Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2680: Trảm Thiên tộc (Hạ)
Cho dù lấy bảo vật cũng phải lưu lại nền tảng mà không phải tát ao bắt cá, nhưng chỉ cần không phá hư thạch nhũ chính là không phá hư nền tảng.
Năm vạn cân Ngũ Hành Tẩy Linh Lộ đấy, cũng không phải là năm vạn cân nước trong.
Lúc này Sở Mộ cảm giác có dị động, có vài đạo khí tức đang tiếp cận nơi này.
...
- Dựa theo thúc thúc ta nói, bảo vật ở nơi này.
Bốn người Thiên Tộc đi tới địa điểm Sở Mộ chém giết linh thú Thánh cấp lục tinh đỉnh phong.
Người Thiên Tộc có được thiên phú mà chủng tộc khác không có được, đó chính là năng lực cảo ứng linh vật.
Phàm là linh vật đều có linh tính, khác biệt ở chỗ có mạnh có yếu, mà người Thiên Tộc có thể cảm giác được linh tính của linh vật, từ đó có thể phán đoán phải chăng có linh vật, giá trị linh vật cao hay thấp.
Người Ngũ Linh tộc cũng có thiên phú như thế nhưng kém hơn người Thiên tộc không ít.
- Có cảm giác được khí tức chấn động hay không?
Một Thiên Tộc khác nói ra.
- Có kiếm khí lưu lại, trước đây không lâu nơi này có chiến đấu, chẳng lẽ có người khác phát hiện ra linh vật?
- Nhanh tìm kiếm, nhất định không thể để kẻ khác cướp linh vật của chúng ta.
Bốn người Thiên Tộc lập tức khẩn trương.
Bọn họ không rõ linh vật ở đây là cái gì, bởi vì lần mở Thần Sơn bí cảnh lúc trước có mấy vị trưởng bối phát hiện ra, chỉ có điều lúc ấy gần thời điểm bí cảnh đóng lại, tuy thực lực mấy vị trưởng bối không kém nhưng lúc đó gặp một con linh thú Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong trấn thủ.
Đánh bại linh thú Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong cũng cần thời gian ngắn, căn bản là không kịp, bí cảnh đóng cửa, bọn họ bị truyền tống ra ngoài.
Nhưng bọn họ vẫn ghi chép lại lộ tuyến mang về trong tộc, chờ đợi bí cảnh mở ra lần tiếp theo sẽ cho hậu bối đi vào tìm kiếm.
Sau khi bốn người đi vào Thần Sơn bí cảnh liền đi tìm, nhưng phạm vi to lớn nên phương vị không chính xác, cho nên mới phí nhiều thời gian như vậy, không nghĩ tới lại có người tới sớm hơn bọn họ.
Bốn người Thiên Tộc không ngừng cảm ứng, thật làm bọn họ cảm ứng được linh tính yếu ớt của Ngũ Hành Tẩy Linh Lộ cho nên men theo linh tính tìm tới.
Sở Mộ bước ra khỏi khe hở, hắn trực diện bốn người Thiên Tộc.
Trong cảm giác của hắn cũng cảm giác được bốn Thiên Tộc không thu liễm khí tức tới gần, bên trong ao còn năm vạn cân Ngũ Hành Tẩy Linh Lộ chưa thu, quả quyết không có đạo lý lưu lại cho Thiên Tộc.
Ẩn núp vô dụng, thiếu bình ngọc, Sở Mộ chỉ có thể đánh chủ ý lên người Thiên Tộc.
Số lượng người Thiên Tộc ít hơn Ngũ Linh tộc, tự xưng là hậu đại của Thiên Thần, huyết mạch cao quý, thiên phú hơn người, mà bọn họ thật sự có rất nhiều thiên phú mà Nhân tộc hâm mộ, mỗi một người Thiên Tộc, trên lý luận đều có thể thành tựu Thánh cấp.
Trong ba mươi danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh, tự nhiên là người thiên tư xuất chủng trong thế hệ trẻ của Thiên Tộc.
Bốn người Thiên Tộc có một Thánh cấp nhị tinh sơ giai tương đương Sở Mộ, ba người khác đều là Thánh cấp nhất tinh cao giai và đỉnh phong.
Nếu đối mặt với Thánh cấp Nhân tộc bình thường, người yếu nhất trong bọn họ cũng có thể giết Thánh cấp Nhân tộc, bốn người liên thủ, cho dù Nhân tộc Thánh cấp tứ tinh cũng bị giết, huống chi người tiến vào nơi này đều có chuẩn bị sung túc, một ít bí bảo sử dụng vào lúc mấu chốt bộc phát uy lực cường đại.
- Nhân tộc!
Sở Mộ vừa xuất hiện, ánh mắt bốn người Thiên Tộc đều nhìn lên người hắn.
- Đúng vậy, trên người hắn còn khí tức sót lại, Nhân tộc, chắc hẳn ngươi đạt được bảo vật.
Thiên Tộc tu vi Thánh cấp nhị tinh sơ giai lên tiếng, không có vẻ mặt hất hàm sai khiến, cũng không có ngạo khí bức người, ngữ khí vô cùng bình tĩnh giống như nói chuyện bình thường.
- Giao bảo bối ra đây, ngươi có thể tiếp tục dò xét Thần Sơn bí cảnh.
Ngụ ý, nếu như Sở Mộ không giao bảo vật ra thì phải chết.
Người Thiên Tộc có tự tin này, đương nhiên, bọn họ cũng không biết Sở Mộ, Thiên Đạo Lâm cũng không nói năng lực của Sở Mộ cho bọn họ biết.
Sở Mộ vươn tay, hỏa diễm bao phủ bàn tay, Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện, Sở Mộ hành động như vậy chính là trả lời người Thiên Tộc.
Ánh mắt bốn người Thiên Tộc xuất hiện lửa giận.
Bọn họ tự xưng hậu đại Thiên Thần, chủng tộc cao quý nhất Thâm Lam giới, chủng tộc khác phải tôn kính và sợ hãi bọn họ, từ khi nào có Nhân tộc dám vi phạm lời bọn họ nói, dám can đảm rút kiếm công kích bọn họ.
- Nhân tộc, thật to gan.
- Nhân tộc, Thiên Tộc ta là trời của Thâm Lam giới, ngươi dám dĩ hạ phạm thượng.
Hai người trong bốn người Thiên Tộc quát lớn.
- Trời...
Sở Mộ nghe vậy liền cười lạnh, hắn biết người Thiên Tộc cao ngạo, tự xưng là hậu đại Thiên Thần, tự nhận cao cao tại thượng, được chủng tộc khác truy phủng và triều bái gây ra, hôm nay gặp được quả nhiên danh bất hư truyền, dám tự xưng là trời của Thâm Lam giới, ánh mắt Sở Mộ trở nên ác liệt.
- Nếu Thiên Tộc là trời của Thâm Lam giới thì kiếm của ta sẽ xé trời.
Hắn dứt lời, kiếm nhanh chóng biến mất, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt bốn người Thiên Tộc và chém giết.
Một kiếm này bao phủ bốn người Thiên Tộc vào bên trong, nếu là tu luyện giả tầm thường, tuyệt đối không cách nào né tránh, nhưng người Thiên Tộc có thiên phú cao hơn người, không phải tu luyện giả bình thường có thể so sánh.
Trong nháy mắt kiếm của Sở Mộ quét ngang, bốn người Thiên Tộc lập tức phân tán ra chung quanh, bọn họ dùng phương thức di động vô cùng huyền diệu tránh né kiếm của Sở Mộ, người Thiên Tộc lập tức thi triển pháp thuật, hơn nữa còn là thiên thuật hắn từng gặp qua, Lưu Táng.
Bốn đạo Lưu Táng bay thẳng oanh kích Sở Mộ, vào lúc này không gian chung quanh bị phong tỏa, phong tỏa đường lui của Sở Mộ.
Vừa ra tay thể hiện bốn người Thiên Tộc phối ơợp vô cùng ăn ý.
Vào lúc này Sở Mộ không cần né tránh, hắn trực tiếp chém một kiếm quét ngang bốn đạo Lưu Táng, đánh tan Lưu Táng công kích, nó cũng không thể ảnh hưởng Sở Mộ chút nào.
Thiên thuật, Thiên Lưu Tàng!
Thiên thuật, Cự Nhận Kích!
Thiên thuật, Hoàn Lưu!
Thiên thuật, Địa Phược Thuật!
Lúc này người bốn Thiên Tộc đã biết rõ, thực lực Kiếm Thánh Nhân tộc không tầm thường, ít nâất cũng là cấp bậc thiên tài tuyệt thế trong Nhân tộc, có thể chiến đấu vượt đẳng cấp, cấp độ Thánh cấp nhị tinh sơ giai có thể đánh bại Thánh cấp tam giai, không phải tùy tùy tiện tiện là có thể đánh bại hay đánh chết, bọn họ đều xuất thực lực, thi triển thiên thuật khác nhau và phối hợp với nhau.
Thiên Đạo Lưu Quang bay một đường vòng cung tấn công Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Năm vạn cân Ngũ Hành Tẩy Linh Lộ đấy, cũng không phải là năm vạn cân nước trong.
Lúc này Sở Mộ cảm giác có dị động, có vài đạo khí tức đang tiếp cận nơi này.
...
- Dựa theo thúc thúc ta nói, bảo vật ở nơi này.
Bốn người Thiên Tộc đi tới địa điểm Sở Mộ chém giết linh thú Thánh cấp lục tinh đỉnh phong.
Người Thiên Tộc có được thiên phú mà chủng tộc khác không có được, đó chính là năng lực cảo ứng linh vật.
Phàm là linh vật đều có linh tính, khác biệt ở chỗ có mạnh có yếu, mà người Thiên Tộc có thể cảm giác được linh tính của linh vật, từ đó có thể phán đoán phải chăng có linh vật, giá trị linh vật cao hay thấp.
Người Ngũ Linh tộc cũng có thiên phú như thế nhưng kém hơn người Thiên tộc không ít.
- Có cảm giác được khí tức chấn động hay không?
Một Thiên Tộc khác nói ra.
- Có kiếm khí lưu lại, trước đây không lâu nơi này có chiến đấu, chẳng lẽ có người khác phát hiện ra linh vật?
- Nhanh tìm kiếm, nhất định không thể để kẻ khác cướp linh vật của chúng ta.
Bốn người Thiên Tộc lập tức khẩn trương.
Bọn họ không rõ linh vật ở đây là cái gì, bởi vì lần mở Thần Sơn bí cảnh lúc trước có mấy vị trưởng bối phát hiện ra, chỉ có điều lúc ấy gần thời điểm bí cảnh đóng lại, tuy thực lực mấy vị trưởng bối không kém nhưng lúc đó gặp một con linh thú Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong trấn thủ.
Đánh bại linh thú Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong cũng cần thời gian ngắn, căn bản là không kịp, bí cảnh đóng cửa, bọn họ bị truyền tống ra ngoài.
Nhưng bọn họ vẫn ghi chép lại lộ tuyến mang về trong tộc, chờ đợi bí cảnh mở ra lần tiếp theo sẽ cho hậu bối đi vào tìm kiếm.
Sau khi bốn người đi vào Thần Sơn bí cảnh liền đi tìm, nhưng phạm vi to lớn nên phương vị không chính xác, cho nên mới phí nhiều thời gian như vậy, không nghĩ tới lại có người tới sớm hơn bọn họ.
Bốn người Thiên Tộc không ngừng cảm ứng, thật làm bọn họ cảm ứng được linh tính yếu ớt của Ngũ Hành Tẩy Linh Lộ cho nên men theo linh tính tìm tới.
Sở Mộ bước ra khỏi khe hở, hắn trực diện bốn người Thiên Tộc.
Trong cảm giác của hắn cũng cảm giác được bốn Thiên Tộc không thu liễm khí tức tới gần, bên trong ao còn năm vạn cân Ngũ Hành Tẩy Linh Lộ chưa thu, quả quyết không có đạo lý lưu lại cho Thiên Tộc.
Ẩn núp vô dụng, thiếu bình ngọc, Sở Mộ chỉ có thể đánh chủ ý lên người Thiên Tộc.
Số lượng người Thiên Tộc ít hơn Ngũ Linh tộc, tự xưng là hậu đại của Thiên Thần, huyết mạch cao quý, thiên phú hơn người, mà bọn họ thật sự có rất nhiều thiên phú mà Nhân tộc hâm mộ, mỗi một người Thiên Tộc, trên lý luận đều có thể thành tựu Thánh cấp.
Trong ba mươi danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh, tự nhiên là người thiên tư xuất chủng trong thế hệ trẻ của Thiên Tộc.
Bốn người Thiên Tộc có một Thánh cấp nhị tinh sơ giai tương đương Sở Mộ, ba người khác đều là Thánh cấp nhất tinh cao giai và đỉnh phong.
Nếu đối mặt với Thánh cấp Nhân tộc bình thường, người yếu nhất trong bọn họ cũng có thể giết Thánh cấp Nhân tộc, bốn người liên thủ, cho dù Nhân tộc Thánh cấp tứ tinh cũng bị giết, huống chi người tiến vào nơi này đều có chuẩn bị sung túc, một ít bí bảo sử dụng vào lúc mấu chốt bộc phát uy lực cường đại.
- Nhân tộc!
Sở Mộ vừa xuất hiện, ánh mắt bốn người Thiên Tộc đều nhìn lên người hắn.
- Đúng vậy, trên người hắn còn khí tức sót lại, Nhân tộc, chắc hẳn ngươi đạt được bảo vật.
Thiên Tộc tu vi Thánh cấp nhị tinh sơ giai lên tiếng, không có vẻ mặt hất hàm sai khiến, cũng không có ngạo khí bức người, ngữ khí vô cùng bình tĩnh giống như nói chuyện bình thường.
- Giao bảo bối ra đây, ngươi có thể tiếp tục dò xét Thần Sơn bí cảnh.
Ngụ ý, nếu như Sở Mộ không giao bảo vật ra thì phải chết.
Người Thiên Tộc có tự tin này, đương nhiên, bọn họ cũng không biết Sở Mộ, Thiên Đạo Lâm cũng không nói năng lực của Sở Mộ cho bọn họ biết.
Sở Mộ vươn tay, hỏa diễm bao phủ bàn tay, Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện, Sở Mộ hành động như vậy chính là trả lời người Thiên Tộc.
Ánh mắt bốn người Thiên Tộc xuất hiện lửa giận.
Bọn họ tự xưng hậu đại Thiên Thần, chủng tộc cao quý nhất Thâm Lam giới, chủng tộc khác phải tôn kính và sợ hãi bọn họ, từ khi nào có Nhân tộc dám vi phạm lời bọn họ nói, dám can đảm rút kiếm công kích bọn họ.
- Nhân tộc, thật to gan.
- Nhân tộc, Thiên Tộc ta là trời của Thâm Lam giới, ngươi dám dĩ hạ phạm thượng.
Hai người trong bốn người Thiên Tộc quát lớn.
- Trời...
Sở Mộ nghe vậy liền cười lạnh, hắn biết người Thiên Tộc cao ngạo, tự xưng là hậu đại Thiên Thần, tự nhận cao cao tại thượng, được chủng tộc khác truy phủng và triều bái gây ra, hôm nay gặp được quả nhiên danh bất hư truyền, dám tự xưng là trời của Thâm Lam giới, ánh mắt Sở Mộ trở nên ác liệt.
- Nếu Thiên Tộc là trời của Thâm Lam giới thì kiếm của ta sẽ xé trời.
Hắn dứt lời, kiếm nhanh chóng biến mất, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt bốn người Thiên Tộc và chém giết.
Một kiếm này bao phủ bốn người Thiên Tộc vào bên trong, nếu là tu luyện giả tầm thường, tuyệt đối không cách nào né tránh, nhưng người Thiên Tộc có thiên phú cao hơn người, không phải tu luyện giả bình thường có thể so sánh.
Trong nháy mắt kiếm của Sở Mộ quét ngang, bốn người Thiên Tộc lập tức phân tán ra chung quanh, bọn họ dùng phương thức di động vô cùng huyền diệu tránh né kiếm của Sở Mộ, người Thiên Tộc lập tức thi triển pháp thuật, hơn nữa còn là thiên thuật hắn từng gặp qua, Lưu Táng.
Bốn đạo Lưu Táng bay thẳng oanh kích Sở Mộ, vào lúc này không gian chung quanh bị phong tỏa, phong tỏa đường lui của Sở Mộ.
Vừa ra tay thể hiện bốn người Thiên Tộc phối ơợp vô cùng ăn ý.
Vào lúc này Sở Mộ không cần né tránh, hắn trực tiếp chém một kiếm quét ngang bốn đạo Lưu Táng, đánh tan Lưu Táng công kích, nó cũng không thể ảnh hưởng Sở Mộ chút nào.
Thiên thuật, Thiên Lưu Tàng!
Thiên thuật, Cự Nhận Kích!
Thiên thuật, Hoàn Lưu!
Thiên thuật, Địa Phược Thuật!
Lúc này người bốn Thiên Tộc đã biết rõ, thực lực Kiếm Thánh Nhân tộc không tầm thường, ít nâất cũng là cấp bậc thiên tài tuyệt thế trong Nhân tộc, có thể chiến đấu vượt đẳng cấp, cấp độ Thánh cấp nhị tinh sơ giai có thể đánh bại Thánh cấp tam giai, không phải tùy tùy tiện tiện là có thể đánh bại hay đánh chết, bọn họ đều xuất thực lực, thi triển thiên thuật khác nhau và phối hợp với nhau.
Thiên Đạo Lưu Quang bay một đường vòng cung tấn công Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2680: Trảm Thiên tộc (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.