Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1521: Có ngày ta sẽ cầm kiếm càn quét Phi Thiên viện (Thượng)
Thuật ngự kiếm của Vương Uy có tốc độ siêu nhanh, phối hợp với kiếm kỹ tam phẩm tay trái không ngừng công kích Sở Mộ.
Sở Mộ vừa né kiếm kỹ, đỡ thuật ngự kiếm vừa suy nghĩ tìm kiếm cơ hội.
Sở Mộ vận chuyển thần niệm chi kiếm, lại dùng bí pháp Kiếm Đồng, lực lượng Kiếm Đồng bắn ra.
Vương Uy mỉm cười nói:
- Chờ chiêu này của ngươi lâu rồi!
Vương Uy nhắm mắt lại, con ngươi trở thành màu bạc bắn ra mũi nhọn cực bén. Ánh sáng bạc gần như trong suốt va chạm với lực lượng Kiếm Đồng ở giữa không trung, sau chuỗi lách cách thì lực lượng Kiếm Đồng tán loạn. Ánh sáng bạc nhạt như ẩn như hiện tiếp tục bắn về phía Sở Mộ.
Sở Mộ lại thi triển Kiếm Đồng, lực lượng Kiếm Đồng bắn ra va chạm với ánh sáng bạc nhạt, cùng tán loạn.
Uy lực của bí pháp Kiếm Đồng mạnh mẽ nhưng Sở Mộ chưa luyện thành công, không thể đối kháng với bí pháp thần niệm của Vương Uy.
Vương Uy thuật ngự kiếm, tay trái kiếm kỹ, bí pháp thần niệm công kích, cả ba phối hợp làm Sở Mộ bó tay.
Sở Mộ vắt óc suy nghĩ, một thanh kiếm bén xuất hiện trong tay trái, cùng là thanh kiếm khí hoàng phẩm. Cầm hai thanh kiếm, Sở Mộ nhấc chân lắc người, tay trái giơ kiếm đỡ phi kiếm của thuật ngự kiếm, Vô Hồi kiếm trong tay phải lại thi triển kiếm kỹ Trảm Phong định chém bay phi kiếm. Kiếm trong tay trái cũng thi triển kiếm kỹ Trảm Phong liên tục chặt chém.
Uy lực mạnh mẽ bùng nổ chém trúng phi kiếm, hai kiếm trước sau công kích vào một điểm trên kiếm làm phi kiếm rung bần bật bay ngược ra, tạm quấy nhiễu thuật ngự kiếm của Vương Uy. Gã vội hết sức điều chỉnh, phi kiếm ở phía xa xoay tròn một phòng, mũi nhọn phun ra nuốt vào rồi lại bắn tới.
Tiếng rít xé gió chói tai kinh người, mũi nhọn lần nữa tỏa định Sở Mộ nhưng đã bị hắn bắt giữ thời cơ súc thế, thi triển kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng biến mất trước cú đâm của phi kiếm.
Sở Mộ xuất hiện trước mặt Vương Uy,tay trái Vương Uy thi triển kiếm kỹ công kích, tay phải cầm thanh kiếm đâm từ góc độ xảo quyệt.
Sở Mộ biến ảo người nhẹ như mây làm kiếm kỹ chém hụt. Kiếm trong tay trái của Sở Mộ hất kiếm Vương Uy đâm tới bị bật ra, Vô Hồi kiếm thuận thế phản kích, như chân trời góc biển không thể nắm bắt.
Cùng lúc đó Sở Mộ lại dùng thần niệm công kích bí pháp Kiếm Đồng. Vương Uy bất ngờ, gã vội vàng thi triển bí pháp thần niệm công kích đối kháng, nháy mắt va chạm.
Tuy Vương Uy lợi hại nhưng gã không có năng lực phân tâm dùng nhiều mặt, kiếm khựng lại bị Sở Mộ chém trúng người. Năng lượng phòng hộ vô hình ngăn kiếm của Sở Mộ lại, bị kiếm kỹ của hắn đánh tan.
Vương Uy cầm kiếm, biểu tình kinh ngạc không tin được:
- Ta... Ta thua...
- Ngươi thật sự thua.
Sở Mộ nói:
- Đa tạ Vương sư huynh chỉ giáo, cũng đa tạ thượng phẩm Nguyên Tinh, Phi Thiên Trị của Vương sư huynh.
Vương Uy nghe câu đó bị tức ngực suýt hộc máu.
Vương Uy lấy một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị đưa cho Sở Mộ, lạnh lùng nói:
- May mắn thắng lợi đừng vội đắc ý, chiến đấu sinh tử thì ta giết ngươi như giết chó.
Sở Mộ nhận thượng phẩm Nguyên Tinh, Phi Thiên Trị, phớt lờ lời hăm dọa của Vương Uy.
Cuộc chiến sinh tử? Ai giết ai như giết chó thì chờ tới lúc đó mới biết.
Tôn Nguyên lạnh lùng nói:
- Đừng nói cuộc chiến sinh tử, Bách Chiến đài lần sau ngươi tuyệt đối sẽ không may mắn như lần này!
Huyền Cơ Vô Nguyệt sắc mặt âm trầm nói:
- Sở Mộ, việc này chưa xong.
Bị liên tục uy hiếp làm Sở Mộ không nhịn được vặc lại:
- Có ngày ta sẽ cầm kiếm quét ngang Phi Thiên viện, xéo về chờ đi!
Tôn Nguyên bực tức nói:
- Rất tốt, hy vọng đến lúc đó ngươi còn có lòng can đảm này!
Hai người liên tục thua dưới kiếm của Sở Mộ, họ không còn mặt mũi tiếp tục ở lại. Huyền Cơ Vô Nguyệt dẫn người đến dạy dỗ Sở Mộ không thành công ngược lại bị ăn đòn, mặt dày mấy cũng không đến mức như tường thành. Ba người oán hận liếc Sở Mộ, ánh mắt sắc bén như kiếm muốn đâm thủng hắn, sau đó hừ lạnh xoay người đi nhanh.
Đến mau, đi cũng lẹ.
- Thủ tịch sư huynh lợi hại quá, đệ tử của Phi Thiên viện cũng không đánh laị!
- Ta biết rồi! Hai người kia là Vương Uy, Tôn Nguyên, xếp hạng ba và bốn trong Phi Thiên viện, bọn họ cũng không đánh laị thủ tịch sư huynh!
Các đệ tử Trùng Thiên viện càng kích động hơn.
Khi cảm xúc của mọi người dần bình ổn lại thì Sở Mộ đuổi đi hết. Bọn họ trở về tu luyện, Sở Mộ cũng quay về Thạch Trung lâu của mình.
Trong Thạch Trung lâu, Sở Mộ không tu luyện ngay mà nhớ lại chiến đấu lúc trước, chiến đấu với Tiêu Linh, với Tôn Nguyên, với Vương Uy. Ba người này có một điểm chung là thuật ngự kiếm.
- Thuật ngự kiếm...
Thuật ngự kiếm là kiếm bí đặc biệt của Phi Thiên các.
Năm thế lực lớn ở Tây Hổ đại vực, mỗi thế lực có công pháp đặc biệt riêng của mình.
Đương nhiên mỗi thế lực lớn đều muốn học công pháp đặc biệt của thế lực khác nhưng rất khó.
Thuật ngự kiếm ở trong tay Kiếm Giả khác nhau triển hiện ra uy lực cũng khác.
Tiêu Linh không bằng Tôn Nguyên, Tôn Nguyên thua Vương Uy.
Sở Mộ trầm mặc:
- Vậy xem ra Liễu Dạ xếp hạng hai Phi Thiên viện mạnh hơn Vương Uy nhiều, thủ tịch của Phi Thiên viện thì...
Thủ tịch mỗi viện thường thực lực mạnh hơn hạng hai rất nhiều, chênh lệch rõ rệt. Không thấy tận mắt thì không thể kết luận thực lực thủ tịch của Phi Thiên viện đến mức nào.
Sở Mộ có linh cảm, trực giác bảo rằng hắn bây giờ nếu không sử dụng kiếm ý, áo nghĩa cửu chuyển thì không đánh lại thủ tịch của Phi Thiên viện.
Vậy thì càng có động lực hơn.
Tuy Sở Mộ có ý nghĩ, quyết tâm đánh vào Phi Thiên viện nhưng không cần quá nôn nóng, hắn định tu luyện theo kế hoạch đã định.
Sở Mộ lập tức dùng bốn viên Thì Chi Sa trung cấp, cần tăng tiến thuật luyện đan. Kiếm thuật ngũ hành, kiếm thuật phong lôi, kiếm thuật vân cũng phải thăng cấp. Thần niệm công kích bí pháp Kiếm Đồng cũng cần tu luyện, không thể bỏ xó Thần Hoang kiếm quyết.
Ba viện Phi Thiên tranh phong chỉ là trò vặt, ánh mắt của Sở Mộ sẽ không bị giới hạn trong chỗ này. Vũ đài thật sự của hắn là thế giới thái cổ ở bên ngoài tiểu thế giới Phi Thiên các, có điều tuy là trò vặt cũng phải vượt qua, xem như rèn luyện.
Tính sơ thì hiện Sở Mộ có một ngàn một trăm ba mươi điểm Phi Thiên Trị, đủ cho hắn tham ngộ Phi Thiên bích họa hai lần.
Nhưng Sở Mộ không định tham ngộ Phi Thiên bích họa ngay lúc này.
Sở Mộ ở trong Thạch Trung lâu của mình lấy luyện đan lô ra, lấy các loại dược liệu ra, nhớ lại các phương thuốc trong óc, tìm ra cái nào giúp ích cho thuật luyện đan của mình. Sở Mộ mô phỏng trong đầu rồi bắt đầu túy thủ dược liệu tinh hoa dịch.
Kiếm Đạo Độc Thần
Sở Mộ vừa né kiếm kỹ, đỡ thuật ngự kiếm vừa suy nghĩ tìm kiếm cơ hội.
Sở Mộ vận chuyển thần niệm chi kiếm, lại dùng bí pháp Kiếm Đồng, lực lượng Kiếm Đồng bắn ra.
Vương Uy mỉm cười nói:
- Chờ chiêu này của ngươi lâu rồi!
Vương Uy nhắm mắt lại, con ngươi trở thành màu bạc bắn ra mũi nhọn cực bén. Ánh sáng bạc gần như trong suốt va chạm với lực lượng Kiếm Đồng ở giữa không trung, sau chuỗi lách cách thì lực lượng Kiếm Đồng tán loạn. Ánh sáng bạc nhạt như ẩn như hiện tiếp tục bắn về phía Sở Mộ.
Sở Mộ lại thi triển Kiếm Đồng, lực lượng Kiếm Đồng bắn ra va chạm với ánh sáng bạc nhạt, cùng tán loạn.
Uy lực của bí pháp Kiếm Đồng mạnh mẽ nhưng Sở Mộ chưa luyện thành công, không thể đối kháng với bí pháp thần niệm của Vương Uy.
Vương Uy thuật ngự kiếm, tay trái kiếm kỹ, bí pháp thần niệm công kích, cả ba phối hợp làm Sở Mộ bó tay.
Sở Mộ vắt óc suy nghĩ, một thanh kiếm bén xuất hiện trong tay trái, cùng là thanh kiếm khí hoàng phẩm. Cầm hai thanh kiếm, Sở Mộ nhấc chân lắc người, tay trái giơ kiếm đỡ phi kiếm của thuật ngự kiếm, Vô Hồi kiếm trong tay phải lại thi triển kiếm kỹ Trảm Phong định chém bay phi kiếm. Kiếm trong tay trái cũng thi triển kiếm kỹ Trảm Phong liên tục chặt chém.
Uy lực mạnh mẽ bùng nổ chém trúng phi kiếm, hai kiếm trước sau công kích vào một điểm trên kiếm làm phi kiếm rung bần bật bay ngược ra, tạm quấy nhiễu thuật ngự kiếm của Vương Uy. Gã vội hết sức điều chỉnh, phi kiếm ở phía xa xoay tròn một phòng, mũi nhọn phun ra nuốt vào rồi lại bắn tới.
Tiếng rít xé gió chói tai kinh người, mũi nhọn lần nữa tỏa định Sở Mộ nhưng đã bị hắn bắt giữ thời cơ súc thế, thi triển kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng biến mất trước cú đâm của phi kiếm.
Sở Mộ xuất hiện trước mặt Vương Uy,tay trái Vương Uy thi triển kiếm kỹ công kích, tay phải cầm thanh kiếm đâm từ góc độ xảo quyệt.
Sở Mộ biến ảo người nhẹ như mây làm kiếm kỹ chém hụt. Kiếm trong tay trái của Sở Mộ hất kiếm Vương Uy đâm tới bị bật ra, Vô Hồi kiếm thuận thế phản kích, như chân trời góc biển không thể nắm bắt.
Cùng lúc đó Sở Mộ lại dùng thần niệm công kích bí pháp Kiếm Đồng. Vương Uy bất ngờ, gã vội vàng thi triển bí pháp thần niệm công kích đối kháng, nháy mắt va chạm.
Tuy Vương Uy lợi hại nhưng gã không có năng lực phân tâm dùng nhiều mặt, kiếm khựng lại bị Sở Mộ chém trúng người. Năng lượng phòng hộ vô hình ngăn kiếm của Sở Mộ lại, bị kiếm kỹ của hắn đánh tan.
Vương Uy cầm kiếm, biểu tình kinh ngạc không tin được:
- Ta... Ta thua...
- Ngươi thật sự thua.
Sở Mộ nói:
- Đa tạ Vương sư huynh chỉ giáo, cũng đa tạ thượng phẩm Nguyên Tinh, Phi Thiên Trị của Vương sư huynh.
Vương Uy nghe câu đó bị tức ngực suýt hộc máu.
Vương Uy lấy một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị đưa cho Sở Mộ, lạnh lùng nói:
- May mắn thắng lợi đừng vội đắc ý, chiến đấu sinh tử thì ta giết ngươi như giết chó.
Sở Mộ nhận thượng phẩm Nguyên Tinh, Phi Thiên Trị, phớt lờ lời hăm dọa của Vương Uy.
Cuộc chiến sinh tử? Ai giết ai như giết chó thì chờ tới lúc đó mới biết.
Tôn Nguyên lạnh lùng nói:
- Đừng nói cuộc chiến sinh tử, Bách Chiến đài lần sau ngươi tuyệt đối sẽ không may mắn như lần này!
Huyền Cơ Vô Nguyệt sắc mặt âm trầm nói:
- Sở Mộ, việc này chưa xong.
Bị liên tục uy hiếp làm Sở Mộ không nhịn được vặc lại:
- Có ngày ta sẽ cầm kiếm quét ngang Phi Thiên viện, xéo về chờ đi!
Tôn Nguyên bực tức nói:
- Rất tốt, hy vọng đến lúc đó ngươi còn có lòng can đảm này!
Hai người liên tục thua dưới kiếm của Sở Mộ, họ không còn mặt mũi tiếp tục ở lại. Huyền Cơ Vô Nguyệt dẫn người đến dạy dỗ Sở Mộ không thành công ngược lại bị ăn đòn, mặt dày mấy cũng không đến mức như tường thành. Ba người oán hận liếc Sở Mộ, ánh mắt sắc bén như kiếm muốn đâm thủng hắn, sau đó hừ lạnh xoay người đi nhanh.
Đến mau, đi cũng lẹ.
- Thủ tịch sư huynh lợi hại quá, đệ tử của Phi Thiên viện cũng không đánh laị!
- Ta biết rồi! Hai người kia là Vương Uy, Tôn Nguyên, xếp hạng ba và bốn trong Phi Thiên viện, bọn họ cũng không đánh laị thủ tịch sư huynh!
Các đệ tử Trùng Thiên viện càng kích động hơn.
Khi cảm xúc của mọi người dần bình ổn lại thì Sở Mộ đuổi đi hết. Bọn họ trở về tu luyện, Sở Mộ cũng quay về Thạch Trung lâu của mình.
Trong Thạch Trung lâu, Sở Mộ không tu luyện ngay mà nhớ lại chiến đấu lúc trước, chiến đấu với Tiêu Linh, với Tôn Nguyên, với Vương Uy. Ba người này có một điểm chung là thuật ngự kiếm.
- Thuật ngự kiếm...
Thuật ngự kiếm là kiếm bí đặc biệt của Phi Thiên các.
Năm thế lực lớn ở Tây Hổ đại vực, mỗi thế lực có công pháp đặc biệt riêng của mình.
Đương nhiên mỗi thế lực lớn đều muốn học công pháp đặc biệt của thế lực khác nhưng rất khó.
Thuật ngự kiếm ở trong tay Kiếm Giả khác nhau triển hiện ra uy lực cũng khác.
Tiêu Linh không bằng Tôn Nguyên, Tôn Nguyên thua Vương Uy.
Sở Mộ trầm mặc:
- Vậy xem ra Liễu Dạ xếp hạng hai Phi Thiên viện mạnh hơn Vương Uy nhiều, thủ tịch của Phi Thiên viện thì...
Thủ tịch mỗi viện thường thực lực mạnh hơn hạng hai rất nhiều, chênh lệch rõ rệt. Không thấy tận mắt thì không thể kết luận thực lực thủ tịch của Phi Thiên viện đến mức nào.
Sở Mộ có linh cảm, trực giác bảo rằng hắn bây giờ nếu không sử dụng kiếm ý, áo nghĩa cửu chuyển thì không đánh lại thủ tịch của Phi Thiên viện.
Vậy thì càng có động lực hơn.
Tuy Sở Mộ có ý nghĩ, quyết tâm đánh vào Phi Thiên viện nhưng không cần quá nôn nóng, hắn định tu luyện theo kế hoạch đã định.
Sở Mộ lập tức dùng bốn viên Thì Chi Sa trung cấp, cần tăng tiến thuật luyện đan. Kiếm thuật ngũ hành, kiếm thuật phong lôi, kiếm thuật vân cũng phải thăng cấp. Thần niệm công kích bí pháp Kiếm Đồng cũng cần tu luyện, không thể bỏ xó Thần Hoang kiếm quyết.
Ba viện Phi Thiên tranh phong chỉ là trò vặt, ánh mắt của Sở Mộ sẽ không bị giới hạn trong chỗ này. Vũ đài thật sự của hắn là thế giới thái cổ ở bên ngoài tiểu thế giới Phi Thiên các, có điều tuy là trò vặt cũng phải vượt qua, xem như rèn luyện.
Tính sơ thì hiện Sở Mộ có một ngàn một trăm ba mươi điểm Phi Thiên Trị, đủ cho hắn tham ngộ Phi Thiên bích họa hai lần.
Nhưng Sở Mộ không định tham ngộ Phi Thiên bích họa ngay lúc này.
Sở Mộ ở trong Thạch Trung lâu của mình lấy luyện đan lô ra, lấy các loại dược liệu ra, nhớ lại các phương thuốc trong óc, tìm ra cái nào giúp ích cho thuật luyện đan của mình. Sở Mộ mô phỏng trong đầu rồi bắt đầu túy thủ dược liệu tinh hoa dịch.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1521: Có ngày ta sẽ cầm kiếm càn quét Phi Thiên viện (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.