Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2393: Kiếm Thần Hàng Lâm (Thượng)
Tứ trưởng lão nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như muốn nhìn thấy Sở Mộ, dò hỏi.
- Ta là Sở Mộ. Bạch Long Môn làm nhiều việc ác. Ngay hôm nay, ta tới diệt trừ Bạch Long Môn, trả lại cho Bạch Long Trấn một thiên địa trong lành.
Sở Mộ cao giọng nói, âm thanh vang lên, truyền ra khắp bốn phía xung quanh, truyền vào trong tai của mỗi người.
- Sở Mộ?
Đám đệ tử của Bạch Long Môn mỗi người nhìn nhau.
Không thể không nói, ở đây tin tức bế tắc.
Nhưng sắc mặt tứ trưởng lão chợt biến đổi. Hắn đã nghe nói qua về cái tên này. Bởi vì khoảng thời gian này, tin tức được truyền đi xôn xao.
- Ngươi là Sở Mộ ở tiểu thế giới Thiên Tài?
Tứ trưởng lão hỏi giống như xác nhận.
- A, hóa ra ngươi cũng biết ta.
Sở Mộ mỉm cười:
- Chỉ có điều. Hiện tại bớt nói những lời dư thừa. Ta tới đây, chính là muốn diệt trừ Bạch Long Môn.
Tiếng nói vừa dứt, Thiên Trảm Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang sắc bén, chém rách hư không. Trong lúc đó, một kiếm lặng lẽ không một tiếng động, đâm về phía tứ trưởng lão.
Kiếm này quá nhanh, lặng lẽ không phát ra một tiếng động nào, khiến người ta khó có thể đề phòng. Dù thế nào, tứ trưởng lão cũng không ngờ ra, Sở Mộ nói ra tay liền ra tay, hoàn toàn không cho hắn thời gian chuẩn bị.
Một tia kiếm quang lóe lên, trong thời gian ngắn đâm rách trời cao, lao xuống.
Tứ trưởng lão không kịp phản ứng. Chỉ có đồng tử trong hai mắt vẫn hiện ra ảnh ngược của một tia kiếm quang rất nhỏ.
Hắn há mồm ra, muốn nói điều gì đó. Nhưng lại không phát ra được bất kỳ âm thanh gì. Ý thức của hắn nhanh chóng rơi vào trong bóng tối, giống như rơi xuống vực sâu. Mi tâm của hắn có một vết thương rất nhỏ. Đó là vết thương do bị kiếm xuyên qua. Linh hồn của hắn đã kiếm ý vĩnh viễn bất diệt của Sở Mộ cắn nát.
Một kiếm, giết thánh!
Thi thể của tứ trưởng lão, đầu hướng xuống dưới, rơi xuống. Chiếc nhẫn không gian của hắn đã rơi vào trong tay của Sở Mộ.
- Tứ trưởng lão bị giết.
- Tứ trưởng lão chết rồi.
Chân long Nhị sư huynh chết, chỉ khiến cho đệ tử của Bạch Long Môn cảm thấy không thể tin tưởng được. Nhưng tứ trưởng lão chết, lại dẫn tới sự khủng hoảng, khủng hoảng cực lớn.
Mỗi người đệ tử của Bạch Long Môn giống như con ruồi không đầu chạy tán loạn, nhanh chóng thoát đi.
Người có thể một kiếm giết chết tứ trưởng lão, bọn họ căn bản cũng không có khả năng để đối kháng. Nếu muốn đối địch với hắn, chính là ngại mình chết không đủ nhanh.
- Bạch Long Môn có một môn chủ và tứ trưởng lão. Hiện tại một trưởng lão đã chết. Còn có ba trưởng lão và một môn chủ. Thế nào đến giờ còn không ra?
Sở Mộ chỉ một kiếm, trong nháy mắt giết chết tứ trưởng lão, không có bất kỳ kích động nào. Điều này đối với hắn mà nói, quá mức bình thường.
Kiếm vung lên. Một tia kiếm quang tràn ngập ở phía trên thân kiếm, lan ra không trung giống như một mặt trăng tàn dâng lên, chiếu sáng thiên địa một phương.
Kiếm chém xuống. Kiếm quang giống như mảnh trăng khuyết dài hơn mười thuớc lao xuống theo.
Một kiếm chém về phía Bạch Long Điện.
Kiếm quang dài hơn mười thuớc giống như mảnh trăng khuyết, muốn một kiếm bổ Bạch Long Điện ra. Trong chớp mắt, một quả cầu cực diễm cầu lớn hỏa từ bên trong Bạch Long Điện phóng lên cao, mang theo nhiệt độ cao đáng sợ cùng lực lượng cường đại, va chạm với kiếm quang mảnh trăng khuyết kia.
Trên bầu trời Bạch Long Điện, Sở Mộ rơi vào trong vòng vây.
Có ba người bao vây xung quanh Sở Mộ. Đó là ba gã lão già. Chính là đại trưởng lão nhị trưởng lão và tam trưởng lão của Bạch Long Môn.
Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đều là cường giả Thánh cấp nhị tinh. Tam trưởng lão và tứ trưởng lão lại là cường giả Thánh cấp nhất tinh. Chỉ có điều tứ trưởng lão đã bị Sở Mộ giết chết.
Lúc này, vẻ mặt của ba trưởng lão thâm trầm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hai tròng mắt lóe ra sát ý sắc bén.
Phía dưới, Bạch Long Điện vốn cao lớn khí thế, lúc này đã sụp xuống một góc, trở nên đổ nát. Mặt đất ở bốn phía xung quanh đã xuất hiện nhiều vết nứt cùng sụp xuống. Phía xa có trên trăm thi thể nằm ngổn ngang.
Tạo thành một cảnh tượng thất bại thảm hại trước mắt này, chính là kết quả do kiếm quang mảnh trăng khuyết dài hơn mười thước của Sở Mộ vừa rồi va chạm cùng quả cầu lửa khổng lồ của nhị trưởng lão.
Dưới va chạm và bất chợt nổ tung, uy lực mạnh mẽ kinh người, cả Bạch Long Điện tráng lệ đã bị hủy hoại một góc. Mặt đất bị phá nát, năng lượng bắn nhanh ra mang theo góc tường, bắn trúng những đệ tử Bạch Long Môn ở phía xa. Bọn họ căn bản không có cách nào chống lại, thân thể trực tiếp bị phá hủy, chết.
Đây không phải là tổn thất nhỏ. Cho dù cuối cùng giết chết được người trước mắt này, thanh uy của Bạch Long Môn cũng bị hao tổn.
- Không cần biết ngươi có thân phận lai lịch ra sao. Ngày hôm nay, ngươi đều phải chết.
Vẻ mặt Nhị trưởng lão thâm trầm, cắn răng nghiến lợi nói với Sở Mộ. Hắn muốn quy kết tất cả tổn thất đến trên đầu Sở Mộ.
- Người chết không phải là ta, mà là các người.
Sở Mộ thản nhiên nói. Cánh tay thoáng động, giống như huyễn ảnh. Thiên Trảm Kiếm giống như kéo dài ra, đâm về phía nhị trưởng lão.
Một kiếm trong nháy mắt giết chết tứ trưởng lão, không thể không khiến cho người ta kiêng kỵ.
Thần sắc Nhị trưởng lão biến đổi, vội vàng lui về phía sau. Hai tay hắn nhanh chóng vung lên, ngưng kết ra ấn pháp hỏa thuật.
Không ngờ, Sở Mộ bổ ra một kiếm, lại giống như hoa trong gương, trăng trong nước. Hắn lắc người một cái, đâm về phía tam trưởng lão.
Biến hóa quá nhanh, tam trưởng lão không kịp đề phòng. Một kiếm này lại có kiếm thức không một tiếng động, khiến người ta khó có thể cảm thấy được.
- Lão tam.
Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão sợ hãi, khóe mắt như muốn nứt ra.
Nhưng bọn họ la lên, cũng không cứu lại được tính mạng của tam trưởng lão. Hắn chỉ là Thánh cấp nhất tinh, còn chưa phải là thiên tài gì. Ở trước mặt Sở Mộ. Hắn căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Một kiếm quyết đoán đoạt mạng.
Chỉ còn lại có đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão.
Hỏa thuật được thi triển ra. Khắp bầu trời, hỏa diễm ngưng tụ thành từng hỏa cầu, lớn bằng nắm tay. Trong màu đỏ mang theo vài tia màu trắng, tản ra nhiệt độ cao khủng khiếp. Mỗi một quả cầu lửa đều có uy lực đáng sợ vô cùng.
Trong tiếng rít gào. Mấy trăm quả cầu lửa đều đánh về phía Sở Mộ. Đại trưởng lão bay nhanh về phía sau, kéo dài đủ khoảng cách. Toàn thân hiện ra vô số sấm sét, nhảy lên, xuyên qua. Hai tay hắn nhanh chóng vung lên, ngưng kết ấn pháp. Ở trên khoảng không, một đám mây màu đen ngưng tụ ra thành một đám mây đen, nhanh chóng mở rộng.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Ta là Sở Mộ. Bạch Long Môn làm nhiều việc ác. Ngay hôm nay, ta tới diệt trừ Bạch Long Môn, trả lại cho Bạch Long Trấn một thiên địa trong lành.
Sở Mộ cao giọng nói, âm thanh vang lên, truyền ra khắp bốn phía xung quanh, truyền vào trong tai của mỗi người.
- Sở Mộ?
Đám đệ tử của Bạch Long Môn mỗi người nhìn nhau.
Không thể không nói, ở đây tin tức bế tắc.
Nhưng sắc mặt tứ trưởng lão chợt biến đổi. Hắn đã nghe nói qua về cái tên này. Bởi vì khoảng thời gian này, tin tức được truyền đi xôn xao.
- Ngươi là Sở Mộ ở tiểu thế giới Thiên Tài?
Tứ trưởng lão hỏi giống như xác nhận.
- A, hóa ra ngươi cũng biết ta.
Sở Mộ mỉm cười:
- Chỉ có điều. Hiện tại bớt nói những lời dư thừa. Ta tới đây, chính là muốn diệt trừ Bạch Long Môn.
Tiếng nói vừa dứt, Thiên Trảm Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang sắc bén, chém rách hư không. Trong lúc đó, một kiếm lặng lẽ không một tiếng động, đâm về phía tứ trưởng lão.
Kiếm này quá nhanh, lặng lẽ không phát ra một tiếng động nào, khiến người ta khó có thể đề phòng. Dù thế nào, tứ trưởng lão cũng không ngờ ra, Sở Mộ nói ra tay liền ra tay, hoàn toàn không cho hắn thời gian chuẩn bị.
Một tia kiếm quang lóe lên, trong thời gian ngắn đâm rách trời cao, lao xuống.
Tứ trưởng lão không kịp phản ứng. Chỉ có đồng tử trong hai mắt vẫn hiện ra ảnh ngược của một tia kiếm quang rất nhỏ.
Hắn há mồm ra, muốn nói điều gì đó. Nhưng lại không phát ra được bất kỳ âm thanh gì. Ý thức của hắn nhanh chóng rơi vào trong bóng tối, giống như rơi xuống vực sâu. Mi tâm của hắn có một vết thương rất nhỏ. Đó là vết thương do bị kiếm xuyên qua. Linh hồn của hắn đã kiếm ý vĩnh viễn bất diệt của Sở Mộ cắn nát.
Một kiếm, giết thánh!
Thi thể của tứ trưởng lão, đầu hướng xuống dưới, rơi xuống. Chiếc nhẫn không gian của hắn đã rơi vào trong tay của Sở Mộ.
- Tứ trưởng lão bị giết.
- Tứ trưởng lão chết rồi.
Chân long Nhị sư huynh chết, chỉ khiến cho đệ tử của Bạch Long Môn cảm thấy không thể tin tưởng được. Nhưng tứ trưởng lão chết, lại dẫn tới sự khủng hoảng, khủng hoảng cực lớn.
Mỗi người đệ tử của Bạch Long Môn giống như con ruồi không đầu chạy tán loạn, nhanh chóng thoát đi.
Người có thể một kiếm giết chết tứ trưởng lão, bọn họ căn bản cũng không có khả năng để đối kháng. Nếu muốn đối địch với hắn, chính là ngại mình chết không đủ nhanh.
- Bạch Long Môn có một môn chủ và tứ trưởng lão. Hiện tại một trưởng lão đã chết. Còn có ba trưởng lão và một môn chủ. Thế nào đến giờ còn không ra?
Sở Mộ chỉ một kiếm, trong nháy mắt giết chết tứ trưởng lão, không có bất kỳ kích động nào. Điều này đối với hắn mà nói, quá mức bình thường.
Kiếm vung lên. Một tia kiếm quang tràn ngập ở phía trên thân kiếm, lan ra không trung giống như một mặt trăng tàn dâng lên, chiếu sáng thiên địa một phương.
Kiếm chém xuống. Kiếm quang giống như mảnh trăng khuyết dài hơn mười thuớc lao xuống theo.
Một kiếm chém về phía Bạch Long Điện.
Kiếm quang dài hơn mười thuớc giống như mảnh trăng khuyết, muốn một kiếm bổ Bạch Long Điện ra. Trong chớp mắt, một quả cầu cực diễm cầu lớn hỏa từ bên trong Bạch Long Điện phóng lên cao, mang theo nhiệt độ cao đáng sợ cùng lực lượng cường đại, va chạm với kiếm quang mảnh trăng khuyết kia.
Trên bầu trời Bạch Long Điện, Sở Mộ rơi vào trong vòng vây.
Có ba người bao vây xung quanh Sở Mộ. Đó là ba gã lão già. Chính là đại trưởng lão nhị trưởng lão và tam trưởng lão của Bạch Long Môn.
Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đều là cường giả Thánh cấp nhị tinh. Tam trưởng lão và tứ trưởng lão lại là cường giả Thánh cấp nhất tinh. Chỉ có điều tứ trưởng lão đã bị Sở Mộ giết chết.
Lúc này, vẻ mặt của ba trưởng lão thâm trầm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hai tròng mắt lóe ra sát ý sắc bén.
Phía dưới, Bạch Long Điện vốn cao lớn khí thế, lúc này đã sụp xuống một góc, trở nên đổ nát. Mặt đất ở bốn phía xung quanh đã xuất hiện nhiều vết nứt cùng sụp xuống. Phía xa có trên trăm thi thể nằm ngổn ngang.
Tạo thành một cảnh tượng thất bại thảm hại trước mắt này, chính là kết quả do kiếm quang mảnh trăng khuyết dài hơn mười thước của Sở Mộ vừa rồi va chạm cùng quả cầu lửa khổng lồ của nhị trưởng lão.
Dưới va chạm và bất chợt nổ tung, uy lực mạnh mẽ kinh người, cả Bạch Long Điện tráng lệ đã bị hủy hoại một góc. Mặt đất bị phá nát, năng lượng bắn nhanh ra mang theo góc tường, bắn trúng những đệ tử Bạch Long Môn ở phía xa. Bọn họ căn bản không có cách nào chống lại, thân thể trực tiếp bị phá hủy, chết.
Đây không phải là tổn thất nhỏ. Cho dù cuối cùng giết chết được người trước mắt này, thanh uy của Bạch Long Môn cũng bị hao tổn.
- Không cần biết ngươi có thân phận lai lịch ra sao. Ngày hôm nay, ngươi đều phải chết.
Vẻ mặt Nhị trưởng lão thâm trầm, cắn răng nghiến lợi nói với Sở Mộ. Hắn muốn quy kết tất cả tổn thất đến trên đầu Sở Mộ.
- Người chết không phải là ta, mà là các người.
Sở Mộ thản nhiên nói. Cánh tay thoáng động, giống như huyễn ảnh. Thiên Trảm Kiếm giống như kéo dài ra, đâm về phía nhị trưởng lão.
Một kiếm trong nháy mắt giết chết tứ trưởng lão, không thể không khiến cho người ta kiêng kỵ.
Thần sắc Nhị trưởng lão biến đổi, vội vàng lui về phía sau. Hai tay hắn nhanh chóng vung lên, ngưng kết ra ấn pháp hỏa thuật.
Không ngờ, Sở Mộ bổ ra một kiếm, lại giống như hoa trong gương, trăng trong nước. Hắn lắc người một cái, đâm về phía tam trưởng lão.
Biến hóa quá nhanh, tam trưởng lão không kịp đề phòng. Một kiếm này lại có kiếm thức không một tiếng động, khiến người ta khó có thể cảm thấy được.
- Lão tam.
Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão sợ hãi, khóe mắt như muốn nứt ra.
Nhưng bọn họ la lên, cũng không cứu lại được tính mạng của tam trưởng lão. Hắn chỉ là Thánh cấp nhất tinh, còn chưa phải là thiên tài gì. Ở trước mặt Sở Mộ. Hắn căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Một kiếm quyết đoán đoạt mạng.
Chỉ còn lại có đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão.
Hỏa thuật được thi triển ra. Khắp bầu trời, hỏa diễm ngưng tụ thành từng hỏa cầu, lớn bằng nắm tay. Trong màu đỏ mang theo vài tia màu trắng, tản ra nhiệt độ cao khủng khiếp. Mỗi một quả cầu lửa đều có uy lực đáng sợ vô cùng.
Trong tiếng rít gào. Mấy trăm quả cầu lửa đều đánh về phía Sở Mộ. Đại trưởng lão bay nhanh về phía sau, kéo dài đủ khoảng cách. Toàn thân hiện ra vô số sấm sét, nhảy lên, xuyên qua. Hai tay hắn nhanh chóng vung lên, ngưng kết ấn pháp. Ở trên khoảng không, một đám mây màu đen ngưng tụ ra thành một đám mây đen, nhanh chóng mở rộng.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2393: Kiếm Thần Hàng Lâm (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.