Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2502: Cường thế (Thượng)
Bất quá thực lực Thánh cấp thất tinh đỉnh phong không đủ để đối kháng với Thánh cấp cửu tinh. Nhưng mà tập hợp với ba người Cổ Loạn Không, bố trí Chân Bí Tứ tượng kiếm trận, chưa hẳn đã không thể đối kháng.
Nghĩ tới đây, Sở Mộ khởi hành, hướng về phía một tòa tháp phóng đi. Đó là tòa tháp của Cổ Loạn Không.
Hắn đang lo lắng Cổ Loạn Không sẽ gặp chuyện giống hắn, cho nên hắn mới định trước tiên trợ giúp Cổ Loạn Không giải quyết quái vật kia, thu lấy bảo vật. Sau đó lại đi trợ giúp Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân. Sau khi thu được bảo vật, bốn người lại liên thủ với nhau.
Tập hợp sức mạnh lại, suy nghĩ trước kia quả thực có chút sai lầm.
Nhìn thấy Sở Mộ tới, Cổ Loạn Không cũng không hỏi vì sao, hai người liên thủ công kích.
Đối thủ của Cổ Loạn Không cũng không phải là người sói, nhưng cũng là một quái vật bề ngoài dữ tợn, vô cùng hung tàn. Tản mát ra tà khí mạnh mẽ, làm cho người ta kinh hãi lạnh mình.
Vốn Cổ Loạn Không đang chiến ngang tay với đầu quái vật này, sau khi Sở Mộ gia nhập, thoáng cái đã áp chế quái vật màu đen này xuống, chiếm thế thượng phong.
Kiếm của Sở Mộ vô cùng sắc bén, hơn nữa hắn cũng có suy nghĩ tốc chiến tốc thắng. Cho nên mỗi một kiếm đều thi triển kiếm thức, uy lực mạnh mẽ vô cùng, hết sức kinh người.
Trảm Đạo kiếm thức.
Sở Mộ phát hiện ra quái vật màu đen này dường như không bị tinh thần trùng kích của Trảm Đạo kiếm thức làm ảnh hưởng.
Nhưng mà Trảm Đạo kiếm thức vẫn có uy lực mạnh mẽ.
Kiếm của Thiên lỗi Chân Kiếm tông cũng được chế tạo từ chất liệu đặc thù, có tính bền dẻo và phong mang kinh người.
Loạn Không thập đạo.
Xuyên Vân kiếm thức.
Hai người liên thủ, lập tức đánh trọng thương đầu quái vật màu đen này. Lại một kiếm giao nhau, kiếm quang sáng chói bắn ra.
Lúc này quái vật màu đen kia biến mất không thấy gì nữa. Giữa không trung lưu lại một hạt châu màu đen, quay tròn, chuyển động không ngừng.
Hạt châu này tản mát ra khí tức hắc ám đậm đặc, hết sức kinh người.
- Của ngươi.
Sở Mộ nói.
Cổ Loạn Không không nói gì, trực tiếp thu lại hạt châu màu đen kia.
Hai ngời nhanh chóng rời đi, tới một tóa tháp gần đó. Lúc này bên trong Luyện Hồng Vân đang chiến đấu với một đầu quái vật, vô cùng kịch liệt.
Thực lực của Luyện Hồng Vân so với Cổ Loạn Không thua kém hơn một chút. Bởi vậy cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với đầu quái vật này, hơi có chút xu thế hạ phong. Thực lực như vậy mà cũng ở thế hạ phong đã nói rõ thực lực của quái vật rất là cường đại. Nếu là cường giả Thánh cấp thất tinh khác, nói không chừng còn chưa lấy được bảo vật đã bị quái vật giết chết.
Sở Mộ và Cổ Loạn Không gia nhập vòng chiến, ba người vây công quái vật. Quái vật này nhanh chóng rơi xuống hạ phong, không bao lâu đã bị song kiếm của Sở Mộ bổ trúng, lập tức bị thương. Kiếm của Cổ Loạn Không cũng đâm trúng quái vật, Luyện Hồng Vân thi triển tuyệt chiêu, đánh quái vật bị thương.
Không lâu sau, quái vật bị ba người liên thủ chém giết. Quái vật biến mất, bảo vật lưu lại là một cái vòng tay màu đen, không lớn. lại khiến cho người ta có cảm giác rất nặng.
Vòng tay này tự nhiên là của Luyện Hồng Vân.
Trước tiên thu lại, không có kiểm tra xem là bảo vật gì. Ba người rời khỏi tòa tháp, chuẩn bị tiến về phía tòa tháp của Dương Chiến Thiên, lại phát hiện ra Dương Chiến Thiên đang vọt về phía bọn hắn.
- Lão Dương, ngơi tiêu diệt quái vật rồi sao?
Luyện Hồng Vân nhìn qua, lập tức hỏi.
Sở Mộ và Cổ Loạn Không nhìn qua, nếu như Dương Chiến Thiên một mình chém giết được quái vật, hoặc là thực lực quái vật quá yếu. Bất quá dựa theo kinh nghiệm mà nói, dường như không có khả năng này. Chẳng lẽ thực lực của Dương Chiến Thiên mạnh hơn rồi sao?
Coi như thực lực Dương Chiến Thiên mạnh hơn, cường đại hơn cũng không có khả năng vượt qua Thánh cấp thất tinh nha. Lực lượng cường đại nhất của Thiên lỗi mà hắn khống chế cũng chỉ là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong mà thôi.
Dương Chiến Thiên Thánh cấp thất tinh đỉnh phong làm sao có thể chém giết quái vật loại này một mình? Coi như là Sở Mộ muốn chém giết cũng không có dễ dàng như vậy.
- Không có, bị một Thánh cấp bát tinh đoạt.
Thanh âm của Dương Chiến Thiên ẩn chứa giận dữ, không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng mà có thể tưởng tượng ra được trong lòng hắn lúc này rất là phẫn nộ.
- Thánh cấp bát tinh... Có nhớ kỹ khí tức của hắn hay không?
Thanh âm của Sở Mộ mang theo một chút lạnh lẽo.
- Nhớ kỹ.
Dương Chiến Thiên nói.
- Được rồi, trước đó có một Thánh cấp cửu tinh cũng ra tay cướp. Nếu không phải ta thấy thời cơ không đúng lập tức rút đi thì chỉ sợ đã bị công kích rồi.
Sở Mộ nói.
- Một Thánh cấp bát tinh và một Thánh cấp cửu tinh. Kế tiếp bốn người chúng ta cùng nhau hành động, tùy thời có thể bày trận. Nếu như gặp lại Thánh cấp bát tinh và Thánh cấp cửu tinh kia, giết không tha.
- Được.
Dương Chiến Thiên lập tức nói.
- Đáng chết.
Luyện Hồng Vân cũng quát.
Cổ Loạn Không gật đầu không nói gì.
- đi thôi.
Sở Mộ không nói thêm lời nào, mang theo ba người Cổ Loạn Không nhanh chóng phóng tới một tòa tháp mà bên ngoài vẫn còn lực lượng phòng hộ gần đó.
Bốn người liên thủ, rất nhanh đã phá vỡ lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp, lập tức tiến vào bên trong.
Tòa tháp này chỉ cao chừng ba mươi thước mà thôi. Thực lực quái vật cũng chỉ là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Dưới tình huống bốn người liên thủ, chỉ trong thời gian ba tức ngắn ngủi, chỉ mất bảy tám kiếm đã bị chém giết.
Từng tòa tháp mọc lên san sát như rừng, ít nhất cũng có mấy ngàn tòa. Mà cường giả Thánh cấp cao giai tới đây cũng có hơn ngàn. Có Nhân tộc, có Hải tộc, có Thiên tộc...
Mấy ngàn tòa tháp, nghe qua dường như rất nhiều, nhìn chằng chịt, rất là hấp dẫn, dường như cũng rất nhiều. Nhưng mà đối với một ngàn cường giả Thánh cấp cao giai các tộc mà nói, kỳ thực không coi vào đâu.
Những cường giả Thánh cấp cửu tinh kia có thể đơn giản thu hoạch bảo vật bên trong tòa tháp cao ba mươi thước. Thường thường cường giả thánh cấp thất tinh vẫn còn đang kịch chiến với thủ hộ giả của tòa tháp của mình thì cường giả Thánh cấp cửu tinh đã vơ vét được vài tòa tháp.
Loại tình huống này sẽ mang tới tranh đoạt, tranh đoạt kịch liệt bởi vậy cũng bắt đầu.
Bốn người Sở Mộ liên thủ, phóng tới một tòa tháp cao bốn mươi thước. Bên cạnh cũng có một cường giả Thánh cấp bát tinh xông tới.
- Cút.
Cường giả Thánh cấp bát tinh kia vô cùng bá đạo.
- Người phải lăn là ngươi.
Sở Mộ quát một tiếng, bốn người vô cùng ăn ý, chỗ đứng tạo thành Chân Bí Tứ tượng kiếm trận. Một kiếm giơ lên rồi chém xuống.
Kiếm quang sáng chói vô cùng, bắn về phía chân trời, giống như chặt đứt hư không. Bắn thẳng tới chỗ cường giả Thánh cấp bát tinh kia.
Kiếm Đạo Độc Thần
Nghĩ tới đây, Sở Mộ khởi hành, hướng về phía một tòa tháp phóng đi. Đó là tòa tháp của Cổ Loạn Không.
Hắn đang lo lắng Cổ Loạn Không sẽ gặp chuyện giống hắn, cho nên hắn mới định trước tiên trợ giúp Cổ Loạn Không giải quyết quái vật kia, thu lấy bảo vật. Sau đó lại đi trợ giúp Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân. Sau khi thu được bảo vật, bốn người lại liên thủ với nhau.
Tập hợp sức mạnh lại, suy nghĩ trước kia quả thực có chút sai lầm.
Nhìn thấy Sở Mộ tới, Cổ Loạn Không cũng không hỏi vì sao, hai người liên thủ công kích.
Đối thủ của Cổ Loạn Không cũng không phải là người sói, nhưng cũng là một quái vật bề ngoài dữ tợn, vô cùng hung tàn. Tản mát ra tà khí mạnh mẽ, làm cho người ta kinh hãi lạnh mình.
Vốn Cổ Loạn Không đang chiến ngang tay với đầu quái vật này, sau khi Sở Mộ gia nhập, thoáng cái đã áp chế quái vật màu đen này xuống, chiếm thế thượng phong.
Kiếm của Sở Mộ vô cùng sắc bén, hơn nữa hắn cũng có suy nghĩ tốc chiến tốc thắng. Cho nên mỗi một kiếm đều thi triển kiếm thức, uy lực mạnh mẽ vô cùng, hết sức kinh người.
Trảm Đạo kiếm thức.
Sở Mộ phát hiện ra quái vật màu đen này dường như không bị tinh thần trùng kích của Trảm Đạo kiếm thức làm ảnh hưởng.
Nhưng mà Trảm Đạo kiếm thức vẫn có uy lực mạnh mẽ.
Kiếm của Thiên lỗi Chân Kiếm tông cũng được chế tạo từ chất liệu đặc thù, có tính bền dẻo và phong mang kinh người.
Loạn Không thập đạo.
Xuyên Vân kiếm thức.
Hai người liên thủ, lập tức đánh trọng thương đầu quái vật màu đen này. Lại một kiếm giao nhau, kiếm quang sáng chói bắn ra.
Lúc này quái vật màu đen kia biến mất không thấy gì nữa. Giữa không trung lưu lại một hạt châu màu đen, quay tròn, chuyển động không ngừng.
Hạt châu này tản mát ra khí tức hắc ám đậm đặc, hết sức kinh người.
- Của ngươi.
Sở Mộ nói.
Cổ Loạn Không không nói gì, trực tiếp thu lại hạt châu màu đen kia.
Hai ngời nhanh chóng rời đi, tới một tóa tháp gần đó. Lúc này bên trong Luyện Hồng Vân đang chiến đấu với một đầu quái vật, vô cùng kịch liệt.
Thực lực của Luyện Hồng Vân so với Cổ Loạn Không thua kém hơn một chút. Bởi vậy cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với đầu quái vật này, hơi có chút xu thế hạ phong. Thực lực như vậy mà cũng ở thế hạ phong đã nói rõ thực lực của quái vật rất là cường đại. Nếu là cường giả Thánh cấp thất tinh khác, nói không chừng còn chưa lấy được bảo vật đã bị quái vật giết chết.
Sở Mộ và Cổ Loạn Không gia nhập vòng chiến, ba người vây công quái vật. Quái vật này nhanh chóng rơi xuống hạ phong, không bao lâu đã bị song kiếm của Sở Mộ bổ trúng, lập tức bị thương. Kiếm của Cổ Loạn Không cũng đâm trúng quái vật, Luyện Hồng Vân thi triển tuyệt chiêu, đánh quái vật bị thương.
Không lâu sau, quái vật bị ba người liên thủ chém giết. Quái vật biến mất, bảo vật lưu lại là một cái vòng tay màu đen, không lớn. lại khiến cho người ta có cảm giác rất nặng.
Vòng tay này tự nhiên là của Luyện Hồng Vân.
Trước tiên thu lại, không có kiểm tra xem là bảo vật gì. Ba người rời khỏi tòa tháp, chuẩn bị tiến về phía tòa tháp của Dương Chiến Thiên, lại phát hiện ra Dương Chiến Thiên đang vọt về phía bọn hắn.
- Lão Dương, ngơi tiêu diệt quái vật rồi sao?
Luyện Hồng Vân nhìn qua, lập tức hỏi.
Sở Mộ và Cổ Loạn Không nhìn qua, nếu như Dương Chiến Thiên một mình chém giết được quái vật, hoặc là thực lực quái vật quá yếu. Bất quá dựa theo kinh nghiệm mà nói, dường như không có khả năng này. Chẳng lẽ thực lực của Dương Chiến Thiên mạnh hơn rồi sao?
Coi như thực lực Dương Chiến Thiên mạnh hơn, cường đại hơn cũng không có khả năng vượt qua Thánh cấp thất tinh nha. Lực lượng cường đại nhất của Thiên lỗi mà hắn khống chế cũng chỉ là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong mà thôi.
Dương Chiến Thiên Thánh cấp thất tinh đỉnh phong làm sao có thể chém giết quái vật loại này một mình? Coi như là Sở Mộ muốn chém giết cũng không có dễ dàng như vậy.
- Không có, bị một Thánh cấp bát tinh đoạt.
Thanh âm của Dương Chiến Thiên ẩn chứa giận dữ, không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng mà có thể tưởng tượng ra được trong lòng hắn lúc này rất là phẫn nộ.
- Thánh cấp bát tinh... Có nhớ kỹ khí tức của hắn hay không?
Thanh âm của Sở Mộ mang theo một chút lạnh lẽo.
- Nhớ kỹ.
Dương Chiến Thiên nói.
- Được rồi, trước đó có một Thánh cấp cửu tinh cũng ra tay cướp. Nếu không phải ta thấy thời cơ không đúng lập tức rút đi thì chỉ sợ đã bị công kích rồi.
Sở Mộ nói.
- Một Thánh cấp bát tinh và một Thánh cấp cửu tinh. Kế tiếp bốn người chúng ta cùng nhau hành động, tùy thời có thể bày trận. Nếu như gặp lại Thánh cấp bát tinh và Thánh cấp cửu tinh kia, giết không tha.
- Được.
Dương Chiến Thiên lập tức nói.
- Đáng chết.
Luyện Hồng Vân cũng quát.
Cổ Loạn Không gật đầu không nói gì.
- đi thôi.
Sở Mộ không nói thêm lời nào, mang theo ba người Cổ Loạn Không nhanh chóng phóng tới một tòa tháp mà bên ngoài vẫn còn lực lượng phòng hộ gần đó.
Bốn người liên thủ, rất nhanh đã phá vỡ lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp, lập tức tiến vào bên trong.
Tòa tháp này chỉ cao chừng ba mươi thước mà thôi. Thực lực quái vật cũng chỉ là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Dưới tình huống bốn người liên thủ, chỉ trong thời gian ba tức ngắn ngủi, chỉ mất bảy tám kiếm đã bị chém giết.
Từng tòa tháp mọc lên san sát như rừng, ít nhất cũng có mấy ngàn tòa. Mà cường giả Thánh cấp cao giai tới đây cũng có hơn ngàn. Có Nhân tộc, có Hải tộc, có Thiên tộc...
Mấy ngàn tòa tháp, nghe qua dường như rất nhiều, nhìn chằng chịt, rất là hấp dẫn, dường như cũng rất nhiều. Nhưng mà đối với một ngàn cường giả Thánh cấp cao giai các tộc mà nói, kỳ thực không coi vào đâu.
Những cường giả Thánh cấp cửu tinh kia có thể đơn giản thu hoạch bảo vật bên trong tòa tháp cao ba mươi thước. Thường thường cường giả thánh cấp thất tinh vẫn còn đang kịch chiến với thủ hộ giả của tòa tháp của mình thì cường giả Thánh cấp cửu tinh đã vơ vét được vài tòa tháp.
Loại tình huống này sẽ mang tới tranh đoạt, tranh đoạt kịch liệt bởi vậy cũng bắt đầu.
Bốn người Sở Mộ liên thủ, phóng tới một tòa tháp cao bốn mươi thước. Bên cạnh cũng có một cường giả Thánh cấp bát tinh xông tới.
- Cút.
Cường giả Thánh cấp bát tinh kia vô cùng bá đạo.
- Người phải lăn là ngươi.
Sở Mộ quát một tiếng, bốn người vô cùng ăn ý, chỗ đứng tạo thành Chân Bí Tứ tượng kiếm trận. Một kiếm giơ lên rồi chém xuống.
Kiếm quang sáng chói vô cùng, bắn về phía chân trời, giống như chặt đứt hư không. Bắn thẳng tới chỗ cường giả Thánh cấp bát tinh kia.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2502: Cường thế (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.