Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2704: Vạn Cổ tam trọng thiên (Thượng)
Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ vừa dẫn người truy sát Sở Mộ, vừa đang chuẩn bị Thiên thuật.
Theo khoảng cách hai bên không ngừng rút ngắn, Thiên thuật Phó thống lĩnh chuẩn bị cũng dần dần được hoàn thiện. Bất chợt hắn công kích về phía trước công.
Dưới ánh sáng màu trắng trùng kích nổ tung, một bàn tay màu trắng khổng lồ, xuất hiện ở trên không trung, hướng về phía Sở Mộ hung hăng chộp một cái, giống như mò kìm dưới đáy biển. Một cái chộp này, căn bản không thể nào né tránh được. Sở Mộ cũng dự định vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn.
Đột nhiên, phía trước xuất hiện một trận sóng chấn động. Không khí giống như vằn nước tràn ra. Thân thể Sở Mộ trực tiếp tiến vào trong đó, biến mất. Bàn tay màu trắng chộp một cái lại thất bại.
Trong nháy mắt khi gợn sóng không khí xuất hiện, Sở Mộ cũng cảm giác được. Một lực hút lập tức tràn ngập thân thể của hắn, giống như một bàn tay vô hình bắt lấy hắn.
Loại lực lượng này, vô hình vô sắc đồng thời mềm mại ôn nhu. Khiến cho Sở Mộ hoàn toàn không cảm giác được uy hiếp. Nhưng sau đó, hắn lại bị hút vào, căn bản không có cách nào nhúc nhích. Chỉ có điều ý niệm lại vẫn có thể khai thông với Kiếm Tông Linh Ấn. Chỉ là trong lòng Sở Mộ thoáng động, hoàn toàn không cảm thấy được nguy cơ.
Ở trong mắt các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, chính là thân thể của Sở Mộ ở dưới một bàn tay khổng lồ màu trắng, giống như chui vào trong nước, thoáng cái, lại biến mất ở trước tầm mắt của bọn họ.
Bàn tay khổng lồ màu trắng hung hăng chộp một cái, lại chộp vào chỗ trống, phát ra một tiếng không khí nổ vang.
Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ dẫn theo đám thủ hạ nhanh chóng đi tới vị trí Sở Mộ biến mất. Trên mặt lộ vẻ một mảnh thâm trầm.
- Suy tính xem thử.
Phó thống lĩnh nói. Vốn đã sắp đuổi kịp đối phương. Hiện tại lại xuất hiện loại biến cố này. Biến cố hoàn toàn bất ngờ, khiến cho hắn vô cùng căm tức. Một tà hỏa thiêu đốt, sát ý sôi trào. Giọng điệu của hắn khi nói chuyện cũng lạnh lẽo hơn so với bình thường.
Thiên Thần Vệ kia lập tức suy tính.
Lực nguyên hồn tiêu hao trong những lần suy tính trước đó đều đã khôi phục. Hiện tại, trạng thái của hắn có thể nói là toàn thịnh.
Không ngừng suy tính, sắc mặt của Thiên Thần Vệ này càng lúc càng nghiêm trọng. Cuối cùng, trên trán hắn uất hiện mồ hôi lạnh. Trong khoảng thời gian này, đây là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này. Tuy rằng các Thiên Thần Vệ sẽ không suy tính, cũng hiểu được nguyên nhân trong đó. Đây là do độ khó suy tính quá lớn tạo thành.
Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Thiên Thần Vệ suy tính này càng lúc càng trắng. Mồ hôi trên trán càng lúc càng dày đặc. Hơi thở của hắn cũng bắt đầu trở nên không ổn định.
Bỗng nhiên, toàn thân hắn run lên. Trên gương mặt tái nhợt nhanh chóng hiện lên một tia màu đỏ. Miệng mở ra, máu tươi phụt ra. Khí tức của hắn trở nên hỗn loạn. Toàn thân lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất. May mà bên cạnh có Thiên Thần Vệ đúng lúc đỡ lấy hắn.
Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lập tức lấy ra đan dược bắn vào trong miệng của hắn. Đan dược nhanh chóng tan ra, chảy vào trong bụng hắn. Dược lực tràn ra, lập tức phát huy hiệu quả, khiến cho hơi thở và khí tức của hắn khôi phục lại được một ít.
- Kết quả thế nào?
Phó thống lĩnh hỏi.
- Rất khó nói.
Sau khi Thiên Thần Vệ này có chút hòa hoãn lại, hắn lắc đầu cười khổ nói:
- Có khả năng bị quấy nhiễu. Có khả năng bị ngăn cách. Bị ảnh hưởng rất lớn. Không có cách nào suy tính ra được. Chỉ là mơ hồ biết, hắn hình như tiến vào một nơi tương tự với bí cảnh.
Tuy rằng Thiên Thần Vệ chỉ lướt qua trên đạo suy tính, nhưng dù sao còn chưa có đạt được trình độ quá mức cao thâm. Nếu như hắn có thể đạt được tới trình độ Thánh Hoàng thiên cổ, có thể dễ dàng như trở bàn tay, suy tính ra hướng đi của Sở Mộ. Chỉ có điều, nếu hắn thật sự có loại năng lực đó, không cần đi ra, cứ đợi ở bên trong Vân Trung Thiên Thành là có thể suy tính ra vị trí cụ thể của Sở Mộ, đồng thời bày ra Thiên La Địa Võng, thoáng cái bắt lấy Sở Mộ.
Chỉ có điều như đã nói qua, đạo suy tính có lợi hại hơn nữa, đạt được trình độ như Thánh Hoàng thiên cổ, cũng không suy tính ra được hậu sự của mình. Cuối cùng vẫn rơi vào một kết quả hồn phi phách tán.
Nghe được Thiên Thần Vệ này nói như vậy, sắc mặt Phó thống lĩnh càng thêm thâm trầm. Lửa giận trong lòng hắn khó tiêu. Nhưng hắn vẫn miễn cưỡng áp chế xuống, để cho mình tỉnh táo lại. Hắn lại suy nghĩ một chút.
Làm Thiên Thần Vệ, đặc biệt còn là Phó thống lĩnh, dẫn dắt một đám người, không thể để cho lửa giận vượt quá lý trí, do đó làm ra quyết định sai lầm.
- Tạm thời lưu lại ở chỗ này chờ đợi đã. Ngươi cứ khôi phục lại thương thế. Sau khi khôi phục xong, lại từ từ suy tính. Nếu có thể suy tính thì suy tính. Nếu suy tính không được, không nên tiếp tục miễn cưỡng.
Phó thống lĩnh nói.
Làm Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, dù hoàn cảnh thế nào bọn họ cũng đã từng đợi qua. Với hoàn cảnh như bây giờ căn bản cũng không tính cái gì.
Về phần suy tính, suy tính không được, biểu thị đối phương còn đang ở trong chỗ bí cảnh. Nếu như có thể suy tính được, đã nói rõ đối mới rời khỏi bí cảnh. Bọn họ có thể tiếp tục truy sát. Cho dù là tiến vào địa bàn của Nhân tộc, bọn họ cũng có thể truy sát.
...
- Ở đây là nơi nào?
Sở Mộ nhanh chóng nhìn chung quanh một vòng, có chút kinh ngạc không hiểu.
Chính hắn cũng không hiểu, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Hắn bị người Thiên tộc đuổi giết, không ngừng chạy trốn. Người Thiên tộc thi triển ra một chiêu Thiên thuật cường đại muốn bắt được mình. Khi đó mình cũng dự định vận dụng một cơ hội Kiếm Tông Linh Ấn. Phía trước đột nhiên xuất hiện gợn sóng không gian và lực hút, khiến mình tiến vào đây.
Chỉ có điều, cuối cùng có một lợi ích. Đó chính là thoát khỏi sự truy sát của đám người Thiên tộc kia.
Dù không cần phóng lực thần hồn ra ngoài, hai mắt Sở Mộ vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ này.
Thoạt nhìn, hình như hắn tiến vào trong một gian phòng. Đây là một gian phòng không quá lớn, cũng không thể nói là nhỏ. Sàn nhà màu đen, tường nhà màu đen, tràn ngập khí tức tang thương của năm tháng, tản ra một tia khí tức băng hàn. Khí tức kia vô cùng tinh thuần.
Sau khi nghiên cứu một lúc lâu, Sở Mộ cũng không hiểu rõ, ở đây rốt cuộc là nơi nào. Vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này.
Lực thần hồn tràn ngập, dự định thẩm thấu qua sàn nhà và tường nhà. Nhưng hắn lại phát hiện, lực thần hồn bị ngăn cản. Chất liệu của sàn nhà và tường nhà này có chút đặc biệt, có thể cắt đứt lực thần hồn dò xét.
Kiếm Đạo Độc Thần
Theo khoảng cách hai bên không ngừng rút ngắn, Thiên thuật Phó thống lĩnh chuẩn bị cũng dần dần được hoàn thiện. Bất chợt hắn công kích về phía trước công.
Dưới ánh sáng màu trắng trùng kích nổ tung, một bàn tay màu trắng khổng lồ, xuất hiện ở trên không trung, hướng về phía Sở Mộ hung hăng chộp một cái, giống như mò kìm dưới đáy biển. Một cái chộp này, căn bản không thể nào né tránh được. Sở Mộ cũng dự định vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn.
Đột nhiên, phía trước xuất hiện một trận sóng chấn động. Không khí giống như vằn nước tràn ra. Thân thể Sở Mộ trực tiếp tiến vào trong đó, biến mất. Bàn tay màu trắng chộp một cái lại thất bại.
Trong nháy mắt khi gợn sóng không khí xuất hiện, Sở Mộ cũng cảm giác được. Một lực hút lập tức tràn ngập thân thể của hắn, giống như một bàn tay vô hình bắt lấy hắn.
Loại lực lượng này, vô hình vô sắc đồng thời mềm mại ôn nhu. Khiến cho Sở Mộ hoàn toàn không cảm giác được uy hiếp. Nhưng sau đó, hắn lại bị hút vào, căn bản không có cách nào nhúc nhích. Chỉ có điều ý niệm lại vẫn có thể khai thông với Kiếm Tông Linh Ấn. Chỉ là trong lòng Sở Mộ thoáng động, hoàn toàn không cảm thấy được nguy cơ.
Ở trong mắt các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, chính là thân thể của Sở Mộ ở dưới một bàn tay khổng lồ màu trắng, giống như chui vào trong nước, thoáng cái, lại biến mất ở trước tầm mắt của bọn họ.
Bàn tay khổng lồ màu trắng hung hăng chộp một cái, lại chộp vào chỗ trống, phát ra một tiếng không khí nổ vang.
Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ dẫn theo đám thủ hạ nhanh chóng đi tới vị trí Sở Mộ biến mất. Trên mặt lộ vẻ một mảnh thâm trầm.
- Suy tính xem thử.
Phó thống lĩnh nói. Vốn đã sắp đuổi kịp đối phương. Hiện tại lại xuất hiện loại biến cố này. Biến cố hoàn toàn bất ngờ, khiến cho hắn vô cùng căm tức. Một tà hỏa thiêu đốt, sát ý sôi trào. Giọng điệu của hắn khi nói chuyện cũng lạnh lẽo hơn so với bình thường.
Thiên Thần Vệ kia lập tức suy tính.
Lực nguyên hồn tiêu hao trong những lần suy tính trước đó đều đã khôi phục. Hiện tại, trạng thái của hắn có thể nói là toàn thịnh.
Không ngừng suy tính, sắc mặt của Thiên Thần Vệ này càng lúc càng nghiêm trọng. Cuối cùng, trên trán hắn uất hiện mồ hôi lạnh. Trong khoảng thời gian này, đây là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này. Tuy rằng các Thiên Thần Vệ sẽ không suy tính, cũng hiểu được nguyên nhân trong đó. Đây là do độ khó suy tính quá lớn tạo thành.
Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Thiên Thần Vệ suy tính này càng lúc càng trắng. Mồ hôi trên trán càng lúc càng dày đặc. Hơi thở của hắn cũng bắt đầu trở nên không ổn định.
Bỗng nhiên, toàn thân hắn run lên. Trên gương mặt tái nhợt nhanh chóng hiện lên một tia màu đỏ. Miệng mở ra, máu tươi phụt ra. Khí tức của hắn trở nên hỗn loạn. Toàn thân lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất. May mà bên cạnh có Thiên Thần Vệ đúng lúc đỡ lấy hắn.
Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lập tức lấy ra đan dược bắn vào trong miệng của hắn. Đan dược nhanh chóng tan ra, chảy vào trong bụng hắn. Dược lực tràn ra, lập tức phát huy hiệu quả, khiến cho hơi thở và khí tức của hắn khôi phục lại được một ít.
- Kết quả thế nào?
Phó thống lĩnh hỏi.
- Rất khó nói.
Sau khi Thiên Thần Vệ này có chút hòa hoãn lại, hắn lắc đầu cười khổ nói:
- Có khả năng bị quấy nhiễu. Có khả năng bị ngăn cách. Bị ảnh hưởng rất lớn. Không có cách nào suy tính ra được. Chỉ là mơ hồ biết, hắn hình như tiến vào một nơi tương tự với bí cảnh.
Tuy rằng Thiên Thần Vệ chỉ lướt qua trên đạo suy tính, nhưng dù sao còn chưa có đạt được trình độ quá mức cao thâm. Nếu như hắn có thể đạt được tới trình độ Thánh Hoàng thiên cổ, có thể dễ dàng như trở bàn tay, suy tính ra hướng đi của Sở Mộ. Chỉ có điều, nếu hắn thật sự có loại năng lực đó, không cần đi ra, cứ đợi ở bên trong Vân Trung Thiên Thành là có thể suy tính ra vị trí cụ thể của Sở Mộ, đồng thời bày ra Thiên La Địa Võng, thoáng cái bắt lấy Sở Mộ.
Chỉ có điều như đã nói qua, đạo suy tính có lợi hại hơn nữa, đạt được trình độ như Thánh Hoàng thiên cổ, cũng không suy tính ra được hậu sự của mình. Cuối cùng vẫn rơi vào một kết quả hồn phi phách tán.
Nghe được Thiên Thần Vệ này nói như vậy, sắc mặt Phó thống lĩnh càng thêm thâm trầm. Lửa giận trong lòng hắn khó tiêu. Nhưng hắn vẫn miễn cưỡng áp chế xuống, để cho mình tỉnh táo lại. Hắn lại suy nghĩ một chút.
Làm Thiên Thần Vệ, đặc biệt còn là Phó thống lĩnh, dẫn dắt một đám người, không thể để cho lửa giận vượt quá lý trí, do đó làm ra quyết định sai lầm.
- Tạm thời lưu lại ở chỗ này chờ đợi đã. Ngươi cứ khôi phục lại thương thế. Sau khi khôi phục xong, lại từ từ suy tính. Nếu có thể suy tính thì suy tính. Nếu suy tính không được, không nên tiếp tục miễn cưỡng.
Phó thống lĩnh nói.
Làm Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, dù hoàn cảnh thế nào bọn họ cũng đã từng đợi qua. Với hoàn cảnh như bây giờ căn bản cũng không tính cái gì.
Về phần suy tính, suy tính không được, biểu thị đối phương còn đang ở trong chỗ bí cảnh. Nếu như có thể suy tính được, đã nói rõ đối mới rời khỏi bí cảnh. Bọn họ có thể tiếp tục truy sát. Cho dù là tiến vào địa bàn của Nhân tộc, bọn họ cũng có thể truy sát.
...
- Ở đây là nơi nào?
Sở Mộ nhanh chóng nhìn chung quanh một vòng, có chút kinh ngạc không hiểu.
Chính hắn cũng không hiểu, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Hắn bị người Thiên tộc đuổi giết, không ngừng chạy trốn. Người Thiên tộc thi triển ra một chiêu Thiên thuật cường đại muốn bắt được mình. Khi đó mình cũng dự định vận dụng một cơ hội Kiếm Tông Linh Ấn. Phía trước đột nhiên xuất hiện gợn sóng không gian và lực hút, khiến mình tiến vào đây.
Chỉ có điều, cuối cùng có một lợi ích. Đó chính là thoát khỏi sự truy sát của đám người Thiên tộc kia.
Dù không cần phóng lực thần hồn ra ngoài, hai mắt Sở Mộ vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ này.
Thoạt nhìn, hình như hắn tiến vào trong một gian phòng. Đây là một gian phòng không quá lớn, cũng không thể nói là nhỏ. Sàn nhà màu đen, tường nhà màu đen, tràn ngập khí tức tang thương của năm tháng, tản ra một tia khí tức băng hàn. Khí tức kia vô cùng tinh thuần.
Sau khi nghiên cứu một lúc lâu, Sở Mộ cũng không hiểu rõ, ở đây rốt cuộc là nơi nào. Vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này.
Lực thần hồn tràn ngập, dự định thẩm thấu qua sàn nhà và tường nhà. Nhưng hắn lại phát hiện, lực thần hồn bị ngăn cản. Chất liệu của sàn nhà và tường nhà này có chút đặc biệt, có thể cắt đứt lực thần hồn dò xét.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2704: Vạn Cổ tam trọng thiên (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.