Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2668: Nhân họa đắc phúc (3)
- Ta là Thánh Hoàng, ta có thể hứa hẹn không đoạt xá ngươi, còn chỉ điểm ngươi tu luyện, ít đi đường quanh co, cảnh giới của ngươi sẽ tăng lên rất nhanh.
Uy hiếp không có tác dụng, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng lúc này không thể hạ quyết tâm tàn nhẫn, chỉ có thể biến thành lợi dụ.
Một Thánh Hoàng cường đại chỉ điểm đấy.
Phải biết rằng, Thiên Cổ Thánh Hoàng không biết tu luyện bao nhiêu năm, tinh thông suy tính chi đạo, tinh thông rất nhiều năng lực, có thể mở một đại vực cũng không phải Thánh Hoàng tầm thường có thể so sánh với, cảnh giới vô cùng cao thâm, nếu có thể được hắn chỉ điểm, cho dù là con heo cũng có thể biến thành con heo cường đại, càng không cần phải nói thiên tài yêu nghiệt như Sở Mộ, một khi đạt được Thánh Hoàng cường đại chỉ điểm, hơn nữa còn là thời thời khắc khắc chỉ điểm sẽ phát tới tình trạng gì còn khó nói.
Sở Mộ không chút dao động, mục đích khi tới đây, ngay từ đầu tiến vào Thiên Cổ Thánh Điện cũng chỉ vì Thâm Lam Thần Châu mà thôi, cũng không phải hướng về truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng, đây chỉ là thứ bổ sung, có cũng được không có cũng không sao.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới thứ có cũng được không có chẳng sao lại đẩy mình vào khốn cảnh.
Hiện tại là chiến đấu sinh tử, hắn không được phép có chút nương tay.
- Đáng chết, lập tức dừng tay, nếu không ta tự bạo thần hồn đồng quy vu tận.
Tàn hồn cường giả Thần Tộc bị tổn thương liên tiếp, hắn tức giận thở hổn hển.
Tàn hồn của hắn còn chưa n định, không ngừng chấn động phập phồng giống như sắp nổ tung.
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng vô cùng lo lắng, một khi tàn hồn cường giả Thần Tộc tự bạo, hắn ở khoảng cách gần như thế cũng chịu ảnh hưởng và trọng thương, hắn không có rời đi, bởi vì bị tiệt sát chi kiếm của Sở Mộ vây quanh, bất cứ đường lui nào cũng bị phong tỏa, hắn không thể rời đi.
Theo thời gian trôi qua, ý thức của Sở Mộ không ngừng khôi phục, lại phù hợp với nguyên thần, lúc này đã khôi phục tới chín thành, Sở Mộ cảm giác chín thành này còn vượt qua trạng thái mười thành lúc trước, nói cách khác, sau khi trải qua biến cố, ý thức và nguyên thần của hắn đã tăng cường không ít.
Đây là nhân họa đắc phúc.
Hiện tại Sở Mộ không quan tâm tới, bởi hắn phải tiêu diệt hai gia hỏa trước mặt, nếu không sẽ lưu lại tai họa ngầm, không có người nào nguyện ý nuôi hai tàn hồn lúc nào cũng nhìn chằm chằm chờ đoạt xá bản thân.
Kỳ thật tàn hồn cường giả Thần Tộc cũng không muốn tự bạo, hắn chỉ dùng hành động uy hiếp Sở Mộ mà thôi, chấn động càng ngày càng mãnh liệt, hắn không nghĩ tới Sở Mộ lại không bị uy hiếp.
Sở Mộ sớm có quyết định, cho dù nguyên thần trọng thương cũng tuyệt đối không nương tay, nhất định phải tiêu diệt tàn hồn của hai kẻ này, nếu không hắn không thể an tâm, về phần nguyên thần gặp trọng thương, chỉ cần hắn còn sống sẽ có biện pháp giải quyết.
Tập trung lực lượng nhắm vào tàn hồn cường giả Thần Tộc, chiếu cố tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng.
- Dừng tay, lập tức dừng tay, nếu không chúng ta đồng quy vu tận.
Tàn hồn cường giả Thần Tộc quát lớn.
Trả lời hắn là song kiếm của Sở Mộ tấn công điên cuồng và liên tục, đánh tàn hồn cường giả Thần Tộc bị thương nhiều chỗ.
Tàn hồn cường giả Thần Tộc không ngừng chấn động, rốt cục đã vượt qua bản thân khống chế và lập tức co rút lại và sụp xuống một điểm, ý thức của Sở Mộ run lên, lập tức cảm giác nguy cơ vô cugnf mãnh liệt quét tới, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng cũng ý thức được xảy ra chuyện gì, hắn thập phần khiếp sợ, liều lĩnh bộc phát toàn lực lui ra phái sau.
Trong nháy mắt Sở Mộ khống chế song kiếm thi triển Lục Đạo kiếm thức.
Thi triển Lục Đạo kiếm thức trong thế giới tinh thần hóa thành lỗ đen thôn phệ tàn hồn cường giả Thần Tộc tự bạo, uy lực khủng khiếp trùng kích tám phương, một bộ phận bay về phía tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng, một phần bay về phía Sở Mộ.
Uy năng tự bạo bay về phía Sở Mộ bị Lục Đạo kiếm thức lỗ đen hấp thu nhưng uy lực quá cường đại, Lục Đạo kiếm thức không cách nào hấp thu hoàn toàn, hắn bị tàn hồn trùng kích, bị đánh tan, nguyên thần của Sở Mộ cũng bị oanh kích.
Bí pháp phòng ngự nguyên thần cũng không thể phòng ngự uy lực tàn hồn tự bạo, chỉ có thể suy yếu một phần nhỏ, nguyên thần của Sở Mộ trực tiếp va chạm, hắn cảm giác nguyên thần không ngừng bị trùng kích nên vô cùng đau đớn, Sở Mộ có cảm giác mình như bị lăng trì.
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng không ngừng thi triển bí pháp lui ra phía sau, hắn cũng bị trùng kích, tuy hắn không phải mục tiêu chủ yếu nhưng bị tổn thương không nhỏ.
Trước khi ý thúc biến mất, tàn hồn cường giả Thần Tộc tràn ngập không cam lòng, hắn thực không muốn tự bạo, chỉ muốn uy hiếp Sở Mộ mà thôi, ai biết hỗn đản này không bị uy hiếp, làm cho cuối cùng không thể khống chế nên tự bạo.
Hối hận không kịp.
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng lại bị trognj thương, nguyên thần của Sở Mộ cũng bị thương, tàn hồn cường giả Thần Tộc cũng bắt đầu biến mất.
- Chết!
Ý thức của Sở Mộ khống chế nguyên thần, song kiếm lại tấn công tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng, chỉ có diệt sát gia hỏa này hắn mới yên tâm chữa thương.
Song kiếm công kích, kiếm quang vô số, rậm rạp chằng chịt như mưa to, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng phản kích, rất nhanh, Sở Mộ lại tiến vào trạng thái tiệt sát chi kiếm.
Lâm vào trạng thái này, Thiên Cổ Thánh Hoàng nhiều lần trúng kiếm, thương thế càng ngày càng nặng.
- Đây là ngươi bức ta!
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng hung ác, trong thân thể hắn xuất hiện một đám hỏa diễm, khí tức không ngừng tăng lên..
Thiên Cổ Thánh Hoàng đang thiêu đốt thần hồn đổi lấy lực lượng cường đại hơn.
Đây là cách làm tát ao bắt cá, cũng có tổn hại thật lớn, không cẩn thận chưa giết được đối phương, tàn hồn chi lực cháy sạch thì hắn cũng chết.
Hắn cũng không muốn làm như vậy, nhưng hiện tại hắn không thể không làm.
Khí tức cường đại bộc phát làm Sở Mộ kinh hãi, hắn suýt nữa rời khỏi trạng thái tiệt sát chi kiếm, Sở Mộ cũng thiêu đốt nguyên thần của mình.
Hỏa diễm màu vàng nhạt không ngừng thiêu đốt nguyên thần, lực lượng cường đại hơn bộc phát, hỏa diễm màu vàng nhạt bao phủ song kiếm, uy lực song kiếm cũng mạnh hơn trước nhiều.
Mục tiêu của mỗi kiếm là tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng, thương thế đối phương nặng hơn.
Không bao lâu tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng kêu thảm thiết, sauđoó nổ tung.
Hai địch nhân nguy hiểm nhất đã đền tội, Sở Mộ thở ra một hơi, hắn cười khổ, lần này lỗ lớn.
Hắn vốn bị tàn hồn cường giả Thần Tộc tự bạo gây thương tích, hắn lại thiêu đốt nguyên thần giúp nguyên thần cường đại hơn, thương thế nguyê thần là khó khôi phục nhất, lúc này hắn không tốt đi nơi nào, hơn nữa thiêu đốt nguyên thần làm đẳng cấp nguyên thần của hắn hạ thấp không ít.
Kiếm Đạo Độc Thần
Uy hiếp không có tác dụng, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng lúc này không thể hạ quyết tâm tàn nhẫn, chỉ có thể biến thành lợi dụ.
Một Thánh Hoàng cường đại chỉ điểm đấy.
Phải biết rằng, Thiên Cổ Thánh Hoàng không biết tu luyện bao nhiêu năm, tinh thông suy tính chi đạo, tinh thông rất nhiều năng lực, có thể mở một đại vực cũng không phải Thánh Hoàng tầm thường có thể so sánh với, cảnh giới vô cùng cao thâm, nếu có thể được hắn chỉ điểm, cho dù là con heo cũng có thể biến thành con heo cường đại, càng không cần phải nói thiên tài yêu nghiệt như Sở Mộ, một khi đạt được Thánh Hoàng cường đại chỉ điểm, hơn nữa còn là thời thời khắc khắc chỉ điểm sẽ phát tới tình trạng gì còn khó nói.
Sở Mộ không chút dao động, mục đích khi tới đây, ngay từ đầu tiến vào Thiên Cổ Thánh Điện cũng chỉ vì Thâm Lam Thần Châu mà thôi, cũng không phải hướng về truyền thừa của Thiên Cổ Thánh Hoàng, đây chỉ là thứ bổ sung, có cũng được không có cũng không sao.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới thứ có cũng được không có chẳng sao lại đẩy mình vào khốn cảnh.
Hiện tại là chiến đấu sinh tử, hắn không được phép có chút nương tay.
- Đáng chết, lập tức dừng tay, nếu không ta tự bạo thần hồn đồng quy vu tận.
Tàn hồn cường giả Thần Tộc bị tổn thương liên tiếp, hắn tức giận thở hổn hển.
Tàn hồn của hắn còn chưa n định, không ngừng chấn động phập phồng giống như sắp nổ tung.
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng vô cùng lo lắng, một khi tàn hồn cường giả Thần Tộc tự bạo, hắn ở khoảng cách gần như thế cũng chịu ảnh hưởng và trọng thương, hắn không có rời đi, bởi vì bị tiệt sát chi kiếm của Sở Mộ vây quanh, bất cứ đường lui nào cũng bị phong tỏa, hắn không thể rời đi.
Theo thời gian trôi qua, ý thức của Sở Mộ không ngừng khôi phục, lại phù hợp với nguyên thần, lúc này đã khôi phục tới chín thành, Sở Mộ cảm giác chín thành này còn vượt qua trạng thái mười thành lúc trước, nói cách khác, sau khi trải qua biến cố, ý thức và nguyên thần của hắn đã tăng cường không ít.
Đây là nhân họa đắc phúc.
Hiện tại Sở Mộ không quan tâm tới, bởi hắn phải tiêu diệt hai gia hỏa trước mặt, nếu không sẽ lưu lại tai họa ngầm, không có người nào nguyện ý nuôi hai tàn hồn lúc nào cũng nhìn chằm chằm chờ đoạt xá bản thân.
Kỳ thật tàn hồn cường giả Thần Tộc cũng không muốn tự bạo, hắn chỉ dùng hành động uy hiếp Sở Mộ mà thôi, chấn động càng ngày càng mãnh liệt, hắn không nghĩ tới Sở Mộ lại không bị uy hiếp.
Sở Mộ sớm có quyết định, cho dù nguyên thần trọng thương cũng tuyệt đối không nương tay, nhất định phải tiêu diệt tàn hồn của hai kẻ này, nếu không hắn không thể an tâm, về phần nguyên thần gặp trọng thương, chỉ cần hắn còn sống sẽ có biện pháp giải quyết.
Tập trung lực lượng nhắm vào tàn hồn cường giả Thần Tộc, chiếu cố tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng.
- Dừng tay, lập tức dừng tay, nếu không chúng ta đồng quy vu tận.
Tàn hồn cường giả Thần Tộc quát lớn.
Trả lời hắn là song kiếm của Sở Mộ tấn công điên cuồng và liên tục, đánh tàn hồn cường giả Thần Tộc bị thương nhiều chỗ.
Tàn hồn cường giả Thần Tộc không ngừng chấn động, rốt cục đã vượt qua bản thân khống chế và lập tức co rút lại và sụp xuống một điểm, ý thức của Sở Mộ run lên, lập tức cảm giác nguy cơ vô cugnf mãnh liệt quét tới, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng cũng ý thức được xảy ra chuyện gì, hắn thập phần khiếp sợ, liều lĩnh bộc phát toàn lực lui ra phái sau.
Trong nháy mắt Sở Mộ khống chế song kiếm thi triển Lục Đạo kiếm thức.
Thi triển Lục Đạo kiếm thức trong thế giới tinh thần hóa thành lỗ đen thôn phệ tàn hồn cường giả Thần Tộc tự bạo, uy lực khủng khiếp trùng kích tám phương, một bộ phận bay về phía tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng, một phần bay về phía Sở Mộ.
Uy năng tự bạo bay về phía Sở Mộ bị Lục Đạo kiếm thức lỗ đen hấp thu nhưng uy lực quá cường đại, Lục Đạo kiếm thức không cách nào hấp thu hoàn toàn, hắn bị tàn hồn trùng kích, bị đánh tan, nguyên thần của Sở Mộ cũng bị oanh kích.
Bí pháp phòng ngự nguyên thần cũng không thể phòng ngự uy lực tàn hồn tự bạo, chỉ có thể suy yếu một phần nhỏ, nguyên thần của Sở Mộ trực tiếp va chạm, hắn cảm giác nguyên thần không ngừng bị trùng kích nên vô cùng đau đớn, Sở Mộ có cảm giác mình như bị lăng trì.
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng không ngừng thi triển bí pháp lui ra phía sau, hắn cũng bị trùng kích, tuy hắn không phải mục tiêu chủ yếu nhưng bị tổn thương không nhỏ.
Trước khi ý thúc biến mất, tàn hồn cường giả Thần Tộc tràn ngập không cam lòng, hắn thực không muốn tự bạo, chỉ muốn uy hiếp Sở Mộ mà thôi, ai biết hỗn đản này không bị uy hiếp, làm cho cuối cùng không thể khống chế nên tự bạo.
Hối hận không kịp.
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng lại bị trognj thương, nguyên thần của Sở Mộ cũng bị thương, tàn hồn cường giả Thần Tộc cũng bắt đầu biến mất.
- Chết!
Ý thức của Sở Mộ khống chế nguyên thần, song kiếm lại tấn công tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng, chỉ có diệt sát gia hỏa này hắn mới yên tâm chữa thương.
Song kiếm công kích, kiếm quang vô số, rậm rạp chằng chịt như mưa to, tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng phản kích, rất nhanh, Sở Mộ lại tiến vào trạng thái tiệt sát chi kiếm.
Lâm vào trạng thái này, Thiên Cổ Thánh Hoàng nhiều lần trúng kiếm, thương thế càng ngày càng nặng.
- Đây là ngươi bức ta!
Tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng hung ác, trong thân thể hắn xuất hiện một đám hỏa diễm, khí tức không ngừng tăng lên..
Thiên Cổ Thánh Hoàng đang thiêu đốt thần hồn đổi lấy lực lượng cường đại hơn.
Đây là cách làm tát ao bắt cá, cũng có tổn hại thật lớn, không cẩn thận chưa giết được đối phương, tàn hồn chi lực cháy sạch thì hắn cũng chết.
Hắn cũng không muốn làm như vậy, nhưng hiện tại hắn không thể không làm.
Khí tức cường đại bộc phát làm Sở Mộ kinh hãi, hắn suýt nữa rời khỏi trạng thái tiệt sát chi kiếm, Sở Mộ cũng thiêu đốt nguyên thần của mình.
Hỏa diễm màu vàng nhạt không ngừng thiêu đốt nguyên thần, lực lượng cường đại hơn bộc phát, hỏa diễm màu vàng nhạt bao phủ song kiếm, uy lực song kiếm cũng mạnh hơn trước nhiều.
Mục tiêu của mỗi kiếm là tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng, thương thế đối phương nặng hơn.
Không bao lâu tàn hồn Thiên Cổ Thánh Hoàng kêu thảm thiết, sauđoó nổ tung.
Hai địch nhân nguy hiểm nhất đã đền tội, Sở Mộ thở ra một hơi, hắn cười khổ, lần này lỗ lớn.
Hắn vốn bị tàn hồn cường giả Thần Tộc tự bạo gây thương tích, hắn lại thiêu đốt nguyên thần giúp nguyên thần cường đại hơn, thương thế nguyê thần là khó khôi phục nhất, lúc này hắn không tốt đi nơi nào, hơn nữa thiêu đốt nguyên thần làm đẳng cấp nguyên thần của hắn hạ thấp không ít.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2668: Nhân họa đắc phúc (3)
10.0/10 từ 35 lượt.