Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1644: Sở Mộ cuồng
Mắt Kiếm Vương bắn ra tia sáng nhìn thẳng Sở Mộ:
- Ngươi có dám không? Nếu không dám thì ngoan ngoãn xin lỗi, giao thánh kiếm lấy từ Phá Thiên kiếm tháp ra hiến cho Cảnh sư huynh!
Sở Mộ nhìn Kiếm Vương má hóp giậm chân kêu gào dưới đất, lại ngước nhìn hướng Bách Chiến lâu:
- Bách Chiến lâu.
Không thấy Sở Mộ làm gì đã điều khiển kiếm quang nháy mắt bắn hướng Bách Chiến lâu.
Kiếm Vương má hóp giận dữ nói:
- Chút nữa sẽ cho ngươi biết tay!
Kiếm Vương má hóp xoay người điều khiển kiếm quang nhanh chóng bay đi, thông báo Cảnh sư huynh đến Bách Chiến lâu.
Bách Chiến lâu của Phá Thiên viện có quy mô như trong Trùng Thiên viện, điều khác biệt duy nhất là năng lượng phòng hộ có thể ngăn cản Kiếm Vương cửu tinh dốc sức chém một kiếm.
Một luồng kiếm quang chợt lóe tiến vào Bách Chiến lâu. Lúc này trong Bách Chiến lâu có mấy chục Kiếm Vương, trên Bách Chiến đài thì không một ai.
Vì trận chiến vừa chấm dứt.
Kiếm quang không ngừng lại cũng không xoay quanh mà bắn thẳng tới đáp xuống Bách Chiến đài, trong phút chốc hấp dẫn ánh mắt mọi người.
- Đó là ai?
- Sở Mộ?
Mấy chục Kiếm Vương đứng bên dưới có vài người nhận ra Sở Mộ, là nhóm Liễu Dạ. Bọn họ kinh ngạc tại sao Sở Mộ đột nhiên xuất hiện trên Bách Chiến đài.
Chẳng lẽ hắn định khiêu chiến ai?
Chẳng mấy chốc có ba luồng kiếm quang bay tới, một trước hai sau bắn vào Bách Chiến lâu. Kiếm quang dẫn đầu là tia chớp xẹt qua không trung chợt lóe đáp xuống Bách Chiến đài, ngay trước mặt Sở Mộ. Hai kiếm quang khác thì xoay tròn đáp xuống chỗ trống gần Bách Chiến đài.
Hai kiếm quang là hai người, là Kiếm Vương nhị tinh lúc trước uy hiếp Sở Mộ, bọn họ cổ vũ trợ uy.
- Cảnh sư huynh, đánh hắn bầm dập đi, cho hắn biết sự lợi hại của Cảnh sư huynh!
Trong mấy chục Kiếm Vương đứng bên dưới có Kiếm Vương tam tinh khi thấy Cảnh Đức Lôi thì rất ngạc nhiên:
- Cảnh Đức Lôi!
- Cảnh Đức Lôi định quyết đấu với Kiếm Vương nhất tinh?
- Chuyện gì xảy ra?
Đám Kiếm Vương quen Cảnh Đức Lôi đều khó hiểu.
Bọn họ biết thực lực của Cảnh Đức Lôi khá giỏi trong Kiếm Vương tam tinh, mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường một chút. Kiếm Vương nhất tinh dù thiên phú hơn người, lợi hại đến mấy cũng không đánh lại Kiếm Vương tam tinh.
Cảnh Đức Lôi nhìn Sở Mộ, đôi mắt như có tia chớp hình cung nhấp nháy, từ tốn hỏi:
- Ngươi là Sở Mộ, đệ nhất môn đồ Tạo Hóa? Nom bộ dáng cũng không ghê gớm gì.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngươi là Cảnh sư huynh? Trông cũng không có ba đầu sáu tay gì.
Kiểu đáp trả làm một số Kiếm Vương đứng bên dưới nín cười. Nụ cười đông trên mặt Cảnh Đức Lôi, gã sầm mặt xuống, tia chớp hình cung trong mắt càng mãnh liệt hơn, cơn giận tụ lại.
Giọng Cảnh Đức Lôi chất chứa tức giận:
- Ta cho ngươi cơ hội lần cuối, bán thánh kiếm ngươi lấy từ Phá Thiên kiếm tháp cho ta, ta sẽ cho ngươi cái giá thích hợp.
Sở Mộ vẫn không mặn không nhạt nói:
- Ngươi không trả nổi giá.
Bộ dáng đó thật đáng ghét trong mắt Cảnh Đức Lôi.
Cảnh Đức Lôi tức giận bật cười:
- Tốt lắm, nếu vậy thì chiến một trận đi, nếu ngươi thua thì ngoan ngoãn giao thánh kiếm lấy trong Phá Thiên kiếm tháp cho ta.
Sở Mộ không hề sợ hãi hỏi lại:
- Còn ngươi thua thì có gì giao cho ta?
Hai chó săn của Cảnh Đức Lôi sủa inh ỏi:
- Cuồng, quá ngông cuồng!
- Bằng vào thực lực Kiếm Vương nhất tinh tầm thường nhà ngươi mà mơ viễn vông đánh bại Cảnh sư huynh!
Đám người từng thua dưới kiếm của Sở Mộ như Liễu Dạ thì thầm ngạc nhiên sau đó không tin được, cảm thấy hắn không biết tự lượng sức.
Lấy thực lực Kiếm Vương nhất tinh mà mơ đánh bại Kiếm Vương tam tinh thành danh đã lâu.
Dù bọn họ biết Sở Mộ có thiên phú rất cao, kỹ xảo chiến đấu tinh tế nhưng giữa Kiếm Vương nhất tinh và tam tinh không tính cái khác, chỉ bàn về tu vi đã chênh lệch gấp trăm lần.
Làm sao bù đắp cách biệt gấp trăm lần đây?
Hơn nữa Cảnh Đức Lôi trở thành Kiếm Vương lâu hơn Sở Mộ mười mấy năm, thậm chí vài chục năm. Thời gian lắng đọng tu luyện đủ để Cảnh Đức Lôi nắm giữ lực lượng quy tắc, kiếm kỹ mạnh hơn Sở Mộ.
Tôn Nguyên nói:
- Quá lỗ mãng.
Vương Uy hùa theo:
- Ta cảm thấy Sở Mộ nên nhẫn nhịn, với thiên phú của hắn cho thêm chút thời gian tương lai chắc chắn vượt qua Cảnh Đức Lôi, khi đó dư sức đánh bại Cảnh Đức Lôi rửa hận cũ.
Thương Mạc lạnh nhạt nói, không giải thích nhiều:
- Các ngươi không hiểu.
Đám Kiếm Vương ở bên dưới nghe lời Sở Mộ nói cũng cảm thấy hắn rất cuồng, không nói cái khác, bàn về cách biệt tu vi gấp trăm lần vậy mà đòi đánh bại Cảnh Đức Lôi.
Một Kiếm Vương tam tinh cười nói, giọng điệu châm chọc:
- Kiếm Vương nhất tinh này rất có khí phách, ta có lời khen cho hắn.
Không ai cho rằng với thực lực của Sở Mộ có thể đánh bại Cảnh Đức Lôi, vì chênh lệch quá rõ ràng.
Đệ tử của Phi Thiên các đều có kiếm ý, lực lượng áo nghĩa đến bát chuyển, ít nhất là bát chuyển sơ kỳ. Để trở thành Kiếm Vương thì đẳng cấp kiếm ý, lực lượng quy tắc đều đến thiên cấp, ít nhất là thiên cấp trung giai.
Kiếm ý, lực lượng quy tắc của Cảnh Đức Lôi là đỉnh giai thiên cấp, về điểm này thì Sở Mộ không chiếm ưu thế. Trừ phi kiếm ý, lực lượng quy tắc của Sở Mộ vượt qua đỉnh giai thiên cấp, đạt tới thần cấp trong truyền thuyết.
Cảnh Đức Lôi nắm giữ kiếm kỹ địa giai tam phẩm phá địa cấp, trong tình huống này uy lực kiếm kỹ của Sở Mộ muốn vượt qua gã ít nhất phải là kiếm kỹ địa giai ngũ phẩm phá địa cấp mới được.
Đừng nói Kiếm Vương nhất tinh, trong Phi Thiên các có nhiều Kiếm Vương cao giai nhưng ít ai sở hữu kiếm kỹ ngũ phẩm.
Cảnh Đức Lôi như nghe thấy lời buồn cười nhất thế giới, gã há mồm cười sằng sặc:
- Ngươi cảm thấy ta sẽ thua?
Sở Mộ chậm rãi nói:
- Không phải cảm thấy mà là ngươi chắc chắn thua.
Ngữ điệu hờ hững như thể hắn đang trần thuật sự thật đã xảy ra:
- Nên trước tiên nói cái giá ngươi phải trả sau khi thua đi, không thì miễn chiến.
Sở Mộ nói câu đó càng khiến người cảm thấy hắn rất ngông cuồng, hai tên chó săn của Cảnh Đức Lôi chửi um sùm.
- Tốt tốt tốt, tốt lắm, ngươi can đảm hơn người.
Giọng Cảnh Đức Lôi chất chứa lửa giận, nhe răng cười nói:
- Một thanh thánh kiếm hạ phẩm đỉnh cao, giá trị ở bên ngoài cỡ năm, sáu trăm vạn Nguyên Tinh thượng phẩm. Nếu ngươi đánh bại ta thì ta cho ngươi một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm, nhưng với điều kiện là ngươi phải đánh bại ta mới được.
Cảnh Đức Lôi thốt lời là đám Kiếm Vương đứng bên dưới kinh kêu:
- Một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm!
Với bọn họ thì một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm rất lớn, là món tài sản, bọn họ ước gì thay Sở Mộ đánh bại Cảnh Đức Lôi để kiếm một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Ngươi có dám không? Nếu không dám thì ngoan ngoãn xin lỗi, giao thánh kiếm lấy từ Phá Thiên kiếm tháp ra hiến cho Cảnh sư huynh!
Sở Mộ nhìn Kiếm Vương má hóp giậm chân kêu gào dưới đất, lại ngước nhìn hướng Bách Chiến lâu:
- Bách Chiến lâu.
Không thấy Sở Mộ làm gì đã điều khiển kiếm quang nháy mắt bắn hướng Bách Chiến lâu.
Kiếm Vương má hóp giận dữ nói:
- Chút nữa sẽ cho ngươi biết tay!
Kiếm Vương má hóp xoay người điều khiển kiếm quang nhanh chóng bay đi, thông báo Cảnh sư huynh đến Bách Chiến lâu.
Bách Chiến lâu của Phá Thiên viện có quy mô như trong Trùng Thiên viện, điều khác biệt duy nhất là năng lượng phòng hộ có thể ngăn cản Kiếm Vương cửu tinh dốc sức chém một kiếm.
Một luồng kiếm quang chợt lóe tiến vào Bách Chiến lâu. Lúc này trong Bách Chiến lâu có mấy chục Kiếm Vương, trên Bách Chiến đài thì không một ai.
Vì trận chiến vừa chấm dứt.
Kiếm quang không ngừng lại cũng không xoay quanh mà bắn thẳng tới đáp xuống Bách Chiến đài, trong phút chốc hấp dẫn ánh mắt mọi người.
- Đó là ai?
- Sở Mộ?
Mấy chục Kiếm Vương đứng bên dưới có vài người nhận ra Sở Mộ, là nhóm Liễu Dạ. Bọn họ kinh ngạc tại sao Sở Mộ đột nhiên xuất hiện trên Bách Chiến đài.
Chẳng lẽ hắn định khiêu chiến ai?
Chẳng mấy chốc có ba luồng kiếm quang bay tới, một trước hai sau bắn vào Bách Chiến lâu. Kiếm quang dẫn đầu là tia chớp xẹt qua không trung chợt lóe đáp xuống Bách Chiến đài, ngay trước mặt Sở Mộ. Hai kiếm quang khác thì xoay tròn đáp xuống chỗ trống gần Bách Chiến đài.
Hai kiếm quang là hai người, là Kiếm Vương nhị tinh lúc trước uy hiếp Sở Mộ, bọn họ cổ vũ trợ uy.
- Cảnh sư huynh, đánh hắn bầm dập đi, cho hắn biết sự lợi hại của Cảnh sư huynh!
Trong mấy chục Kiếm Vương đứng bên dưới có Kiếm Vương tam tinh khi thấy Cảnh Đức Lôi thì rất ngạc nhiên:
- Cảnh Đức Lôi!
- Cảnh Đức Lôi định quyết đấu với Kiếm Vương nhất tinh?
- Chuyện gì xảy ra?
Đám Kiếm Vương quen Cảnh Đức Lôi đều khó hiểu.
Bọn họ biết thực lực của Cảnh Đức Lôi khá giỏi trong Kiếm Vương tam tinh, mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường một chút. Kiếm Vương nhất tinh dù thiên phú hơn người, lợi hại đến mấy cũng không đánh lại Kiếm Vương tam tinh.
Cảnh Đức Lôi nhìn Sở Mộ, đôi mắt như có tia chớp hình cung nhấp nháy, từ tốn hỏi:
- Ngươi là Sở Mộ, đệ nhất môn đồ Tạo Hóa? Nom bộ dáng cũng không ghê gớm gì.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngươi là Cảnh sư huynh? Trông cũng không có ba đầu sáu tay gì.
Kiểu đáp trả làm một số Kiếm Vương đứng bên dưới nín cười. Nụ cười đông trên mặt Cảnh Đức Lôi, gã sầm mặt xuống, tia chớp hình cung trong mắt càng mãnh liệt hơn, cơn giận tụ lại.
Giọng Cảnh Đức Lôi chất chứa tức giận:
- Ta cho ngươi cơ hội lần cuối, bán thánh kiếm ngươi lấy từ Phá Thiên kiếm tháp cho ta, ta sẽ cho ngươi cái giá thích hợp.
Sở Mộ vẫn không mặn không nhạt nói:
- Ngươi không trả nổi giá.
Bộ dáng đó thật đáng ghét trong mắt Cảnh Đức Lôi.
Cảnh Đức Lôi tức giận bật cười:
- Tốt lắm, nếu vậy thì chiến một trận đi, nếu ngươi thua thì ngoan ngoãn giao thánh kiếm lấy trong Phá Thiên kiếm tháp cho ta.
Sở Mộ không hề sợ hãi hỏi lại:
- Còn ngươi thua thì có gì giao cho ta?
Hai chó săn của Cảnh Đức Lôi sủa inh ỏi:
- Cuồng, quá ngông cuồng!
- Bằng vào thực lực Kiếm Vương nhất tinh tầm thường nhà ngươi mà mơ viễn vông đánh bại Cảnh sư huynh!
Đám người từng thua dưới kiếm của Sở Mộ như Liễu Dạ thì thầm ngạc nhiên sau đó không tin được, cảm thấy hắn không biết tự lượng sức.
Lấy thực lực Kiếm Vương nhất tinh mà mơ đánh bại Kiếm Vương tam tinh thành danh đã lâu.
Dù bọn họ biết Sở Mộ có thiên phú rất cao, kỹ xảo chiến đấu tinh tế nhưng giữa Kiếm Vương nhất tinh và tam tinh không tính cái khác, chỉ bàn về tu vi đã chênh lệch gấp trăm lần.
Làm sao bù đắp cách biệt gấp trăm lần đây?
Hơn nữa Cảnh Đức Lôi trở thành Kiếm Vương lâu hơn Sở Mộ mười mấy năm, thậm chí vài chục năm. Thời gian lắng đọng tu luyện đủ để Cảnh Đức Lôi nắm giữ lực lượng quy tắc, kiếm kỹ mạnh hơn Sở Mộ.
Tôn Nguyên nói:
- Quá lỗ mãng.
Vương Uy hùa theo:
- Ta cảm thấy Sở Mộ nên nhẫn nhịn, với thiên phú của hắn cho thêm chút thời gian tương lai chắc chắn vượt qua Cảnh Đức Lôi, khi đó dư sức đánh bại Cảnh Đức Lôi rửa hận cũ.
Thương Mạc lạnh nhạt nói, không giải thích nhiều:
- Các ngươi không hiểu.
Đám Kiếm Vương ở bên dưới nghe lời Sở Mộ nói cũng cảm thấy hắn rất cuồng, không nói cái khác, bàn về cách biệt tu vi gấp trăm lần vậy mà đòi đánh bại Cảnh Đức Lôi.
Một Kiếm Vương tam tinh cười nói, giọng điệu châm chọc:
- Kiếm Vương nhất tinh này rất có khí phách, ta có lời khen cho hắn.
Không ai cho rằng với thực lực của Sở Mộ có thể đánh bại Cảnh Đức Lôi, vì chênh lệch quá rõ ràng.
Đệ tử của Phi Thiên các đều có kiếm ý, lực lượng áo nghĩa đến bát chuyển, ít nhất là bát chuyển sơ kỳ. Để trở thành Kiếm Vương thì đẳng cấp kiếm ý, lực lượng quy tắc đều đến thiên cấp, ít nhất là thiên cấp trung giai.
Kiếm ý, lực lượng quy tắc của Cảnh Đức Lôi là đỉnh giai thiên cấp, về điểm này thì Sở Mộ không chiếm ưu thế. Trừ phi kiếm ý, lực lượng quy tắc của Sở Mộ vượt qua đỉnh giai thiên cấp, đạt tới thần cấp trong truyền thuyết.
Cảnh Đức Lôi nắm giữ kiếm kỹ địa giai tam phẩm phá địa cấp, trong tình huống này uy lực kiếm kỹ của Sở Mộ muốn vượt qua gã ít nhất phải là kiếm kỹ địa giai ngũ phẩm phá địa cấp mới được.
Đừng nói Kiếm Vương nhất tinh, trong Phi Thiên các có nhiều Kiếm Vương cao giai nhưng ít ai sở hữu kiếm kỹ ngũ phẩm.
Cảnh Đức Lôi như nghe thấy lời buồn cười nhất thế giới, gã há mồm cười sằng sặc:
- Ngươi cảm thấy ta sẽ thua?
Sở Mộ chậm rãi nói:
- Không phải cảm thấy mà là ngươi chắc chắn thua.
Ngữ điệu hờ hững như thể hắn đang trần thuật sự thật đã xảy ra:
- Nên trước tiên nói cái giá ngươi phải trả sau khi thua đi, không thì miễn chiến.
Sở Mộ nói câu đó càng khiến người cảm thấy hắn rất ngông cuồng, hai tên chó săn của Cảnh Đức Lôi chửi um sùm.
- Tốt tốt tốt, tốt lắm, ngươi can đảm hơn người.
Giọng Cảnh Đức Lôi chất chứa lửa giận, nhe răng cười nói:
- Một thanh thánh kiếm hạ phẩm đỉnh cao, giá trị ở bên ngoài cỡ năm, sáu trăm vạn Nguyên Tinh thượng phẩm. Nếu ngươi đánh bại ta thì ta cho ngươi một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm, nhưng với điều kiện là ngươi phải đánh bại ta mới được.
Cảnh Đức Lôi thốt lời là đám Kiếm Vương đứng bên dưới kinh kêu:
- Một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm!
Với bọn họ thì một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm rất lớn, là món tài sản, bọn họ ước gì thay Sở Mộ đánh bại Cảnh Đức Lôi để kiếm một ngàn vạn Nguyên Tinh thượng phẩm.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1644: Sở Mộ cuồng
10.0/10 từ 35 lượt.