Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1736: Sở Mộ đạt được uy phong (Hạ)
Sở Mộ cũng thi triển ra chiêu thứ hai của kiếm pháp Kinh Đào sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Đại Phong Nổi Sóng chỉ là sóng biển xuất hiện, cũng không đủ mãnh liệt. Sóng lớn cuộn trào mãnh liệt là sóng biển không ngừng trùng kích. Gió mãnh liệt cuối cùng đã hình thành. So với Đại Phong Nổi Sóng càng đồ sộ hơn, uy lực tất nhiên cũng tăng lên gấp mấy lần.
Chiêu thứ hai va chạm. Sơn động lại một lần nữa chấn động mãnh liệt. Trong những tiếng ầm ầm ầm vang lên, vách động xuất hiện từng vết nứt. Trên đỉnh sơn động còn có những hòn đá lớn chừng quả đấm rơi xuống.
Hai Kiếm Vương ngũ tinh và những Kiếm Vương tứ tinh khác không dám dừng lại. Tất cả đều xông ra khỏi sơn động. Tuy rằng bọn họ là thủ hạ của Chu Hoa Bằng, cũng không phải thủ hạ trung thành, mà là thủ hạ có liên quan dính dáng tới lợi ích. Sơn động một khi đổ nát, không chừng sẽ bị thương. Chỉ có kẻ ngu si mới tiếp tục ở lại chỗ này.
Nhưng Sở Mộ và Chu Hoa Bằng lại không để ý đến. Hai người hoàn toàn đánh ra chân hỏa. Từng kiếm nối liền từng kiếm, một chiêu lại một chiêu chiến đấu kịch liệt với nhau.
Chu Hoa Bằng ngạc nhiên phát hiện, hắn không ngờ không có cách nào đánh bại được Kiếm Vương tam tinh này. Hắn không khỏi tức giận không thôi. Sở Mộ lại hoàn toàn mang theo lửa giận báo thù cho Vương Hoài Lâm đến đây, xuất kiếm không chút lưu tình.
Dưới lửa giận, kiếm chiêu của Sở Mộ, càng hung bạo mạnh mẽ hơn.
Liên tục chiến đấu ở bên trong sơn động, vách động đã sắp bị phá hỏng. Vô số tảng đá từ trên đỉnh rơi xuống, giống như một trận mưa đá xối xả. Những tảng đá rơi xuống, nếu như rơi vào trong phạm vi chiến đấu của hai người, trong phút chốc liền hóa thành bột.
Chu Hoa Bằng thi triển ra chiêu thứ ba của kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn. Một chiêu này là một chiêu cuối cùng kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn, cũng là một chiêu có uy lực mạnh mẽ nhất. Ở trên kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn, Chu Hoa Bằng đã thấm nhuần vài chục năm, đã sớm nắm giữ được phần tinh túy trong đó.
Một chiêu này vừa ra, mặt đất chấn động. Vô số địa hỏa từ dưới đất phun mạnh ra ngoài, giống như một ngọn núi lửa trong nháy mắt bạo phát ra, mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi. Sắc mặt Sở Mộ đại biến. Hắn chỉ vừa mới luyện kiếm pháp Kinh Đào, cũng chỉ luyện đến chiêu thứ hai mà thôi. Chiêu thứ ba vẫn không có manh mối gì.
Thời khắc nguy hiểm, không được phép hắn suy nghĩ nhiều. Một chiêu sóng lớn cuộn trào mãnh liệt được thi triển ra. Ngay sau đó Cuồng Phong Khoái Kiếm, thế gió dừng lại. Bản thân hắn lại nhanh chóng lui về phía sau. Tay trái cũng cầm thánh kiếm. Hai kiếm liên tục vung vẩy, đánh nát kình khí bắn nhanh đến.
Dù thế nào Chu Hoa Bằng cũng thật sự không ngờ được Sở Mộ biết dùng song kiếm, đồng thời phá hết kiếm chiêu của mình.
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, hắn lại một lần nữa xuất kiếm. Lại là chiêu thứ ba của kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn, lấy uy năng mạnh nhất bạo phát ra.
Địa hỏa đáng sợ, lại một lần nữa từ dưới phun mạnh ra ngoài, muốn biến Sở Mộ thành tro tàn. Thần sắc Sở Mộ nghiêm nghị, trậm lạnh giống như sắt thép. Hai tay cầm song kiếm, gần như đồng thời thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm. Hai cuồng phong rít gào công kích ra. Ngay sau đó, hắn lại thi triển sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Hiện tại Sở Mộ có thể dùng song kiếm thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm, nhưng vẫn còn không có cách nào dùng song kiếm thi triển ra sóng lớn cuộn trào mãnh liệt. Đù sao độ khó chênh lệch quá lớn.
Lần này, Sở Mộ lại không có lùi lại tránh. Hắn xuất kiếm, đồng thời toàn thân xông về phía trước, tới gần Chu Hoa Bằng.
Hai tròng mắt của hắn có tinh quang lóe lên. Bên trong thế giới tinh thần, kiếm thần niệm chấn động. Ngay sau đó, hai kiếm thần niệm từ đồng tử bắn ra.
- Chỉ là một Kiếm Vương tam tinh, cũng dám thi triển thần niệm công kích đối với ta.
Chu Hoa Bằng thoáng cái cũng cảm giác được kiếm thần niệm của Sở Mộ, không ngừng cười lạnh.
Hắn cho rằng, mặc dù Sở Mộ có thể đối chiến được Kiếm Vương ngũ tinh, phần lớn công lao chính là ở công pháp Sở Mộ tu luyện, kiếm nguyên vô cùng cường đại. Về phần lực thần niệm sao? Chỉ là một Kiếm Vương tam, dù tinh lực thần niệm cường đại tới mức nào đi nữa, làm sao có thể so sánh với Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong như hắn.
Ngay cả như vậy, Chu Hoa Bằng cũng không có thả lỏng cảnh giác. Kiếm thần niệm của Sở Mộ chiếu vào thế giới tinh thần của hắn, Chu Hoa Bằng vội vàng điều động lực thần niệm phản công, muốn trong nháy mắt sẽ đánh tan kiếm thần niệm của Sở Mộ.
Thần niệm vừa va chạm vào nhau, sắc mặt Chu Hoa Bằng nhất thời đại biến. Bởi vì uy lực kiếm thần niệm của Sở Mộ, đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Tuy rằng có thể miễn cưỡng làm được chia tâm thành hai phần. Nhưng một khi phân tâm một bên, sẽ thả lỏng đối với một bên khác. Sở Mộ nắm thời cơ trong chớp mắt này. Hai kiếm cuồng loạn vung lên. Cuồng Phong Khoái Kiếm mười bảy kiếm. Hai cuồng phong rít gào lao ra. Ngay sau đó, tay trái đầu tiên là thi triển một chiêu Đại Phong Nổi Sóng, thánh kiếm bên tay phải lần lượt ra một chiêu sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Chu Hoa Bằng chỉ kịp thi triển ra nửa chiêu của chiêu thức thứ ba kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn đã bị đánh tan. Kiếm chiêu đáng sợ đánh vào phía trên thân thể của hắn. Thánh kiếm tuột khỏi tay bay ra ngoài. Toàn thân hắn bay ngược ra sau, nặng nề đập ở trên vách động, đập thành một hố sâu hình một người, bị kẹt ở phía trên. Trong lúc mơ hồ, có tiếng xương cốt vỡ nát vang lên.
Tất cả dư âm của năng lượng tiêu tan. Hai tay Sở Mộ cầm kiếm rũ xuống, có chút đau đớn. Hắn mở miệng thở hổn hển mấy cái. Trên trán thoáng thấy lấm tấm mồ hôi. Toàn thân khí huyết sôi trào. Chu Hoa Bằng thật sự là một đối thủ vô cùng đáng sợ. Nếu không có kiếm pháp Kinh Đào, bản thân mình không có cách nào chiến thắng được hắn. Cho dù là có kiếm pháp Kinh Đào, cũng tiêu hao khí lực lớn, mới miễn cưỡng chiến thắng được. Hơn nữa, còn bởi vì Chu Hoa Bằng đánh giá thấp công kích kiếm thần niệm và không tu luyện bí pháp thần niệm gì.
Vô số bụi và đất đá không ngừng từ trên đỉnh rơi xuống. Sơn động này dường như sắp sụp đổ.
Sau mấy hơi thở, khí huyết dần dần bình ổn trở lại. Sở Mộ cũng khôi phục một ít khí lực. Chu Hoa Bằng giãy dụa một chút, từ trên vách động rơi xuống, mặt trước đập xuống trên mặt đất phía dưới. Hắn rơi tới thất điên bát đảo.
Thả người nhảy một cái, Sở Mộ xuất hiện ở bên cạnh Chu Hoa Bằng. Hắn không chút do dự lấy nhẫn không gian của Chu Hoa Bằng xuống. Chu Hoa Bằng bị kiếm chiêu của Sở Mộ đánh cho tổn thương nặng, căn bản không có sức lực ngăn cản.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đại Phong Nổi Sóng chỉ là sóng biển xuất hiện, cũng không đủ mãnh liệt. Sóng lớn cuộn trào mãnh liệt là sóng biển không ngừng trùng kích. Gió mãnh liệt cuối cùng đã hình thành. So với Đại Phong Nổi Sóng càng đồ sộ hơn, uy lực tất nhiên cũng tăng lên gấp mấy lần.
Chiêu thứ hai va chạm. Sơn động lại một lần nữa chấn động mãnh liệt. Trong những tiếng ầm ầm ầm vang lên, vách động xuất hiện từng vết nứt. Trên đỉnh sơn động còn có những hòn đá lớn chừng quả đấm rơi xuống.
Hai Kiếm Vương ngũ tinh và những Kiếm Vương tứ tinh khác không dám dừng lại. Tất cả đều xông ra khỏi sơn động. Tuy rằng bọn họ là thủ hạ của Chu Hoa Bằng, cũng không phải thủ hạ trung thành, mà là thủ hạ có liên quan dính dáng tới lợi ích. Sơn động một khi đổ nát, không chừng sẽ bị thương. Chỉ có kẻ ngu si mới tiếp tục ở lại chỗ này.
Nhưng Sở Mộ và Chu Hoa Bằng lại không để ý đến. Hai người hoàn toàn đánh ra chân hỏa. Từng kiếm nối liền từng kiếm, một chiêu lại một chiêu chiến đấu kịch liệt với nhau.
Chu Hoa Bằng ngạc nhiên phát hiện, hắn không ngờ không có cách nào đánh bại được Kiếm Vương tam tinh này. Hắn không khỏi tức giận không thôi. Sở Mộ lại hoàn toàn mang theo lửa giận báo thù cho Vương Hoài Lâm đến đây, xuất kiếm không chút lưu tình.
Dưới lửa giận, kiếm chiêu của Sở Mộ, càng hung bạo mạnh mẽ hơn.
Liên tục chiến đấu ở bên trong sơn động, vách động đã sắp bị phá hỏng. Vô số tảng đá từ trên đỉnh rơi xuống, giống như một trận mưa đá xối xả. Những tảng đá rơi xuống, nếu như rơi vào trong phạm vi chiến đấu của hai người, trong phút chốc liền hóa thành bột.
Chu Hoa Bằng thi triển ra chiêu thứ ba của kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn. Một chiêu này là một chiêu cuối cùng kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn, cũng là một chiêu có uy lực mạnh mẽ nhất. Ở trên kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn, Chu Hoa Bằng đã thấm nhuần vài chục năm, đã sớm nắm giữ được phần tinh túy trong đó.
Một chiêu này vừa ra, mặt đất chấn động. Vô số địa hỏa từ dưới đất phun mạnh ra ngoài, giống như một ngọn núi lửa trong nháy mắt bạo phát ra, mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi. Sắc mặt Sở Mộ đại biến. Hắn chỉ vừa mới luyện kiếm pháp Kinh Đào, cũng chỉ luyện đến chiêu thứ hai mà thôi. Chiêu thứ ba vẫn không có manh mối gì.
Thời khắc nguy hiểm, không được phép hắn suy nghĩ nhiều. Một chiêu sóng lớn cuộn trào mãnh liệt được thi triển ra. Ngay sau đó Cuồng Phong Khoái Kiếm, thế gió dừng lại. Bản thân hắn lại nhanh chóng lui về phía sau. Tay trái cũng cầm thánh kiếm. Hai kiếm liên tục vung vẩy, đánh nát kình khí bắn nhanh đến.
Dù thế nào Chu Hoa Bằng cũng thật sự không ngờ được Sở Mộ biết dùng song kiếm, đồng thời phá hết kiếm chiêu của mình.
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, hắn lại một lần nữa xuất kiếm. Lại là chiêu thứ ba của kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn, lấy uy năng mạnh nhất bạo phát ra.
Địa hỏa đáng sợ, lại một lần nữa từ dưới phun mạnh ra ngoài, muốn biến Sở Mộ thành tro tàn. Thần sắc Sở Mộ nghiêm nghị, trậm lạnh giống như sắt thép. Hai tay cầm song kiếm, gần như đồng thời thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm. Hai cuồng phong rít gào công kích ra. Ngay sau đó, hắn lại thi triển sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Hiện tại Sở Mộ có thể dùng song kiếm thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm, nhưng vẫn còn không có cách nào dùng song kiếm thi triển ra sóng lớn cuộn trào mãnh liệt. Đù sao độ khó chênh lệch quá lớn.
Lần này, Sở Mộ lại không có lùi lại tránh. Hắn xuất kiếm, đồng thời toàn thân xông về phía trước, tới gần Chu Hoa Bằng.
Hai tròng mắt của hắn có tinh quang lóe lên. Bên trong thế giới tinh thần, kiếm thần niệm chấn động. Ngay sau đó, hai kiếm thần niệm từ đồng tử bắn ra.
- Chỉ là một Kiếm Vương tam tinh, cũng dám thi triển thần niệm công kích đối với ta.
Chu Hoa Bằng thoáng cái cũng cảm giác được kiếm thần niệm của Sở Mộ, không ngừng cười lạnh.
Hắn cho rằng, mặc dù Sở Mộ có thể đối chiến được Kiếm Vương ngũ tinh, phần lớn công lao chính là ở công pháp Sở Mộ tu luyện, kiếm nguyên vô cùng cường đại. Về phần lực thần niệm sao? Chỉ là một Kiếm Vương tam, dù tinh lực thần niệm cường đại tới mức nào đi nữa, làm sao có thể so sánh với Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong như hắn.
Ngay cả như vậy, Chu Hoa Bằng cũng không có thả lỏng cảnh giác. Kiếm thần niệm của Sở Mộ chiếu vào thế giới tinh thần của hắn, Chu Hoa Bằng vội vàng điều động lực thần niệm phản công, muốn trong nháy mắt sẽ đánh tan kiếm thần niệm của Sở Mộ.
Thần niệm vừa va chạm vào nhau, sắc mặt Chu Hoa Bằng nhất thời đại biến. Bởi vì uy lực kiếm thần niệm của Sở Mộ, đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Tuy rằng có thể miễn cưỡng làm được chia tâm thành hai phần. Nhưng một khi phân tâm một bên, sẽ thả lỏng đối với một bên khác. Sở Mộ nắm thời cơ trong chớp mắt này. Hai kiếm cuồng loạn vung lên. Cuồng Phong Khoái Kiếm mười bảy kiếm. Hai cuồng phong rít gào lao ra. Ngay sau đó, tay trái đầu tiên là thi triển một chiêu Đại Phong Nổi Sóng, thánh kiếm bên tay phải lần lượt ra một chiêu sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
Chu Hoa Bằng chỉ kịp thi triển ra nửa chiêu của chiêu thức thứ ba kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn đã bị đánh tan. Kiếm chiêu đáng sợ đánh vào phía trên thân thể của hắn. Thánh kiếm tuột khỏi tay bay ra ngoài. Toàn thân hắn bay ngược ra sau, nặng nề đập ở trên vách động, đập thành một hố sâu hình một người, bị kẹt ở phía trên. Trong lúc mơ hồ, có tiếng xương cốt vỡ nát vang lên.
Tất cả dư âm của năng lượng tiêu tan. Hai tay Sở Mộ cầm kiếm rũ xuống, có chút đau đớn. Hắn mở miệng thở hổn hển mấy cái. Trên trán thoáng thấy lấm tấm mồ hôi. Toàn thân khí huyết sôi trào. Chu Hoa Bằng thật sự là một đối thủ vô cùng đáng sợ. Nếu không có kiếm pháp Kinh Đào, bản thân mình không có cách nào chiến thắng được hắn. Cho dù là có kiếm pháp Kinh Đào, cũng tiêu hao khí lực lớn, mới miễn cưỡng chiến thắng được. Hơn nữa, còn bởi vì Chu Hoa Bằng đánh giá thấp công kích kiếm thần niệm và không tu luyện bí pháp thần niệm gì.
Vô số bụi và đất đá không ngừng từ trên đỉnh rơi xuống. Sơn động này dường như sắp sụp đổ.
Sau mấy hơi thở, khí huyết dần dần bình ổn trở lại. Sở Mộ cũng khôi phục một ít khí lực. Chu Hoa Bằng giãy dụa một chút, từ trên vách động rơi xuống, mặt trước đập xuống trên mặt đất phía dưới. Hắn rơi tới thất điên bát đảo.
Thả người nhảy một cái, Sở Mộ xuất hiện ở bên cạnh Chu Hoa Bằng. Hắn không chút do dự lấy nhẫn không gian của Chu Hoa Bằng xuống. Chu Hoa Bằng bị kiếm chiêu của Sở Mộ đánh cho tổn thương nặng, căn bản không có sức lực ngăn cản.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1736: Sở Mộ đạt được uy phong (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.