Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi

Chương 75: Bây giờ chúng ta rút lui còn kịp không?

26@-

Lorenzo có lẽ cũng nhận ra điều này, cố tình kéo dài bước chân, chính là không vội vàng chạy tới, không chừng còn đang ngấm ngầm cản trở người chơi. 


"Đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta bắt đầu thôi." Ledia nở một nụ cười, khi không có người chơi nào nhìn, cậu không cần phải đóng vai Đại tiểu thư tsundere, cũng không cần đóng vai Tiểu Bá tước mặt lạnh, cá tính vốn có của Phong Tuyền đã thể hiện trọn vẹn trên gương mặt. 


Ivan và Andyver đều thích mỉm cười, đây không hoàn toàn là diễn. Ivan có lẽ còn có thể giải thích là do yêu cầu của vai trò người dẫn đường, nhưng Thánh Tử cấp bậc đủ cao, tồn tại đủ lâu, không cần vì hình tượng nhân vật mà cố tình kiểm soát thiết lập của mình. Phải biết rằng, lúc Andyver ra đời, Phong Tuyền vẫn chưa có ý thức đóng vai NPC.


Lúc riêng tư, Phong Tuyền luôn thích tự nói chuyện một mình, cũng sẽ nói ra đủ loại lời cà khịa kỳ quái, càng thích đấu khẩu với Andyver. Quan trọng nhất là, Ledia không có công việc thừa thãi nào khác, công việc của cậu chính là đóng vai Đại tiểu thư.


Một tên nô lệ công sở 007 (không giờ đi làm, không giờ tan ca, một tuần làm việc bảy ngày), và một người có thể ăn điểm tâm bất cứ lúc nào, chỉ cần ngồi trong phòng, nghiêm túc một chút khi bản thể cần, và diễn một chút trước mặt người chơi, ngoài ra không có công việc thừa thãi nào khác – dù là cùng một người, cũng sẽ thể hiện ra hai tính cách khác biệt rõ ràng.



Mà Phong Tuyền khoảng thời gian gần đây trở nên trầm mặc hay thở dài, bắt đầu trở nên đáng tin cậy, chính là lúc một lượng lớn dữ liệu người chơi tiến vào thế giới này.


Tiếc là bình thường chỉ có thể trò chuyện với Lorenzo để giải tỏa, Ledia cũng giống như người chơi, đã kìm nén hơi bị nhiều rồi.


"Thế giới này bị Ánh Sáng chiếm giữ, hầu như mỗi thành phố đều có giáo hội, mọi người đều tín ngưỡng Ánh Sáng, không chấp nhận sự tồn tại của bóng tối. Có thể trong tình huống này mà sao chép ra Ô Nhiễm, các ngươi cũng rất xuất sắc rồi." Ledia cong mắt cười: "Đừng có vẻ mặt đó chứ, ta đương nhiên là biết chuyện."


Nơi đuôi mắt của thiếu niên mặc đồ nữ xuất hiện một vệt đỏ nhàn nhạt như thoáng qua, giống như mái tóc đỏ của cậu vô tình lướt qua khóe mắt, Ledia lên tiếng: "Vì các ngươi cũng không tôn trọng sinh mệnh, lại còn muốn đoạt lấy sinh mệnh của ta, vậy thì, ta ra tay với các ngươi, cũng là chuyện rất bình thường, đúng không?"


Phong Tuyền tôn trọng sinh mệnh, sẽ tự đặt ra giới hạn cho mình, không tùy tiện làm hại người khác – tuy nhiên ngay từ đầu, những người được hưởng sự giới hạn này, được Phong Tuyền bảo vệ hết mức có thể để không bị người chơi làm hại, luôn chỉ là những người bình thường, sống cuộc sống thường ngày của họ.


Những kẻ trước mắt này, không nằm trong phạm vi tự giới hạn của hắn.



"Lorenzo chắc cũng không cầm cự được bao lâu nữa, lần sau gây chuyện, phải phái vài kẻ lợi hại hơn tới mới được chứ -- à, các ngươi không phải người chơi, bây giờ chắc là không nghe thấy nữa rồi." Ledia cảm thán như vậy, hạt giống đã gieo sâu vào cơ thể hai tên đỏ.


Nhìn khí thế tăng vọt trên người đám tên đỏ, cùng với cấp bậc đột nhiên nhảy lên 50, Ledia lúc này mới hài lòng gật đầu: "Bắt đầu màn trình diễn của các ngươi đi, khán giả đã vào rạp rồi."


Cánh cửa lớn bị đẩy ra, dây leo trong phòng bị đám tên đỏ giằng đứt! Các người chơi đã giải quyết xong ba con quái nhỏ kia hét lớn một tiếng: "Đại tiểu thư, chúng tôi đến rồi!"


Rồi bọn họ liền khóa mục tiêu vào đám tên đỏ trước mắt, nhìn thấy thanh máu dày cộp trên đầu chúng và cấp 50, cùng cấp với Đại tiểu thư.


Các người chơi vừa đánh xong boss cấp 30 còn đang hơi tự mãn: "..."


Mây Trắng im lặng một chút, rồi lên tiếng: "Bây giờ chúng ta rút lui còn kịp không?"



Thiếu niên tóc đỏ mặc đồ nữ lạnh mặt xuống, khôi phục lại thiết lập nhân vật trước mặt người chơi, liếc mắt nhìn vị trí của các người chơi, rồi dừng lại ở Kỵ sĩ tóc trắng có chút nhếch nhác đang đứng trước mặt họ.


Hai người nhìn nhau một cái, Kỵ sĩ lập tức rút thanh trường kiếm bên hông, chắn trước người Ledia, chĩa vào tên đỏ đội mũ trùm, và không hề tỏ ra bất ngờ chút nào trước những sợi dây leo bị giằng đứt trong phòng.


Đất Đen chú ý tới điểm này không nhịn được nói: "Quả nhiên... Kỵ sĩ thật sự biết hết mọi chuyện."


"Đậu má, hai con cấp 50, đánh kiểu gì đây!!"


"Còn đánh kiểu gì nữa, nhắm mắt mà đánh bừa thôi!"


Bên ngoài cửa sổ thư phòng là vườn hoa, sự cố trước đó của Bá tước đã khiến phủ Bá tước mất đi hơn nửa số người hầu, những người còn lại đều ở một đầu khác của phủ Bá tước, cho nên chỉ cần chiến trường không mở rộng đến đó, thì không có vấn đề gì.


Còn về chiến trường sẽ mở rộng bao nhiêu... chẳng phải do Ledia quyết định sao.



Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Story Chương 75: Bây giờ chúng ta rút lui còn kịp không?
10.0/10 từ 27 lượt.
loading...