Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1497: Kinh hiện kiếm kỹ tứ phẩm (Hạ)
Đến bây giờ Sở Mộ chỉ tìm hiểu hai chủng kiếm kỹ tam phẩm, hắn còn chưa nghĩ tới kiếm kỹ tứ phẩm, bởi vì quá khó khăn.
Chung Mộc Thần có thể tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm, Sở Mộ bất kể nói thế nào cũng bội phục hắn.
Bại dưới kiếm kỹ của Chung Mộc Thần, Sở Mộ không cảm thấy tiếc nối, bởi vì thực lực của hắn thật sự mạnh hơn mình quá nhiều.
Cầm một ngàn nguyên tinh thượng phẩm và mười Phi Thiên trị giao cho Chung Mộc Thần, đây là quy củ.
- Sư đệ, với ngộ tính của ngươi, chỉ cần tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, nhất định có thu hoạch không nhỏ, đến lúc đó có thể tăng cường nắm giữ áo nghĩa mạnh hơn một bước, tin tưởng thời gian ngươi tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm còn ngắn hơn ta.
Chung Mộc Thần thu kiếm cười nói, hắn không có chút vênh váo sau thắng lợi.
- Đa tạ Chung sư huynh.
Sở Mộ hành kiếm lễ.
Các đệ tử mới tiếc hận khi thấy Sở Mộ bại, sau khi nhìn thấy kiếm kỹ tứ phẩm thì biết rõ thủ tịch sư huynh cường đại, không hổ là thủ tịch Trùng Thiên Viện.
- Sư đệ, thiên phú tu luyện có thể tăng lên, cố gắng đi.
Chung Mộc Thần khích lệ, hắn quay người ra khỏi Bách Chiến Lâu, Lý Kỳ Viêm cũng nhìn Sở Mộ, hắn có ý rời đi, vốn hắn còn muốn đấu với Chung Mộc Thần một trận, bây giờ nhìn thấy Chung Mộc Thần sử dụng kiếm kỹ tứ phẩm, ý thức được mình không phải đối thủ của hắn, cũng không cần thiết phải quyết đấu làm gì.
- Sư đệ, ta xem trọng ngươi, cố gắng tu luyện, có một ngày thực hiện tâm nguyện của chúng ta, vui đùa với đám gia hỏa kiêu ngạo của Bình Thiên Viện và Phi Thiên Viện.
Niếp Hành Không vỗ vỗ vai Sở Mộ.
Là đệ tử cùng viện nên không có xung đột lợi ích, quan hệ với nhau không tệ.
Cái gọi là vui đùa, đó là lời nửa thật nửa giả, Phi Thiên Viện, Bình Thiên Viện và Trùng Thiên Viện có mâu thuẫn đã lâu, Trùng Thiên Viện là tồn tại đứng cuối, đệ tử luôn bị các viện khác khinh thị, trên cơ bản, đệ tử Trùng Thiên Viện hi vọng có một ngày có thể quét ngang Bình Thiên Viện và Phi Thiên Viện, xả cơn giận của bản thân.
Sở Mộ không giống, hắn ngộ tính của hắn còn hơn Tần Thiên Dật, kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, lĩnh ngộ áo nghĩa phá kỷ lục, đạt tới tám loại, loại thiên phú này dễ dàng tiến vào Phi Thiên Viện, cho hắn thời gian chắc chắn sẽ làm thủ tịch Phi Thiên Viện.
Tuy thiên phú tu luyện chỉ là ngũ phẩm cấp thấp nhưng có thể quét ngang đa số Thần Ngưng Cảnh cực hạn.
Đối với việc này, Sở Mộ chưa hiểu rõ ràng, những đệ tử mới không rõ, bởi vì bọn họ vừa vào Trùng Thiên Viện, còn chưa hiểu tình huống, chỉ qua thời gian ngắn là bọn hó sẽ hiểu.
Lúc đi Bách Chiến Lâu lần này bốn thắng một bại, Sở Mộ đạt được ba ngàn nguyên tinh thượng phẩm và ba mươi điểm Phi Thiên trị, thân phận kiếm lệnh có một trăm ba mươi Phi Thiên trị.
Chiến đấu Bách Chiến Lâu thắng bại không quan trọng, trọng yếu là Sở Mộ ý thức được người giỏi còn có người giỏi hơn, thứ hai, hắn hiểu đủ loại chỗ tốt của Phi Thiên Các, hắn càng chờ mong tu hành kiếm thuật ở nơi này, đáng tiếc đều phải đi Phi Thiên Bích Họa mới được.
Bởi vì có quá nhiều đệ tử mới, có không ít người muốn tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, chỉ có thể chờ đợi an bài mà thôi.
Sở Mộ chỉ hi vọng không chờ quá lâu, bằng không sẽ lãng phí thời gian của hắn..
Ba trận đầu đấu với đệ tử cũ, bọn họ yếu hơn Sở Mộ quá nhiều, cho nên không có trợ giúp gì, thẳng tới trận thứ tư gặp Niếp Hành Không.
Thực lực Niếp Hành Không rất cường đại, trong tình huống Sở Mộ không bạo lộ kiếm ý và áo nghĩa chín chuyển đã phải khổ chiến, không ngừng hấp thu kinh nghiệm và kỹ xảo của Niếp Hành Không trong chiến đấu, dung nhập bản thân, cuối cùng mới đạt được một tia tiên cơ, bắt lấy cơ hội đánh bại Niếp Hành Không.
Về phần cuộc chiến thứ năm, hắn bị đánh bại trong một kiếm, kỳ thật một kích này gọn gàng và linh hoạt, kiếm thức và áo nghĩa cực kỳ cường đại.
Nếu không thể trong thời gian ngắn tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, Sở Mộ đành phải tu luyện.
Dù rất hâm mộ uy lực của kiếm kỹ tứ phẩm cường đại nhưng Sở Mộ cũng biết, hắn trong thời gian ngắn không thể tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm, hắn dùng thời gian tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm, gia tăng nắm giữ áo nghĩa và kiếm kỹ.
Hắn vượt qua thời gian còn lại trong bế quan, Chung Mộc Thần rất hứng thú với Sở Mộ, tự mình đến thạch trung lâu tìm Sở Mộ, trừ Chung Mộc Thần ra, Lý Kỳ Viêm và Niếp Hành Không cũng tới tìm Sở Mộ, bốn người gặp mặt uống rượu vui đùa, không ngừng trao đổi tâm đắc tu hành với nhau.
Từ trong lời bọn họ, Sở Mộ cũng hiểu một ít về Tần Thiên Dật.
Tiểu thế giới Phi Thiên Các tồn tại rất nhiều vạn năm, phong cảnh tú lệ, hoàn cảnh nguyên sinh thái tươi mát, hít sâu một hơi cũng làm tâm thần khoan khoái dễ chịu, sảng khoái tinh thần, khí tức an bình bao phủ mỗi góc của thế giới.
Nhưng ở Trùng Thiên Viện, phần an bình này bị đánh vỡ.
Một đám người khí thế hung ác trực tiếp tiến vào Trùng Thiên Viện, cười nói không kiêng nể gì đi thẳng tới Bách Chiến Lâu.
- Sư huynh, trực tiếp đi qua như vậy có lẽ không tốt, cần chào hỏi hay không?
Một đệ tử mới gia nhập Bình Thiên Viện, tuy là thiên tài trong thiên tài nhưng chỉ là đệ tử bình thường trong Phi Thiên Các, nhất là sau khi bị gõ thì ý thức được nơi này ai cũng là thiên tài, mình chỉ là thành viên trong đó mà thôi, không có gì kiêu ngạo, đương nhiên tâm tính sẽ cải biến.
- Không có việc gì, Trùng Thiên Viện là tồn tại xếp cuối trong ba viện, thực lực đệ tử Trùng Thiên Viện rất yếu, không có gì phải kiêng nể.
Đệ tử cũ dẫn đầu nói chuyện giống như đi vào hậu hoa viên nhà mình.
Có hơn bốn mươi người đi tới đây, mười đệ tử cũ dẫn đầu ba mươi đệ tử mới, mục tiêu của bọn họ là tới Trùng Thiên Viện sính uy phong, bởi vì đệ tử Trùng Thiên Viện ở phương diện nào cũng mạnh hơn đệ tử Trùng Thiên Viện, đây là ưu thế của bọn họ, họ phải tới nơi này chứng minh sự tồn tại của bản thân.
Kiếm Đạo Độc Thần
Chung Mộc Thần có thể tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm, Sở Mộ bất kể nói thế nào cũng bội phục hắn.
Bại dưới kiếm kỹ của Chung Mộc Thần, Sở Mộ không cảm thấy tiếc nối, bởi vì thực lực của hắn thật sự mạnh hơn mình quá nhiều.
Cầm một ngàn nguyên tinh thượng phẩm và mười Phi Thiên trị giao cho Chung Mộc Thần, đây là quy củ.
- Sư đệ, với ngộ tính của ngươi, chỉ cần tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, nhất định có thu hoạch không nhỏ, đến lúc đó có thể tăng cường nắm giữ áo nghĩa mạnh hơn một bước, tin tưởng thời gian ngươi tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm còn ngắn hơn ta.
Chung Mộc Thần thu kiếm cười nói, hắn không có chút vênh váo sau thắng lợi.
- Đa tạ Chung sư huynh.
Sở Mộ hành kiếm lễ.
Các đệ tử mới tiếc hận khi thấy Sở Mộ bại, sau khi nhìn thấy kiếm kỹ tứ phẩm thì biết rõ thủ tịch sư huynh cường đại, không hổ là thủ tịch Trùng Thiên Viện.
- Sư đệ, thiên phú tu luyện có thể tăng lên, cố gắng đi.
Chung Mộc Thần khích lệ, hắn quay người ra khỏi Bách Chiến Lâu, Lý Kỳ Viêm cũng nhìn Sở Mộ, hắn có ý rời đi, vốn hắn còn muốn đấu với Chung Mộc Thần một trận, bây giờ nhìn thấy Chung Mộc Thần sử dụng kiếm kỹ tứ phẩm, ý thức được mình không phải đối thủ của hắn, cũng không cần thiết phải quyết đấu làm gì.
- Sư đệ, ta xem trọng ngươi, cố gắng tu luyện, có một ngày thực hiện tâm nguyện của chúng ta, vui đùa với đám gia hỏa kiêu ngạo của Bình Thiên Viện và Phi Thiên Viện.
Niếp Hành Không vỗ vỗ vai Sở Mộ.
Là đệ tử cùng viện nên không có xung đột lợi ích, quan hệ với nhau không tệ.
Cái gọi là vui đùa, đó là lời nửa thật nửa giả, Phi Thiên Viện, Bình Thiên Viện và Trùng Thiên Viện có mâu thuẫn đã lâu, Trùng Thiên Viện là tồn tại đứng cuối, đệ tử luôn bị các viện khác khinh thị, trên cơ bản, đệ tử Trùng Thiên Viện hi vọng có một ngày có thể quét ngang Bình Thiên Viện và Phi Thiên Viện, xả cơn giận của bản thân.
Sở Mộ không giống, hắn ngộ tính của hắn còn hơn Tần Thiên Dật, kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, lĩnh ngộ áo nghĩa phá kỷ lục, đạt tới tám loại, loại thiên phú này dễ dàng tiến vào Phi Thiên Viện, cho hắn thời gian chắc chắn sẽ làm thủ tịch Phi Thiên Viện.
Tuy thiên phú tu luyện chỉ là ngũ phẩm cấp thấp nhưng có thể quét ngang đa số Thần Ngưng Cảnh cực hạn.
Đối với việc này, Sở Mộ chưa hiểu rõ ràng, những đệ tử mới không rõ, bởi vì bọn họ vừa vào Trùng Thiên Viện, còn chưa hiểu tình huống, chỉ qua thời gian ngắn là bọn hó sẽ hiểu.
Lúc đi Bách Chiến Lâu lần này bốn thắng một bại, Sở Mộ đạt được ba ngàn nguyên tinh thượng phẩm và ba mươi điểm Phi Thiên trị, thân phận kiếm lệnh có một trăm ba mươi Phi Thiên trị.
Chiến đấu Bách Chiến Lâu thắng bại không quan trọng, trọng yếu là Sở Mộ ý thức được người giỏi còn có người giỏi hơn, thứ hai, hắn hiểu đủ loại chỗ tốt của Phi Thiên Các, hắn càng chờ mong tu hành kiếm thuật ở nơi này, đáng tiếc đều phải đi Phi Thiên Bích Họa mới được.
Bởi vì có quá nhiều đệ tử mới, có không ít người muốn tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, chỉ có thể chờ đợi an bài mà thôi.
Sở Mộ chỉ hi vọng không chờ quá lâu, bằng không sẽ lãng phí thời gian của hắn..
Ba trận đầu đấu với đệ tử cũ, bọn họ yếu hơn Sở Mộ quá nhiều, cho nên không có trợ giúp gì, thẳng tới trận thứ tư gặp Niếp Hành Không.
Thực lực Niếp Hành Không rất cường đại, trong tình huống Sở Mộ không bạo lộ kiếm ý và áo nghĩa chín chuyển đã phải khổ chiến, không ngừng hấp thu kinh nghiệm và kỹ xảo của Niếp Hành Không trong chiến đấu, dung nhập bản thân, cuối cùng mới đạt được một tia tiên cơ, bắt lấy cơ hội đánh bại Niếp Hành Không.
Về phần cuộc chiến thứ năm, hắn bị đánh bại trong một kiếm, kỳ thật một kích này gọn gàng và linh hoạt, kiếm thức và áo nghĩa cực kỳ cường đại.
Nếu không thể trong thời gian ngắn tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, Sở Mộ đành phải tu luyện.
Dù rất hâm mộ uy lực của kiếm kỹ tứ phẩm cường đại nhưng Sở Mộ cũng biết, hắn trong thời gian ngắn không thể tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm, hắn dùng thời gian tìm hiểu kiếm kỹ tứ phẩm, gia tăng nắm giữ áo nghĩa và kiếm kỹ.
Hắn vượt qua thời gian còn lại trong bế quan, Chung Mộc Thần rất hứng thú với Sở Mộ, tự mình đến thạch trung lâu tìm Sở Mộ, trừ Chung Mộc Thần ra, Lý Kỳ Viêm và Niếp Hành Không cũng tới tìm Sở Mộ, bốn người gặp mặt uống rượu vui đùa, không ngừng trao đổi tâm đắc tu hành với nhau.
Từ trong lời bọn họ, Sở Mộ cũng hiểu một ít về Tần Thiên Dật.
Tiểu thế giới Phi Thiên Các tồn tại rất nhiều vạn năm, phong cảnh tú lệ, hoàn cảnh nguyên sinh thái tươi mát, hít sâu một hơi cũng làm tâm thần khoan khoái dễ chịu, sảng khoái tinh thần, khí tức an bình bao phủ mỗi góc của thế giới.
Nhưng ở Trùng Thiên Viện, phần an bình này bị đánh vỡ.
Một đám người khí thế hung ác trực tiếp tiến vào Trùng Thiên Viện, cười nói không kiêng nể gì đi thẳng tới Bách Chiến Lâu.
- Sư huynh, trực tiếp đi qua như vậy có lẽ không tốt, cần chào hỏi hay không?
Một đệ tử mới gia nhập Bình Thiên Viện, tuy là thiên tài trong thiên tài nhưng chỉ là đệ tử bình thường trong Phi Thiên Các, nhất là sau khi bị gõ thì ý thức được nơi này ai cũng là thiên tài, mình chỉ là thành viên trong đó mà thôi, không có gì kiêu ngạo, đương nhiên tâm tính sẽ cải biến.
- Không có việc gì, Trùng Thiên Viện là tồn tại xếp cuối trong ba viện, thực lực đệ tử Trùng Thiên Viện rất yếu, không có gì phải kiêng nể.
Đệ tử cũ dẫn đầu nói chuyện giống như đi vào hậu hoa viên nhà mình.
Có hơn bốn mươi người đi tới đây, mười đệ tử cũ dẫn đầu ba mươi đệ tử mới, mục tiêu của bọn họ là tới Trùng Thiên Viện sính uy phong, bởi vì đệ tử Trùng Thiên Viện ở phương diện nào cũng mạnh hơn đệ tử Trùng Thiên Viện, đây là ưu thế của bọn họ, họ phải tới nơi này chứng minh sự tồn tại của bản thân.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1497: Kinh hiện kiếm kỹ tứ phẩm (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.