Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1304: Một khi chiến là thắng (Thượng)
Tên đệ tử đứng thứ sáu trăm đối với thực lực của bản thân mình dường như rất có lòng tin, hắn rút kiếm chỉ vào Sở Mộ, nói thẳng.
- Mời.
Sở Mộ chỉ nói một chữ.
- Tiếp kiếm.
Đối phương hét lớn một tiếng, kiếm như sấm sét, giống như tia chớp xé rách không trung bắn tới. Kiếm quang sắc bén, lạnh lẽo, có thanh âm giống như sấm rền. Vừa ra tay đã đánh ra một kiếm mạnh mẽ, nhanh chóng mà uy mãnh.
Đồng tử của Sở Mộ run lên, quỹ tích xuất kiếm của đối phương hiện lên rõ ràng trong mắt hắn, giống như phản chiếu một đạo sấm sét. Sở Mộ bước một bước về phía trước, Thiên Hoang kiếm định chế bị rút ra khỏi vỏ, tạo thành một đường cong hoàn mỹ, cắt vào trong kiếm quang của đối phương, chém vào phần bụng đối phương.
Phanh một tiếng, tên đệ tử đứng thứ sáu trăm kia cong người lại, miệng há hốc, nước miếng phun ra, hai mắt lồi lên, kiếm cầm không được mà rơi xuống mặt đất.
- Kiếm thuật của kẻ này...
- Lăng lệ, ác liệt, ngắn gọn, thiên chuy bách luyện.
- Kiếm thuật như vậy không tầm thường, đáng tiếc, đáng tiếc a...
Trogn thanh âm tràn ngập vẻ tiếc hận.
- Tạo nghệ kiếm thuật không tệ, đáng tiếc, cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ quay người đi về ghế của mình. Thi đấu vòng thứ nhất hắn chiến thắng, bởi vậy chỉ có thể đợi tới vòng thứ hai mà thôi.
Kiếm thuật của ngươi vẫn sắc bén như vậy.
Đoạn Ngọc Long dùng kiếm khí truyền âm nói, trong thanh âm cẩn chứa một tia chiến ý.
- Hi vọng ngươi có thể tiếp tục tiến lên, đi tới lúc chiến một trận với ta.
- Bây giờ ngươi không khiêu chiến ta, đợi sau này nói không chừng ngươi sẽ hối hận.
Sở Mộ thì đáp lại đối phương, giống như đang nói đùa vậy.
Đoạn Ngọc Long cười cười, chỉ là cũng không có trả lời.
Sở Mộ cũng nói thật, nếu như hiện tại kiếm ý còn chưa phá vỡ phong ấn. Thực lực hắn trong một ngàn đệ tử dự thi không kém, nhưng mà không có cách nào so sánh với top mười này. Không chỉ nói top mười, top ba mươi cũng có thể đánh bại Sở Mộ.
Nhưng nếu như kiếm ý phá bỏ phong ấn, thực lực của Sở Mộ sẽ đột nhiên tăng mạnh, sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn. Khi đó sẽ thế nào, ngay cả bản thân Sở Mộ cũng không có cách nào khẳng định được. Hắn chỉ mơ hồ biết rõ, có lẽ đủ để tranh giành cao thấp với đệ tử nằm trong top mười.
Trận đấu tiếp tục, rất nhanh đã tới phiên đệ tử thứ năm trăm đưa ra lựa chọn. Đối thủ của hắn cũng chỉ lại một người, đó là người đứng thứ năm trăm linh một. Thứ tự của hai người gần nhau, số lượng Xích Hoang tinh hơn kém cũng chỉ có một khỏa.
Thực lực hai người này không kém, nhưng cũng không phải quá mạnh. Kém cũng không lớn, bởi vậy chiến đấu kéo dài chừng một phút đòng hồ, hừng hực khí thế, vô cùng kịch liệt.
Cuối cùng tên đệ tử đứng thứ năm trăm cao tay hơn một bậc, đánh bại đối thủ, giữ được vị trí của mình.
Vẫn chưa hết, kế tiếp tới phiên tên đệ tử đứng thứ năm trăm linh một đưa ra lựa chọn. Vấn đề cũng xuất hiện, hắn chỉ có thể lựa chọn đệ tử chưa từng bị khiêu chiến. Nói cách khác, hắn chỉ có thể lựa chọn năm trăm đệ tử đứng đầu, trừ Đồ Kinh Hồng kia ra mà thôi.
Đây là quy tắc thi đấu, chủ động đưa ra khiêu chiến và bị khiêu chiến là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Trong mỗi một vòng, mỗi một đệ tử dự thi đều có một lần cơ hội chủ động khiêu chiến và một lần bị khiêu chiến.
Hơi suy nghĩ một chút, tên đệ tử đứng thứ năm trăm linh một này lựa chọn khiêu chiến đối thủ cũ của hắn, là tên đứng thứ năm trăm vừa rồi.
Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, đối với năm trăm đệ tử đứng sau mà nói. Chủ động đưa ra khiêu chiến là chuyện rất phiền não, bởi vì đối tượng bọn họ khiêu chiến chỉ có thể là đệ tử đứng top năm trăm mà thôi.
Vì vậy bọn hắn chỉ có thể nương theo một ít hiểu biết từ trước đó rồi phán đoán, cố gắng chọn đối thủ thực lực không bằng mình.
Nhưng mà đại đa số cũng không được như ý, bất quá vẫn xuất hiện một ít chiến thắng ngoài ý muốn. Thành công thay đổi thứ tự với đối phương.
Dựa theo quy tắc thi đấu, đệ tử được khiêu chiến và bị khiêu chiến nếu như đều thua sẽ trực tiếp bị đào thải.
Sau khi thi đấu vòng đầu tiên chấm dứt, đệ tử bị loại bỏ có ba trăm sáu mươi người. Nói cách khác, đệ tử tiến vào vòng thứ hai, tổng cộng có sáu trăm bốn mươi.
Thứ tự của Sở Mộ không có xảy ra biến hóa, vẫn là hai trăm hai mươi ba.
Không có thời gian nghỉ ngơi, sau khi vòng thứ nhất kết thúc đợt thứ hai lập tức bắt đầu. Lại bắt đầu từ Nam Vô đứng thứ nhất, lựa chọn đối thủ rồi khiêu chiến.
Lập tức, tuyệt đại đa số đệ tử đều khẩn trương, hai tay vô thức nắm chặt lại. Cũng có một số ít đệ tử hai mắt lộ ra vẻ chờ mong, nhìn về phía Nam Vô, dường như muốn chiến một trận với Nam Vô vậy.
Nam Vô lại bỏ qua ánh mắt của mọi người,thuận miệng nói:
- Số sáu trăm.
Ta nhậ nthua.
Tên đệ tử đứng thứ sáu trăm toàn thân run lên, chợt cười khổ nói. Hắn giơ tay nói. Bị Nam Vô chọn cũng chỉ có thể nói là do hắn không may. hắn cũng không muốn chiến đấu với Nam Vô, hơn kém quá lớn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc, cho nên không cần phải tự đi ăn ngược đãi.
Nhận thua là chuyện trong dự liệu, không có khiến cho mọi người cảm thấy đột ngột. Nếu như đệ tử đứng thứ sáu trăm kia dám xuất chiến, đó mới là chuyện khiến cho mọi người cảm thấy kỳ quái.
Tới phiên Xi Tiếu đứng thứ hai lựa chọn đối thủ. Hắn cũng tùy ý lựa chọn, khi phách không thôi. mà người bị hắn chọn cũng trực tiếp nhận thua.
Tiểu miêu tiểu cẩu top mười đệ tử đứng đầu cũng không có hứng thú ra tay, một tia hứng thú cũng không. Đối thủ bọn hắn khiêu chiến là về sau.
Thứ tự của Sở Mộ trong sáu trăm bốn mươi người còn lại coi như là trung thượng, cũng không có ai đi khiêu chiến hắn. Huống chi tất cả mọi người đều từng nhìn hai trận chiến trước của Sở Mộ. Đều là một kiếm ngắn gọn, ác liệt đánh bại đối thủ. Thể hiện thực lực hơn người, không có nắm chắc tuyệt đối, không ai ngốc mà đi lựa chọn khiêu chiến Sở Mộ.
Đồ Kinh Hồng bài danh thứ một trăm, lựa chọn đệ tử đứng thứ ba trăm tám mươi làm đối thủ. Song phương giao chiến chừng ba kiếm, Đồ Kinh Hồng dùng kiếm thuật tinh xảo và thực lực cường đại nghiền áp đối thủ, làm mọi người khiếp sợ.
Đồ Kinh Hồng này có thể coi như là một thớt hắc mã.
Trừ Đồ Kinh Hồng ra, người khiến cho Sở Mộ chú ý còn có một người khác. Tên là Lạc Thu Thủy, tên giống như nữ nhân, nhưng lại là một nam nhân. Tướng mạo ôn nhu, người không nhìn rõ sẽ cho rằng hắn là một nữ nhân.
Kiếm Đạo Độc Thần
- Mời.
Sở Mộ chỉ nói một chữ.
- Tiếp kiếm.
Đối phương hét lớn một tiếng, kiếm như sấm sét, giống như tia chớp xé rách không trung bắn tới. Kiếm quang sắc bén, lạnh lẽo, có thanh âm giống như sấm rền. Vừa ra tay đã đánh ra một kiếm mạnh mẽ, nhanh chóng mà uy mãnh.
Đồng tử của Sở Mộ run lên, quỹ tích xuất kiếm của đối phương hiện lên rõ ràng trong mắt hắn, giống như phản chiếu một đạo sấm sét. Sở Mộ bước một bước về phía trước, Thiên Hoang kiếm định chế bị rút ra khỏi vỏ, tạo thành một đường cong hoàn mỹ, cắt vào trong kiếm quang của đối phương, chém vào phần bụng đối phương.
Phanh một tiếng, tên đệ tử đứng thứ sáu trăm kia cong người lại, miệng há hốc, nước miếng phun ra, hai mắt lồi lên, kiếm cầm không được mà rơi xuống mặt đất.
- Kiếm thuật của kẻ này...
- Lăng lệ, ác liệt, ngắn gọn, thiên chuy bách luyện.
- Kiếm thuật như vậy không tầm thường, đáng tiếc, đáng tiếc a...
Trogn thanh âm tràn ngập vẻ tiếc hận.
- Tạo nghệ kiếm thuật không tệ, đáng tiếc, cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ quay người đi về ghế của mình. Thi đấu vòng thứ nhất hắn chiến thắng, bởi vậy chỉ có thể đợi tới vòng thứ hai mà thôi.
Kiếm thuật của ngươi vẫn sắc bén như vậy.
Đoạn Ngọc Long dùng kiếm khí truyền âm nói, trong thanh âm cẩn chứa một tia chiến ý.
- Hi vọng ngươi có thể tiếp tục tiến lên, đi tới lúc chiến một trận với ta.
- Bây giờ ngươi không khiêu chiến ta, đợi sau này nói không chừng ngươi sẽ hối hận.
Sở Mộ thì đáp lại đối phương, giống như đang nói đùa vậy.
Đoạn Ngọc Long cười cười, chỉ là cũng không có trả lời.
Sở Mộ cũng nói thật, nếu như hiện tại kiếm ý còn chưa phá vỡ phong ấn. Thực lực hắn trong một ngàn đệ tử dự thi không kém, nhưng mà không có cách nào so sánh với top mười này. Không chỉ nói top mười, top ba mươi cũng có thể đánh bại Sở Mộ.
Nhưng nếu như kiếm ý phá bỏ phong ấn, thực lực của Sở Mộ sẽ đột nhiên tăng mạnh, sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn. Khi đó sẽ thế nào, ngay cả bản thân Sở Mộ cũng không có cách nào khẳng định được. Hắn chỉ mơ hồ biết rõ, có lẽ đủ để tranh giành cao thấp với đệ tử nằm trong top mười.
Trận đấu tiếp tục, rất nhanh đã tới phiên đệ tử thứ năm trăm đưa ra lựa chọn. Đối thủ của hắn cũng chỉ lại một người, đó là người đứng thứ năm trăm linh một. Thứ tự của hai người gần nhau, số lượng Xích Hoang tinh hơn kém cũng chỉ có một khỏa.
Thực lực hai người này không kém, nhưng cũng không phải quá mạnh. Kém cũng không lớn, bởi vậy chiến đấu kéo dài chừng một phút đòng hồ, hừng hực khí thế, vô cùng kịch liệt.
Cuối cùng tên đệ tử đứng thứ năm trăm cao tay hơn một bậc, đánh bại đối thủ, giữ được vị trí của mình.
Vẫn chưa hết, kế tiếp tới phiên tên đệ tử đứng thứ năm trăm linh một đưa ra lựa chọn. Vấn đề cũng xuất hiện, hắn chỉ có thể lựa chọn đệ tử chưa từng bị khiêu chiến. Nói cách khác, hắn chỉ có thể lựa chọn năm trăm đệ tử đứng đầu, trừ Đồ Kinh Hồng kia ra mà thôi.
Đây là quy tắc thi đấu, chủ động đưa ra khiêu chiến và bị khiêu chiến là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Trong mỗi một vòng, mỗi một đệ tử dự thi đều có một lần cơ hội chủ động khiêu chiến và một lần bị khiêu chiến.
Hơi suy nghĩ một chút, tên đệ tử đứng thứ năm trăm linh một này lựa chọn khiêu chiến đối thủ cũ của hắn, là tên đứng thứ năm trăm vừa rồi.
Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, đối với năm trăm đệ tử đứng sau mà nói. Chủ động đưa ra khiêu chiến là chuyện rất phiền não, bởi vì đối tượng bọn họ khiêu chiến chỉ có thể là đệ tử đứng top năm trăm mà thôi.
Vì vậy bọn hắn chỉ có thể nương theo một ít hiểu biết từ trước đó rồi phán đoán, cố gắng chọn đối thủ thực lực không bằng mình.
Nhưng mà đại đa số cũng không được như ý, bất quá vẫn xuất hiện một ít chiến thắng ngoài ý muốn. Thành công thay đổi thứ tự với đối phương.
Dựa theo quy tắc thi đấu, đệ tử được khiêu chiến và bị khiêu chiến nếu như đều thua sẽ trực tiếp bị đào thải.
Sau khi thi đấu vòng đầu tiên chấm dứt, đệ tử bị loại bỏ có ba trăm sáu mươi người. Nói cách khác, đệ tử tiến vào vòng thứ hai, tổng cộng có sáu trăm bốn mươi.
Thứ tự của Sở Mộ không có xảy ra biến hóa, vẫn là hai trăm hai mươi ba.
Không có thời gian nghỉ ngơi, sau khi vòng thứ nhất kết thúc đợt thứ hai lập tức bắt đầu. Lại bắt đầu từ Nam Vô đứng thứ nhất, lựa chọn đối thủ rồi khiêu chiến.
Lập tức, tuyệt đại đa số đệ tử đều khẩn trương, hai tay vô thức nắm chặt lại. Cũng có một số ít đệ tử hai mắt lộ ra vẻ chờ mong, nhìn về phía Nam Vô, dường như muốn chiến một trận với Nam Vô vậy.
Nam Vô lại bỏ qua ánh mắt của mọi người,thuận miệng nói:
- Số sáu trăm.
Ta nhậ nthua.
Tên đệ tử đứng thứ sáu trăm toàn thân run lên, chợt cười khổ nói. Hắn giơ tay nói. Bị Nam Vô chọn cũng chỉ có thể nói là do hắn không may. hắn cũng không muốn chiến đấu với Nam Vô, hơn kém quá lớn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc, cho nên không cần phải tự đi ăn ngược đãi.
Nhận thua là chuyện trong dự liệu, không có khiến cho mọi người cảm thấy đột ngột. Nếu như đệ tử đứng thứ sáu trăm kia dám xuất chiến, đó mới là chuyện khiến cho mọi người cảm thấy kỳ quái.
Tới phiên Xi Tiếu đứng thứ hai lựa chọn đối thủ. Hắn cũng tùy ý lựa chọn, khi phách không thôi. mà người bị hắn chọn cũng trực tiếp nhận thua.
Tiểu miêu tiểu cẩu top mười đệ tử đứng đầu cũng không có hứng thú ra tay, một tia hứng thú cũng không. Đối thủ bọn hắn khiêu chiến là về sau.
Thứ tự của Sở Mộ trong sáu trăm bốn mươi người còn lại coi như là trung thượng, cũng không có ai đi khiêu chiến hắn. Huống chi tất cả mọi người đều từng nhìn hai trận chiến trước của Sở Mộ. Đều là một kiếm ngắn gọn, ác liệt đánh bại đối thủ. Thể hiện thực lực hơn người, không có nắm chắc tuyệt đối, không ai ngốc mà đi lựa chọn khiêu chiến Sở Mộ.
Đồ Kinh Hồng bài danh thứ một trăm, lựa chọn đệ tử đứng thứ ba trăm tám mươi làm đối thủ. Song phương giao chiến chừng ba kiếm, Đồ Kinh Hồng dùng kiếm thuật tinh xảo và thực lực cường đại nghiền áp đối thủ, làm mọi người khiếp sợ.
Đồ Kinh Hồng này có thể coi như là một thớt hắc mã.
Trừ Đồ Kinh Hồng ra, người khiến cho Sở Mộ chú ý còn có một người khác. Tên là Lạc Thu Thủy, tên giống như nữ nhân, nhưng lại là một nam nhân. Tướng mạo ôn nhu, người không nhìn rõ sẽ cho rằng hắn là một nữ nhân.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1304: Một khi chiến là thắng (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.