Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1428: Tư Không Chiến nhận thua (Hạ)
Hai vai hắn giống như có thể gánh một bầu trời, hai chân đạp trên mặt đất, có cảm giác như đỉnh thiên lập địa, nguy nga không thôi. Một thân khí thế cường đại, những ngôi sao trên trường bào giống như sống lại, phóng ra quang mang yếu ớt, lập lòe, nhấp nháy.
Khí thế mạnh mẽ vờn quanh thân, quang mang trên những ngôi sao lập lòe, chiếu rọi lên khuôn mặt hắn, nhìn qua ý vị mười phần. Loại nội liễm này khiến cho ngàn vạn thiếu nữ mê muội.
- Tư Không Chiến.
- Tư Không Chiến tới.
- Tư Không Chiến xuất hiện, trận chiến với Sở Mộ nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.
Sở Mộ cũng nhìn về phía Tư Không Chiến, trên mặt mang theo nụ cười.
Tư Không Ngạo nhìn qua Tư Không Chiến, trong mắt hiện lên vẻ xấu hổ.
- Sở huynh, xem ra bảy năm rưỡi này huynh lại có kỳ ngộ a.
Tư Không Chiến nói.
- Ngươi cũng vậy.
Sở Mộ nói, hắn có thể cảm giác được khí thế của Tư Không Chiến rất là cường đại, hơn xa Tư Không Ngạo. Có thể nói, Tư Không Chiến lúc này và Tư Không Chiến năm đó, không chỉ là tu vi biến hóa, mà nội tình, bản chất càng có biến hóa, giống như thoát thai hoán cốt vậy.
Nếu không có kỳ ngộ, không có khả năng như vậy.
- Bất quá có kỳ ngộ cũng không thể so được với Sở huynh.
Tư Không Chiến nói thẳng.
- năm đó lúc vẫn là đệ tử bình thường, ngươi không bằng ta, hiện tại luận thực lực ta lại không bằng ngươi.
Nghe lời nói thẳng thắn như vậy của Tư Không Chiến, Sở Mộ có chút kinh ngạc. Dù sao chung quanh là các thành viên của Tinh Trần chiến đội và các đệ tử tinh anh vây quanh. Cả đám vô cùng kinh ngạc, còn chưa ra tay giao chiến thì đã thừa nhận mình không bằng đối phương. Chuyện này đã phá vỡ nhận thức của bọn họ về Tư Không Chiến.
Sở Mộ ngoài kinh ngạc ra cũng càng kính nể Tư Không Chiến một phần.
Mặc dù đối với bản thân mình tràn ngập tự tin, lại không tự đại mù quáng, hiểu rõ chênh lệch giữa mình và đối phương. Coi như dùng hết toàn lực ra tay cũng vẫn thua dưới kiếm của đối phương. So với việc che che giấu giấu còn không bằng trực tiếp thừa nhận, tâm tính rất tốt, tâm tình rất ổn.
Những người khác thì lại khác, cũng có người bội phục Tư Không Chiến dám can đảm thừa nhận không bằng Sở Mộ, có người thì lại trào phúng hắn, hóa ra hắn chỉ có hư danh mà thôi.
Bất kể thế nào ý chí của Tư Không Chiến kiên định, coi như biết rõ suy nghĩ của người khác, cũng sẽ không để ý, không dao động.
Tư Không Chiến trực tiếp thừa nhận không phải là đối thủ của Sở Mộ. Cũng bởi vì vừa rồi hắn đã chứng kiến một ngón tay của Sở Mộ, cảnh giới của hắn còn hơn Tư Không Ngạo rất nhiều. Còn hơn những người khác ở đây rất nhiều. Nếu đặt bản thân vào đó, đổi vị trí với Tư Không Ngạo, hắn phát hiện ra mình đối mặt với một ngón tay nhìn như bình thản của Sở Mộ, cũng không có nắm chắc đối kháng. Mà đó bất quá chỉ là Sở Mộ tiện tay điểm ra một cái mà thôi.
- Sở huynh, năm đó ta và ngươi ước định, không phải là phân thực lực cao thấp, mà là đọ sức giữa hai chiến đội. Chiến đội của người nào siêu việt tam đại chiến đội trước. Khi đó người đó sẽ là kẻ thắng.
Tư Không Chiến chậm rãi nói.
- Từ lúc ta và ngươi đổ ước tới nay đã hơn mười năm, còn chưa phân ra thắng bại. Nhưng mà dựa theo tình huống bây giờ xem ra, Tinh Trần chiến đội của ta đã vượt lên Chấn Thiên chiến đội của ngươi. Ngày sau siêu việt tam đại chiến đội, chiến thắng đổ ước là chuyện trong tầm tay.
- Ta đã trở lại, Chấn Thiên chiến đội sẽ đuổi kịp, còn vượt qua Tinh Trần chiến đội, chiến thắng đổ ước.
Sở Mộ đáp lại một câu.
- Như vậy mới có ý tứ.
Tư Không Chiến cười nói.
- Tư Không huynh đã cho rằng thực lực ngươi không bằng ta, như vậy hôm nay khiêu chiến với Tinh Trần chiến đội tới đây là kết thúc. Tạm biệt.
Sở Mộ nói, quay người đi khỏi Kiếm lâu quần của Tinh Trần chiến đội.
- Tạm biệt.
Tư Không Chiến nhìn bóng lưng Sở Mộ, chắp tay rồi lạnh nhạt nói.
Tần Sơn Hà và các đội viên Chấn Thiên chiến đội cũng nhanh chóng quay người rời đi. Bộ dáng cả người khí phách, hiên ngang, đi theo sau lưng Sở Mộ rời đi.
Các đệ tử tinh anh vây xem chung quanh thấy vậy vội vàng tách ra hai bên, nhượng thành một con đường, cho Sở Mộ và đội viên Chấn Thiên chiến đội rời đi. Trong nháy mắt này người của Chấn Thiên chiến đội chính thức là vạn chúng chú mục.
Sau đó các đệ tử tinh anh vây xem định rời đi, có chút thất vọng.
Sở Mộ không có trở về kiếm lâu của Chấn Thiên chiến đội mà là đi về một phương hướng khác.
- Đội trưởng, bây giờ....
Ngô Không hiếu kỳ hỏi.
- Trảm Ma chiến đội.
Sở Mộ nói, nhẹ giọng nói ra bốn chữ.
- Trảm Ma chiến đội?
Lập tức các đệ tử tinh anh định rời đi dừng chân, quay đầu nhìn về phía Sở Mộ. Sau khi lặp lại một lần, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
- Quá tốt, lại có trò hay rồi.
- Vốn cho rằng giữa Sở Mộ và Tư Không Chiến sẽ có một trận chiến kịch liệt. Nhưng không ngờ Tư Không Chiến lại chủ động nhận thua, không có một chiến đấu nào. Ta còn tưởng như vậy là xong rồi chứ.
- Tổng đội trưởng của Trảm Ma chiến đội là Thương Hải Kiếm tôn Hải Vô Nhai, là cao thủ lâu năm. Thực lực so với Tư Không Chiến càng thêm mạnh mẽ. Sở Mộ muốn khiêu chiến cao thủ của Trảm Ma chiến đội, nếu như liên tục đánh bại, Hải Vô Nhai sẽ lập tức ra tay.
- Đi, nhanh chóng đuổi theo.
Còn có một ít đệ tử tinh anh liên tục gọi bằng hữu, vô cùng náo nhiệt. Trong lúc nhất thời, nhân số đi theo sau lưng Chấn Thiên chiến đội tăng lên nhiều.
- Mấy người các ngươi cũng đi xem một chút.
Tư Không Chiến đưa mắt nhìn Sở Mộ rời đi. Sau đó phân phó với mấy Kiếm giả Thần Ngưng cảnh bên cạnh.
- Vâng.
Mấy Kiếm giả Thần Ngưng cảnh này đều là người trong gia tộc Tư Không Chiến được điều tới. Nghe Tư Không Chiến phân phó, cả đám vội vàng đáp lời, nhanh chóng đuổi theo.
- Không ngờ Sở Mộ lại tuyên bố muốn khiêu chiến Trảm Ma chiến đội chúng ta?
Người còn chưa tới, tin tức cũng đã rơi vào trong tay người của Trảm Ma chiến đội. Sở Mộ chỉ nói tới bốn chữ Trảm Ma chiến đội, cũng không óc nói bất luận chữ nào liên quan tới khiêu chiến. Đương nhiên, mục đích của hắn quả thực cũng là đi khiêu chiến.
Lập tức, tin tức Sở Mộ muốn tới khiêu chiến được báo lên, kinh động cao tầng Trảm Ma chiến đội.
So với bảy năm rưỡi trước, số lượng Kiếm giả cao tầng của Trảm Ma chiến đội cũng không có thay đổi rõ ràng. Đối với thiên phú và thực lực của Sở Mộ bọn hắn cũng có lý giải trực quan.
Năm đó tu vi của Sở Mộ chỉ là Nguyên cực cảnh, lại có thể chém giết Kiếm giả Nguyên cực cảnh tiểu thành. Hôm nay nghe nói tu vi Sở Mộ đột phá Nguyên cực cảnh, đạt tới Thần Ngưng cảnh. Thực lực tất sẽ tăng mạnh, càng thêm mạnh mẽ, nói không chừng ngay cả Kiếm giả Thần Ngưng cảnh đại thành cũng không phải là đối thủ của đối phương.
Kiếm Đạo Độc Thần
Khí thế mạnh mẽ vờn quanh thân, quang mang trên những ngôi sao lập lòe, chiếu rọi lên khuôn mặt hắn, nhìn qua ý vị mười phần. Loại nội liễm này khiến cho ngàn vạn thiếu nữ mê muội.
- Tư Không Chiến.
- Tư Không Chiến tới.
- Tư Không Chiến xuất hiện, trận chiến với Sở Mộ nhất định sẽ vô cùng đặc sắc.
Sở Mộ cũng nhìn về phía Tư Không Chiến, trên mặt mang theo nụ cười.
Tư Không Ngạo nhìn qua Tư Không Chiến, trong mắt hiện lên vẻ xấu hổ.
- Sở huynh, xem ra bảy năm rưỡi này huynh lại có kỳ ngộ a.
Tư Không Chiến nói.
- Ngươi cũng vậy.
Sở Mộ nói, hắn có thể cảm giác được khí thế của Tư Không Chiến rất là cường đại, hơn xa Tư Không Ngạo. Có thể nói, Tư Không Chiến lúc này và Tư Không Chiến năm đó, không chỉ là tu vi biến hóa, mà nội tình, bản chất càng có biến hóa, giống như thoát thai hoán cốt vậy.
Nếu không có kỳ ngộ, không có khả năng như vậy.
- Bất quá có kỳ ngộ cũng không thể so được với Sở huynh.
Tư Không Chiến nói thẳng.
- năm đó lúc vẫn là đệ tử bình thường, ngươi không bằng ta, hiện tại luận thực lực ta lại không bằng ngươi.
Nghe lời nói thẳng thắn như vậy của Tư Không Chiến, Sở Mộ có chút kinh ngạc. Dù sao chung quanh là các thành viên của Tinh Trần chiến đội và các đệ tử tinh anh vây quanh. Cả đám vô cùng kinh ngạc, còn chưa ra tay giao chiến thì đã thừa nhận mình không bằng đối phương. Chuyện này đã phá vỡ nhận thức của bọn họ về Tư Không Chiến.
Sở Mộ ngoài kinh ngạc ra cũng càng kính nể Tư Không Chiến một phần.
Mặc dù đối với bản thân mình tràn ngập tự tin, lại không tự đại mù quáng, hiểu rõ chênh lệch giữa mình và đối phương. Coi như dùng hết toàn lực ra tay cũng vẫn thua dưới kiếm của đối phương. So với việc che che giấu giấu còn không bằng trực tiếp thừa nhận, tâm tính rất tốt, tâm tình rất ổn.
Những người khác thì lại khác, cũng có người bội phục Tư Không Chiến dám can đảm thừa nhận không bằng Sở Mộ, có người thì lại trào phúng hắn, hóa ra hắn chỉ có hư danh mà thôi.
Bất kể thế nào ý chí của Tư Không Chiến kiên định, coi như biết rõ suy nghĩ của người khác, cũng sẽ không để ý, không dao động.
Tư Không Chiến trực tiếp thừa nhận không phải là đối thủ của Sở Mộ. Cũng bởi vì vừa rồi hắn đã chứng kiến một ngón tay của Sở Mộ, cảnh giới của hắn còn hơn Tư Không Ngạo rất nhiều. Còn hơn những người khác ở đây rất nhiều. Nếu đặt bản thân vào đó, đổi vị trí với Tư Không Ngạo, hắn phát hiện ra mình đối mặt với một ngón tay nhìn như bình thản của Sở Mộ, cũng không có nắm chắc đối kháng. Mà đó bất quá chỉ là Sở Mộ tiện tay điểm ra một cái mà thôi.
- Sở huynh, năm đó ta và ngươi ước định, không phải là phân thực lực cao thấp, mà là đọ sức giữa hai chiến đội. Chiến đội của người nào siêu việt tam đại chiến đội trước. Khi đó người đó sẽ là kẻ thắng.
Tư Không Chiến chậm rãi nói.
- Từ lúc ta và ngươi đổ ước tới nay đã hơn mười năm, còn chưa phân ra thắng bại. Nhưng mà dựa theo tình huống bây giờ xem ra, Tinh Trần chiến đội của ta đã vượt lên Chấn Thiên chiến đội của ngươi. Ngày sau siêu việt tam đại chiến đội, chiến thắng đổ ước là chuyện trong tầm tay.
- Ta đã trở lại, Chấn Thiên chiến đội sẽ đuổi kịp, còn vượt qua Tinh Trần chiến đội, chiến thắng đổ ước.
Sở Mộ đáp lại một câu.
- Như vậy mới có ý tứ.
Tư Không Chiến cười nói.
- Tư Không huynh đã cho rằng thực lực ngươi không bằng ta, như vậy hôm nay khiêu chiến với Tinh Trần chiến đội tới đây là kết thúc. Tạm biệt.
Sở Mộ nói, quay người đi khỏi Kiếm lâu quần của Tinh Trần chiến đội.
- Tạm biệt.
Tư Không Chiến nhìn bóng lưng Sở Mộ, chắp tay rồi lạnh nhạt nói.
Tần Sơn Hà và các đội viên Chấn Thiên chiến đội cũng nhanh chóng quay người rời đi. Bộ dáng cả người khí phách, hiên ngang, đi theo sau lưng Sở Mộ rời đi.
Các đệ tử tinh anh vây xem chung quanh thấy vậy vội vàng tách ra hai bên, nhượng thành một con đường, cho Sở Mộ và đội viên Chấn Thiên chiến đội rời đi. Trong nháy mắt này người của Chấn Thiên chiến đội chính thức là vạn chúng chú mục.
Sau đó các đệ tử tinh anh vây xem định rời đi, có chút thất vọng.
Sở Mộ không có trở về kiếm lâu của Chấn Thiên chiến đội mà là đi về một phương hướng khác.
- Đội trưởng, bây giờ....
Ngô Không hiếu kỳ hỏi.
- Trảm Ma chiến đội.
Sở Mộ nói, nhẹ giọng nói ra bốn chữ.
- Trảm Ma chiến đội?
Lập tức các đệ tử tinh anh định rời đi dừng chân, quay đầu nhìn về phía Sở Mộ. Sau khi lặp lại một lần, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
- Quá tốt, lại có trò hay rồi.
- Vốn cho rằng giữa Sở Mộ và Tư Không Chiến sẽ có một trận chiến kịch liệt. Nhưng không ngờ Tư Không Chiến lại chủ động nhận thua, không có một chiến đấu nào. Ta còn tưởng như vậy là xong rồi chứ.
- Tổng đội trưởng của Trảm Ma chiến đội là Thương Hải Kiếm tôn Hải Vô Nhai, là cao thủ lâu năm. Thực lực so với Tư Không Chiến càng thêm mạnh mẽ. Sở Mộ muốn khiêu chiến cao thủ của Trảm Ma chiến đội, nếu như liên tục đánh bại, Hải Vô Nhai sẽ lập tức ra tay.
- Đi, nhanh chóng đuổi theo.
Còn có một ít đệ tử tinh anh liên tục gọi bằng hữu, vô cùng náo nhiệt. Trong lúc nhất thời, nhân số đi theo sau lưng Chấn Thiên chiến đội tăng lên nhiều.
- Mấy người các ngươi cũng đi xem một chút.
Tư Không Chiến đưa mắt nhìn Sở Mộ rời đi. Sau đó phân phó với mấy Kiếm giả Thần Ngưng cảnh bên cạnh.
- Vâng.
Mấy Kiếm giả Thần Ngưng cảnh này đều là người trong gia tộc Tư Không Chiến được điều tới. Nghe Tư Không Chiến phân phó, cả đám vội vàng đáp lời, nhanh chóng đuổi theo.
- Không ngờ Sở Mộ lại tuyên bố muốn khiêu chiến Trảm Ma chiến đội chúng ta?
Người còn chưa tới, tin tức cũng đã rơi vào trong tay người của Trảm Ma chiến đội. Sở Mộ chỉ nói tới bốn chữ Trảm Ma chiến đội, cũng không óc nói bất luận chữ nào liên quan tới khiêu chiến. Đương nhiên, mục đích của hắn quả thực cũng là đi khiêu chiến.
Lập tức, tin tức Sở Mộ muốn tới khiêu chiến được báo lên, kinh động cao tầng Trảm Ma chiến đội.
So với bảy năm rưỡi trước, số lượng Kiếm giả cao tầng của Trảm Ma chiến đội cũng không có thay đổi rõ ràng. Đối với thiên phú và thực lực của Sở Mộ bọn hắn cũng có lý giải trực quan.
Năm đó tu vi của Sở Mộ chỉ là Nguyên cực cảnh, lại có thể chém giết Kiếm giả Nguyên cực cảnh tiểu thành. Hôm nay nghe nói tu vi Sở Mộ đột phá Nguyên cực cảnh, đạt tới Thần Ngưng cảnh. Thực lực tất sẽ tăng mạnh, càng thêm mạnh mẽ, nói không chừng ngay cả Kiếm giả Thần Ngưng cảnh đại thành cũng không phải là đối thủ của đối phương.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1428: Tư Không Chiến nhận thua (Hạ)
10.0/10 từ 35 lượt.