Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1251: Vạn Lưu Phong khiêu chiến (Thượng)
Kỳ thực có thể tiến vào Thiên Hoang địa cung hay không cũng không quan trọng. Quan trọng là có thể trở về hya không mà thôi. Hi vọng trở về của hắn lúc này ở trên Thiên Hoang địa cung, hắn không thể không tranh thủ một chút.
Cửa khảo hạch đầu tiên là khảo thí tuổi xương cốt. Loại trừ hơn ngàn người định đục nước béo cò. Sau đó mới tiến hành khảo hạch cửa thứ hai.
- Cửa ải này khảo nghệm lực công kích của các ngươi, đây là năng lực quan trọng nhất của mỗi một Kiếm giả.
Kiếm giả trung niên này nói.
Kiếm là vật công phạt, Kiếm giả luyện kiếm, chú trọng nhất là công kích, tiếp đó mới là những thứ khác. Lực công kích không đủ, khó có thể tranh phong với người ta.
Khảo thí lực công kích là một cái trụ thủy tinh bình thường. Cao mười trượng, toàn thân trong suốt, có khắc các vạch, dưới là cái bệ màu xanh da trời.
- Ngươi không cần tham gia, trực tiếp thông qua ba cửa ải.
Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung trực tiếp nói với Sở Mộ.
Lần này Sở Mộ lại thành tiêu điểm vạn chúng chú mục. Chỉ có điều tràn ngập ánh mắt căm thù nhìn về phía hắn mà thôi.
Dựa vào cái gì bọn hắn phải tham dự khảo thí? Mà Sở Mộ này tuổi tác đã quá ba mươi, không những được lưu lại, còn ở lại, trực tiếp qua cửa thứ hai? Dựa vào cái gì? Lúc này nghe lời Kiếm giả trung niên kia nói, lại trực tiếp thông qua ba cửa ải, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, lại thầm cười khổ. Làm vậy chẳng khác nào bị kéo cừu hận nha.
Bất quá cũng không sao cả, hắn càng thêm khẳng định. Chuyện này có liên quan tới Thiên Hoang kiếm lệnh, không khảo hạch thì không khảo hạch. Không sao cả, chỉ cần thông qua là tốt rồi.
- Khảo thí lực công kích bắt đầu.
Kiếm giả trung niên kia vô cùng uy nghiêm, nói.
Tạm thời chôn địch ý và oán khí với Sở Mộ xuống, đám Kiếm giả bắt đầu đi về phía trước, rút kiếm, thi triển ra công kích mạnh nhất đánh vào cây cột thủy tinh kia.
Từng đạo thanh âm vang lên, ngay sau đó ở dưới cái bệ màu xanh da trời có quang mang vọt lên. Ngay từ đầu rất nhanh, cuối cùng trở nên chậm chạp, sau đó ổn định ở một vị trí nào đó.
Chấm dứt cửa khảo hạch thứ hai, Sở Mộ luôn đứng bên cạnh quan sát, thi thoảng lại có ánh mắt ghen ghét, không hài lòng nhìn lên trên người hắn. Nhìn thật sâu, rất là chăm chú, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
Khí định thần nhàn, vẻ mặt không thay đổi, bộ dáng phong khinh vân đạm, cho dù trời có sập xuống cũng không sợ hãi. Chuyện này khiến cho trong lòng rất nhiều người tức giận không thôi. Đám người Vạn Lưu Phong cũng thấy vô cùng khó chịu, thầm suy nghĩ. Chờ sau đó nhất định sẽ cho gia hỏa đi cửa sau này biết rõ lợi hại của bọn hắn.
Đúng vậy, trong mắt rất nhiều người Sở Mộ nghiễm nhiên trở thành người đi cửa sau.
- Người có lực công kích thấp hơn sáu mươi vạch tự mình rời đi.
Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung chậm rãi nói, ánh mắt lợi hại khẽ quét qua.
Lập tức, những Kiếm giả có lực công kishc không tới sáu mươi vạch lập tức biến sắc. Trong lúc toàn thân run rẩy, hai mắt trở nên trống rỗng, như là phụ mẫu chết vậy.
Hi vọng lớn lao đều đặt vào lần tuyển chọn trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung. Nếu như có thể thông qua là có thể trở thành đệ tử cửa Thiên Hoang địa cung. Bởi vì Thiên Hoang địa cung là thế lực cường đại nhất Thiên Hoang giới này, làm đệ tử bọn họ có vinh quang bực nào chứ? Còn được tu luyện công pháp, kiếm pháp cao thâm hơn... Được hưởng dụng thêm tài nguyên tu luyện, khiến cho thực lực bọn họ có thể tăng lên nhanh hơn, đạt tới trình độ cao hơn.
Nhưng mà hiện tại tất cả hi vọng đều tan vỡ. Bọn hắn không có cách nào tiến vào Thiên Hoang địa cung.
- Người lực công kích vượt qua sáu mươi vạch thông qua khảo hạch lần này. Ngày mai tiến hành khảo hạch cửa thứ ba.
Kiếm giả trung niên tuyên bố, chợt nhìn về phía Sở Mộ.
- Ngươi đi theo ta.
Nói xong Kiếm giả trung niên quay người bay đi, Sở Mộ đuổi theo hắn, trong lòng có chút nghi hoặc.
- Gia hỏa giẫm nhầm phân chó kia..
- Nhất định là đi cửa sau, bằng không tại sao lại không cần khảo thí, trực tiếp thông qua ba cửa ải chứ?
- Tên này thực lực là thần bí.
Bùi Vô Thủ âm thầm suy nghĩ. Ý nghĩ muốn chiến một trận với Sở Mộ càng thêm mãnh liệt.
- Điều tra thân phận, lai lịch của người này một chút.
Đệ tử thế gia như Vạn Lưu Phong thì thầm nghĩ.
...
- Ngươi có Thiên Hoang kiếm lệnh.
Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung vô cùng trực tiếp, hỏi Sở Mộ.
- Có.
Sở Mộ đáp, đồng thời trong tay xuất hiện một khối kiếm lệnh, đây đúng là Thiên Hoang kiếm lệnh.
Kiếm giả trung niên vươn tay chộp một cái, tốc độ nhanh tới mức Sở Mộ không kịp phản ứng. Kiếm lệnh đã tới tay đối phương, Kiếm giả trung niên này đặt nó trước mắt. Hai mắt bắn ra tinh mang, rơi vào trên Thiên Hoang kiếm lệnh, một cỗ khí tức mạnh mẽ tự nhiên bộc phát, khiến cho Sở Mộ cảm thấy áp lực, vô cùng khó chịu.
Thoáng cái hắn đã biết rõ, Kiếm giả trung niên này cho dù không phải là cường giả Kiếm Vương cấp cũng rất gần Kiếm Vương cấp.
Sở Mộ nhạy cảm phát hiện được Kiếm giả trung niên này rót kiếm nguyên vào trong Thiên Hoang kiếm lệnh. Thiên Hoang kiếm lệnh lập tức run lên, thoát khỏi bàn tay của trung niên, từ bên trong phóng ra một đám quang mang. Một cỗ khí tức thê lương, hoang vu cũng từ bên trong tràn ra, tràn ngập bốn phía.
Toàn thân Kiếm giả trung niên run rẩy, đó là kích động, kích động phát ra từ tận đáy lòng. Kích động xuất phát từ sâu trong linh hồn.
Hắn chưa bao giờ thấy qua Thiên Hoang kiếm lệnh, nhưng mà loại khí tức này không có khác Thiên Hoang địa cung là bao. Tang thương như thế, cổ xưa như thế.
Quang mang trên Thiên Hoang kiếm lệnh thu lại, rơi xuống, tự bay vào trong tay Sở Mộ, chứng minh thứ này đã nhận chủ.
- Rất tốt, ngươi thực sự có Thiên Hoang kiếm lệnh, có thể trực tiếp trở thành đệ tử của Thiên Hoang địa cung ta... Đệ tử nội cung...
Kiếm giả trung niên đè sự kích động trong lòng xuống, nhìn qua Sở Mộ. Ánh mắt thâm thúy, ngữ khí vẫn có chút kích động như cũ.
- Ngươi nhận được Thiên Hoang kiếm lệnh ở đâu?
- Kỳ ngộ, tiến vào Thiên Hoang địa cung giả nhận được truyền thừa.
Sở Mộ vô cùng ngắn gọn nói, Kiếm giả trung niên cũng không có hỏi nhiều.
- Được rồi, ngươi nghỉ ngơi một chút đi. Ngày mai đi vào Thiên Hoang địa cung.
Kiếm giả trung niên gật đầu rồi nói. Chợt, như nhớ tới cái gì đó, hắn mở miệng hỏi.
- Không nên chống cự, ta sẽ xem xét tu vi của ngươi.
Lực lượng tinh thần mạnh mẽ phóng ra, trực tiếp bao phủ Sở Mộ, rót vào trong cơ thể và thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Cửa khảo hạch đầu tiên là khảo thí tuổi xương cốt. Loại trừ hơn ngàn người định đục nước béo cò. Sau đó mới tiến hành khảo hạch cửa thứ hai.
- Cửa ải này khảo nghệm lực công kích của các ngươi, đây là năng lực quan trọng nhất của mỗi một Kiếm giả.
Kiếm giả trung niên này nói.
Kiếm là vật công phạt, Kiếm giả luyện kiếm, chú trọng nhất là công kích, tiếp đó mới là những thứ khác. Lực công kích không đủ, khó có thể tranh phong với người ta.
Khảo thí lực công kích là một cái trụ thủy tinh bình thường. Cao mười trượng, toàn thân trong suốt, có khắc các vạch, dưới là cái bệ màu xanh da trời.
- Ngươi không cần tham gia, trực tiếp thông qua ba cửa ải.
Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung trực tiếp nói với Sở Mộ.
Lần này Sở Mộ lại thành tiêu điểm vạn chúng chú mục. Chỉ có điều tràn ngập ánh mắt căm thù nhìn về phía hắn mà thôi.
Dựa vào cái gì bọn hắn phải tham dự khảo thí? Mà Sở Mộ này tuổi tác đã quá ba mươi, không những được lưu lại, còn ở lại, trực tiếp qua cửa thứ hai? Dựa vào cái gì? Lúc này nghe lời Kiếm giả trung niên kia nói, lại trực tiếp thông qua ba cửa ải, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, lại thầm cười khổ. Làm vậy chẳng khác nào bị kéo cừu hận nha.
Bất quá cũng không sao cả, hắn càng thêm khẳng định. Chuyện này có liên quan tới Thiên Hoang kiếm lệnh, không khảo hạch thì không khảo hạch. Không sao cả, chỉ cần thông qua là tốt rồi.
- Khảo thí lực công kích bắt đầu.
Kiếm giả trung niên kia vô cùng uy nghiêm, nói.
Tạm thời chôn địch ý và oán khí với Sở Mộ xuống, đám Kiếm giả bắt đầu đi về phía trước, rút kiếm, thi triển ra công kích mạnh nhất đánh vào cây cột thủy tinh kia.
Từng đạo thanh âm vang lên, ngay sau đó ở dưới cái bệ màu xanh da trời có quang mang vọt lên. Ngay từ đầu rất nhanh, cuối cùng trở nên chậm chạp, sau đó ổn định ở một vị trí nào đó.
Chấm dứt cửa khảo hạch thứ hai, Sở Mộ luôn đứng bên cạnh quan sát, thi thoảng lại có ánh mắt ghen ghét, không hài lòng nhìn lên trên người hắn. Nhìn thật sâu, rất là chăm chú, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
Khí định thần nhàn, vẻ mặt không thay đổi, bộ dáng phong khinh vân đạm, cho dù trời có sập xuống cũng không sợ hãi. Chuyện này khiến cho trong lòng rất nhiều người tức giận không thôi. Đám người Vạn Lưu Phong cũng thấy vô cùng khó chịu, thầm suy nghĩ. Chờ sau đó nhất định sẽ cho gia hỏa đi cửa sau này biết rõ lợi hại của bọn hắn.
Đúng vậy, trong mắt rất nhiều người Sở Mộ nghiễm nhiên trở thành người đi cửa sau.
- Người có lực công kích thấp hơn sáu mươi vạch tự mình rời đi.
Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung chậm rãi nói, ánh mắt lợi hại khẽ quét qua.
Lập tức, những Kiếm giả có lực công kishc không tới sáu mươi vạch lập tức biến sắc. Trong lúc toàn thân run rẩy, hai mắt trở nên trống rỗng, như là phụ mẫu chết vậy.
Hi vọng lớn lao đều đặt vào lần tuyển chọn trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung. Nếu như có thể thông qua là có thể trở thành đệ tử cửa Thiên Hoang địa cung. Bởi vì Thiên Hoang địa cung là thế lực cường đại nhất Thiên Hoang giới này, làm đệ tử bọn họ có vinh quang bực nào chứ? Còn được tu luyện công pháp, kiếm pháp cao thâm hơn... Được hưởng dụng thêm tài nguyên tu luyện, khiến cho thực lực bọn họ có thể tăng lên nhanh hơn, đạt tới trình độ cao hơn.
Nhưng mà hiện tại tất cả hi vọng đều tan vỡ. Bọn hắn không có cách nào tiến vào Thiên Hoang địa cung.
- Người lực công kích vượt qua sáu mươi vạch thông qua khảo hạch lần này. Ngày mai tiến hành khảo hạch cửa thứ ba.
Kiếm giả trung niên tuyên bố, chợt nhìn về phía Sở Mộ.
- Ngươi đi theo ta.
Nói xong Kiếm giả trung niên quay người bay đi, Sở Mộ đuổi theo hắn, trong lòng có chút nghi hoặc.
- Gia hỏa giẫm nhầm phân chó kia..
- Nhất định là đi cửa sau, bằng không tại sao lại không cần khảo thí, trực tiếp thông qua ba cửa ải chứ?
- Tên này thực lực là thần bí.
Bùi Vô Thủ âm thầm suy nghĩ. Ý nghĩ muốn chiến một trận với Sở Mộ càng thêm mãnh liệt.
- Điều tra thân phận, lai lịch của người này một chút.
Đệ tử thế gia như Vạn Lưu Phong thì thầm nghĩ.
...
- Ngươi có Thiên Hoang kiếm lệnh.
Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung vô cùng trực tiếp, hỏi Sở Mộ.
- Có.
Sở Mộ đáp, đồng thời trong tay xuất hiện một khối kiếm lệnh, đây đúng là Thiên Hoang kiếm lệnh.
Kiếm giả trung niên vươn tay chộp một cái, tốc độ nhanh tới mức Sở Mộ không kịp phản ứng. Kiếm lệnh đã tới tay đối phương, Kiếm giả trung niên này đặt nó trước mắt. Hai mắt bắn ra tinh mang, rơi vào trên Thiên Hoang kiếm lệnh, một cỗ khí tức mạnh mẽ tự nhiên bộc phát, khiến cho Sở Mộ cảm thấy áp lực, vô cùng khó chịu.
Thoáng cái hắn đã biết rõ, Kiếm giả trung niên này cho dù không phải là cường giả Kiếm Vương cấp cũng rất gần Kiếm Vương cấp.
Sở Mộ nhạy cảm phát hiện được Kiếm giả trung niên này rót kiếm nguyên vào trong Thiên Hoang kiếm lệnh. Thiên Hoang kiếm lệnh lập tức run lên, thoát khỏi bàn tay của trung niên, từ bên trong phóng ra một đám quang mang. Một cỗ khí tức thê lương, hoang vu cũng từ bên trong tràn ra, tràn ngập bốn phía.
Toàn thân Kiếm giả trung niên run rẩy, đó là kích động, kích động phát ra từ tận đáy lòng. Kích động xuất phát từ sâu trong linh hồn.
Hắn chưa bao giờ thấy qua Thiên Hoang kiếm lệnh, nhưng mà loại khí tức này không có khác Thiên Hoang địa cung là bao. Tang thương như thế, cổ xưa như thế.
Quang mang trên Thiên Hoang kiếm lệnh thu lại, rơi xuống, tự bay vào trong tay Sở Mộ, chứng minh thứ này đã nhận chủ.
- Rất tốt, ngươi thực sự có Thiên Hoang kiếm lệnh, có thể trực tiếp trở thành đệ tử của Thiên Hoang địa cung ta... Đệ tử nội cung...
Kiếm giả trung niên đè sự kích động trong lòng xuống, nhìn qua Sở Mộ. Ánh mắt thâm thúy, ngữ khí vẫn có chút kích động như cũ.
- Ngươi nhận được Thiên Hoang kiếm lệnh ở đâu?
- Kỳ ngộ, tiến vào Thiên Hoang địa cung giả nhận được truyền thừa.
Sở Mộ vô cùng ngắn gọn nói, Kiếm giả trung niên cũng không có hỏi nhiều.
- Được rồi, ngươi nghỉ ngơi một chút đi. Ngày mai đi vào Thiên Hoang địa cung.
Kiếm giả trung niên gật đầu rồi nói. Chợt, như nhớ tới cái gì đó, hắn mở miệng hỏi.
- Không nên chống cự, ta sẽ xem xét tu vi của ngươi.
Lực lượng tinh thần mạnh mẽ phóng ra, trực tiếp bao phủ Sở Mộ, rót vào trong cơ thể và thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1251: Vạn Lưu Phong khiêu chiến (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.