Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi

Chương 51: Ngửi thấy mùi máu

72@-

Trong game, điểm hồi sinh là cố định, vì vậy một số người chơi khi gặp kẻ thù sẽ canh giữ ở điểm hồi sinh của đối phương, một khi đối phương hồi sinh sẽ giết thêm lần nữa.


Những người có chấp niệm sâu hơn, giả sử đối phương bị mình ép phải offline, cũng sẽ tiếp tục canh giữ, đợi đối phương online rồi giết tiếp.


Hành vi canh giữ điểm hồi sinh này, ngoài việc tìm đồng đội để đuổi người đó đi, hoặc chờ đợi đối phương không còn canh giữ nữa, thì gần như không có cách giải quyết.


Và hành vi này, từ trước đến nay chỉ xuất hiện giữa người chơi với người chơi, gần như chưa từng xuất hiện giữa NPC và người chơi.


“Không sợ họ nhận ra trí tuệ của ‘NPC’ sao?” Thánh Tử tóc vàng trong lúc rảnh rỗi liếc nhìn, thuận miệng hỏi một câu.


“Đây là game thực tế ảo mà.” Phong Tuyền ngáp một cái, “Đối với người chơi, NPC đương nhiên càng có trí tuệ, càng chân thật thì càng tốt.”


Vì vậy hoàn toàn không cần thiết phải che giấu điểm này, che che đậy đậy ngược lại khiến người ta nghi ngờ, thể hiện một cách quang minh chính đại, chỉ khiến người chơi cảm thán về tính chân thật của trò chơi này.


“Những người họ gặp không thể chỉ có mình ta, và thế giới này những thường dân sống ở tầng lớp thấp không được giáo dục có lẽ dễ lừa, nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người đều ngu ngốc.” Pháp sư tóc đen vén một lọn tóc dài của mình, mái tóc đen nhánh rơi trên những ngón tay khớp xương rõ ràng, càng làm nổi bật sự tương phản màu sắc giữa hai thứ.


“Người chơi có trí tuệ và năng lực đặc biệt của riêng họ, người bản địa của thế giới này sớm muộn gì cũng sẽ có người phát hiện ra những sơ hở trong đó.” Phong Tuyền buông tay, đưa mắt nhìn lại vào cuốn sổ ghi chép trước mặt mình, mở miệng nói: “Bây giờ chẳng qua là, để họ nhận ra cũng sẽ có khả năng này.”


Ledia và Mây Trắng trong màn hình chiếu đang diễn một cách sống động bài học này cho khán giả ở thế giới khác.


Trong đa số các trò chơi, sau khi quay về điểm hồi sinh, người chơi cũng sẽ không lập tức hồi đầy máu.


Chết một lần đa phần có thể loại bỏ debuff trên người nhân vật, nhưng lượng máu vẫn còn thấp.


Game thực tế ảo cũng tương tự, nhưng vì mô hình trong game thực tế ảo khác với game thông thường, mô hình đã được thiết lập sẵn ở đó, không tự động làm mới, sau khi chết hồi sinh trang bị trên người cũng sẽ giữ nguyên trạng thái hư hỏng, chỉ có vết thương chí mạng mới được hồi phục.



Ledia sở hữu kỹ năng truy lùng, từ góc độ của cậu, giống như lời cậu vừa nói, người chơi là “dịch chuyển cộng thêm giả chết”.


Ledia nhìn người chơi đang bị bụi gai quấn thân trước mắt, ngồi trên chiếc ghế gỗ trong phòng này, tay chống cằm, vẻ mặt có chút khó hiểu, khiến người ta không đoán được cậu đang nghĩ gì.


Vừa rồi, Ledia đã thực hiện một số thí nghiệm trước ống kính livestream. Nhưng vì vũ khí của cậu là thực vật, nên thực tế không hề máu me và đáng sợ, hoa hồng thay thế cho máu đáng lẽ phải chảy ra, ngược lại còn có vẻ đẹp đẽ đến vài phần.


Bụi gai màu xanh lục quấn quanh cả căn phòng, nhưng không hề làm xáo trộn bất kỳ đồ trang trí nào trong phòng, cánh hoa hồng rơi vãi trên mặt đất, giống như những giọt máu tươi nhỏ xuống.


Người chơi bị bụi gai quấn lấy, sau khi nhận ra người chơi không thể bị g**t ch*t, Ledia liền không lãng phí thời gian nữa, mà chìm vào trầm tư.


Cậu không phải kiểu người sẽ tự tiết lộ bí mật trước mặt kẻ thù, vì vậy trong suốt quá trình này, ngoài việc hỏi mục đích của người chơi lúc đầu, sau khi không moi được gì, cậu liền dứt khoát không hỏi thêm nữa.


Ledia đứng dậy khỏi ghế, hành động của cậu có vẻ thờ ơ, thiếu niên tóc đỏ mặc đồ nữ ngồi xổm xuống bên cạnh người chơi.


Mây Trắng không phải người chơi nạp tiền, tóc của cô là kiểu tóc dài thẳng màu đen nguyên thủy nhất – tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, người chơi cũng đã nhận ra một điều, đó là kiểu tóc ban đầu không có nghĩa là không thể tự mình tạo kiểu tóc mới.


Ví dụ, để nhập vai, Mây Trắng trong khoảng thời gian này vẫn luôn giữ kiểu tóc búi của người hầu gái. Và một loạt hành động vừa rồi, khiến tóc của cô cũng xõa tung ra.


Lorenzo vén một lọn tóc rối của người chơi, mở miệng nói: “Nếu đã không giết được, vậy thì phải tránh để cô nói lung tung.”


“Mặc dù tên kỵ sĩ kia là một kẻ ngốc, nhưng để cậu ta phát hiện ra điểm đáng ngờ thì phiền phức lắm.” Nói rồi, Ledia đút một hạt giống cho Mây Trắng, mở miệng tiếp tục: “Từ bây giờ, cô cứ ở bên cạnh ta đi.”


Người chơi trơ mắt nhìn trong thanh trạng thái của mình lại xuất hiện thêm một debuff bị khống chế.


Người chơi mất quyền kiểm soát cơ thể, và phần mô tả buff treo trên thanh trạng thái cho biết, ngoài việc Ledia giải trừ buff này, chỉ có cái chết mới làm nó biến mất.


Nhưng NPC này cậu ta biết canh điểm hồi sinh mà! Chết cũng vô dụng!



Pháp sư trong nhiều game đều có kỹ năng khống chế, game thực tế ảo chẳng qua là sẽ tốn thời gian lâu hơn một chút, cũng không phải là khó chấp nhận… cái quái gì chứ!!


Khi nhận ra mô hình của mình không thể tự điều khiển, Mây Trắng liền lập tức mở dịch vụ chăm sóc khách hàng nhân tạo chính thức của game.


Và câu trả lời của dịch vụ chăm sóc khách hàng cũng cực kỳ chính thức, họ cho biết đây cũng là một phần của trò chơi. Giống như trong các trò chơi thoát khỏi phòng kín nhập vai thực tế, cũng sẽ có thiết lập một người chơi nào đó bị NPC bắt đi giam giữ, cần đồng đội tìm manh mối để giải cứu.


Vì vậy, việc người chơi bị NPC phát hiện điểm đáng ngờ, dẫn đến bị khống chế gì đó, cũng là rất bình thường nha cưng.


“Chuyện này thì bình thường chỗ nào chứ!!” Mây Trắng gào thét một tiếng, tuy không thể khống chế mô hình của mình, nhưng những việc khác vẫn có thể làm được, cô lập tức liên lạc với hai người bạn nhỏ, bảo họ đến giải cứu mình.


Trong lúc Mây Trắng đang thê thê thảm thảm não nề, hai người chơi kia tay vẫn ôm hộp bánh điểm tâm được gói tinh xảo, đang từ từ tiến về phía phủ Bá tước.


Vì chỉ có họ ra ngoài, nên không cần phải chuẩn bị xe ngựa như khi Ledia ra ngoài.


Lorenzo đứng ở phía trước nhất, còn hai người chơi phía sau đang nói chuyện riêng với nhau mà cậu không hay biết.


Medusa: Làm sao bây giờ? Có nên nói cho Lorenzo không?


Đất Đen: Vậy chúng ta nên giải thích thế nào về việc chúng ta biết chuyện này?


Medusa: ……


Đất Đen: Trước tiên về xem có thể cứu vãn được không, nếu không cứu được thì hãy gọi viện trợ. Kỵ sĩ chắc sẽ giúp chúng ta… phải không?


Ngoài việc hai người chơi suy nghĩ cách giải cứu bạn mình, diễn đàn game và Mạng Xã Hội X cực kỳ sôi nổi cũng đang thảo luận về chuyện này.


Xét thấy mọi người đều chưa gặp phải loại nguy hiểm cấp độ này, hoặc nói là đã gặp nhưng chưa đề cập trên diễn đàn, tóm lại lần này chuyện NPC canh giữ điểm hồi sinh đã gây ra một cuộc thảo luận cực kỳ sôi nổi.



Từ lúc Đại tiểu thư à không Tiểu thiếu gia tặng đi thanh bảo đao là tôi đã biết cậu ấy không đơn giản rồi nhưng thật sự trâu bò quá còn có cả kỹ năng khống chế nữa!


Đúng là một phen trời ơi! Kịch bản Đại tiểu thư nhận được là quyền mưu phải không? Nam giả nữ dù nghĩ thế nào mục tiêu của cậu ấy chắc cũng lớn lắm nhỉ?


Cái tên Bá tước gì đó nhìn là biết không phải người tốt! Kỵ sĩ còn bị ông ta đánh, vậy nên phủ Bá tước này chắc chắn có vấn đề lớn! Tôi cược Đại tiểu thư là người tốt!


Đại tiểu thư phản diện (giả) x Kỵ sĩ tính cách thuần khiết gì đó tôi đều có thể chấp nhận!!


Tại sao không phải là Kỵ sĩ làm này làm nọ với Đại tiểu thư chứ!


Vậy có ai đến cứu người chơi đó không ha ha ha thảm quá đi!


Khi hai người chơi và Lorenzo quay trở lại phủ Bá tước, hai người chơi tìm cớ muốn Lorenzo đi cùng họ đến phòng của Đại tiểu thư. Để tránh Đại tiểu thư nghĩ rằng họ cùng một phe với Mây Trắng, rồi trực tiếp ra tay với họ.


Lorenzo có chút nghi hoặc: “…Sao vậy?”


Hai người chơi cũng không giỏi nói dối cho lắm, đây cũng không phải loại game có thể đưa ra ba lựa chọn cho người ta chọn.


Nhưng kỵ sĩ trước nay luôn chu đáo, sau khi phát hiện hai người không nói ra được lý do, cũng không hỏi dồn, mà gật đầu đồng ý: “Được, tôi sẽ đi cùng.”


Kỵ sĩ tóc trắng một tay ôm hộp bánh điểm tâm, gõ cửa phòng Ledia, sau khi gõ cửa một lúc, bên trong mới có tiếng trả lời, giọng Ledia vọng ra từ sau cánh cửa có vẻ hơi ngột ngạt, cậu nói: “Vào đi.”


Lorenzo đẩy cửa ra, cậu lập tức nhìn thấy Đại tiểu thư đang ngồi trước bàn trang điểm.


Ledia mặc một chiếc váy dài kiểu thường ngày, người hầu gái Mây Trắng ăn mặc chỉnh tề lúc này đang cúi mắt, cầm một chiếc lược chải mái tóc dài cho cậu.


Nam giới bình thường khi nhìn thấy cảnh này, thường sẽ chủ động rời mắt đi, nhưng Lorenzo hoàn toàn không có ý thức này.



Còn hai người chơi kia, sau khi khóa mục tiêu vào Mây Trắng, đương nhiên cũng có thể nhìn thấy debuff dưới thanh trạng thái của cô, kết hợp với tin nhắn riêng của cô, lập tức nhận ra tình hình hiện tại của bạn mình.


Không biết có phải là ảo giác của họ không, nhưng họ luôn cảm thấy hành động hiện tại của Mây Trắng cực kỳ cứng nhắc, thật sự giống như một con rối bị điều khiển.


Nhưng để không bứt dây động rừng, họ tạm thời cũng không định làm gì cả, muốn đợi đến khi Mây Trắng được Đại tiểu thư thả ra rồi mới hành động – phải biết là cấp độ của Đại tiểu thư còn cao hơn Lorenzo năm cấp đó!!


Nhìn thấy Cấp độ: 5 trên đầu Ledia, hai người chơi còn lại không khỏi chép miệng, cảm thán NPC bây giờ thật xảo quyệt, ngay cả cấp độ cũng có thể che giấu, trước đó họ đều không nhận ra sự nguy hiểm của Đại tiểu thư.


Đồng thời, họ còn mở plugin độ hảo cảm, nhìn con số mà mình khó khăn lắm mới tích lũy được lại trở về 0, họ thậm chí còn có cảm giác may mắn “may mà không biến thành số âm”.


Điều này khiến người ta không khỏi nghi ngờ liệu họ có phải đã bị thao túng tâm lí thành công ở một mức độ nào đó không. 


Kết quả là đúng lúc này, kỵ sĩ tóc trắng lại có hành động bất ngờ với tất cả bọn họ.


Cảm giác thoải mái ban đầu trên người kỵ sĩ đã biến mất ngay khi cậu đẩy cửa bước vào, vẻ mặt cậu trở nên nghiêm nghị, đôi mắt màu tím quét một vòng quanh phòng, cuối cùng lại một lần nữa dừng lại trên người Ledia.


Kỵ sĩ tóc trắng ngập ngừng mở miệng: “Ngài bị thương sao? Tôi ngửi thấy mùi máu.”


Động tác chải tóc cho Ledia của Mây Trắng rõ ràng khựng lại một chút, sau đó lại tiếp tục một cách tự nhiên.


Ledia mở miệng phủ nhận: “Không có.”


Những người chơi vốn còn hy vọng Lorenzo phát hiện ra điều gì đó, trơ mắt nhìn kỵ sĩ rõ ràng đã phát hiện ra điều không ổn lại thở phào nhẹ nhõm sau khi nhận được câu trả lời, dễ dàng tin tưởng vào câu trả lời của Ledia: “Vậy thì tốt rồi.”


Tuy nhiên cậu vẫn lo lắng, không nhịn được mở miệng nói: “Xin hãy cho phép tôi ở lại bên cạnh ngài, như vậy tôi có thể bảo vệ ngài.”


Kỵ sĩ nói như vậy: “Nơi này quá nguy hiểm, tôi rất lo lắng ngài sẽ gặp nguy hiểm.”


Suy nghĩ của ba người chơi đồng bộ trong khoảnh khắc này: Kẻ nguy hiểm ở đây rốt cuộc là ai chứ?!


Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Truyện Khi Ta Trở Thành NPC Không Thể Công Lược Trong Trò Chơi Story Chương 51: Ngửi thấy mùi máu
10.0/10 từ 27 lượt.
loading...