Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2683: Duệ kim chi linh
- Nhân tộc, phía trước là khu vực trọng yếu cảu tộc ta, ngươi đi không được.
Thiên tài Ngũ Linh tộc ngăn cản Sở Mộ, ngữ khí cường ngạnh.
- Vì sao trước khi đi vào trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc không nói?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
- Hiện tại ta nói cho ngươi biết rồi.
Thiên tài Ngũ Linh tộc lạnh lùng nói ra.
- Tuy ta không muốn động thủ với các ngươi, nếu như lý do không phải rất tốt...
Sở Mộ lời còn chưa dứt thì thiên tài Ngũ Linh tộc hiểu ý hắn.
Không có lý do tốt thì động thủ.
- Nhân tộc, cho ngươi một danh ngạch Thần Sơn bí cảnh chính là thiên đại ban ân với ngươi, không nên được một âấc muốn tiến một thước.
Sắc mặt thiên tài Ngũ Linh tộc khó coi.
- Sự thật như thế nào, sau khi rời khỏi nơi này ngươi cứ đi hỏi trưởng lão.
Sở Mộ nói:
- Có động thủ hay không? Không động thủ thì đừng chặn đường.
Nếu như nói Ngũ Linh tộc tặng Sở Mộ danh ngạch, có ân với Sở Mộ, Sở Mộ cũng không xung đột với thiên tài Ngũ Linh tộc, hắn còn lễ nhường ba phần, lúc này không phải người Ngũ Linh tộc tặng cho, mà là vì báo ân.
Đúng vậy, Sở Mộ đưa Ngũ Linh Kiếm Điển trở về nên Ngũ Linh tộc thiếu ân tình, đã như vầy, Sở Mộ nhận không hổ thẹn, huống chi trước khi vào đây trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc không nói có gì đặc biệt, cái gọi là trọng địa của Ngũ Linh tộc chỉ là những thiên tài Ngũ Linh tộc này lo lắng mình đoạt cơ duyên bảo vật mà thôi.
- Muốn đi thì đi thôi, không hối hận là tốt rồi.
Tên thiên tài Ngũ Linh tộc nắm giữ bốn loại ngũ hành chi lực nói ra.
Cho nên hắn xem ra, chỉ là một Kiếm Thánh Nhân tộc Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, cho dù là yêu nghiệt của Nhân tộc thì nhiều nhất chỉ bằng Thánh cấp tứ tinh sơ giai đã là nghịch thiên lắm rồi, mà hắn có thể đánh chết Thánh cấp tứ tinh đỉnh phong, cả hai hoàn toàn không cùng cấp độ.
Người cầm đầu mới mở miệng, các thiên tài Ngũ Linh tộc khác lạnh lùng nhìn sang Sở Mộ, bọn họ tránh ra, Sở Mộ cũng lơ đễnh, dù sao nơi này là bí cảnh của Ngũ Linh tộc, mặc dù nói mình có danh ngạch là báo đáp ân tình đoạt được nhưng không động thủ là tốt nhất, đương nhiên, nếu như thiên tài Ngũ Linh tộc không đủ thức thời muốn ra tay thì hắn cũng không khách khí.
Trải qua thiên tài Ngũ Linh tộc ngăn cản lần nữa, Sở Mộ biết chắc phía trước có linh vật.
Linh vật, đây là một loại bảo vật, nó còn trân quý hơn bảo vật tầm thường.
Lúc Sở Mộ đến đã ngây ngốc và kích động.
Màu vàng ở phía trước là do những khí tức màu vàng tạo thành, nó bao trùm phạm vi mấy ngàn mét, khí tức màu vàng kia tỏa ra kim chi lực vô cùng tinh thuần, đương nhiên, khí tức màu vàng không phải là kim chi lực, nó chỉ ẩn chứa chấn động của kim chi lực.
Ở tịa nơi thế này, tu luyện công pháp Kim hệ hoặc bí pháp gì đó, hoặc tìm hiểu kim chi lực sẽ có trợ giúp lớn, hiệu suất rất cao, hơn nữa không có chút tác dụng phụ nào.
Bất kể là Sở Mộ hay tiểu đội thiên tài Ngũ Linh tộc cũng không phải tới đây vì khí tức màu vàng, mà là vì chuyện khác.
Trong phạm vi mấy ngàn mét tràn ngập kim khí tức nồng đậm, một đạo kim sắc quang mang nhỏ như sợi tóc đang chạy quanh, chấn động mạng tới mức làm người ta khiếp sợ, đây là kim chi lực chấn động thuần túy, hơn nữa thập phần tinh thuần, tinh thuần tới mức dọa người.
- Đúng vậy, quả nhiên là kim chi tinh hoa.
Sở Mộ hít sâu một hơi, hắn nói thầm trong lòng.
Kim chi tinh hoa là gọi chung, như kim chi tinh phách cngx là vật thuộc kim chi tinh hoa, ngoài ra còn có nhiều chủng loại khác, tự nhiên cũng có phân cao thấp, cho dù cùng cấp bậc nhưng chênh lệch rất lớn.
Trước mắt có một đạo kim sắc quang mang nhỏ như sợi tóc nhưng cũng không phải là kim chi tinh phách, kim chi tinh phách là thể rắn cùng loại với tảng đá.
Nhưng kim chi tinh phách không có linh tính gì, kim sắc quang mang trước mặt lại có linh tính.
Linh tính, đại biểu linh vật, mộc chi tướng bổn nguyên trong tim Sở Mộ có linh tính còn kém kim sắc quang mang trước mặt.
Trong đầu Sở Mộ không ngừng nhớ lại các điển tịch từng đọc, mấy giâu sau là hắn biết kim sắc quang mang có linh tính là thứ gì.
Duệ kim chi linh!
Có chứa linh tính, thuộc về một loại tinh hoa thập phần cao đoan, còn trên cả tinh phách.
Cho dù ngày sau tu hành bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng thiên hay tăng cường hào quang cho kiếm, một đạo duệ kim chi linh không có tác dụng gì, bởi vậy Sở Mộ quyết tâm muốn duệ kim chi linh.
Nhưng hắn cũng ý thức được không có dễ dàng như vậy, đầu tiên, duệ kim chi linh có linh tính, mặc dù không có đủ ý thức trí tuệ nhưng dùng linh tính có thể phán đoán, hơn nữa duệ kim chi linh cũng không yếu, còn nữa, cách đó không xa là tiểu đội thiên tài của Ngũ Linh tộc, mục tiêu của hắn là duệ kim chi linh, cho nên không tránh khỏi sẽ có tranh đoạt.
Đối phương có tám người, trong đó ba Thánh cấp tam tinh, năm người còn lại đều là Thánh cấp nhị tinh, mỗi một người đều là thiên tài có thể chiến đấu vượt cấp, nếu bọn họ liên thủ có thể đánh bại Thánh cấp ngũ tinh.
Cho dù bọn họ có thể đấu với Thánh cấp lục tinh đi nữa Sở Mộ cũng không để ý, bởi vì kiếm của hắn đã từng chém giết Thánh cấp lục tinh đỉnh phong, vấn đề bọn họ là thiên tài Ngũ Linh tộc, nơi này là bí cảnh của Ngũ Linh tộc, nếu như chiến đấu sẽ khó tránh khỏi chết và tổn thương, đến đến lúc đó sẽ gặp phiền toái nhiều hơn.
Sở Mộ cũng không phải kẻ do dự không quyết, nên như thế nào thì thế nào, có thể giải quyết thuận lợi thì tốt.
Sở Mộ suy nghĩ như vậy nhưng đám thiên tài Ngũ Linh tộc lại không đặt Sở Mộ vào mắt, bọn họ càng tự tin vào chính mình.
Nhưng vào lúc này có người khác tới làm thiên tài Ngũ Linh tộc biến sắc.
Người tới là Thiên tộc. Cũng khó trách sắc mặt tám thiên tài Ngũ Linh Tộc lại thay đổi, mày nhăn lại.
Nếu như người tới là Ngũ Linh Tộc khác, hẳn bọn họ đã rạng rỡ mặt mày.
Thiên Linh Vực lấy Thiên tộc là chủ. Ngũ Linh Tộc chỉ là sống ở dải dất tương đối sát với Thiên Linh Vực. Ở trên danh nghĩa nào đó, Ngũ Linh Tộc thậm chí có thể nói là nước phụ thuộc Thiên tộc. Đương nhiên, đó là chỉ trước đây rất lâu. Hiện tại Thiên tộc không nói thẳng, Ngũ Linh Tộc cũng sẽ không đi thừa nhận. Nhưng dù sao đã từng có.
Kiếm Đạo Độc Thần
Thiên tài Ngũ Linh tộc ngăn cản Sở Mộ, ngữ khí cường ngạnh.
- Vì sao trước khi đi vào trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc không nói?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
- Hiện tại ta nói cho ngươi biết rồi.
Thiên tài Ngũ Linh tộc lạnh lùng nói ra.
- Tuy ta không muốn động thủ với các ngươi, nếu như lý do không phải rất tốt...
Sở Mộ lời còn chưa dứt thì thiên tài Ngũ Linh tộc hiểu ý hắn.
Không có lý do tốt thì động thủ.
- Nhân tộc, cho ngươi một danh ngạch Thần Sơn bí cảnh chính là thiên đại ban ân với ngươi, không nên được một âấc muốn tiến một thước.
Sắc mặt thiên tài Ngũ Linh tộc khó coi.
- Sự thật như thế nào, sau khi rời khỏi nơi này ngươi cứ đi hỏi trưởng lão.
Sở Mộ nói:
- Có động thủ hay không? Không động thủ thì đừng chặn đường.
Nếu như nói Ngũ Linh tộc tặng Sở Mộ danh ngạch, có ân với Sở Mộ, Sở Mộ cũng không xung đột với thiên tài Ngũ Linh tộc, hắn còn lễ nhường ba phần, lúc này không phải người Ngũ Linh tộc tặng cho, mà là vì báo ân.
Đúng vậy, Sở Mộ đưa Ngũ Linh Kiếm Điển trở về nên Ngũ Linh tộc thiếu ân tình, đã như vầy, Sở Mộ nhận không hổ thẹn, huống chi trước khi vào đây trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc không nói có gì đặc biệt, cái gọi là trọng địa của Ngũ Linh tộc chỉ là những thiên tài Ngũ Linh tộc này lo lắng mình đoạt cơ duyên bảo vật mà thôi.
- Muốn đi thì đi thôi, không hối hận là tốt rồi.
Tên thiên tài Ngũ Linh tộc nắm giữ bốn loại ngũ hành chi lực nói ra.
Cho nên hắn xem ra, chỉ là một Kiếm Thánh Nhân tộc Thánh cấp nhị tinh sơ giai mà thôi, cho dù là yêu nghiệt của Nhân tộc thì nhiều nhất chỉ bằng Thánh cấp tứ tinh sơ giai đã là nghịch thiên lắm rồi, mà hắn có thể đánh chết Thánh cấp tứ tinh đỉnh phong, cả hai hoàn toàn không cùng cấp độ.
Người cầm đầu mới mở miệng, các thiên tài Ngũ Linh tộc khác lạnh lùng nhìn sang Sở Mộ, bọn họ tránh ra, Sở Mộ cũng lơ đễnh, dù sao nơi này là bí cảnh của Ngũ Linh tộc, mặc dù nói mình có danh ngạch là báo đáp ân tình đoạt được nhưng không động thủ là tốt nhất, đương nhiên, nếu như thiên tài Ngũ Linh tộc không đủ thức thời muốn ra tay thì hắn cũng không khách khí.
Trải qua thiên tài Ngũ Linh tộc ngăn cản lần nữa, Sở Mộ biết chắc phía trước có linh vật.
Linh vật, đây là một loại bảo vật, nó còn trân quý hơn bảo vật tầm thường.
Lúc Sở Mộ đến đã ngây ngốc và kích động.
Màu vàng ở phía trước là do những khí tức màu vàng tạo thành, nó bao trùm phạm vi mấy ngàn mét, khí tức màu vàng kia tỏa ra kim chi lực vô cùng tinh thuần, đương nhiên, khí tức màu vàng không phải là kim chi lực, nó chỉ ẩn chứa chấn động của kim chi lực.
Ở tịa nơi thế này, tu luyện công pháp Kim hệ hoặc bí pháp gì đó, hoặc tìm hiểu kim chi lực sẽ có trợ giúp lớn, hiệu suất rất cao, hơn nữa không có chút tác dụng phụ nào.
Bất kể là Sở Mộ hay tiểu đội thiên tài Ngũ Linh tộc cũng không phải tới đây vì khí tức màu vàng, mà là vì chuyện khác.
Trong phạm vi mấy ngàn mét tràn ngập kim khí tức nồng đậm, một đạo kim sắc quang mang nhỏ như sợi tóc đang chạy quanh, chấn động mạng tới mức làm người ta khiếp sợ, đây là kim chi lực chấn động thuần túy, hơn nữa thập phần tinh thuần, tinh thuần tới mức dọa người.
- Đúng vậy, quả nhiên là kim chi tinh hoa.
Sở Mộ hít sâu một hơi, hắn nói thầm trong lòng.
Kim chi tinh hoa là gọi chung, như kim chi tinh phách cngx là vật thuộc kim chi tinh hoa, ngoài ra còn có nhiều chủng loại khác, tự nhiên cũng có phân cao thấp, cho dù cùng cấp bậc nhưng chênh lệch rất lớn.
Trước mắt có một đạo kim sắc quang mang nhỏ như sợi tóc nhưng cũng không phải là kim chi tinh phách, kim chi tinh phách là thể rắn cùng loại với tảng đá.
Nhưng kim chi tinh phách không có linh tính gì, kim sắc quang mang trước mặt lại có linh tính.
Linh tính, đại biểu linh vật, mộc chi tướng bổn nguyên trong tim Sở Mộ có linh tính còn kém kim sắc quang mang trước mặt.
Trong đầu Sở Mộ không ngừng nhớ lại các điển tịch từng đọc, mấy giâu sau là hắn biết kim sắc quang mang có linh tính là thứ gì.
Duệ kim chi linh!
Có chứa linh tính, thuộc về một loại tinh hoa thập phần cao đoan, còn trên cả tinh phách.
Cho dù ngày sau tu hành bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng thiên hay tăng cường hào quang cho kiếm, một đạo duệ kim chi linh không có tác dụng gì, bởi vậy Sở Mộ quyết tâm muốn duệ kim chi linh.
Nhưng hắn cũng ý thức được không có dễ dàng như vậy, đầu tiên, duệ kim chi linh có linh tính, mặc dù không có đủ ý thức trí tuệ nhưng dùng linh tính có thể phán đoán, hơn nữa duệ kim chi linh cũng không yếu, còn nữa, cách đó không xa là tiểu đội thiên tài của Ngũ Linh tộc, mục tiêu của hắn là duệ kim chi linh, cho nên không tránh khỏi sẽ có tranh đoạt.
Đối phương có tám người, trong đó ba Thánh cấp tam tinh, năm người còn lại đều là Thánh cấp nhị tinh, mỗi một người đều là thiên tài có thể chiến đấu vượt cấp, nếu bọn họ liên thủ có thể đánh bại Thánh cấp ngũ tinh.
Cho dù bọn họ có thể đấu với Thánh cấp lục tinh đi nữa Sở Mộ cũng không để ý, bởi vì kiếm của hắn đã từng chém giết Thánh cấp lục tinh đỉnh phong, vấn đề bọn họ là thiên tài Ngũ Linh tộc, nơi này là bí cảnh của Ngũ Linh tộc, nếu như chiến đấu sẽ khó tránh khỏi chết và tổn thương, đến đến lúc đó sẽ gặp phiền toái nhiều hơn.
Sở Mộ cũng không phải kẻ do dự không quyết, nên như thế nào thì thế nào, có thể giải quyết thuận lợi thì tốt.
Sở Mộ suy nghĩ như vậy nhưng đám thiên tài Ngũ Linh tộc lại không đặt Sở Mộ vào mắt, bọn họ càng tự tin vào chính mình.
Nhưng vào lúc này có người khác tới làm thiên tài Ngũ Linh tộc biến sắc.
Người tới là Thiên tộc. Cũng khó trách sắc mặt tám thiên tài Ngũ Linh Tộc lại thay đổi, mày nhăn lại.
Nếu như người tới là Ngũ Linh Tộc khác, hẳn bọn họ đã rạng rỡ mặt mày.
Thiên Linh Vực lấy Thiên tộc là chủ. Ngũ Linh Tộc chỉ là sống ở dải dất tương đối sát với Thiên Linh Vực. Ở trên danh nghĩa nào đó, Ngũ Linh Tộc thậm chí có thể nói là nước phụ thuộc Thiên tộc. Đương nhiên, đó là chỉ trước đây rất lâu. Hiện tại Thiên tộc không nói thẳng, Ngũ Linh Tộc cũng sẽ không đi thừa nhận. Nhưng dù sao đã từng có.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2683: Duệ kim chi linh
10.0/10 từ 35 lượt.