Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2408: Cơ duyên (Thượng)
Sở Mộ hít sâu một hơi. Cảnh giác thì cảnh giác, nhưng hắn sẽ không cảm thấy sợ.
Tay trái cầm Thiên Trảm Kiếm, Sở Mộ bước chân ra, bắt đầu đi tới phía trước.
Này hơn mười cổ thây khô nhẫn không gian không thấy, không biết là bị sát linh cho mang đi vẫn bị người khác cho lấy đi.
Lướt qua hơn mười thây khô, lực thần niệm của Sở Mộ tràn ngập ra ngoài. Bởi vì trong Vạn Cổ Thánh Thành trước sau có một loại uy áp vô hình, dẫn đến những người tiến vào, bất luận là Niết Bàn Cảnh hay Vạn Cổ Cảnh, đều không có cách nào ngự không phi hành, chỉ có thể dựa vào hai chân chạy đi. Ngay cả lực thần niệm cũng bị áp chế.
Lực thần niệm của Sở Mộ khổng lồ như vậy, không ngờ chỉ có thể phóng ra đến hơn mười thước. Vượt quá mười thước, trở nên vô cùng khó khăn. Sự tiêu hao trong đó khiến cho Sở Mộ kinh ngạc. Hắn không có cách nào chống đỡ được lâu.
Thần niệm bị áp chế quá lợi hại. Sở Mộ dứt khoát thu hồi thần niệm, tăng lục cảm lên tới cực hạn.
Lục cảm của hắn vô cùng nhạy cảm, ngoài trời sinh ra, cũng còn bởi vì tu luyện kiếm thuật ngũ cảnh. Cho nên vào lúc này, phạm vi lục cảm có khả năng cảm ứng được, tốt hơn so với lực thần niệm, cũng thực dụng hơn.
Tốc độ bước chân càng lúc càng nhanh. Dần dần, thành chạy. Hai chân xuất hiện từng tàn ảnh.
Đối với Vạn Cổ Thánh Thành, Sở Mộ không hiểu rõ nhiều lắm, thậm chí là rất ít. Hắn cũng không biết được rõ ràng ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, nơi nào có cơ duyên. Có lẽ là dựa vào vận khí, có lẽ là tự mình cố gắng đi tìm, có lẽ là cần tới cả hai.
Nhưng bất kể nói thế nào, đợi ở một chỗ không tiến lên, cơ duyên sẽ không tự mình tìm tới.
Tất cả mọi người tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, hơn một nghìn vạn người các tộc tiến vào đây, lại giống như đá chìm đáy biển. Sở Mộ đã đi được một khắc đồng hồ. Lấy tốc độ của hắn, phải đi tới hơn mười dặm xa. Ngoại trừ ngay lúc đầu gặp phải hơn mười thây khô ra, hắn lại không nhìn thấy người nào khác, cũng không có gặp phải Sát Linh gì đó, càng đừng nói cơ duyên gì.
Cơ duyên ở khắp mọi nơi trên mặt đất, chung quy chỉ là một loại cách nói mà thôi.
Càng tiến sâu vào trong Vạn Cổ Thánh Thành, cảm nhận được loại khí tức thương tang này càng thêm nồng đậm hơn. Loại vết tích năm tháng, càng thêm rõ ràng.
Không chỗ nào không nhìn thấy cung điện đổ nát, lầu các, tường đổ nát, cột lớn đổ nát.
Nhìn về phía trước, mênh mông vô bờ. Huyết sắc mỏng manh tràn ngập ở trên khoảng không, giống như ảo ảnh.
Dưới cường độ lục cảm cực cao, tất cả bốn phía xung quanh đều bị Sở Mộ cảm giác được vô cùng rõ ràng.
Bỗng nhiên, Sở Mộ dừng bước lại. Thần sắc hắn lạnh lùng nghiêm túc. Cảm giác nhạy bén cho hắn biết, mình bị theo dõi, biến thành mục tiêu.
…
Dưới kiếm, một tia huyết sắc cuối cùng tiêu tan.
Sở Mộ đưa tay chộp một cái. Một khối kết tinh đỏ như máu rơi vào trong tay. Toàn thân nó tản ra khí tức băng hàn âm u lạnh lẽo, tiến vào bàn tay, theo cánh tay, trong chớp mắt tràn ngập toàn thân hắn. Máu có một loại cảm giác muốn đông cứng lại. Khí tức này tiếp tục lao phía thế giới tinh thần. Trước mắt, dường như hiện lên núi thây biển máu.
Kiếm ý vĩnh hằng run lên, trấn áp Vạn Cổ, vạn tà bất xâm, núi thây biển máu vừa xuất hiện trở nên ngưng thực, bị một đạo kiếm quang chém cắt, phá thành mảnh nhỏ, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Ảo giác thật là lợi hại...
Giọng điệu Sở Mộ mang theo vài phần kinh ngạc, nhìn về phía kết tinh đỏ như máu trong tay. Nó vẫn lạnh như băng. Vừa rồi, chính là thứ đồ trong tay này, làm mình thiếu chút nữa rơi vào ảo giác núi thây biển máu.
Một khối kết tinh đỏ như máu này, lớn bằng trứng chim bồ câu. Đó là tinh hoa của một con Sát Linh vừa bị Sở Mộ giết chết.
Con Sát Linh này, hình dáng bên ngoài giống như chỉ có nửa người trên của Nhân tộc, toàn thân do sát khí đỏ như máu ngưng tụ thành, có chút dáng dấp hư ảo, vô cùng hung tàn. Nó từ dưới nền đất chui ra ngoài chủ động công kích Sở Mộ. Kết quả chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.
Kiếm ý vĩnh hằng, vạn tà bất xâm. Ảnh hưởng sát khí của Sát Linh đối với Sở Mộ, giảm bớt đi rất nhiều. Con sát linh này chỉ là cấp Tiểu Sát Linh, căn bản là không ngăn cản được một kiếm của Sở Mộ. Nếu không phải Sở Mộ muốn làm quen và nghiên cứu, né tránh, cuối cùng nghiên cứu xong, mới một kiếm tuyệt sát, có được thứ này tới trong tay.
Đây là một khối kết tinh Sát Linh, cũng tương đương với một khối kết tinh sát khí nghìn năm.
Nếu là trước kia, Sở Mộ tuyệt đối sẽ rất kích động. Bởi vì kết tinh sát khí nghìn năm, có thể dùng tới nuôi Bất Diệt Kiếm, nâng cao Bất Diệt Kiếm. Chỉ có điều Bất Diệt Kiếm bây giờ đã tăng lên tới cấp bậc Thông Thiên Thánh Kiếm. Lên nữa, chính là linh kiếm. Cần năng lượng khí tức tiêu cực nhiều hơn.
Chỉ có điều, thật ra kết tinh sát khí nghìn năm có thể dùng để rèn luyện tâm thần, rèn luyện ý chí. Nhưng bây giờ không phải là thời cơ thích hợp. Cứ tạm thời thu lại đã.
Ngoại trừ Sở Mộ ra, những người tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, có người chết ở dưới công kích của Sát Linh, bị hút đi một thân sức sống. Có người lại thành công giết chết Sát Linh, thu được kết tinh Sát Linh. Đây có thể xem như là một loại thu hoạch khi bước vào trong Vạn Cổ Thánh Thành.
Vạn Cổ Thánh Thành rốt cuộc lớn tới mức nào, Sở Mộ không biết. Hắn chỉ biết rõ ràng, thời gian mình tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành đã hơn nửa ngày, một mực đi tới, nhưng dường như vẫn ở trong một thế giới này.
Trong tên gọi có một chữ thành, chắc là một tòa thành. Chỉ có điều, ngoại trừ tường thành ra, cung điện kiến trúc, lầu các, cây cột cực lớn a, còn có thể thấy hình dáng những cây cối quái dị. Thân của những cây này đều biến thành màu máu nhạt, giống như yêu ma giương nanh múa vuốt. Có một vài Sát Linh ẩn thân ở bên trong thân cây.
Sở Mộ tiến vàobên trong một gian lầu các bị sụp đổ một nửa. Bên trong lầu các đầy bụi bặm. Hai mắt Sở Mộ lấp lánh tinh quang, từ từ đảo qua. Lực thần niệm cũng tràn ngập ra.
Tuy rằng ở chỗ này, lực thần niệm bị áp chế cực lớn, nhận biết đối với nguy hiểm không tốt bằng kiếm thuật ngũ cảnh. Chỉ có điều, lực thần niệm chung quy có chỗ am hiểu riêng. Giống như bây giờ, khi tìm đồ, lực thần niệm sẽ vượt qua kiếm thuật ngũ cảnh.
Sở Mộ thuận lợi chém ra. Vài đạo kiếm quang phá không, lấy phương thức lực xảo, đánh bay mấy chỗ bụi bặm, nhưng không làm tổn thương tới thứ bị bụi bặm che giấu phía dưới.
Sau khi bụi bặm bay đi, lộ ra mấy bình ngọc.
Kiếm Đạo Độc Thần
Tay trái cầm Thiên Trảm Kiếm, Sở Mộ bước chân ra, bắt đầu đi tới phía trước.
Này hơn mười cổ thây khô nhẫn không gian không thấy, không biết là bị sát linh cho mang đi vẫn bị người khác cho lấy đi.
Lướt qua hơn mười thây khô, lực thần niệm của Sở Mộ tràn ngập ra ngoài. Bởi vì trong Vạn Cổ Thánh Thành trước sau có một loại uy áp vô hình, dẫn đến những người tiến vào, bất luận là Niết Bàn Cảnh hay Vạn Cổ Cảnh, đều không có cách nào ngự không phi hành, chỉ có thể dựa vào hai chân chạy đi. Ngay cả lực thần niệm cũng bị áp chế.
Lực thần niệm của Sở Mộ khổng lồ như vậy, không ngờ chỉ có thể phóng ra đến hơn mười thước. Vượt quá mười thước, trở nên vô cùng khó khăn. Sự tiêu hao trong đó khiến cho Sở Mộ kinh ngạc. Hắn không có cách nào chống đỡ được lâu.
Thần niệm bị áp chế quá lợi hại. Sở Mộ dứt khoát thu hồi thần niệm, tăng lục cảm lên tới cực hạn.
Lục cảm của hắn vô cùng nhạy cảm, ngoài trời sinh ra, cũng còn bởi vì tu luyện kiếm thuật ngũ cảnh. Cho nên vào lúc này, phạm vi lục cảm có khả năng cảm ứng được, tốt hơn so với lực thần niệm, cũng thực dụng hơn.
Tốc độ bước chân càng lúc càng nhanh. Dần dần, thành chạy. Hai chân xuất hiện từng tàn ảnh.
Đối với Vạn Cổ Thánh Thành, Sở Mộ không hiểu rõ nhiều lắm, thậm chí là rất ít. Hắn cũng không biết được rõ ràng ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, nơi nào có cơ duyên. Có lẽ là dựa vào vận khí, có lẽ là tự mình cố gắng đi tìm, có lẽ là cần tới cả hai.
Nhưng bất kể nói thế nào, đợi ở một chỗ không tiến lên, cơ duyên sẽ không tự mình tìm tới.
Tất cả mọi người tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, hơn một nghìn vạn người các tộc tiến vào đây, lại giống như đá chìm đáy biển. Sở Mộ đã đi được một khắc đồng hồ. Lấy tốc độ của hắn, phải đi tới hơn mười dặm xa. Ngoại trừ ngay lúc đầu gặp phải hơn mười thây khô ra, hắn lại không nhìn thấy người nào khác, cũng không có gặp phải Sát Linh gì đó, càng đừng nói cơ duyên gì.
Cơ duyên ở khắp mọi nơi trên mặt đất, chung quy chỉ là một loại cách nói mà thôi.
Càng tiến sâu vào trong Vạn Cổ Thánh Thành, cảm nhận được loại khí tức thương tang này càng thêm nồng đậm hơn. Loại vết tích năm tháng, càng thêm rõ ràng.
Không chỗ nào không nhìn thấy cung điện đổ nát, lầu các, tường đổ nát, cột lớn đổ nát.
Nhìn về phía trước, mênh mông vô bờ. Huyết sắc mỏng manh tràn ngập ở trên khoảng không, giống như ảo ảnh.
Dưới cường độ lục cảm cực cao, tất cả bốn phía xung quanh đều bị Sở Mộ cảm giác được vô cùng rõ ràng.
Bỗng nhiên, Sở Mộ dừng bước lại. Thần sắc hắn lạnh lùng nghiêm túc. Cảm giác nhạy bén cho hắn biết, mình bị theo dõi, biến thành mục tiêu.
…
Dưới kiếm, một tia huyết sắc cuối cùng tiêu tan.
Sở Mộ đưa tay chộp một cái. Một khối kết tinh đỏ như máu rơi vào trong tay. Toàn thân nó tản ra khí tức băng hàn âm u lạnh lẽo, tiến vào bàn tay, theo cánh tay, trong chớp mắt tràn ngập toàn thân hắn. Máu có một loại cảm giác muốn đông cứng lại. Khí tức này tiếp tục lao phía thế giới tinh thần. Trước mắt, dường như hiện lên núi thây biển máu.
Kiếm ý vĩnh hằng run lên, trấn áp Vạn Cổ, vạn tà bất xâm, núi thây biển máu vừa xuất hiện trở nên ngưng thực, bị một đạo kiếm quang chém cắt, phá thành mảnh nhỏ, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Ảo giác thật là lợi hại...
Giọng điệu Sở Mộ mang theo vài phần kinh ngạc, nhìn về phía kết tinh đỏ như máu trong tay. Nó vẫn lạnh như băng. Vừa rồi, chính là thứ đồ trong tay này, làm mình thiếu chút nữa rơi vào ảo giác núi thây biển máu.
Một khối kết tinh đỏ như máu này, lớn bằng trứng chim bồ câu. Đó là tinh hoa của một con Sát Linh vừa bị Sở Mộ giết chết.
Con Sát Linh này, hình dáng bên ngoài giống như chỉ có nửa người trên của Nhân tộc, toàn thân do sát khí đỏ như máu ngưng tụ thành, có chút dáng dấp hư ảo, vô cùng hung tàn. Nó từ dưới nền đất chui ra ngoài chủ động công kích Sở Mộ. Kết quả chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.
Kiếm ý vĩnh hằng, vạn tà bất xâm. Ảnh hưởng sát khí của Sát Linh đối với Sở Mộ, giảm bớt đi rất nhiều. Con sát linh này chỉ là cấp Tiểu Sát Linh, căn bản là không ngăn cản được một kiếm của Sở Mộ. Nếu không phải Sở Mộ muốn làm quen và nghiên cứu, né tránh, cuối cùng nghiên cứu xong, mới một kiếm tuyệt sát, có được thứ này tới trong tay.
Đây là một khối kết tinh Sát Linh, cũng tương đương với một khối kết tinh sát khí nghìn năm.
Nếu là trước kia, Sở Mộ tuyệt đối sẽ rất kích động. Bởi vì kết tinh sát khí nghìn năm, có thể dùng tới nuôi Bất Diệt Kiếm, nâng cao Bất Diệt Kiếm. Chỉ có điều Bất Diệt Kiếm bây giờ đã tăng lên tới cấp bậc Thông Thiên Thánh Kiếm. Lên nữa, chính là linh kiếm. Cần năng lượng khí tức tiêu cực nhiều hơn.
Chỉ có điều, thật ra kết tinh sát khí nghìn năm có thể dùng để rèn luyện tâm thần, rèn luyện ý chí. Nhưng bây giờ không phải là thời cơ thích hợp. Cứ tạm thời thu lại đã.
Ngoại trừ Sở Mộ ra, những người tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, có người chết ở dưới công kích của Sát Linh, bị hút đi một thân sức sống. Có người lại thành công giết chết Sát Linh, thu được kết tinh Sát Linh. Đây có thể xem như là một loại thu hoạch khi bước vào trong Vạn Cổ Thánh Thành.
Vạn Cổ Thánh Thành rốt cuộc lớn tới mức nào, Sở Mộ không biết. Hắn chỉ biết rõ ràng, thời gian mình tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành đã hơn nửa ngày, một mực đi tới, nhưng dường như vẫn ở trong một thế giới này.
Trong tên gọi có một chữ thành, chắc là một tòa thành. Chỉ có điều, ngoại trừ tường thành ra, cung điện kiến trúc, lầu các, cây cột cực lớn a, còn có thể thấy hình dáng những cây cối quái dị. Thân của những cây này đều biến thành màu máu nhạt, giống như yêu ma giương nanh múa vuốt. Có một vài Sát Linh ẩn thân ở bên trong thân cây.
Sở Mộ tiến vàobên trong một gian lầu các bị sụp đổ một nửa. Bên trong lầu các đầy bụi bặm. Hai mắt Sở Mộ lấp lánh tinh quang, từ từ đảo qua. Lực thần niệm cũng tràn ngập ra.
Tuy rằng ở chỗ này, lực thần niệm bị áp chế cực lớn, nhận biết đối với nguy hiểm không tốt bằng kiếm thuật ngũ cảnh. Chỉ có điều, lực thần niệm chung quy có chỗ am hiểu riêng. Giống như bây giờ, khi tìm đồ, lực thần niệm sẽ vượt qua kiếm thuật ngũ cảnh.
Sở Mộ thuận lợi chém ra. Vài đạo kiếm quang phá không, lấy phương thức lực xảo, đánh bay mấy chỗ bụi bặm, nhưng không làm tổn thương tới thứ bị bụi bặm che giấu phía dưới.
Sau khi bụi bặm bay đi, lộ ra mấy bình ngọc.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2408: Cơ duyên (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.