Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1956: Một bước lên trời (Thượng)
Dạ Minh bộ, dải sáng xanh trên bầu trời tụ tập thành bảng thiên tài tinh hệ xuất hiện một ngàn cái tên, một ngàn cũng là hạn mức cao nhất.
Người chiếm vị trí đầu bảng là Sở Mộ, hạng hai là Chu Thiên Đồng, hạng ba là Trần Cương.
Khi danh ngạch trên bảng thiên tài tinh hệ đã đầy thì đầu óc mỗi thiên tài có tên trong danh sách ù vang, thoáng chốc biết thứ bậc.
Chu Thiên Đồng lạnh lùng cười:
- Sở Mộ, chỉ là đệ tử bí truyền của kiếm tông cấp bá chủ tầm thường, tạm thời cho ngươi bảo quản hạng nhất, rất nhanh nó thuộc về ta!
Giống như Chu Thiên Đồng, nhiều thiên tài tràn đầy tự tin vào mình đều có tiếng lòng tương tự.
Được hạng nhất không làm Sở Mộ mất lý trí, hắn vẫn như thường ngày, không có gì phải kinh ngạc. Sở Mộ vẫn đang săn giết hư thú nhất phẩm.
Đến nay một mình Sở Mộ đã giết con Xích Nhãn Lang thứ ba.
Lần đầu tiên chiến đấu với Xích Nhãn Lang thì sức mạnh của Sở Mộ và con thú khác biệt xa, hắn buộc phải sử dụng lực lượng chấn động và kiếm ý, cuối cùng thành công giết Xích Nhãn Lang. Sau khi giết một con Xích Nhãn Lang, hấp thu một hư khí không chỉ chữa lành cơ bắp bị thương vì thi triển lực lượng chấn động, khí lực của Sở Mộ cũng tăng lên.
Một lần tăng tiến khiến các mặt của Sở Mộ đều mạnh lên, kiếm thuật sư đã thành bản năng, hắn rất giỏi vận dụng các mặt năng lực tiến bộ, thực lực càng mạnh lên. Lần thứ hai đối diện Xích Nhãn Lang càng dễ giết chết, Sở Mộ hấp thu thêm một luồng hư khí, lực lượng càng mạnh, đến tiêu chuẩn ba ngàn cân, các mặt khác đều có tiến bộ.
Lực lượng một ngàn cân và một vạn cân khác biệt gấp mười lần. Nếu không có lực lượng chấn động khắc trong linh hồn, mới lĩnh ngộ ra kiếm ý thì dù Sở Mộ có kiếm pháp vô cùng tinh tế, kỹ xảo chiến đấu tuyệt luân cũng không thể giết Xích Nhãn Lang. Dù sao kiếm sắt không đủ độ bén cắt rách lớp da lông cứng rắn của Xích Nhãn Lang.
Sở Mộ giết con Xích Nhãn Lang thứ ba được hư khí, lần thứ hai hấp thu hư khí khiến hắn cảm giác khí lực lại mạnh hơn, lực lượng đến bốn ngàn cân.
Khí lực càng mạnh mẽ thì lực lượng càng cường đại, sử dụng lực lượng chấn động càng mạnh.
Ngày càng nhiều người chạy vào hoang dã, cơ bản kết nhóm đông đúc, ít nhất có năm người hợp sức với nhau.
Năm thiên tài hợp sức, mỗi người có kinh nghiệm chiến đấu và kỹ xảo không tầm thường, cực kỳ quen thuộc với kiếm, kiếm pháp cơ bản tinh tế, ứng dụng lực lượng bản thân hơn xa người thường. Năm người phối hợp với nhau đủ để xoay sở và giết chết một con Xích Nhãn Lang.
Giết được một con Xích Nhãn Lang lấy hư khí, cho một người hấp thu tăng mạnh khí lực, thực lực mạnh lên lại tiếp tục săn giết thì xác suất thành công càng cao, tốc độ nhanh hơn.
Xích Nhãn Lang ít khi tụ thành đàn, từng con rải rác rất dễ giết.
Sở Mộ lại gặp một con Xích Nhãn Lang, nó vừa thấy hắn liền tấn công, cực kỳ hung mãnh. Sở Mộ nhìn Xích Nhãn Lang chằm chằm, hư khí cường hóa khí lực của hắn, sức mạnh tăng lên thì tốc độ tư duy cũng tăng. Sau khi lĩnh ngộ kiếm ý thì tốc độ tư duy vốn đã nhanh nhạy, ánh mắt Sở Mộ sắc bén hơn, cường hóa lục cảm.
Bắt giữ quỹ tích, gia cố kiếm ý, Sở Mộ chém kiếm ra, lắc nhẹ cổ tay kích phát lực lượng chấn động.
Sở Mộ giết con Xích Nhãn Lang thứ bốn, lại được một hư khí, hắn hấp thu nó khiến khí lực một lần nữa cường hóa.
Lực lượng năm ngàn cân.
Lực lượng năm ngàn cân và lực lượng một vạn cân của Xích Nhãn Lang chênhh lệch gấp đôi, nhưng với cao thủ giỏi vận dụng từng phần sức mạnh như Sở Mộ thì năm ngàn cân lực lượng phát huy ra uy lực mạnh hơn Xích Nhãn Lang một vạn cân.
Xích Nhãn Lang chỉ là loài thú không có trí tuệ, nó chỉ có bản năng thú tính.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Hơi đói bụng, giết thêm một con rồi về Dạ Minh bộ.
Sở Mộ nhìn sắc trời, mặt trời nóng cháy đã thành hoàng hôn, tia sáng không quá rõ ràng. Trời đã về chiều, khoảng một canh giờ nữa màn đêm sẽ buông xuống.
Trong quyển sách có ghi rằng hoang dã ban đêm nguy hiểm hơn ban ngày gấp mười lần.
Hoang dã mức độ nguy hiểm tăng gấp mười lần càng đáng sợ, Sở Mộ không lỗ mãng cho rằng hắn bây giờ có thể sinh tồn trong hoang dã buổi tối.
Không ngờ có người đến tu vi nhất trọng thiên, dù là luyện khí lưu hay luyện thể lưu thì nửa ngày ngắn ngủi đã đến tu vi nhất trọng thiên khiến người vô cùng giật mình.
Tính theo hấp thu một hư khí tăng một ngàn cân lực lượng, muốn đến nhất trọng thiên phải hấp thu chín hư khí, nâng lực lượng từ một ngàn cân lên đến một vạn cân mới được.
Sở Mộ cảm giác tốc độ của hắn không chậm nhưng chỉ mới săn giết được bốn con Xích Nhãn Lang, nâng lực lượng lên năm ngàn cân.
Sở Mộ thì thào:
- Thật là thiên tài lớp lớp, yêu nghiệt đầy rẫy không thể xem thường.
Sở Mộ không nghĩ ra có cách gì trong thời gian này săn giết chín con Xích Nhãn Lang để được chín hư khí.
Như bị kích thích đấu chí, Sở Mộ cảm giác máu chảy nhanh hơn, hơi hưng phấn, kích động. Cạnh tranh như vậy mới thú vị, không thì chỉ một người vượt xa không ai sánh cùng sẽ thấy cô đơn, không có áp lực thì không có động lực.
Thiên tài đầu tiên đến nhất trọng thiên, trên bầu trời hành tinh có sinh mệnh trong các tinh hệ thuộc bốn tinh vực nhân tộc có dải sáng xanh tụ thành danh sách lớn hơn bảng thiên tài tinh hệ gấp trăm lần, ngàn lần, thậm chí vạn lần. Danh sách từ trên chậm rãi hạ xuống như mở màn.
Bảng Đăng Thiên!
Mỗi người đều giật mình:
- Bảng Đăng Thiên!
Ba chữ lớn ngưng tụ đại thế thiên địa, mênh mông vô tận, rộng lớn bàng bạc.
Một đại năng khẽ thở dài:
- Bảng Đăng Thiên, một bước lên trời.
Trên bảng Đăng Thiên dưới ba chữ lớn đó là ánh sáng vàng chói lòa tụ lại như đầu bút vô hình vẽ ra một cái tên.
Cổ Loạn Không điểm thiên tài: 3000!
Sau cái tên là điểm thiên tài, ngoài ra không có gì khác nên nhiều người không biết lai lịch của Cổ Loạn Không là gì.
Tóm lại đệ tử của tông môn hay gia tộc nào nếu liệt kê ra thì trừ tên, trong danh sách sẽ ghi kèm là đệ tử của tông môn nào, tử đệ thuộc gia tộc gì, cái này đã được ghi ngay từ lúc báo danh.
Thí sinh không ghi rõ lai lịch chỉ có hai khả năng, một là Kiếm Giả tự do không thuộc về thế lực nào. Một loại khác không theo thế lực gì nhưng có núi dựa lớn, ví dụ truyền nhân của Đại Đế.
Kiếm Đạo Độc Thần
Người chiếm vị trí đầu bảng là Sở Mộ, hạng hai là Chu Thiên Đồng, hạng ba là Trần Cương.
Khi danh ngạch trên bảng thiên tài tinh hệ đã đầy thì đầu óc mỗi thiên tài có tên trong danh sách ù vang, thoáng chốc biết thứ bậc.
Chu Thiên Đồng lạnh lùng cười:
- Sở Mộ, chỉ là đệ tử bí truyền của kiếm tông cấp bá chủ tầm thường, tạm thời cho ngươi bảo quản hạng nhất, rất nhanh nó thuộc về ta!
Giống như Chu Thiên Đồng, nhiều thiên tài tràn đầy tự tin vào mình đều có tiếng lòng tương tự.
Được hạng nhất không làm Sở Mộ mất lý trí, hắn vẫn như thường ngày, không có gì phải kinh ngạc. Sở Mộ vẫn đang săn giết hư thú nhất phẩm.
Đến nay một mình Sở Mộ đã giết con Xích Nhãn Lang thứ ba.
Lần đầu tiên chiến đấu với Xích Nhãn Lang thì sức mạnh của Sở Mộ và con thú khác biệt xa, hắn buộc phải sử dụng lực lượng chấn động và kiếm ý, cuối cùng thành công giết Xích Nhãn Lang. Sau khi giết một con Xích Nhãn Lang, hấp thu một hư khí không chỉ chữa lành cơ bắp bị thương vì thi triển lực lượng chấn động, khí lực của Sở Mộ cũng tăng lên.
Một lần tăng tiến khiến các mặt của Sở Mộ đều mạnh lên, kiếm thuật sư đã thành bản năng, hắn rất giỏi vận dụng các mặt năng lực tiến bộ, thực lực càng mạnh lên. Lần thứ hai đối diện Xích Nhãn Lang càng dễ giết chết, Sở Mộ hấp thu thêm một luồng hư khí, lực lượng càng mạnh, đến tiêu chuẩn ba ngàn cân, các mặt khác đều có tiến bộ.
Lực lượng một ngàn cân và một vạn cân khác biệt gấp mười lần. Nếu không có lực lượng chấn động khắc trong linh hồn, mới lĩnh ngộ ra kiếm ý thì dù Sở Mộ có kiếm pháp vô cùng tinh tế, kỹ xảo chiến đấu tuyệt luân cũng không thể giết Xích Nhãn Lang. Dù sao kiếm sắt không đủ độ bén cắt rách lớp da lông cứng rắn của Xích Nhãn Lang.
Sở Mộ giết con Xích Nhãn Lang thứ ba được hư khí, lần thứ hai hấp thu hư khí khiến hắn cảm giác khí lực lại mạnh hơn, lực lượng đến bốn ngàn cân.
Khí lực càng mạnh mẽ thì lực lượng càng cường đại, sử dụng lực lượng chấn động càng mạnh.
Ngày càng nhiều người chạy vào hoang dã, cơ bản kết nhóm đông đúc, ít nhất có năm người hợp sức với nhau.
Năm thiên tài hợp sức, mỗi người có kinh nghiệm chiến đấu và kỹ xảo không tầm thường, cực kỳ quen thuộc với kiếm, kiếm pháp cơ bản tinh tế, ứng dụng lực lượng bản thân hơn xa người thường. Năm người phối hợp với nhau đủ để xoay sở và giết chết một con Xích Nhãn Lang.
Giết được một con Xích Nhãn Lang lấy hư khí, cho một người hấp thu tăng mạnh khí lực, thực lực mạnh lên lại tiếp tục săn giết thì xác suất thành công càng cao, tốc độ nhanh hơn.
Xích Nhãn Lang ít khi tụ thành đàn, từng con rải rác rất dễ giết.
Sở Mộ lại gặp một con Xích Nhãn Lang, nó vừa thấy hắn liền tấn công, cực kỳ hung mãnh. Sở Mộ nhìn Xích Nhãn Lang chằm chằm, hư khí cường hóa khí lực của hắn, sức mạnh tăng lên thì tốc độ tư duy cũng tăng. Sau khi lĩnh ngộ kiếm ý thì tốc độ tư duy vốn đã nhanh nhạy, ánh mắt Sở Mộ sắc bén hơn, cường hóa lục cảm.
Bắt giữ quỹ tích, gia cố kiếm ý, Sở Mộ chém kiếm ra, lắc nhẹ cổ tay kích phát lực lượng chấn động.
Sở Mộ giết con Xích Nhãn Lang thứ bốn, lại được một hư khí, hắn hấp thu nó khiến khí lực một lần nữa cường hóa.
Lực lượng năm ngàn cân.
Lực lượng năm ngàn cân và lực lượng một vạn cân của Xích Nhãn Lang chênhh lệch gấp đôi, nhưng với cao thủ giỏi vận dụng từng phần sức mạnh như Sở Mộ thì năm ngàn cân lực lượng phát huy ra uy lực mạnh hơn Xích Nhãn Lang một vạn cân.
Xích Nhãn Lang chỉ là loài thú không có trí tuệ, nó chỉ có bản năng thú tính.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Hơi đói bụng, giết thêm một con rồi về Dạ Minh bộ.
Sở Mộ nhìn sắc trời, mặt trời nóng cháy đã thành hoàng hôn, tia sáng không quá rõ ràng. Trời đã về chiều, khoảng một canh giờ nữa màn đêm sẽ buông xuống.
Trong quyển sách có ghi rằng hoang dã ban đêm nguy hiểm hơn ban ngày gấp mười lần.
Hoang dã mức độ nguy hiểm tăng gấp mười lần càng đáng sợ, Sở Mộ không lỗ mãng cho rằng hắn bây giờ có thể sinh tồn trong hoang dã buổi tối.
Không ngờ có người đến tu vi nhất trọng thiên, dù là luyện khí lưu hay luyện thể lưu thì nửa ngày ngắn ngủi đã đến tu vi nhất trọng thiên khiến người vô cùng giật mình.
Tính theo hấp thu một hư khí tăng một ngàn cân lực lượng, muốn đến nhất trọng thiên phải hấp thu chín hư khí, nâng lực lượng từ một ngàn cân lên đến một vạn cân mới được.
Sở Mộ cảm giác tốc độ của hắn không chậm nhưng chỉ mới săn giết được bốn con Xích Nhãn Lang, nâng lực lượng lên năm ngàn cân.
Sở Mộ thì thào:
- Thật là thiên tài lớp lớp, yêu nghiệt đầy rẫy không thể xem thường.
Sở Mộ không nghĩ ra có cách gì trong thời gian này săn giết chín con Xích Nhãn Lang để được chín hư khí.
Như bị kích thích đấu chí, Sở Mộ cảm giác máu chảy nhanh hơn, hơi hưng phấn, kích động. Cạnh tranh như vậy mới thú vị, không thì chỉ một người vượt xa không ai sánh cùng sẽ thấy cô đơn, không có áp lực thì không có động lực.
Thiên tài đầu tiên đến nhất trọng thiên, trên bầu trời hành tinh có sinh mệnh trong các tinh hệ thuộc bốn tinh vực nhân tộc có dải sáng xanh tụ thành danh sách lớn hơn bảng thiên tài tinh hệ gấp trăm lần, ngàn lần, thậm chí vạn lần. Danh sách từ trên chậm rãi hạ xuống như mở màn.
Bảng Đăng Thiên!
Mỗi người đều giật mình:
- Bảng Đăng Thiên!
Ba chữ lớn ngưng tụ đại thế thiên địa, mênh mông vô tận, rộng lớn bàng bạc.
Một đại năng khẽ thở dài:
- Bảng Đăng Thiên, một bước lên trời.
Trên bảng Đăng Thiên dưới ba chữ lớn đó là ánh sáng vàng chói lòa tụ lại như đầu bút vô hình vẽ ra một cái tên.
Cổ Loạn Không điểm thiên tài: 3000!
Sau cái tên là điểm thiên tài, ngoài ra không có gì khác nên nhiều người không biết lai lịch của Cổ Loạn Không là gì.
Tóm lại đệ tử của tông môn hay gia tộc nào nếu liệt kê ra thì trừ tên, trong danh sách sẽ ghi kèm là đệ tử của tông môn nào, tử đệ thuộc gia tộc gì, cái này đã được ghi ngay từ lúc báo danh.
Thí sinh không ghi rõ lai lịch chỉ có hai khả năng, một là Kiếm Giả tự do không thuộc về thế lực nào. Một loại khác không theo thế lực gì nhưng có núi dựa lớn, ví dụ truyền nhân của Đại Đế.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1956: Một bước lên trời (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.