Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 167: Có thu hoạch lớn (1)
Thi thể không đầu của Ngụy Hồng trong cơn gió lớn giống như một cái túi trong gió, bay ra xa hơn mười thước mới rơi xuống đất.
Cơn gió rít gào không ngừng lúc này mới chậm rãi dừng lại, dần dần yên lặng, Sở Mộ lần nữa rơi xuống đất, vẻ xanh nhạt trong mắt dần dần phai nhạt rồi biến mất, vẻ mỏi mệt nhanh chóng chiếm cứ, tràn ngập cả khuôn mặt hắn, sắc mặt trắng bệch, suy yếu, toàn thân vô lực, ngụy Thanh Phong kiếm trong tay thiếu chút nữa cũng không cầm được mà rơi xuống đất. Thân thể lay động, thiếu chút nữa té ngã, lại dựa vào ý chí kiên cường của bản thân mà chịu đựng.
- Chết... Chết rồi.
Bất kể là đệ tử Thanh Lan kiếm phái hay là Thanh Phong kiếm phái, Thanh Thủy kiếm phái, nhìn thấy Ngụy Hồng cứ như vậy chết dưới thân kiếm Sở Mộ, mọi người gian nan nuốt nước bọt, hai mắt trợn lớn như cóc, miệng há hốc.
- Ngụy sư huynh chết, báo thù cho hắn.
đột nhiên một gã đệ tử Thanh Lan kiếm phái kịp phản ứng đầu tiên, nói ra một câu khiến cho những người khác bừng tỉnh lại.
- Giết.
Tiêu Thiên Phong quát lên một tiếng chói tai, xuất kiếm, bất ngờ diệt sát một đệ tử Thanh Lan kiếm phái bên người.
Đám người Lý Dật nhanh chóng tỉnh lại, toàn lực bộc phát, xuất kiếm ra tay với những đệ tử Thanh Lan kiếm phái quanh thân, kiếm quang chớp động, sát cơ lạnh lẽo, một trận giết chóc cứ như vậy được triển khai.
Một đạo thân ảnh từ trong đám người nhanh chóng phóng tới Sở Mộ, định ra tay với Sở Mộ. Hắn cảm thấy lúc này bộ dáng của Sở Mộ vẫn không nhúc nhích, rất có thể không có cách nào hành động được, đúng là thời cơ tốt nhất để giết chết Sở Mộ.
Tiêu Thiên Phong nhìn thấy đạo thân ảnh này lập tức hóa thành một đạo quang mang màu vàng nhạt, một kiếm đâm ra, xé rách hư không.
- Thanh Lan kiếm phái sẽ không bỏ qua cho các ngươi...
THanh âm uy hiếp thê lương vang vọng, quang mang màu vàng nhạt lóe lên, thanh âm uy hiếp này giống như phát ra từ một con vịt bị vặn cổ, lập tức im bặt.
Đệ tử Thanh Lan kiếm phái ý đồ giết chết Sở Mộ hai mắt mang theo vẻ không cam lòng và oán hận vô tận trừng mắt nhìn Tiêu Thiên Phong, thân thể chậm rãi ngã xuống, tuyệt khí bỏ mình, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ thân thể, rót vào trong mặt đất cô quạnh, khô khốc.
Tiêu Thiên Phong vẩy máu tươi trên thân kiếm, liếc mắt đảo qua, phong mang trong mắt sắc bén tới cực điểm, thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía Sở Mộ rồi thu kiếm vào vỏ.
- Đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái rốt cuộc cũng bị giết chết toàn bộ.
Vũ Văn Minh Hóa thở dài một hơi, hắn có cảm giác mình suy yếu tới kiệt sức, bất kể là kiếm khí trong cơ thể hay là thể lực đều tiêu hao rất lớn.
Sắc mặt Lý Dật càng thêm tái nhợt, miệng vết thương sau lưng vốn còn chưa khỏi hẳn, lúc này lại bị bục ra, chảy ra không ít máu tươi khiến cho y phục phần lưng hắn bị nhuộm đỏ, nhưng mà dưới vẻ mặt mỏi mệt của hắn lại ẩn chứa vài phần hưng phấn và kích động.
CÙng một biểu lộ đều xuất hiện trong mắt mỗi một người còn sống lúc này. Mười ba đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái đều là cửu đoạn hậu kỳ và cửu đoạn đỉnh phong, lúc này không có một ai còn sống. Biến thành mười ba cỗ thi thể ngổn ngang trên mặt đất, máu tươi bọn họ biến thành chất dinh dưỡng đổ xuống mặt đất khô cằn.
Trong mắt mười ba cỗ thi thể này đều hiện lên vẻ không cam lòng và oán hận, biểu lộ dữ tợn giống như là ác quỷ, nhìn chằm chằm vào bầu trời, giống như đang im lặng chấp vấn ông trời, vì sao bọn họ lại có kết cục như vậy? Kết cục như vậy không phải đáng lý nên xảy ra với đám người Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái hay sao?
Mà những đệ tử Thanh Lan kiếm phái bị giết chết này, nhất là cuối cùng khi bọn họ biết rõ mình khó có thể còn sống sót rời khỏi đây đều liều chết phản kích, cũng tạo thành tổn thất không nhỏ cho Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái.
Thanh Phong kiếm phái vốn chỉ có Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa, Vương Đình Hạo cùng với Tiêu Thiên phong, còn có Tạ Xuân Lôi là cửu đoạn hậu kỳ, nhưng mà hiện tại ba cửu đoạn hậu kỳ chỉ còn có một mình Tạ Xuân Lôi, hơn nữa còn đứt một cánh tay. May mà cánh tay đứt rời là tay trái mà không phải là tay phải, nếu không một thân kiếm thuật sẽ bị phế bỏ.
Về phần tổn thất của Thanh Thủy kiếm phái thì càng lớn hơn, hai gã đệ tử cửu đoạn hậu kỳ và hai gã đệ tử tinh anh cửu đoạn trung kỳ toàn bộ đều tử vong, chỉ còn lại Diêu Bích Phương và một đệ tử cửu đoạn đỉnh phong khác còn sống.
Vốn đệ tử tinh anh của Thanh Thủy kiếm phái đại bộ phận đều chết dưới kiếm của Ngụy Hồng, hiện tại trải qua một trận chiến này, cuối cùng cũng chỉ có hai người còn sống sót, đều bị một ít vết thương nhẹ. Tổn thất cũng vô cùng thảm trọng. Có thể nói là một lần tổn thất thảm trọng nhất trong những lần tam đại kiếm phái tiến vào trong Thanh Lan hư cảnh.
Ngay cả là phương thắng lợi nhưng mà trong lòng bọn họ lại có một loại cảm giác bi thương, mà tất cả những chuyện này đều là vì âm mưu của Thanh Lan kiếm phái, nếu như Thanh Lan kiếm phái không có loại âm mưu này, ít nhất mỗi kiếm phái còn có thể có hơn mười đệ tử còn sống sót rời khỏi Thanh Lan hư cảnh.
Mọi người đều lấy ra hồi khí hoàn ném vào trong miệng khôi phục kiếm khí, người bị thương cũng nhanh chóng dùng chỉ huyết hoàn cầm máu chữa thương, Tạ Xuân Lôi cánh tay trái bị đứt thì sắc mặt tái nhợt tới dọa người, chỗ bị chém đứt máu tươi đầm đìa, đau khiến cho hắn không ngừng hít sâu một ngụm khí lạnh.
Sau khi có thời gian hoàn hoãn, thể lực Sở Mộ thoáng cái khôi phục một ít, miễn cưỡng có thể hành động, hắn thu kiếm vào vỏ, móc ra một ít hồi khí hoàn ném vào trong miệng mà nuốt xuống, sau đó mới ngồi xếp bằng, vận chuyển nguyên khí kiếm quyết trong cơ thể, hóa thành khí ôn hòa lưu chuyển trong kinh mạch, khôi phục nội kiếm khí.
Hồi khí hoàn bị luyện hóa toàn bộ, nội kiếm khí cũng khôi phục một phần nhỏ, Sở Mộ lúc này lấy ra một khối đá ẩn chứa linh khí tinh thuần nắm trong tay, vận chuyển kiếm khí để hấp thu, tốc độ khôi phục nội kiếm khí rõ ràng gia tăng gấp bội.
Không bao lâu sau nội kiếm khí cửu đoạn đỉnh phong hoàn toàn được khôi phục, thế nhưng thể lực và tinh thần tiêu hao chỉ là khôi phục một phần nhỏ mà thôi, cũng đã có thể chống đỡ cho Sở Mộ hành động bình thường.
Thu hồi viên đá ẩn chứa linh khí tinh thuần, Sở Mộ nhanh chóng đứng dậy, lại quay đầu liếc mắt lại nhìn, phát hiện ra toàn bộ đệ tử Thanh Lan kiếm phái đều đã chết, thu hồi ánh mắt, hắn nhìn qua thi thể Ngụy Hồng, thân ảnh lóe lên, xuất hiện bên cạnh thi thể Ngụy Hồng.
Năm khỏa luyện khí hoàn, năm mươi hỏa đại hồi khí hoàn cùng với mười lăm khỏa đại chỉ huyết hoàn, còn có một bản kiếm khí quyết hỏa hệ Hoàng cấp thượng phẩm, cùng với một thanh ngụy kiếm khí. Những thứ này chính là chiến lợi phẩm Sở Mộ lấy được từ trên người Ngụy Hồng, về phần những đồ vật như linh dược trước đó đã sớm bị Ngụy Hồng dùng là mồi dụ ném ra, bị Khô Mộc giác mãng cắn xé không còn.
Kiếm Đạo Độc Thần
Cơn gió rít gào không ngừng lúc này mới chậm rãi dừng lại, dần dần yên lặng, Sở Mộ lần nữa rơi xuống đất, vẻ xanh nhạt trong mắt dần dần phai nhạt rồi biến mất, vẻ mỏi mệt nhanh chóng chiếm cứ, tràn ngập cả khuôn mặt hắn, sắc mặt trắng bệch, suy yếu, toàn thân vô lực, ngụy Thanh Phong kiếm trong tay thiếu chút nữa cũng không cầm được mà rơi xuống đất. Thân thể lay động, thiếu chút nữa té ngã, lại dựa vào ý chí kiên cường của bản thân mà chịu đựng.
- Chết... Chết rồi.
Bất kể là đệ tử Thanh Lan kiếm phái hay là Thanh Phong kiếm phái, Thanh Thủy kiếm phái, nhìn thấy Ngụy Hồng cứ như vậy chết dưới thân kiếm Sở Mộ, mọi người gian nan nuốt nước bọt, hai mắt trợn lớn như cóc, miệng há hốc.
- Ngụy sư huynh chết, báo thù cho hắn.
đột nhiên một gã đệ tử Thanh Lan kiếm phái kịp phản ứng đầu tiên, nói ra một câu khiến cho những người khác bừng tỉnh lại.
- Giết.
Tiêu Thiên Phong quát lên một tiếng chói tai, xuất kiếm, bất ngờ diệt sát một đệ tử Thanh Lan kiếm phái bên người.
Đám người Lý Dật nhanh chóng tỉnh lại, toàn lực bộc phát, xuất kiếm ra tay với những đệ tử Thanh Lan kiếm phái quanh thân, kiếm quang chớp động, sát cơ lạnh lẽo, một trận giết chóc cứ như vậy được triển khai.
Một đạo thân ảnh từ trong đám người nhanh chóng phóng tới Sở Mộ, định ra tay với Sở Mộ. Hắn cảm thấy lúc này bộ dáng của Sở Mộ vẫn không nhúc nhích, rất có thể không có cách nào hành động được, đúng là thời cơ tốt nhất để giết chết Sở Mộ.
Tiêu Thiên Phong nhìn thấy đạo thân ảnh này lập tức hóa thành một đạo quang mang màu vàng nhạt, một kiếm đâm ra, xé rách hư không.
- Thanh Lan kiếm phái sẽ không bỏ qua cho các ngươi...
THanh âm uy hiếp thê lương vang vọng, quang mang màu vàng nhạt lóe lên, thanh âm uy hiếp này giống như phát ra từ một con vịt bị vặn cổ, lập tức im bặt.
Đệ tử Thanh Lan kiếm phái ý đồ giết chết Sở Mộ hai mắt mang theo vẻ không cam lòng và oán hận vô tận trừng mắt nhìn Tiêu Thiên Phong, thân thể chậm rãi ngã xuống, tuyệt khí bỏ mình, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ thân thể, rót vào trong mặt đất cô quạnh, khô khốc.
Tiêu Thiên Phong vẩy máu tươi trên thân kiếm, liếc mắt đảo qua, phong mang trong mắt sắc bén tới cực điểm, thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía Sở Mộ rồi thu kiếm vào vỏ.
- Đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái rốt cuộc cũng bị giết chết toàn bộ.
Vũ Văn Minh Hóa thở dài một hơi, hắn có cảm giác mình suy yếu tới kiệt sức, bất kể là kiếm khí trong cơ thể hay là thể lực đều tiêu hao rất lớn.
Sắc mặt Lý Dật càng thêm tái nhợt, miệng vết thương sau lưng vốn còn chưa khỏi hẳn, lúc này lại bị bục ra, chảy ra không ít máu tươi khiến cho y phục phần lưng hắn bị nhuộm đỏ, nhưng mà dưới vẻ mặt mỏi mệt của hắn lại ẩn chứa vài phần hưng phấn và kích động.
CÙng một biểu lộ đều xuất hiện trong mắt mỗi một người còn sống lúc này. Mười ba đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái đều là cửu đoạn hậu kỳ và cửu đoạn đỉnh phong, lúc này không có một ai còn sống. Biến thành mười ba cỗ thi thể ngổn ngang trên mặt đất, máu tươi bọn họ biến thành chất dinh dưỡng đổ xuống mặt đất khô cằn.
Trong mắt mười ba cỗ thi thể này đều hiện lên vẻ không cam lòng và oán hận, biểu lộ dữ tợn giống như là ác quỷ, nhìn chằm chằm vào bầu trời, giống như đang im lặng chấp vấn ông trời, vì sao bọn họ lại có kết cục như vậy? Kết cục như vậy không phải đáng lý nên xảy ra với đám người Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái hay sao?
Mà những đệ tử Thanh Lan kiếm phái bị giết chết này, nhất là cuối cùng khi bọn họ biết rõ mình khó có thể còn sống sót rời khỏi đây đều liều chết phản kích, cũng tạo thành tổn thất không nhỏ cho Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái.
Thanh Phong kiếm phái vốn chỉ có Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa, Vương Đình Hạo cùng với Tiêu Thiên phong, còn có Tạ Xuân Lôi là cửu đoạn hậu kỳ, nhưng mà hiện tại ba cửu đoạn hậu kỳ chỉ còn có một mình Tạ Xuân Lôi, hơn nữa còn đứt một cánh tay. May mà cánh tay đứt rời là tay trái mà không phải là tay phải, nếu không một thân kiếm thuật sẽ bị phế bỏ.
Về phần tổn thất của Thanh Thủy kiếm phái thì càng lớn hơn, hai gã đệ tử cửu đoạn hậu kỳ và hai gã đệ tử tinh anh cửu đoạn trung kỳ toàn bộ đều tử vong, chỉ còn lại Diêu Bích Phương và một đệ tử cửu đoạn đỉnh phong khác còn sống.
Vốn đệ tử tinh anh của Thanh Thủy kiếm phái đại bộ phận đều chết dưới kiếm của Ngụy Hồng, hiện tại trải qua một trận chiến này, cuối cùng cũng chỉ có hai người còn sống sót, đều bị một ít vết thương nhẹ. Tổn thất cũng vô cùng thảm trọng. Có thể nói là một lần tổn thất thảm trọng nhất trong những lần tam đại kiếm phái tiến vào trong Thanh Lan hư cảnh.
Ngay cả là phương thắng lợi nhưng mà trong lòng bọn họ lại có một loại cảm giác bi thương, mà tất cả những chuyện này đều là vì âm mưu của Thanh Lan kiếm phái, nếu như Thanh Lan kiếm phái không có loại âm mưu này, ít nhất mỗi kiếm phái còn có thể có hơn mười đệ tử còn sống sót rời khỏi Thanh Lan hư cảnh.
Mọi người đều lấy ra hồi khí hoàn ném vào trong miệng khôi phục kiếm khí, người bị thương cũng nhanh chóng dùng chỉ huyết hoàn cầm máu chữa thương, Tạ Xuân Lôi cánh tay trái bị đứt thì sắc mặt tái nhợt tới dọa người, chỗ bị chém đứt máu tươi đầm đìa, đau khiến cho hắn không ngừng hít sâu một ngụm khí lạnh.
Sau khi có thời gian hoàn hoãn, thể lực Sở Mộ thoáng cái khôi phục một ít, miễn cưỡng có thể hành động, hắn thu kiếm vào vỏ, móc ra một ít hồi khí hoàn ném vào trong miệng mà nuốt xuống, sau đó mới ngồi xếp bằng, vận chuyển nguyên khí kiếm quyết trong cơ thể, hóa thành khí ôn hòa lưu chuyển trong kinh mạch, khôi phục nội kiếm khí.
Hồi khí hoàn bị luyện hóa toàn bộ, nội kiếm khí cũng khôi phục một phần nhỏ, Sở Mộ lúc này lấy ra một khối đá ẩn chứa linh khí tinh thuần nắm trong tay, vận chuyển kiếm khí để hấp thu, tốc độ khôi phục nội kiếm khí rõ ràng gia tăng gấp bội.
Không bao lâu sau nội kiếm khí cửu đoạn đỉnh phong hoàn toàn được khôi phục, thế nhưng thể lực và tinh thần tiêu hao chỉ là khôi phục một phần nhỏ mà thôi, cũng đã có thể chống đỡ cho Sở Mộ hành động bình thường.
Thu hồi viên đá ẩn chứa linh khí tinh thuần, Sở Mộ nhanh chóng đứng dậy, lại quay đầu liếc mắt lại nhìn, phát hiện ra toàn bộ đệ tử Thanh Lan kiếm phái đều đã chết, thu hồi ánh mắt, hắn nhìn qua thi thể Ngụy Hồng, thân ảnh lóe lên, xuất hiện bên cạnh thi thể Ngụy Hồng.
Năm khỏa luyện khí hoàn, năm mươi hỏa đại hồi khí hoàn cùng với mười lăm khỏa đại chỉ huyết hoàn, còn có một bản kiếm khí quyết hỏa hệ Hoàng cấp thượng phẩm, cùng với một thanh ngụy kiếm khí. Những thứ này chính là chiến lợi phẩm Sở Mộ lấy được từ trên người Ngụy Hồng, về phần những đồ vật như linh dược trước đó đã sớm bị Ngụy Hồng dùng là mồi dụ ném ra, bị Khô Mộc giác mãng cắn xé không còn.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 167: Có thu hoạch lớn (1)
10.0/10 từ 35 lượt.