Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1888: Tinh Thần cổ mộ
Chớp mắt đã qua mười ngày, Sở Mộ vẫn không thể tìm được vùng đất truyền thừa, làm hắn câm nín. Nếu được xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến thì Sở Mộ đã ở trong địa cung truyền thừa, tìm được truyền thừa thích hợp và nhận nó.
Sở Mộ lắc đầu, nỗi lòng bình tĩnh lại tiếp tục tìm.
Bí cảnh truyền thừa, trên trời dưới đất không có giới hạn, như thời không đóng băng, rất quỷ dị.
Tia sáng mờ tối, Sở Mộ nhìn phương xa, chợt cơ mặt hắn co giật, đã thấy cái gì.
Sở Mộ hơi híp mắt, trong mắt lóe tia sáng cẩn thận xem kỹ. Chốc lát sau Sở Mộ lại thấy tia sáng yếu ớt tựa như... Ánh sao.
Cái này xem như một loại dị tượng đi? Nếu là dị tượng thì rất có thể liên quan đến vùng đất truyền thừa.
Tim Sở Mộ đập nhanh, mang chút mong chờ, hắn dùng thân pháp, người hóa thành kiếm quang bay nhanh tới trước.
Cùng lúc đó, nhiều Kiếm Vương phát hiện điều gì nhanh chóng chạy tới, mục đích giống Sở Mộ.
***
Khi Sở Mộ chạy tới nơi đã qua nửa ngày.
Từng ánh sao lấp lánh bảy sắc màu bao phủ một phương, từng mảnh trời sao nho nhỏ rất đẹp, khiến người mê mẩn.
Ánh sao bao phủ một ngôi mộ, ngôi mộ cổ xưa, trông rợn tóc gáy.
Trái ngược hoàn toàn khiến Sở Mộ sửng sốt sau đó mừng như điên.
Sở Mộ thầm la:
- Vùng đất truyền thừa!
Sở Mộ cất bước đi nhanh tới trước.
Đột nhiên kiếm quang xé gió chém tới, nổ tung thành vô số kiếm khí chặn trước mặt Sở Mộ, nếu hắn đi tiếp sẽ bị nghiền nát.
Một thanh âm nghe dịu dàng nhưng chất chứa sắc bén vang lên:
- Vị bằng hữu này, Tinh Thần cổ mộ kia là lần trước chúng ta phát hiện, chỉ vì không đủ thời gian nên bỏ qua. Xin vị bằng hữu này đừng nhúng tay vào.
Nghe như khuyến cáo thật ra là cảnh cáo.
Sở Mộ xoay người nhìn. Đối phương có ba người, Kiếm Vương đỉnh cửu tinh đi đầu, hai người khác là Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ, người phát ra dao động hơi thở rất sắc bén nói lên thực lực của bọn họ không giống bình thường.
Nhưng không xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến thì Sở Mộ không thèm chú ý.
Người chém kiếm cản đường Sở Mộ là Kiếm Vương đỉnh cửu tinh, khi bọn họ thấy mặt hắn thì sửng sốt sau đó cười:
- Thì ra là Sở huynh, không ngờ ngươi còn sống.
Câu này rõ ràng là trêu chọc, có chút mỉa mai.
Chuyện Sở Mộ vào thảo nguyên hoang dã luyện thú bị truy sát đã bị nhiều người biết. Con người đa dạng, một số không thích thấy người ta sống sướng, số khác khoái xem người ta gặp xui, trong lòng vui sướng khi người gặp họa.
Ba người này thuộc loại người đó.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngươi chết rồi ta vẫn sẽ sống khỏe.
Sở Mộ không nói nhiều không có nghĩa là hắn không biết cãi lại người khác. Huống chi bị dị tộc vây giết hại hắn không thể vào thảo nguyên hoang dã săn giết luyện thú kiếm điểm công tích, không xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến, không thể vào địa cung truyền thừa nhận truyền thừa đã làm Sở Mộ rất bực bội.
Cái tên này còn ngu xuẩn như thế, rõ ràng là muốn chọc tức Sở Mộ.
Đối phương biến sắc mặt.
Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ bước ra một bước chỉ kiếm vào Sở Mộ, tức giận quát:
- Thứ rùa đen rút đầu như ngươi thì nên co rút núp trong Kiếm Lâu đi, còn dám ra đây mất mặt!
Khi Sở Mộ không vào thảo nguyên hoang dã luyện thú thì có tin đồn nói hắn nhát cáy như chuột, đây là dị tộc cố ý tung tin đồn để chọc tức hắn, khiến hắn tức giận mất lý trí chạy vào thảo nguyên hoang dã cho bọn chúng vây giết.
Sở Mộ cũng biết điều đó, lúc mới nghe thì hắn giận thật, giây sau tỉnh táo lại, hắn biết đó là mưu kế của dị tộc. Nếu hắn tức giận xông vào thảo nguyên hoang dã luyện thú là mắc mưu.
Sở Mộ biết rõ hiện tại thực lực của hắn như thế nào, tuyệt đối không đánh lại đámn Thần Tử, gặp phải một Thần Tử đã khó chống cự, đụng hai tên thì chết chắc.
Có giận mấy Sở Mộ chỉ đành cố nhịn, nhẫn nhục.
Sở Mộ đang mài kiếm, đối phương càng trào phúng kiếm của hắn càng sắc bén, khi ra khỏi vỏ sẽ khiến bọn họ hết hồn.
Lời của đối phương không chọc giận Sở Mộ, hắn lạnh lùng, mắt lạnh như tuyết, sắc bén như kiếm. Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ rùng mình, chợt nhớ lúc trước thực lực của Sở Mộ là hạng chín trăm chín mươi trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ ngẫm lại mình không đi một mình mà có hai đồng bạn khác, ba người hợp tác hoàn toàn không sợ đối phương.
Kiếm Vương đỉnh cửu tinh cười chèn ép Sở Mộ:
- Sở Mộ, chuyện của ngươi không liên quan chúng ta, cũng không muốn tham gia vào. Nhưng Tinh Thần cổ mộ này là lần trước chúng ta phát hiện, với thân phận của ngươi chắc sẽ không tranh cướp với chúng ta đi?
- Ta chỉ là một Kiếm Vương lục tinh nho nhỏ, có thân phận gì đâu.
Sở Mộ không nóng không lạnh nói:
- Huống chi vùng đất truyền thừa là người có duyên sẽ được, không chừng ta là người có duyên.
Ngữ điệu từ tốn mang chút trêu chọc, Sở Mộ mất mười ngày mới tìm được một vùng đất truyền thừa, sao có thể nhường cho người khác? Trừ phi xác định truyền thừa trong vùng đất truyền thừa vô dụng với hắn.
Giằng co một lúc thì Kiếm Vương khác chạy đến.
Nữ Kiếm Vương kêu lên:
- Vì sao đẹp quá!
- Trong sao có cổ mộ, chắc là vùng đất truyền thừa!
- Xem ra là truyền thừa liên quan đến lực lượng sao.
- Vừa lúc, trong lực lượng thiên địa ta lĩnh ngộ có một loại lực lượng tinh thần, truyền thừa này thuộc về ta rồi!
Ngày càng nhiều Kiếm Vương chạy tới khiến ba Kiếm Vương tới trước biểu tình cực kỳ khó xem. Đông người tức là cạnh tranh càng lớn, cơ hội có được truyền thừa của Tinh Thần cổ mộ càng thấp hơn.
Sở Mộ không nói chuyện, hắn lắc người lao nhanh vào Tinh Thần cổ mộ.
Sở Mộ mới nhúc nhích thì Kiếm Vương khác cũng hành động, tranh thủ vào trong Tinh Thần cổ mộ trước nhận truyền thừa.
Tóm lại chỉ có một người thừa kế, bị người ta vào trước là mình hết cơ hội, trừ phi đối phương không cách nào đạt được truyền thừa thì mới đến lượt mình.
Tốc độ của Sở Mộ mau nhất nên có Kiếm Vương chém kiếm vào hắn, kiếm quang xé gió bay tới ngăn cản hắn chứ không phải giết.
Nhưng dù là chặn đường hay giết thì tóm lại là chém kiếm vào Sở Mộ, hắn không thể phớt lờ.
Ngũ Tướng kiếm ra khỏi vỏ, Sở Mộ vung kiếm, kiếm quang màu bạc trắng xé gió nghiền nát kiếm quang bắn tới. Kiếm quang màu bạc trắng không giảm uy lực bay hướng Kiếm Vương khác ngăn cản bọn họ.
Kiếm Vương đỉnh cửu tinh lúc trước mỉa mai Sở Mộ khẽ quát:
- Hành động!
Kiếm Vương đỉnh cửu tinh và hai Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ lập tức rút kiếm giết hướng Sở Mộ, kiếm quang hung mãnh không chỉ muốn ngăn cản hắn còn muốn đánh hắn bị thương.
Kiếm Đạo Độc Thần
Sở Mộ lắc đầu, nỗi lòng bình tĩnh lại tiếp tục tìm.
Bí cảnh truyền thừa, trên trời dưới đất không có giới hạn, như thời không đóng băng, rất quỷ dị.
Tia sáng mờ tối, Sở Mộ nhìn phương xa, chợt cơ mặt hắn co giật, đã thấy cái gì.
Sở Mộ hơi híp mắt, trong mắt lóe tia sáng cẩn thận xem kỹ. Chốc lát sau Sở Mộ lại thấy tia sáng yếu ớt tựa như... Ánh sao.
Cái này xem như một loại dị tượng đi? Nếu là dị tượng thì rất có thể liên quan đến vùng đất truyền thừa.
Tim Sở Mộ đập nhanh, mang chút mong chờ, hắn dùng thân pháp, người hóa thành kiếm quang bay nhanh tới trước.
Cùng lúc đó, nhiều Kiếm Vương phát hiện điều gì nhanh chóng chạy tới, mục đích giống Sở Mộ.
***
Khi Sở Mộ chạy tới nơi đã qua nửa ngày.
Từng ánh sao lấp lánh bảy sắc màu bao phủ một phương, từng mảnh trời sao nho nhỏ rất đẹp, khiến người mê mẩn.
Ánh sao bao phủ một ngôi mộ, ngôi mộ cổ xưa, trông rợn tóc gáy.
Trái ngược hoàn toàn khiến Sở Mộ sửng sốt sau đó mừng như điên.
Sở Mộ thầm la:
- Vùng đất truyền thừa!
Sở Mộ cất bước đi nhanh tới trước.
Đột nhiên kiếm quang xé gió chém tới, nổ tung thành vô số kiếm khí chặn trước mặt Sở Mộ, nếu hắn đi tiếp sẽ bị nghiền nát.
Một thanh âm nghe dịu dàng nhưng chất chứa sắc bén vang lên:
- Vị bằng hữu này, Tinh Thần cổ mộ kia là lần trước chúng ta phát hiện, chỉ vì không đủ thời gian nên bỏ qua. Xin vị bằng hữu này đừng nhúng tay vào.
Nghe như khuyến cáo thật ra là cảnh cáo.
Sở Mộ xoay người nhìn. Đối phương có ba người, Kiếm Vương đỉnh cửu tinh đi đầu, hai người khác là Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ, người phát ra dao động hơi thở rất sắc bén nói lên thực lực của bọn họ không giống bình thường.
Nhưng không xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến thì Sở Mộ không thèm chú ý.
Người chém kiếm cản đường Sở Mộ là Kiếm Vương đỉnh cửu tinh, khi bọn họ thấy mặt hắn thì sửng sốt sau đó cười:
- Thì ra là Sở huynh, không ngờ ngươi còn sống.
Câu này rõ ràng là trêu chọc, có chút mỉa mai.
Chuyện Sở Mộ vào thảo nguyên hoang dã luyện thú bị truy sát đã bị nhiều người biết. Con người đa dạng, một số không thích thấy người ta sống sướng, số khác khoái xem người ta gặp xui, trong lòng vui sướng khi người gặp họa.
Ba người này thuộc loại người đó.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngươi chết rồi ta vẫn sẽ sống khỏe.
Sở Mộ không nói nhiều không có nghĩa là hắn không biết cãi lại người khác. Huống chi bị dị tộc vây giết hại hắn không thể vào thảo nguyên hoang dã săn giết luyện thú kiếm điểm công tích, không xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến, không thể vào địa cung truyền thừa nhận truyền thừa đã làm Sở Mộ rất bực bội.
Cái tên này còn ngu xuẩn như thế, rõ ràng là muốn chọc tức Sở Mộ.
Đối phương biến sắc mặt.
Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ bước ra một bước chỉ kiếm vào Sở Mộ, tức giận quát:
- Thứ rùa đen rút đầu như ngươi thì nên co rút núp trong Kiếm Lâu đi, còn dám ra đây mất mặt!
Khi Sở Mộ không vào thảo nguyên hoang dã luyện thú thì có tin đồn nói hắn nhát cáy như chuột, đây là dị tộc cố ý tung tin đồn để chọc tức hắn, khiến hắn tức giận mất lý trí chạy vào thảo nguyên hoang dã cho bọn chúng vây giết.
Sở Mộ cũng biết điều đó, lúc mới nghe thì hắn giận thật, giây sau tỉnh táo lại, hắn biết đó là mưu kế của dị tộc. Nếu hắn tức giận xông vào thảo nguyên hoang dã luyện thú là mắc mưu.
Sở Mộ biết rõ hiện tại thực lực của hắn như thế nào, tuyệt đối không đánh lại đámn Thần Tử, gặp phải một Thần Tử đã khó chống cự, đụng hai tên thì chết chắc.
Có giận mấy Sở Mộ chỉ đành cố nhịn, nhẫn nhục.
Sở Mộ đang mài kiếm, đối phương càng trào phúng kiếm của hắn càng sắc bén, khi ra khỏi vỏ sẽ khiến bọn họ hết hồn.
Lời của đối phương không chọc giận Sở Mộ, hắn lạnh lùng, mắt lạnh như tuyết, sắc bén như kiếm. Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ rùng mình, chợt nhớ lúc trước thực lực của Sở Mộ là hạng chín trăm chín mươi trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ ngẫm lại mình không đi một mình mà có hai đồng bạn khác, ba người hợp tác hoàn toàn không sợ đối phương.
Kiếm Vương đỉnh cửu tinh cười chèn ép Sở Mộ:
- Sở Mộ, chuyện của ngươi không liên quan chúng ta, cũng không muốn tham gia vào. Nhưng Tinh Thần cổ mộ này là lần trước chúng ta phát hiện, với thân phận của ngươi chắc sẽ không tranh cướp với chúng ta đi?
- Ta chỉ là một Kiếm Vương lục tinh nho nhỏ, có thân phận gì đâu.
Sở Mộ không nóng không lạnh nói:
- Huống chi vùng đất truyền thừa là người có duyên sẽ được, không chừng ta là người có duyên.
Ngữ điệu từ tốn mang chút trêu chọc, Sở Mộ mất mười ngày mới tìm được một vùng đất truyền thừa, sao có thể nhường cho người khác? Trừ phi xác định truyền thừa trong vùng đất truyền thừa vô dụng với hắn.
Giằng co một lúc thì Kiếm Vương khác chạy đến.
Nữ Kiếm Vương kêu lên:
- Vì sao đẹp quá!
- Trong sao có cổ mộ, chắc là vùng đất truyền thừa!
- Xem ra là truyền thừa liên quan đến lực lượng sao.
- Vừa lúc, trong lực lượng thiên địa ta lĩnh ngộ có một loại lực lượng tinh thần, truyền thừa này thuộc về ta rồi!
Ngày càng nhiều Kiếm Vương chạy tới khiến ba Kiếm Vương tới trước biểu tình cực kỳ khó xem. Đông người tức là cạnh tranh càng lớn, cơ hội có được truyền thừa của Tinh Thần cổ mộ càng thấp hơn.
Sở Mộ không nói chuyện, hắn lắc người lao nhanh vào Tinh Thần cổ mộ.
Sở Mộ mới nhúc nhích thì Kiếm Vương khác cũng hành động, tranh thủ vào trong Tinh Thần cổ mộ trước nhận truyền thừa.
Tóm lại chỉ có một người thừa kế, bị người ta vào trước là mình hết cơ hội, trừ phi đối phương không cách nào đạt được truyền thừa thì mới đến lượt mình.
Tốc độ của Sở Mộ mau nhất nên có Kiếm Vương chém kiếm vào hắn, kiếm quang xé gió bay tới ngăn cản hắn chứ không phải giết.
Nhưng dù là chặn đường hay giết thì tóm lại là chém kiếm vào Sở Mộ, hắn không thể phớt lờ.
Ngũ Tướng kiếm ra khỏi vỏ, Sở Mộ vung kiếm, kiếm quang màu bạc trắng xé gió nghiền nát kiếm quang bắn tới. Kiếm quang màu bạc trắng không giảm uy lực bay hướng Kiếm Vương khác ngăn cản bọn họ.
Kiếm Vương đỉnh cửu tinh lúc trước mỉa mai Sở Mộ khẽ quát:
- Hành động!
Kiếm Vương đỉnh cửu tinh và hai Kiếm Vương cửu tinh hậu kỳ lập tức rút kiếm giết hướng Sở Mộ, kiếm quang hung mãnh không chỉ muốn ngăn cản hắn còn muốn đánh hắn bị thương.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1888: Tinh Thần cổ mộ
10.0/10 từ 35 lượt.