Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2288: Sâu xa (Thượng)
Trong chớp mắt, Thiên Trảm Kiếm cùng đầu ngón tay va chạm, phát ra tiếng kim loại, dường như đâm trúng không là một ngón tay, mà là một thanh kiếm.
Lực lượng cường đại bắn ra. Sở Mộ không chịu được liên tiếp lui về phía sau. Thiên Trảm Kiếm rung động không dừng. Một phong quang đáng sợ xuyên qua thân kiếm ép thẳng tới bàn tay của hắn.
Dưới phương pháp giảm bớt lực, lực lượng bị tháo rơi. Kiếm ý vĩnh hằng xuất động, cùng xâm nhập đến đối đầu với phong quang, đánh tan.
Sở Mộ lui về sau đủ chín bước. Thiên Trảm Kiếm trong tay vẫn rung động không dừng. Bàn tay có phần tê dại, có cảm giác đau đớn giống như bị xé rách.
Bất Diệt Kiếm xuất hiện ở tay trái. Song kiếm giao nhau để ở trước người, thể hiện phong thái phòng ngự. Đôi mắt lợi hại, tinh quang lòe sáng, tràn ngập cảnh giác nhìn lão già đối diện.
Một ngón tay vừa rồi đã khiến cho Sở Mộ biết được, mình không thể đối địch được với đối phương. Hắn cũng đã chuẩn bị xong tư tưởng sẽ triệu hoán cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn.
- Tiểu hữu không cần khẩn trương. Một ngón tay vừa rồi chỉ là lão phu thử.
Nhìn ra Sở Mộ cảnh giác cao độ, lão già mặc trường bào màu trắng thu ngón tay về, chắp hai tay sau lưng ở phía sau, trên mặt mỉm cười nói.
- Vị này chính là sư tôn của ta, Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn của Nhân Tộc ở Lam Hải.
Mạc Bạch Vân đứng ở bên cạnh nói, khiến cho Sở Mộ tạm thời buông cảnh giác.
Thiên Kiếm Phong, Thiên Kiếm Đảo chỉ có một ngọn núi duy nhất nhưng siêu quần nổi bật, nó như thanh thiên kiếm đâm thẳng vào bầu trời.
Gió biển cực mạnh thổi qua nơi đây, thổi quần áo ba người trên đỉnh Thiên Kiếm Phong đỉnh bay phần phật, tóc dài phất phơ.
Sắc mặt Sở Mộ biến ảo giống như sấm sét đánh trúng vào đầu, hắn rung động không thôi.
Thiên Kiếm Thánh Tôn!
Trên Lam Hải có một trong năm đại Thánh Tôn của Nhân tộc cư trú, Thiên Kiếm Thánh Tôn, hắn đứng hàng thứ ba trong năm đại Thánh Tôn.
Lúc trước hắn không biết, nhưng sau khi đi vào Lam Hải thì dần dần biết rõ, Lam Hải là địa bàn của Hải tộc, Nhân tộc muốn dừng chân tại nơi này rất khó khăn, dù sao bên cạnh giường không cho phép có người ngủ ngáy.
Bởi vậy trước kia thật lâu, Nhân tộc từng bị Hải tộc trắng trợn bắt giết tới mức khó sinh tồn, chính cường giả Nhân tộc liên hợp phản kháng mới có thể bảo trụ và kéo dài hơi tàn.
Nhưng trong Hải tộc cũng có tồn tại tương đương với cường giả Thánh Tôn của Nhân tộc, hơn nữa số lượng còn nhiều hơn... Năm đại Thánh Tôn của Nhân tộc, chẳng qua chỉ giúp Nhân tộc có được điều kiện sinh hoạt đơn giản trên Lam Hải mà thôi, vẫn không thể giúp Nhân tộc trở thành chủ nhân của Lam Hải.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Nhân tộc hiện tại vẫn bị Hải tộc áp chế, nhưng chỉ là áp chế chứ không tới mức bắt giết như ngày xưa, xem như đã tốt hơn trước rất nhiều.
Năm đại Thánh Tôn chính là trụ cột của Nhân tộc tại Lam Hải, cũng là cột chống trời của Nhân tộc, Nhân tộc trên Lam Hải vẫn sống trong cảnh khó khăn vất vả.
Tuy Hải tộc hung hăng càn quấy nhưng cũng nắm chắc hạn độ. Không đến mức tạo thành hai tộc xung đột, tuy hai tộc sinh ra xung đột lớn, người thắng cuối cùng là Hải tộc nhưng Nhân tộc có năm đại Thánh Tôn tọa trấn, Hải tộc sẽ có tổn thất không nhỏ.
Sở Mộ không thể ngờ rằng người đứng trước mặt mình chính là Thiên Kiếm Thánh Tôn, một trong năm đại Thánh Tôn của Nhân tộc.
- Hậu bối kiếm đạo bái kiến Thiên Kiếm tiền bối.
Sở Mộ hành kiếm lễ.
- Ngươi là người có thiên phú kiếm đạo cao mà lão phu ít thấy trong đời.
- Từ xưa đến nay, ngươi có thiên phú kiếm đạo mà người khác không có.
- Tiền bối quá khen.
Sở Mộ nói.
- Ngươi đạt được truyền thừa Chân Thần Kiếm Tông.
Bỗng nhiên Thiên Kiếm Thánh Tôn nói một câu làm Sở Mộ biến sắc.
Trước kia cường giả Thánh cấp Nhân tộc đuổi giết, mục đích chính là đạt được truyền thừa Chân Thần Kiếm Tông của hắn, hiện tại Thiên Kiếm Thánh Tôn cũng nói tới chuyện này, Sở Mộ không thể không cảnh giác.
- Đạt được.
Sở Mộ bình tĩnh và trả lời, hắn cũng chuẩn bị triệu hồi linh ấn Kiếm Tông.
- Rất nhiều năm trước, khi đó ta chỉ là tiểu bối Niết Bàn Cảnh mà thôi, Chân Thần Kiếm Tông vẫn tồn tại.
Thiên Kiếm Thánh Tôn nói xong, ngữ khí của hắn trở nên xa xưa. Ánh mắt thâm thúy như đang nói lại.
Năm đó hắn là một trong những tu luyện giả Nhân tộc bị Hải tộc áp chế trên Lam Hải, lúc Niết Bàn Cảnh đê giai bị Hải tộc đuổi giết gần chết, lúc đó được một trưởng lão của Chân Thần Kiếm Tông ra tay cứu, lúc ấy Chân Thần Kiếm Tông đã xuống dốc, cũng không còn huy hoàng như dĩ vãng.
Trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông năm đó cứu Thiên Kiếm Thánh Tôn liền lưu lại chỉ điểm truyền thụ kiếm pháp cho hắn, sau đó Thiên Kiếm Thánh Tôn quật khởi, đặt trụ cột và con đường bản thân, có thể nói thành tựu của Thiên Kiếm Thánh Tôn hôm nay tuyệt đối không thoát khỏi liên quan với vị trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông chỉ điểm năm xưa.
Đối với Thiên Kiếm Thánh Tôn mà nói, vị trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông kia được xem là nửa ân sư.
Về sau, thực lực Thiên Kiếm Thánh Tôn cường đại liền lưu lạc bốn phía, hắn rời khỏi Lam Hải tiến vào đất liền du lịch khiêu chiến bốn phía, càng ngày càng lớn mạnh, hắn lý giải kiếm đạo càng ngày càng sâu, rốt cục đột phá thành tựu Kiếm Thánh cường đại.
Về sau trong lúc du lịch bốn phía trên đại lục đã thăm dò rất nhiều nơi, một lần cơ duyên xảo hợp đạt được kỳ ngộ, hắn tiến vào trong tiểu thế giới bị tàn phá, đó là động phủ của một cường giả kiếm đạo lưu lại.
Trong động phủ này, hắn đạt được truyền thừa của cường giả kiếm đạo kia, hắn lưu lại tu hành nhiều năm trong tiểu thế giới đó, sau khi đã tiêu hóa xong truyền thừa, thực lực bản thân không ngừng tăng cường, rốt cục mạnh tới mức đánh tan phong ấn tiểu thế giới thoát ra ngoài, lúc này hắn trở về tới thế giới Thâm Lam.
Lại trôi qua nhiều năm, hắn đi vào đất liền khiêu chiến Kiếm Thánh khắp nơi, hắn không ngừng ma luyện và dung hợp kiếm đạo bản thân.
Kiếm Đạo Độc Thần
Lực lượng cường đại bắn ra. Sở Mộ không chịu được liên tiếp lui về phía sau. Thiên Trảm Kiếm rung động không dừng. Một phong quang đáng sợ xuyên qua thân kiếm ép thẳng tới bàn tay của hắn.
Dưới phương pháp giảm bớt lực, lực lượng bị tháo rơi. Kiếm ý vĩnh hằng xuất động, cùng xâm nhập đến đối đầu với phong quang, đánh tan.
Sở Mộ lui về sau đủ chín bước. Thiên Trảm Kiếm trong tay vẫn rung động không dừng. Bàn tay có phần tê dại, có cảm giác đau đớn giống như bị xé rách.
Bất Diệt Kiếm xuất hiện ở tay trái. Song kiếm giao nhau để ở trước người, thể hiện phong thái phòng ngự. Đôi mắt lợi hại, tinh quang lòe sáng, tràn ngập cảnh giác nhìn lão già đối diện.
Một ngón tay vừa rồi đã khiến cho Sở Mộ biết được, mình không thể đối địch được với đối phương. Hắn cũng đã chuẩn bị xong tư tưởng sẽ triệu hoán cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn.
- Tiểu hữu không cần khẩn trương. Một ngón tay vừa rồi chỉ là lão phu thử.
Nhìn ra Sở Mộ cảnh giác cao độ, lão già mặc trường bào màu trắng thu ngón tay về, chắp hai tay sau lưng ở phía sau, trên mặt mỉm cười nói.
- Vị này chính là sư tôn của ta, Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn của Nhân Tộc ở Lam Hải.
Mạc Bạch Vân đứng ở bên cạnh nói, khiến cho Sở Mộ tạm thời buông cảnh giác.
Thiên Kiếm Phong, Thiên Kiếm Đảo chỉ có một ngọn núi duy nhất nhưng siêu quần nổi bật, nó như thanh thiên kiếm đâm thẳng vào bầu trời.
Gió biển cực mạnh thổi qua nơi đây, thổi quần áo ba người trên đỉnh Thiên Kiếm Phong đỉnh bay phần phật, tóc dài phất phơ.
Sắc mặt Sở Mộ biến ảo giống như sấm sét đánh trúng vào đầu, hắn rung động không thôi.
Thiên Kiếm Thánh Tôn!
Trên Lam Hải có một trong năm đại Thánh Tôn của Nhân tộc cư trú, Thiên Kiếm Thánh Tôn, hắn đứng hàng thứ ba trong năm đại Thánh Tôn.
Lúc trước hắn không biết, nhưng sau khi đi vào Lam Hải thì dần dần biết rõ, Lam Hải là địa bàn của Hải tộc, Nhân tộc muốn dừng chân tại nơi này rất khó khăn, dù sao bên cạnh giường không cho phép có người ngủ ngáy.
Bởi vậy trước kia thật lâu, Nhân tộc từng bị Hải tộc trắng trợn bắt giết tới mức khó sinh tồn, chính cường giả Nhân tộc liên hợp phản kháng mới có thể bảo trụ và kéo dài hơi tàn.
Nhưng trong Hải tộc cũng có tồn tại tương đương với cường giả Thánh Tôn của Nhân tộc, hơn nữa số lượng còn nhiều hơn... Năm đại Thánh Tôn của Nhân tộc, chẳng qua chỉ giúp Nhân tộc có được điều kiện sinh hoạt đơn giản trên Lam Hải mà thôi, vẫn không thể giúp Nhân tộc trở thành chủ nhân của Lam Hải.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Nhân tộc hiện tại vẫn bị Hải tộc áp chế, nhưng chỉ là áp chế chứ không tới mức bắt giết như ngày xưa, xem như đã tốt hơn trước rất nhiều.
Năm đại Thánh Tôn chính là trụ cột của Nhân tộc tại Lam Hải, cũng là cột chống trời của Nhân tộc, Nhân tộc trên Lam Hải vẫn sống trong cảnh khó khăn vất vả.
Tuy Hải tộc hung hăng càn quấy nhưng cũng nắm chắc hạn độ. Không đến mức tạo thành hai tộc xung đột, tuy hai tộc sinh ra xung đột lớn, người thắng cuối cùng là Hải tộc nhưng Nhân tộc có năm đại Thánh Tôn tọa trấn, Hải tộc sẽ có tổn thất không nhỏ.
Sở Mộ không thể ngờ rằng người đứng trước mặt mình chính là Thiên Kiếm Thánh Tôn, một trong năm đại Thánh Tôn của Nhân tộc.
- Hậu bối kiếm đạo bái kiến Thiên Kiếm tiền bối.
Sở Mộ hành kiếm lễ.
- Ngươi là người có thiên phú kiếm đạo cao mà lão phu ít thấy trong đời.
- Từ xưa đến nay, ngươi có thiên phú kiếm đạo mà người khác không có.
- Tiền bối quá khen.
Sở Mộ nói.
- Ngươi đạt được truyền thừa Chân Thần Kiếm Tông.
Bỗng nhiên Thiên Kiếm Thánh Tôn nói một câu làm Sở Mộ biến sắc.
Trước kia cường giả Thánh cấp Nhân tộc đuổi giết, mục đích chính là đạt được truyền thừa Chân Thần Kiếm Tông của hắn, hiện tại Thiên Kiếm Thánh Tôn cũng nói tới chuyện này, Sở Mộ không thể không cảnh giác.
- Đạt được.
Sở Mộ bình tĩnh và trả lời, hắn cũng chuẩn bị triệu hồi linh ấn Kiếm Tông.
- Rất nhiều năm trước, khi đó ta chỉ là tiểu bối Niết Bàn Cảnh mà thôi, Chân Thần Kiếm Tông vẫn tồn tại.
Thiên Kiếm Thánh Tôn nói xong, ngữ khí của hắn trở nên xa xưa. Ánh mắt thâm thúy như đang nói lại.
Năm đó hắn là một trong những tu luyện giả Nhân tộc bị Hải tộc áp chế trên Lam Hải, lúc Niết Bàn Cảnh đê giai bị Hải tộc đuổi giết gần chết, lúc đó được một trưởng lão của Chân Thần Kiếm Tông ra tay cứu, lúc ấy Chân Thần Kiếm Tông đã xuống dốc, cũng không còn huy hoàng như dĩ vãng.
Trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông năm đó cứu Thiên Kiếm Thánh Tôn liền lưu lại chỉ điểm truyền thụ kiếm pháp cho hắn, sau đó Thiên Kiếm Thánh Tôn quật khởi, đặt trụ cột và con đường bản thân, có thể nói thành tựu của Thiên Kiếm Thánh Tôn hôm nay tuyệt đối không thoát khỏi liên quan với vị trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông chỉ điểm năm xưa.
Đối với Thiên Kiếm Thánh Tôn mà nói, vị trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông kia được xem là nửa ân sư.
Về sau, thực lực Thiên Kiếm Thánh Tôn cường đại liền lưu lạc bốn phía, hắn rời khỏi Lam Hải tiến vào đất liền du lịch khiêu chiến bốn phía, càng ngày càng lớn mạnh, hắn lý giải kiếm đạo càng ngày càng sâu, rốt cục đột phá thành tựu Kiếm Thánh cường đại.
Về sau trong lúc du lịch bốn phía trên đại lục đã thăm dò rất nhiều nơi, một lần cơ duyên xảo hợp đạt được kỳ ngộ, hắn tiến vào trong tiểu thế giới bị tàn phá, đó là động phủ của một cường giả kiếm đạo lưu lại.
Trong động phủ này, hắn đạt được truyền thừa của cường giả kiếm đạo kia, hắn lưu lại tu hành nhiều năm trong tiểu thế giới đó, sau khi đã tiêu hóa xong truyền thừa, thực lực bản thân không ngừng tăng cường, rốt cục mạnh tới mức đánh tan phong ấn tiểu thế giới thoát ra ngoài, lúc này hắn trở về tới thế giới Thâm Lam.
Lại trôi qua nhiều năm, hắn đi vào đất liền khiêu chiến Kiếm Thánh khắp nơi, hắn không ngừng ma luyện và dung hợp kiếm đạo bản thân.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2288: Sâu xa (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.