Khói Lửa Thượng Hải - Đại Cô Nương Lãng

Chương 55

17@-

Nói chung, nhà nào cũng chuẩn bị ít nhất bốn cái chăn, thế mà lại đi bắt nạt Hoàng Thắng Lợi mồ côi cả cha lẫn mẹ. Thử đổi sang nhà đàn ông khác xem, chỉ có bốn cái vỏ chăn mà muốn gả con gái qua cửa, cha mẹ nhà ấy chắc bị chửi là chẳng biết xấu hổ. Tiết Kim Hoa không nói gì. Ngọc Phượng rưng rưng nước mắt, bảo: “Nhà người ta tám cái, mười cái vỏ chăn, mặt mũi đẹp đẽ biết bao. Còn con thì sao? Chuyện tốt chẳng ai hay, chuyện xấu truyền ngàn dặm, cả con ngõ này xem con như trò cười.”


Tiết Kim Hoa đáp: “Làm gì mà đến mức ấy? Xem là trò cười thì cứ để họ xem, có mất miếng thịt nào đâu. Thời đó, no bụng là quan trọng nhất, ai còn để tâm mấy thứ ngoài thân này.”


Ngọc Phượng im lặng. Ngọc Bảo đứng dậy, đi xuống lầu, vào góc bếp chuẩn bị cơm tối.



Thu Sinh hiểu rõ trong lòng, giận dữ nói: “Lâm Ngọc Bảo, đừng giả vờ giả vịt!”


Trái tim Ngọc Bảo lập tức lạnh ngắt, cô cười nhạt: “Tốt thôi, vậy nói thật đi. Gần nửa năm rồi, bao giờ trả tiền đây?”


Thu Sinh đáp: “Tôi không quỵt đâu, đến hạn sẽ trả.”


Ngọc Bảo nói: “Vậy tôi chờ.”



Thu Sinh bảo: “Tôi vốn dĩ rất áy náy với Ngọc Bảo, không ngờ, thật không ngờ, Ngọc Bảo trở về chưa bao lâu đã vội trèo cao, tốc độ nhanh hơn cả tên lửa.”


Ngọc Bảo không đáp. Thu Sinh tiếp: “Trong lòng tôi, Ngọc Bảo từng là người thiện lương, tốt đẹp, chung tình, một lòng không đổi với tôi. Hóa ra đều là giả, thật khiến tôi thất vọng.”


Ngọc Bảo bình tĩnh nói: “Thu Sinh bắt đầu rồi bỏ rơi, cưới người khác, vậy mà lại muốn tôi dựng cổng tiết hạnh cho anh, có phải ý này không?”


Thu Sinh nghẹn lời. Ngọc Bảo nói: “Tôi hiểu rồi.”



Thu Sinh hỏi: “Hiểu gì?”


Ngọc Bảo đáp: “Trước đây tôi nghĩ, người thi đỗ đại học, học bao nhiêu kiến thức, phẩm chất và tư tưởng sẽ đạt đến cảnh giới cao hơn, sẽ bao dung, rộng lượng, hiểu chuyện đời, rõ lý lẽ. Hóa ra không phải vậy. Thi đỗ đại học, với Thu Sinh, chỉ chứng minh anh giỏi học hành, giỏi thi cử. Chỉ thế thôi, chẳng liên quan gì đến phẩm chất hay tư tưởng.”


Thu Sinh nói: “Ngọc Bảo giờ cũng học được cách châm chọc cay nghiệt rồi.”


Ngọc Bảo khẽ nói: “Chẳng sao cả. Tôi đã nhận giấy đăng ký kết hôn, đã là vợ người khác. Giữa chúng ta, ngoài ba ngàn đồng, thật chẳng còn gì để nói. Thu Sinh, tạm biệt.” Cô không nán lại, quay người băng qua đường, bước về phía đầu ngõ.


Thu Sinh đứng thêm một lúc rồi cũng rời đi. Gió đêm lùa qua lề đường, mọi thứ trở lại yên tĩnh. Tiệm tạp hóa vẫn sáng đèn.



Khói Lửa Thượng Hải - Đại Cô Nương Lãng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Khói Lửa Thượng Hải - Đại Cô Nương Lãng Truyện Khói Lửa Thượng Hải - Đại Cô Nương Lãng Story Chương 55
10.0/10 từ 25 lượt.
loading...