Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2500: Trung tâm (Hạ)
Lúc này đã có người phá nát lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp của mình, xông vào bên trong. Những người kia trên cơ bản đều là cường giả Thánh cấp cửu tinh, cũng có một bộ phận là cường giả Thánh cấp bát tinh.
Toái Tinh kiếm thức.
Toái Tinh kiếm thức.
Trong nháy mắt trước sau Sở Mộ đâm ra từng kiếm mỗi. Từng điểm tinh mang ngưng tụ ở mũi kiếm. Lực lượng đáng sợ áp súc với cường độ cao. Đâm trúng vòng phòng hộ bên ngoài. Một điểm tinh mang ngưng tụ không tiêu tán, dần dần lan tràn ra.
Một điểm tinh mang không ngừng xoay tròn, muốn đi sâu vào bên trong. Lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong không phát ra, chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Lực lượng phòng hộ vô hình bị tinh mang trùng kích, lõm vào bên trong. Giống như chỉ cần một đâm nữa sẽ bị đâm rách, rồi lại mạnh mẽ ngạnh kháng được.
Nắm bắt lấy cơ hội này, dưới mấy mù tràn ngập, một đám kiếm quang ngưng tụ vô cùng, vô thanh vô tức đâm ra. Một kiếm xuyên qua ngàn vạn mây mù, xuyên qua hư không, đâm vào trên tinh mang. Dưới lực lượng thôi động, trực tiếp làm cho uy năng của tinh mang bộc phát, xé rách lực lượng phòng hộ vô hình chung quanh. Uy lực của Xuyên Vân kiếm thức bộc phát.
Tiếng xuy xuy rất nhỏ vang lên, một kiếm xuyên thủng lực lượng phòng hộ vô hình, tay cầm kiếm phát lực. Kiếm cắt về phía bên cạnh, trực tiếp xé rách vòng phòng hộ vô hình tạo thành một vết rách.
Sở Mộ hóa thành một đạo quang mang, theo vết rách chui vào, tiến vào trong tòa tháp.
Trong tháp lâu có thể chia thành ba tầng. Từ thấp tới cao. Loại thấp nhất ước chừng cao ba mươi thước. Loại trung bình cao chừng bốn mươi thước. Loại cao nhất thì cao tới năm mươi thước.
Tòa tháp mà Sở Mộ tiến vào chỉ cao có ba mươi thước, là loại thấp nhất trong các tháp lâu.
Toàn bộ tòa tháp này đều do đá tảng màu vàng xây thành, nhìn qua vô cùng cứng rắn. Sở Mộ thử chém một kiếm ra, mũi kiếm cắt qua đá. Lúc cắt qua có thanh âm chói tai vang lên, vô số tia lửa chói mắt bắn ra.
- Rất cứng rắn.
Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Hơi suy nghĩ một chút, hắn cũng không có kinh ngạc như vậy nữa. Vạn Cổ thánh thành là nơi còn sót lại từ thời kỳ thượng cổ. Nhìn qua đã biết rõ không biết đã trải qua bao nhiêu lần đại chiến. Dưới đại chiến mà không tổn hại một chút nào, hơn nữa lại còn ở trung tâm Vạn Cổ thánh thành mà còn lưu lại lâu như vậy, giống như truyền thừa, đủ để thấy được sự cường đại, cứng rắn của nó.
Những tòa tháp này trải qua vô số năm tháng mà không tổn hại, trừ có lực lượng phòng hộ bên ngoài ra, chất liệu của bản thân nó cũng không tầm thường, mới có thể không tổn hại trong vô số năm tháng.
Bất quá chất liệu của tòa tháp này cũng không phải là chỗ khiến cho Sở Mộ hứng thú nhất.
Hắn nhảy dựng lên, thân thể như diều gặp gió, tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ đã đạt tới độ cao chừng hai mươi lăm thước, đáp xuống ban công của tòa tháp, đẩy cánh cửa đang đóng chặt ra.
Cửa vừa mới mở ra, bên trong có một cỗ nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm đập vào mặt. Giống như là một trận gió mát, khiến cho Sở Mộ cảm thấy rất là thoải mái, dễ chịu.
Nguyên khí thiên địa này vô cùng tinh khiết, không có ẩn chứa chút khí tức huyết sát nào. Cũng không có ẩn chứa chút tạp chất nào.
Sở Mộ ở trong Thiên Hoang thiên lỗi cũng cảm thấy lỗ chân lông cao thấp toàn thân mình như mở rộng ra, thỏa thích hít thở.
Bỗng nhiên một cảm giác nguy cơ xuất hiện, xâm nhập tới, làm cho Sở Mộ biến sắc.
Ý niệm khẽ động, Thiên Hoang Thiên lỗi nhanh chóng di chuyển, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh tại chỗ, trông rất sống động.
Sau khi Sở Mộ hoàn toàn khống chế Thiên Hoang Thiên lỗi là có thể dùng thân thể Thiên Hoang Thiên lỗi thi triển ra thân pháp Kiếm Khí lưu ảnh.
Thiên Lỗi lưu ảnh trong nháy mắt bị ba đạo hắc quang xé rách, làm cho tán loạn, biến mất không thấy gì nữa.
Trong nháy mắt Sở Mộ bi kẻ địch vừa tới tập kích.
Là một quái vật toàn thân đen nhánh, cao hơn hai trượng. Nhìn qua giống như là người sói, chỉ có điều càng thêm dữ tợn, một thân khí huyết vô cùng mạnh mẽ, tà khí tung hoành, hung lệ vạn phần.
Trên người không phải là da lông, mà là lân phiến màu đen. Từng khối lân phiến phản ra quang mang đen bóng, dường như có lực phòng hộ kinh người.
Quái vật người sói này có hai mắt đỏ thẫm, bắn ra quang mang đỏ tươi, phun ra chừng hơn ba thốn. Người không đủ gan, chỉ cần đối mặt với đói phương nhất định tâm thần sẽ run rẩy, nguyên thần run rẩy.
Không nói tới đối mặt, chỉ cần bằng vào tà khí vô cùng hung lệ trên người đối phương cũng đủ để khiến cho rất nhiều người cảm thấy sợ hãi. Một thân thực lực không phát huy được bảy thành.
Ý chí Sở Mộ kiên định, có Vĩnh Hằng kiếm ý tọa trấn, hắn sẽ không bị ảnh hưởng một cách đơn giản. Nhưng mà hắn vẫn cảm thấy hết sức kinh ngạc, hắn không biết quái vật này là vật gì.
bất kể là quái vật gì, hiển nhiên không có ý tốt với hắn. Sát cơ mãnh liệt lan tràn khiến cho Sở Mộ biết rõ, đây là địch nhân. Hơn nữa một thân tà khí hung lệ như vậy càng làm cho Sở Mộ biết rõ, đây là một địch nhân rất là cường đại, có được lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong.
Luận cấp độ lực lượng tương đương với Thiên lỗi hắn không chế, bất quá quái vật này Sở Mộ cũng lần đầu tiên nhìn thấy. Lục lọi trong trí nhớ cũng không tìm thấy thứ liên quan, đây là một loại quái vật không biết tên.
Thứ không biết thường thường đồng nghĩ với không tốt.
Quái vật kia rốt cuộc xuất hiện như thế nào Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà hắn phải cẩn thận đối phó.
Một kích không trúng, quái vật này cũng không có dừng lại mà hóa thành một đạo hắc quang, giơ cái móng vuốt vô cùng sắc bén lên, lại lần nữa chụp vào Sở Mộ.
Móng vuốt kia vô cùng sắc bén, cho dù ở cách nhau khá xa nhưng Sở Mộ cũng có thể thông qua Thiên Lỗi cảm nhận được loại phong mang này. Chỉ cảm nhận cũng khiến cho máu tươi trong cơ thể người ta như cứng lại, không thể động đậy. Hắn không biết dựa vào lực phòng ngự của Thiên lỗi có thể ngăn cản được công kích từ hai móng vuốt của đối phương hay không.
Nhưng mà Sở Mộ sẽ không đi thử. Vạn nhất thực sự không có cách nào ngăn cản được, như vậy Thiên Lỗi sẽ bị thương.
Móng vuốt sắc bén đánh úp tới, tốc độ cực nahnh. Thị lực của Sở Mộ được Thiên Lỗi tăng phúc, cũng đạt tới Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, nếu không cũng khó mà nắm bắt được.
Song kiếm xuất kích.
Chất liệu của song kiếm rất tốt, so với bản thân Thiên Lỗi còn càng thêm cứng rắn, cửng cỏi hơn. Có lẽ không e ngại móng vuốt sắc bén của đối phương.
Kiếm Đạo Độc Thần
Toái Tinh kiếm thức.
Toái Tinh kiếm thức.
Trong nháy mắt trước sau Sở Mộ đâm ra từng kiếm mỗi. Từng điểm tinh mang ngưng tụ ở mũi kiếm. Lực lượng đáng sợ áp súc với cường độ cao. Đâm trúng vòng phòng hộ bên ngoài. Một điểm tinh mang ngưng tụ không tiêu tán, dần dần lan tràn ra.
Một điểm tinh mang không ngừng xoay tròn, muốn đi sâu vào bên trong. Lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong không phát ra, chờ đợi thời cơ tốt nhất.
Lực lượng phòng hộ vô hình bị tinh mang trùng kích, lõm vào bên trong. Giống như chỉ cần một đâm nữa sẽ bị đâm rách, rồi lại mạnh mẽ ngạnh kháng được.
Nắm bắt lấy cơ hội này, dưới mấy mù tràn ngập, một đám kiếm quang ngưng tụ vô cùng, vô thanh vô tức đâm ra. Một kiếm xuyên qua ngàn vạn mây mù, xuyên qua hư không, đâm vào trên tinh mang. Dưới lực lượng thôi động, trực tiếp làm cho uy năng của tinh mang bộc phát, xé rách lực lượng phòng hộ vô hình chung quanh. Uy lực của Xuyên Vân kiếm thức bộc phát.
Tiếng xuy xuy rất nhỏ vang lên, một kiếm xuyên thủng lực lượng phòng hộ vô hình, tay cầm kiếm phát lực. Kiếm cắt về phía bên cạnh, trực tiếp xé rách vòng phòng hộ vô hình tạo thành một vết rách.
Sở Mộ hóa thành một đạo quang mang, theo vết rách chui vào, tiến vào trong tòa tháp.
Trong tháp lâu có thể chia thành ba tầng. Từ thấp tới cao. Loại thấp nhất ước chừng cao ba mươi thước. Loại trung bình cao chừng bốn mươi thước. Loại cao nhất thì cao tới năm mươi thước.
Tòa tháp mà Sở Mộ tiến vào chỉ cao có ba mươi thước, là loại thấp nhất trong các tháp lâu.
Toàn bộ tòa tháp này đều do đá tảng màu vàng xây thành, nhìn qua vô cùng cứng rắn. Sở Mộ thử chém một kiếm ra, mũi kiếm cắt qua đá. Lúc cắt qua có thanh âm chói tai vang lên, vô số tia lửa chói mắt bắn ra.
- Rất cứng rắn.
Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Hơi suy nghĩ một chút, hắn cũng không có kinh ngạc như vậy nữa. Vạn Cổ thánh thành là nơi còn sót lại từ thời kỳ thượng cổ. Nhìn qua đã biết rõ không biết đã trải qua bao nhiêu lần đại chiến. Dưới đại chiến mà không tổn hại một chút nào, hơn nữa lại còn ở trung tâm Vạn Cổ thánh thành mà còn lưu lại lâu như vậy, giống như truyền thừa, đủ để thấy được sự cường đại, cứng rắn của nó.
Những tòa tháp này trải qua vô số năm tháng mà không tổn hại, trừ có lực lượng phòng hộ bên ngoài ra, chất liệu của bản thân nó cũng không tầm thường, mới có thể không tổn hại trong vô số năm tháng.
Bất quá chất liệu của tòa tháp này cũng không phải là chỗ khiến cho Sở Mộ hứng thú nhất.
Hắn nhảy dựng lên, thân thể như diều gặp gió, tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ đã đạt tới độ cao chừng hai mươi lăm thước, đáp xuống ban công của tòa tháp, đẩy cánh cửa đang đóng chặt ra.
Cửa vừa mới mở ra, bên trong có một cỗ nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm đập vào mặt. Giống như là một trận gió mát, khiến cho Sở Mộ cảm thấy rất là thoải mái, dễ chịu.
Nguyên khí thiên địa này vô cùng tinh khiết, không có ẩn chứa chút khí tức huyết sát nào. Cũng không có ẩn chứa chút tạp chất nào.
Sở Mộ ở trong Thiên Hoang thiên lỗi cũng cảm thấy lỗ chân lông cao thấp toàn thân mình như mở rộng ra, thỏa thích hít thở.
Bỗng nhiên một cảm giác nguy cơ xuất hiện, xâm nhập tới, làm cho Sở Mộ biến sắc.
Ý niệm khẽ động, Thiên Hoang Thiên lỗi nhanh chóng di chuyển, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh tại chỗ, trông rất sống động.
Sau khi Sở Mộ hoàn toàn khống chế Thiên Hoang Thiên lỗi là có thể dùng thân thể Thiên Hoang Thiên lỗi thi triển ra thân pháp Kiếm Khí lưu ảnh.
Thiên Lỗi lưu ảnh trong nháy mắt bị ba đạo hắc quang xé rách, làm cho tán loạn, biến mất không thấy gì nữa.
Trong nháy mắt Sở Mộ bi kẻ địch vừa tới tập kích.
Là một quái vật toàn thân đen nhánh, cao hơn hai trượng. Nhìn qua giống như là người sói, chỉ có điều càng thêm dữ tợn, một thân khí huyết vô cùng mạnh mẽ, tà khí tung hoành, hung lệ vạn phần.
Trên người không phải là da lông, mà là lân phiến màu đen. Từng khối lân phiến phản ra quang mang đen bóng, dường như có lực phòng hộ kinh người.
Quái vật người sói này có hai mắt đỏ thẫm, bắn ra quang mang đỏ tươi, phun ra chừng hơn ba thốn. Người không đủ gan, chỉ cần đối mặt với đói phương nhất định tâm thần sẽ run rẩy, nguyên thần run rẩy.
Không nói tới đối mặt, chỉ cần bằng vào tà khí vô cùng hung lệ trên người đối phương cũng đủ để khiến cho rất nhiều người cảm thấy sợ hãi. Một thân thực lực không phát huy được bảy thành.
Ý chí Sở Mộ kiên định, có Vĩnh Hằng kiếm ý tọa trấn, hắn sẽ không bị ảnh hưởng một cách đơn giản. Nhưng mà hắn vẫn cảm thấy hết sức kinh ngạc, hắn không biết quái vật này là vật gì.
bất kể là quái vật gì, hiển nhiên không có ý tốt với hắn. Sát cơ mãnh liệt lan tràn khiến cho Sở Mộ biết rõ, đây là địch nhân. Hơn nữa một thân tà khí hung lệ như vậy càng làm cho Sở Mộ biết rõ, đây là một địch nhân rất là cường đại, có được lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong.
Luận cấp độ lực lượng tương đương với Thiên lỗi hắn không chế, bất quá quái vật này Sở Mộ cũng lần đầu tiên nhìn thấy. Lục lọi trong trí nhớ cũng không tìm thấy thứ liên quan, đây là một loại quái vật không biết tên.
Thứ không biết thường thường đồng nghĩ với không tốt.
Quái vật kia rốt cuộc xuất hiện như thế nào Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà hắn phải cẩn thận đối phó.
Một kích không trúng, quái vật này cũng không có dừng lại mà hóa thành một đạo hắc quang, giơ cái móng vuốt vô cùng sắc bén lên, lại lần nữa chụp vào Sở Mộ.
Móng vuốt kia vô cùng sắc bén, cho dù ở cách nhau khá xa nhưng Sở Mộ cũng có thể thông qua Thiên Lỗi cảm nhận được loại phong mang này. Chỉ cảm nhận cũng khiến cho máu tươi trong cơ thể người ta như cứng lại, không thể động đậy. Hắn không biết dựa vào lực phòng ngự của Thiên lỗi có thể ngăn cản được công kích từ hai móng vuốt của đối phương hay không.
Nhưng mà Sở Mộ sẽ không đi thử. Vạn nhất thực sự không có cách nào ngăn cản được, như vậy Thiên Lỗi sẽ bị thương.
Móng vuốt sắc bén đánh úp tới, tốc độ cực nahnh. Thị lực của Sở Mộ được Thiên Lỗi tăng phúc, cũng đạt tới Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, nếu không cũng khó mà nắm bắt được.
Song kiếm xuất kích.
Chất liệu của song kiếm rất tốt, so với bản thân Thiên Lỗi còn càng thêm cứng rắn, cửng cỏi hơn. Có lẽ không e ngại móng vuốt sắc bén của đối phương.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2500: Trung tâm (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.