Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2157: Cửa thứ ba quỷ dị
Xem đi xem lại, tham ngộ nhiều lần, dần dần trong lòng Sở Mộ có sự hiểu ra, dường như đã hiểu điều gì, nhưng còn kém một chút. Như cách lớp giấy mỏng, đâm thủng nó là sẽ thấy mặt thật.
Sở Mộ có cảm giác sắp tham ngộ ra nhưng mãi không cách nào tham ngộ, Sở Mộ đành tạm thời từ bỏ, nhưng hắn lờ mờ hiểu tăng cao cảnh giới kiếm pháp có giúp ích trực tiếp cho việc tham ngộ Hằng Kiếm Thế.
Hiện giờ cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ là người kiếm hợp nhất viên mãn, nhưng chỉ mới vào. Cảnh giới kiếm pháp tăng một tiểu cảnh giới, hiểu biết nắm giữ kiếm pháp các loại tiến bộ nhiều. Nếu có thể đột phá người kiếm hợp nhất đến cảnh giới tiếp theo của kiếm pháp không chừng sẽ tham ngộ ra tinh diệu của Hằng Kiếm Thế.
Tu luyện, tham ngộ, luyện kiếm là hạng mục mỗi ngày của Sở Mộ. Hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà bàn bạc đi ra kết luận, bẩm báo cho Sở Mộ, hắn xem xong quyết định.
Đại tái tông môn tổ chức vào tháng sau, tin tức tuyên bố ra ngoài ngay. Các đệ tử Chân kiếm tông biết đầu tiên là sửng sốt sau đó mừng như điên. Đại tái tông môn đợt trước đã qua nhiều năm.
Có cạnh tranh mới có áp lực, có động lực hơn. Các đệ tử vốn hừng hực tu luyện càng liều mạng tu luyện, không khí lôi kéo mỗi đệ tử tràn đầy động lực.
Vân Phong vẫn thu thập tình báo, không có tin mới gì về mười tám viên thần châu. Có một ít tin tức mặt ngoài, có lẽ vì đẳng cấp của Chân kiếm tông không đủ cao, ngũ thái thượng trưởng lão không nhớ ra tin gì hữu dụng hơn làm Sở Mộ rất bất đắc dĩ.
Nhưng không có là không có, không thể nào từ không sinh ra có. Sở Mộ đành chịu, hiện tại đành tạm gác bí mật của Chân kiếm tông qua một bên, chú trọng vào việc tăng cao thực lực của mình. Khi nào có đủ thực lực mới dễ tìm kiếm bí mật hơn, không thì dù biết cũng khó giữ được.
Sở Mộ biết người chú ý mười tám viên thần châu không chỉ có một mình hắn, chắc chắn có người mạnh hơn hắn.
Phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn, nâng cao tu vi và thực lực của mình phát triển Chân kiếm tông, đây là nhiệm vụ chủ yếu của hắn trong giai đoạn này.
Một tháng nay không chỉ có các đệ tử Chân kiếm tông liều mạng tu luyện, Sở Mộ cũng không rảnh rỗi, hắn cố gắng không ít hơn đệ tử nào.
Sở Mộ lại vào Kiếm Tông Linh Ấn đánh nhau với Tử Kim đế vương nhiều lần, tuy mỗi lần đều thất bại nhưng hắn càng lúc càng chống đỡ lâu hơn. Bình thường Sở Mộ sẽ lấy Hằng Kiếm Thế ra tham ngộ, tuy không thể phá giải huyền bí trong đó nhưng cảnh giới kiếm pháp đang tăng từ từ.
Sở Mộ chợt hiểu ra, nếu hắn đủ mạnh thì mặc cho đối phương có thủ đoạn như thế nào cuối cùng sẽ bị hắn phá giải.
Hiểu ra điều này Sở Mộ càng có ý thức tăng tiến cảnh giới kiếm pháp của mình hơn, chứ không phải vắt óc phá giải sát chiêu kiếm pháp của Tử Kim đế vương.
Thế này mới là vương đạo.
Đạo chia hai cực, cực độ của nhẹ nhàng là nặng nề, Sở Mộ đã lĩnh ngộ và hiểu biết sâu sắc hơn. Phong cách kiếm pháp cực kỳ nhẹ nhàng của kiếm khách áo trắng đã bị Sở Mộ hấp thu, nhưng hắn khác với kiếm khách áo trắng nên kiếm pháp kiểu đó in dấu phong cách cá nhân của hắn.
Cảnh giới người kiếm hợp nhất viên mãn không ngừng củng cố, sau đó tăng tiến.
Trong Kiếm Tông Linh Ấn, Sở Mộ lại đối mặt với Tử Kim đế vương.
Tử Kim đế vương chém ra nhát kiếm uy thế đế vương lẫm liệt, tứ hải thần phục, bát phương kính hiến.
Sở Mộ đánh nhau nhiều lần đã quen thuộc kiếm pháp của Tử Kim đế vương, bắt tay vào ứng đối ngay, hai bên lại đánh mãi không hạ được đối phương. Sau cùng Tử Kim đế vương sử dụng Đế Vương Sát Kiếm đáng sợ kia.
Sở Mộ nhiều lần chết dưới kiếm này nên cảm nhận cực kỳ sâu sắc. Tử Kim đế vương giơ kiếm lên là Sở Mộ cảnh giác ngay, hắn đã có cách ứng đối nhưng chỉ lý luận suông, chưa biết có thể được không. Nhưng ít ra có thể thử một lần, chết rồi còn có thể lặp lại khiêu chiến, đây là ưu thế lớn nhất của Sở Mộ.
Sở Mộ nhạy bén bắt giữ được Tử Kim đế vương giơ kiếm lên. Khi Tử Kim đế vương sắp thi triển Đế Vương chi kiếm sẽ có một khoảng cách thời gian, cực kỳ ngắn ngủi và nhỏ bé, đó là thời gian tích lũy lực lượng và khí thế. Cảnh giới kiếm pháp của Tử Kim đế vương đủ để dùng năng lực che giấu sơ hở nhỏ bé này, huống chi trong cuộc chiến sống chết được mấy người nắm bắt được khoảnh đó?
Sở Mộ làm được, là lần này.
Kiếm vạch trước mặt một vòng tròn ẩn chứa huyền diệu kinh người, nhẹ nhàng và nặng nề đan vào khiến nhát kiếm rất quái dị. Lực lượng bùng nổ từng tầng đẩy tới.
Kiếm nhẹ nhàng mà nặng nề bỗng nhiên hóa thành cực quang.
Nhanh tột độ, khiến người rợn tóc gáy.
Kiếm quang xuyên qua hư không, xuyên thấu thời gian và không gian nghênh hướng Đế Vương Sát Kiếm.
Kiếm quang ngưng tụ cực độ nhẹ nhàng không mất sức, trong đó ẩn chứa lực lượng cực kỳ nặng đan xen nhau, trở nên hùng hồn mà bá đạo, diễn sinh ra một chút uy năng của Đế Vương Sát Kiếm.
Trăm vạn xác chết nằm la liệt, thương sinh đều là con kiến.
Đánh trúng!
Kiếm của Sở Mộ xuyên qua kiếm quang tím vàng to lớn, đâm thủng giữa trán Tử Kim đế vương. Nửa phần kiếm quang tím vàng chém vào Sở Mộ, giết hắn.
Kết cục này có thể nói là đồng quy vu tận.
Sở Mộ lại vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, ngai vua và Tử Kim đế vương đều biến mất chỉ còn lại một mảnh trắng xoá.
Sở Mộ rất bất ngờ:
- Không lẽ ta vượt qua cửa thứ hai?
Lúc này sắc trắng có sự thay đổi. Các tia màu đen như từ hư vô khuếch tán ra, tràn ngập như bình mực vỡ bắn tung tóe giọt mực, rất nhanh nhuộm bốn phía trắng xóa thành tối tăm.
Một mảnh tối đen tĩnh lặng không tiếng động, Sở Mộ có cảm giác cô đơn tận xương, cực kỳ quái dị, không khí kỳ dị lan tràn khiến hắn cảnh giác.
Sở Mộ suy đoán:
- Không lẽ là ải thứ ba?
Bỗng nhiên tim Sở Mộ đập nhanh, trong bóng tối như có một kiếm quang đen ngòm hòa vào bóng tối, không thể nhìn thấy, không cảm nhận được. Sở Mộ mới cảm ứng thì cảm giác tim, đau nhói, trước mắt nhanh chóng chìm trong bóng tối.
Đã chết.
Trong mật thất tu luyện, Sở Mộ cười khổ.
- Quả nhiên là cửa thứ ba, nhưng mới một chốc đã chết thì quá...
Không thấy bóng người, một kiếm diệt gọn, so với hai ải trước chênh lệch quá lớn.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, hoàn toàn không nhận được kinh nghiệm gì. Sở Mộ không tin tà, hắn lại đi vào Kiếm Tông Linh Ấn.
Lần này Sở Mộ trực tiếp xuất hiện trong bóng tối, cô đơn âm thầm không thấy đường, hắn nâng cao cảnh giác hết sức phòng ngừa bị đánh lén.
Kiếm Đạo Độc Thần
Sở Mộ có cảm giác sắp tham ngộ ra nhưng mãi không cách nào tham ngộ, Sở Mộ đành tạm thời từ bỏ, nhưng hắn lờ mờ hiểu tăng cao cảnh giới kiếm pháp có giúp ích trực tiếp cho việc tham ngộ Hằng Kiếm Thế.
Hiện giờ cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ là người kiếm hợp nhất viên mãn, nhưng chỉ mới vào. Cảnh giới kiếm pháp tăng một tiểu cảnh giới, hiểu biết nắm giữ kiếm pháp các loại tiến bộ nhiều. Nếu có thể đột phá người kiếm hợp nhất đến cảnh giới tiếp theo của kiếm pháp không chừng sẽ tham ngộ ra tinh diệu của Hằng Kiếm Thế.
Tu luyện, tham ngộ, luyện kiếm là hạng mục mỗi ngày của Sở Mộ. Hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà bàn bạc đi ra kết luận, bẩm báo cho Sở Mộ, hắn xem xong quyết định.
Đại tái tông môn tổ chức vào tháng sau, tin tức tuyên bố ra ngoài ngay. Các đệ tử Chân kiếm tông biết đầu tiên là sửng sốt sau đó mừng như điên. Đại tái tông môn đợt trước đã qua nhiều năm.
Có cạnh tranh mới có áp lực, có động lực hơn. Các đệ tử vốn hừng hực tu luyện càng liều mạng tu luyện, không khí lôi kéo mỗi đệ tử tràn đầy động lực.
Vân Phong vẫn thu thập tình báo, không có tin mới gì về mười tám viên thần châu. Có một ít tin tức mặt ngoài, có lẽ vì đẳng cấp của Chân kiếm tông không đủ cao, ngũ thái thượng trưởng lão không nhớ ra tin gì hữu dụng hơn làm Sở Mộ rất bất đắc dĩ.
Nhưng không có là không có, không thể nào từ không sinh ra có. Sở Mộ đành chịu, hiện tại đành tạm gác bí mật của Chân kiếm tông qua một bên, chú trọng vào việc tăng cao thực lực của mình. Khi nào có đủ thực lực mới dễ tìm kiếm bí mật hơn, không thì dù biết cũng khó giữ được.
Sở Mộ biết người chú ý mười tám viên thần châu không chỉ có một mình hắn, chắc chắn có người mạnh hơn hắn.
Phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn, nâng cao tu vi và thực lực của mình phát triển Chân kiếm tông, đây là nhiệm vụ chủ yếu của hắn trong giai đoạn này.
Một tháng nay không chỉ có các đệ tử Chân kiếm tông liều mạng tu luyện, Sở Mộ cũng không rảnh rỗi, hắn cố gắng không ít hơn đệ tử nào.
Sở Mộ lại vào Kiếm Tông Linh Ấn đánh nhau với Tử Kim đế vương nhiều lần, tuy mỗi lần đều thất bại nhưng hắn càng lúc càng chống đỡ lâu hơn. Bình thường Sở Mộ sẽ lấy Hằng Kiếm Thế ra tham ngộ, tuy không thể phá giải huyền bí trong đó nhưng cảnh giới kiếm pháp đang tăng từ từ.
Sở Mộ chợt hiểu ra, nếu hắn đủ mạnh thì mặc cho đối phương có thủ đoạn như thế nào cuối cùng sẽ bị hắn phá giải.
Hiểu ra điều này Sở Mộ càng có ý thức tăng tiến cảnh giới kiếm pháp của mình hơn, chứ không phải vắt óc phá giải sát chiêu kiếm pháp của Tử Kim đế vương.
Thế này mới là vương đạo.
Đạo chia hai cực, cực độ của nhẹ nhàng là nặng nề, Sở Mộ đã lĩnh ngộ và hiểu biết sâu sắc hơn. Phong cách kiếm pháp cực kỳ nhẹ nhàng của kiếm khách áo trắng đã bị Sở Mộ hấp thu, nhưng hắn khác với kiếm khách áo trắng nên kiếm pháp kiểu đó in dấu phong cách cá nhân của hắn.
Cảnh giới người kiếm hợp nhất viên mãn không ngừng củng cố, sau đó tăng tiến.
Trong Kiếm Tông Linh Ấn, Sở Mộ lại đối mặt với Tử Kim đế vương.
Tử Kim đế vương chém ra nhát kiếm uy thế đế vương lẫm liệt, tứ hải thần phục, bát phương kính hiến.
Sở Mộ đánh nhau nhiều lần đã quen thuộc kiếm pháp của Tử Kim đế vương, bắt tay vào ứng đối ngay, hai bên lại đánh mãi không hạ được đối phương. Sau cùng Tử Kim đế vương sử dụng Đế Vương Sát Kiếm đáng sợ kia.
Sở Mộ nhiều lần chết dưới kiếm này nên cảm nhận cực kỳ sâu sắc. Tử Kim đế vương giơ kiếm lên là Sở Mộ cảnh giác ngay, hắn đã có cách ứng đối nhưng chỉ lý luận suông, chưa biết có thể được không. Nhưng ít ra có thể thử một lần, chết rồi còn có thể lặp lại khiêu chiến, đây là ưu thế lớn nhất của Sở Mộ.
Sở Mộ nhạy bén bắt giữ được Tử Kim đế vương giơ kiếm lên. Khi Tử Kim đế vương sắp thi triển Đế Vương chi kiếm sẽ có một khoảng cách thời gian, cực kỳ ngắn ngủi và nhỏ bé, đó là thời gian tích lũy lực lượng và khí thế. Cảnh giới kiếm pháp của Tử Kim đế vương đủ để dùng năng lực che giấu sơ hở nhỏ bé này, huống chi trong cuộc chiến sống chết được mấy người nắm bắt được khoảnh đó?
Sở Mộ làm được, là lần này.
Kiếm vạch trước mặt một vòng tròn ẩn chứa huyền diệu kinh người, nhẹ nhàng và nặng nề đan vào khiến nhát kiếm rất quái dị. Lực lượng bùng nổ từng tầng đẩy tới.
Kiếm nhẹ nhàng mà nặng nề bỗng nhiên hóa thành cực quang.
Nhanh tột độ, khiến người rợn tóc gáy.
Kiếm quang xuyên qua hư không, xuyên thấu thời gian và không gian nghênh hướng Đế Vương Sát Kiếm.
Kiếm quang ngưng tụ cực độ nhẹ nhàng không mất sức, trong đó ẩn chứa lực lượng cực kỳ nặng đan xen nhau, trở nên hùng hồn mà bá đạo, diễn sinh ra một chút uy năng của Đế Vương Sát Kiếm.
Trăm vạn xác chết nằm la liệt, thương sinh đều là con kiến.
Đánh trúng!
Kiếm của Sở Mộ xuyên qua kiếm quang tím vàng to lớn, đâm thủng giữa trán Tử Kim đế vương. Nửa phần kiếm quang tím vàng chém vào Sở Mộ, giết hắn.
Kết cục này có thể nói là đồng quy vu tận.
Sở Mộ lại vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, ngai vua và Tử Kim đế vương đều biến mất chỉ còn lại một mảnh trắng xoá.
Sở Mộ rất bất ngờ:
- Không lẽ ta vượt qua cửa thứ hai?
Lúc này sắc trắng có sự thay đổi. Các tia màu đen như từ hư vô khuếch tán ra, tràn ngập như bình mực vỡ bắn tung tóe giọt mực, rất nhanh nhuộm bốn phía trắng xóa thành tối tăm.
Một mảnh tối đen tĩnh lặng không tiếng động, Sở Mộ có cảm giác cô đơn tận xương, cực kỳ quái dị, không khí kỳ dị lan tràn khiến hắn cảnh giác.
Sở Mộ suy đoán:
- Không lẽ là ải thứ ba?
Bỗng nhiên tim Sở Mộ đập nhanh, trong bóng tối như có một kiếm quang đen ngòm hòa vào bóng tối, không thể nhìn thấy, không cảm nhận được. Sở Mộ mới cảm ứng thì cảm giác tim, đau nhói, trước mắt nhanh chóng chìm trong bóng tối.
Đã chết.
Trong mật thất tu luyện, Sở Mộ cười khổ.
- Quả nhiên là cửa thứ ba, nhưng mới một chốc đã chết thì quá...
Không thấy bóng người, một kiếm diệt gọn, so với hai ải trước chênh lệch quá lớn.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, hoàn toàn không nhận được kinh nghiệm gì. Sở Mộ không tin tà, hắn lại đi vào Kiếm Tông Linh Ấn.
Lần này Sở Mộ trực tiếp xuất hiện trong bóng tối, cô đơn âm thầm không thấy đường, hắn nâng cao cảnh giác hết sức phòng ngừa bị đánh lén.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2157: Cửa thứ ba quỷ dị
10.0/10 từ 35 lượt.