Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1675: Kiếm vực
Nếu Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng dễ giết vậy thì những Kiếm Vương đi vào trước đã không chôn vùi trong Chân Nguyên bí cảnh gần hết.
Đối diện bão năng lượng kiếm kỹ khủng bố đủ để hủy thiên diệt địa, cả hậu điện rung rinh nhưng Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng thì mặt không biểu tình, đôi mắt vẫn lạnh lùng hờ hững chuyện đời nhân thế. Khí kiếm như thực chất giơ lên che ngang trước mặt, ngón trỏ, ngón giữa tay trái khép lại như kiếm vuốt nhẹ trên thân kiếm.
Ánh sáng rực rỡ phát ra từ vị trí kiếm chỉ tiếp xúc với thân kiếm, chói mắt khiến người tạm thời mù lòa.
Kiếm chỉ vụt qua, một luồng sáng rực rỡ phát ra từ khí kiếm thành vòng tròn trong khoảnh khắc khuếch tán như sóng biển ngập trời trùng kích thổi quét, trong tiếng gầm rú vụt qua bão năng lượng kiếm kỹ đáng sợ.
Khiến người trợn tròn mắt vô cùng khó tin nhìn bão năng lượng kiếm kỹ như cơn lũ nhấn chìm thành phố bỗng chốc giảm thấp tốc độ, tựa như rơi vào đầm lầy.
Hơn hai ngàn Kiếm Vương bị ánh sáng rực rỡ kia lướt qua người, bọn họ cảm giác như rơi vào đầm lầy, không khí xung quanh dính đặc, từng hành động bị trói buộc, phải bùng nổ lực lượng càng lớn mạnh mới được, nhưng làm vậy khiến tiêu hao càng lớn hơn.
Chỉ chớp mắt Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng từ kiếm chỉ vuốt khí kiếm, ánh sáng rực rỡ khuếch tán lấy nó làm trung tâm vẽ ra nửa vòng tròn phủ lên nguyên hậu điện, nếu trong hư không thì sẽ thành một vòng tròn.
Đứng bên ngoài nhìn là hình tròn với tia sáng lấp lánh, những tia sáng như tưng đợt kiếm khí bay lượn.
Các Kiếm Vương ở trong vòng tròn cảm giác cơ thể bị trói buộc, kiếm ý, quy tắc, kiếm nguyên, tất cả đều bị ức chế như thể có ngọn núi lớn đè lên họ.
Một Kiếm Vương khó khăn hỏi:
- Đây là cái gì?
Mười mấy Kiếm Vương cao giai biểu tình cực kỳ khó xem, nhìn sắc mặt của họ thì dường như biết đó là gì, chỉ vì quá giật mình, không thể tưởng tượng, không kịp phản ứng.
Mặt Sở Mộ xanh mét, trong đám người thì hắn chịu áp chế yếu nhất, hắn lờ mờ suy đoán nhưng không biết có đúng không.
Một Kiếm Vương cao giai môi mấp máy khó khăn thốt ra hai chữ:
- Kiếm... Vực...
Ầm!
Như sét giữa trời xanh, mỗi Kiếm Vương da đầu tê dại người run rẩy co giật.
Làm Kiếm Vương sao không biết ý nghĩa hai chữ kiếm vực được, đó là mục tiêu bọn họ cố gắng cả đời nhưng khó thể hoàn thành.
Kiếm vực!
Đại biểu cực độ kiếm thuật thật sự, cực độ hiểu biết kiếm thuật mới có cơ hội lĩnh ngộ ra loại lực lượng thần kỳ đó hình thành lĩnh vực đặc biệt.
Nguyên thế giới Thái Cổ tuy nhân tộc số lượng ít nhưng Kiếm Giả vẫn nhiều không đếm xuể, rất nhiều, hoặc ngàn ức, không thì cũng cỡ mấy trăm ức. Trong nhiều Kiếm Giả như thế nhưng hiếm hoi lắm mới có Kiếm Giả lĩnh ngộ kiếm vực, bao nhiêu người thì bọn họ không rõ, chỉ có thể khẳng định lĩnh ngộ kiếm vực vô cùng khó khăn. Đa số Kiếm Giả khổ luyện cả đời cũng không thể nắm giữ kiếm vực.
Nắm giữ kiếm vực là siêu cường giả trong Kiếm Giả.
Mỗi Kiếm Giả nắm giữ kiếm vực đều phong hoa tuyệt đại, nổi danh đương thời không người sánh bằng, tiếng tăm vạn cổ.
Kiếm vực cơ bản nhất là ở trình độ nhất định ức chế lực lượng của người khác, lực lượng thiên địa, kiếm ý hay kiếm nguyên đều bị ức chế, suy yếu. Nếu thả kiếm vực ra bản thân sẽ biến mạnh hơn.
Hai bên đối lập, chênh lệch hai phe kéo rộng ra.
Bây giờ Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng thả kiếm vực ra bao phủ bốn phía, thực lực tăng mạnh lên, ngược lại các Kiếm Vương bị ức chế kiếm ý, lực lượng quy tắc, kiếm nguyên, bị suy yếu ở trình độ nhất định, thực lực giảm xuống, từng hành động đều dính đặc khó khăn hơn.
Bão năng lượng kiếm kỹ đáng sợ dần ụp đổ trong lực lượng kiếm vực, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng vung mấy đường kiếm liền tan rã cơn bão đáng sợ đó thành mây khói.
Sở Mộ thì thầm thanh âm chỉ bản thân nghe thấy, trái tim hắn đang đập nhanh vì kích động:
- Đây chính là... Kiếm vực...
Kiếm vực là một trong những mục tiêu Sở Mộ luôn theo đuổi, hắn vì nó mà cố gắng rất nhiều, luôn tu luyện luôn đi tới. Bây giờ kiếm thuật của hắn hướng ngang đã đến lĩnh vực đỉnh đệ thập trọng, hướng dọc đến Thần cảnh sơ kỳ trong Hình Thể Thần.
Miễn Sở Mộ tiếp tục cố gắng tu luyện kiếm thuật dọc lên đỉnh Thần cảnh, khi đó có thể kết hợp lĩnh vực kiếm thuật đỉnh đệ thập trọng, khiến hai thứ hoàn toàn dung hợp từ đó tham ngộ ra kiếm vực, nắm giữ nó.
Nhưng cho đến nay kiếm vực tựa như truyền thuyết, nó tồn tại rồi lại chưa bao giờ được gặp. Sở Mộ chỉ biết phải tu luyện hai hướng kiếm thuật đến đỉnh mới có tư cách chạm vào ngưỡng cửa.
Nhưng dù tu luyện hai hướng kiếm thuật đến đỉnh cũng vô cùng khó khăn tham ngộ ra kiếm vực. Nhìn chung thế giới Thái Cổ có vô số Kiếm Giả nhân tộc, một số người kinh tài tuyệt diễm, trả giá nhiều công sức cuối cùng tu luyện lĩnh vực kiếm thuật đến đỉnh đệ thập trọng, tu luyện Hình Thể Thần đến đỉnh Thần cảnh, nhưng bọn họ bị kẹt ở bước cuối cùng không thể hoàn toàn dung hợp, không cách nào tham ngộ ra kiếm ý.
Cho tới nay khi Sở Mộ chiến đấu sử dụng kiếm thuật hoặc là lĩnh vực kiếm thuật, hoặc là kiếm thuật dọc, hắn từng thử cùng lúc thi triển lĩnh vực kiếm thuật, kiếm thuật Hình Thể Thần, nhưng phát hiện không thể làm được, tựa như ban ngày và đêm không thể cùng tồn tại, chỉ có thể luân phiên.
Sở Mộ cảm giác dù hắn tu luyện hai kiếm thuật đến đỉnh thật sự thì rất khó dung hợp chúng nó, tham ngộ ra kiếm vực.
Nếu để Sở Mộ kiến thức tận mắt, tự mình cảm nhận kiếm vực thật sự thì khác, ít nhất sẽ để lại dấu vết trong lòng, để lại dấu ấn rồi sau đó từ từ tham ngộ, đường đi sẽ càng rõ ràng hơn.
Nên khi đối diện kiếm vực của Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng, ý nghĩ của Sở Mộ khác với Kiếm Vương khác. Hắn không khủng hoảng, không tuyệt vọng mà là kích động hưng phấn.
Sau này muốn tham ngộ kiếm vực thì bây giờ Sở Mộ phải sống sót, xem tình huống trước mắt thì chỉ có đường giết Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng mới sống nổi.
Một Kiếm Vương cao giai nghiến răng nói:
- Chúng ta có hơn hai ngàn người, bùng nổ toàn bộ thực lực đừng giữ lại chút gì, ta không tin không thể đối kháng lại một Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng!
Kiếm Vương cao giai khác hét lên:
- Đúng vậy! Đừng giữ sức, giết chết Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng đi!
Kiếm Đạo Độc Thần
Đối diện bão năng lượng kiếm kỹ khủng bố đủ để hủy thiên diệt địa, cả hậu điện rung rinh nhưng Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng thì mặt không biểu tình, đôi mắt vẫn lạnh lùng hờ hững chuyện đời nhân thế. Khí kiếm như thực chất giơ lên che ngang trước mặt, ngón trỏ, ngón giữa tay trái khép lại như kiếm vuốt nhẹ trên thân kiếm.
Ánh sáng rực rỡ phát ra từ vị trí kiếm chỉ tiếp xúc với thân kiếm, chói mắt khiến người tạm thời mù lòa.
Kiếm chỉ vụt qua, một luồng sáng rực rỡ phát ra từ khí kiếm thành vòng tròn trong khoảnh khắc khuếch tán như sóng biển ngập trời trùng kích thổi quét, trong tiếng gầm rú vụt qua bão năng lượng kiếm kỹ đáng sợ.
Khiến người trợn tròn mắt vô cùng khó tin nhìn bão năng lượng kiếm kỹ như cơn lũ nhấn chìm thành phố bỗng chốc giảm thấp tốc độ, tựa như rơi vào đầm lầy.
Hơn hai ngàn Kiếm Vương bị ánh sáng rực rỡ kia lướt qua người, bọn họ cảm giác như rơi vào đầm lầy, không khí xung quanh dính đặc, từng hành động bị trói buộc, phải bùng nổ lực lượng càng lớn mạnh mới được, nhưng làm vậy khiến tiêu hao càng lớn hơn.
Chỉ chớp mắt Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng từ kiếm chỉ vuốt khí kiếm, ánh sáng rực rỡ khuếch tán lấy nó làm trung tâm vẽ ra nửa vòng tròn phủ lên nguyên hậu điện, nếu trong hư không thì sẽ thành một vòng tròn.
Đứng bên ngoài nhìn là hình tròn với tia sáng lấp lánh, những tia sáng như tưng đợt kiếm khí bay lượn.
Các Kiếm Vương ở trong vòng tròn cảm giác cơ thể bị trói buộc, kiếm ý, quy tắc, kiếm nguyên, tất cả đều bị ức chế như thể có ngọn núi lớn đè lên họ.
Một Kiếm Vương khó khăn hỏi:
- Đây là cái gì?
Mười mấy Kiếm Vương cao giai biểu tình cực kỳ khó xem, nhìn sắc mặt của họ thì dường như biết đó là gì, chỉ vì quá giật mình, không thể tưởng tượng, không kịp phản ứng.
Mặt Sở Mộ xanh mét, trong đám người thì hắn chịu áp chế yếu nhất, hắn lờ mờ suy đoán nhưng không biết có đúng không.
Một Kiếm Vương cao giai môi mấp máy khó khăn thốt ra hai chữ:
- Kiếm... Vực...
Ầm!
Như sét giữa trời xanh, mỗi Kiếm Vương da đầu tê dại người run rẩy co giật.
Làm Kiếm Vương sao không biết ý nghĩa hai chữ kiếm vực được, đó là mục tiêu bọn họ cố gắng cả đời nhưng khó thể hoàn thành.
Kiếm vực!
Đại biểu cực độ kiếm thuật thật sự, cực độ hiểu biết kiếm thuật mới có cơ hội lĩnh ngộ ra loại lực lượng thần kỳ đó hình thành lĩnh vực đặc biệt.
Nguyên thế giới Thái Cổ tuy nhân tộc số lượng ít nhưng Kiếm Giả vẫn nhiều không đếm xuể, rất nhiều, hoặc ngàn ức, không thì cũng cỡ mấy trăm ức. Trong nhiều Kiếm Giả như thế nhưng hiếm hoi lắm mới có Kiếm Giả lĩnh ngộ kiếm vực, bao nhiêu người thì bọn họ không rõ, chỉ có thể khẳng định lĩnh ngộ kiếm vực vô cùng khó khăn. Đa số Kiếm Giả khổ luyện cả đời cũng không thể nắm giữ kiếm vực.
Nắm giữ kiếm vực là siêu cường giả trong Kiếm Giả.
Mỗi Kiếm Giả nắm giữ kiếm vực đều phong hoa tuyệt đại, nổi danh đương thời không người sánh bằng, tiếng tăm vạn cổ.
Kiếm vực cơ bản nhất là ở trình độ nhất định ức chế lực lượng của người khác, lực lượng thiên địa, kiếm ý hay kiếm nguyên đều bị ức chế, suy yếu. Nếu thả kiếm vực ra bản thân sẽ biến mạnh hơn.
Hai bên đối lập, chênh lệch hai phe kéo rộng ra.
Bây giờ Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng thả kiếm vực ra bao phủ bốn phía, thực lực tăng mạnh lên, ngược lại các Kiếm Vương bị ức chế kiếm ý, lực lượng quy tắc, kiếm nguyên, bị suy yếu ở trình độ nhất định, thực lực giảm xuống, từng hành động đều dính đặc khó khăn hơn.
Bão năng lượng kiếm kỹ đáng sợ dần ụp đổ trong lực lượng kiếm vực, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng vung mấy đường kiếm liền tan rã cơn bão đáng sợ đó thành mây khói.
Sở Mộ thì thầm thanh âm chỉ bản thân nghe thấy, trái tim hắn đang đập nhanh vì kích động:
- Đây chính là... Kiếm vực...
Kiếm vực là một trong những mục tiêu Sở Mộ luôn theo đuổi, hắn vì nó mà cố gắng rất nhiều, luôn tu luyện luôn đi tới. Bây giờ kiếm thuật của hắn hướng ngang đã đến lĩnh vực đỉnh đệ thập trọng, hướng dọc đến Thần cảnh sơ kỳ trong Hình Thể Thần.
Miễn Sở Mộ tiếp tục cố gắng tu luyện kiếm thuật dọc lên đỉnh Thần cảnh, khi đó có thể kết hợp lĩnh vực kiếm thuật đỉnh đệ thập trọng, khiến hai thứ hoàn toàn dung hợp từ đó tham ngộ ra kiếm vực, nắm giữ nó.
Nhưng cho đến nay kiếm vực tựa như truyền thuyết, nó tồn tại rồi lại chưa bao giờ được gặp. Sở Mộ chỉ biết phải tu luyện hai hướng kiếm thuật đến đỉnh mới có tư cách chạm vào ngưỡng cửa.
Nhưng dù tu luyện hai hướng kiếm thuật đến đỉnh cũng vô cùng khó khăn tham ngộ ra kiếm vực. Nhìn chung thế giới Thái Cổ có vô số Kiếm Giả nhân tộc, một số người kinh tài tuyệt diễm, trả giá nhiều công sức cuối cùng tu luyện lĩnh vực kiếm thuật đến đỉnh đệ thập trọng, tu luyện Hình Thể Thần đến đỉnh Thần cảnh, nhưng bọn họ bị kẹt ở bước cuối cùng không thể hoàn toàn dung hợp, không cách nào tham ngộ ra kiếm ý.
Cho tới nay khi Sở Mộ chiến đấu sử dụng kiếm thuật hoặc là lĩnh vực kiếm thuật, hoặc là kiếm thuật dọc, hắn từng thử cùng lúc thi triển lĩnh vực kiếm thuật, kiếm thuật Hình Thể Thần, nhưng phát hiện không thể làm được, tựa như ban ngày và đêm không thể cùng tồn tại, chỉ có thể luân phiên.
Sở Mộ cảm giác dù hắn tu luyện hai kiếm thuật đến đỉnh thật sự thì rất khó dung hợp chúng nó, tham ngộ ra kiếm vực.
Nếu để Sở Mộ kiến thức tận mắt, tự mình cảm nhận kiếm vực thật sự thì khác, ít nhất sẽ để lại dấu vết trong lòng, để lại dấu ấn rồi sau đó từ từ tham ngộ, đường đi sẽ càng rõ ràng hơn.
Nên khi đối diện kiếm vực của Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng, ý nghĩ của Sở Mộ khác với Kiếm Vương khác. Hắn không khủng hoảng, không tuyệt vọng mà là kích động hưng phấn.
Sau này muốn tham ngộ kiếm vực thì bây giờ Sở Mộ phải sống sót, xem tình huống trước mắt thì chỉ có đường giết Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng mới sống nổi.
Một Kiếm Vương cao giai nghiến răng nói:
- Chúng ta có hơn hai ngàn người, bùng nổ toàn bộ thực lực đừng giữ lại chút gì, ta không tin không thể đối kháng lại một Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng!
Kiếm Vương cao giai khác hét lên:
- Đúng vậy! Đừng giữ sức, giết chết Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng đi!
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1675: Kiếm vực
10.0/10 từ 35 lượt.