Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1548: Giết! Giết! Giết! (Hạ)
Những kiếm kỹ này có nhị phẩm, cũng có tam phẩm. Uy lực cường đại, từ bốn phương tám hướng chém tới, không thể nào không né tránh. Sở Mộ lập tức thi triển kiếm kỹ phòng thủ Bất động như sơn, mạnh mẽ ngạnh kháng từng chiêu kiếm kỹ đánh tới.
Trọn vẹn mấy trăm chiêu kiếm kỹ từ tất cả các góc độ, từ bốn phương tám hướng phô thiên cái địa đánh tới. Đại bộ phận đều đánh trên người Sở Mộ rồi chợt nổ otung.
Trong tưởng tượng của bọn họ, có lẽ Sở Mộ sẽ bị đánh chết.
Vô số khói bụi cuồn cuộn, bụi đất tung bay, rậm rạp bốn phía, căn bản không nhìn thấy rõ ràng cho lắm.
Đám hắc y nhân dừng lại một chầu. Một đạo kiếm quang dùng tốc độ nhanh chóng vô cùng từ trong khói bụi lao ra, như là hổ lạc vào bầy dê. Tới gần chém giết.
Ngũ Hành kiếm thuật, Phong Lôi kiếm thuật, Vân Chi kiếm thuật, Băng Chi kiếm thuật và Không Chi kiếm thuật luân chuyển, ngự kiếm thuật xoay chung quanh thân thể, chống lại công kích và chém giết địch nhân.
Một bước bước ra, một kếm một người chết.
Chỉ trong nháy mắt lại có hai ba mươi người chết dưới kiếm của Sở Mộ.
- Kết trận.
Một tiếng quát trầm thấp vang vọng. Lập tức, đám hắc y nhân còn lại chuyển dời bước thân, thể biến ảo, kết thành một tòa kiếm trận, vây quanhh Sở Mộ. Kiếm trận vận chuyển, bắt đầu vây công Sở Mộ.
Sở Mộ ở trong kiếm trận, dùng ngự kiếm thuật, hai tay không ngừng vung lên, đón đỡ và phản kích. Lại quan sát kiếm trận biến hóa.
Đối với kiếm trận hắn có chỗ nghiên cứu, mặc dù không có đi sâu, nhưng vẫn ở cấp độ nhập môn. Tăng thêm ngộ tính cường đại, rất nhanh đã phá giải sự huyền bí của kiếm trận này. Hắn lập tức xuất kiếm, chém giết một người trong đó, phá vỡ kiếm trận. Mấy hắc y nhân khác cũng trực tiếp chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Giết, giết, giết.
Tâm phân mấy dụng, phát huy kiếm thuật tới mức tận cùng. Kiếm kỹ thi thoảng lại bộc phát, lại có hắc y nhân chết dưới thân kiếm của hắn, tuyệt đối không có may mắn thoát khỏi.
Từng cỗ thân thể ngã xuống, máu tươi từ miệng vết thương chảy ra. Từng sợi khí tức màu xá không ngừng từ trong thi thể bắn ra. Bắn vào trong cơ thể Sở Mộ. Trong quá trình chiến đấu, căn bản không có ai đi chú ý điểm này.
Sở Mộ cũng muốn thi triển Đoạt Thiên đại pháp cướp đoạt thiên phú tu luyện của đám người này. Chỉ tiếc muốn thi triển Đoạt Thiên đại pháp vô cùng khó khăn. Phải cần một ít thời gian. Trong cuộc chiến đấu sinh tử này, hắn không có cách nào dừng lại cướp đoạt. Chỉ có thể đợi sau khi chém giết toàn bộ địch nhân mà thôi.
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Mộ có chút nóng bỏng.
Chỉ tu luyện Đoạt Thiên đại pháp, đoán chừng vài chục năm, thậm chí là lâu hơn mới có thể đem thiên phú tu luyện từ ngũ phẩm cấp thấp tăng lên tới tứ phẩm cấp thấp. Nhưng nếu như cướp đoạt thiên phú tu luyện của người khác. Tốc độ tăng lên sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Trước đó cướp đoạt hai mươi mốt người khiến cho thiên phú tu luyện của Sở Mộ lại có chút tăng lên. Bất quá không đạt tới ngũ phẩm trung giai. Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm. Nhưng mà hắn tin rằng. Một khi cướp đoạt thiên phú tu luyện của mấy trăm người này, cho dù không đạt tới ngũ giai cao giai, tối thiểu cũng phải đạt tới ngũ giai trung giai.
Kể từ đó, nói không chừng không phải đau khổ tìm kiếm Địa Căn để luyện chế thành Đại Diễn đan. Trong khoảng thời gian ngắn đã có thể đem thiên phú tu luyện của hắn tăng lên tới tứ phẩm.
Sở Mộ lại phá vỡ một tòa kiếm trận. Lúc chém giết một hắc y nhân, bỗng nhiên có một đạo thân ảnh màu đen dùng tốc độ kinh người, vô thanh vô tức lao ra khỏi một tòa kiếm trận, mang theo một kiếm giết tới.
Một kiếm này phong mang lăng lệ, sắc bén tới mức tận cùng, giống như phá vỡ khongo gian, khiến cho tiếng xé gió sắc bén vang vọng, hiện ra uy lực đáng sợ của nó.
Quá nhanh, Sở Mộ vội vàng thi triển Bất Động Như Sơn phòng ngự, dùng kiếm đón đỡ kiếm kỹ của đối phương. Uy lực đáng sợ va chạm, có khí kình lợi hại bắn ra bốn phương tám hướng. Những hắc y nhân gần đó lập tức bị liên lụy, dẫn tới bị thương.
Lực lượng cường đại phản chấn khiến cho toàn thân hắc y nhân kia run lên. Lúc hắn đang muốn bay ngược ra thì Sở Mộ bởi vì thi triển Bất Động Như Sơn mà thân thể sừng sững, không chút sứt mẻ nào, trong nháy mwast chuyển hóa thàn phản kích. Tất cả lực lượng trong nháy mắt bộc phát ra.
Một đạo kiếm quang màu vàng nhạt lóe lên, từ đầu tới chân, trực tiếp đem Hắc Bào Nhân hóa thành hai khúc, máu tươi rơi vãi.
Kiếm quang xuất, máu tươi nhuộm đỏ không trung.
Một hắc y nhân cuối cùng ngã dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Liếc mắt nhìn lại, khắp nơi đều là thi thể màu đen, từng cỗ, từng cỗ, la liệt khắp nơi. Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, máu chảy thành sông.
Thần binh Đồ Lục vận chuyển, lập tức có một đạo khí tức màu xám từ trong thi thể bắn ra, bay vụt tới.
Đoạt Thiên đại pháp quả thực rất nghịch thiên. Nhưng mà cũng có hạn chế. Lúc thi triển chỉ có thể từng người một. Hơn nữa phải tiếp xúc với thi thể hơn nữa thi thể phải là nóng hổi, tương đối nguyên vẹn.
Cái gọi là nóng hổi đó là vừa mới chết không lâu. Trong vòng nửa canh giờ. Cái gọi là tương đối nguyên vẹn là có thể đứt tay đứt chân, nhưng không thể chặt đầu haowjc là chém thành hai đoạn, hoặc thành hai nửa.
Đại bộ phận thi thể ở đây Sở Mộ có thể cướp đoạt thiên phú tu luyện của bọn hắn.
Lúc hắn đang định bắt đầu thì bỗng nhiên có bốn đạo khí tức mạnh mẽ vô cùng, dựa như thiên kiếm tung hoành từ đằng xa bắn tới, trực tiếp tập trung lên trên người Sở Mộ, làm cho vẻ mặt hắn biến đổi.
Khí tức cường giả Vương cấp, lại là bốn người.
Tới đây không có ý tốt. Sở Mộ không muốn đối chiến với bốn cường giả Vương cấp. Hắn chỉ có thể nhịn đau buông tha thiên phú tu luyện từ mấy trăm cỗ thi thể và giới chỉ không gian của bọn hắn. Tốc độ lập tức bộc phát, phóng lên trời, thi triển Ngự kiếm thuật. Dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra xa.
Đồng thời hắn lấy ra Huyết Dương đan ném vào trong miệng, thi triển Phần Huyết biến đại thành, tốc độ bạo tăng lên gấp ba, nhanh vô cùng, hóa thành một đạo kiếm quang màu đỏ đi xa.
Không bao lâu có bốn đạo thân ảnh mặc y phục màu đen, viền vang tạo thành một đường vòng cung đáp xuống đất. Nhìn khắp nơi là thi thể hắc y nhân, trên người bốn người dâng lên nộ khí và sát khí kinh người.
Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn vẹn mấy trăm chiêu kiếm kỹ từ tất cả các góc độ, từ bốn phương tám hướng phô thiên cái địa đánh tới. Đại bộ phận đều đánh trên người Sở Mộ rồi chợt nổ otung.
Trong tưởng tượng của bọn họ, có lẽ Sở Mộ sẽ bị đánh chết.
Vô số khói bụi cuồn cuộn, bụi đất tung bay, rậm rạp bốn phía, căn bản không nhìn thấy rõ ràng cho lắm.
Đám hắc y nhân dừng lại một chầu. Một đạo kiếm quang dùng tốc độ nhanh chóng vô cùng từ trong khói bụi lao ra, như là hổ lạc vào bầy dê. Tới gần chém giết.
Ngũ Hành kiếm thuật, Phong Lôi kiếm thuật, Vân Chi kiếm thuật, Băng Chi kiếm thuật và Không Chi kiếm thuật luân chuyển, ngự kiếm thuật xoay chung quanh thân thể, chống lại công kích và chém giết địch nhân.
Một bước bước ra, một kếm một người chết.
Chỉ trong nháy mắt lại có hai ba mươi người chết dưới kiếm của Sở Mộ.
- Kết trận.
Một tiếng quát trầm thấp vang vọng. Lập tức, đám hắc y nhân còn lại chuyển dời bước thân, thể biến ảo, kết thành một tòa kiếm trận, vây quanhh Sở Mộ. Kiếm trận vận chuyển, bắt đầu vây công Sở Mộ.
Sở Mộ ở trong kiếm trận, dùng ngự kiếm thuật, hai tay không ngừng vung lên, đón đỡ và phản kích. Lại quan sát kiếm trận biến hóa.
Đối với kiếm trận hắn có chỗ nghiên cứu, mặc dù không có đi sâu, nhưng vẫn ở cấp độ nhập môn. Tăng thêm ngộ tính cường đại, rất nhanh đã phá giải sự huyền bí của kiếm trận này. Hắn lập tức xuất kiếm, chém giết một người trong đó, phá vỡ kiếm trận. Mấy hắc y nhân khác cũng trực tiếp chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Giết, giết, giết.
Tâm phân mấy dụng, phát huy kiếm thuật tới mức tận cùng. Kiếm kỹ thi thoảng lại bộc phát, lại có hắc y nhân chết dưới thân kiếm của hắn, tuyệt đối không có may mắn thoát khỏi.
Từng cỗ thân thể ngã xuống, máu tươi từ miệng vết thương chảy ra. Từng sợi khí tức màu xá không ngừng từ trong thi thể bắn ra. Bắn vào trong cơ thể Sở Mộ. Trong quá trình chiến đấu, căn bản không có ai đi chú ý điểm này.
Sở Mộ cũng muốn thi triển Đoạt Thiên đại pháp cướp đoạt thiên phú tu luyện của đám người này. Chỉ tiếc muốn thi triển Đoạt Thiên đại pháp vô cùng khó khăn. Phải cần một ít thời gian. Trong cuộc chiến đấu sinh tử này, hắn không có cách nào dừng lại cướp đoạt. Chỉ có thể đợi sau khi chém giết toàn bộ địch nhân mà thôi.
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Mộ có chút nóng bỏng.
Chỉ tu luyện Đoạt Thiên đại pháp, đoán chừng vài chục năm, thậm chí là lâu hơn mới có thể đem thiên phú tu luyện từ ngũ phẩm cấp thấp tăng lên tới tứ phẩm cấp thấp. Nhưng nếu như cướp đoạt thiên phú tu luyện của người khác. Tốc độ tăng lên sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Trước đó cướp đoạt hai mươi mốt người khiến cho thiên phú tu luyện của Sở Mộ lại có chút tăng lên. Bất quá không đạt tới ngũ phẩm trung giai. Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm. Nhưng mà hắn tin rằng. Một khi cướp đoạt thiên phú tu luyện của mấy trăm người này, cho dù không đạt tới ngũ giai cao giai, tối thiểu cũng phải đạt tới ngũ giai trung giai.
Kể từ đó, nói không chừng không phải đau khổ tìm kiếm Địa Căn để luyện chế thành Đại Diễn đan. Trong khoảng thời gian ngắn đã có thể đem thiên phú tu luyện của hắn tăng lên tới tứ phẩm.
Sở Mộ lại phá vỡ một tòa kiếm trận. Lúc chém giết một hắc y nhân, bỗng nhiên có một đạo thân ảnh màu đen dùng tốc độ kinh người, vô thanh vô tức lao ra khỏi một tòa kiếm trận, mang theo một kiếm giết tới.
Một kiếm này phong mang lăng lệ, sắc bén tới mức tận cùng, giống như phá vỡ khongo gian, khiến cho tiếng xé gió sắc bén vang vọng, hiện ra uy lực đáng sợ của nó.
Quá nhanh, Sở Mộ vội vàng thi triển Bất Động Như Sơn phòng ngự, dùng kiếm đón đỡ kiếm kỹ của đối phương. Uy lực đáng sợ va chạm, có khí kình lợi hại bắn ra bốn phương tám hướng. Những hắc y nhân gần đó lập tức bị liên lụy, dẫn tới bị thương.
Lực lượng cường đại phản chấn khiến cho toàn thân hắc y nhân kia run lên. Lúc hắn đang muốn bay ngược ra thì Sở Mộ bởi vì thi triển Bất Động Như Sơn mà thân thể sừng sững, không chút sứt mẻ nào, trong nháy mwast chuyển hóa thàn phản kích. Tất cả lực lượng trong nháy mắt bộc phát ra.
Một đạo kiếm quang màu vàng nhạt lóe lên, từ đầu tới chân, trực tiếp đem Hắc Bào Nhân hóa thành hai khúc, máu tươi rơi vãi.
Kiếm quang xuất, máu tươi nhuộm đỏ không trung.
Một hắc y nhân cuối cùng ngã dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Liếc mắt nhìn lại, khắp nơi đều là thi thể màu đen, từng cỗ, từng cỗ, la liệt khắp nơi. Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, máu chảy thành sông.
Thần binh Đồ Lục vận chuyển, lập tức có một đạo khí tức màu xám từ trong thi thể bắn ra, bay vụt tới.
Đoạt Thiên đại pháp quả thực rất nghịch thiên. Nhưng mà cũng có hạn chế. Lúc thi triển chỉ có thể từng người một. Hơn nữa phải tiếp xúc với thi thể hơn nữa thi thể phải là nóng hổi, tương đối nguyên vẹn.
Cái gọi là nóng hổi đó là vừa mới chết không lâu. Trong vòng nửa canh giờ. Cái gọi là tương đối nguyên vẹn là có thể đứt tay đứt chân, nhưng không thể chặt đầu haowjc là chém thành hai đoạn, hoặc thành hai nửa.
Đại bộ phận thi thể ở đây Sở Mộ có thể cướp đoạt thiên phú tu luyện của bọn hắn.
Lúc hắn đang định bắt đầu thì bỗng nhiên có bốn đạo khí tức mạnh mẽ vô cùng, dựa như thiên kiếm tung hoành từ đằng xa bắn tới, trực tiếp tập trung lên trên người Sở Mộ, làm cho vẻ mặt hắn biến đổi.
Khí tức cường giả Vương cấp, lại là bốn người.
Tới đây không có ý tốt. Sở Mộ không muốn đối chiến với bốn cường giả Vương cấp. Hắn chỉ có thể nhịn đau buông tha thiên phú tu luyện từ mấy trăm cỗ thi thể và giới chỉ không gian của bọn hắn. Tốc độ lập tức bộc phát, phóng lên trời, thi triển Ngự kiếm thuật. Dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra xa.
Đồng thời hắn lấy ra Huyết Dương đan ném vào trong miệng, thi triển Phần Huyết biến đại thành, tốc độ bạo tăng lên gấp ba, nhanh vô cùng, hóa thành một đạo kiếm quang màu đỏ đi xa.
Không bao lâu có bốn đạo thân ảnh mặc y phục màu đen, viền vang tạo thành một đường vòng cung đáp xuống đất. Nhìn khắp nơi là thi thể hắc y nhân, trên người bốn người dâng lên nộ khí và sát khí kinh người.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1548: Giết! Giết! Giết! (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.