Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1860: Chém đầu
Khí lực cường đại khiến Sở Mộ có lực lượng kinh người, lực phòng ngự siêu khủng, thể lực, sức chịu đựng, khả năng phục hồi rất kinh người. Dù vậy Sở Mộ vẫn thấy mệt mỏi.
Chiến đấu không ngừng, như không có điểm dừng.
Sở Mộ phát hiện trên tảng đá to phía xa có con luyện thú hình sói to lớn, màu lông đen bóng, thể hình khổng lồ hơn, trông cừng mạnh mẽ, chắc là đầu đàn luyện thú hình sói.
Có hai cách, một là giết ra trùng vây nhanh chóng rời đi, nhưng chắc chắn bầy luyện thú hình sói sẽ rượt theo.
Cách thứ hai tốt hơn, đó là giết đầu đàn của luyện thú hình sói, đầu đàn bị giết thì chúng như rắn mất đầu. Theo tập tính của bầy luyện thú hình sói chắc sẽ chọn đầu đàn mới, khi đó Sở Mộ an toàn.
Nhưng từ đây đến chỗ con đầu đàn cách xa vài trăm thước, khoảng cách này không là gì với Sở Mộ, vấn đề là trước mặt hắn có mấy trăm con luyện thú hình sói, sau khi giết hết thì luyện thú hình sói bên cạnh sẽ không ngừng ùa tới vây công hắn.
Vài trăm thước vào phút này tựa như lạch trời.
Phập!
Sở Mộ không kịp né sau lưng lại bị một con luyện thú hình sói trung cấp cào rách, máu phun ra. Lực lượng sức sống dồi dào của căn nguyên mộc chi tướng nhanh chóng phủ lên, khiến vết thương khép lại ngay.
Càng nguy hiểm Sở Mộ càng bình tĩnh, hắn dần tiến vào trạng thái kỳ lạ, dường như lỗ chân lông toàn thân đều mở ra, tầm mắt sắc bén vô cùng, thính lực tăng theo cấp số nhân, theo dõi mọi gió thổi cỏ lay.
Tuyệt đối kiểm soát tất cả của bản thân là thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm, trong khoảnh khắc này Sở Mộ kỳ dị sử dụng cùng lúc, hơn nữa ba thứ không quấy rầy nhau.
Tiến vào trạng thái này chỉ là tình cờ, nếu không nhờ lúc trên Chú Kiếm tinh vì trời mưa to Sở Mộ tiến vào trạng thái kỳ lạ, khiến tinh khí thần đột phá cực hạn nâng lên tầm cao mới thì lúc này đối diện nguy hiểm sinh tử, Sở Mộ không cách nào tiến vào loại trạng thái này.
Trong tình huống bình thường không thể thi triển thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm cùng lúc vì sẽ quấy rầy nhau, nên mỗi lần Sở Mộ chỉ chọn một trong ba thứ.
Không ngờ lần này sử dụng ba thứ cùng lúc và không quấy rầy nhau.
Quỹ tích hành động của từng con luyện thú hình sói đều bị Sở Mộ bắt giữ, kiếm trong hai tay lấp lóe kiếm quang, hoặc ngăn cản công kích hoặc giết chết.
Dường như thi triển Thốn Bộ đã đột phá đến cảnh giới mới, trong tấc đất né tránh móng vuốt bén của các con lang thú khiến công kích bị hụt.
Song kiếm múa may, từng nhát cắm phập vào thịt, kiếm quang lấp lóe trong khoảnh khắc mấy con lang thú bị giết, đầu bay lên.
Đây là khiêu khích, là khiêu chiến.
Luyện thú càng cao cấp càng có trí tuệ, lang thú đầu đàn tuy là luyện thú trung cấp nhưng thuộc loại tinh anh, mạnh hơn luyện thú trung cấp bình thường. Dù đối mặt Kiếm Vương cửu tinh bình thường thì lang thú đầu đàn đủ sức chiến một trận.
Nó làm đầu đàn của lang thú, có tôn nghiêm, kiêu hãnh của mình. Đối diện Sở Mộ khiêu chiến, lang thú đầu đàn phát ra tiếng gầm gừ, bầy lang thú vây công hắn lập tức tản ra xa.
Lang thú đằng trước Sở Mộ tự động tách ra nhường đường như nghênh tiếp vương giả.
Lang thú đầu đàn nhảy xuống tảng đá to, tứ chi từng bước đi hướng Sở Mộ, bước đi không nhanh không chậm, dường như có quy luật nào đó, sơ sẩy một cái sẽ bị mê hoặc.
Nhìn như không nhanh không chậm nhưng thật ra lang thú đầu đàn lao vọt đi, khoảng cách vài trăm thước bị vượt qua trong hai giây. Gió tanh ập vào mặt, tia sáng lạnh vụt qua trước mắt Sở Mộ, vài tia sáng nhạt sắc bén xé rách không khí cào vào cổ Sở Mộ như muốn xé rách cổ hắn ra.
Vào khoảnh khắc cực kỳ nguy hiểm Sở Mộ lắc người, thi triển Thốn Bộ. Trong tấc đất Sở Mộ né vuốt bén của lang thú đầu đàn trong đường tơ kẽ tóc, lướt qua sát gò má hắn.
Lang thú đầu đàn có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, một móng vuốt bén khác nháy mắt chặn lại kiếm phong của Sở Mộ và thuận thế đánh trả.
Móng vuốt, miệng, cái đuôi đều được sử dụng như vũ khí chiến đấu.
Lang thú khác bao vây xung quanh để ngừa Sở Mộ chạy trốn.
Tay cầm song kiếm, Sở Mộ tiến vào trạng thái kỳ lạ, kiểm soát cơ thể đến mức độ tuyệt đối, mọi thứ xung quanh hiện ra rõ ràng. Mỗi đòn công kích của lang thú đầu đàn tuy cực kỳ sắc bén nhưng Sở Mộ đều né tránh hết và còn đánh trả.
Sở Mộ bị nội, ngoại thương rất nặng nên chỉ còn một phần thực lực, không thể giết lang thú đầu đàn nhanh được. Nhưng càng chiến đấu lực lượng sự sống căn nguyên mộc chi tướng chữa lành vết thương, phục hồi thể lực khiến thực lực của hắn từ từ lấy lại.
Tuy lang thú đầu đàn rất mạnh nhưng tạo áp lực nhỏ hơn so với lang thú vô cùng vô tận cắn xé, Sở Mộ phục hồi càng nhanh. Không lâu sau Sở Mộ cảm giác vết thương đã lành hơn phân nửa.
Sở Mộ tự nhủ thầm:
- Đừng gấp, tiếp tục chiến đấu chờ lành vết thương, thực lực hoàn toàn phục hồi rồi mới giết lang thú đầu đàn.
Trong trạng thái kỳ lạ Sở Mộ vẫn có tư duy rõ ràng.
Thời gian chậm rãi trôi, chiến đấu giữa Sở Mộ và lang thú đầu đàn càng đến hồi gay cấn.
Sở Mộ ứng đôi ngày càng nhẹ nhàng. Lang thú đầu đàn dốc hết sức ra vẫn không thể làm gì Sở Mộ được, nó không có trí thông minh cao nhưng dường như hiểu ra cái gì, càng tức giận hơn.
Lang thú đầu đàn tức giận đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy tàn nhẫn và lửa giận, thể hình trướng to một vòng, lực lượng càng mạnh, tốc độ càng nhanh hơn. Nhưng vẫn không thể làm gì Sở Mộ.
Hai móng vuốt bén liên tục vung ra, các móng vuốt tràn ngập quanh thân Sở Mộ, chỉ giây lát hắn né hết.
Vết thương trên người đều khép lại, nội thương lành chậm hơn ngoại thương nhưng đã khỏe được bảy, tám phần, qua một lúc nữa hắn sẽ hoàn toàn khỏe mạnh.
Vết thương lành khiến Sở Mộ cảm giác lực lượng không ngừng phục hồi.
Lát sau vết thương khép, thực lực hoàn toàn lấy lại, Sở Mộ dứt khoát tay trái vung kiếm. Kiếm kình mạnh mẽ hất móng vuốt lang thú đầu đàn ra, tay phải đâm kiếm lên trên, lực thấu mũi kiếm chấn động nhanh, rót vào lực lượng mạnh mẽ trộn lẫn vào nhau xé rách lớp da cứng của lang thú đầu đàn.
Xoẹt!
Như tiếng vải rách, bụng lang thú đầu đàn phun ra vòi máu.
Kiếm Đạo Độc Thần
Chiến đấu không ngừng, như không có điểm dừng.
Sở Mộ phát hiện trên tảng đá to phía xa có con luyện thú hình sói to lớn, màu lông đen bóng, thể hình khổng lồ hơn, trông cừng mạnh mẽ, chắc là đầu đàn luyện thú hình sói.
Có hai cách, một là giết ra trùng vây nhanh chóng rời đi, nhưng chắc chắn bầy luyện thú hình sói sẽ rượt theo.
Cách thứ hai tốt hơn, đó là giết đầu đàn của luyện thú hình sói, đầu đàn bị giết thì chúng như rắn mất đầu. Theo tập tính của bầy luyện thú hình sói chắc sẽ chọn đầu đàn mới, khi đó Sở Mộ an toàn.
Nhưng từ đây đến chỗ con đầu đàn cách xa vài trăm thước, khoảng cách này không là gì với Sở Mộ, vấn đề là trước mặt hắn có mấy trăm con luyện thú hình sói, sau khi giết hết thì luyện thú hình sói bên cạnh sẽ không ngừng ùa tới vây công hắn.
Vài trăm thước vào phút này tựa như lạch trời.
Phập!
Sở Mộ không kịp né sau lưng lại bị một con luyện thú hình sói trung cấp cào rách, máu phun ra. Lực lượng sức sống dồi dào của căn nguyên mộc chi tướng nhanh chóng phủ lên, khiến vết thương khép lại ngay.
Càng nguy hiểm Sở Mộ càng bình tĩnh, hắn dần tiến vào trạng thái kỳ lạ, dường như lỗ chân lông toàn thân đều mở ra, tầm mắt sắc bén vô cùng, thính lực tăng theo cấp số nhân, theo dõi mọi gió thổi cỏ lay.
Tuyệt đối kiểm soát tất cả của bản thân là thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm, trong khoảnh khắc này Sở Mộ kỳ dị sử dụng cùng lúc, hơn nữa ba thứ không quấy rầy nhau.
Tiến vào trạng thái này chỉ là tình cờ, nếu không nhờ lúc trên Chú Kiếm tinh vì trời mưa to Sở Mộ tiến vào trạng thái kỳ lạ, khiến tinh khí thần đột phá cực hạn nâng lên tầm cao mới thì lúc này đối diện nguy hiểm sinh tử, Sở Mộ không cách nào tiến vào loại trạng thái này.
Trong tình huống bình thường không thể thi triển thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm cùng lúc vì sẽ quấy rầy nhau, nên mỗi lần Sở Mộ chỉ chọn một trong ba thứ.
Không ngờ lần này sử dụng ba thứ cùng lúc và không quấy rầy nhau.
Quỹ tích hành động của từng con luyện thú hình sói đều bị Sở Mộ bắt giữ, kiếm trong hai tay lấp lóe kiếm quang, hoặc ngăn cản công kích hoặc giết chết.
Dường như thi triển Thốn Bộ đã đột phá đến cảnh giới mới, trong tấc đất né tránh móng vuốt bén của các con lang thú khiến công kích bị hụt.
Song kiếm múa may, từng nhát cắm phập vào thịt, kiếm quang lấp lóe trong khoảnh khắc mấy con lang thú bị giết, đầu bay lên.
Đây là khiêu khích, là khiêu chiến.
Luyện thú càng cao cấp càng có trí tuệ, lang thú đầu đàn tuy là luyện thú trung cấp nhưng thuộc loại tinh anh, mạnh hơn luyện thú trung cấp bình thường. Dù đối mặt Kiếm Vương cửu tinh bình thường thì lang thú đầu đàn đủ sức chiến một trận.
Nó làm đầu đàn của lang thú, có tôn nghiêm, kiêu hãnh của mình. Đối diện Sở Mộ khiêu chiến, lang thú đầu đàn phát ra tiếng gầm gừ, bầy lang thú vây công hắn lập tức tản ra xa.
Lang thú đằng trước Sở Mộ tự động tách ra nhường đường như nghênh tiếp vương giả.
Lang thú đầu đàn nhảy xuống tảng đá to, tứ chi từng bước đi hướng Sở Mộ, bước đi không nhanh không chậm, dường như có quy luật nào đó, sơ sẩy một cái sẽ bị mê hoặc.
Nhìn như không nhanh không chậm nhưng thật ra lang thú đầu đàn lao vọt đi, khoảng cách vài trăm thước bị vượt qua trong hai giây. Gió tanh ập vào mặt, tia sáng lạnh vụt qua trước mắt Sở Mộ, vài tia sáng nhạt sắc bén xé rách không khí cào vào cổ Sở Mộ như muốn xé rách cổ hắn ra.
Vào khoảnh khắc cực kỳ nguy hiểm Sở Mộ lắc người, thi triển Thốn Bộ. Trong tấc đất Sở Mộ né vuốt bén của lang thú đầu đàn trong đường tơ kẽ tóc, lướt qua sát gò má hắn.
Lang thú đầu đàn có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, một móng vuốt bén khác nháy mắt chặn lại kiếm phong của Sở Mộ và thuận thế đánh trả.
Móng vuốt, miệng, cái đuôi đều được sử dụng như vũ khí chiến đấu.
Lang thú khác bao vây xung quanh để ngừa Sở Mộ chạy trốn.
Tay cầm song kiếm, Sở Mộ tiến vào trạng thái kỳ lạ, kiểm soát cơ thể đến mức độ tuyệt đối, mọi thứ xung quanh hiện ra rõ ràng. Mỗi đòn công kích của lang thú đầu đàn tuy cực kỳ sắc bén nhưng Sở Mộ đều né tránh hết và còn đánh trả.
Sở Mộ bị nội, ngoại thương rất nặng nên chỉ còn một phần thực lực, không thể giết lang thú đầu đàn nhanh được. Nhưng càng chiến đấu lực lượng sự sống căn nguyên mộc chi tướng chữa lành vết thương, phục hồi thể lực khiến thực lực của hắn từ từ lấy lại.
Tuy lang thú đầu đàn rất mạnh nhưng tạo áp lực nhỏ hơn so với lang thú vô cùng vô tận cắn xé, Sở Mộ phục hồi càng nhanh. Không lâu sau Sở Mộ cảm giác vết thương đã lành hơn phân nửa.
Sở Mộ tự nhủ thầm:
- Đừng gấp, tiếp tục chiến đấu chờ lành vết thương, thực lực hoàn toàn phục hồi rồi mới giết lang thú đầu đàn.
Trong trạng thái kỳ lạ Sở Mộ vẫn có tư duy rõ ràng.
Thời gian chậm rãi trôi, chiến đấu giữa Sở Mộ và lang thú đầu đàn càng đến hồi gay cấn.
Sở Mộ ứng đôi ngày càng nhẹ nhàng. Lang thú đầu đàn dốc hết sức ra vẫn không thể làm gì Sở Mộ được, nó không có trí thông minh cao nhưng dường như hiểu ra cái gì, càng tức giận hơn.
Lang thú đầu đàn tức giận đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy tàn nhẫn và lửa giận, thể hình trướng to một vòng, lực lượng càng mạnh, tốc độ càng nhanh hơn. Nhưng vẫn không thể làm gì Sở Mộ.
Hai móng vuốt bén liên tục vung ra, các móng vuốt tràn ngập quanh thân Sở Mộ, chỉ giây lát hắn né hết.
Vết thương trên người đều khép lại, nội thương lành chậm hơn ngoại thương nhưng đã khỏe được bảy, tám phần, qua một lúc nữa hắn sẽ hoàn toàn khỏe mạnh.
Vết thương lành khiến Sở Mộ cảm giác lực lượng không ngừng phục hồi.
Lát sau vết thương khép, thực lực hoàn toàn lấy lại, Sở Mộ dứt khoát tay trái vung kiếm. Kiếm kình mạnh mẽ hất móng vuốt lang thú đầu đàn ra, tay phải đâm kiếm lên trên, lực thấu mũi kiếm chấn động nhanh, rót vào lực lượng mạnh mẽ trộn lẫn vào nhau xé rách lớp da cứng của lang thú đầu đàn.
Xoẹt!
Như tiếng vải rách, bụng lang thú đầu đàn phun ra vòi máu.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1860: Chém đầu
10.0/10 từ 35 lượt.