Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2036: Sở Mộ có tiếng không có miếng (Hạ)
- Người này là Sở Mộ đệ nhất bảng Đăng Thiên.
Sở Mộ vừa xuất hiện liền khiến nhiều người xì xầm bàn tán, ai nấy trợn to mắt nhìn. Đệ nhất bảng Đăng Thiên, cái danh sáng bóng.
Trong tinh hạm Dạ Minh kiếm tông có một đại nhân vật, là chí cường giả luôn ẩn thế cũng là trụ cột của Dạ Minh kiếm tông: Dạ Minh Đại Đế.
Thế lực cấp chúa tể, thế lực cấp bá chủ chênh lệch lớn nhất không phải nội tình, thiên tài trong tông môn mạnh yếu, nhiều hay ít mà nằm ở chí cường giả. Thế lực cấp chúa tể có ít nhất một cường giả cấp Đại Đế tọa trấn.
Dạ Minh Đại Đế chậm rãi hỏi, giọng nói sâu trầm mơ hồ:
- Trấn Vũ, ngươi thấy tiểu tử này thế nào?
Một nam nhân gần ba mươi tuổi đứng bên cạnh Dạ Minh Đại Đế, dao động hơi thở sâu thẳm khó đoán, sâu không lường được.
Tần Trấn Vũ đáp, giọng sâu trầm hơi giống với Dạ Minh Đại Đế:
- Sư tôn, tuy tiểu tử này tu vi không cao nhưng xem hắn chiến đấu thì kiếm pháp không yếu.
Tần Trấn Vũ là đệ tử quan môn của Dạ Minh Đại Đế, tiếc rằng đã hơn trăm tuổi nên không cách nào tham gia bảng Thiên Thanh, lòng vô cùng tiếc nuối.
Dạ Minh Đại Đế không bình luận gì về đánh giá của Tần Trấn Vũ.
Người cảnh giới cao sâu nhìn thấu ảo diệu trong đó, người không đủ trình độ thì chỉ thấy mặt ngoài.
- Đây chính là thực lực của Sở Mộ?
- Làm người ta thất vọng quá, đệ nhất bảng Đăng Thiên mà trình độ như vậy.
- Bảng Đăng Thiên, bảng thiên tài tinh hệ tính kiểu gì vậy? Thực lực như thế mà cũng xếp hạng nhất được?
Người không biết về Thiên Thanh Hư Giới khi thấy trận so tài của Sở Mộ đều phát ra chất vấn, cảm thấy bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên có tiếng không có miếng
- Giả rốt cuộc chỉ là giả.
Nhiều thiên tài nhìn biểu hiện lúc này của Sở Mộ thì thầm thắc mắc, nhếch mép cười nhạt, khinh thường hắn.
Một số người thì thấy khó hiểu, dù tu vi của Sở Mộ không cao nhưng theo thiên phú hắn thể hiện trong Thiên Thanh Hư Giới thì thực lực nên mạnh hơn nữa mới đúng.
Trận chiến này kéo dài hai mươi phút, cuối cùng Sở Mộ bắt giữ một cơ hội đánh bại đối phương, giết chết.
Về mặt lý luận trận chiến này còn có thể tiếp tục, nhưng đối phương rút kiếm về hành kiếm lễ với Sở Mộ:
- Đa tạ Sở sư huynh chỉ điểm.
Người đó tự nhận thua rời khỏi Tinh Thiên giới, chỉ có làm đương sự là rõ ràng nhất chiến đấu vừa rồi hoàn toàn là được Sở Mộ chỉ điểm, không thì vừa bắt đầu hắn có thể dùng thế sấm rền gió cuốn đánh bại gã.
Người đó hiểu rằng Sở Mộ chịu bỏ chút thời gian chỉ điểm mình vì nghĩ tình sư huynh đệ đồng môn, lòng càng tôn kính Sở Mộ hơn.
Sở Mộ nhìn ánh mắt đám người đó là biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, đại loại là lúc trước đã lầm khi xem trọng hắn. Sở Mộ không để bụng, hắn làm chuyện gì, bày ra thực lực kiểu gì là chuyện của hắn, không liên quan tới người khác. Tương tự, người ta xem hắn thế nào là chuyện của người ta, chẳng liên quan đến hắn.
Thiên tài thường khá là thiên chấp, hơi tự cho là đúng.
Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông hơi lo lắng.
Nói chung cuộc so tài vẫn tiếp tục diễn ra, sẽ không cố ý tạm dừng vì ai.
Bên ngoài bàn tán náo nhiệt, đề tài quay quanh Sở Mộ. Hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên mà có tiếng không có miếng, dù tu vi chỉ mới là Niết Bàn nhất trọng thiên cũng không nên mất hai mươi phút đánh bại đối thủ ngang ngửa mình. Đối thủ của Sở Mộ không xếp hạng trong bảng Đăng Thiên, chênh lệch không biết bao nhiêu lần.
Trong tinh hạm Ngũ Hành kiếm tông, các vị trưởng lão rất khó hiểu:
- Có chuyện gì vậy? Với thực lực của tiểu tử này không nên như vậy.
Có người đề nghị kêu người đánh nhau với Sở Mộ đến hỏi chuyện, sau đó biết hắn đang chỉ điểm. Bọn họ thở phào nhẹ nhõm.
Phó tông chủ Bạch Khung cười nói:
- Những người coi thường hắn sẽ phải trả giá đắt.
Đề tài về Sở Mộ dần bị cuộc so tài làm mờ nhạt, đặc biệt đến lượt Trần Cương lên sân, tư thái cứng rắn cực kỳ sắc bén chỉ một chiêu đã đánh bại đối thủ. Thế là Trần Cương thành đề tài nóng.
Sau đó nhóm Chu Thiên Đồng, Dương Hiên với ưu thế tuyệt đối chém giết đối thủ tơi bời giành chiến thắng, cũng thành trung tâm đề tài. Sở Mộ dần bị lãng quên.
Người thua rời đi, người thắng ở lại chờ trận so tài tiếp theo.
Thắng sau khi về tiểu không gian, nơi này có đặc tính là tăng tốc độ phục hồi.
Sở Mộ xem kỹ Chu Thiên Đồng, Trần Cương, Dương Hiên chiến đấu, tuy đều một kiếm đánh bại kẻ địch nhưng hắn vẫn nhìn ra chút chi tiết. Nhưng chưa đủ, muốn hiểu biết thực lực của đám người này nhiều hơn thì phải xem càng nhiều mới được.
Trong một ngàn thiên tài không nhiều người tu vi đến Niết Bàn tam trọng thiên, chỉ khoảng mười người. Như Thần Tử của Ngũ Hành kiếm tông là Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên, trong trăm tuổi có thể đến tu vi cỡ này đã là cực kỳ ghê gớm.
Không biết có phải cố ý hay không mà mười thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên không làm đối thủ của nhau, có vẻ sẽ được giữ đến cuối cùng mới chiến đấu.
Nhưng xem thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên đánh nhau là việc khiến người kích động. Gọn gàng, dứt khoát, rõ ràng, như sấm sét phá không, như núi lửa tuôn trào, dù chỉ nhìn hình ảnh từ Tinh Thiên giới cũng khiến người như ở trong đó, có thể nghe thấy thanh âm, cảm nhận dao động hơi thở.
Chênh lệch tu vi cao thấp, khí thế mạnh yếu biểu hiện rất rõ rệt.
Ngoài ra những thiên tài tu vi Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên quá gây chú ý.
So với thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên thì thiên tài Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên đông hơn chút nhưng không quá nhiều, hai mươi mấy gần ba mươi người. Lâm Dịch của Ngũ Hành kiếm tông nằm trong số đó, Dạ Minh kiếm tông thì nhiều nhất.
Trong mười tông môn cấp bá chủ nếu xếp hạng thì Ngũ Hành kiếm tông chỉ xếp từ hạng năm trở đi, số lượng thiên tài hơi kém hơn.
Bốn tinh vực lớn nhân tộc có tổng cộng một trăm hai mươi tinh hệ, trong mỗi tinh hệ do các cường giả mở ra một Tinh Thiên giới, trong mỗi Tinh Thiên giới có một ngàn thiên tài đang chiến đấu, cạnh tranh, thi đấu giành danh ngạch duy nhất.
So tài diễn ra từng trận, ngắn thì một kiếm thắng địch, từ bắt đầu đến kết thúc chỉ ba giây ngắn ngủi. Lâu thì chiến đấu kịch liệt, cỡ hai mươi phút.
Trong Tinh Thiên giới không chia ngày đêm, các trận đấu liên tục diễn ra.
Một ngàn người, năm trăm trận, năm trăm người thắng, năm trăm người thua. Người thắng ở lại tiếp tục, người thua làm khán giả.
Trong Dạ Minh Tinh Thiên giới bắt đầu đợt so tài thứ hai.
Năm trăm người là hai trăm năm mươi trận.
Vòng này Giang Phàm xui, đối thủ của gã là Dương Hiên trên bảng Thiên Thanh Dạ Minh kiếm tông.
Kiếm Đạo Độc Thần
Sở Mộ vừa xuất hiện liền khiến nhiều người xì xầm bàn tán, ai nấy trợn to mắt nhìn. Đệ nhất bảng Đăng Thiên, cái danh sáng bóng.
Trong tinh hạm Dạ Minh kiếm tông có một đại nhân vật, là chí cường giả luôn ẩn thế cũng là trụ cột của Dạ Minh kiếm tông: Dạ Minh Đại Đế.
Thế lực cấp chúa tể, thế lực cấp bá chủ chênh lệch lớn nhất không phải nội tình, thiên tài trong tông môn mạnh yếu, nhiều hay ít mà nằm ở chí cường giả. Thế lực cấp chúa tể có ít nhất một cường giả cấp Đại Đế tọa trấn.
Dạ Minh Đại Đế chậm rãi hỏi, giọng nói sâu trầm mơ hồ:
- Trấn Vũ, ngươi thấy tiểu tử này thế nào?
Một nam nhân gần ba mươi tuổi đứng bên cạnh Dạ Minh Đại Đế, dao động hơi thở sâu thẳm khó đoán, sâu không lường được.
Tần Trấn Vũ đáp, giọng sâu trầm hơi giống với Dạ Minh Đại Đế:
- Sư tôn, tuy tiểu tử này tu vi không cao nhưng xem hắn chiến đấu thì kiếm pháp không yếu.
Tần Trấn Vũ là đệ tử quan môn của Dạ Minh Đại Đế, tiếc rằng đã hơn trăm tuổi nên không cách nào tham gia bảng Thiên Thanh, lòng vô cùng tiếc nuối.
Dạ Minh Đại Đế không bình luận gì về đánh giá của Tần Trấn Vũ.
Người cảnh giới cao sâu nhìn thấu ảo diệu trong đó, người không đủ trình độ thì chỉ thấy mặt ngoài.
- Đây chính là thực lực của Sở Mộ?
- Làm người ta thất vọng quá, đệ nhất bảng Đăng Thiên mà trình độ như vậy.
- Bảng Đăng Thiên, bảng thiên tài tinh hệ tính kiểu gì vậy? Thực lực như thế mà cũng xếp hạng nhất được?
Người không biết về Thiên Thanh Hư Giới khi thấy trận so tài của Sở Mộ đều phát ra chất vấn, cảm thấy bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên có tiếng không có miếng
- Giả rốt cuộc chỉ là giả.
Nhiều thiên tài nhìn biểu hiện lúc này của Sở Mộ thì thầm thắc mắc, nhếch mép cười nhạt, khinh thường hắn.
Một số người thì thấy khó hiểu, dù tu vi của Sở Mộ không cao nhưng theo thiên phú hắn thể hiện trong Thiên Thanh Hư Giới thì thực lực nên mạnh hơn nữa mới đúng.
Trận chiến này kéo dài hai mươi phút, cuối cùng Sở Mộ bắt giữ một cơ hội đánh bại đối phương, giết chết.
Về mặt lý luận trận chiến này còn có thể tiếp tục, nhưng đối phương rút kiếm về hành kiếm lễ với Sở Mộ:
- Đa tạ Sở sư huynh chỉ điểm.
Người đó tự nhận thua rời khỏi Tinh Thiên giới, chỉ có làm đương sự là rõ ràng nhất chiến đấu vừa rồi hoàn toàn là được Sở Mộ chỉ điểm, không thì vừa bắt đầu hắn có thể dùng thế sấm rền gió cuốn đánh bại gã.
Người đó hiểu rằng Sở Mộ chịu bỏ chút thời gian chỉ điểm mình vì nghĩ tình sư huynh đệ đồng môn, lòng càng tôn kính Sở Mộ hơn.
Sở Mộ nhìn ánh mắt đám người đó là biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, đại loại là lúc trước đã lầm khi xem trọng hắn. Sở Mộ không để bụng, hắn làm chuyện gì, bày ra thực lực kiểu gì là chuyện của hắn, không liên quan tới người khác. Tương tự, người ta xem hắn thế nào là chuyện của người ta, chẳng liên quan đến hắn.
Thiên tài thường khá là thiên chấp, hơi tự cho là đúng.
Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông hơi lo lắng.
Nói chung cuộc so tài vẫn tiếp tục diễn ra, sẽ không cố ý tạm dừng vì ai.
Bên ngoài bàn tán náo nhiệt, đề tài quay quanh Sở Mộ. Hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên mà có tiếng không có miếng, dù tu vi chỉ mới là Niết Bàn nhất trọng thiên cũng không nên mất hai mươi phút đánh bại đối thủ ngang ngửa mình. Đối thủ của Sở Mộ không xếp hạng trong bảng Đăng Thiên, chênh lệch không biết bao nhiêu lần.
Trong tinh hạm Ngũ Hành kiếm tông, các vị trưởng lão rất khó hiểu:
- Có chuyện gì vậy? Với thực lực của tiểu tử này không nên như vậy.
Có người đề nghị kêu người đánh nhau với Sở Mộ đến hỏi chuyện, sau đó biết hắn đang chỉ điểm. Bọn họ thở phào nhẹ nhõm.
Phó tông chủ Bạch Khung cười nói:
- Những người coi thường hắn sẽ phải trả giá đắt.
Đề tài về Sở Mộ dần bị cuộc so tài làm mờ nhạt, đặc biệt đến lượt Trần Cương lên sân, tư thái cứng rắn cực kỳ sắc bén chỉ một chiêu đã đánh bại đối thủ. Thế là Trần Cương thành đề tài nóng.
Sau đó nhóm Chu Thiên Đồng, Dương Hiên với ưu thế tuyệt đối chém giết đối thủ tơi bời giành chiến thắng, cũng thành trung tâm đề tài. Sở Mộ dần bị lãng quên.
Người thua rời đi, người thắng ở lại chờ trận so tài tiếp theo.
Thắng sau khi về tiểu không gian, nơi này có đặc tính là tăng tốc độ phục hồi.
Sở Mộ xem kỹ Chu Thiên Đồng, Trần Cương, Dương Hiên chiến đấu, tuy đều một kiếm đánh bại kẻ địch nhưng hắn vẫn nhìn ra chút chi tiết. Nhưng chưa đủ, muốn hiểu biết thực lực của đám người này nhiều hơn thì phải xem càng nhiều mới được.
Trong một ngàn thiên tài không nhiều người tu vi đến Niết Bàn tam trọng thiên, chỉ khoảng mười người. Như Thần Tử của Ngũ Hành kiếm tông là Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên, trong trăm tuổi có thể đến tu vi cỡ này đã là cực kỳ ghê gớm.
Không biết có phải cố ý hay không mà mười thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên không làm đối thủ của nhau, có vẻ sẽ được giữ đến cuối cùng mới chiến đấu.
Nhưng xem thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên đánh nhau là việc khiến người kích động. Gọn gàng, dứt khoát, rõ ràng, như sấm sét phá không, như núi lửa tuôn trào, dù chỉ nhìn hình ảnh từ Tinh Thiên giới cũng khiến người như ở trong đó, có thể nghe thấy thanh âm, cảm nhận dao động hơi thở.
Chênh lệch tu vi cao thấp, khí thế mạnh yếu biểu hiện rất rõ rệt.
Ngoài ra những thiên tài tu vi Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên quá gây chú ý.
So với thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên thì thiên tài Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên đông hơn chút nhưng không quá nhiều, hai mươi mấy gần ba mươi người. Lâm Dịch của Ngũ Hành kiếm tông nằm trong số đó, Dạ Minh kiếm tông thì nhiều nhất.
Trong mười tông môn cấp bá chủ nếu xếp hạng thì Ngũ Hành kiếm tông chỉ xếp từ hạng năm trở đi, số lượng thiên tài hơi kém hơn.
Bốn tinh vực lớn nhân tộc có tổng cộng một trăm hai mươi tinh hệ, trong mỗi tinh hệ do các cường giả mở ra một Tinh Thiên giới, trong mỗi Tinh Thiên giới có một ngàn thiên tài đang chiến đấu, cạnh tranh, thi đấu giành danh ngạch duy nhất.
So tài diễn ra từng trận, ngắn thì một kiếm thắng địch, từ bắt đầu đến kết thúc chỉ ba giây ngắn ngủi. Lâu thì chiến đấu kịch liệt, cỡ hai mươi phút.
Trong Tinh Thiên giới không chia ngày đêm, các trận đấu liên tục diễn ra.
Một ngàn người, năm trăm trận, năm trăm người thắng, năm trăm người thua. Người thắng ở lại tiếp tục, người thua làm khán giả.
Trong Dạ Minh Tinh Thiên giới bắt đầu đợt so tài thứ hai.
Năm trăm người là hai trăm năm mươi trận.
Vòng này Giang Phàm xui, đối thủ của gã là Dương Hiên trên bảng Thiên Thanh Dạ Minh kiếm tông.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 2036: Sở Mộ có tiếng không có miếng (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.