Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 1136: Thái Cổ thạch mộ (Thượng)
Mũi Sở Mộ rung động, dường như hắn đã lâu chưa ăn thịt do mình nướng.
Mùi thịt bay ra chung quanh, bay ra rất xa, cũng hấp dẫn kẻ khác chú ý.
- Thịt nướng thơm quá.
Có này có âm thanh tục tằng vang lên, ngay sau đó có tiếng bước chân vang lên, Sở Mộ không quay đầu lại, cũng không lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, có người tiếp cận hắn trong phạm vi ngàn mét.
Người tới thân cao hai mét, trang phục màu đỏ và cơ bắp rắn chắc, hắn giống như tiểu cự nhân, gương mặt ngăm đen cười cười, đôi mắt như mãnh hổ và tràn ngập uy thế, chỉ cần thân thể đã làm người khác cảm thấy áp lực, tăng thêm khí thế toàn thân vô cùng kinh người.
Sau lưng người này còn mang cự kiếm dài hai mét.
- Vị huynh đệ này, thịt nướng thơm như vậy có thể phân cho ta một nửa hay không?
Giọng nói tục tăng vang lên giống như bôn lôi, người này ngồi xuống bên cạnh Sở Mộ, cự kiếm để ngang hai chân, hắn không cảm thấy xa lạ chút nào, chỉ thấy tay hắn xuất hiện hồ lô rượu màu đỏ.
- Ta mời ngươi uống rượu.
Sở Mộ nhìn đối phương, sắc mặt bình tĩnh, nội tâm lơ đãng với khí thế cường đại của đối phương, hắn chỉ hơi kinh ngạc trước thái độ mà thôi.
- Tốt!
Sở Mộ trả lời.
Lần dầu tiên nhìn ngươi nọ hắn biết đối phương cường đại, nếu không cũng không có khả năng một người xâm nhập Huyết Sắc Hoang Nguyên.
Không bao lâu thịt rắn đã nướng chín, Sở Mộ vẽ một cái, thịt nướng phân thành hai nửa bay về phía người kia.
- Hảo thủ đoạn.
Tiểu cự nhân nhếch miệng cười cười, ánh mắt mang theo tinh quang, hắn nhìn thấy Sở Mộ ra tay đơn giản như vậy, nhìn ra Sở Mộ khống chế lực lượng rất tinh diệu.
Hắn ném hồ lô rượu màu đỏ về phía Sở Mộ, hắn tiếp thịt nướng sau đó không nói hai lời cắn xé khối thịt.
Sở Mộ tiếp nhận hồ lô rượu và đặt sang một bên, cũng bắt đầu ăn thịt nướng, thịt nướng hơn mười cân, chia hết một nửa cũng đủ hơn.
Người nọ ăn vài ngụm lại lấy một hồ lô rượu ra, mùi rượu nồng đậm lan tỏa chung quanh.
Rượu màu đỏ giống như máu, mang theo mùi tanh và hương vị ngọt ngào cùng lắng đọng hỗn hợp trong mùi rượu.
So với đối phương, Sở Mộ ăn rất nhã nhặn, không bao lâu người kia đã tiêu diệt xong khối thịt, hắn uống rượu ừng ực sau đó nhìn Sở Mộ, ánh mắt bắn ra hào quang.
- Ta nói ngươi chắc là Hoang Nguyên Đồ Lục Giả.
Tiểu cự nhân cười cười nói với Sở Mộ.
Sở Mộ còn không biết mình có xưng hô Hoang Nguyên Đồ Lục Giả.
- Ta là Đồ Cương, đệ tử Hồng Thiên giáo, ngươi là đệ tử Thiên Phong Kiếm Cung nha.
Đồ Cương cười nói:
- Ngươi tên gì?
Nhưng mà Sở Mộ lại không cho rằng như vậy, một mình hành tẩu trong Huyết Sắc Hoang Nguyên, thực lực có mạnh hơn nữa, toàn thân đầy cơ bắp không thẻ sống tới bây giờ, Đồ Cương ngoại hình dũng mãnh, rất dễ dàng làm người ta cho rằng hắn không thông minh.
- Sở Mộ.
Sở Mộ cười nói.
- Tên rất hay.
Đồ Cương tùy tiện nói ra:
- Sở huynh đệ, thực lực ngươi rất mạnh, không bằng chúng ta liên thủ xông hiểm địa đi.
- Hiểm địa gì?
Sở Mộ hỏi.
- Là một cái thạch mộ trên Huyết Sắc Hoang Nguyên, nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại, thực lực không đủ không dám vào.
Đồ Cương nói ra.
- Ngươi đi qua?
Sở Mộ vừa ăn thịt nướng vừa nói.
- Vừa đi một lần, thạch mộ bị phát hiện vài chục năm trước, bảo vật bên ngoài bị đào móc không còn, chỉ có xâm nhập vào bên trong mới được, ta xâm nhập bên trong tìm được một cái huyệt, đáng tiếc huyệt cấm chế quá cường đại, một mình ta không thể phá vỡ
- Thu hoạch tính toán thế nào?
Sở Mộ hỏi.
- Chia đều.
Đồ Cương nói.
Sở Mộ gật gật đầu, hắn ăn thịt rắn và uống rượu, làn da cũng đỏ lên, máu huyết sôi trào, trực tiếp thu rượu vào trong không gian giới chỉ, mặc dù rượu này không có hiệu quả rèn luyện nhưng hương vị rất tuyệt.
- Đó là Vạn Thú huyết, Hồng Thiên giáo dùng một vạn loại huyết dịch Thái Cổ hung thú và thủ pháp đặc thù tạo thành, không chỉ mỹ vị, hơn nữa đủ mạnh, người thường uống không nói.
Đồ Cương giới thiệu.
Cái gọi là người bình thường uống không nổi là chỉ kiếm giả không thể thừa nhận Vạn Thú huyết bộc phát, có cảm giác như bị vạn hỏa thôn phệ.
Nhưng mà Vạn Thú huyết rất tốt. Có thể khôi phục thể lực, cũng có tác dụng bổ máu.
Huyết dịch một vạn loại Thái Cổ hung thú, huyết dịch mỗi loại Thái Cổ hung thú ẩn chứa lực lượng không tầm thường, dùng thủ pháp đặc thù luyện chế mà thành, cùng ngưng tụ lực lượng bên trong vào nhau.
Nếu có thể thừa nhận được Vạn Thú huyết. Thường xuyên uống có thể gia tăng cường độ thân thể và máu huyết.
Dập lửa sau đó tiêu trừ dấu vết, Sở Mộ cùng Đồ Cương rời đi.
Sở Mộ không biết vị trí thạch mộ, chỉ có thể đi theo Đồ Cương.
- Theo ta được biết, cửa ra vào thạch mộ nằm bốn phía. Chúng ta đang tiến vào từ cửa đông.
Đồ Cương nói:
- Tuy thạch mộ bị phát hiện vài chục năm, bộ phận bên ngoài đã bị thăm dò xong nhưng vẫn có không ít người tiến vào thăm dò, trừ Nhân tộc chúng ta ra. Còn có cao thủ dị tộc, nếu gặp nhau sẽ xảy ra cuộc chiến sinh tử, cho dù là kiếm giả Nhân tộc cũng không đáng tin cậy.
Sở Mộ gật gật đầu, nhiều khi lợi ích mới là tất cả.
Đồ Cương cũng không nói nhiều, chỉ giới thiệu hắn biết rõ tình huống thạch mộ, hắn hiểu người như Sở Mộ dám can đảm một mình tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, xâm nhập nội địa, trừ có thực lực ra, tâm trí cũng không kém.
Thực lực hai người rất mạnh, tốc độ rất nhanh, bởi vì hình thể Cương rất lớn nên động tĩnh không nhỏ.
Qua chừng nửa ngày, Sở Mộ nhìn thấy cánh cửa xám trắng, đó là kiến trúc nhà đá, ba mặt phong bế, một mặt là cửa vào.
Sở Mộ và Đồ Cương đứng trước cửa và nhìn vào bên trong, bên trong tối như mực, lờ mờ không ánh sáng.
- Đi!
Đồ Cương nói, hắn lập tức tiến vào bên trong.
Nơi này tối tăm giơ tay không thấy năm ngón nhưng có thể tinh thần ý niệm.
Ngay sau đó trước mặt có ánh sáng, chiếu sáng chung quanh sáng ngời.
Từng đạo hàn khí bao phủ gian phòng, hào quang màu trắng càng làm căn phòng trở nên đáng sợ.
Hiển nhiên thạch mộ do con người tạo ra, cho dù là sàn nhà hay vách tường đều dùng đá phiến xanh tạo thành, ngay trên nóc thạch mộ cũng có minh châu chiếu sáng
Kiếm Đạo Độc Thần
Mùi thịt bay ra chung quanh, bay ra rất xa, cũng hấp dẫn kẻ khác chú ý.
- Thịt nướng thơm quá.
Có này có âm thanh tục tằng vang lên, ngay sau đó có tiếng bước chân vang lên, Sở Mộ không quay đầu lại, cũng không lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, có người tiếp cận hắn trong phạm vi ngàn mét.
Người tới thân cao hai mét, trang phục màu đỏ và cơ bắp rắn chắc, hắn giống như tiểu cự nhân, gương mặt ngăm đen cười cười, đôi mắt như mãnh hổ và tràn ngập uy thế, chỉ cần thân thể đã làm người khác cảm thấy áp lực, tăng thêm khí thế toàn thân vô cùng kinh người.
Sau lưng người này còn mang cự kiếm dài hai mét.
- Vị huynh đệ này, thịt nướng thơm như vậy có thể phân cho ta một nửa hay không?
Giọng nói tục tăng vang lên giống như bôn lôi, người này ngồi xuống bên cạnh Sở Mộ, cự kiếm để ngang hai chân, hắn không cảm thấy xa lạ chút nào, chỉ thấy tay hắn xuất hiện hồ lô rượu màu đỏ.
- Ta mời ngươi uống rượu.
Sở Mộ nhìn đối phương, sắc mặt bình tĩnh, nội tâm lơ đãng với khí thế cường đại của đối phương, hắn chỉ hơi kinh ngạc trước thái độ mà thôi.
- Tốt!
Sở Mộ trả lời.
Lần dầu tiên nhìn ngươi nọ hắn biết đối phương cường đại, nếu không cũng không có khả năng một người xâm nhập Huyết Sắc Hoang Nguyên.
Không bao lâu thịt rắn đã nướng chín, Sở Mộ vẽ một cái, thịt nướng phân thành hai nửa bay về phía người kia.
- Hảo thủ đoạn.
Tiểu cự nhân nhếch miệng cười cười, ánh mắt mang theo tinh quang, hắn nhìn thấy Sở Mộ ra tay đơn giản như vậy, nhìn ra Sở Mộ khống chế lực lượng rất tinh diệu.
Hắn ném hồ lô rượu màu đỏ về phía Sở Mộ, hắn tiếp thịt nướng sau đó không nói hai lời cắn xé khối thịt.
Sở Mộ tiếp nhận hồ lô rượu và đặt sang một bên, cũng bắt đầu ăn thịt nướng, thịt nướng hơn mười cân, chia hết một nửa cũng đủ hơn.
Người nọ ăn vài ngụm lại lấy một hồ lô rượu ra, mùi rượu nồng đậm lan tỏa chung quanh.
Rượu màu đỏ giống như máu, mang theo mùi tanh và hương vị ngọt ngào cùng lắng đọng hỗn hợp trong mùi rượu.
So với đối phương, Sở Mộ ăn rất nhã nhặn, không bao lâu người kia đã tiêu diệt xong khối thịt, hắn uống rượu ừng ực sau đó nhìn Sở Mộ, ánh mắt bắn ra hào quang.
- Ta nói ngươi chắc là Hoang Nguyên Đồ Lục Giả.
Tiểu cự nhân cười cười nói với Sở Mộ.
Sở Mộ còn không biết mình có xưng hô Hoang Nguyên Đồ Lục Giả.
- Ta là Đồ Cương, đệ tử Hồng Thiên giáo, ngươi là đệ tử Thiên Phong Kiếm Cung nha.
Đồ Cương cười nói:
- Ngươi tên gì?
Nhưng mà Sở Mộ lại không cho rằng như vậy, một mình hành tẩu trong Huyết Sắc Hoang Nguyên, thực lực có mạnh hơn nữa, toàn thân đầy cơ bắp không thẻ sống tới bây giờ, Đồ Cương ngoại hình dũng mãnh, rất dễ dàng làm người ta cho rằng hắn không thông minh.
- Sở Mộ.
Sở Mộ cười nói.
- Tên rất hay.
Đồ Cương tùy tiện nói ra:
- Sở huynh đệ, thực lực ngươi rất mạnh, không bằng chúng ta liên thủ xông hiểm địa đi.
- Hiểm địa gì?
Sở Mộ hỏi.
- Là một cái thạch mộ trên Huyết Sắc Hoang Nguyên, nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại, thực lực không đủ không dám vào.
Đồ Cương nói ra.
- Ngươi đi qua?
Sở Mộ vừa ăn thịt nướng vừa nói.
- Vừa đi một lần, thạch mộ bị phát hiện vài chục năm trước, bảo vật bên ngoài bị đào móc không còn, chỉ có xâm nhập vào bên trong mới được, ta xâm nhập bên trong tìm được một cái huyệt, đáng tiếc huyệt cấm chế quá cường đại, một mình ta không thể phá vỡ
- Thu hoạch tính toán thế nào?
Sở Mộ hỏi.
- Chia đều.
Đồ Cương nói.
Sở Mộ gật gật đầu, hắn ăn thịt rắn và uống rượu, làn da cũng đỏ lên, máu huyết sôi trào, trực tiếp thu rượu vào trong không gian giới chỉ, mặc dù rượu này không có hiệu quả rèn luyện nhưng hương vị rất tuyệt.
- Đó là Vạn Thú huyết, Hồng Thiên giáo dùng một vạn loại huyết dịch Thái Cổ hung thú và thủ pháp đặc thù tạo thành, không chỉ mỹ vị, hơn nữa đủ mạnh, người thường uống không nói.
Đồ Cương giới thiệu.
Cái gọi là người bình thường uống không nổi là chỉ kiếm giả không thể thừa nhận Vạn Thú huyết bộc phát, có cảm giác như bị vạn hỏa thôn phệ.
Nhưng mà Vạn Thú huyết rất tốt. Có thể khôi phục thể lực, cũng có tác dụng bổ máu.
Huyết dịch một vạn loại Thái Cổ hung thú, huyết dịch mỗi loại Thái Cổ hung thú ẩn chứa lực lượng không tầm thường, dùng thủ pháp đặc thù luyện chế mà thành, cùng ngưng tụ lực lượng bên trong vào nhau.
Nếu có thể thừa nhận được Vạn Thú huyết. Thường xuyên uống có thể gia tăng cường độ thân thể và máu huyết.
Dập lửa sau đó tiêu trừ dấu vết, Sở Mộ cùng Đồ Cương rời đi.
Sở Mộ không biết vị trí thạch mộ, chỉ có thể đi theo Đồ Cương.
- Theo ta được biết, cửa ra vào thạch mộ nằm bốn phía. Chúng ta đang tiến vào từ cửa đông.
Đồ Cương nói:
- Tuy thạch mộ bị phát hiện vài chục năm, bộ phận bên ngoài đã bị thăm dò xong nhưng vẫn có không ít người tiến vào thăm dò, trừ Nhân tộc chúng ta ra. Còn có cao thủ dị tộc, nếu gặp nhau sẽ xảy ra cuộc chiến sinh tử, cho dù là kiếm giả Nhân tộc cũng không đáng tin cậy.
Sở Mộ gật gật đầu, nhiều khi lợi ích mới là tất cả.
Đồ Cương cũng không nói nhiều, chỉ giới thiệu hắn biết rõ tình huống thạch mộ, hắn hiểu người như Sở Mộ dám can đảm một mình tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, xâm nhập nội địa, trừ có thực lực ra, tâm trí cũng không kém.
Thực lực hai người rất mạnh, tốc độ rất nhanh, bởi vì hình thể Cương rất lớn nên động tĩnh không nhỏ.
Qua chừng nửa ngày, Sở Mộ nhìn thấy cánh cửa xám trắng, đó là kiến trúc nhà đá, ba mặt phong bế, một mặt là cửa vào.
Sở Mộ và Đồ Cương đứng trước cửa và nhìn vào bên trong, bên trong tối như mực, lờ mờ không ánh sáng.
- Đi!
Đồ Cương nói, hắn lập tức tiến vào bên trong.
Nơi này tối tăm giơ tay không thấy năm ngón nhưng có thể tinh thần ý niệm.
Ngay sau đó trước mặt có ánh sáng, chiếu sáng chung quanh sáng ngời.
Từng đạo hàn khí bao phủ gian phòng, hào quang màu trắng càng làm căn phòng trở nên đáng sợ.
Hiển nhiên thạch mộ do con người tạo ra, cho dù là sàn nhà hay vách tường đều dùng đá phiến xanh tạo thành, ngay trên nóc thạch mộ cũng có minh châu chiếu sáng
Kiếm Đạo Độc Thần
Đánh giá:
Truyện Kiếm Đạo Độc Thần
Story
Chương 1136: Thái Cổ thạch mộ (Thượng)
10.0/10 từ 35 lượt.