Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi

Chương 63: Phá kén chui ra

28@-

Con người tồn tại tâm lý tò mò với những điều kỳ lạ, đặc biệt là những khán giả thường dân và quý tộc tham gia vào đấu trường – họ trút hết ác ý vào cuộc tàn sát trong sân đấu, muốn nhìn thấy nô lệ cường tráng xé nát tinh linh mảnh mai yếu đuối. Nếu tinh linh phản sát thành công, sinh vật huyền ảo thanh tú tinh xảo nhuốm màu máu tươi, chỉ càng k*ch th*ch thêm h*m m**n thỏa mãn của họ.


Còn về việc tinh linh đó là thật hay giả, chỉ cần có một chiêu trò như vậy là đủ rồi.


Phong Tuyền cho rằng tinh linh trước mắt hẳn sẽ cảnh giác với một người cũng là con người như mình, tiếp theo cần một khoảng thời gian nhất định mới có thể đưa người đi. Nhưng bất ngờ thay, tinh linh này vậy mà lại chọn tin tưởng một con người như hắn.


Khi tay của tinh linh chạm vào bàn tay hắn đưa ra, Phong Tuyền dường như hiểu ra tại sao con tinh linh trước mắt này lại bị bắt.


Tin tưởng con người như vậy là không được đâu nhóc con! Nhà cậu không dạy cậu là không thể tin con người sao!! Đừng có chỉ vì một câu nói bâng quơ mà bị ta dụ đi mất chứ!


Phong Tuyền kìm nén ý định muốn thở dài của mình, hắn không định tự tìm thêm phiền phức cho bản thân, ngốc một chút thì ngốc một chút vậy, dù sao đó cũng là chuyện mà tên Sâm kia cần phải suy nghĩ.



Pháp sư áo đen hơi cúi người, đầu ngón tay lướt qua chiếc vòng trên cổ tinh linh, chiếc vòng đã bị phá hủy một nửa rồi, nếu hắn không đến, có lẽ trong hai ngày tới tinh linh này cũng có thể thành công. Phiền phức duy nhất là, cho dù cậu ta giải quyết thành công chiếc vòng, cậu ta có thể trốn thoát khỏi đây không?


Tinh linh ngơ ngác nhìn mái tóc đen dài rũ xuống trước mắt mình, vùng cổ chí mạng bị người trước mắt thăm dò v**t v*, sức mạnh bóng tối khiến người ta không nhịn được run rẩy, muốn né tránh.


Nhưng tinh linh vẫn đứng im không động đậy, đôi mắt tựa hồ nước xanh biếc giống như một con rôbpt bị giật lag, chỉ có phản ứng đôi chút với hành động của Phong Tuyền.


Sợi xiềng xích khắc ấn ma pháp theo sức mạnh tràn ra của Phong Tuyền mà than hóa, mỏng manh đến mức không cần bẻ cũng tự rơi xuống đất vỡ thành mảnh vụn, sau đó từ từ tan biến vào không khí.


Sau khi chắc chắn trên người thiếu niên tinh linh không còn ma pháp hạn chế nào khác, Phong Tuyền mới thu tay về, hắn không giải thích gì về hành động của mình, mà búng tay một cái, trực tiếp mở ra một xoáy không gian trước mắt.


Xoáy không gian màu đen tím xuất hiện bên cạnh pháp sư áo đen, trong bối cảnh ngục tối đen kịt, tông màu u ám âm u càng thêm rõ rệt, trong mắt tinh linh, màu sắc tươi sáng duy nhất trước mắt đã biến thành màu đỏ rực ở đuôi mắt của vị pháp sư.


Nhìn tinh linh ngốc nghếch không có phản ứng trước mắt, Phong Tuyền vẫn không nói thêm lời nào khác. Sau khi chắc chắn đứa trẻ này sẽ không làm ồn ảnh hưởng đến sự dao động của dịch chuyển không gian, hắn lại búng tay một cái, dùng ma pháp ném tinh linh vào trong.



Phải biết rằng tinh linh là sinh vật ma pháp bẩm sinh, một khi họ vì kinh hãi hoang mang mà khiến ma lực trên người hỗn loạn, rất dễ dẫn đến việc dịch chuyển không gian bị sai vị trí.


Phong Tuyền đặt tọa độ ở khu rừng nơi Sâm sinh sống, người nhà mình tự lo chuyện nhà mình, dỗ trẻ con xưa nay không phải là chuyện hắn giỏi, cho dù có dỗ thì cũng nên là Thánh Tử chứ không phải pháp sư hắc ám.


Sâm đang ngồi ở nhà bảo dưỡng cung tên đột nhiên cảm nhận được dao động ma lực của dịch chuyển không gian, lập tức cầm lấy cung tên đi ra ngoài, sau đó liền nhìn thấy một kẻ từ trên trời rơi xuống.


Sâm rõ ràng sững người một chút, nhớ lại lời Walter (Phong Tuyền) nói lúc rời đi, lập tức nhận ra đối phương đã đưa đồng tộc của mình trở về. Sau khi não bộ nhận ra điều này, cậu ta liền trơ mắt nhìn đồng tộc tóc xanh kia “bịch” một tiếng ngã xuống đất. Tinh linh tóc xanh theo bản năng nói: “Sao cậu không bay!”


Rơi xuống đất vui lắm sao, không đau à! Sâm cầm cung tên lao đến bên cạnh đồng tộc, đang định kéo người dậy, động tác của cậu ta lại đột nhiên cứng đờ.


Sâm sửng sốt nhìn đuôi tóc xanh biếc của đồng tộc trước mắt nổi lên màu đen, mang theo màu sắc ma lực tựa như ô nhiễm đầy điềm gở. Tinh linh tóc xanh lùi lại một bước, hơi đau đớn vỗ trán, lẩm bẩm: “Chết rồi, quên nói với Walter rồi.”


Tinh linh là sinh vật ma pháp bẩm sinh, điều này có nghĩa là họ cực kỳ dễ bị ảnh hưởng bởi ma lực của môi trường xung quanh. Đặc biệt là khoảnh khắc sắp trưởng thành, là lúc bất ổn nhất, cần phải hấp thụ ma lực xung quanh mới có thể hoàn toàn trưởng thành.



Tuy nhiên, một khi tinh linh đã trưởng thành, chỉ khi Mẫu Thụ gặp chuyện mới bị ảnh hưởng.


“Không đúng…” Sâm mơ hồ nói: “Ta nhớ không phải cậu phải một trăm năm nữa mới tính là trưởng thành sao, Silo?”


Đây cũng là lý do cậu ta không nhắc chuyện này với Walter.


“Hơn nữa lại còn có thể bắt đầu chuyển hóa rồi… Cậu đây là đã hấp thụ bao nhiêu ma lực của Walter vậy? Chẳng lẽ hút cạn hắn rồi sao? Bảo sao hắn lại ném cậu qua đây, là ta thì ta cũng ném.”


Sâm rối rắm lẩm bẩm: “Sau này ta còn phải hỏi Walter xem bình thường hắn khống chế thế nào, cảm ơn xong còn phải xin lỗi, hơn nữa cậu như vậy trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không được phép quay về đâu!”


Tuy nói vậy, nhưng Sâm quyết định tạm thời gạt những phiền não này ra sau đầu, cậu ta thở hắt ra một hơi, vỗ vỗ vào đồng tộc trước mắt đã bị cành cây dây leo bao bọc thành một quả cầu: “Khoảng thời gian này vất vả rồi, chào mừng trở về, cũng chúc mừng cậu sắp lớn, Silo.”


Nói xong, Sâm liền vác Silo đã biến thành “kén đen”, treo lên thân cây, bắt đầu mong đợi đối phương “phá kén chui ra”.



Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Story Chương 63: Phá kén chui ra
10.0/10 từ 27 lượt.
loading...