Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2900: Thiên tài thịnh hội (Hạ)
Nếu như đối phương nghe lời rời đi sẽ bình an vô sự, nếu không nhất định sẽ chết.
- Ha ha ha, một tiểu tử Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ lại dám xuất khẩu cuồng ngôn như vậy.
- Thú vị, thú vị tới mức ta không đành lòng ra tay giết hắn.
Ý tứ của đối phương rất rõ ràng, đã như vậy Sở Mộ cũng không có nói gì nữa.
Nói nhiều vô ích, cho nên Sở Mộ xuất kiếm.
Quang mang tràn ngập, tia lửa giống như tinh linh nhảy lên, Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện.
- Linh kiếm.
- Không ngờ lại có linh kiếm.
Sắc mặt đám người đại hán chột mắt bỗng nhiên biến đổi.
Có Phi toa, còn có linh kiếm, Thánh cấp thất tinh này nhất định có lai lịch kinh người.
Trong nháy mắt này bọn hắn có chút do dự.
Nếu như giết chết đối phương, một khi bị truy ra, nhất định sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ của bọn họ.
- Việc đã tới nước này, hoặc là không làm, hoặc là đã làm thì làm cho xong, giết hắn.
Đại hán chột mắt kia vô cùng quyết đoán, hung dữ nói.
Thanh âm vừa mới dứt thì có một đạo kiếm quang màu đỏ xẹt qua trước mắt hắn. Giống như tới từ hư vô, lại đi tới hư vô, không có cách nào nắm bắt. Chỉ một đạo kiếm quang lại vờn quanh bốn phía, bao trùm tám phương.
Đại hán chột mắt này bỗng nhiên kinh hãi, vội vàng di chuyển chân.
Phương vị bọn hắn đứng lúc trước cũng đã cấu thành chiến trận. Có được lực lượng chiến trận, mới không có bị một kiếm của Sở Mộ chém chết. Nếu không dựa vào thực lực Thánh cấp cửu tinh trung giai của đại hán chột mắt này căn bản không có cách nào tránh đi được một kiếm của Sở Mộ, cũng không có cách nào ngăn cản được một kiếm này.
Hiện tại hắn tránh đi được là mượn nhờ lực lượng chiến trận. Thoáng cái đại hán chột mắt này đã biết rõ mình đá trúng khối sắt. Thực lực tiểu tử này tuyệt đối không có đơn giản như biểu hiện Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ như vậy. Nhưng mà lúc này hắn đã không kịp hối hận nữa.
Chiến trận khẽ động, Sở Mộ cũng cảm giác được. Hắn không có lập tức ra kiếm thức hai, mà di chuyển bước chân, thân thể dời đi, né tránh, dùng né tránh để quan sát ảo diệu của chiến trận.
- Thì ra là thế.
Sau khi thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ lần nữa xuất kiếm.
Mây mù hiện lên, tràn ngập, bao trùm bốn phía. Chợt, một đạo kiếm quang cực kỳ ngưng tụ, vô thanh vô tức bắn ra.
Chiến trận vốn vận chuyển thông thuận dưới thân kiếm của Sở Mộ bỗng nhiên dừng lại, giống như là máy móc thiếu linh kiện, bắt đầu sụp đổ.
Kiếm quang lại đổi, như là quần tinh rơi xuống, một đám kiếm quang sắc bén, bá đạo tuyệt luân bao trùm bốn phương.
- Dừng tay.
Đại hán độc nhãn kinh hãi vạn phần, rốt cuộc hắn cũng xác định nhóm người mình đã đá trúng khối sắt cho nên vội vàng lên tiếng.
Nhưng mà dường như Sở Mộ lại không nghe thấy được lời nói của hắn. Kiêm thức Quần Tinh trụy đánh xuống, xuyên thủng mười mấy người.
Ý thức bị đánh tan, vô số nguyên thần bị thua lại.
Lại nhanh chóng thu một số giới chỉ không gian, kiếm quang khẽ chuyển, chặt đứt năng lượng vô hình quấn quanh Phi Toa, lại lần nữa khởi động rồi rời đi.
Đây là điển hình của việc không giết người thành công còn bị người giết lại. Nếu như đám người đại hán chột mắt biết được người mình chặn đường là Vô Song kiếm tinh Sở Mộ, nhất định sẽ hối hận tới mức đứt ruột đứt gan. Bởi vì dùng thực lực của bọn hắn, cho dù dùng chiến trận phối hợp có thể đối kháng với cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường. Dưới đại đa số tình huống có lẽ cũng không cần lo lắng tới tính mạng mình.
Ước chừng gần nửa canh giờ sau, có một đạo thân ảnh tới gần. Nhìn thấy thi thể trên mặt đất, miệng phát ra tiếng kêu thê lương.
...
Ngoài Hắc Thần cự kiếm, từng chiếc Phi toa dừng lại. Trong Phi toa có từng đạo thân ảnh đi ra.
Trong đó Phi toa có tính đại biểu, đáng chú ý nhất chính là Phi toa của Ngũ đại phủ thành chủ.
Phi Toa của Đồ Huyết phủ màu đỏ sậm, ngoại hình dữ tợn bá đạo, giống như là hung thú đang muốn thôn phệ người ta. Phi toa của Hắc Ma phủ thì toàn thân màu đen, giống như thu nạp ánh sáng bốn phía. Như là ma đầu trong bóng tối. Ngoại hình của Phi toa Trảm Long phủ như là một đầu Giao Long, bá đạo, sắc bén. Bên ngoài phi toa của Thanh Sát phủ có quang mang màu xanh nhộn nhạo, tựa như ảo mộng. Phi Toa của Bạch Ngân phủ thì toàn thân màu trắng bạc, giống như một thanh kiếm sắc bén, có thể xuyên thủng tất cả.
Đồ Thiên Quân, Hắc Tuyệt, Long Thí, Nhan Thanh Nhã, Bạch Thần, những người này từ trong Phi Toa đi ra, một thân khí tức mịt mờ, cao thâm mạt trắc.
Chợt, một chiếc Phi Toa toàn thân màu vàng, dài mười thước, ngoại hình vô cùng trơn bóng, trôi chảy phóng tới. Chỉ dài mười thước, nhưng mà màu sắc và ngoại hình lại rất là tinh xảo, áp chế rất nhiều Phi toa ở đây. Thậm chí còn không kém hơn phi toa của ngũ đại phủ thành chủ chút nào.
Lưu Quang kiếm tinh Phong Phi Sa, hắn vừa mới xuất hiện, ánh mắt đã xẹt qua, rơi vào trên mặt đám người Đồ Thiên Quân.
Lục đại tinh thần tề tụ.
Trừ Lục đại tinh thần của Ngũ đại phủ thành chủ ra, những tông môn cường đại gần tới Phủ thành chủ như Tam Thánh tông, Tà Long điện, Mặc Môn, Chân Ma cung, Thánh kiếm tông... Cũng lục tục tới. Trong Phi toa có từng đạo thân ảnh đi ra, mỗi một đạo thân ảnh đều tản mát ra khí tức cường đại chấn động.
Một ít thế lực hơi kém hơn cũng lục tục cưỡi Phi Toa tới.
Người có tư cách tiến vào Hắc Thần bí cảnh trên cơ bản đều là thiên tài. Hơn nữa còn là người tương đối xuất sắc trong đám thiên tài.
Đối với tất cả thế lực lớn mà nói, thiên tài càng có giá trị bồi dưỡng. Nếu chỉ là tu luyện giả tầm thường, cho dù có đắp nhiều tài nguyên vào hơn nữa, cho nhiều cơ hội hơn nữa thì cuối cùng cũng có hạn. Nhưng mà cùng một số tài nguyên nếu như dùng lên trên người thiên tài, thường thường sẽ có thu hoạch lớn hơn.
- Sở Mộ đâu rồi?
- Có lẽ đang trên đường.
Lục đại tinh thần đều xuất hiện. Nhưng hiện tại trong đám yêu nghiệt ở đám người trẻ tuổi, người mạnh nhất không còn là lục đại tinh thần, mà là Thất đại tinh thần.
Đồ Huyết vệ mặc khải giáp màu đỏ, Bạch Ngân vệ mặc khải giáp màu trắng bạc. Hắc Ma vệ mặc khải giáp màu đen tinh khiết. Thanh Sát vệ mặc khải giáp màu xanh. Trảm Long vệ cũng mặc một thân khải giáp màu đen.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Ha ha ha, một tiểu tử Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ lại dám xuất khẩu cuồng ngôn như vậy.
- Thú vị, thú vị tới mức ta không đành lòng ra tay giết hắn.
Ý tứ của đối phương rất rõ ràng, đã như vậy Sở Mộ cũng không có nói gì nữa.
Nói nhiều vô ích, cho nên Sở Mộ xuất kiếm.
Quang mang tràn ngập, tia lửa giống như tinh linh nhảy lên, Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện.
- Linh kiếm.
- Không ngờ lại có linh kiếm.
Sắc mặt đám người đại hán chột mắt bỗng nhiên biến đổi.
Có Phi toa, còn có linh kiếm, Thánh cấp thất tinh này nhất định có lai lịch kinh người.
Trong nháy mắt này bọn hắn có chút do dự.
Nếu như giết chết đối phương, một khi bị truy ra, nhất định sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ của bọn họ.
- Việc đã tới nước này, hoặc là không làm, hoặc là đã làm thì làm cho xong, giết hắn.
Đại hán chột mắt kia vô cùng quyết đoán, hung dữ nói.
Thanh âm vừa mới dứt thì có một đạo kiếm quang màu đỏ xẹt qua trước mắt hắn. Giống như tới từ hư vô, lại đi tới hư vô, không có cách nào nắm bắt. Chỉ một đạo kiếm quang lại vờn quanh bốn phía, bao trùm tám phương.
Đại hán chột mắt này bỗng nhiên kinh hãi, vội vàng di chuyển chân.
Phương vị bọn hắn đứng lúc trước cũng đã cấu thành chiến trận. Có được lực lượng chiến trận, mới không có bị một kiếm của Sở Mộ chém chết. Nếu không dựa vào thực lực Thánh cấp cửu tinh trung giai của đại hán chột mắt này căn bản không có cách nào tránh đi được một kiếm của Sở Mộ, cũng không có cách nào ngăn cản được một kiếm này.
Hiện tại hắn tránh đi được là mượn nhờ lực lượng chiến trận. Thoáng cái đại hán chột mắt này đã biết rõ mình đá trúng khối sắt. Thực lực tiểu tử này tuyệt đối không có đơn giản như biểu hiện Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ như vậy. Nhưng mà lúc này hắn đã không kịp hối hận nữa.
Chiến trận khẽ động, Sở Mộ cũng cảm giác được. Hắn không có lập tức ra kiếm thức hai, mà di chuyển bước chân, thân thể dời đi, né tránh, dùng né tránh để quan sát ảo diệu của chiến trận.
- Thì ra là thế.
Sau khi thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ lần nữa xuất kiếm.
Mây mù hiện lên, tràn ngập, bao trùm bốn phía. Chợt, một đạo kiếm quang cực kỳ ngưng tụ, vô thanh vô tức bắn ra.
Chiến trận vốn vận chuyển thông thuận dưới thân kiếm của Sở Mộ bỗng nhiên dừng lại, giống như là máy móc thiếu linh kiện, bắt đầu sụp đổ.
Kiếm quang lại đổi, như là quần tinh rơi xuống, một đám kiếm quang sắc bén, bá đạo tuyệt luân bao trùm bốn phương.
- Dừng tay.
Đại hán độc nhãn kinh hãi vạn phần, rốt cuộc hắn cũng xác định nhóm người mình đã đá trúng khối sắt cho nên vội vàng lên tiếng.
Nhưng mà dường như Sở Mộ lại không nghe thấy được lời nói của hắn. Kiêm thức Quần Tinh trụy đánh xuống, xuyên thủng mười mấy người.
Ý thức bị đánh tan, vô số nguyên thần bị thua lại.
Lại nhanh chóng thu một số giới chỉ không gian, kiếm quang khẽ chuyển, chặt đứt năng lượng vô hình quấn quanh Phi Toa, lại lần nữa khởi động rồi rời đi.
Đây là điển hình của việc không giết người thành công còn bị người giết lại. Nếu như đám người đại hán chột mắt biết được người mình chặn đường là Vô Song kiếm tinh Sở Mộ, nhất định sẽ hối hận tới mức đứt ruột đứt gan. Bởi vì dùng thực lực của bọn hắn, cho dù dùng chiến trận phối hợp có thể đối kháng với cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường. Dưới đại đa số tình huống có lẽ cũng không cần lo lắng tới tính mạng mình.
Ước chừng gần nửa canh giờ sau, có một đạo thân ảnh tới gần. Nhìn thấy thi thể trên mặt đất, miệng phát ra tiếng kêu thê lương.
...
Ngoài Hắc Thần cự kiếm, từng chiếc Phi toa dừng lại. Trong Phi toa có từng đạo thân ảnh đi ra.
Trong đó Phi toa có tính đại biểu, đáng chú ý nhất chính là Phi toa của Ngũ đại phủ thành chủ.
Phi Toa của Đồ Huyết phủ màu đỏ sậm, ngoại hình dữ tợn bá đạo, giống như là hung thú đang muốn thôn phệ người ta. Phi toa của Hắc Ma phủ thì toàn thân màu đen, giống như thu nạp ánh sáng bốn phía. Như là ma đầu trong bóng tối. Ngoại hình của Phi toa Trảm Long phủ như là một đầu Giao Long, bá đạo, sắc bén. Bên ngoài phi toa của Thanh Sát phủ có quang mang màu xanh nhộn nhạo, tựa như ảo mộng. Phi Toa của Bạch Ngân phủ thì toàn thân màu trắng bạc, giống như một thanh kiếm sắc bén, có thể xuyên thủng tất cả.
Đồ Thiên Quân, Hắc Tuyệt, Long Thí, Nhan Thanh Nhã, Bạch Thần, những người này từ trong Phi Toa đi ra, một thân khí tức mịt mờ, cao thâm mạt trắc.
Chợt, một chiếc Phi Toa toàn thân màu vàng, dài mười thước, ngoại hình vô cùng trơn bóng, trôi chảy phóng tới. Chỉ dài mười thước, nhưng mà màu sắc và ngoại hình lại rất là tinh xảo, áp chế rất nhiều Phi toa ở đây. Thậm chí còn không kém hơn phi toa của ngũ đại phủ thành chủ chút nào.
Lưu Quang kiếm tinh Phong Phi Sa, hắn vừa mới xuất hiện, ánh mắt đã xẹt qua, rơi vào trên mặt đám người Đồ Thiên Quân.
Lục đại tinh thần tề tụ.
Trừ Lục đại tinh thần của Ngũ đại phủ thành chủ ra, những tông môn cường đại gần tới Phủ thành chủ như Tam Thánh tông, Tà Long điện, Mặc Môn, Chân Ma cung, Thánh kiếm tông... Cũng lục tục tới. Trong Phi toa có từng đạo thân ảnh đi ra, mỗi một đạo thân ảnh đều tản mát ra khí tức cường đại chấn động.
Một ít thế lực hơi kém hơn cũng lục tục cưỡi Phi Toa tới.
Người có tư cách tiến vào Hắc Thần bí cảnh trên cơ bản đều là thiên tài. Hơn nữa còn là người tương đối xuất sắc trong đám thiên tài.
Đối với tất cả thế lực lớn mà nói, thiên tài càng có giá trị bồi dưỡng. Nếu chỉ là tu luyện giả tầm thường, cho dù có đắp nhiều tài nguyên vào hơn nữa, cho nhiều cơ hội hơn nữa thì cuối cùng cũng có hạn. Nhưng mà cùng một số tài nguyên nếu như dùng lên trên người thiên tài, thường thường sẽ có thu hoạch lớn hơn.
- Sở Mộ đâu rồi?
- Có lẽ đang trên đường.
Lục đại tinh thần đều xuất hiện. Nhưng hiện tại trong đám yêu nghiệt ở đám người trẻ tuổi, người mạnh nhất không còn là lục đại tinh thần, mà là Thất đại tinh thần.
Đồ Huyết vệ mặc khải giáp màu đỏ, Bạch Ngân vệ mặc khải giáp màu trắng bạc. Hắc Ma vệ mặc khải giáp màu đen tinh khiết. Thanh Sát vệ mặc khải giáp màu xanh. Trảm Long vệ cũng mặc một thân khải giáp màu đen.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2900: Thiên tài thịnh hội (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.