mảnh nhỏ bọc hàn băng ngọc tủy.
Như một cọng cỏ đè sụp lạc đà, nơi mũi kiếm đâm mảnh nhỏ nứt rạn li ti.
Răng rắc!
Mảnh nhỏ vỡ nát, vị trí mới phục hồi một chút cũng tan vỡ, một khối hàn băng ngọc tủy rớt xuống đất.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhìn kỹ lại thì ra là Sở Mộ.
Lôi Bá cười to bảo:
- Giỏi!
Phong Vô Ngân cũng cười:
- Một kiếm diệu đến đỉnh, cùng tu vi trước một kiếm như vậy ta không chắc mình có thể ngăn cản được không.
Lực lượng nhát kiếm kia không quá mạnh, vẫn là đẳng cấp Nhất Luyện nhưng nắm chắc thời cơ độc đáo, không gì sánh bằng, cực kỳ kinh người.
Sở Mộ cười nói:
- Không thể cứ luôn đứng bên cạnh xem được.
Sở Mộ khều kiếm hất hàn băng ngọc tủy lện, rơi vào tay Không Lưu.
Tất cả hàn băng ngọc tủy hiện do Không Lưu giữ, dù sao là gã cống hiến bí cảnh ra, dĩ nhiên chỉ giữ tạm thời, khi nào đi ra sẽ chia đều hàn băng ngọc tủy.
- Các vị hãy phục hồi trước đi.
Thi triển tuyệt chiêu làm bọn họ hao hết một phần lực lượng, tuy chỉ là số ít nhưng tiếp theo có lẽ sẽ gặp Hàn Băng Ma Tướng càng đáng sợ hơn, nên phải phục hồi thực lực đến đỉnh mới được.
Kỳ dị là tiếp theo đám người không gặp Hàn Băng Ma Tướng nào nữa, một đường tiến lên mãi đến trước cổng Hàn Băng cung điện.
Hàn Băng cung điện như đúc bằng băng, màu lam thẳm toát ra khí lạnh lẫm liệt đóng băng mọi thứ xung quanh. Lạnh lẽo làm mọi người run run, khí huyết vận chuyển bị ảnh hưởng rõ rệt, phải luôn giữ cho nguyên lực chuyển động đối kháng lại xua tan khí lạnh không ngừng xâm nhập.
Hàn Băng cung điện rất lớn, cổng to khép kín, trên cổng có vô số hoa văn cấu thành hình dạng Hàn Băng Ma Tướng.
Trong khi mọi người đánh giá Hàn Băng cung điện thì hoa văn trên cửa lóe sáng, giây sau vô số khí lạnh cuồng bạo từ bốn phương tám hướng ập đến như bị cửa hút lấy, ánh sáng trên hoa văn càng chói lòa làm mọi người nhức mắt.
Khi ánh sáng tan biến, một Hàn Băng Ma Tướng xuất hiện trước mắt mọi người.
Hàn Băng Ma Tướng khác với Hàn Băng Ma Tướng trước kia. Hàn Băng Ma Tướng này cao ba thước, đầu đội mũ sừng, người khoác áo giáp lam thẳm, võ trang toàn thân, tay cầm thương kích hàn băng dài cỡ ba thước, đôi mắt lam thẳm lóe tia sáng đỏ, khiến người sợ teo tim.
Đây là một Hàn Băng Ma Tướng vô cùng đáng sợ, người nó phát ra hơi thở khiến cả đám biết đó là Hàn Băng Ma Tướng thực lực đến cực hạn Nhị Luyện.
Nhị Luyện đỉnh cao giai đã làm bọn họ khó ứng đối, bây giờ vợt qua đỉnh Nhị Luyện nhảynhảy lên cực hạn Nhị Luyện, còn là Hàn Băng Ma Tướng có áo giáp, cầm vũ khí, thực lực của nó siêu đáng sợ.
Hàn Băng Ma Tướng mở miệng nói, giọng lạnh băng:
- Đánh bại ta là các ngươi có thể vào Hàn Băng cung điện.
Mọi người giật nảy mình, Hàn Băng Ma Tướng biết nói?
Nên biết đã có mấy chục, trăm Hàn Băng Ma Tướng chết dưới tay bọn họ nhưng lần đầu tiên gặp Hàn Băng Ma Tướng biết nói.
- Xem ra là thử thách có thể vào Hàn Băng cung điện được không.
- Hàn Băng Ma Tướng cực hạn Nhị Luyện, không dễ đối thủ chút nào, phải liều mạng.
Hàn Băng Ma Tướng vừa dứt lời người phát ra dao động hơi thở, dưới chân có sóng gợn khuếch tán, là Hàn Băng Ma Hoàn, trong phạm vi ngàn thước mọi thứ bị đóng băng.
Khoảnh khắc Hàn Băng Ma Hoàn khuếch tán mọi người phản ứng lại nhanh chóng thụt lùi.
Phong Vô Ngân như gió xẹt nhanh lùi rá sau. Hạ Vĩnh Tầm lùi một bước như chân trời góc biển. Không Lưu lắc người xuyện toa giữa khe hở không gian. Lôi Bá hóa thành lôi quang. Vương Tôn như hòa vào cái bóng. Sở Mộ lùi còn sớm hơn bọn họ.
Mọi người nhanh chóng thụt lùi vẫn cảm nhận khí lạnh kinh người, cực kỳ giật mình kêu lên:
- Khí lạnh thật đáng sợ!
Vang tiếng nổ điếc tai, trước mắt thoáng hiện các ánh sáng màu lam siêu khủng, là Hàn Băng Ma Tướng đâm thương kích xé rách không trung hóa thành ánh sáng vô cùng đáng sợ giết hướng mọi người.
Có sáu luồng sáng, mỗi cái ẩn chứa uy lực cực kỳ kinh người.
Hàn Băng Ma Tướng ra tay quá nhanh, cực kỳ đột ngột, làm mọi người giật bắn người vội vàng thi triển ra thân pháp né nhanh.
Sáu thương quang xé rách mặt đất, nền đất băng giá bị rạch các khe dài mấy ngàn thước, đáng sợ như mặt đất bị xé rách ra.
Nếu bị công kích đánh trúng dù không chết cũng bị thương nặng.
Hàn Băng Ma Tướng đâm hụt nhưng không dừng tay, lại công kích. Thương kích dài ba thước xoay tròn phá không đâm ra, các thương ảnh xé rách không trung tung hoành trong thế giới băng tuyết như cơn lũ cuồng bạo phá hủy tất cả.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Thanh Phong Minh Nguyệt Kiếm!
Phong Vô Ngân lắc người, mọi người cảm thấy tuyết bay lả tả đã biến mất, bóng đêm buông xuống, một vầng trăng sáng treo cao.
Gió nhẹ thổi, trăng sáng treo cao, ý cảnh hoàn toàn khác nhau nhưng dung hòa dưới kiếm của Phong Vô Ngân chém ra, nhẹ nhàng không mang theo chút hơi thở khói lửa.
Kiếm của Hạ Vĩnh Tầm mang theo thê lương:
- Đại Bi Vô Lượng!
Sinh mệnh nào hơi có trí tuệ đều sẽ bị ảnh hưởng, Hàn Băng Ma Tướng cũng có trí tuệ nên không ngoại lệ được.
Nhưng trí tuệ của Hàn Băng Ma Tướng không cao, bị ảnh hưởng không quá rõ ràng, nó chỉ tạm dừng, nhưng như thế đã bị mọi người bắt lấy thời cơ.
Hai tay Lôi Bá vạch:
- Oanh Lôi Phá!
Vô số sấm sét tụ tập thành một trường thương lôi đình vô cùng đáng sợ như đánh nát khung trời ập hướng Hàn Băng Ma Tướng.
Không Lưu giơ một tay lên, ánh sáng bạc lấp lánh bên rìa bàn tay:
- Hư Không Trảm!
Chưởng chém xuống không tiếng động, không gian dưới chưởng bị xé rách nhanh chóng lan tràn hướng Hàn Băng Ma Tướng.
Thân thể Vương Tôn như ẩn như hiện, lấp lóe xuất hiện sau lưng Hàn Băng Ma Tướng, đoản kiếm nhanh chóng cắt chém.
Năm người không nương tay.
Hàn Băng Ma Tướng không thể né tránh, bị công kích dồn dập. Dù là cường giả đỉnh Nhị Luyện cũng không chịu nổi đòn công kích như vậy.
Người Hàn Băng Ma Tướng vỡ ra, nhưng còn một miếng bao bọc hàn băng ngọc tủy chưa vỡ nát, lực hút sinh ra, vô số khí lạnh dao động ùa tới.
Đám người mới bộc phát ra tuyệt chiêu mạnh mẽ, trông thấy cảnh này thì biến sắc mặt. Tốc độ phục hồi quá mau, dường như chỉ cần một giây là Hàn Băng Ma Tướng sẽ khỏe lại hơn phân nửa, hai giây là hoàn toàn lành lặn.
Nếu một giây qua đi, Hàn Băng Ma Tướng phục hồi lại một nửa đã có năng lực chiến đấu. Bọn họ vừa thi triển tuyệt chiêu mãnh mẽ khó mà dùng lại lần thứ hai.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một luồng kiếm quang như từ trên trời vụt qua, chớp mắt giá lâm như vượt qua thời gian và không gian thẳng hướng mảnh nhỏ bọc hàn băng ngọc tủy.
Như một cọng cỏ đè sụp lạc đà, nơi mũi kiếm đâm mảnh nhỏ nứt rạn li ti.
Răng rắc!
Mảnh nhỏ vỡ nát, vị trí mới phục hồi một chút cũng tan vỡ, một khối hàn băng ngọc tủy rớt xuống đất.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhìn kỹ lại thì ra là Sở Mộ.
Lôi Bá cười to bảo:
- Giỏi!
Phong Vô Ngân cũng cười:
- Một kiếm diệu đến đỉnh, cùng tu vi trước một kiếm như vậy ta không chắc mình có thể ngăn cản được không.
Lực lượng nhát kiếm kia không quá mạnh, vẫn là đẳng cấp Nhất Luyện nhưng nắm chắc thời cơ độc đáo, không gì sánh bằng, cực kỳ kinh người.
Sở Mộ cười nói:
- Không thể cứ luôn đứng bên cạnh xem được.
Sở Mộ khều kiếm hất hàn băng ngọc tủy lện, rơi vào tay Không Lưu.
Tất cả hàn băng ngọc tủy hiện do Không Lưu giữ, dù sao là gã cống hiến bí cảnh ra, dĩ nhiên chỉ giữ tạm thời, khi nào đi ra sẽ chia đều hàn băng ngọc tủy.
- Các vị hãy phục hồi trước đi.
Thi triển tuyệt chiêu làm bọn họ hao hết một phần lực lượng, tuy chỉ là số ít nhưng tiếp theo có lẽ sẽ gặp Hàn Băng Ma Tướng càng đáng sợ hơn, nên phải phục hồi thực lực đến đỉnh mới được.
Kỳ dị là tiếp theo đám người không gặp Hàn Băng Ma Tướng nào nữa, một đường tiến lên mãi đến trước cổng Hàn Băng cung điện.
Hàn Băng cung điện như đúc bằng băng, màu lam thẳm toát ra khí lạnh lẫm liệt đóng băng mọi thứ xung quanh. Lạnh lẽo làm mọi người run run, khí huyết vận chuyển bị ảnh hưởng rõ rệt, phải luôn giữ cho nguyên lực chuyển động đối kháng lại xua tan khí lạnh không ngừng xâm nhập.
Hàn Băng cung điện rất lớn, cổng to khép kín, trên cổng có vô số hoa văn cấu thành hình dạng Hàn Băng Ma Tướng.
Trong khi mọi người đánh giá Hàn Băng cung điện thì hoa văn trên cửa lóe sáng, giây sau vô số khí lạnh cuồng bạo từ bốn phương tám hướng ập đến như bị cửa hút lấy, ánh sáng trên hoa văn càng chói lòa làm mọi người nhức mắt.
Khi ánh sáng tan biến, một Hàn Băng Ma Tướng xuất hiện trước mắt mọi người.
Hàn Băng Ma Tướng khác với Hàn Băng Ma Tướng trước kia. Hàn Băng Ma Tướng này cao ba thước, đầu đội mũ sừng, người khoác áo giáp lam thẳm, võ trang toàn thân, tay cầm thương kích hàn băng dài cỡ ba thước, đôi mắt lam thẳm lóe tia sáng đỏ, khiến người sợ teo tim.
Đây là một Hàn Băng Ma Tướng vô cùng đáng sợ, người nó phát ra hơi thở khiến cả đám biết đó là Hàn Băng Ma Tướng thực lực đến cực hạn Nhị Luyện.
Nhị Luyện đỉnh cao giai đã làm bọn họ khó ứng đối, bây giờ vợt qua đỉnh Nhị Luyện nhảynhảy lên cực hạn Nhị Luyện, còn là Hàn Băng Ma Tướng có áo giáp, cầm vũ khí, thực lực của nó siêu đáng sợ.
Hàn Băng Ma Tướng mở miệng nói, giọng lạnh băng:
- Đánh bại ta là các ngươi có thể vào Hàn Băng cung điện.
Mọi người giật nảy mình, Hàn Băng Ma Tướng biết nói?
Nên biết đã có mấy chục, trăm Hàn Băng Ma Tướng chết dưới tay bọn họ nhưng lần đầu tiên gặp Hàn Băng Ma Tướng biết nói.
- Xem ra là thử thách có thể vào Hàn Băng cung điện được không.
- Hàn Băng Ma Tướng cực hạn Nhị Luyện, không dễ đối thủ chút nào, phải liều mạng.
Hàn Băng Ma Tướng vừa dứt lời người phát ra dao động hơi thở, dưới chân có sóng gợn khuếch tán, là Hàn Băng Ma Hoàn, trong phạm vi ngàn thước mọi thứ bị đóng băng.
Khoảnh khắc Hàn Băng Ma Hoàn khuếch tán mọi người phản ứng lại nhanh chóng thụt lùi.
Phong Vô Ngân như gió xẹt nhanh lùi rá sau. Hạ Vĩnh Tầm lùi một bước như chân trời góc biển. Không Lưu lắc người xuyện toa giữa khe hở không gian. Lôi Bá hóa thành lôi quang. Vương Tôn như hòa vào cái bóng. Sở Mộ lùi còn sớm hơn bọn họ.
Mọi người nhanh chóng thụt lùi vẫn cảm nhận khí lạnh kinh người, cực kỳ giật mình kêu lên:
- Khí lạnh thật đáng sợ!
Vang tiếng nổ điếc tai, trước mắt thoáng hiện các ánh sáng màu lam siêu khủng, là Hàn Băng Ma Tướng đâm thương kích xé rách không trung hóa thành ánh sáng vô cùng đáng sợ giết hướng mọi người.
Có sáu luồng sáng, mỗi cái ẩn chứa uy lực cực kỳ kinh người.
Hàn Băng Ma Tướng ra tay quá nhanh, cực kỳ đột ngột, làm mọi người giật bắn người vội vàng thi triển ra thân pháp né nhanh.
Sáu thương quang xé rách mặt đất, nền đất băng giá bị rạch các khe dài mấy ngàn thước, đáng sợ như mặt đất bị xé rách ra.
Nếu bị công kích đánh trúng dù không chết cũng bị thương nặng.
Hàn Băng Ma Tướng đâm hụt nhưng không dừng tay, lại công kích. Thương kích dài ba thước xoay tròn phá không đâm ra, các thương ảnh xé rách không trung tung hoành trong thế giới băng tuyết như cơn lũ cuồng bạo phá hủy tất cả.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3130: Thực lực của Sở Mộ (3)
10.0/10 từ 35 lượt.