Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 3065: Thiên sát địa kiếp (Thượng)
Chợt, chỉ thấy thân thể đang chạy như điên của Sở Mộ dừng lại, rơi vào trên một bãi đất trống trong sơn cốc. Hai tay cầm kiếm tự nhiên rũ xuống, ánh mắt thản nhiên, sáng ngời nhìn về phía hai người Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh.
- Biết rõ chạy không thoát cho nên liều mạng chiến một trận sao? Ta sẽ cho ngươi cơ hội này.
Chiến Vô Song hừ lạnh nói.
Sở Mộ không nói một lời, lúc này nói cái gì cũng đều không có ý nghĩa. Không bằng dùng song kiếm trong tay chém giết hai kẻ này.
Khí tức trầm ổn mà tràn ngập phong mang lan tràn ra, kinh động tám phương. Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh vô cùng ăn ý, cùng bước ra một bước. Lập tức như có tiếng sưu sưu vang lên. Lực lượng giữa hai người bọn hắn bắt đầu khởi động, chấn động giống nhau, dường như muốn tạo thành một thể.
- Sở Mộ, hôm nay trên trời dưới đất, ngươi không còn đường để tiếp tục chạy trốn nữa đâu.
Thanh thế của Chiến Vô Danh cực kỳ kinh người, giống như có thể kêu gọi lực lượng thiên địa gia trì, rít gào trùng kích về phía Sở Mộ.
Vừa sải bước ra, Chiến Vô Danh hóa thành một đạo lưu quang, mang theo khí thế vô cungf hung hãn, móng vuốt màu đen chụp về phía đầu Sở Mộ. Uy lực một trảo này nghiễm nhiên đã vượt qua cấp độ nhất luyện trung giai của bản thân Chiến Vô Danh, đạt tới nhất luyện cao giai, tiếp cận cấp độ cao giai đỉnh phong.
Nếu như là trước kia đối mặt với một trảo này, Sở Mộ không có sức phản kháng gì, nhưng mà bây giờ thì khác.
Luyện hóa Hắc Long Vương huyết đan khiến cho Thánh thể của Sở Mộ đạt tới cửu cấp đỉnh phong. Một thân lực lượng tăng lên, ở trong Đằng Long các mấy ngày ngắn ngủi, lại được Không Lưu tương trợ, Sở Mộ nhanh chóng nắm giữ lực lượng mới tăng vọt của Thánh thể, triệt để chuyển hóa làm thực lực, khiến cho thực lực của bản thân đột phá giới hạn vốn có, đạt tới cấp độ cao hơn.
Vì đảm bảo tất sát, Chiến Vô Danh vừa ra tay, Chiến Vô Song cũng bước ra phía trước một bước, một thân chiến ý kinh người, vô song tuyệt đối. Hắn mạnh mẽ đánh ra một quyền, quyền thế kinh thiên động địa, hư không chấn động, giống như có cổ thú rít gào.
Lúc lên lúc xuống, hai người trong ngũ thiên tướng của Hoàng đỉnh liên thủ xuất kích.
Vẻ mặt Sở Mộ có chút ngưng trọng, hai tay cầm kiếm từ từ động, lập tức tăng tốc. Kiếm quang tựa như trăng tàn treo trên bầu trời, ngay lập tức chém xuống.
Cứng đối cứng, Sở Mộ không sợ hãi một chút nào.
Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh giật mình. Bọn hắn tuyệt đối không ngờ tới dưới tình huống hai người liên thủ tạo thành chiến trận, không ngờ Sở Mộ lại có thể đối kháng với bọn hắn. Nhìn qua dường như còn không rơi xuống thế hạ phong.
- Không có khả năng.
Chiến Vô Danh thét to, hắn biết rõ, không lâu trước đó khi hắn đuổi giết Sở Mộ, tốc độ của Sở Mộ mặc dù nhanh, nhưng mà đã dùng toàn lực. Căn bản không có cách nào kéo dài, mà một thân thực lực của Sở Mộ cũng không cách nào so sánh với Sở Mộ, lúc này mới qua hai mươi mấy ngày mà thôi, thực lực của Sở Mộ không ngờ lại có tiến bộ nhảy vọt như vậy.
Chuyện này làm sao có thể?
Nhưng mà sự thực là như vậy, trong lòng Chiến Vô Danh ngoài hoảng hốt ra, sát cơ lại giống như thủy triều lan tràn. Chiến Vô Song dường như cũng ý thức được gì đó, một thân sát cơ tràn ngập, lực lượng hai người bộc phát toàn bộ, mười phần mười, không hề giữ lại một chút nào.
Người như vậy, trong thời gian ngắn lại tăng trưởng thực lực một cách rõ ràng như thế, tuyệt đối không thể để cho sống sót. Nếu không sau này, khi thực lực càng cường đại hơn, đến lúc đó nói không chừng sẽ uy hiếp được tới Hoàng đình.
Vô luận thế nào, cho dù phải trả một cái giá lớn cũng phải chém giết, diệt trừ đối phương, vĩnh tuyệt hậu hoạn.
Sát cơ sắc bén, lạnh lẽo vô cùng từ trên thân hai người Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song hiện lên. Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng, nhưng mà vẻ mặt lại không thay đổi một chút nào. Lúc hắn quyết định lưu lại tính mạng của đối phương, tất cả mọi thứ đã không còn quan trọng nữa.
Không để ý tới hai người, Sở Mộ trực tiếp xuất kiếm.
Kiếm quang bá tuyệt thiên hạ chém nát thương khung, xé rách mặt đất. Sát cơ kinh người không hề giữ lại, tất cả đều phóng về phía Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song.
- Muốn chết.
Hai người quát lớn một tiếng, cùng ra tay. Quyền trảo tương giao, giống như là ma long rít ào, muốn hủy diệt muôn dân trăm họ.
Song kiếm trong tay, dưới tâm kiếm như một, tất cả mọi thứ trong phạm vi hai mươi trượng đều bị Sở Mộ nắm giữ. Đây là một loại lực lượng thuộc về tâm, cảnh giới của tâm.
Như là cái bóng trong kính, tinh tế, tỉ mỉ và rõ ràng. Công kích của hai người Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song tuy rằng mạnh mẽ vô cùng, nhưng mà quỹ tích lại bị Sở Mộ nắm giữ.
Thân thể lắc lư, nhân kiếm hợp nhất, song kiếm trong tay giống như là quang mang chiếu xạ, lập lòe một cái, không ngờ lại vượt qua quyền trảo của hai người, bắn thẳng tới mi tâm của hai người. Một khi bị đánh trúng, phong mang đáng sợ kia sẽ xuyên thủng mi tâm bọn hắn, đả thương nguyên thần.
- Chiến.
- Chiến.
Hai người Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh cùng hét lớn, lập tức, một thân chiến ý vô cùng đáng sợ từ trong cơ thể trùng kích ra. Chiến ý ngập trời bắt đầu khởi động phong vân thiên địa, vô số nguyên khí thiên địa hội tụ tới, nhanh chóng kết hợp với lực lượng của bản thân, ngưng tụ thành thể rắn, hóa thành từng mảnh dán lên trên thân thể bọn hắn.
Trong nháy mắt trên thân hai người lại có thêm một thân chiến giáp màu đen, bao trùm từ đầu tới chân, bảo hộ mi tâm.
Hai đạo kiếm quang lâp tức đánh trúng mi tâm, lại bị chiến giáp đen kịt chống lại. Lúc còn chưa kịp phá vỡ thì hai người Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song nhanh chóng lùi về phía sau, quyền trảo cùng xuất kích.
- Liệt Thiên chi trảo.
Chiến Vô Danh hét to một tiếng, móng vuốt màu đen hung hăng chộp một cái, phong vân trên bầu trời bắt đầu khởi động, một vòng xoáy đen kịt hiện ra, nhanh chóng xoay tròn. Một cánh tay nhanh chóng vươn ra. Cánh tay kia ước chừng dài hơn mười trượng, toàn thân đen nhánh, có vô số lân phiến che kín, nhìn qua giống như là trảo của ác ma vậy, xé rách thương khung, giơ lên cao rồi chụp xuống. Khí tức lạnh lẽo vô cùng dưới chiến ý gia trì càng thêm mạnh mẽ, không chút lưu tình chụp vào Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Biết rõ chạy không thoát cho nên liều mạng chiến một trận sao? Ta sẽ cho ngươi cơ hội này.
Chiến Vô Song hừ lạnh nói.
Sở Mộ không nói một lời, lúc này nói cái gì cũng đều không có ý nghĩa. Không bằng dùng song kiếm trong tay chém giết hai kẻ này.
Khí tức trầm ổn mà tràn ngập phong mang lan tràn ra, kinh động tám phương. Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh vô cùng ăn ý, cùng bước ra một bước. Lập tức như có tiếng sưu sưu vang lên. Lực lượng giữa hai người bọn hắn bắt đầu khởi động, chấn động giống nhau, dường như muốn tạo thành một thể.
- Sở Mộ, hôm nay trên trời dưới đất, ngươi không còn đường để tiếp tục chạy trốn nữa đâu.
Thanh thế của Chiến Vô Danh cực kỳ kinh người, giống như có thể kêu gọi lực lượng thiên địa gia trì, rít gào trùng kích về phía Sở Mộ.
Vừa sải bước ra, Chiến Vô Danh hóa thành một đạo lưu quang, mang theo khí thế vô cungf hung hãn, móng vuốt màu đen chụp về phía đầu Sở Mộ. Uy lực một trảo này nghiễm nhiên đã vượt qua cấp độ nhất luyện trung giai của bản thân Chiến Vô Danh, đạt tới nhất luyện cao giai, tiếp cận cấp độ cao giai đỉnh phong.
Nếu như là trước kia đối mặt với một trảo này, Sở Mộ không có sức phản kháng gì, nhưng mà bây giờ thì khác.
Luyện hóa Hắc Long Vương huyết đan khiến cho Thánh thể của Sở Mộ đạt tới cửu cấp đỉnh phong. Một thân lực lượng tăng lên, ở trong Đằng Long các mấy ngày ngắn ngủi, lại được Không Lưu tương trợ, Sở Mộ nhanh chóng nắm giữ lực lượng mới tăng vọt của Thánh thể, triệt để chuyển hóa làm thực lực, khiến cho thực lực của bản thân đột phá giới hạn vốn có, đạt tới cấp độ cao hơn.
Vì đảm bảo tất sát, Chiến Vô Danh vừa ra tay, Chiến Vô Song cũng bước ra phía trước một bước, một thân chiến ý kinh người, vô song tuyệt đối. Hắn mạnh mẽ đánh ra một quyền, quyền thế kinh thiên động địa, hư không chấn động, giống như có cổ thú rít gào.
Lúc lên lúc xuống, hai người trong ngũ thiên tướng của Hoàng đỉnh liên thủ xuất kích.
Vẻ mặt Sở Mộ có chút ngưng trọng, hai tay cầm kiếm từ từ động, lập tức tăng tốc. Kiếm quang tựa như trăng tàn treo trên bầu trời, ngay lập tức chém xuống.
Cứng đối cứng, Sở Mộ không sợ hãi một chút nào.
Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh giật mình. Bọn hắn tuyệt đối không ngờ tới dưới tình huống hai người liên thủ tạo thành chiến trận, không ngờ Sở Mộ lại có thể đối kháng với bọn hắn. Nhìn qua dường như còn không rơi xuống thế hạ phong.
- Không có khả năng.
Chiến Vô Danh thét to, hắn biết rõ, không lâu trước đó khi hắn đuổi giết Sở Mộ, tốc độ của Sở Mộ mặc dù nhanh, nhưng mà đã dùng toàn lực. Căn bản không có cách nào kéo dài, mà một thân thực lực của Sở Mộ cũng không cách nào so sánh với Sở Mộ, lúc này mới qua hai mươi mấy ngày mà thôi, thực lực của Sở Mộ không ngờ lại có tiến bộ nhảy vọt như vậy.
Chuyện này làm sao có thể?
Nhưng mà sự thực là như vậy, trong lòng Chiến Vô Danh ngoài hoảng hốt ra, sát cơ lại giống như thủy triều lan tràn. Chiến Vô Song dường như cũng ý thức được gì đó, một thân sát cơ tràn ngập, lực lượng hai người bộc phát toàn bộ, mười phần mười, không hề giữ lại một chút nào.
Người như vậy, trong thời gian ngắn lại tăng trưởng thực lực một cách rõ ràng như thế, tuyệt đối không thể để cho sống sót. Nếu không sau này, khi thực lực càng cường đại hơn, đến lúc đó nói không chừng sẽ uy hiếp được tới Hoàng đình.
Vô luận thế nào, cho dù phải trả một cái giá lớn cũng phải chém giết, diệt trừ đối phương, vĩnh tuyệt hậu hoạn.
Sát cơ sắc bén, lạnh lẽo vô cùng từ trên thân hai người Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song hiện lên. Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng, nhưng mà vẻ mặt lại không thay đổi một chút nào. Lúc hắn quyết định lưu lại tính mạng của đối phương, tất cả mọi thứ đã không còn quan trọng nữa.
Không để ý tới hai người, Sở Mộ trực tiếp xuất kiếm.
Kiếm quang bá tuyệt thiên hạ chém nát thương khung, xé rách mặt đất. Sát cơ kinh người không hề giữ lại, tất cả đều phóng về phía Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song.
- Muốn chết.
Hai người quát lớn một tiếng, cùng ra tay. Quyền trảo tương giao, giống như là ma long rít ào, muốn hủy diệt muôn dân trăm họ.
Song kiếm trong tay, dưới tâm kiếm như một, tất cả mọi thứ trong phạm vi hai mươi trượng đều bị Sở Mộ nắm giữ. Đây là một loại lực lượng thuộc về tâm, cảnh giới của tâm.
Như là cái bóng trong kính, tinh tế, tỉ mỉ và rõ ràng. Công kích của hai người Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song tuy rằng mạnh mẽ vô cùng, nhưng mà quỹ tích lại bị Sở Mộ nắm giữ.
Thân thể lắc lư, nhân kiếm hợp nhất, song kiếm trong tay giống như là quang mang chiếu xạ, lập lòe một cái, không ngờ lại vượt qua quyền trảo của hai người, bắn thẳng tới mi tâm của hai người. Một khi bị đánh trúng, phong mang đáng sợ kia sẽ xuyên thủng mi tâm bọn hắn, đả thương nguyên thần.
- Chiến.
- Chiến.
Hai người Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh cùng hét lớn, lập tức, một thân chiến ý vô cùng đáng sợ từ trong cơ thể trùng kích ra. Chiến ý ngập trời bắt đầu khởi động phong vân thiên địa, vô số nguyên khí thiên địa hội tụ tới, nhanh chóng kết hợp với lực lượng của bản thân, ngưng tụ thành thể rắn, hóa thành từng mảnh dán lên trên thân thể bọn hắn.
Trong nháy mắt trên thân hai người lại có thêm một thân chiến giáp màu đen, bao trùm từ đầu tới chân, bảo hộ mi tâm.
Hai đạo kiếm quang lâp tức đánh trúng mi tâm, lại bị chiến giáp đen kịt chống lại. Lúc còn chưa kịp phá vỡ thì hai người Chiến Vô Danh và Chiến Vô Song nhanh chóng lùi về phía sau, quyền trảo cùng xuất kích.
- Liệt Thiên chi trảo.
Chiến Vô Danh hét to một tiếng, móng vuốt màu đen hung hăng chộp một cái, phong vân trên bầu trời bắt đầu khởi động, một vòng xoáy đen kịt hiện ra, nhanh chóng xoay tròn. Một cánh tay nhanh chóng vươn ra. Cánh tay kia ước chừng dài hơn mười trượng, toàn thân đen nhánh, có vô số lân phiến che kín, nhìn qua giống như là trảo của ác ma vậy, xé rách thương khung, giơ lên cao rồi chụp xuống. Khí tức lạnh lẽo vô cùng dưới chiến ý gia trì càng thêm mạnh mẽ, không chút lưu tình chụp vào Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 3065: Thiên sát địa kiếp (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.