Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2727: Ba mươi năm làm hạn định (Thượng)
Nếu như hoài nghi, dao động, tiếp theo mất phương hướng, cuối cùng ở trong Hôi Vụ Chi Cảnh bồi hồi, vận khí tốt, một thời gian ngắn sau có khả năng chính thức tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, hoặc phản hồi Thâm Lam Thế Giới, vận khí không tốt, có khi cả đời ở trong Hôi Vụ Chi Cảnh.
Nhìn không tới nghe không được, cảm giác không đến, chỉ có một người mình, loại cô tịch này, thời gian ngắn không có gì, thời gian dài mà nói, đủ để bức điên một người.
Người dám xông vào Lưu Phóng Chi Địa, tâm trí thường thường rất kiên định, bởi vậy đại bộ phận sẽ không bị lạc ở trong đó, chỉ có số ít quỷ không may mới mất phương hướng, trong bộ phận số ít này, lại có một bộ phận vận khí tốt hơn còn sống ly khai, một bộ phận vận khí kém, vậy thì ha ha...
Bốn người Sở Mộ ở trước khi tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, đã do Sở Mộ nói rõ tinh tường, nơi đây, cho dù nhìn không tới nghe không được, bọn hắn cũng không dao động chút nào, bước chân kiên định đi về phía trước.
Không biết đến cùng đi qua bao nhiêu thời gian, cũng không biết đến cùng đi lên phía trước bao xa, chỉ kiên định nện bước chân đi tới.
Cho dù ở trong hoàn cảnh như Hôi Vụ Chi Cảnh, rất khó có thể làm ra phán đoán, nhưng bốn người đều là cường giả Thánh cấp, hơn nữa đều là thiên tài yêu nghiệt, một khi kiên định ý chí, thì rất khó bị ngoại giới quấy nhiễu, hơn nữa, bọn hắn đối với thân thể của mình có năng lực khống chế đầy đủ, biết rõ mình đang đi thẳng về phía trước.
Trong Hôi Vụ Chi Cảnh, cảm giác không thấy thời gian trôi qua.
Sở Mộ lại đi về phía trước một bước chân, cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên biến hóa.
Vốn u ám không màu sắc khác, đã biến thành u ám hiện hồng, khói đen cuồn cuộn, phảng phất như một tận thế chi địa.
Mặt đất cứng rắn, Nham Thạch rạn nứt, kéo dài vô số.
Thời điểm Sở Mộ bước về phía trước, ba người Cổ Loạn Không cũng lần lượt đi ra Hôi Vụ Chi Cảnh.
- Nơi này chính là Lưu Phóng Chi Địa?
Luyện Hồng Vân hít sâu một hơi, ánh mắt đảo qua, kinh nghi nói.
- Lưu Phóng Chi Địa, nghe liền biết không phải nơi tốt lành gì, hoàn cảnh ác liệt như vậy cũng không coi vào đâu.
Cổ Loạn Không nói.
Đúng vậy, ở trong mắt bốn người bọn họ, cảnh sắc trước mắt chỉ có thể dùng hai chữ ác liệt để hình dung.
Thiên Không như muốn nứt vỡ, tràn đầy vết rách, từng vết rách hoặc tràn ngập khói đen cuồn cuộn, hoặc nhiệt độ cao, như nham tương, còn có một chút khe hở, tản mát ra hấp lực đáng sợ, có thể hút sạch những gì trải qua nó.
Không khí nơi đây cực kỳ khô ráo, mỗi một lần hô hấp, đều có thể cảm giác được khô nóng, theo khoang mũi dũng mãnh vào trong cơ thể, phổi có cảm giác nóng rực.
Đối với người bình thường mà nói, không khí như vậy hút mấy hơi đủ để trí mạng, nhưng đối với Tu Luyện giả nhất là Tu Luyện giả Vạn Cổ cảnh mà nói, cái này không coi vào đâu, không có nguy hại chút nào.
Vừa vào Lưu Phóng Chi Địa, hết thảy ngoại giới, sẽ ở trong một thời gian ngắn cùng bọn họ không có quan hệ gì rồi.
Tiến vào đây, mục đích chỉ là vì nhanh chóng tăng lên.
Loại làm này, có vài phần đẩy mình vào cảnh tuyệt xử phùng sinh, bởi vì Lưu Phóng Chi Địa không phải nơi tốt gì, nếu đổi một góc độ lý giải, ở đây, tự nhiên cũng là nơi tốt.
- Sở Mộ, ta nghĩ chúng ta nên tách ra a.
Cổ Loạn Không nói.
Dương Chiến Thiên cùng Hồng Vân không nói gì, nhưng gật gật đầu.
Thời điểm ở trong Cực Phong Hào Phi Hạm, bọn hắn đã đàm luận qua việc này.
Bốn người cùng một chỗ hành động, có lẽ sẽ bảo hiểm, dù sao bọn hắn có thể tạo thành kiếm trận Chân Bí Tứ Tượng, bất quá kiếm trận Chân Bí Tứ Tượng chỉ ở dưới tình huống lực lượng bốn người không sai biệt lắm, mới có thể phát huy ra uy lực chính thức.
Bởi vì cùng Thiên Thần vệ của Thiên Tộc chiến một trận, mặc dù bốn Thiên Lỗi không có bị phá hư, nhưng tổn thương, đang tự hành khôi phục, cũng không biết lúc nào mới có thể hoàn toàn khôi phục, trước mắt là không cách nào vận dụng.
Dưới loại tình huống này, bốn người bọn họ không cách nào tạo thành kiếm trận Chân Bí Tứ Tượng.
Không hề nghi ngờ, trong bốn người, thực lực của Sở Mộ cường đại nhất, hơn nữa còn mạnh hơn ba người bọn hắn rất nhiều, cho dù bọn hắn bộc phát ra bí pháp liên thủ, cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Sở Mộ.
Dưới loại tình huống này, nếu cùng Sở Mộ hành động, không hề nghi ngờ, bọn hắn sẽ liên lụy Sở Mộ.
Tuy không bằng Sở Mộ, nhưng bất kể nói thế nào, ba người bọn hắn cũng có thể xem như thiên tài yêu nghiệt, có kiêu ngạo cùng kiên trì, có cái nhìn cùng nguyên tắc của mình, quan hệ giữa bọn họ và Sở Mộ, là bằng hữu là đồng bạn, mà không phải tôi tớ hoặc tùy tùng.
Bọn hắn kiêu ngạo, biểu hiện ra không nói gì, nhưng nội tâm lại tràn ngập áp lực, không ngừng phấn khởi đuổi theo, chỉ là tựa hồ rất khó, chênh lệch tựa hồ đang dần dần kéo ra.
Lần này tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, đối với Sở Mộ mà nói, là một cơ hội, đối với bọn họ mà nói, đồng dạng cũng là cơ hội.
Sở Mộ có thể lý giải ý nghĩ của bọn hắn. Mà hắn, cũng coi ba người là bằng hữu, cho nên rất ủng hộ ý nghĩ cùng cách làm của bọn hắn.
Huống chi, ba người thiên phú hơn người, kém chỉ là một ít cơ duyên, một ít cơ duyên đủ để cho bọn hắn nhanh chóng cường đại lên, về phần nguy hiểm, muốn tăng thực lực, không tao ngộ nguy hiểm, đó là sự tình không có khả năng.
Mỗi người có cơ duyên riêng, không hạn chế được, không cưỡng cầu được.
Với tư cách Top 10 trên Thiên Thanh Bảng, ba người bọn hắn cũng được số mệnh của Thiên Thanh Bảng che chở, tăng thêm năng lực của bản thân, nghĩ đến ở trong Lưu Phóng Chi Địa sẽ không đơn giản lâm vào nguy cơ chí tử.
- Lưu Phóng Chi Địa là một bán thế giới, có chút bất đồng Thâm Lam Thế Giới.
Sở Mộ nói:
- Căn cứ điển tịch ta đọc qua, thời gian dài dừng lại ở trong Lưu Phóng Chi Địa, sẽ bị đánh lên lạc ấn của Lưu Phóng Chi Địa, từ nay về sau sẽ không thể ly khai Lưu Phóng Chi Địa, cho nên chúng ta tối đa chỉ có ba mươi năm, mặc kệ đến lúc đó như thế nào, trong vòng ba mươi năm, nhất định đều phải rời Lưu Phóng Chi Địa, nếu không một khi vượt qua ba mươi năm, rất có thể sẽ không cách nào ly khai nữa.
Tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, tốt nhất là ở trong vòng mười năm ly khai, bởi vì trong vòng mười năm, Lưu Phóng Chi Địa sẽ chỉ ở trên người lưu lại khí tức mà thôi, sau khi rời khỏi, khí tức kia sẽ tiêu tán.
Vượt qua mười năm, khí tức lưu lại sẽ biến thành lạc ấn, một khi vượt qua ba mươi năm, lạc ấn sẽ thành hình.
Kiếm Đạo Độc Thần
Nhìn không tới nghe không được, cảm giác không đến, chỉ có một người mình, loại cô tịch này, thời gian ngắn không có gì, thời gian dài mà nói, đủ để bức điên một người.
Người dám xông vào Lưu Phóng Chi Địa, tâm trí thường thường rất kiên định, bởi vậy đại bộ phận sẽ không bị lạc ở trong đó, chỉ có số ít quỷ không may mới mất phương hướng, trong bộ phận số ít này, lại có một bộ phận vận khí tốt hơn còn sống ly khai, một bộ phận vận khí kém, vậy thì ha ha...
Bốn người Sở Mộ ở trước khi tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, đã do Sở Mộ nói rõ tinh tường, nơi đây, cho dù nhìn không tới nghe không được, bọn hắn cũng không dao động chút nào, bước chân kiên định đi về phía trước.
Không biết đến cùng đi qua bao nhiêu thời gian, cũng không biết đến cùng đi lên phía trước bao xa, chỉ kiên định nện bước chân đi tới.
Cho dù ở trong hoàn cảnh như Hôi Vụ Chi Cảnh, rất khó có thể làm ra phán đoán, nhưng bốn người đều là cường giả Thánh cấp, hơn nữa đều là thiên tài yêu nghiệt, một khi kiên định ý chí, thì rất khó bị ngoại giới quấy nhiễu, hơn nữa, bọn hắn đối với thân thể của mình có năng lực khống chế đầy đủ, biết rõ mình đang đi thẳng về phía trước.
Trong Hôi Vụ Chi Cảnh, cảm giác không thấy thời gian trôi qua.
Sở Mộ lại đi về phía trước một bước chân, cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên biến hóa.
Vốn u ám không màu sắc khác, đã biến thành u ám hiện hồng, khói đen cuồn cuộn, phảng phất như một tận thế chi địa.
Mặt đất cứng rắn, Nham Thạch rạn nứt, kéo dài vô số.
Thời điểm Sở Mộ bước về phía trước, ba người Cổ Loạn Không cũng lần lượt đi ra Hôi Vụ Chi Cảnh.
- Nơi này chính là Lưu Phóng Chi Địa?
Luyện Hồng Vân hít sâu một hơi, ánh mắt đảo qua, kinh nghi nói.
- Lưu Phóng Chi Địa, nghe liền biết không phải nơi tốt lành gì, hoàn cảnh ác liệt như vậy cũng không coi vào đâu.
Cổ Loạn Không nói.
Đúng vậy, ở trong mắt bốn người bọn họ, cảnh sắc trước mắt chỉ có thể dùng hai chữ ác liệt để hình dung.
Thiên Không như muốn nứt vỡ, tràn đầy vết rách, từng vết rách hoặc tràn ngập khói đen cuồn cuộn, hoặc nhiệt độ cao, như nham tương, còn có một chút khe hở, tản mát ra hấp lực đáng sợ, có thể hút sạch những gì trải qua nó.
Không khí nơi đây cực kỳ khô ráo, mỗi một lần hô hấp, đều có thể cảm giác được khô nóng, theo khoang mũi dũng mãnh vào trong cơ thể, phổi có cảm giác nóng rực.
Đối với người bình thường mà nói, không khí như vậy hút mấy hơi đủ để trí mạng, nhưng đối với Tu Luyện giả nhất là Tu Luyện giả Vạn Cổ cảnh mà nói, cái này không coi vào đâu, không có nguy hại chút nào.
Vừa vào Lưu Phóng Chi Địa, hết thảy ngoại giới, sẽ ở trong một thời gian ngắn cùng bọn họ không có quan hệ gì rồi.
Tiến vào đây, mục đích chỉ là vì nhanh chóng tăng lên.
Loại làm này, có vài phần đẩy mình vào cảnh tuyệt xử phùng sinh, bởi vì Lưu Phóng Chi Địa không phải nơi tốt gì, nếu đổi một góc độ lý giải, ở đây, tự nhiên cũng là nơi tốt.
- Sở Mộ, ta nghĩ chúng ta nên tách ra a.
Cổ Loạn Không nói.
Dương Chiến Thiên cùng Hồng Vân không nói gì, nhưng gật gật đầu.
Thời điểm ở trong Cực Phong Hào Phi Hạm, bọn hắn đã đàm luận qua việc này.
Bốn người cùng một chỗ hành động, có lẽ sẽ bảo hiểm, dù sao bọn hắn có thể tạo thành kiếm trận Chân Bí Tứ Tượng, bất quá kiếm trận Chân Bí Tứ Tượng chỉ ở dưới tình huống lực lượng bốn người không sai biệt lắm, mới có thể phát huy ra uy lực chính thức.
Bởi vì cùng Thiên Thần vệ của Thiên Tộc chiến một trận, mặc dù bốn Thiên Lỗi không có bị phá hư, nhưng tổn thương, đang tự hành khôi phục, cũng không biết lúc nào mới có thể hoàn toàn khôi phục, trước mắt là không cách nào vận dụng.
Dưới loại tình huống này, bốn người bọn họ không cách nào tạo thành kiếm trận Chân Bí Tứ Tượng.
Không hề nghi ngờ, trong bốn người, thực lực của Sở Mộ cường đại nhất, hơn nữa còn mạnh hơn ba người bọn hắn rất nhiều, cho dù bọn hắn bộc phát ra bí pháp liên thủ, cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Sở Mộ.
Dưới loại tình huống này, nếu cùng Sở Mộ hành động, không hề nghi ngờ, bọn hắn sẽ liên lụy Sở Mộ.
Tuy không bằng Sở Mộ, nhưng bất kể nói thế nào, ba người bọn hắn cũng có thể xem như thiên tài yêu nghiệt, có kiêu ngạo cùng kiên trì, có cái nhìn cùng nguyên tắc của mình, quan hệ giữa bọn họ và Sở Mộ, là bằng hữu là đồng bạn, mà không phải tôi tớ hoặc tùy tùng.
Bọn hắn kiêu ngạo, biểu hiện ra không nói gì, nhưng nội tâm lại tràn ngập áp lực, không ngừng phấn khởi đuổi theo, chỉ là tựa hồ rất khó, chênh lệch tựa hồ đang dần dần kéo ra.
Lần này tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, đối với Sở Mộ mà nói, là một cơ hội, đối với bọn họ mà nói, đồng dạng cũng là cơ hội.
Sở Mộ có thể lý giải ý nghĩ của bọn hắn. Mà hắn, cũng coi ba người là bằng hữu, cho nên rất ủng hộ ý nghĩ cùng cách làm của bọn hắn.
Huống chi, ba người thiên phú hơn người, kém chỉ là một ít cơ duyên, một ít cơ duyên đủ để cho bọn hắn nhanh chóng cường đại lên, về phần nguy hiểm, muốn tăng thực lực, không tao ngộ nguy hiểm, đó là sự tình không có khả năng.
Mỗi người có cơ duyên riêng, không hạn chế được, không cưỡng cầu được.
Với tư cách Top 10 trên Thiên Thanh Bảng, ba người bọn hắn cũng được số mệnh của Thiên Thanh Bảng che chở, tăng thêm năng lực của bản thân, nghĩ đến ở trong Lưu Phóng Chi Địa sẽ không đơn giản lâm vào nguy cơ chí tử.
- Lưu Phóng Chi Địa là một bán thế giới, có chút bất đồng Thâm Lam Thế Giới.
Sở Mộ nói:
- Căn cứ điển tịch ta đọc qua, thời gian dài dừng lại ở trong Lưu Phóng Chi Địa, sẽ bị đánh lên lạc ấn của Lưu Phóng Chi Địa, từ nay về sau sẽ không thể ly khai Lưu Phóng Chi Địa, cho nên chúng ta tối đa chỉ có ba mươi năm, mặc kệ đến lúc đó như thế nào, trong vòng ba mươi năm, nhất định đều phải rời Lưu Phóng Chi Địa, nếu không một khi vượt qua ba mươi năm, rất có thể sẽ không cách nào ly khai nữa.
Tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, tốt nhất là ở trong vòng mười năm ly khai, bởi vì trong vòng mười năm, Lưu Phóng Chi Địa sẽ chỉ ở trên người lưu lại khí tức mà thôi, sau khi rời khỏi, khí tức kia sẽ tiêu tán.
Vượt qua mười năm, khí tức lưu lại sẽ biến thành lạc ấn, một khi vượt qua ba mươi năm, lạc ấn sẽ thành hình.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2727: Ba mươi năm làm hạn định (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.