Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2298: Kiếm đạo thần niệm
- Bái kiến đại sư huynh, nhị sư huynh.
Sau khi kinh hô, Lăng Phong Tiếu vội vàng hành lễ với Mạc Bạch Vân và Dương Vũ Thần.
- Tam sư đệ, vị này chính là Sở Mộ, hắn là người có thiên phú kiếm đạo không kém gì ngươi đâu.
Dương Vũ Thần cười nói.
Lăng Phong Tiếu nghe xong liền vui vẻ, ánh mắt bắn ra hào quang bức người nhìn về phía Sở Mộ, Sở Mộ không sợ hãi đối mặt với hắn.
Phải biết rằng, Lăng Phong Tiếu là Kiếm Thánh tam tinh, còn không phải Kiếm Thánh tam tinh bình thường. Mà Sở Mộ chỉ mới có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên mà thôi, hắn đối mắt với Lăng Phong Tiếu không rơi vào hạ phong.
Khí tức vô hình bộc phát khí ánh mắt hai người va chạm với nhau, trong lờ mờ còn có thể nhìn thấy điện quang xuất hiện.
- Tốt, tam sư đệ, đi bái kiến sư tôn đi.
Mạc Bạch Vân lên tiếng.
Lăng Phong Tiếu thu hồi ánh mắt và nhìn Sở Mộ một cái thật sâu, hắn lại đi tới nhà tranh của Thiên Kiếm Thánh Tôn.
- Sư tôn, Phong Tiếu trở lại.
Lăng Phong Tiếu đứng cách nhà tranh mười mét và hành lễ.
...
Trên Thiên Kiếm Phong có năm gian nhà tranh.
Một gian là nhà tranh của Thiên Kiếm Thánh Tôn, còn lại thuộc về Mạc Bạch Vân, Dương Vũ Thần, Lăng Phong Tiếu và Sở Mộ.
Trăng sáng sao thưa, gió biển trận trận.
Trên Thiên Kiếm Đảo, ánh trăng màu bạc sáng ngời chiếu xuống nơi đây, nó giống như một tấm màn bao phủ Thiên Kiếm Phong.
Trăng sáng chiếu rọi Thiên Kiếm Phong, yên tĩnh thâm thúy, dường như trăng sáng có thể hô ứng với người phía dưới, kiếm quang sáng chói như trăng.
Đêm khuya thế này còn có người luyện kiếm?
Kiếm si Lăng Phong Tiếu.
Một tay cầm kiếm, kiếm như dung hợp với cánh tay của hắn, người tức kiếm, kiếm tức người, nhân kiếm hợp nhất, huyết mạch tương liên, thiên hạ không có gì, chỉ có kiếm trong tay ta bất hủ.
Đây là kiếm của kiếm si, kiếm của Lăng Phong Tiếu.
Không biết từ khi nào có một thân ảnh xuất hiện nhìn người đang múa kiếm, nhìn kiếm đang vòng quanh.
- Kiếm pháp thật tinh xảo!
Sở Mộ lúc này sợ hãi thán phục.
Tinh xảo không phải là người tinh xảo, mà là cảnh giới của kiếm pháp, không ngừng xâm nhập nghiên cứu tinh xảo mới đạt tới trình độ tinh xảo.
Sở Mộ nhìn ra được, cảnh giới kiếm pháp của Lăng Phong Tiếu là Nhân Kiếm Hợp Nhất hậu kỳ tới gần đỉnh phong, hắn dụng tâm nghiên cứu kỹ xảo kiếm đạo còn hơn cả Sở Mộ.
Nói cách khác, kiếm si Lăng Phong Tiếu có độc đáo của mình, đáng giá Sở Mộ học tập tham khảo, đây là việc có giá trị rất cao.
Lăng Phong Tiếu vong ngã với kiếm, Sở Mộ đứng xa quan sát, trong bất tri bất giác thời gian trôi qua, trăng sáng nằm dưới chân trời, mặt trời bắt đầu sinh ra hào quang sáng ngời thay thế cho lớp sa mỏng màu bạc, nước biển Lam Hải cũng tỏa sáng.
Ánh mặt trời chiếu vào kiếm trong tay Lăng Phong Tiếu phát ra hào quang mỹ lệ của ánh ban mai, hắn giơ kiếm như mặt trời chói chan, lúc nội liễm lại như mặt trời xuống núi, uy năng của kiếm chuyển biến ba lần, cuối cùng nội liễm, khi thì suy yếu, khi thì mạnh mẽ.
Hắn chém ra một kiếm màu vàng vạch phá bầu trời, kiếm quang còn mang theo hương vị thê lương kiều mỹ, dường như có một không hai.
Bỗng nhiên đôi mắt Sở Mộ xuất hiện thần thái khiếp sợ, bởi vì hắn nhìn ra kiếm của Lăng Phong Tiếu có chấn động quen thuộc..
Một kiếm kia có kiếm nguyên chấn động, có kiếm ý chấn động, có quy tắc chi lực chấn động, cũng có Kiếm Lực chấn động, không có chân ý chấn động, bởi vì Lăng Phong Tiếu chưa nắm giữ chân ý, chuyện này không có gì lạ, duy nhất làm Sở Mộ khiếp sợ chính là thần niệm của đối phương chấn động.
Đúng vậy, thật có thần niệm chấn động, hơn nữa thần niệm này khác với thần niệm bình thường, thần niệm mang theo mũi nhọn kinh người, nó giống như thanh kiém vô hình sắc bén tương hỗ với Kiếm Lực.
Dung nhập thần niệm vào trong kiếm thức sau đó bộc phát ra uy năng cường đại, kiếm pháp như vậy dung nhập đơn giản, bởi vậy uy lực tăng phúc không mạnh, có cũng được, không có không sao, còn dung nhập kỹ xảo cường đại vào trong kiếm, thường thường sẽ làm kiếm pháp đáng sợ hơn trước.
Lăng Phong Tiếu bộc phát một kiếm cực kỳ đáng sợ, nếu như mình bị đánh trúng, căn bản khó có khả năng chống cự, cho dù là thế giới tinh thần cũng bị nghiền nát ngay lập tức.
- Không phải thần niệm bình thường, mà là một loại thần niệm tương tự kiếm khí.
Sở Mộ âm thầm nói ra.
Thần niệm như kiếm khí khác với thần niệm bình thường, nó càng đáng sợ và có uy lực hơn trước.
Mặt trời lên mặt trăng lặn, Lăng Phong Tiếu vẫn luyện kiếm, không biết Mạc Bạch Vân và Dương Vũ Thần xuất hiện bên cạnh Sở Mộ lúc nào.
- Kiếm pháp của tiểu sư đệ cao siêu hơn trước.
Dương Vũ Thần nói.
- Không chỉ có kiếm pháp cao siêu hơn, một kiếm vừa rồi chính thức dung nhập kiếm niệm của hắn vào, uy lực tăng lên rất nhiều, Thánh cấp tứ tinh bình thường không thể chống cự.
Mạc Bạch Vân nói.
- Kiếm niệm...
Sở Mộ chú ý tới lời Mạc Bạch Vân nói.
- Tiểu sư đệ của chúng ta có thiên phú dị bẩm, thế giới tinh thần của hắn khác với thế giới tinh thần của người khác.
Dường như cảm thấy Sở Mộ nghi hoặc, Mạc Bạch Vân giải thích đơn giản.
- Hắn trời sinh thích hợp luyện kiếm, diễn sinh thần niệm chi lực biến thành kiếm đạo thần niệm.
- Kiếm đạo thần niệm!
Sở Mộ lẩm bẩm, cảm thấy xưng hô này rất chuẩn xác.
- Kiếm đạo thần niệm, chúng ta gọi là kiếm niệm, kiếm niệm căn cứ vào thần niệm chi lực biến dị cường đại hơn xa thần niệm chi lực bình thường, có phong mang ác liệt như mũi kiếm, có thể dung nhập vào trong kiếm pháp, có thể tăng phúc Kiếm Lực, kích phát mũi nhọn của kiếm.
Mạc Bạch Vân nói ra:
- Kỳ thật trừ kiếm niệm ra còn có thần niệm biến dị khác, ví dụ như hỏa niệm, băng niệm, lôi niệm... Các loại biến dị, như hỏa niệm, nó có tác dụng tăng phúc hỏa thuật, băng niệm có thể tăng phúc băng thuật, lôi niệm có thể tăng phúc lôi thuật... Nói tóm lại tu luyện giả có thần niệm biến dị, kỳ thật thực lực thường thường còn mạnh hơn đa số kiếm giả khác.
- Đáng được ăn mừng là, biến dị thần niệm rất khó khăn, có chút thiên phú dị bẩm như thế, có chút hậu thiên gặp kỳ ngộ tạo thành.
Mạc Bạch Vân lại bổ sung một câu.
Sở Mộ bừng tỉnh đại ngộ, cảm giác mình gia tăng thêm tri thức.
Kiếm đạo thần niệm... Hỏa đạo thần niệm... Băng đạo thần niệm... Lôi đạo thần niệm...
Thần niệm biến dị khác nhau, có được đặc tính khác nhau, có chỗ độc đáo của nó, cũng có uy năng đặc biệt.
- Nếu thần niệm của ta cũng biến dị thành kiếm đạo thần niệm, như vậy ta có thể dung nhập vào trong kiếm pháp, uy năng của mỗi kiếm sẽ mạnh hơn trước rất nhiều.
Sở Mộ nói thầm.
Kiếm Đạo Độc Thần
Sau khi kinh hô, Lăng Phong Tiếu vội vàng hành lễ với Mạc Bạch Vân và Dương Vũ Thần.
- Tam sư đệ, vị này chính là Sở Mộ, hắn là người có thiên phú kiếm đạo không kém gì ngươi đâu.
Dương Vũ Thần cười nói.
Lăng Phong Tiếu nghe xong liền vui vẻ, ánh mắt bắn ra hào quang bức người nhìn về phía Sở Mộ, Sở Mộ không sợ hãi đối mặt với hắn.
Phải biết rằng, Lăng Phong Tiếu là Kiếm Thánh tam tinh, còn không phải Kiếm Thánh tam tinh bình thường. Mà Sở Mộ chỉ mới có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên mà thôi, hắn đối mắt với Lăng Phong Tiếu không rơi vào hạ phong.
Khí tức vô hình bộc phát khí ánh mắt hai người va chạm với nhau, trong lờ mờ còn có thể nhìn thấy điện quang xuất hiện.
- Tốt, tam sư đệ, đi bái kiến sư tôn đi.
Mạc Bạch Vân lên tiếng.
Lăng Phong Tiếu thu hồi ánh mắt và nhìn Sở Mộ một cái thật sâu, hắn lại đi tới nhà tranh của Thiên Kiếm Thánh Tôn.
- Sư tôn, Phong Tiếu trở lại.
Lăng Phong Tiếu đứng cách nhà tranh mười mét và hành lễ.
...
Trên Thiên Kiếm Phong có năm gian nhà tranh.
Một gian là nhà tranh của Thiên Kiếm Thánh Tôn, còn lại thuộc về Mạc Bạch Vân, Dương Vũ Thần, Lăng Phong Tiếu và Sở Mộ.
Trăng sáng sao thưa, gió biển trận trận.
Trên Thiên Kiếm Đảo, ánh trăng màu bạc sáng ngời chiếu xuống nơi đây, nó giống như một tấm màn bao phủ Thiên Kiếm Phong.
Trăng sáng chiếu rọi Thiên Kiếm Phong, yên tĩnh thâm thúy, dường như trăng sáng có thể hô ứng với người phía dưới, kiếm quang sáng chói như trăng.
Đêm khuya thế này còn có người luyện kiếm?
Kiếm si Lăng Phong Tiếu.
Một tay cầm kiếm, kiếm như dung hợp với cánh tay của hắn, người tức kiếm, kiếm tức người, nhân kiếm hợp nhất, huyết mạch tương liên, thiên hạ không có gì, chỉ có kiếm trong tay ta bất hủ.
Đây là kiếm của kiếm si, kiếm của Lăng Phong Tiếu.
Không biết từ khi nào có một thân ảnh xuất hiện nhìn người đang múa kiếm, nhìn kiếm đang vòng quanh.
- Kiếm pháp thật tinh xảo!
Sở Mộ lúc này sợ hãi thán phục.
Tinh xảo không phải là người tinh xảo, mà là cảnh giới của kiếm pháp, không ngừng xâm nhập nghiên cứu tinh xảo mới đạt tới trình độ tinh xảo.
Sở Mộ nhìn ra được, cảnh giới kiếm pháp của Lăng Phong Tiếu là Nhân Kiếm Hợp Nhất hậu kỳ tới gần đỉnh phong, hắn dụng tâm nghiên cứu kỹ xảo kiếm đạo còn hơn cả Sở Mộ.
Nói cách khác, kiếm si Lăng Phong Tiếu có độc đáo của mình, đáng giá Sở Mộ học tập tham khảo, đây là việc có giá trị rất cao.
Lăng Phong Tiếu vong ngã với kiếm, Sở Mộ đứng xa quan sát, trong bất tri bất giác thời gian trôi qua, trăng sáng nằm dưới chân trời, mặt trời bắt đầu sinh ra hào quang sáng ngời thay thế cho lớp sa mỏng màu bạc, nước biển Lam Hải cũng tỏa sáng.
Ánh mặt trời chiếu vào kiếm trong tay Lăng Phong Tiếu phát ra hào quang mỹ lệ của ánh ban mai, hắn giơ kiếm như mặt trời chói chan, lúc nội liễm lại như mặt trời xuống núi, uy năng của kiếm chuyển biến ba lần, cuối cùng nội liễm, khi thì suy yếu, khi thì mạnh mẽ.
Hắn chém ra một kiếm màu vàng vạch phá bầu trời, kiếm quang còn mang theo hương vị thê lương kiều mỹ, dường như có một không hai.
Bỗng nhiên đôi mắt Sở Mộ xuất hiện thần thái khiếp sợ, bởi vì hắn nhìn ra kiếm của Lăng Phong Tiếu có chấn động quen thuộc..
Một kiếm kia có kiếm nguyên chấn động, có kiếm ý chấn động, có quy tắc chi lực chấn động, cũng có Kiếm Lực chấn động, không có chân ý chấn động, bởi vì Lăng Phong Tiếu chưa nắm giữ chân ý, chuyện này không có gì lạ, duy nhất làm Sở Mộ khiếp sợ chính là thần niệm của đối phương chấn động.
Đúng vậy, thật có thần niệm chấn động, hơn nữa thần niệm này khác với thần niệm bình thường, thần niệm mang theo mũi nhọn kinh người, nó giống như thanh kiém vô hình sắc bén tương hỗ với Kiếm Lực.
Dung nhập thần niệm vào trong kiếm thức sau đó bộc phát ra uy năng cường đại, kiếm pháp như vậy dung nhập đơn giản, bởi vậy uy lực tăng phúc không mạnh, có cũng được, không có không sao, còn dung nhập kỹ xảo cường đại vào trong kiếm, thường thường sẽ làm kiếm pháp đáng sợ hơn trước.
Lăng Phong Tiếu bộc phát một kiếm cực kỳ đáng sợ, nếu như mình bị đánh trúng, căn bản khó có khả năng chống cự, cho dù là thế giới tinh thần cũng bị nghiền nát ngay lập tức.
- Không phải thần niệm bình thường, mà là một loại thần niệm tương tự kiếm khí.
Sở Mộ âm thầm nói ra.
Thần niệm như kiếm khí khác với thần niệm bình thường, nó càng đáng sợ và có uy lực hơn trước.
Mặt trời lên mặt trăng lặn, Lăng Phong Tiếu vẫn luyện kiếm, không biết Mạc Bạch Vân và Dương Vũ Thần xuất hiện bên cạnh Sở Mộ lúc nào.
- Kiếm pháp của tiểu sư đệ cao siêu hơn trước.
Dương Vũ Thần nói.
- Không chỉ có kiếm pháp cao siêu hơn, một kiếm vừa rồi chính thức dung nhập kiếm niệm của hắn vào, uy lực tăng lên rất nhiều, Thánh cấp tứ tinh bình thường không thể chống cự.
Mạc Bạch Vân nói.
- Kiếm niệm...
Sở Mộ chú ý tới lời Mạc Bạch Vân nói.
- Tiểu sư đệ của chúng ta có thiên phú dị bẩm, thế giới tinh thần của hắn khác với thế giới tinh thần của người khác.
Dường như cảm thấy Sở Mộ nghi hoặc, Mạc Bạch Vân giải thích đơn giản.
- Hắn trời sinh thích hợp luyện kiếm, diễn sinh thần niệm chi lực biến thành kiếm đạo thần niệm.
- Kiếm đạo thần niệm!
Sở Mộ lẩm bẩm, cảm thấy xưng hô này rất chuẩn xác.
- Kiếm đạo thần niệm, chúng ta gọi là kiếm niệm, kiếm niệm căn cứ vào thần niệm chi lực biến dị cường đại hơn xa thần niệm chi lực bình thường, có phong mang ác liệt như mũi kiếm, có thể dung nhập vào trong kiếm pháp, có thể tăng phúc Kiếm Lực, kích phát mũi nhọn của kiếm.
Mạc Bạch Vân nói ra:
- Kỳ thật trừ kiếm niệm ra còn có thần niệm biến dị khác, ví dụ như hỏa niệm, băng niệm, lôi niệm... Các loại biến dị, như hỏa niệm, nó có tác dụng tăng phúc hỏa thuật, băng niệm có thể tăng phúc băng thuật, lôi niệm có thể tăng phúc lôi thuật... Nói tóm lại tu luyện giả có thần niệm biến dị, kỳ thật thực lực thường thường còn mạnh hơn đa số kiếm giả khác.
- Đáng được ăn mừng là, biến dị thần niệm rất khó khăn, có chút thiên phú dị bẩm như thế, có chút hậu thiên gặp kỳ ngộ tạo thành.
Mạc Bạch Vân lại bổ sung một câu.
Sở Mộ bừng tỉnh đại ngộ, cảm giác mình gia tăng thêm tri thức.
Kiếm đạo thần niệm... Hỏa đạo thần niệm... Băng đạo thần niệm... Lôi đạo thần niệm...
Thần niệm biến dị khác nhau, có được đặc tính khác nhau, có chỗ độc đáo của nó, cũng có uy năng đặc biệt.
- Nếu thần niệm của ta cũng biến dị thành kiếm đạo thần niệm, như vậy ta có thể dung nhập vào trong kiếm pháp, uy năng của mỗi kiếm sẽ mạnh hơn trước rất nhiều.
Sở Mộ nói thầm.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2298: Kiếm đạo thần niệm
10.0/10 từ 35 lượt.