Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1775: Nắm giữ kiếm lực (Thượng)
Một kiếm vô cùng bình thản, kiếm quang là màu bạc sáng chói, cắt phá trường không, lưu lại này một quỹ đạo tối đen, là kiếm rạch ra không gian hình thành vết rách.
một kiếm khủng khiếp, không ngờ mở ra không gian luyện ngục. Phải biết rằng, bất kỳ người nào tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, đều sẽ bị áp chế tất cả lực lượng. Cho dù là Kiếm Thánh cường đại nhất, cũng tuyệt không có ngoại lệ.
- Kiếm lực...
Trong đầu Sở Mộ hiện lên một đạo linh quang. Người mặc áo đen một kiếm chém chết hùng ma luyện ngục. Anh sáng màu bạc sáng chói kia, tuyệt đối là kiếm lực. Bằng không, sẽ không sắc bén như vậy.
Sáng tỏ thông suốt.
Hóa ra, đó là một kiếm giả nắm giữ kiếm lực. Không biết thực lực chân chính của hắn rốt cuộc như thế nào? Nhưng tuyệt đối rất cường đại. Nói không chừng cũng vượt ra khỏi trình tự Tạo Hóa Cảnh, đạt được Niết Cảnh thậm chí Vạn Cổ Cảnh.
- Một kiếm vô cùng bình thản, khéo léo, lại không tinh xảo, không mang phong cách cổ xưa, hoàn toàn tự nhiên, vô cùng đơn giản, lại sắc bén đến mức tận cùng...
Bỗng nhiên, ở sâu bên trong đồng tử Sở Mộ dường như có một đạo cực quang hiển hiện. Trong đầu có loại cảm giác hiểu ra.
Hắn chỉ cảm thấy, mình đau khổ truy tìm bản chất của kiếm pháp, hình như đều ẩn chứa ở bên trong một kiếm kia.
Một kiếm kia của người mặc áo đen, đã nói ra vô cùng nhuần nhuyễn bản chất của kiếm pháp.
Tới tới đi đi, Sở Mộ tìm hiểu một kiếm kia, cùng xác minh kiếm pháp của mình. Hắn không ngừng tăng thành tựu kiếm pháp của mình lên.
Sở Mộ mới phát hiện, ban đầu mình cho rằng thành tựu kiếm pháp của mình cao thâm. Nhưng so sánh với một kiếm kia mà nói, còn có chênh lệch lớn lao.
Có khoảng cách chênh lệch không đáng sợ. Sở Mộ trái lại cảm thấy cao hứng. Bởi vì có như vậy, hắn mới có mục tiêu, có động lực và phương hướng đi tới.
Một kiếm chém ngang ra, lấy là quỹ tích một kiếm của người mặc áo đen kia, từ hồ lô vẽ bầu, tận lực phù hợp với thần vận của một kiếm in vào trong đầu kia. Sở Mộ có cảm giác, nếu như hắn có thể lặp lại được thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, hắn liền có thể chạm đến bản chất của kiếm pháp, từ đó, nắm giữ được kiếm lực.
Vừa đi lại ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, tìm kiếm doanh địa Thiên Kiếm, Sở Mộ vừa tìm hiểu. Thỉnh thoảng hắn dừng lại, kiếm trong tay chém ra. Một kiếm chém ngang.
Sở Mộ cũng không có đi tính toán, mình rốt cuộc đã chém ra bao nhiêu kiếm. Nhưng cũng phải tới mấy trăm lần. Một kiếm kia, dần dần có được vài phần thần vận của một kiếm do người mặc áo đen chém ra.
Vài phần thần vận, còn chưa đủ. Nhưng nó lại làm cho Sở Mộ cảm thấy nắm giữ của mình đối với kiếm pháp đã sâu hơn rất nhiều.
Trong lúc đó, Sở Mộ cũng từng gặp phải ma thú luyện ngục. Dưới tình huống chỉ có một con, Sở Mộ ra tay đối chiến, dựa vào tìm hiểu được mấy phần thần vận của một kiếm kia, hắn lại phối hợp với tấc kiếm, so với trước dễ dàng chém giết ma thú luyện ngục cường đại hơn.
Nhưng nếu như gặp quá hai con ma thú luyện ngục, Sở Mộ sẽ tránh.
Giác quan thứ sáu, ngũ giác của hắn, vẫn cường đại hơn so với kiếm giả bình thường.
Trong lúc đó, hắn cũng từng gặp phải một con hùng ma luyện ngục. Dưới sự kích động, hắn dự định một đấu một đánh một trận cùng hùng ma luyện ngục. Hắn muốn xem thử thực lực của mình bây giờ rốt cuộc như thế nào, có thể đánh bại hùng ma luyện ngục hay không.
Kết quả trận chiến ấy đánh rất lâu, Sở Mộ cảm giác thể lực của mình gần như sắp tiêu hao hết, cũng chỉ lưu lại một vết thương không đau không ngứa ở tren người của hùng ma luyện ngục. Căn bản cũng không có tạo thành bất kỳ vết thương trí mạng nào. Thể lực của hùng ma luyện ngục tốt tới kinh người. Sở Mộ không thể không lui bước.
Cũng may hùng ma luyện ngục khí lực mạnh mẽ, lực lượng vô song, nhưng tốc độ chạy nhanh cũng không tốt. Nếu không Sở Mộ thật sự khó có thể thoát thân.
Hôm nay, Sở Mộ lại gặp phải một con hùng ma luyện ngục.
Làm tồn tại mạnh mẽ giữa các ma thú luyện ngục, từ trước đến nay hùng ma luyện ngục đều hành động một mình. Khi nó xuất hiện, bên trong phạm vi mấy dặm sẽ không xuất hiện ma thú luyện ngục khác.
Mặc dù con luyện ngục hùng Ma Thân này hoàn hảo không tổn hao gì, không có nửa điểm vết thương, nhưng Sở Mộ khẳng định, con hùng ma luyện ngục này chính là con ma thú mình từng chiến đấu ác liệt lúc trước.
Đây là cảm giác.
Hùng ma luyện ngục phát hiện ra Sở Mộ, đồng thời cũng nhận ra, hắn chính là tiểu gia hỏa lúc trước cùng mình chiến đấu kịch liệt một phen, lưu lại ở trên người mình hơn mười vết thương. Lần này, tuyệt đối không thể để cho đối phương chạy trốn nữa. Phải một tát đập thành bánh thịt.
Nó chạy như điên tới, mặt đất chấn động.
Hùng ma luyện ngục cao hơn ba thước, thân thể mạnh mẽ vô cùng. Thể trọng khoảng chừng gần nghìn cân. Bàn chân rất lớn giẫm ở trên mặt đất. Mặt đất không ngừng chấn động. Thanh thế kinh người. Khí thế kinh khủng giống hư thủy triều cuộn trào mãnh liệt tới.
Trong những tiếng ầm ầm ầm, người lá gan không đủ lớn đều sẽ sợ đến tè ra quần.
Sở Mộ không chỉ không có xoay người chạy trốn, trái lại lộ ra dáng vẻ tươi cười hưng phấn.
Lúc trước, hắn cùng hùng ma luyện ngục chiến đấu kịch liệt, còn chưa có tìm hiểu được thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen. Mà nay, hắn đã có đầy đủ vài phần thần vận. Uy lực của kiếm pháp tăng lên rất nhiều. Hùng ma luyện ngục hiển nhiên là đối tượng thử nghiệm tốt nhất
Hai chân đan xen. Mỗi chân, các điểm phát lực nối liền. Lực lượng trong nháy mắt bạo phát ra. Sở Mộ liền triển khai nửa bước, phóng tới trước mặt của con hùng ma luyện ngục.
Thời khắc mắt thấy hai bên sẽ trực tiếp va chạm, hùng ma luyện ngục cũng giơ cánh tay gấu màu đen cực lớn lên thật cao, giống như một ngọn núi lớn, muốn công kích xuống. Thân hình Sở Mộ thoáng lên một cái, biến mất ở dưới chân gấu. Tay gấu hùng ma luyện ngục vỗ xuống đã đánh trượt.
Bàn chân phát lực, Sở Mộ nhảy mạnh, lao lên trời cao. Lợi kiếm được rút ra khỏi vỏ, giống như lưu quang phía chân trời, trong nháy mắt chém ngang ra. Một kiếm này, không ngờ có đầy đủ năm phần thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen.
Kiếm quang đáng sợ, sắc bén vạn phần, thời khắc gần đánh trúng cái cổ thô dày của hùng ma luyện ngục, năm chỗ điểm phát lực ở cánh tay trong nháy mắt nối liền. Dưới lực lượng chấn động, tấc kiếm thi triển ra.
Năm chỗ điểm phát lực làm cho uy lực của tấc kiếm tăng lên một ít. Năm phần thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, cũng khiến cho một kiếm này càng sắc bén hơn. Hai bên kết hợp lại. Một kiếm này của Sở Mộ, giống như một nét bút thần, đạt đến đỉnh phong.
Kiếm Đạo Độc Thần
một kiếm khủng khiếp, không ngờ mở ra không gian luyện ngục. Phải biết rằng, bất kỳ người nào tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, đều sẽ bị áp chế tất cả lực lượng. Cho dù là Kiếm Thánh cường đại nhất, cũng tuyệt không có ngoại lệ.
- Kiếm lực...
Trong đầu Sở Mộ hiện lên một đạo linh quang. Người mặc áo đen một kiếm chém chết hùng ma luyện ngục. Anh sáng màu bạc sáng chói kia, tuyệt đối là kiếm lực. Bằng không, sẽ không sắc bén như vậy.
Sáng tỏ thông suốt.
Hóa ra, đó là một kiếm giả nắm giữ kiếm lực. Không biết thực lực chân chính của hắn rốt cuộc như thế nào? Nhưng tuyệt đối rất cường đại. Nói không chừng cũng vượt ra khỏi trình tự Tạo Hóa Cảnh, đạt được Niết Cảnh thậm chí Vạn Cổ Cảnh.
- Một kiếm vô cùng bình thản, khéo léo, lại không tinh xảo, không mang phong cách cổ xưa, hoàn toàn tự nhiên, vô cùng đơn giản, lại sắc bén đến mức tận cùng...
Bỗng nhiên, ở sâu bên trong đồng tử Sở Mộ dường như có một đạo cực quang hiển hiện. Trong đầu có loại cảm giác hiểu ra.
Hắn chỉ cảm thấy, mình đau khổ truy tìm bản chất của kiếm pháp, hình như đều ẩn chứa ở bên trong một kiếm kia.
Một kiếm kia của người mặc áo đen, đã nói ra vô cùng nhuần nhuyễn bản chất của kiếm pháp.
Tới tới đi đi, Sở Mộ tìm hiểu một kiếm kia, cùng xác minh kiếm pháp của mình. Hắn không ngừng tăng thành tựu kiếm pháp của mình lên.
Sở Mộ mới phát hiện, ban đầu mình cho rằng thành tựu kiếm pháp của mình cao thâm. Nhưng so sánh với một kiếm kia mà nói, còn có chênh lệch lớn lao.
Có khoảng cách chênh lệch không đáng sợ. Sở Mộ trái lại cảm thấy cao hứng. Bởi vì có như vậy, hắn mới có mục tiêu, có động lực và phương hướng đi tới.
Một kiếm chém ngang ra, lấy là quỹ tích một kiếm của người mặc áo đen kia, từ hồ lô vẽ bầu, tận lực phù hợp với thần vận của một kiếm in vào trong đầu kia. Sở Mộ có cảm giác, nếu như hắn có thể lặp lại được thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, hắn liền có thể chạm đến bản chất của kiếm pháp, từ đó, nắm giữ được kiếm lực.
Vừa đi lại ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ sáu, tìm kiếm doanh địa Thiên Kiếm, Sở Mộ vừa tìm hiểu. Thỉnh thoảng hắn dừng lại, kiếm trong tay chém ra. Một kiếm chém ngang.
Sở Mộ cũng không có đi tính toán, mình rốt cuộc đã chém ra bao nhiêu kiếm. Nhưng cũng phải tới mấy trăm lần. Một kiếm kia, dần dần có được vài phần thần vận của một kiếm do người mặc áo đen chém ra.
Vài phần thần vận, còn chưa đủ. Nhưng nó lại làm cho Sở Mộ cảm thấy nắm giữ của mình đối với kiếm pháp đã sâu hơn rất nhiều.
Trong lúc đó, Sở Mộ cũng từng gặp phải ma thú luyện ngục. Dưới tình huống chỉ có một con, Sở Mộ ra tay đối chiến, dựa vào tìm hiểu được mấy phần thần vận của một kiếm kia, hắn lại phối hợp với tấc kiếm, so với trước dễ dàng chém giết ma thú luyện ngục cường đại hơn.
Nhưng nếu như gặp quá hai con ma thú luyện ngục, Sở Mộ sẽ tránh.
Giác quan thứ sáu, ngũ giác của hắn, vẫn cường đại hơn so với kiếm giả bình thường.
Trong lúc đó, hắn cũng từng gặp phải một con hùng ma luyện ngục. Dưới sự kích động, hắn dự định một đấu một đánh một trận cùng hùng ma luyện ngục. Hắn muốn xem thử thực lực của mình bây giờ rốt cuộc như thế nào, có thể đánh bại hùng ma luyện ngục hay không.
Kết quả trận chiến ấy đánh rất lâu, Sở Mộ cảm giác thể lực của mình gần như sắp tiêu hao hết, cũng chỉ lưu lại một vết thương không đau không ngứa ở tren người của hùng ma luyện ngục. Căn bản cũng không có tạo thành bất kỳ vết thương trí mạng nào. Thể lực của hùng ma luyện ngục tốt tới kinh người. Sở Mộ không thể không lui bước.
Cũng may hùng ma luyện ngục khí lực mạnh mẽ, lực lượng vô song, nhưng tốc độ chạy nhanh cũng không tốt. Nếu không Sở Mộ thật sự khó có thể thoát thân.
Hôm nay, Sở Mộ lại gặp phải một con hùng ma luyện ngục.
Làm tồn tại mạnh mẽ giữa các ma thú luyện ngục, từ trước đến nay hùng ma luyện ngục đều hành động một mình. Khi nó xuất hiện, bên trong phạm vi mấy dặm sẽ không xuất hiện ma thú luyện ngục khác.
Mặc dù con luyện ngục hùng Ma Thân này hoàn hảo không tổn hao gì, không có nửa điểm vết thương, nhưng Sở Mộ khẳng định, con hùng ma luyện ngục này chính là con ma thú mình từng chiến đấu ác liệt lúc trước.
Đây là cảm giác.
Hùng ma luyện ngục phát hiện ra Sở Mộ, đồng thời cũng nhận ra, hắn chính là tiểu gia hỏa lúc trước cùng mình chiến đấu kịch liệt một phen, lưu lại ở trên người mình hơn mười vết thương. Lần này, tuyệt đối không thể để cho đối phương chạy trốn nữa. Phải một tát đập thành bánh thịt.
Nó chạy như điên tới, mặt đất chấn động.
Hùng ma luyện ngục cao hơn ba thước, thân thể mạnh mẽ vô cùng. Thể trọng khoảng chừng gần nghìn cân. Bàn chân rất lớn giẫm ở trên mặt đất. Mặt đất không ngừng chấn động. Thanh thế kinh người. Khí thế kinh khủng giống hư thủy triều cuộn trào mãnh liệt tới.
Trong những tiếng ầm ầm ầm, người lá gan không đủ lớn đều sẽ sợ đến tè ra quần.
Sở Mộ không chỉ không có xoay người chạy trốn, trái lại lộ ra dáng vẻ tươi cười hưng phấn.
Lúc trước, hắn cùng hùng ma luyện ngục chiến đấu kịch liệt, còn chưa có tìm hiểu được thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen. Mà nay, hắn đã có đầy đủ vài phần thần vận. Uy lực của kiếm pháp tăng lên rất nhiều. Hùng ma luyện ngục hiển nhiên là đối tượng thử nghiệm tốt nhất
Hai chân đan xen. Mỗi chân, các điểm phát lực nối liền. Lực lượng trong nháy mắt bạo phát ra. Sở Mộ liền triển khai nửa bước, phóng tới trước mặt của con hùng ma luyện ngục.
Thời khắc mắt thấy hai bên sẽ trực tiếp va chạm, hùng ma luyện ngục cũng giơ cánh tay gấu màu đen cực lớn lên thật cao, giống như một ngọn núi lớn, muốn công kích xuống. Thân hình Sở Mộ thoáng lên một cái, biến mất ở dưới chân gấu. Tay gấu hùng ma luyện ngục vỗ xuống đã đánh trượt.
Bàn chân phát lực, Sở Mộ nhảy mạnh, lao lên trời cao. Lợi kiếm được rút ra khỏi vỏ, giống như lưu quang phía chân trời, trong nháy mắt chém ngang ra. Một kiếm này, không ngờ có đầy đủ năm phần thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen.
Kiếm quang đáng sợ, sắc bén vạn phần, thời khắc gần đánh trúng cái cổ thô dày của hùng ma luyện ngục, năm chỗ điểm phát lực ở cánh tay trong nháy mắt nối liền. Dưới lực lượng chấn động, tấc kiếm thi triển ra.
Năm chỗ điểm phát lực làm cho uy lực của tấc kiếm tăng lên một ít. Năm phần thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, cũng khiến cho một kiếm này càng sắc bén hơn. Hai bên kết hợp lại. Một kiếm này của Sở Mộ, giống như một nét bút thần, đạt đến đỉnh phong.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1775: Nắm giữ kiếm lực (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.