Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1360: Trên mặt đất đều là bảo (Thượng)
Nơi này là thế giới chính thức.
Thần Hoang Bí Cảnh!
Căn cơ của Thiên Hoang Địa Cung nằm tại nơi này.
Có thể nói Thiên Hoang Địa Cung sáng tạo Thần Hoang Bí Cảnh có liên quan tới thế giới chân chính.
Các đệ tử ưu tú trong nội cung Thiên Hoang Địa Cung đều tiến vào trong Thần Hoang Bí Cảnh lịch lãm rèn luyện một phen, có thể đạt được cái gì phải xem thực lực và cơ duyên bản thân, có lẽ thu hoạch phong phú, có lẽ không thu hoạch được gì, thậm chí còn mất mạng nơi này.
- Đi thôi.
Hậu Thanh Minh nhìn chung quanh sau đó lên tiếng, lập tức có bốn người đi ra khỏi đám người theo sau Hậu Thanh Minh, bọn họ là người Thất Kiếm Lâu, có năm người đứng hàng ba mươi người mạnh nhất nội cung, trên thực tế Hoắc Lăng Quang cũng có thể nhưng thời vận không đủ.
Người cuối cùng trong bọn họ không bằng ba mươi người mạnh nhất cũng là năm mươi người mạnh nhất.
Năm người rời đi, còn lại năm mươi sáu người.
- Nghiêm sư đệ, Lý sư đệ, không bằng chúng ta tổ đội đi.
- Được!
Lúc này trừ Sở Mộ ra, những người khác liên tục tạo thành đội ngũ.
Sở Mộ là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, thực lực kém bọn họ quá nhiều, bọn họ không quan tâm.
Rất nhanh tất cả đội ngũ tổ hợp hoàn tất sau đó rời đi.
- Sở Mộ, không bằng ngươi cùng tổ đội với chúng ta đi.
La Đại Hải nói với Sở Mộ.
- Ta phản đối.
Giọng nói lạnh lùng của La Tử Thần vang lên, hắn bài danh thứ hai mươi mốt, mặt khác hắn còn có thân phạn khác chính là minh chủ hiện tại của Bách Kiếm Minh.
- Ta cũng phản đối, Thần Hoang Bí Cảnh có nguy hiểm rất lớn, ta không có khả năng đi bảo hộ người khác.
Một người khác nói ra.
- Đa tạ hảo ý của La sư huynh.
Sở Mộ mỉm cười với La Đại Hải, chợt quay người đi một mình.
Nếu không ai nguyện ý tổ đội thì hắn đi một mình.
Bờ môi La Đại Hải hơi động, hắn có hảo ý mời Sở Mộ nhưng bị phản đối, hắn không có biện pháp, dù sao hắn và Sở Mộ chưa nói tới giao tình gì, càng không có khả năng rời khỏi đội ngũ đi cùng Sở Mộ.
Đi một mình cũng có chỗ hỏng và chỗ lợi, một khi phát sinh chiến đấu có thể bộc phát toàn lực, nếu có người đi chung với hắn, không tới mức vạn bất đắc dĩ, Sở Mộ sẽ không có ý định bộc phát toàn lực.
Trong Thần Hoang Bí Cảnh tồn tại lực lượng đặc thù, chỗ này không thể phi hành, chỉ có thể đi bộ, cho dù là Hậu Thanh Minh cũng như thế.
Cũng may có thể sử dụng thân pháp, tốc độ cũng không tính chậm.
Thân thể Sở Mộ như cơn gió lướt qua phía trước, không bao lâu liền dừng lại đột ngột, hắn kinh ngạc nhìn về phía trước.
Hắn khó tin dụi dụi mắt, cho dù là đệ nhất nội cung như Hậu Thanh Minh cũng phải ngây ngốc.
Có thể nói tất cả người tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh đều ngây người, bọn họ giật mình nhìn xuống mặt đất.
Từng khối đá rơi tán loạn khắp nơi, giống như đá vụn mà thôi, đáng tiếc những tảng đá này không phải đá bình thường, từng tia hoang khí bay ra khỏi tảng đá. Mỗi một tảng đá sinh ra khí tức yếu ớt nhưng lại thắng số lượng nhiều, nhìn thấy nơi nào cũng có, có tương đối dày đặc, có tương đối thưa thớt.
Hoang thạch!
Hoang thạch đầy đất.
Phân biệt đa số đều là hoang thạch hạ phẩm, cũng có hoang thạc trung phẩm và thượng phẩm, đối với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh mà nói không xem vào đâu, không coi trọng, lần này bọn họ nhìn thấy hoang thạch nằm đầy đất như đá vụn mới cảm thấy khiếp sợ như vậy.
Cho dù cường giả Kiếm Vương cũng không có thủ bút lớn như thế, có thể túy ý vứt bỏ hoang thạch khắp mặt đất.
Hơn nữa trừ hoang thạch hạ phẩm trung phẩm và thượng phẩm ra, còn có hoang thạch cực phẩm, hoang thạch cực phẩm, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh sẽ không bỏ qua, huống chi trong đó còn có hoang thạch cao cấp hơn hoang thạch cực phẩm.
Hoang thạch vương phẩm!
Bọn họ hít thở dồn dập khi nhìn thấy hoang thạch vương phẩm, Kiếm Vương cũng xem trọng hoang thạch vương phẩm.
- Thu!
Không nói hai lời, tất cả mọi người động thủ.
Nhanh chóng động thủ sinh ra hấp lực cực lớn, lập cuốn hoang thạch khắp mặt đất vào không gian oản luân.
Thời điểm này không quản khỉ gió nó là hạ phẩm trung phẩm thượng phẩm hay vương phẩm, thu toàn bộ là được.
Mỗi người đều động thủ, Sở Mộ cũng không ngoại lệ, mỗi người cũng không quên mục đích tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh không phải vì hoang thạch, đây chỉ là thuận tiện.
Bởi vậy mỗi người đều ra sức thu nhưng sẽ không vì hoang thạch mà đi loạn sang nơi khác, mặc dù như thế thần niệm chi lực và ý niệm chi lực tản ra không ngừng thu hoang thạch vào trong không gian oản luân không gian giới chỉ của mình.
Sở Mộ khác với người khác, hắn hờ hững với hoang thạch hạ phẩm trung phẩm và thượng phẩm. Chỉ có hoang thạch cực phẩm và một số ít hoang thạch vương phẩm mới làm hắn động tâm.
Rất đơn giản, Sở Mộ muốn quay về thế giới Thái Cổ, nơi này chỉ là quá độ, trong thế giới Thái Cổ, tác dụng của hoang thạch vương phẩm không lớn, nó còn kém hơn nguyên tinh.
Đám người Hậu Thanh Minh không biết việc này cho nên nhiều hoang thạch hạ phẩm trung phẩm và thượng phẩm như thế, cho dù không dùng được bọn họ vẫn thu.
- Hoang thạch lớn như thế...
Ánh mắt Sở Mộ khiếp sợ nhìn trước mặt, một khối đá cao hơn hai mét. Một bộ phận còn chôn dưới đất tản ra hoang khí rất mạnh.
Tính cả phần chôn dưới mặt đất, khối hoang thạch này vượt qua ba mét?
Không nói hoang thạch ba mét, Sở Mộ chưa từng gặp qua hoang thạch nào một mét..
Trực tiếp lấy khối hoang thạch ra khỏi mặt đất, chiều dài hơn ba mét, độ rộng hơn một mét. Bề ngoài bao trùm một tầng, sau khi làm sạch là hoang thạch có chiều dài ba mét.
- Đáng tiếc, chỉ là hoang thạch thượng phẩm.
Sở Mộ nói thầm một câu, hắn cũng thu khối hoang thạch này lại.
Nếu đây là hoang thạch vương phẩm mới là việc không tưởng tượng nổi.
Một tia tiếc hận phai mờ, Sở Mộ tiếp tục đi tới, trên đường đi hắn phát hiện trừ hoang thạch ra, còn phát hiện một ít cây cối và linh dược.
Cây cối trong Thần Hoang Bí Cảnh không có lá cây, toàn bộ đều là thân cành, chúng có màu vàng nâu, nhìn qua giống màu của mặt đất, cả bầu trời cũng có màu vàng nâu như thế..
Nhìn ra nơi xa không phát hiện bao nhiêu cây cối.
Đa số cây cối nơi này không cao, đại đa số cao hơn một mét, có thể sinh trưởng ba bốn mét đã lả rất cao.
Không biết vì sao, mặc dù không có lá cây nhưng lạ có rất nhiều cành cây, tạo hình của chúng thiên kỳ bách quái.
Sở Mộ đi ngang qua một gốc cây cao ba mét, hắn phát hiện một gốc thực vật như cây nấm tỏa ra hoang khí chấn động.
Kiếm Đạo Độc Thần
Thần Hoang Bí Cảnh!
Căn cơ của Thiên Hoang Địa Cung nằm tại nơi này.
Có thể nói Thiên Hoang Địa Cung sáng tạo Thần Hoang Bí Cảnh có liên quan tới thế giới chân chính.
Các đệ tử ưu tú trong nội cung Thiên Hoang Địa Cung đều tiến vào trong Thần Hoang Bí Cảnh lịch lãm rèn luyện một phen, có thể đạt được cái gì phải xem thực lực và cơ duyên bản thân, có lẽ thu hoạch phong phú, có lẽ không thu hoạch được gì, thậm chí còn mất mạng nơi này.
- Đi thôi.
Hậu Thanh Minh nhìn chung quanh sau đó lên tiếng, lập tức có bốn người đi ra khỏi đám người theo sau Hậu Thanh Minh, bọn họ là người Thất Kiếm Lâu, có năm người đứng hàng ba mươi người mạnh nhất nội cung, trên thực tế Hoắc Lăng Quang cũng có thể nhưng thời vận không đủ.
Người cuối cùng trong bọn họ không bằng ba mươi người mạnh nhất cũng là năm mươi người mạnh nhất.
Năm người rời đi, còn lại năm mươi sáu người.
- Nghiêm sư đệ, Lý sư đệ, không bằng chúng ta tổ đội đi.
- Được!
Lúc này trừ Sở Mộ ra, những người khác liên tục tạo thành đội ngũ.
Sở Mộ là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, thực lực kém bọn họ quá nhiều, bọn họ không quan tâm.
Rất nhanh tất cả đội ngũ tổ hợp hoàn tất sau đó rời đi.
- Sở Mộ, không bằng ngươi cùng tổ đội với chúng ta đi.
La Đại Hải nói với Sở Mộ.
- Ta phản đối.
Giọng nói lạnh lùng của La Tử Thần vang lên, hắn bài danh thứ hai mươi mốt, mặt khác hắn còn có thân phạn khác chính là minh chủ hiện tại của Bách Kiếm Minh.
- Ta cũng phản đối, Thần Hoang Bí Cảnh có nguy hiểm rất lớn, ta không có khả năng đi bảo hộ người khác.
Một người khác nói ra.
- Đa tạ hảo ý của La sư huynh.
Sở Mộ mỉm cười với La Đại Hải, chợt quay người đi một mình.
Nếu không ai nguyện ý tổ đội thì hắn đi một mình.
Bờ môi La Đại Hải hơi động, hắn có hảo ý mời Sở Mộ nhưng bị phản đối, hắn không có biện pháp, dù sao hắn và Sở Mộ chưa nói tới giao tình gì, càng không có khả năng rời khỏi đội ngũ đi cùng Sở Mộ.
Đi một mình cũng có chỗ hỏng và chỗ lợi, một khi phát sinh chiến đấu có thể bộc phát toàn lực, nếu có người đi chung với hắn, không tới mức vạn bất đắc dĩ, Sở Mộ sẽ không có ý định bộc phát toàn lực.
Trong Thần Hoang Bí Cảnh tồn tại lực lượng đặc thù, chỗ này không thể phi hành, chỉ có thể đi bộ, cho dù là Hậu Thanh Minh cũng như thế.
Cũng may có thể sử dụng thân pháp, tốc độ cũng không tính chậm.
Thân thể Sở Mộ như cơn gió lướt qua phía trước, không bao lâu liền dừng lại đột ngột, hắn kinh ngạc nhìn về phía trước.
Hắn khó tin dụi dụi mắt, cho dù là đệ nhất nội cung như Hậu Thanh Minh cũng phải ngây ngốc.
Có thể nói tất cả người tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh đều ngây người, bọn họ giật mình nhìn xuống mặt đất.
Từng khối đá rơi tán loạn khắp nơi, giống như đá vụn mà thôi, đáng tiếc những tảng đá này không phải đá bình thường, từng tia hoang khí bay ra khỏi tảng đá. Mỗi một tảng đá sinh ra khí tức yếu ớt nhưng lại thắng số lượng nhiều, nhìn thấy nơi nào cũng có, có tương đối dày đặc, có tương đối thưa thớt.
Hoang thạch!
Hoang thạch đầy đất.
Phân biệt đa số đều là hoang thạch hạ phẩm, cũng có hoang thạc trung phẩm và thượng phẩm, đối với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh mà nói không xem vào đâu, không coi trọng, lần này bọn họ nhìn thấy hoang thạch nằm đầy đất như đá vụn mới cảm thấy khiếp sợ như vậy.
Cho dù cường giả Kiếm Vương cũng không có thủ bút lớn như thế, có thể túy ý vứt bỏ hoang thạch khắp mặt đất.
Hơn nữa trừ hoang thạch hạ phẩm trung phẩm và thượng phẩm ra, còn có hoang thạch cực phẩm, hoang thạch cực phẩm, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh sẽ không bỏ qua, huống chi trong đó còn có hoang thạch cao cấp hơn hoang thạch cực phẩm.
Hoang thạch vương phẩm!
Bọn họ hít thở dồn dập khi nhìn thấy hoang thạch vương phẩm, Kiếm Vương cũng xem trọng hoang thạch vương phẩm.
- Thu!
Không nói hai lời, tất cả mọi người động thủ.
Nhanh chóng động thủ sinh ra hấp lực cực lớn, lập cuốn hoang thạch khắp mặt đất vào không gian oản luân.
Thời điểm này không quản khỉ gió nó là hạ phẩm trung phẩm thượng phẩm hay vương phẩm, thu toàn bộ là được.
Mỗi người đều động thủ, Sở Mộ cũng không ngoại lệ, mỗi người cũng không quên mục đích tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh không phải vì hoang thạch, đây chỉ là thuận tiện.
Bởi vậy mỗi người đều ra sức thu nhưng sẽ không vì hoang thạch mà đi loạn sang nơi khác, mặc dù như thế thần niệm chi lực và ý niệm chi lực tản ra không ngừng thu hoang thạch vào trong không gian oản luân không gian giới chỉ của mình.
Sở Mộ khác với người khác, hắn hờ hững với hoang thạch hạ phẩm trung phẩm và thượng phẩm. Chỉ có hoang thạch cực phẩm và một số ít hoang thạch vương phẩm mới làm hắn động tâm.
Rất đơn giản, Sở Mộ muốn quay về thế giới Thái Cổ, nơi này chỉ là quá độ, trong thế giới Thái Cổ, tác dụng của hoang thạch vương phẩm không lớn, nó còn kém hơn nguyên tinh.
Đám người Hậu Thanh Minh không biết việc này cho nên nhiều hoang thạch hạ phẩm trung phẩm và thượng phẩm như thế, cho dù không dùng được bọn họ vẫn thu.
- Hoang thạch lớn như thế...
Ánh mắt Sở Mộ khiếp sợ nhìn trước mặt, một khối đá cao hơn hai mét. Một bộ phận còn chôn dưới đất tản ra hoang khí rất mạnh.
Tính cả phần chôn dưới mặt đất, khối hoang thạch này vượt qua ba mét?
Không nói hoang thạch ba mét, Sở Mộ chưa từng gặp qua hoang thạch nào một mét..
Trực tiếp lấy khối hoang thạch ra khỏi mặt đất, chiều dài hơn ba mét, độ rộng hơn một mét. Bề ngoài bao trùm một tầng, sau khi làm sạch là hoang thạch có chiều dài ba mét.
- Đáng tiếc, chỉ là hoang thạch thượng phẩm.
Sở Mộ nói thầm một câu, hắn cũng thu khối hoang thạch này lại.
Nếu đây là hoang thạch vương phẩm mới là việc không tưởng tượng nổi.
Một tia tiếc hận phai mờ, Sở Mộ tiếp tục đi tới, trên đường đi hắn phát hiện trừ hoang thạch ra, còn phát hiện một ít cây cối và linh dược.
Cây cối trong Thần Hoang Bí Cảnh không có lá cây, toàn bộ đều là thân cành, chúng có màu vàng nâu, nhìn qua giống màu của mặt đất, cả bầu trời cũng có màu vàng nâu như thế..
Nhìn ra nơi xa không phát hiện bao nhiêu cây cối.
Đa số cây cối nơi này không cao, đại đa số cao hơn một mét, có thể sinh trưởng ba bốn mét đã lả rất cao.
Không biết vì sao, mặc dù không có lá cây nhưng lạ có rất nhiều cành cây, tạo hình của chúng thiên kỳ bách quái.
Sở Mộ đi ngang qua một gốc cây cao ba mét, hắn phát hiện một gốc thực vật như cây nấm tỏa ra hoang khí chấn động.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1360: Trên mặt đất đều là bảo (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.