Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1881: Kiếm đồ Bát phương (Hạ)
Cấp vương dị tộc một búa chém chết luyện thú cao cấp trung kỳ chợt thấy Sở Mộ, tiếng gầm như sấm nổ:
- Nhân tộc, chết đi!
Dị tộc nhảy vọt lên, hai tay giơ búa tạ, lôi quang nặng nề, búa chém xuống.
Dù là ngọn núi cũng sẽ bị búa xẻ ra.
Một búa bá đạo tuyệt luân muốn chém nát Sở Mộ.
Sở Mộ ngước lên, ánh mắt hờ hững, tia sáng bạc chuyển động trong con ngươi, Ngũ Tướng kiếm thuận thế chém ra.
Kiếm lực nhị cấp, lực lượng không gian lực lượng quy tắc, tất cả cô đọng trong kiếm này, chỉ một nhát kiếm.
Kiếm chém ra, không gian bị cắt như miếng bánh, có một vết đen nhỏ toát ra hơi thở khiến người hoảng loạn. Dị tộc tái mặt, lòng tràn đầy kinh hoàng nhưng thế búa tạ chém xuống không thể rút về, gã đành hơi điều chỉnh chém vào kiếm của Sở Mộ.
Dị tộc cấp vương nghĩ thầm đánh nát đường kiếm đó liền chạy đi ngay.
Nhưng rất nhanh dị tộc phát hiện suy nghĩ quá ngây thơ, một kiếm nhìn như đơn giản nhưng cắt búa bá đạo nhẹ nhàng như cắt đứt cây gậy tre, tiếp tục chém vào gã đang đà rơi xuống.
Quá nhanh, dị tộc cấp vương chưa kịp phản ứng thì nhát kiếm kia mang theo vệt bạc mỏng manh cắt qua eo gã, mỏng manh nhưng cảm giác đau khiến người tan vỡ thổi quét toàn thân.
Dị tộc co giật, từ phần eo đến nửa người trên tách lìa.
Mắt cắt phẳng như gương, dường như không phải bị cắt ra mà là tự biến mất, đều đều.
Dị tộc bị đứt người nhưng chưa chết, vùng vẫy làm nội tạng, máu rải đầy đất.
Thiên tài dị tộc cấp vương cửu tinh hậu kỳ này bị giết chỉ trong một kiếm.
Nếu là lúc trước tuy Sở Mộ có thực lực giết người này nhưng ít nhất cần ba kiếm, lâu thì mười kiếm, đâu như bây giờ chỉ nhẹ nhàng vung một kiếm.
Dị tộc chết, Sở Mộ hất không gian giới chỉ của gã lên làm chiến lợi phẩm, Thần Quân lệnh trên bao tay trái của hắn tăng thêm chiến công.
Miễn có Thần Quân lệnh thì giết dị tộc ở chỗ nào cũng sẽ được chiến công.
Địa Ma tộc bị giết tiềm hành dưới lòng đất, đây là năng lượng thiên phú chủng tộc của bọn họ, tuy Sở Mộ có thể dùng kiếm đâm xuống lòng đất truyền lực lượng giết chết nhưng hắn không thể chui xuống moi xác lên.
Đương nhiên nếu Sở Mộ muốn thì bỏ chút thời gian đào đất moi ra xác chết cũng được, khi đó sẽ có không gian giới chỉ của đối phương. Nhưng làm vậy rất rắc rối, mặt đất nơi này cực kỳ cứng rắn, khó mà đào sâu hơn mười thước.
Huống chi trên thảo nguyên hoang dã luyện thú có nhiều thiên tài dị tộc, muốn chiếm chiến lợi phẩm không ngại bớt một người.
Giết luyện thú thì được điểm công tích, giết dị tộc được chiến công. Cái trước có ích trong thành Thiết Huyết, cái sau giữ lại chờ rời khỏi Thử Luyện giới sẽ có dùng.
Sở Mộ lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực nhị cấp, cộng thêm kiếm ý, không gian lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai, uy lực mỗi nhát kiếm Tiểu Phá Hư Bát Thức đều hơn các kiếm pháp địa cấp đỉnh giai khác, thậm chí ngang ngửa kiếm chiêu kiếm pháp thiên cấp đê giai, cực kỳ đáng sợ.
Nế Sở Mộ có thể nắm giữ tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức sẽ tăng uy lực lên nữa, khi đó sẽ mạnh hơn kiếm pháp thiên cấp đê giai.
Sở Mộ không ngừng đi tới, không ngừng chiến đấu, không ngừng giết chết luyện thú, giết dị tộc. Sở Mộ cảm giác lĩnh ngộ Tiểu Phá Hư Bát Thức kiếm pháp càng sâu sắc thêm, quen tay hơn.
Không chừng sau khi Sở Mộ nắm giữ tinh túy kiếm pháp địa cấp đỉnh giai Tiểu Phá Hư Bát Thức này thì trong Phá Hư bí điển lại có truyền thừa mới, hắn rất mong chờ.
- Luyện thú, thiên tài dị tộc...
Tay phải Sở Mộ siết chặt Ngũ Tướng kiếm, mắt nhìn phương xa:
- Các ngươi là đá mài dao của ta để rèn luyện Tiểu Phá Hư Bát Thức, khiến ta nắm giữ tinh túy của Tiểu Phá Hư Bát Thức.
Sở Mộ hờ hững thì thào nhẹ như làn gió. Các dị tộc bỗng thấy rợn tóc gáy, dường như sắp xảy ra chuyện gì đáng sợ.
Một tháng, ba mươi ngày, vật đổi sao dời, chuyện đời đổi thay.
Mỗi ngày một ngàn cái tên trên Thiết Huyết Bách Chiến Bia chính giữa thành Thiết Huyết đều thay đổi.
Giết dị tộc sẽ được chiến công, chiến lợi phẩm, nhưng không cách nào được công tích giết luyện thú của đối phương. Muốn công tích thì phải giết luyện thú, may mắn trên thảo nguyên hoang dã luyện thú như vô tận, giết mãi không hết.
Trong một tháng tên của Sở Mộ lại xếp vào bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Một tháng qua rất nhiều luyện thú cao cấp chết dưới kiếm của Sở Mộ, nếu không phải đỉnh luyện thú cao cấp thì cơ bản một kiếm giết một con. Cũng có nhiều dị tộc chết dưới kiếm của Sở Mộ, chiến công trong Thần Quân lệnh tăng nhiều thêm chút.
Một tháng qua Sở Mộ không quay lại thành Thiết Huyết, hắn luôn chiến đấu, giết chóc.
Sở Mộ nổi tiếng dữ dằn, bách tộc đều biết về hắn.
Đương nhiên không chỉ mình Sở Mộ nổi tiếng hung dữ, hắn chỉ ở trong số đó.
***
- Sở Mộ, ngươi dám giết Kim Vũ tộc của ta, hôm nay bản thái tử muốn xé nát ngươi ra!
Một Kim Vũ tộc giương đôi cánh chim màu vàng đứng trong hư không, cao cao tại thượng, uy phong lẫm lẫm như thiên thần giáng thế:
- Các ngươi không được nhúng tay vào!
Người này tên Kim Vũ Nhất, là tam thái tử của Kim Vũ tộc, thiên phú siêu đẳng, thực lực mạnh mẽ. Tuy Kim Vũ Nhất không phải Thần Tử của Thần điện Kim Vũ tộc nhưng thuộc thiên tài đỉnh cao dưới Thần Tử.
Móng vuốt của Kim Vũ Nhất dính đầy máu dị tộc, đẫm máu nhân tộc, nổi tiếng hung dữ.
Bốn phía có thiên tài khác của Kim Vũ tộc, bọn chúng là kẻ theo đuôi Kim Vũ Nhất, người ủng hộ trung thành của gã. Thiên tài chủng tộc khác cũng rải rác bốn phía đứng xem.
Nói là đứng xem không bằng nói là làm ngư ông, chờ xem cuộc chiến giữa Sở Mộ và Kim Vũ Nhất cuối cùng dù ai thắng ai thua có lẽ đều bị thương, bọn họ thừa dịp đó không chừng sẽ giết được đối phương.
Sở Mộ ngước lên nhìn Kim Vũ Nhất ở trên trời, khóe môi hắn cong lên, sâu trong con ngươi có sắc bạc, đó là màu của lực lượng quy tắc không gian Thần cấp sơ giai, cũng là màu của kiếm lực nhị cấp.
Kim Vũ Nhất tam thái tử Kim Vũ tộc, đáng chém!
Kim Vũ Nhất rống to:
- Giết!
Sát khí hừng hực, móng vuốt sắc bén xé hư không. Bỗng chốc bầu trời ngưng tụ một trảo ảnh màu vàng như móng vuốt của thần điểu thái cổ, móng vuốt giáng xuống như thâu tóm toàn bộ hư không rồi xé rách.
Sở Mộ giơ Ngũ Tướng kiếm lên, một kiếm đâm trời.
Lực thấu mũi kiếm, ánh sáng bạc thoáng hiện như xuyên thủng bầu trời, rất có sức xuyên thấu. Kiếm vụt qua, trảo ảnh vàng to lớn tán loạn.
- Lực lượng không gian!
- Nhân tộc này nắm giữ lực lượng thế giới này!
Các dị tộc thấy nhát kiếm của Sở Mộ thì biến sắc mặt la lớn. Các Kiếm Vương nhân tộc giật nảy mình, mừng rỡ.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Nhân tộc, chết đi!
Dị tộc nhảy vọt lên, hai tay giơ búa tạ, lôi quang nặng nề, búa chém xuống.
Dù là ngọn núi cũng sẽ bị búa xẻ ra.
Một búa bá đạo tuyệt luân muốn chém nát Sở Mộ.
Sở Mộ ngước lên, ánh mắt hờ hững, tia sáng bạc chuyển động trong con ngươi, Ngũ Tướng kiếm thuận thế chém ra.
Kiếm lực nhị cấp, lực lượng không gian lực lượng quy tắc, tất cả cô đọng trong kiếm này, chỉ một nhát kiếm.
Kiếm chém ra, không gian bị cắt như miếng bánh, có một vết đen nhỏ toát ra hơi thở khiến người hoảng loạn. Dị tộc tái mặt, lòng tràn đầy kinh hoàng nhưng thế búa tạ chém xuống không thể rút về, gã đành hơi điều chỉnh chém vào kiếm của Sở Mộ.
Dị tộc cấp vương nghĩ thầm đánh nát đường kiếm đó liền chạy đi ngay.
Nhưng rất nhanh dị tộc phát hiện suy nghĩ quá ngây thơ, một kiếm nhìn như đơn giản nhưng cắt búa bá đạo nhẹ nhàng như cắt đứt cây gậy tre, tiếp tục chém vào gã đang đà rơi xuống.
Quá nhanh, dị tộc cấp vương chưa kịp phản ứng thì nhát kiếm kia mang theo vệt bạc mỏng manh cắt qua eo gã, mỏng manh nhưng cảm giác đau khiến người tan vỡ thổi quét toàn thân.
Dị tộc co giật, từ phần eo đến nửa người trên tách lìa.
Mắt cắt phẳng như gương, dường như không phải bị cắt ra mà là tự biến mất, đều đều.
Dị tộc bị đứt người nhưng chưa chết, vùng vẫy làm nội tạng, máu rải đầy đất.
Thiên tài dị tộc cấp vương cửu tinh hậu kỳ này bị giết chỉ trong một kiếm.
Nếu là lúc trước tuy Sở Mộ có thực lực giết người này nhưng ít nhất cần ba kiếm, lâu thì mười kiếm, đâu như bây giờ chỉ nhẹ nhàng vung một kiếm.
Dị tộc chết, Sở Mộ hất không gian giới chỉ của gã lên làm chiến lợi phẩm, Thần Quân lệnh trên bao tay trái của hắn tăng thêm chiến công.
Miễn có Thần Quân lệnh thì giết dị tộc ở chỗ nào cũng sẽ được chiến công.
Địa Ma tộc bị giết tiềm hành dưới lòng đất, đây là năng lượng thiên phú chủng tộc của bọn họ, tuy Sở Mộ có thể dùng kiếm đâm xuống lòng đất truyền lực lượng giết chết nhưng hắn không thể chui xuống moi xác lên.
Đương nhiên nếu Sở Mộ muốn thì bỏ chút thời gian đào đất moi ra xác chết cũng được, khi đó sẽ có không gian giới chỉ của đối phương. Nhưng làm vậy rất rắc rối, mặt đất nơi này cực kỳ cứng rắn, khó mà đào sâu hơn mười thước.
Huống chi trên thảo nguyên hoang dã luyện thú có nhiều thiên tài dị tộc, muốn chiếm chiến lợi phẩm không ngại bớt một người.
Giết luyện thú thì được điểm công tích, giết dị tộc được chiến công. Cái trước có ích trong thành Thiết Huyết, cái sau giữ lại chờ rời khỏi Thử Luyện giới sẽ có dùng.
Sở Mộ lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực nhị cấp, cộng thêm kiếm ý, không gian lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai, uy lực mỗi nhát kiếm Tiểu Phá Hư Bát Thức đều hơn các kiếm pháp địa cấp đỉnh giai khác, thậm chí ngang ngửa kiếm chiêu kiếm pháp thiên cấp đê giai, cực kỳ đáng sợ.
Nế Sở Mộ có thể nắm giữ tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức sẽ tăng uy lực lên nữa, khi đó sẽ mạnh hơn kiếm pháp thiên cấp đê giai.
Sở Mộ không ngừng đi tới, không ngừng chiến đấu, không ngừng giết chết luyện thú, giết dị tộc. Sở Mộ cảm giác lĩnh ngộ Tiểu Phá Hư Bát Thức kiếm pháp càng sâu sắc thêm, quen tay hơn.
Không chừng sau khi Sở Mộ nắm giữ tinh túy kiếm pháp địa cấp đỉnh giai Tiểu Phá Hư Bát Thức này thì trong Phá Hư bí điển lại có truyền thừa mới, hắn rất mong chờ.
- Luyện thú, thiên tài dị tộc...
Tay phải Sở Mộ siết chặt Ngũ Tướng kiếm, mắt nhìn phương xa:
- Các ngươi là đá mài dao của ta để rèn luyện Tiểu Phá Hư Bát Thức, khiến ta nắm giữ tinh túy của Tiểu Phá Hư Bát Thức.
Sở Mộ hờ hững thì thào nhẹ như làn gió. Các dị tộc bỗng thấy rợn tóc gáy, dường như sắp xảy ra chuyện gì đáng sợ.
Một tháng, ba mươi ngày, vật đổi sao dời, chuyện đời đổi thay.
Mỗi ngày một ngàn cái tên trên Thiết Huyết Bách Chiến Bia chính giữa thành Thiết Huyết đều thay đổi.
Giết dị tộc sẽ được chiến công, chiến lợi phẩm, nhưng không cách nào được công tích giết luyện thú của đối phương. Muốn công tích thì phải giết luyện thú, may mắn trên thảo nguyên hoang dã luyện thú như vô tận, giết mãi không hết.
Trong một tháng tên của Sở Mộ lại xếp vào bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Một tháng qua rất nhiều luyện thú cao cấp chết dưới kiếm của Sở Mộ, nếu không phải đỉnh luyện thú cao cấp thì cơ bản một kiếm giết một con. Cũng có nhiều dị tộc chết dưới kiếm của Sở Mộ, chiến công trong Thần Quân lệnh tăng nhiều thêm chút.
Một tháng qua Sở Mộ không quay lại thành Thiết Huyết, hắn luôn chiến đấu, giết chóc.
Sở Mộ nổi tiếng dữ dằn, bách tộc đều biết về hắn.
Đương nhiên không chỉ mình Sở Mộ nổi tiếng hung dữ, hắn chỉ ở trong số đó.
***
- Sở Mộ, ngươi dám giết Kim Vũ tộc của ta, hôm nay bản thái tử muốn xé nát ngươi ra!
Một Kim Vũ tộc giương đôi cánh chim màu vàng đứng trong hư không, cao cao tại thượng, uy phong lẫm lẫm như thiên thần giáng thế:
- Các ngươi không được nhúng tay vào!
Người này tên Kim Vũ Nhất, là tam thái tử của Kim Vũ tộc, thiên phú siêu đẳng, thực lực mạnh mẽ. Tuy Kim Vũ Nhất không phải Thần Tử của Thần điện Kim Vũ tộc nhưng thuộc thiên tài đỉnh cao dưới Thần Tử.
Móng vuốt của Kim Vũ Nhất dính đầy máu dị tộc, đẫm máu nhân tộc, nổi tiếng hung dữ.
Bốn phía có thiên tài khác của Kim Vũ tộc, bọn chúng là kẻ theo đuôi Kim Vũ Nhất, người ủng hộ trung thành của gã. Thiên tài chủng tộc khác cũng rải rác bốn phía đứng xem.
Nói là đứng xem không bằng nói là làm ngư ông, chờ xem cuộc chiến giữa Sở Mộ và Kim Vũ Nhất cuối cùng dù ai thắng ai thua có lẽ đều bị thương, bọn họ thừa dịp đó không chừng sẽ giết được đối phương.
Sở Mộ ngước lên nhìn Kim Vũ Nhất ở trên trời, khóe môi hắn cong lên, sâu trong con ngươi có sắc bạc, đó là màu của lực lượng quy tắc không gian Thần cấp sơ giai, cũng là màu của kiếm lực nhị cấp.
Kim Vũ Nhất tam thái tử Kim Vũ tộc, đáng chém!
Kim Vũ Nhất rống to:
- Giết!
Sát khí hừng hực, móng vuốt sắc bén xé hư không. Bỗng chốc bầu trời ngưng tụ một trảo ảnh màu vàng như móng vuốt của thần điểu thái cổ, móng vuốt giáng xuống như thâu tóm toàn bộ hư không rồi xé rách.
Sở Mộ giơ Ngũ Tướng kiếm lên, một kiếm đâm trời.
Lực thấu mũi kiếm, ánh sáng bạc thoáng hiện như xuyên thủng bầu trời, rất có sức xuyên thấu. Kiếm vụt qua, trảo ảnh vàng to lớn tán loạn.
- Lực lượng không gian!
- Nhân tộc này nắm giữ lực lượng thế giới này!
Các dị tộc thấy nhát kiếm của Sở Mộ thì biến sắc mặt la lớn. Các Kiếm Vương nhân tộc giật nảy mình, mừng rỡ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1881: Kiếm đồ Bát phương (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.