Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 176: Thượng nguyên kiếm khí quyết. Song kiếm thuật (4)
Sở Mộ đi tới luyện kiếm đài, rút ra song kiếm, mỗi tay một kiếm, hai chân tự nhiên không ngừng chuyển hướng.
Tay phải nắm chặt ngụy Thanh Phong kiếm đâm, chém về phía trước, mà tay trái thì nắm chặt ngụy Hỏa Mãng kiếm ở sau lưng, nhanh chóng bài trừ tạp niệm, vẻ mặt lạnh nhạt, hai mắt càng thêm sắc bén, tinh mang lập lòe, bức người tới cực điểm, giống như hai đạo kiếm quang.
Chợt, tay phải hắn run lên, một kiếm đánh ra, tay trái cũng động theo, một kiếm lên trên một kiếm xuống dưới, hai đạo kiếm quang màu sắc khác biệt chậm rãi đánh ra, giống như là hai mái chèo của một con thuyền vậy.
Ngay từ đầu động tác của Sở Mộ rất là chập chạp, giống như là đánh thái cực quyền, đây là bởi vì đã lâu hắn không có tu luyện song kiếm thuật, cho nên có chút cứng ngắc.
Dần dà, xuất kiếm không ngừng, bản năng của Sở Mộ giống như được thức tỉnh, đủ loại áo nghĩa của song kiếm thuật rất nhanh hiện lên trong đầu Sở Mộ, hắn vung vẩy hai kiếm, động tác cũng dần dần nhanh hơn.
Sưu Sưu.
Thanh âm bắt đầu vang lên, lộ ra vẻ sắc bén, chỉ thấy có hai đạo kiếm quang màu sắc khác nhau vờn quanh thân thể Sở Mộ, không ngừng lóe lên, vô cùng sắc bén. Hai đạo kiếm quang khi thì thẳng tắp, khi thì uấn lượn, xuyên thấu, giao thoa nhau một cách quỷ dị.
Mà bước chân của Sở Mộ mất trật tự, đi tới đi lui trên mặt đất, biến hóa thất thường, ngươi nhìn thấy hắn sải bước bước đi, nhưng mà không có cách nào dự liệu được bước tiếp theo hắn sẽ đặt chân ở nơi nào, hơn nữa kiếm quang xinh đẹp kia cũng khiến cho ngươi hoa mắt.
Thanh âm xé rách không khí ngày càng trở nên nhiều hơn, động tác múa kiếm của Sở Mộ cũng càng lúc càng nhanh, mặc dù không có sử dụng bất luận kiếm khí gì, cũng không có sử dụng kiếm khí phụ thân, nhưng mà sự sắc bén của ngụy kiếm khí vẫn vô cùng đáng sợ, không khí vô cùng yếu ớt.
Song kiếp thuật hoàn toàn bất đồng với kiếm thuật bình thường, nhất định phải có động tác, phương pháp chính xác mới có thể thi triển, nếu không không có cách nào đem uy lực song kiếm thuật và áo nghĩa thi triển ra được. Ngược lại còn làm ảnh hưởng tới biểu hiện của thực lực bản thân Kiếm giả.
Mà tu luyện song kiếm thuật so với tu luyện đơn kiếm thuật còn càng thêm khó khăn, độ khó trọn vẹn chênh lệch hơn gấp bội. Hơn nữa còn cần có thiên phú. Trong thế giới của kiếm thuật sư, người có thể dùng song kiếm, sức chiến đấu thường thường sẽ càng thêm cường hãn so với kiếm thuật sư đồng cấp, mạnh mẽ hơn tới ba thành, thậm chí còn mạnh hơn nhiều...
Căn cứ vào lý giải của Sở Mộ, nắm giữ song kiếm thuật cũng chia thành nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn, có bốn tầng. Mà dùng thiên phú kiếm thuật kinh người của Sở Mộ, nhưng mà cũng không phải là chủ tu cho nên hiện tại song kiếm thuật chỉ là nhập môn mà thôi. Tiêu chí của nhập môn chính là có thể đồng thời vung vẩy hai kiếm, làm cho hai kiếm không cách nào hạn chế nhau, làm cho thực lực bản thân không có cách nào phát huy ra, mà chỉ có thể tới lúc đạt được chút thành tựu, là tiểu thành, khi đó uy lực chính thức của song kiếm thuật mới bắt đầu hiển hiện ra.
Hiện tại Sở Mộ bởi vì ngụy Hỏa mãng kiếm, mà đột nhiên nảy sinh ý tu luyện song kiếm thuật trong đầu, lúc quan trọng, còn có thể coi là một con át chủ bài.
Từ đó về sua, trong khi Sở Mộ tu luyện lại có thêm một hạng mục, đó là song kiếm thuật.
Chỉ là tu luyện song kiếm thuật, Sở Mộ cũng không có được truyền thụ nguyên vẹn, lúc trước trên địa cầu, hắn cũng chỉ tìm được một chút áo nghĩ nhập môn và tiểu thành mà htooi, cùng với một ít miêu tả đơn giản về đại thành và viên mãn.
Cho nên tu luyện song kiếm thuật đã đồng nghĩa với việc Sở Mộ phải tự mình lục lọi, độ khó sẽ khó khăn gấp mười lần so với việc tu luyện đơn kiếm thuật. Mà dùng ngộ tính có thể nói là nghịch thiên của Sở Mộ, trong lúc nhất thời cũng không có đầu mối gì, chỉ có thể mỗi ngày rút ra một giờ tu luyện song kiếm tuật, cố gắng quen thuộc, hơn nữa trong khi tu luyện tìm cảm giác, tìm đầu mối, từng chút một tiến hành diễn luyện.
Lại bỏ ra chút thời gian, Sở Mộ đề xuất yêu cầu với một trưởng lão kiếm phái, xin tiến vào trong tàng thư các chủ điện.
Tàng thư các này bên trong cũng không phải là nơi cất giữ sách vỡ về kiếm khí quyết, cũng không phải là nơi cất giữ bộ pháp, thân pháp, kiếm thuật... Chủ yếu nơi này thu thập về một ít loại tin tức cơ bản, một số kỳ văn dị sự trên Cổ Kiếm đại lục, một ít điển tịch tương quan. Trong đó, thường thường lấy chuyện ở Đông Kiếm vực, nhất là Đại Khôn vương triều làm trung tâm.
Sở Mộ theo thư mục, nhìn những tờ giấy ghi chép, giới thiệu về các điển tịch là có thể biết rõ bên trong điển tịch chủ yếu ghi lại, miêu tả lại cái gì. Bởi vậy cũng tiện cho việc tìm kiếm của hắn.
Tàng thư các trong chủ điện kỳ thực cũng không lớn, điển tịch được thu thập bên trong cũng không có vượt quá một trăm bản, bởi vậy Sở Mộ rất nhanh đã quét qua ghi chép đại khái về trăm bản điển tịch, trong lòng cũng dần dần có chút đầu mối.
Đi tới trước một loại quyển sách, vươn tay rút ra một bản điển tịch, trên mặt có ghi “Hng thú đồ phổ đại toàn”, ngay sau đó hắn lại quay người rút ra một loại quyển sách ở giá phía sau “linh dược đồ phổ đại toàn”, cuối cùng Sở Mộ lại tìm được một bản “tạp vật kỳ đàm“.
Tuy rằng hắn rất muốn xem tất cả điển tịch trong tàng thư các này, tăng kiến thức của mình lên, nhưng mà Sở Mộ cũng biết. Dục tốt bất đạt, xem hết trăm bản điển tịch này, cũng cần tốn một khoảng thời gian dài.
Cho nên trước mắt hắn chỉ lựa chọn ba cuốn điển tích có tác dụng nhất với hắn. Sau khi đăng ký, hắn mang về lầu các của mình.
Ba cuốn điển tịch này trong vòng ba tháng Sở Mộ phải trả lại. Ba tháng, dùng năng lực của hắn. Khong chỉ có thể xem hết, còn có thể đem toàn bộ nội dung bên trong ghi nhớ.
...
Nhoáng một cái thời gian nửa tháng trôi qua.
Mỗi một ngày Sở Mộ đều tu luyện thượng nguyên kiếm khí quyết, khoongn gừng đề thăng trình độ tinh khiết của kiếm khí, tu vi hắn đã đạt tới cửu đoạn đỉnh phong, cơ hồ tương đương với nửa chân bước tới thập đoạn.
Theo theo bản thân Sở Mộ phỏng đoán, dưới tình huống bình thường, qua hai ba tháng kế là hắn có thể đột phá được. Trở thành Kiếm giả kiếm khí thập đoạn.
Nhớ tới sau khi tu vi đột phá thập đoạn dường như có nơi khác để đi, trong lòng Sở Mộ không khỏi xuất hiện vài phần hiếu kỳ, rất muốn hỏi cho rõ. Nhưng mà tu vi của hắn cũng sắp đột phá, trước tiên hắn chỉ có thể đặt lòng hiếu kỳ này sang một bên, chờ sau khi hắn đột phá, tất cả sẽ rõ ràng.
Trừ việc tu luyện nguyên khí kiếm quyết ra, thời gian còn lại của Sở Mộ chủ yếu là đạt trên việc tu luyện Kim phong kiếm thuật cùng Quyển Vân kiếm thuật, Tùy Vân kiếm thuật, còn có tu luyện song kiếm thuật.
Trước mắt, kiếm thuật mà hắn nắm giữ là kiếm thuật trụ cột, kiếm thuật nhập môn là Phi Vân kiếm thuật, kiếm thuật cấp thấp là Nhu Vân kiếm thuật cùng với Lăng Phong kiếm thuật, Thanh Lang kiếm thuật.
Kiếm Đạo Độc Thần
Tay phải nắm chặt ngụy Thanh Phong kiếm đâm, chém về phía trước, mà tay trái thì nắm chặt ngụy Hỏa Mãng kiếm ở sau lưng, nhanh chóng bài trừ tạp niệm, vẻ mặt lạnh nhạt, hai mắt càng thêm sắc bén, tinh mang lập lòe, bức người tới cực điểm, giống như hai đạo kiếm quang.
Chợt, tay phải hắn run lên, một kiếm đánh ra, tay trái cũng động theo, một kiếm lên trên một kiếm xuống dưới, hai đạo kiếm quang màu sắc khác biệt chậm rãi đánh ra, giống như là hai mái chèo của một con thuyền vậy.
Ngay từ đầu động tác của Sở Mộ rất là chập chạp, giống như là đánh thái cực quyền, đây là bởi vì đã lâu hắn không có tu luyện song kiếm thuật, cho nên có chút cứng ngắc.
Dần dà, xuất kiếm không ngừng, bản năng của Sở Mộ giống như được thức tỉnh, đủ loại áo nghĩa của song kiếm thuật rất nhanh hiện lên trong đầu Sở Mộ, hắn vung vẩy hai kiếm, động tác cũng dần dần nhanh hơn.
Sưu Sưu.
Thanh âm bắt đầu vang lên, lộ ra vẻ sắc bén, chỉ thấy có hai đạo kiếm quang màu sắc khác nhau vờn quanh thân thể Sở Mộ, không ngừng lóe lên, vô cùng sắc bén. Hai đạo kiếm quang khi thì thẳng tắp, khi thì uấn lượn, xuyên thấu, giao thoa nhau một cách quỷ dị.
Mà bước chân của Sở Mộ mất trật tự, đi tới đi lui trên mặt đất, biến hóa thất thường, ngươi nhìn thấy hắn sải bước bước đi, nhưng mà không có cách nào dự liệu được bước tiếp theo hắn sẽ đặt chân ở nơi nào, hơn nữa kiếm quang xinh đẹp kia cũng khiến cho ngươi hoa mắt.
Thanh âm xé rách không khí ngày càng trở nên nhiều hơn, động tác múa kiếm của Sở Mộ cũng càng lúc càng nhanh, mặc dù không có sử dụng bất luận kiếm khí gì, cũng không có sử dụng kiếm khí phụ thân, nhưng mà sự sắc bén của ngụy kiếm khí vẫn vô cùng đáng sợ, không khí vô cùng yếu ớt.
Song kiếp thuật hoàn toàn bất đồng với kiếm thuật bình thường, nhất định phải có động tác, phương pháp chính xác mới có thể thi triển, nếu không không có cách nào đem uy lực song kiếm thuật và áo nghĩa thi triển ra được. Ngược lại còn làm ảnh hưởng tới biểu hiện của thực lực bản thân Kiếm giả.
Mà tu luyện song kiếm thuật so với tu luyện đơn kiếm thuật còn càng thêm khó khăn, độ khó trọn vẹn chênh lệch hơn gấp bội. Hơn nữa còn cần có thiên phú. Trong thế giới của kiếm thuật sư, người có thể dùng song kiếm, sức chiến đấu thường thường sẽ càng thêm cường hãn so với kiếm thuật sư đồng cấp, mạnh mẽ hơn tới ba thành, thậm chí còn mạnh hơn nhiều...
Căn cứ vào lý giải của Sở Mộ, nắm giữ song kiếm thuật cũng chia thành nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn, có bốn tầng. Mà dùng thiên phú kiếm thuật kinh người của Sở Mộ, nhưng mà cũng không phải là chủ tu cho nên hiện tại song kiếm thuật chỉ là nhập môn mà thôi. Tiêu chí của nhập môn chính là có thể đồng thời vung vẩy hai kiếm, làm cho hai kiếm không cách nào hạn chế nhau, làm cho thực lực bản thân không có cách nào phát huy ra, mà chỉ có thể tới lúc đạt được chút thành tựu, là tiểu thành, khi đó uy lực chính thức của song kiếm thuật mới bắt đầu hiển hiện ra.
Hiện tại Sở Mộ bởi vì ngụy Hỏa mãng kiếm, mà đột nhiên nảy sinh ý tu luyện song kiếm thuật trong đầu, lúc quan trọng, còn có thể coi là một con át chủ bài.
Từ đó về sua, trong khi Sở Mộ tu luyện lại có thêm một hạng mục, đó là song kiếm thuật.
Chỉ là tu luyện song kiếm thuật, Sở Mộ cũng không có được truyền thụ nguyên vẹn, lúc trước trên địa cầu, hắn cũng chỉ tìm được một chút áo nghĩ nhập môn và tiểu thành mà htooi, cùng với một ít miêu tả đơn giản về đại thành và viên mãn.
Cho nên tu luyện song kiếm thuật đã đồng nghĩa với việc Sở Mộ phải tự mình lục lọi, độ khó sẽ khó khăn gấp mười lần so với việc tu luyện đơn kiếm thuật. Mà dùng ngộ tính có thể nói là nghịch thiên của Sở Mộ, trong lúc nhất thời cũng không có đầu mối gì, chỉ có thể mỗi ngày rút ra một giờ tu luyện song kiếm tuật, cố gắng quen thuộc, hơn nữa trong khi tu luyện tìm cảm giác, tìm đầu mối, từng chút một tiến hành diễn luyện.
Lại bỏ ra chút thời gian, Sở Mộ đề xuất yêu cầu với một trưởng lão kiếm phái, xin tiến vào trong tàng thư các chủ điện.
Tàng thư các này bên trong cũng không phải là nơi cất giữ sách vỡ về kiếm khí quyết, cũng không phải là nơi cất giữ bộ pháp, thân pháp, kiếm thuật... Chủ yếu nơi này thu thập về một ít loại tin tức cơ bản, một số kỳ văn dị sự trên Cổ Kiếm đại lục, một ít điển tịch tương quan. Trong đó, thường thường lấy chuyện ở Đông Kiếm vực, nhất là Đại Khôn vương triều làm trung tâm.
Sở Mộ theo thư mục, nhìn những tờ giấy ghi chép, giới thiệu về các điển tịch là có thể biết rõ bên trong điển tịch chủ yếu ghi lại, miêu tả lại cái gì. Bởi vậy cũng tiện cho việc tìm kiếm của hắn.
Tàng thư các trong chủ điện kỳ thực cũng không lớn, điển tịch được thu thập bên trong cũng không có vượt quá một trăm bản, bởi vậy Sở Mộ rất nhanh đã quét qua ghi chép đại khái về trăm bản điển tịch, trong lòng cũng dần dần có chút đầu mối.
Đi tới trước một loại quyển sách, vươn tay rút ra một bản điển tịch, trên mặt có ghi “Hng thú đồ phổ đại toàn”, ngay sau đó hắn lại quay người rút ra một loại quyển sách ở giá phía sau “linh dược đồ phổ đại toàn”, cuối cùng Sở Mộ lại tìm được một bản “tạp vật kỳ đàm“.
Tuy rằng hắn rất muốn xem tất cả điển tịch trong tàng thư các này, tăng kiến thức của mình lên, nhưng mà Sở Mộ cũng biết. Dục tốt bất đạt, xem hết trăm bản điển tịch này, cũng cần tốn một khoảng thời gian dài.
Cho nên trước mắt hắn chỉ lựa chọn ba cuốn điển tích có tác dụng nhất với hắn. Sau khi đăng ký, hắn mang về lầu các của mình.
Ba cuốn điển tịch này trong vòng ba tháng Sở Mộ phải trả lại. Ba tháng, dùng năng lực của hắn. Khong chỉ có thể xem hết, còn có thể đem toàn bộ nội dung bên trong ghi nhớ.
...
Nhoáng một cái thời gian nửa tháng trôi qua.
Mỗi một ngày Sở Mộ đều tu luyện thượng nguyên kiếm khí quyết, khoongn gừng đề thăng trình độ tinh khiết của kiếm khí, tu vi hắn đã đạt tới cửu đoạn đỉnh phong, cơ hồ tương đương với nửa chân bước tới thập đoạn.
Theo theo bản thân Sở Mộ phỏng đoán, dưới tình huống bình thường, qua hai ba tháng kế là hắn có thể đột phá được. Trở thành Kiếm giả kiếm khí thập đoạn.
Nhớ tới sau khi tu vi đột phá thập đoạn dường như có nơi khác để đi, trong lòng Sở Mộ không khỏi xuất hiện vài phần hiếu kỳ, rất muốn hỏi cho rõ. Nhưng mà tu vi của hắn cũng sắp đột phá, trước tiên hắn chỉ có thể đặt lòng hiếu kỳ này sang một bên, chờ sau khi hắn đột phá, tất cả sẽ rõ ràng.
Trừ việc tu luyện nguyên khí kiếm quyết ra, thời gian còn lại của Sở Mộ chủ yếu là đạt trên việc tu luyện Kim phong kiếm thuật cùng Quyển Vân kiếm thuật, Tùy Vân kiếm thuật, còn có tu luyện song kiếm thuật.
Trước mắt, kiếm thuật mà hắn nắm giữ là kiếm thuật trụ cột, kiếm thuật nhập môn là Phi Vân kiếm thuật, kiếm thuật cấp thấp là Nhu Vân kiếm thuật cùng với Lăng Phong kiếm thuật, Thanh Lang kiếm thuật.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 176: Thượng nguyên kiếm khí quyết. Song kiếm thuật (4)
10.0/10 từ 35 lượt.