Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1610: Phá Thiên kiếm tháp (Hạ)
- Thánh kiếm của Phá Thiên kiếm tháp khác với Thánh kiếm bình thường. Trong Thánh kiếm cùng cấp có uy lực mạnh hơn. Là cực phẩm trong Thánh kiếm cùng phẩm chất.
Vương Uy nói, trong thanh âm mang theo vẻ hâm mộ.
- Vương sư huynh từng khiêu chiến qua chưa?
Sở Mộ hỏi.
- Chưa, thực lực của ta bây giờ còn chưa đủ. Ta định tiềm tu một đoạn thời gian ngắn, thực lực tăng lên rồi lại đi khiêu chiến.
Vương Uy nói, cũng không thấy hắn ngại ngùng gì.
- Bất quá Sở sư đệ ngươi thiên phú hơn người, lúc còn chưa thành Kiếm Vương, thực lực trong đám người đồng cấp vô cùng cường đại. Hiện tại trở thành Kiếm Vương, thực lực có lẽ cũng cường đại hơn Kiếm Vương bình thường, có thể thử một lần.
- Khiêu chiến Phá Thiên kiếm tháp cần gì không?
Sở Mộ hỏi.
- Mỗi một đệ tử mới đều có một lần cơ hội miễn phí. Sau này, mỗi một lần khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp đều tốn một vạn điểm Phi Thiên trị.
Vương Uy nói.
Một vạn điểm Phi Thiên trị, dưới tình huống bình thường, là số điểm mà một Kiếm Vương phải tốn mười tháng mới có thể đạt được.
- Nếu như Sở sư đệ muốn khiêu chiến ta sẽ dẫn sư đệ tới Phá Thiên kiếm tháp.
Vương Uy nói.
- Được.
Trong đầu suy nghĩ một chút, Sở Mộ gật đầu nói. Một vạn điểm Phi Thiên trị một lần, quả thực không nhỏ. Nhưng mà ngẫm lại cũng không nhiều lắm. Một lần bế quan, mười tháng qua đi, lại có một vạn điểm Phi Thiên trị.
Huống chi lần đầu tiên lại là khiêu chiến miễn phí.
Tâm tính của Sở Mộ khác với Vương Uy. Vương Uy quý trọng cơ hội khiêu chiến miễn phí một lần kia. Hắn cũng cảm thấy thực lực mình quá yếu, mà Sở Mộ thì định thử một phen. Nếu như thất bại còn có lần sau.
Phá Thiên kiếm tháp ở tận cùng sơn cốc Phá Thiên viện. Đứng sừng sững trong sơn cốc, hình bát giác. Tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng đều rất cao, phảng phất như cắm vào trong mây xanh.
Phá Thiên kiếm tháp màu đen, giống như một thanh kiếm cực lớn, âm lãnh, nặng nề, phong mang cùng tồn tại. Nguy nga, cứng cáp, tới gần nó sẽ cảm nhận được khí tức năm tháng lưu lại.
Càng tới gần Phá Thiên kiếm tháp, lại càng có thể cảm nhận được khí thế mạnh mẽ, cứng cáp mà Phá Thiên kiếm tháp phát ra, làm cho thân thể người ta trùng xuống.
- Sở sư đệ, Phá Thiên kiếm tháp này, phương pháp tiến vào rất là đơn giản, chỉ cần tiếp xúc với nó là được.
Vương Uy chỉ vào tòa kiếm tháp màu đen giống như chọc thủng trời xanh, nói.
Nhìn kiếm tháp, Sở Mộ gật đầu. Bước đi về phía kiếm tháp màu đen, càng tới gần, áp lực mà hắn phải thừa nhận càng khổng lồ.
Trừ Sở Mộ và Vương Uy ra, bốn phía còn có một ít Kiếm Vương. Nhìn thấy Sở Mộ đi về kiếm tháp, cả đám liên tục giật mình. Trong cảm giác của bọn hắn, tu vi của Sở Mộ chỉ là Tạo Hóa nhất trọng thiên. Hơn nữa lại là khuôn mặt xa lạ. Chuyện này thường đồng nghĩa với việc, Sở Mộ là tân đệ tử của Phá Thiên viện.
Một đệ tử mới, không ngờ lại vọng tưởng muốn khiêu chiến Phá Thiên kiếm tháp, quả thực là suy nghĩ hão huyền
Bất quá bọn hắn lại không có cười nhạo Sở Mộ. Bởi vì không ít người lúc vừa mới trở thành Kiếm Vương thường thường hăng hái, cảm thấy thực lực đại tăng, không có gì không làm được. Chỉ có tự mình trải qua chút gian khổ, mới có thể hiểu được.
Mặc dù áp lực khổng lồ, nhưng mà Sở Mộ vẫn chống đỡ áp lực tới gần Phá Thiên kiếm tháp. Bàn tay xòe ra, đặt lên trên thân tháp. Lập tức có cảm xúc lạnh như băng thông qua bàn tay lan tràn toàn thân. Một cỗ lực lượng quái dị đồng thời bao phủ Sở Mộ. Lúc còn chưa kịp có phản ứng thì Sở Mộ đã cảm thấy trời đất quay cuồng, xuất hiện trong kiếm tháp.
Không gian trống trải, ánh sáng có chút ảm đạm, hình bát giác. Tổng cộng có tám cánh cửa đóng kín, Sở Mộ đang đứng ở giữa.
Hắn còn chưa rõ ràng lắm, rốt cuộc khiêu chiến Phá Thiên kiếm tháp như thế nào. Một cánh cửa mở ra, từ trong đó có một người đi ra.
Mặt không biểu tình, hai mắt mang theo phong mang kinh người, xé rách ánh sáng lờ mờ, nhìn thẳng vào Sở Mộ.
Trên thân người này tản mát ra kiếm nguyên chấn động của Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, so với Sở Mộ vững chắc hơn một chút. Trong tay nắm một thanh trường kiếm màu đỏ, từng bước một đi về phía Sở Mộ. Tốc độ bước chân càng lúc càng nhanh.
Khí tức trên người hắn càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lăng lệ, ác liệt. Nhoáng một cái, hóa thành từng đạo quang ảnh, xuất hiện trước mặt Sở Mộ rồi đâm tới một kiếm. Người theo kiếm đâm thẳng tới mặt Sở Mộ, sắc bén, lạnh lẽo vô cùng. Kiếm quang sáng chói như lưu tinh phá không.
Ý niệm khẽ động, trong tay Sở Mộ tự nhiên ngưng tụ ra một thanh kiếm khí, kiểu dáng như Vô Hồi kiếm, lập tức giơ lên đón đỡ. Lực lượng chấn động mạnh mẽ đánh tan một kiếm như lưu tinh đâm tới. Lại phản kích, chém ra một kiếm, nhìn như nhẹ nhàng, bình thản, nhưng lại có phong mang có thể cắt ngang một ngọn núi cao.
Trong tiếng xoẹt, kiếm xẹt qua cổ họng đối phương, máu tươi bắn ra. Người này đổ ập xuống, một kiếm miểu sát.
Thi thể đổ ập xuống và máu tươi bắn ra chậm rãi biến mất.
Cánh cửa thứ hai mở ra, lại có một người đi ra, tướng mạo có chút khác biệt với người đầu tiên, nhưng lại có chút giống nhau, không có biểu lộ gì. Hai mắt mang theo tinh mang sắc bén, lăng lệ. Tay cầm một thanh trườgn kiếm màu đỏ, nhanh chóng bước về phía Sở Mộ.
Chém ra một kiếm, trên thân kiếm có quang mang màu vàng chợt lóe lên. Làm cho Sở Mộ cảm nhận được phong mang kinh người. Là lực lượng của Kim chi quy tắc.
Một kiếm chém tới, dường như ngay cả núi cũng có thể bổ ra, uy lực kia rõ ràng so với đối thủ đầu tiên còn mạnh hơn mấy phần.
Tầng thứ nhất Phi Thiên kiếm tháp, từng cánh cửa mở ra, từng đối thủ chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Tu vi của những đối thủ này dều là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên. Bất quá người sau cường đại hơn người trước, công kích vô cùng lăng lệ, ác liệt, lại không có thi triển bất luận kiếm kỹ gì. Toàn bộ đều dùng kiếm thuật chiến đấu với Sở Mộ.
Tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ cực cao, sử dụng kiếm thuật chiến đấu với hắn thuần túy là muốn chết. Quả nhiên, coi như là đối thủ từ cánh cửa thứ tám đi ra, dưới một kiếm né tránh phản kích của Sở Mộ cũng tử vong.
Một đạo quang mang từ trên rơi xuống, bao phủ Sở Mộ, giống như quang mang tiếp dẫn, làm cho thân thể Sở Mộ bay lên. Tốc hành lên tầng thứ hai Phi Thiên kiếm tháp.
Tầng thứ hai Phi Thiên kiếm tháp, vẫn có tám cánh cửa.
- Đối thủ tầng thứ hai có lẽ cường đại hơn so với tầng thứ nhất.
Sở Mộ thầm nghĩ, hắn phát hiện ra kiếm nguyên tiêu hao khi chiến đấu dưới tầng thứ nhất của hắn cũng không có khôi phục. May mà mức độ tiêu hao quá mức nhỏ bé.
Kiếm Đạo Độc Thần
Vương Uy nói, trong thanh âm mang theo vẻ hâm mộ.
- Vương sư huynh từng khiêu chiến qua chưa?
Sở Mộ hỏi.
- Chưa, thực lực của ta bây giờ còn chưa đủ. Ta định tiềm tu một đoạn thời gian ngắn, thực lực tăng lên rồi lại đi khiêu chiến.
Vương Uy nói, cũng không thấy hắn ngại ngùng gì.
- Bất quá Sở sư đệ ngươi thiên phú hơn người, lúc còn chưa thành Kiếm Vương, thực lực trong đám người đồng cấp vô cùng cường đại. Hiện tại trở thành Kiếm Vương, thực lực có lẽ cũng cường đại hơn Kiếm Vương bình thường, có thể thử một lần.
- Khiêu chiến Phá Thiên kiếm tháp cần gì không?
Sở Mộ hỏi.
- Mỗi một đệ tử mới đều có một lần cơ hội miễn phí. Sau này, mỗi một lần khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp đều tốn một vạn điểm Phi Thiên trị.
Vương Uy nói.
Một vạn điểm Phi Thiên trị, dưới tình huống bình thường, là số điểm mà một Kiếm Vương phải tốn mười tháng mới có thể đạt được.
- Nếu như Sở sư đệ muốn khiêu chiến ta sẽ dẫn sư đệ tới Phá Thiên kiếm tháp.
Vương Uy nói.
- Được.
Trong đầu suy nghĩ một chút, Sở Mộ gật đầu nói. Một vạn điểm Phi Thiên trị một lần, quả thực không nhỏ. Nhưng mà ngẫm lại cũng không nhiều lắm. Một lần bế quan, mười tháng qua đi, lại có một vạn điểm Phi Thiên trị.
Huống chi lần đầu tiên lại là khiêu chiến miễn phí.
Tâm tính của Sở Mộ khác với Vương Uy. Vương Uy quý trọng cơ hội khiêu chiến miễn phí một lần kia. Hắn cũng cảm thấy thực lực mình quá yếu, mà Sở Mộ thì định thử một phen. Nếu như thất bại còn có lần sau.
Phá Thiên kiếm tháp ở tận cùng sơn cốc Phá Thiên viện. Đứng sừng sững trong sơn cốc, hình bát giác. Tổng cộng có chín tầng, mỗi một tầng đều rất cao, phảng phất như cắm vào trong mây xanh.
Phá Thiên kiếm tháp màu đen, giống như một thanh kiếm cực lớn, âm lãnh, nặng nề, phong mang cùng tồn tại. Nguy nga, cứng cáp, tới gần nó sẽ cảm nhận được khí tức năm tháng lưu lại.
Càng tới gần Phá Thiên kiếm tháp, lại càng có thể cảm nhận được khí thế mạnh mẽ, cứng cáp mà Phá Thiên kiếm tháp phát ra, làm cho thân thể người ta trùng xuống.
- Sở sư đệ, Phá Thiên kiếm tháp này, phương pháp tiến vào rất là đơn giản, chỉ cần tiếp xúc với nó là được.
Vương Uy chỉ vào tòa kiếm tháp màu đen giống như chọc thủng trời xanh, nói.
Nhìn kiếm tháp, Sở Mộ gật đầu. Bước đi về phía kiếm tháp màu đen, càng tới gần, áp lực mà hắn phải thừa nhận càng khổng lồ.
Trừ Sở Mộ và Vương Uy ra, bốn phía còn có một ít Kiếm Vương. Nhìn thấy Sở Mộ đi về kiếm tháp, cả đám liên tục giật mình. Trong cảm giác của bọn hắn, tu vi của Sở Mộ chỉ là Tạo Hóa nhất trọng thiên. Hơn nữa lại là khuôn mặt xa lạ. Chuyện này thường đồng nghĩa với việc, Sở Mộ là tân đệ tử của Phá Thiên viện.
Một đệ tử mới, không ngờ lại vọng tưởng muốn khiêu chiến Phá Thiên kiếm tháp, quả thực là suy nghĩ hão huyền
Bất quá bọn hắn lại không có cười nhạo Sở Mộ. Bởi vì không ít người lúc vừa mới trở thành Kiếm Vương thường thường hăng hái, cảm thấy thực lực đại tăng, không có gì không làm được. Chỉ có tự mình trải qua chút gian khổ, mới có thể hiểu được.
Mặc dù áp lực khổng lồ, nhưng mà Sở Mộ vẫn chống đỡ áp lực tới gần Phá Thiên kiếm tháp. Bàn tay xòe ra, đặt lên trên thân tháp. Lập tức có cảm xúc lạnh như băng thông qua bàn tay lan tràn toàn thân. Một cỗ lực lượng quái dị đồng thời bao phủ Sở Mộ. Lúc còn chưa kịp có phản ứng thì Sở Mộ đã cảm thấy trời đất quay cuồng, xuất hiện trong kiếm tháp.
Không gian trống trải, ánh sáng có chút ảm đạm, hình bát giác. Tổng cộng có tám cánh cửa đóng kín, Sở Mộ đang đứng ở giữa.
Hắn còn chưa rõ ràng lắm, rốt cuộc khiêu chiến Phá Thiên kiếm tháp như thế nào. Một cánh cửa mở ra, từ trong đó có một người đi ra.
Mặt không biểu tình, hai mắt mang theo phong mang kinh người, xé rách ánh sáng lờ mờ, nhìn thẳng vào Sở Mộ.
Trên thân người này tản mát ra kiếm nguyên chấn động của Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, so với Sở Mộ vững chắc hơn một chút. Trong tay nắm một thanh trường kiếm màu đỏ, từng bước một đi về phía Sở Mộ. Tốc độ bước chân càng lúc càng nhanh.
Khí tức trên người hắn càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lăng lệ, ác liệt. Nhoáng một cái, hóa thành từng đạo quang ảnh, xuất hiện trước mặt Sở Mộ rồi đâm tới một kiếm. Người theo kiếm đâm thẳng tới mặt Sở Mộ, sắc bén, lạnh lẽo vô cùng. Kiếm quang sáng chói như lưu tinh phá không.
Ý niệm khẽ động, trong tay Sở Mộ tự nhiên ngưng tụ ra một thanh kiếm khí, kiểu dáng như Vô Hồi kiếm, lập tức giơ lên đón đỡ. Lực lượng chấn động mạnh mẽ đánh tan một kiếm như lưu tinh đâm tới. Lại phản kích, chém ra một kiếm, nhìn như nhẹ nhàng, bình thản, nhưng lại có phong mang có thể cắt ngang một ngọn núi cao.
Trong tiếng xoẹt, kiếm xẹt qua cổ họng đối phương, máu tươi bắn ra. Người này đổ ập xuống, một kiếm miểu sát.
Thi thể đổ ập xuống và máu tươi bắn ra chậm rãi biến mất.
Cánh cửa thứ hai mở ra, lại có một người đi ra, tướng mạo có chút khác biệt với người đầu tiên, nhưng lại có chút giống nhau, không có biểu lộ gì. Hai mắt mang theo tinh mang sắc bén, lăng lệ. Tay cầm một thanh trườgn kiếm màu đỏ, nhanh chóng bước về phía Sở Mộ.
Chém ra một kiếm, trên thân kiếm có quang mang màu vàng chợt lóe lên. Làm cho Sở Mộ cảm nhận được phong mang kinh người. Là lực lượng của Kim chi quy tắc.
Một kiếm chém tới, dường như ngay cả núi cũng có thể bổ ra, uy lực kia rõ ràng so với đối thủ đầu tiên còn mạnh hơn mấy phần.
Tầng thứ nhất Phi Thiên kiếm tháp, từng cánh cửa mở ra, từng đối thủ chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Tu vi của những đối thủ này dều là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên. Bất quá người sau cường đại hơn người trước, công kích vô cùng lăng lệ, ác liệt, lại không có thi triển bất luận kiếm kỹ gì. Toàn bộ đều dùng kiếm thuật chiến đấu với Sở Mộ.
Tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ cực cao, sử dụng kiếm thuật chiến đấu với hắn thuần túy là muốn chết. Quả nhiên, coi như là đối thủ từ cánh cửa thứ tám đi ra, dưới một kiếm né tránh phản kích của Sở Mộ cũng tử vong.
Một đạo quang mang từ trên rơi xuống, bao phủ Sở Mộ, giống như quang mang tiếp dẫn, làm cho thân thể Sở Mộ bay lên. Tốc hành lên tầng thứ hai Phi Thiên kiếm tháp.
Tầng thứ hai Phi Thiên kiếm tháp, vẫn có tám cánh cửa.
- Đối thủ tầng thứ hai có lẽ cường đại hơn so với tầng thứ nhất.
Sở Mộ thầm nghĩ, hắn phát hiện ra kiếm nguyên tiêu hao khi chiến đấu dưới tầng thứ nhất của hắn cũng không có khôi phục. May mà mức độ tiêu hao quá mức nhỏ bé.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1610: Phá Thiên kiếm tháp (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.