Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2692: Thoát thân cực nhanh (Hạ)
Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến cho các trưởng lão Ngũ Linh Tộc đều cả kinh. Tiếp theo bọn họ phản ứng nhanh chóng, ra tay, ngăn cản Thiên thuật của các Thiên tộc lại.
Các Thiên tộc này tuy rằng đều là thiên tài, nhưng bản thân chỉ là tu vi Thánh cấp đê giai. Trưởng lão Ngũ Linh Tộc có thiên phú cũng không yếu. Nhưng vẫn chỉ là Thánh cấp cao giai. Ai mạnh ai yếu, vừa nhìn hiểu ngay.
- Chẳng lẽ Ngũ Linh Tộc ngươi muốn bao che cho hung thủ sát hại người Thiên tộc ta, muốn đối địch cùng Thiên tộc chúng ta sao?
Thiên thuật bị chặn lại, một người Thiên tộc căm tức ra tay với trưởng lão Ngũ Linh Tộc, hoàn toàn không nào bởi vì đối phương là Thánh cấp cao giai mà sợ hãi. Trái lại hắn đằng đằng sát khí tràn ngập lửa giận nói.
Vừa nghe hắn nói như thế, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc nhất thời hiểu được, vì sao người Thiên tộc lại trợn mắt nhìn, tràn ngập sát khí, trực tiếp thi triển Thiên thuật.
Nghĩ tới đây, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc đều kinh ngạc nhìn về phía Sở Mộ. Nhân tộc Kiếm Thánh này không ngờ lớn mật như thế. Dám xuống tay với người Thiên tộc. Thật đúng là to gan lớn mật. Cũng không sợ mang tới họa diệt môn cho thế lực sau lưng hắn sao?
Tâm niệm vừa chuyển, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc hiểu rõ nguyên nhân, cũng sẽ không xuất thủ nữa.
Ân tình đưa tới Ngũ Linh Kiếm Điển, bọn họ đã lấy một danh ngạc tiến vào bí cảnh Thần Sơn hoàn trả. Sở Mộ cùng Ngũ Linh Tộc bọn họ đã không còn liên quan. Huống gì bây giờ còn đắc tội Thiên tộc, giết chết người Thiên tộc. Phải biết rằng, người Thiên tộc có tiếng là bao che khuyết điểm.
Nhân tộc này chết chắc rồi. Ngũ Linh Tộc bọn họ cũng không đáng vì Nhân tộc này, mà trở mặt đối địch với Thiên Tộc.
Nhưng Ngũ Linh Tộc cũng có quy định của Ngũ Linh Tộc.
- Ân oán giữa Thiên tộc các ngươi cùng Nhân tộc này, Ngũ Linh Tộc ta không nhúng tay vào. Nhưng nơi này là Thần Sơn của Ngũ Linh Tộc. Ân oán của các ngươi, đi ra bên ngoài giải quyết.
Nhị trưởng lão Ngũ Linh Tộc trực tiếp lên tiếng.
Trong thời gian này, những thiên tài Ngũ Linh Tộc căn bản cũng không có cơ hội nói xen vào.
- Nhân tộc, ngươi nhất định phải chết.
Người Thiên tộc cũng biết người Ngũ Linh Tộc. Bởi vậy, bọn họ cũng không dây dưa nhiều, mà bay nhanh rời khỏi đó. Thời điểm rời đi, bọn họ còn hung hăng đảo mắt nhìn qua Sở Mộ. Nếu như sát khí này có thể giết người, Sở Mộ đã biến thành nghìn lở trăm lỗ.
Bọn họ không phải thật sự rời khỏi đây, mà vừa truyền tin trở về Thiên tộc, vừa đến bên ngoài Thần Sơn của Ngũ Linh Tộc chờ đợi Sở Mộ xuất hiện.
Ngũ Linh Tộc tuyệt đối không dám che chở cho Nhân tộc này. Tất nhiên bọn họ cũng không dám để cho đối phương ở lại trên Ngũ Linh Thần Sơn. Cho nên, Nhân tộc phải rời khỏi.
Không thể không nói, suy nghĩ của người Thiên tộc không có sai. Cách làm của bọn họ thật ra cũng không sai. Ở trên Ngũ Linh Thần Sơn động thủ, Ngũ Linh Tộc sẽ không ngồi yên không để ý đến. Nặc dù nói là rất lâu trước đó, Ngũ Linh Tộc là nước phụ thuộc của Thiên tộc. Nhưng bây giờ, Ngũ Linh Tộc độc lập, không muốn đắc tội Thiên tộc, nhưng cũng sẽ không giống như trước đây, lấy Thiên tộc vi tôn.
Sở Mộ tất nhiên hiểu rất rõ về sát khí của người Thiên tộc. Hắn cũng không ý định tiếp tục chiến đấu với người Thiên tộc. Bởi vì nói cho cùng, nơi này là vực thuộc về người Thiên tộc. Ở chỗ này chiến đấu với người của Thiên Tộc, hắn nắm chắc sẽ giết chết tất cả mười tám thiên tài Thiên Tộc này. Nhưng điều này chỉ kéo dài thời gian mình rời đi. Nếu chẳng may cường giả Thiên tộc đến, đối với mình mà nói, chính là một chuyện rất phiền phức.
Đương nhiên, Sở Mộ cũng có đề phòng Ngũ Linh Tộc. Nếu như Ngũ Linh Tộc muốn xuống tay với mình, không thiếu được sẽ mất đi một cơ hội dùng tới Kiếm Tông Linh Ấn.
Trong chớp mắt, Sở Mộ lấy ra phi hạm Cực Phong Hào.
Chiếc phi hạm này xem ra đã cũ. Trên Lam Hải, Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn Nhân tộc cho Sở Mộ mượn sử dụng, đến nay, Sở Mộ còn chưa có đem trả. Bởi vì hắn vẫn chưa đi đến Lam Hải.
Sở Mộ cực ít khi sử dụng phi hạm Cực Phong Hào. Bởi vì một lần vận dụng sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng. Hiện tại, lấy tài lực của Sở Mộ đối mặt với nguy cơ, hắn không thể không vận dụng chiếc phi hạm Cực Phong Hào này.
Sở Mộ lấy phi hạm Cực Phong Hào ra, trong nháy mắt tiến vào bên trong phi hạm, khởi động, phóng lên trên không trung. Ngay lập tức phát ra tốc độ kinh người, vèo một cái biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Phi hạm Cực Phong Hào di chuyển với tốc độ cực nhanh. Ở dưới tình huồng phát huy ra toàn bộ tốc độ, vượt quá tốc độ của Thánh cấp cửu tinh bình thường. Tất nhiên là trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Loại tốc độ như phi hạm này vô cùng hiếm có, vô cùng trân quý. Dù thế nào, người Thiên tộc và người Ngũ Linh Tộc cũng không tưởng tượng nổi, Nhân tộc Kiếm Thánh nhị tinh này còn có trọng bảo như vậy.
Thời khắc bọn họ kịp phản ứng, Sở Mộ đã biến mất ở trong mắt bọn họ.
Mười tám người Thiên tộc trợn trừng hai mắt, sau đó nhanh chóng kịp phản ứng. Bọn họ lấy ra phi hạm Thiên tộc, lập tức lên đường đuổi theo. Đồng thời bọn họ lại một lần nữa đưa tin về Thiên tộc, để cho trong tộc phái cường giả truy sát.
- Các vị trưởng lão, vừa rồi Nhân tộc này mang đi Duệ Kim Chi Linh. Bản thân hắn vẫn có một loại tinh hoa của mộc.
Mãi đến lúc này, thiên tài Ngũ Linh Tộc nắm giữ bốn loại lực ngũ hành mới có cơ hội mở miệng nói chuyện.
Các vị trưởng lão vừa nghe, nhất thời vẻ mặt kinh ngạc. Tin tức này hoàn toàn khác hẳn với sự tưởng tượng của bọn họ trước đó.
- Vì sao ngươi không nói sớm?
Tam trưởng lão nói. Bất chợt hắn cũng biết lời nói của mình rất vô lý. Dưới tình huống lúc đó, các thiên tài Ngũ Linh Tộc chỉ sợ không có cơ hội mở miệng. Cho dù là mở miệng muốn nói gì, bọn họ hơn phân nửa cũng sẽ bản chờ sau đó hãy nói. Tạm thời xử lý chuyện giữa Thiên tộc cùng Nhân tộc.
- Nhân tộc này còn giết chết mười hai người Thiên tộc. Ngay cả Thiên Đạo Lâm ở dưới tình huống dùng ra hết con át chủ bài, cũng chết ở dưới kiếm của Nhân tộc Kiếm Thánh này. Nhân tộc Kiếm Thánh này hình như vẫn giữ lại lực.
Thiên tài Ngũ Linh Tộc lại một lần nữa nói. Mỗi câu nói đều khiến cho các trưởng lão chấn động đến thất điên bát đảo.
Giết chết mười hai người Thiên tộc, chuyện mất trí như vậy, không ngờ lại do một Nhân tộc Kiếm Thánh nhị tinh làm ra. Hơn nữa, Thiên Đạo Lâm là ai, bọn họ đều hiểu rất rõ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Các Thiên tộc này tuy rằng đều là thiên tài, nhưng bản thân chỉ là tu vi Thánh cấp đê giai. Trưởng lão Ngũ Linh Tộc có thiên phú cũng không yếu. Nhưng vẫn chỉ là Thánh cấp cao giai. Ai mạnh ai yếu, vừa nhìn hiểu ngay.
- Chẳng lẽ Ngũ Linh Tộc ngươi muốn bao che cho hung thủ sát hại người Thiên tộc ta, muốn đối địch cùng Thiên tộc chúng ta sao?
Thiên thuật bị chặn lại, một người Thiên tộc căm tức ra tay với trưởng lão Ngũ Linh Tộc, hoàn toàn không nào bởi vì đối phương là Thánh cấp cao giai mà sợ hãi. Trái lại hắn đằng đằng sát khí tràn ngập lửa giận nói.
Vừa nghe hắn nói như thế, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc nhất thời hiểu được, vì sao người Thiên tộc lại trợn mắt nhìn, tràn ngập sát khí, trực tiếp thi triển Thiên thuật.
Nghĩ tới đây, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc đều kinh ngạc nhìn về phía Sở Mộ. Nhân tộc Kiếm Thánh này không ngờ lớn mật như thế. Dám xuống tay với người Thiên tộc. Thật đúng là to gan lớn mật. Cũng không sợ mang tới họa diệt môn cho thế lực sau lưng hắn sao?
Tâm niệm vừa chuyển, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc hiểu rõ nguyên nhân, cũng sẽ không xuất thủ nữa.
Ân tình đưa tới Ngũ Linh Kiếm Điển, bọn họ đã lấy một danh ngạc tiến vào bí cảnh Thần Sơn hoàn trả. Sở Mộ cùng Ngũ Linh Tộc bọn họ đã không còn liên quan. Huống gì bây giờ còn đắc tội Thiên tộc, giết chết người Thiên tộc. Phải biết rằng, người Thiên tộc có tiếng là bao che khuyết điểm.
Nhân tộc này chết chắc rồi. Ngũ Linh Tộc bọn họ cũng không đáng vì Nhân tộc này, mà trở mặt đối địch với Thiên Tộc.
Nhưng Ngũ Linh Tộc cũng có quy định của Ngũ Linh Tộc.
- Ân oán giữa Thiên tộc các ngươi cùng Nhân tộc này, Ngũ Linh Tộc ta không nhúng tay vào. Nhưng nơi này là Thần Sơn của Ngũ Linh Tộc. Ân oán của các ngươi, đi ra bên ngoài giải quyết.
Nhị trưởng lão Ngũ Linh Tộc trực tiếp lên tiếng.
Trong thời gian này, những thiên tài Ngũ Linh Tộc căn bản cũng không có cơ hội nói xen vào.
- Nhân tộc, ngươi nhất định phải chết.
Người Thiên tộc cũng biết người Ngũ Linh Tộc. Bởi vậy, bọn họ cũng không dây dưa nhiều, mà bay nhanh rời khỏi đó. Thời điểm rời đi, bọn họ còn hung hăng đảo mắt nhìn qua Sở Mộ. Nếu như sát khí này có thể giết người, Sở Mộ đã biến thành nghìn lở trăm lỗ.
Bọn họ không phải thật sự rời khỏi đây, mà vừa truyền tin trở về Thiên tộc, vừa đến bên ngoài Thần Sơn của Ngũ Linh Tộc chờ đợi Sở Mộ xuất hiện.
Ngũ Linh Tộc tuyệt đối không dám che chở cho Nhân tộc này. Tất nhiên bọn họ cũng không dám để cho đối phương ở lại trên Ngũ Linh Thần Sơn. Cho nên, Nhân tộc phải rời khỏi.
Không thể không nói, suy nghĩ của người Thiên tộc không có sai. Cách làm của bọn họ thật ra cũng không sai. Ở trên Ngũ Linh Thần Sơn động thủ, Ngũ Linh Tộc sẽ không ngồi yên không để ý đến. Nặc dù nói là rất lâu trước đó, Ngũ Linh Tộc là nước phụ thuộc của Thiên tộc. Nhưng bây giờ, Ngũ Linh Tộc độc lập, không muốn đắc tội Thiên tộc, nhưng cũng sẽ không giống như trước đây, lấy Thiên tộc vi tôn.
Sở Mộ tất nhiên hiểu rất rõ về sát khí của người Thiên tộc. Hắn cũng không ý định tiếp tục chiến đấu với người Thiên tộc. Bởi vì nói cho cùng, nơi này là vực thuộc về người Thiên tộc. Ở chỗ này chiến đấu với người của Thiên Tộc, hắn nắm chắc sẽ giết chết tất cả mười tám thiên tài Thiên Tộc này. Nhưng điều này chỉ kéo dài thời gian mình rời đi. Nếu chẳng may cường giả Thiên tộc đến, đối với mình mà nói, chính là một chuyện rất phiền phức.
Đương nhiên, Sở Mộ cũng có đề phòng Ngũ Linh Tộc. Nếu như Ngũ Linh Tộc muốn xuống tay với mình, không thiếu được sẽ mất đi một cơ hội dùng tới Kiếm Tông Linh Ấn.
Trong chớp mắt, Sở Mộ lấy ra phi hạm Cực Phong Hào.
Chiếc phi hạm này xem ra đã cũ. Trên Lam Hải, Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn Nhân tộc cho Sở Mộ mượn sử dụng, đến nay, Sở Mộ còn chưa có đem trả. Bởi vì hắn vẫn chưa đi đến Lam Hải.
Sở Mộ cực ít khi sử dụng phi hạm Cực Phong Hào. Bởi vì một lần vận dụng sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng. Hiện tại, lấy tài lực của Sở Mộ đối mặt với nguy cơ, hắn không thể không vận dụng chiếc phi hạm Cực Phong Hào này.
Sở Mộ lấy phi hạm Cực Phong Hào ra, trong nháy mắt tiến vào bên trong phi hạm, khởi động, phóng lên trên không trung. Ngay lập tức phát ra tốc độ kinh người, vèo một cái biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Phi hạm Cực Phong Hào di chuyển với tốc độ cực nhanh. Ở dưới tình huồng phát huy ra toàn bộ tốc độ, vượt quá tốc độ của Thánh cấp cửu tinh bình thường. Tất nhiên là trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Loại tốc độ như phi hạm này vô cùng hiếm có, vô cùng trân quý. Dù thế nào, người Thiên tộc và người Ngũ Linh Tộc cũng không tưởng tượng nổi, Nhân tộc Kiếm Thánh nhị tinh này còn có trọng bảo như vậy.
Thời khắc bọn họ kịp phản ứng, Sở Mộ đã biến mất ở trong mắt bọn họ.
Mười tám người Thiên tộc trợn trừng hai mắt, sau đó nhanh chóng kịp phản ứng. Bọn họ lấy ra phi hạm Thiên tộc, lập tức lên đường đuổi theo. Đồng thời bọn họ lại một lần nữa đưa tin về Thiên tộc, để cho trong tộc phái cường giả truy sát.
- Các vị trưởng lão, vừa rồi Nhân tộc này mang đi Duệ Kim Chi Linh. Bản thân hắn vẫn có một loại tinh hoa của mộc.
Mãi đến lúc này, thiên tài Ngũ Linh Tộc nắm giữ bốn loại lực ngũ hành mới có cơ hội mở miệng nói chuyện.
Các vị trưởng lão vừa nghe, nhất thời vẻ mặt kinh ngạc. Tin tức này hoàn toàn khác hẳn với sự tưởng tượng của bọn họ trước đó.
- Vì sao ngươi không nói sớm?
Tam trưởng lão nói. Bất chợt hắn cũng biết lời nói của mình rất vô lý. Dưới tình huống lúc đó, các thiên tài Ngũ Linh Tộc chỉ sợ không có cơ hội mở miệng. Cho dù là mở miệng muốn nói gì, bọn họ hơn phân nửa cũng sẽ bản chờ sau đó hãy nói. Tạm thời xử lý chuyện giữa Thiên tộc cùng Nhân tộc.
- Nhân tộc này còn giết chết mười hai người Thiên tộc. Ngay cả Thiên Đạo Lâm ở dưới tình huống dùng ra hết con át chủ bài, cũng chết ở dưới kiếm của Nhân tộc Kiếm Thánh này. Nhân tộc Kiếm Thánh này hình như vẫn giữ lại lực.
Thiên tài Ngũ Linh Tộc lại một lần nữa nói. Mỗi câu nói đều khiến cho các trưởng lão chấn động đến thất điên bát đảo.
Giết chết mười hai người Thiên tộc, chuyện mất trí như vậy, không ngờ lại do một Nhân tộc Kiếm Thánh nhị tinh làm ra. Hơn nữa, Thiên Đạo Lâm là ai, bọn họ đều hiểu rất rõ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2692: Thoát thân cực nhanh (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.