Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2357: Yêu nghiệt hàng lâm (2)
- Không có việc gì, ta thử một chút, nhìn xem có thể leo lên mấy đoạn.
Sở Mộ nói, thân thể hơi động, hắn xuất hiện dưới Vạn Tuyệt Đỉnh, hai chân phát lực, thân thể hắn phóng lên cao như đạn pháo, trong tích tắc đã vọt lên trăm mét, áp lực càng lúc càng lớn, hắn bám vào vách núi.
- Sở huynh...
Cốc Thiểu Kiệt cảm thấy bất đắc dĩ.
- Chư vị huynh đệ nội môn, mau đến xem xem nhân vật mới của ngoại môn nhất mạch bò lên Vạn Tuyệt Phong, hắn tuyên bố muốn leo lên đỉnh núi, chúng ta nên tới đây xem kỳ tích.
Một người trong đám người lập tức hô lớn.
- Câm miệng!
Sắc mặt Cốc Thiểu Kiệt biến hóa, hắn tức giận gầm lên, đối phương dùng chiêu này rất độc ác, rõ ràng muốn làm thối thanh danh của Sở Mộ.
Đám người chung quanh cũng bị hấp dẫn.
- Ở nơi nào?
- Ai tuyên bố muốn bò lên đỉnh Vạn Tuyệt Phong?
- Chẳng lẽ là cường giả Thánh cấp?
- Không phải cường giả Thánh cấp, mà là gia hỏa tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ.
- Cái gì, chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ lại dám tuyên bố bò lên đỉnh Vạn Tuyệt Phong, chẳng lẽ hắn chính là thiên tài yêu nghiệt?
Nghe được lời này người chung quanh sôi trào.
- Thiên tài yêu nghiệt là thật sao?
- Ta thấy hơn phân nửa là thật, nghe nói thiên tài yêu nghiệt cũng có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ.
- Cốc Thiểu Kiệt, nhìn sắc mặt của ngươi như vậy, chẳng lẽ chúng ta nói đúng? Hắn chính thiên tài yêu nghiệt được xưng vạn cổ khó tìm sao?
- Cho dù là thiên tài yêu nghiệt thì như thế nào, chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ mà thôi, chẳng lẽ hắn cho rằng mình có thể so sánh với cường giả Thánh cấp hay sao?
- Thật không hổ danh thiên tài yêu nghiệt ah, vạn cổ khó tìm, ngay cả lòng tin cũng vượt qua chúng ta quá nhiều.
Sau khi đoán ra thân phận của Sở Mộ, những thiên tài nội môn nhất mạch không ngừng châm chọc khiêu khích, sắc mặt những thiên tài ngoại môn nhất mạch vô cùng khó coi, sắc mặt Cốc Thiểu Kiệt tái nhợt không còn chút máu.
- Đáng chết, bọn chúng muốn nhục nhã ngoại môn nhất mạch chúng ta.
Trong thiên tài ngoại môn nhất mạch có người oán trách Sở Mộ, cho rằng hắn không biết tự lượng sức mình.
Nội tâm Cốc Thiểu Kiệt thập phần hối hận, nếu không phải hắn chỉ nói đùa một câu, Sở Mộ cũng không lâm vào cảnh khó khăn như hiện tại.
- Tất cả là do ta nói, không liên quan tới Sở huynh đệ.
Cốc Thiểu Kiệt lớn tiếng nói:
- Cốc Thiểu Kiệt, có mấy lời có thể nói, có mấy lời không thể nói lung tung, không phải cái gì cũng được phép nói đâu, nếu việc này có người châm lên trên, ngươi phải gánh hậu quả đó.
Một thiên tài ngoại môn lạnh lùng nói với Cốc Thiểu Kiệt.
- Đúng vậy, đây là ngươi tự mình gây chuyện, chính mình đi giải quyết.
- Các vị, không thể nói như vậy, chúng ta cùng thuộc ngoại môn nhất mạch, nếu lại nội đấu chỉ làm đám nội môn nhất mạch chế giễu.
- Hiện tại chỉ có thể hi vọng tên thiên tài yêu nghiệt kia không chịu thua kém, tận khả năng bò lên cao, vượt qua sáu ngàn trượng..
Trong Niết Bàn Cảnh cực ít có người bò lên độ cao sáu ngàn trượng, bảy ngàn trượng ít càng thêm ít, tám ngàn trượng, tổng hợp ngoại môn và nội môn nhiều năm qua cũng không vượt qua một ngàn, chưa từng có ai trèo lên chín ngàn trượng.
Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ leo lên sáu ngàn trượng đã là khó khăn, bởi vì leo lên Vạn Tuyệt Phong không liên quan gì tới thiên phú.
Thời điểm bọn họ đang châm chọc khiêu khích, Sở Mộ cũng nhanh chóng leo lên cao hơn.
Không bao lâu, hắn đã vượt qua đoạn thứ nhất, chính là một ngàn trượng, hắn đang leo lên cao với tốc độ không giảm.
- Người kia là ai? Tốc độ thật nhanh.
- Tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ mà thôi, hiện tại leo lên nhanh như thế, dùng không bao lâu sẽ kiệt lực, đến lúc đó ngay cả động cũng không thể động.
Một ít người bị hắn vượt qua nghị luận với nhau.
Lúc này Sở Mộ lướt qua đoạn thứ hai tiến vào đoạn thứ ba, tốc độ vẫn không giảm xuống.
Hắn có thể cảm giác càng lên cao hơn áp lực càng lớn, dường như có ngọn núi vô hình áp xuống, nhưng áp lực trình độ này không thể ảnh hưởng tới hắn.
Đoạn thứ tư!
- Cái gì, hắn leo lên bốn ngàn trượng nhanh như thế, thật không thể tưởng tượng nổi.
Người nội môn nhất mạch khiếp sợ nhìn lên.
- Dựa theo xu thế này, leo lên sáu ngàn trượng không thành vấn đề.
Sắc mặt người ngoại môn nhất mạch càng lúc càng vui vẻ.
- Sở huynh, cố gắng lên.
Cốc Thiểu Kiệt nắm chặt nắm đấm, sắc mặt kích động, hắn cổ vũ trong lòng.
- Xem ra còn có thể lên rất cao.
Năm đoạn!
Tốc độ vẫn không giảm, nhanh chóng hướng lên, phóng thẳng về phía sáu đoạn.
Lúc này các thiên tài khác dừng leo, bọn họ ngẫng đầu nhìn lên, ánh mắt đầy khiếp sợ, dường như bóng người kia không bị áp lực ảnh hưởng.
- Nhanh, sắp đến sáu ngàn trượng.
- Sáu ngàn trượng... Sáu ngàn trượng... Rốt cục sáu ngàn trượng, tốc độ của hắn vẫn nhanh như trước.
Vạn Tuyệt Phong, rất nhiều bóng người như kiến bò lên cây.
Trong đó có một thân ảnh dùng tốc độ kinh người leo lên trên nhanh hơn.
Hơn sáu nghìn trượng, tới gần bảy ngàn trượng.
Bảy ngàn trượng chẳng có gì lạ, bởi vì không ít người đã leo lên.
Tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, bảy ngàn trượng, liên hệ cả hai với nhau mới cảm thấy đáng sợ.
Có lẽ thiên tài yêu nghiệt tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ tu vi thiên tài yêu nghiệt có thể chống lại Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, thậm chí còn có thể đánh bại, phàm là người từng leo lên Vạn Tuyệt Phong đều hiểu rõ, leo Vạn Tuyệt Phong không liên quan gì tới thiên phú, cũng không vì thiên phú của ngươi cao thì có thể leo cao.
- Bảy đoạn!
- Bảy ngàn trượng.
- Không hổ là thiên tài yêu nghiệt, dùng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ lại leo lên dộ cao bảy ngàn trượng.
Một thiên tài ngoại môn hét lớn.
- Chỉ mới bảy ngàn trượng mà thôi, có gì mà cao hứng.
Một thiên tài nội môn nghe vậy liền cười khẩy.
- Nghe đồn thiên tài yêu nghiệt có thể áp đảo thiên tài tuyệt thế, thiên tài tuyệt thế Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ ít nhất có thể chiến thắng Niết Bàn cửu trọng thiên trung kỳ, đỉnh phong, chém giết Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ và chống lại Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong cũng không phải không có khả năng, thiên tài yêu nghiệt vạn cổ khó tìm, nói như thế nào cũng phải vượt qua thiên tài tuyệt thế, phải biết rằng, trong Niết Bàn Cảnh có thể khiêu chiến bảy ngàn trượng, từ xưa đến nay không tính là ít, cho dù là Tiếu Nguyên Cát nội môn nhất mạch chúng ta cũng có thể dễ dàng làm được.
Kiếm Đạo Độc Thần
Sở Mộ nói, thân thể hơi động, hắn xuất hiện dưới Vạn Tuyệt Đỉnh, hai chân phát lực, thân thể hắn phóng lên cao như đạn pháo, trong tích tắc đã vọt lên trăm mét, áp lực càng lúc càng lớn, hắn bám vào vách núi.
- Sở huynh...
Cốc Thiểu Kiệt cảm thấy bất đắc dĩ.
- Chư vị huynh đệ nội môn, mau đến xem xem nhân vật mới của ngoại môn nhất mạch bò lên Vạn Tuyệt Phong, hắn tuyên bố muốn leo lên đỉnh núi, chúng ta nên tới đây xem kỳ tích.
Một người trong đám người lập tức hô lớn.
- Câm miệng!
Sắc mặt Cốc Thiểu Kiệt biến hóa, hắn tức giận gầm lên, đối phương dùng chiêu này rất độc ác, rõ ràng muốn làm thối thanh danh của Sở Mộ.
Đám người chung quanh cũng bị hấp dẫn.
- Ở nơi nào?
- Ai tuyên bố muốn bò lên đỉnh Vạn Tuyệt Phong?
- Chẳng lẽ là cường giả Thánh cấp?
- Không phải cường giả Thánh cấp, mà là gia hỏa tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ.
- Cái gì, chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ lại dám tuyên bố bò lên đỉnh Vạn Tuyệt Phong, chẳng lẽ hắn chính là thiên tài yêu nghiệt?
Nghe được lời này người chung quanh sôi trào.
- Thiên tài yêu nghiệt là thật sao?
- Ta thấy hơn phân nửa là thật, nghe nói thiên tài yêu nghiệt cũng có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ.
- Cốc Thiểu Kiệt, nhìn sắc mặt của ngươi như vậy, chẳng lẽ chúng ta nói đúng? Hắn chính thiên tài yêu nghiệt được xưng vạn cổ khó tìm sao?
- Cho dù là thiên tài yêu nghiệt thì như thế nào, chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ mà thôi, chẳng lẽ hắn cho rằng mình có thể so sánh với cường giả Thánh cấp hay sao?
- Thật không hổ danh thiên tài yêu nghiệt ah, vạn cổ khó tìm, ngay cả lòng tin cũng vượt qua chúng ta quá nhiều.
Sau khi đoán ra thân phận của Sở Mộ, những thiên tài nội môn nhất mạch không ngừng châm chọc khiêu khích, sắc mặt những thiên tài ngoại môn nhất mạch vô cùng khó coi, sắc mặt Cốc Thiểu Kiệt tái nhợt không còn chút máu.
- Đáng chết, bọn chúng muốn nhục nhã ngoại môn nhất mạch chúng ta.
Trong thiên tài ngoại môn nhất mạch có người oán trách Sở Mộ, cho rằng hắn không biết tự lượng sức mình.
Nội tâm Cốc Thiểu Kiệt thập phần hối hận, nếu không phải hắn chỉ nói đùa một câu, Sở Mộ cũng không lâm vào cảnh khó khăn như hiện tại.
- Tất cả là do ta nói, không liên quan tới Sở huynh đệ.
Cốc Thiểu Kiệt lớn tiếng nói:
- Cốc Thiểu Kiệt, có mấy lời có thể nói, có mấy lời không thể nói lung tung, không phải cái gì cũng được phép nói đâu, nếu việc này có người châm lên trên, ngươi phải gánh hậu quả đó.
Một thiên tài ngoại môn lạnh lùng nói với Cốc Thiểu Kiệt.
- Đúng vậy, đây là ngươi tự mình gây chuyện, chính mình đi giải quyết.
- Các vị, không thể nói như vậy, chúng ta cùng thuộc ngoại môn nhất mạch, nếu lại nội đấu chỉ làm đám nội môn nhất mạch chế giễu.
- Hiện tại chỉ có thể hi vọng tên thiên tài yêu nghiệt kia không chịu thua kém, tận khả năng bò lên cao, vượt qua sáu ngàn trượng..
Trong Niết Bàn Cảnh cực ít có người bò lên độ cao sáu ngàn trượng, bảy ngàn trượng ít càng thêm ít, tám ngàn trượng, tổng hợp ngoại môn và nội môn nhiều năm qua cũng không vượt qua một ngàn, chưa từng có ai trèo lên chín ngàn trượng.
Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ leo lên sáu ngàn trượng đã là khó khăn, bởi vì leo lên Vạn Tuyệt Phong không liên quan gì tới thiên phú.
Thời điểm bọn họ đang châm chọc khiêu khích, Sở Mộ cũng nhanh chóng leo lên cao hơn.
Không bao lâu, hắn đã vượt qua đoạn thứ nhất, chính là một ngàn trượng, hắn đang leo lên cao với tốc độ không giảm.
- Người kia là ai? Tốc độ thật nhanh.
- Tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ mà thôi, hiện tại leo lên nhanh như thế, dùng không bao lâu sẽ kiệt lực, đến lúc đó ngay cả động cũng không thể động.
Một ít người bị hắn vượt qua nghị luận với nhau.
Lúc này Sở Mộ lướt qua đoạn thứ hai tiến vào đoạn thứ ba, tốc độ vẫn không giảm xuống.
Hắn có thể cảm giác càng lên cao hơn áp lực càng lớn, dường như có ngọn núi vô hình áp xuống, nhưng áp lực trình độ này không thể ảnh hưởng tới hắn.
Đoạn thứ tư!
- Cái gì, hắn leo lên bốn ngàn trượng nhanh như thế, thật không thể tưởng tượng nổi.
Người nội môn nhất mạch khiếp sợ nhìn lên.
- Dựa theo xu thế này, leo lên sáu ngàn trượng không thành vấn đề.
Sắc mặt người ngoại môn nhất mạch càng lúc càng vui vẻ.
- Sở huynh, cố gắng lên.
Cốc Thiểu Kiệt nắm chặt nắm đấm, sắc mặt kích động, hắn cổ vũ trong lòng.
- Xem ra còn có thể lên rất cao.
Năm đoạn!
Tốc độ vẫn không giảm, nhanh chóng hướng lên, phóng thẳng về phía sáu đoạn.
Lúc này các thiên tài khác dừng leo, bọn họ ngẫng đầu nhìn lên, ánh mắt đầy khiếp sợ, dường như bóng người kia không bị áp lực ảnh hưởng.
- Nhanh, sắp đến sáu ngàn trượng.
- Sáu ngàn trượng... Sáu ngàn trượng... Rốt cục sáu ngàn trượng, tốc độ của hắn vẫn nhanh như trước.
Vạn Tuyệt Phong, rất nhiều bóng người như kiến bò lên cây.
Trong đó có một thân ảnh dùng tốc độ kinh người leo lên trên nhanh hơn.
Hơn sáu nghìn trượng, tới gần bảy ngàn trượng.
Bảy ngàn trượng chẳng có gì lạ, bởi vì không ít người đã leo lên.
Tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ, bảy ngàn trượng, liên hệ cả hai với nhau mới cảm thấy đáng sợ.
Có lẽ thiên tài yêu nghiệt tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ tu vi thiên tài yêu nghiệt có thể chống lại Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, thậm chí còn có thể đánh bại, phàm là người từng leo lên Vạn Tuyệt Phong đều hiểu rõ, leo Vạn Tuyệt Phong không liên quan gì tới thiên phú, cũng không vì thiên phú của ngươi cao thì có thể leo cao.
- Bảy đoạn!
- Bảy ngàn trượng.
- Không hổ là thiên tài yêu nghiệt, dùng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ lại leo lên dộ cao bảy ngàn trượng.
Một thiên tài ngoại môn hét lớn.
- Chỉ mới bảy ngàn trượng mà thôi, có gì mà cao hứng.
Một thiên tài nội môn nghe vậy liền cười khẩy.
- Nghe đồn thiên tài yêu nghiệt có thể áp đảo thiên tài tuyệt thế, thiên tài tuyệt thế Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ ít nhất có thể chiến thắng Niết Bàn cửu trọng thiên trung kỳ, đỉnh phong, chém giết Niết Bàn cửu trọng thiên hậu kỳ và chống lại Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong cũng không phải không có khả năng, thiên tài yêu nghiệt vạn cổ khó tìm, nói như thế nào cũng phải vượt qua thiên tài tuyệt thế, phải biết rằng, trong Niết Bàn Cảnh có thể khiêu chiến bảy ngàn trượng, từ xưa đến nay không tính là ít, cho dù là Tiếu Nguyên Cát nội môn nhất mạch chúng ta cũng có thể dễ dàng làm được.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2357: Yêu nghiệt hàng lâm (2)
10.0/10 từ 35 lượt.