Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 223: Kiếm kỹ cao giai. Ý cảnh tăng lên
Cho dù đều cần phải tu luyện Ám Huyết kiếm khí quyết hung tàn kia mới có thể nắm giữ, nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng tới việc Sở Mộ nghiên cứu, tốt nhất là có thể lấy được đại bộ phận hữu dụng bên trong ra, trở thành thứ của hắn.
Bởi vì Sở Mộ muốn đem Kinh Vân sát đề thăng làm kiếm kỹ cao giai. Hơn nữa lại là kiếm kỹ cao giai cường đại, cho nên phải có thêm linh cảm khác nữa.
Sau khi trở lại lầu các, hắn lấy ba quyển sách từ trong oản luân không gian ra, lật nhìn từng cái.
Ám Huyết kiếm thuật, Huyết Dồ kiếm thuật, Ám Huyết kiếm bạo đều có quan hệ với máu. Trên lý luận mà nói, chỉ cần kiếm khí quyết có liên quan tới máu là có thể tu luyện hai môn kiếm thuật và một môn kiếm kỹ này. Nhưng mà muốn đem uy lực của nó phát huy ra mười phần thì phải tu luyện Ám Huyết kiếm khí quyết mới được.
Sau khi cẩn thận đọc qua xong, Sở Mộ trực tiếp thu lại Ám Huyết kiếm thuật cùng với Huyết Đồ kiếm thuật. Bởi vì trực giác của Sở Mộ nói cho hắn biết, hai môn kiếm thuật này đối với việc tăng cấp Kinh Vân sát của hắn cũng không có trợ giúp gì.
Trái lại, môn kiếm kỹ cao giai Ám Huyết kiếm bạo kia làm cho Sở Mộ nhìn thấy một tia hy vọng.
Ám Huyết kiếm thuật cùng với Huyết Đồ kiếm thuật đều có sát chiêu, nhưng mà uy lực của ám Huyết kiếm bạo còn hơn sát chiêu của Ám Huyết kiếm thuật. Nhưng mà còn xa không bằng sát chiêu Huyết Đồ kiếm thuật. Dù sao chênh lệch giữa cao giai và siêu giai vẫn còn ở đó.
Lại một lần nữa độc qua Ám Huyết kiếm bạo, cẩn thận lý giải. Men theo cảm giác của mình, dần dần tiến vào trạng thái tìm hiểu.
...
Trong hậu viện Thanh Phong viện, Sở Mộ tu luyện kiếm thuật, vẫn là Vân Hải kiếm thuật và Toái Vân kiếm thuật.
Hai môn kiếm thuật cao giai không trọn vẹn này trong tay Sở Mộ thi triển ra giống như hồn nhiên thiên thành, giữa hai loại kiếm thuật luân chuyển, dính liền, tìm không ra chút sơ hở và cứng ngắc nào. Đám người Lý Dật dừng tu luyện, đứng ở một bên nhìn qua, trong lòng nhưu bị dày vò.
Cảm giác dày vò của bọn họ không phải là khổ sở, mà là một loại đả kích và kích lệ đặc biệt. Ngẫm lại bọn họ còn đang khổ luyện một môn kiếm thuật thì khi đó Sở Mộ cũng đã đi tới gian đoạn luân chuyển, kết hợp giữa hai loại kiếm thuật, thậm chí còn dung hợp.
Vô số mây trôi vờn quanh bốn phía, cơ hồ tràn ngập hơn phân nửa hậu viện, bao phủ phạm vi hơn hai mươi thước. Sở Mộ múa kiếm trong đám mây mù, hàn quang chồng chất, cước bộ mất trật tự, thân ảnh bay vọt lên, biến ảo bất định.
Từng tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên, cũng không kịch liệt, nhưng mà lại chói tai vô cùng. Tiếng vỡ vụn này làm cho mây mù càng thêm cuồn cuộn, càng thêm kịch liệt. Tiếng vỡ vụn rất nhỏ rơi vào trong tai đám người La Ngọc Phong, lại làm cho vẻ mặt bọn họ không tự giác được mà biến đổi, khóe mắt run rẩy, da đầu run lên.
Lúc trước bởi vì bọn họ tò mò, tự mình thử qua một lần, loại cảm giác này làm cho bọn họ vô cùng khó chịu, giống như là đưa thân vào trong một biển mây mênh mang, không nhìn thấy thứ gì, hơn nữa biển mây bên ngoài không đang không ngừng vỡ vụn, nổ tung. Nổ tới mức khiến cho kiếm khí trong cơ thể bọn họ rung chuyển, máu tươi cuồn cuộn, khó có thể khống chế.
Loại cảm giác thân bất do kỷ này bọn họ cũng không muốn cảm nhận qua lần thứ hai.
Mà bọn họ cũng từ trong vài lời nói của Sở Mộ mà phỏng đoán ra, trước mắt Sở Mộ đang sáng tạo một chiêu kiếm kỹ.
Chuyện này càng khiến cho bọn họ kinh ngạc vạn phần. Sáng tạo kiếm kỹ cũng không phải đơn giản như vậy, ngẫm lại, ba người Lý Dật tìm hiểu Thanh Phong kiếm bia, cuối cùng cũng chỉ có Vũ Văn Minh Hóa miễn cưỡng ngộ được một thức kiếm kỹ trung giai. Còn phải trải qua mấy tháng hoàn thiện.
Hiện tại Sở Mộ muốn sáng tạo kiếm kỹ, nhìn tình huống này dường như còn không phải là kiếm kỹ trung giai, đê giai gì cả. Bọn họ có thể không kinh gnacj sao? Trong cả kiếm viện, có ai dám nói mình sáng tạo kiếm kỹ?
Chỉ là nghĩ lại, ngưu bức như Sở Mộ, đây lại là tiểu sư đệ của bọn họ a. Mặc dù nói có một tiểu sư đệ như vậy, áp lực bọn họ cực lớn, nhưng mà từ một góc độ khác mà nói, không phải là không có mặt mũi vô cùng lớn, trên mặt phong quang a.
Ngay khi tâm tư đám người La Ngọc Phong không ngừng biến ảo thì Sở Mộ tu luyện hoàn tất. Hắn thu kiếm vào vỏ, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt thâm thúy giống như đang trầm tư gì đó.
Thời gian trôi qua từng chút một, không khí ở hậu viện dường như cứng lại, làm cho đám người La Ngọc Phong khẽ cau mày, có chút cảm giác hô hấp không thông.
Đột nhiên, trước mắt bọn họ có một vòng quang mang chói mắt bắn ra, rồi sau đó hai lỗ tai mới nghe được tiếng kim loại ma sát chói tai truyền tới, đầu óc lập tức trống rỗng.
Trước mắt chỉ có một đám mây trắng xuất hiện, lại lập tức bị nghiền nát, bắn tung tóe, bị chôn vùi rồi tiêu tán. Cả quá trình thời gian rất ngắn, chỉ là trong nháy mắt lại có từng đạo kiếm khí vân hệ bắn ra bốn phương tám hướng, phát ra thanh âm vô cùng sắc bén, thanh thế khiến cho người ta sợ hãi.
Trong mắt đám người La Ngọc Phong, uy lực một thức này vô cùng cường đại. Nếu như không có kiếm khí thành giáp bảo vệ, một khi bị đánh trúng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cho dù có kiếm khí thành giáp bảo hộ, hơn phân nửa cũng bị tổn thương.
Nhưng mà Sở Mộ lại nhíu mày một cái, không hài lòng. Trong mắt hắn, cảm giác lúc vừa mới ra tay rất tốt, nhưng mà sau khi nổ, uy lực của Vân Bạch kiếm khí không đủ cường đại, hơn nữa tác dụng chậm chạp, chưa đủ. Tuy rằng luận uy lực đã vượt qua Kinh Vân sát rất nhiều, nhưng mà còn chưa đạt tới cấp độ kiếm kỹ cao giai.
Hắn lần nữa thu kiếm, lại lần nữa trầm tư, chỉ chốc lát sau, lần nữa rút kiếm vung tay chém ra.
Nhiều lần như vậy, cứ lặp đi lặp lại, tuy rằng uy lực của kiếm kỹ khi thi triển ra càng lúc càng cường đại hơn, nhưng mà trong cấp độ cực hạn của kiếm kỹ trung giai. Thủy chung vẫn có một màng mỏng ngăn cách, không có cách nào đột phá.
- Xem ra Vân Hải kiếm thuật và Toái Vân kiếm thuật cũng chỉ là kiếm thuật cao giai không trọn vẹn, còn chưa đủ a. Nếu như trong đó có một môn kiếm thuật là cao giai mà nói, có lẽ còn được.
Sở Mộ âm thầm nói, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo linh quang:
- Ám Huyết kiếm bạo.
Kiếm kỹ cao giai không dễ tìm hiểu như vậy. Sở Mộ tốn trọn vẹn mười ngày mới tìm hiểu thấu Ám Huyết kiếm bạo, nhưng mà bởi vì liên quan tới kiếm khí quyết cho nên không có tu luyện.
Tuy rằng tìm hiểu thấu, nhưng mà nên lấy ra thứ hữu ích nào, thiết thực ra sao thì hắn chưa có đầu mối. Lúc này đột nhiên trong đầu Sở Mộ có linh cảm.
Ám Huyết kiếm bạo, nghiêm túc mà nói, có thể phân chia thành hai bộ phận. Ám huyết và kiếm bạo. Ám huyết ám chỉ lực lượng đặc biệt của Ám Huyết kiếm khí quyết, đây là điều kiện tiên quyết. Mà kiếm bạo thì là phương thức loại lực lượng đặc biệt này phóng thích ra. Sở Mộ mặc dù không có tu luyện, nhưng mà sau khi tìm hiểu lại có thể cảm nhận được uy lực đáng sợ bên trong nó.
Kiếm Đạo Độc Thần
Bởi vì Sở Mộ muốn đem Kinh Vân sát đề thăng làm kiếm kỹ cao giai. Hơn nữa lại là kiếm kỹ cao giai cường đại, cho nên phải có thêm linh cảm khác nữa.
Sau khi trở lại lầu các, hắn lấy ba quyển sách từ trong oản luân không gian ra, lật nhìn từng cái.
Ám Huyết kiếm thuật, Huyết Dồ kiếm thuật, Ám Huyết kiếm bạo đều có quan hệ với máu. Trên lý luận mà nói, chỉ cần kiếm khí quyết có liên quan tới máu là có thể tu luyện hai môn kiếm thuật và một môn kiếm kỹ này. Nhưng mà muốn đem uy lực của nó phát huy ra mười phần thì phải tu luyện Ám Huyết kiếm khí quyết mới được.
Sau khi cẩn thận đọc qua xong, Sở Mộ trực tiếp thu lại Ám Huyết kiếm thuật cùng với Huyết Đồ kiếm thuật. Bởi vì trực giác của Sở Mộ nói cho hắn biết, hai môn kiếm thuật này đối với việc tăng cấp Kinh Vân sát của hắn cũng không có trợ giúp gì.
Trái lại, môn kiếm kỹ cao giai Ám Huyết kiếm bạo kia làm cho Sở Mộ nhìn thấy một tia hy vọng.
Ám Huyết kiếm thuật cùng với Huyết Đồ kiếm thuật đều có sát chiêu, nhưng mà uy lực của ám Huyết kiếm bạo còn hơn sát chiêu của Ám Huyết kiếm thuật. Nhưng mà còn xa không bằng sát chiêu Huyết Đồ kiếm thuật. Dù sao chênh lệch giữa cao giai và siêu giai vẫn còn ở đó.
Lại một lần nữa độc qua Ám Huyết kiếm bạo, cẩn thận lý giải. Men theo cảm giác của mình, dần dần tiến vào trạng thái tìm hiểu.
...
Trong hậu viện Thanh Phong viện, Sở Mộ tu luyện kiếm thuật, vẫn là Vân Hải kiếm thuật và Toái Vân kiếm thuật.
Hai môn kiếm thuật cao giai không trọn vẹn này trong tay Sở Mộ thi triển ra giống như hồn nhiên thiên thành, giữa hai loại kiếm thuật luân chuyển, dính liền, tìm không ra chút sơ hở và cứng ngắc nào. Đám người Lý Dật dừng tu luyện, đứng ở một bên nhìn qua, trong lòng nhưu bị dày vò.
Cảm giác dày vò của bọn họ không phải là khổ sở, mà là một loại đả kích và kích lệ đặc biệt. Ngẫm lại bọn họ còn đang khổ luyện một môn kiếm thuật thì khi đó Sở Mộ cũng đã đi tới gian đoạn luân chuyển, kết hợp giữa hai loại kiếm thuật, thậm chí còn dung hợp.
Vô số mây trôi vờn quanh bốn phía, cơ hồ tràn ngập hơn phân nửa hậu viện, bao phủ phạm vi hơn hai mươi thước. Sở Mộ múa kiếm trong đám mây mù, hàn quang chồng chất, cước bộ mất trật tự, thân ảnh bay vọt lên, biến ảo bất định.
Từng tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên, cũng không kịch liệt, nhưng mà lại chói tai vô cùng. Tiếng vỡ vụn này làm cho mây mù càng thêm cuồn cuộn, càng thêm kịch liệt. Tiếng vỡ vụn rất nhỏ rơi vào trong tai đám người La Ngọc Phong, lại làm cho vẻ mặt bọn họ không tự giác được mà biến đổi, khóe mắt run rẩy, da đầu run lên.
Lúc trước bởi vì bọn họ tò mò, tự mình thử qua một lần, loại cảm giác này làm cho bọn họ vô cùng khó chịu, giống như là đưa thân vào trong một biển mây mênh mang, không nhìn thấy thứ gì, hơn nữa biển mây bên ngoài không đang không ngừng vỡ vụn, nổ tung. Nổ tới mức khiến cho kiếm khí trong cơ thể bọn họ rung chuyển, máu tươi cuồn cuộn, khó có thể khống chế.
Loại cảm giác thân bất do kỷ này bọn họ cũng không muốn cảm nhận qua lần thứ hai.
Mà bọn họ cũng từ trong vài lời nói của Sở Mộ mà phỏng đoán ra, trước mắt Sở Mộ đang sáng tạo một chiêu kiếm kỹ.
Chuyện này càng khiến cho bọn họ kinh ngạc vạn phần. Sáng tạo kiếm kỹ cũng không phải đơn giản như vậy, ngẫm lại, ba người Lý Dật tìm hiểu Thanh Phong kiếm bia, cuối cùng cũng chỉ có Vũ Văn Minh Hóa miễn cưỡng ngộ được một thức kiếm kỹ trung giai. Còn phải trải qua mấy tháng hoàn thiện.
Hiện tại Sở Mộ muốn sáng tạo kiếm kỹ, nhìn tình huống này dường như còn không phải là kiếm kỹ trung giai, đê giai gì cả. Bọn họ có thể không kinh gnacj sao? Trong cả kiếm viện, có ai dám nói mình sáng tạo kiếm kỹ?
Chỉ là nghĩ lại, ngưu bức như Sở Mộ, đây lại là tiểu sư đệ của bọn họ a. Mặc dù nói có một tiểu sư đệ như vậy, áp lực bọn họ cực lớn, nhưng mà từ một góc độ khác mà nói, không phải là không có mặt mũi vô cùng lớn, trên mặt phong quang a.
Ngay khi tâm tư đám người La Ngọc Phong không ngừng biến ảo thì Sở Mộ tu luyện hoàn tất. Hắn thu kiếm vào vỏ, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt thâm thúy giống như đang trầm tư gì đó.
Thời gian trôi qua từng chút một, không khí ở hậu viện dường như cứng lại, làm cho đám người La Ngọc Phong khẽ cau mày, có chút cảm giác hô hấp không thông.
Đột nhiên, trước mắt bọn họ có một vòng quang mang chói mắt bắn ra, rồi sau đó hai lỗ tai mới nghe được tiếng kim loại ma sát chói tai truyền tới, đầu óc lập tức trống rỗng.
Trước mắt chỉ có một đám mây trắng xuất hiện, lại lập tức bị nghiền nát, bắn tung tóe, bị chôn vùi rồi tiêu tán. Cả quá trình thời gian rất ngắn, chỉ là trong nháy mắt lại có từng đạo kiếm khí vân hệ bắn ra bốn phương tám hướng, phát ra thanh âm vô cùng sắc bén, thanh thế khiến cho người ta sợ hãi.
Trong mắt đám người La Ngọc Phong, uy lực một thức này vô cùng cường đại. Nếu như không có kiếm khí thành giáp bảo vệ, một khi bị đánh trúng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cho dù có kiếm khí thành giáp bảo hộ, hơn phân nửa cũng bị tổn thương.
Nhưng mà Sở Mộ lại nhíu mày một cái, không hài lòng. Trong mắt hắn, cảm giác lúc vừa mới ra tay rất tốt, nhưng mà sau khi nổ, uy lực của Vân Bạch kiếm khí không đủ cường đại, hơn nữa tác dụng chậm chạp, chưa đủ. Tuy rằng luận uy lực đã vượt qua Kinh Vân sát rất nhiều, nhưng mà còn chưa đạt tới cấp độ kiếm kỹ cao giai.
Hắn lần nữa thu kiếm, lại lần nữa trầm tư, chỉ chốc lát sau, lần nữa rút kiếm vung tay chém ra.
Nhiều lần như vậy, cứ lặp đi lặp lại, tuy rằng uy lực của kiếm kỹ khi thi triển ra càng lúc càng cường đại hơn, nhưng mà trong cấp độ cực hạn của kiếm kỹ trung giai. Thủy chung vẫn có một màng mỏng ngăn cách, không có cách nào đột phá.
- Xem ra Vân Hải kiếm thuật và Toái Vân kiếm thuật cũng chỉ là kiếm thuật cao giai không trọn vẹn, còn chưa đủ a. Nếu như trong đó có một môn kiếm thuật là cao giai mà nói, có lẽ còn được.
Sở Mộ âm thầm nói, trong đầu đột nhiên hiện lên một đạo linh quang:
- Ám Huyết kiếm bạo.
Kiếm kỹ cao giai không dễ tìm hiểu như vậy. Sở Mộ tốn trọn vẹn mười ngày mới tìm hiểu thấu Ám Huyết kiếm bạo, nhưng mà bởi vì liên quan tới kiếm khí quyết cho nên không có tu luyện.
Tuy rằng tìm hiểu thấu, nhưng mà nên lấy ra thứ hữu ích nào, thiết thực ra sao thì hắn chưa có đầu mối. Lúc này đột nhiên trong đầu Sở Mộ có linh cảm.
Ám Huyết kiếm bạo, nghiêm túc mà nói, có thể phân chia thành hai bộ phận. Ám huyết và kiếm bạo. Ám huyết ám chỉ lực lượng đặc biệt của Ám Huyết kiếm khí quyết, đây là điều kiện tiên quyết. Mà kiếm bạo thì là phương thức loại lực lượng đặc biệt này phóng thích ra. Sở Mộ mặc dù không có tu luyện, nhưng mà sau khi tìm hiểu lại có thể cảm nhận được uy lực đáng sợ bên trong nó.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 223: Kiếm kỹ cao giai. Ý cảnh tăng lên
10.0/10 từ 35 lượt.